Lôi Động trầm thấp truyền âm nói, lập tức bắt đầu triệu hoán khôi lỗi, Quỷ Tướng. Trong khoảng thời gian ngắn, trùng bầy đã giết đến bên ngoài vài dặm rồi.
Cơ hồ cùng lúc đó, hơn mười khẩu Hỏa Long pháo, ngay ngắn bắn ra ngọn lửa đỏ thẫm cao vài trượng, khiến không trung một mảnh đỏ bừng. Một quả hỏa cầu đường kính trọn vẹn hơn một trượng xì ra, nhanh chóng bắn về phía bầy trùng giống như một quả thiên thạch vách phá bầu trời, có chút đồ sộ.
Ầm rầm rầm ~
Một hỏa cầu cực đại trực tiếp tạc vào trong Tấn Ảnh Trùng triều dày đặc, nhấc lên từng ánh lửa gợn sóng cực lớn. Hỏa cầu ngưng tụ cao độ lập tức bộc phát, chấn động khiến không khí nổi lên từng đợt sóng xung kích, đơn giản xé rách xác ngoài cứng rắn của những Tấn Ảnh Trùng kia, giảo sát khiến chúng chia năm xẻ bảy, mảnh vụn bay đầy trời. Phảng phất bạo tạc chỉ duy trì trong một phút ngắn ngủi, hỏa cầu liền đánh ra một cái hố bên trong sâu bên ngoài cạn trên mặt cát, đường kính cả mười trượng.
Hơn mười khẩu Hỏa Long pháo đồng thời gào thét, khí phách phi phàm đánh ra từng khoảng đất trống. Khoảng chừng mấy trăm đầu Tấn Ảnh Trùng đã táng thân trong phiên oanh tạc này. Có thể thấy Hỏa Long pháo uy lực quả thật không tầm thường. Chỉ là đối với số lượng toàn bộ trùng triều thì vẫn còn quá ít. Những người điều khiển nòng súng sau khi phóng ra một lượt liền nhanh chóng lắp thượng phẩm linh thạch vào. Quả lúc trước thì đã bị rút sạch linh khí, hóa thành một đống bột phấn nhỏ màu trắng.
Tốc độ của trùng triều cực nhanh, trong những cái hố trống rỗng kia, rất nhanh lại bị Tấn Ảnh Trùng rậm rạp chằng chịt nhồi vào, đối với số lượng toàn bộ bầy trùng tựa như không chút nào giảm bớt cả.
Bên ngoài khoảng cách dò xét thần niệm của mọi người chừng 50~60 dặm. Man tộc, lại được gọi là đại quân dị tộc tụ tập ở chỗ này thành một phương trận. Nhưng cái gọi là Man tộc, từ ý nào đó mà nói, căn bản không khác gì với nhân loại cả. Chỉ là vì hoàn cảnh sinh tồn của song phương bất đồng. Dần dà, khiến cho dáng người của Man tộc có vẻ hơi to cao, làn da tương đối thô đen.
Trọn vẹn hơn vạn Man tộc đại quân tập kết ở chỗ này. Mỗi một Man tộc nhân, dưới háng đều cưỡi một đầu Tấn Ảnh Trùng. Nhưng những Tấn Ảnh Trùng này lại khác với Tấn Ảnh Trùng đang công thành. Hình thể ít nhất phải lớn hơn mấy lần, từ đầu tới đuôi nó dài chừng hai ba trượng, nanh vuốt sắc bén, giáp xác hiện lên vẻ đen nhánh, có chút mông lung lưu chuyển, giống như màu sắc kim loại vậy.
Man tộc nhân rất yên tĩnh, cưỡi Tấn Ảnh Trùng, quân kỷ im lặng kiểm tra đội hình, sát khí lạnh lùng phát ra, đủ để khiến bất cứ kẻ nào cũng phải kinh hãi lạnh mình. Nếu có tu sĩ biết rõ Man tộc nhân ở đây thì nhất định sẽ rất sợ hãi. Bởi vì Man tộc nhân tính cách rất táo bạo, là loại kiệt ngao bất tuần, có thể tổ chức hình thành một cổ lực lượng trùng kích đã rất tốt rồi, hình thành quân dung chỉnh thể như thế, thật sự có chút khó tin.
Phía trước Man tộc đại quân, cách mặt đất mười xích nổi lơ lửng ba người, trong đó có một lão giả áo đen khô gầy, râu tóc đã trắng phau, trên mặt nếp nhăn rậm rạp. Nhưng trong mắt hắn lại tràn đầy yên lặng và trí tuệ. Đây chính là Man tộc tiên tri Khố Tạp Tư, hắn xuất thân từ một tiểu bộ lạc, nhưng hiện giờ hắn lại là một trong những người cực kỳ có uy vọng ở Man tộc, được toàn bộ Man tộc ủng hộ cùng tôn kính.
Một người khác, thể trạng cao chừng hơn một trượng, khôi ngô mà cường tráng, diện mục dữ tợn mà lạnh lùng, phía sau lưng đeo hai thanh chiến phủ khổng lồ, áo giáp trên người là do da thú không biết tên trộn lẫn với kim loại tạo thành, ở các nơi khuỷu tay, đầu gối khảm nạm một cái gai bén nhọn. Cả người trong uy vũ khí phách còn lộ ra vô hạn nguy hiểm.
Người này, vốn là chính là thủ lĩnh của Man tộc nhất đại bộ lạc, mà hôm nay, hắn lại là cả người đứng đầu cả Man tộc, Đạo Kỳ, có danh xưng là Chiến Thần.
Nhưng hai người kia đều thoáng lui về sau một chút, như song tinh củng nguyệt, làm nổi bật cho người ở giữa họ. Đó là một nữ tử, toàn thân được bao bên trong trường bào trắng bằng tơ. Chỉ lộ ra hai tay như ngó sen bạch ngọc không giống với Man tộc nhân bình thường, cùng với đôi con người linh động đen kịt sáng ngời, như minh tinh vậy. Đầu tóc dài đen nhánh đến eo, nhẹ nhàng phiêu động theo gió, cả người, tản mát ra một cổ khí tức khiến lòng người yên lặng, rất mông lung, tựa hồ có chút thần thánh khiến người muốn cúng bái.
Đạo Kỳ có chút ghé mắt nhìn qua nàng, dùng ngữ điệu ôn nhu chưa từng có nói:
- Thánh nữ điện hạ, nếu chúng ta xuất động toàn quân thì có thể đơn giản công phá Bắc Tắc Khẩu rồi. Nhiều năm qua, dưới sự lãnh đạo của Thánh nữ điện hạ ngài mà chúng ta đã tích súc hợp nhất được hơn 30 vạn đầu Tấn Ảnh Trùng, số lượng thổ cực nhân lên đến hơn 5000, còn có năm vạn Man tộc dũng sĩ tinh nhuệ nhất và hơn một vạn tinh nhuệ tế tự. Còn có hơn 200 vạn tộc nhân tinh tráng đang làm hậu cần cho chúng ta, chúng ta đã đạt đến trình độ cường thịnh trước nay chưa từng có.
- Đạo Kỳ, ngươi đã đang chất vấn quyết định của Thánh nữ điện hạ sao?
Man tộc tiên tri Khổ Tạp Trừng trừng mắt, khiển trách nói:
- Lấy trí tuệ của ngươi, làm sao có thể đoán được cách nghĩ của Thánh nữ điện hạ chứ?
- Công phá thì đã sao?
Thanh âm sâu kín của thánh nữ vang lên:
- Tộc của ta trong lịch sử, đã từng không biết bao nhiêu lần công phá Bắc Tắc khẩu kia, hơn nữa xâm nhập vào nội địa Triệu Châu, nhưng có lần nào chúng ta có thể đứng vững gót chân ở Triệu Châu không? Đừng xem các tu sĩ Triệu Châu bình thường chia rẽ, thậm chí còn nội đấu không ngớt. Nhưng là, chỉ cần tộc của ta tạo thành uy hiếp trí mệnh với bọn thì bọn hắn sẽ liên thủ đuổi chúng ta đi:
- Quả thật là vậy, thực lực của những Tu tiên giả kia tương đối đáng sợ, nhất là những lão tổ tông được gọi là Nguyên Anh kỳ kia, quả thực là nguyên một đám lão biến thái.
Đạo kỳ cũng có chút ít cảm khái nói.
- Thật nhiều năm trước ta hay vẫn là một người bình thường. Lúc chiến sĩ tinh nhuệ của Man tộc nhìn thấy sự khủng bố của lão bất tử kia, bóp chết một người trong chúng ta nhẹ nhàng như bóp chết một con kiến vậy. Thánh nữ điện hạ, có phải đã có kế sách rồi không.
Lấy địa vị và thực lực hiện giờ của Đạo Kỳ, nhớ tới tràng diện lúc đó, vẫn không nhịn được rùng mình một cái.
- Những tu sĩ Nguyên Anh kia nếu như tụ họp lại, chúng ta sẽ bị thương vong phi thường thảm trọng.
Trong mắt thánh hiện lên một tia lãnh mị:
- Việc chúng ta làm chính là khiến bọn hắn không thể gặp nhau. Kỳ thật, đối với những tu sĩ Nguyên Anh đã sống ngàn năm trên thế giới này thì nguyện vọng duy nhất cơ hồ chính là tấn chức lên tầng cao hơn nữa, trở thành tiên nhân bất sinh bất diệt. Nếu không phải liên quan đến tông phái bọn hắn, hoặc là Triệu Châu sinh tử tồn vong, căn cơ hủy hoại thì muốn kinh động đến bọn hắn cũng rất khó. Nếu như không phải vì sinh tồn của tộc ta, không ai muốn đơn giản trêu chọc bọn hắn cả. Bất quá, lợi kiếm sát nhân, có khả năng cũng sẽ giết chết mình.
Cơ hồ cùng lúc đó, hơn mười khẩu Hỏa Long pháo, ngay ngắn bắn ra ngọn lửa đỏ thẫm cao vài trượng, khiến không trung một mảnh đỏ bừng. Một quả hỏa cầu đường kính trọn vẹn hơn một trượng xì ra, nhanh chóng bắn về phía bầy trùng giống như một quả thiên thạch vách phá bầu trời, có chút đồ sộ.
Ầm rầm rầm ~
Một hỏa cầu cực đại trực tiếp tạc vào trong Tấn Ảnh Trùng triều dày đặc, nhấc lên từng ánh lửa gợn sóng cực lớn. Hỏa cầu ngưng tụ cao độ lập tức bộc phát, chấn động khiến không khí nổi lên từng đợt sóng xung kích, đơn giản xé rách xác ngoài cứng rắn của những Tấn Ảnh Trùng kia, giảo sát khiến chúng chia năm xẻ bảy, mảnh vụn bay đầy trời. Phảng phất bạo tạc chỉ duy trì trong một phút ngắn ngủi, hỏa cầu liền đánh ra một cái hố bên trong sâu bên ngoài cạn trên mặt cát, đường kính cả mười trượng.
Hơn mười khẩu Hỏa Long pháo đồng thời gào thét, khí phách phi phàm đánh ra từng khoảng đất trống. Khoảng chừng mấy trăm đầu Tấn Ảnh Trùng đã táng thân trong phiên oanh tạc này. Có thể thấy Hỏa Long pháo uy lực quả thật không tầm thường. Chỉ là đối với số lượng toàn bộ trùng triều thì vẫn còn quá ít. Những người điều khiển nòng súng sau khi phóng ra một lượt liền nhanh chóng lắp thượng phẩm linh thạch vào. Quả lúc trước thì đã bị rút sạch linh khí, hóa thành một đống bột phấn nhỏ màu trắng.
Tốc độ của trùng triều cực nhanh, trong những cái hố trống rỗng kia, rất nhanh lại bị Tấn Ảnh Trùng rậm rạp chằng chịt nhồi vào, đối với số lượng toàn bộ bầy trùng tựa như không chút nào giảm bớt cả.
Bên ngoài khoảng cách dò xét thần niệm của mọi người chừng 50~60 dặm. Man tộc, lại được gọi là đại quân dị tộc tụ tập ở chỗ này thành một phương trận. Nhưng cái gọi là Man tộc, từ ý nào đó mà nói, căn bản không khác gì với nhân loại cả. Chỉ là vì hoàn cảnh sinh tồn của song phương bất đồng. Dần dà, khiến cho dáng người của Man tộc có vẻ hơi to cao, làn da tương đối thô đen.
Trọn vẹn hơn vạn Man tộc đại quân tập kết ở chỗ này. Mỗi một Man tộc nhân, dưới háng đều cưỡi một đầu Tấn Ảnh Trùng. Nhưng những Tấn Ảnh Trùng này lại khác với Tấn Ảnh Trùng đang công thành. Hình thể ít nhất phải lớn hơn mấy lần, từ đầu tới đuôi nó dài chừng hai ba trượng, nanh vuốt sắc bén, giáp xác hiện lên vẻ đen nhánh, có chút mông lung lưu chuyển, giống như màu sắc kim loại vậy.
Man tộc nhân rất yên tĩnh, cưỡi Tấn Ảnh Trùng, quân kỷ im lặng kiểm tra đội hình, sát khí lạnh lùng phát ra, đủ để khiến bất cứ kẻ nào cũng phải kinh hãi lạnh mình. Nếu có tu sĩ biết rõ Man tộc nhân ở đây thì nhất định sẽ rất sợ hãi. Bởi vì Man tộc nhân tính cách rất táo bạo, là loại kiệt ngao bất tuần, có thể tổ chức hình thành một cổ lực lượng trùng kích đã rất tốt rồi, hình thành quân dung chỉnh thể như thế, thật sự có chút khó tin.
Phía trước Man tộc đại quân, cách mặt đất mười xích nổi lơ lửng ba người, trong đó có một lão giả áo đen khô gầy, râu tóc đã trắng phau, trên mặt nếp nhăn rậm rạp. Nhưng trong mắt hắn lại tràn đầy yên lặng và trí tuệ. Đây chính là Man tộc tiên tri Khố Tạp Tư, hắn xuất thân từ một tiểu bộ lạc, nhưng hiện giờ hắn lại là một trong những người cực kỳ có uy vọng ở Man tộc, được toàn bộ Man tộc ủng hộ cùng tôn kính.
Một người khác, thể trạng cao chừng hơn một trượng, khôi ngô mà cường tráng, diện mục dữ tợn mà lạnh lùng, phía sau lưng đeo hai thanh chiến phủ khổng lồ, áo giáp trên người là do da thú không biết tên trộn lẫn với kim loại tạo thành, ở các nơi khuỷu tay, đầu gối khảm nạm một cái gai bén nhọn. Cả người trong uy vũ khí phách còn lộ ra vô hạn nguy hiểm.
Người này, vốn là chính là thủ lĩnh của Man tộc nhất đại bộ lạc, mà hôm nay, hắn lại là cả người đứng đầu cả Man tộc, Đạo Kỳ, có danh xưng là Chiến Thần.
Nhưng hai người kia đều thoáng lui về sau một chút, như song tinh củng nguyệt, làm nổi bật cho người ở giữa họ. Đó là một nữ tử, toàn thân được bao bên trong trường bào trắng bằng tơ. Chỉ lộ ra hai tay như ngó sen bạch ngọc không giống với Man tộc nhân bình thường, cùng với đôi con người linh động đen kịt sáng ngời, như minh tinh vậy. Đầu tóc dài đen nhánh đến eo, nhẹ nhàng phiêu động theo gió, cả người, tản mát ra một cổ khí tức khiến lòng người yên lặng, rất mông lung, tựa hồ có chút thần thánh khiến người muốn cúng bái.
Đạo Kỳ có chút ghé mắt nhìn qua nàng, dùng ngữ điệu ôn nhu chưa từng có nói:
- Thánh nữ điện hạ, nếu chúng ta xuất động toàn quân thì có thể đơn giản công phá Bắc Tắc Khẩu rồi. Nhiều năm qua, dưới sự lãnh đạo của Thánh nữ điện hạ ngài mà chúng ta đã tích súc hợp nhất được hơn 30 vạn đầu Tấn Ảnh Trùng, số lượng thổ cực nhân lên đến hơn 5000, còn có năm vạn Man tộc dũng sĩ tinh nhuệ nhất và hơn một vạn tinh nhuệ tế tự. Còn có hơn 200 vạn tộc nhân tinh tráng đang làm hậu cần cho chúng ta, chúng ta đã đạt đến trình độ cường thịnh trước nay chưa từng có.
- Đạo Kỳ, ngươi đã đang chất vấn quyết định của Thánh nữ điện hạ sao?
Man tộc tiên tri Khổ Tạp Trừng trừng mắt, khiển trách nói:
- Lấy trí tuệ của ngươi, làm sao có thể đoán được cách nghĩ của Thánh nữ điện hạ chứ?
- Công phá thì đã sao?
Thanh âm sâu kín của thánh nữ vang lên:
- Tộc của ta trong lịch sử, đã từng không biết bao nhiêu lần công phá Bắc Tắc khẩu kia, hơn nữa xâm nhập vào nội địa Triệu Châu, nhưng có lần nào chúng ta có thể đứng vững gót chân ở Triệu Châu không? Đừng xem các tu sĩ Triệu Châu bình thường chia rẽ, thậm chí còn nội đấu không ngớt. Nhưng là, chỉ cần tộc của ta tạo thành uy hiếp trí mệnh với bọn thì bọn hắn sẽ liên thủ đuổi chúng ta đi:
- Quả thật là vậy, thực lực của những Tu tiên giả kia tương đối đáng sợ, nhất là những lão tổ tông được gọi là Nguyên Anh kỳ kia, quả thực là nguyên một đám lão biến thái.
Đạo kỳ cũng có chút ít cảm khái nói.
- Thật nhiều năm trước ta hay vẫn là một người bình thường. Lúc chiến sĩ tinh nhuệ của Man tộc nhìn thấy sự khủng bố của lão bất tử kia, bóp chết một người trong chúng ta nhẹ nhàng như bóp chết một con kiến vậy. Thánh nữ điện hạ, có phải đã có kế sách rồi không.
Lấy địa vị và thực lực hiện giờ của Đạo Kỳ, nhớ tới tràng diện lúc đó, vẫn không nhịn được rùng mình một cái.
- Những tu sĩ Nguyên Anh kia nếu như tụ họp lại, chúng ta sẽ bị thương vong phi thường thảm trọng.
Trong mắt thánh hiện lên một tia lãnh mị:
- Việc chúng ta làm chính là khiến bọn hắn không thể gặp nhau. Kỳ thật, đối với những tu sĩ Nguyên Anh đã sống ngàn năm trên thế giới này thì nguyện vọng duy nhất cơ hồ chính là tấn chức lên tầng cao hơn nữa, trở thành tiên nhân bất sinh bất diệt. Nếu không phải liên quan đến tông phái bọn hắn, hoặc là Triệu Châu sinh tử tồn vong, căn cơ hủy hoại thì muốn kinh động đến bọn hắn cũng rất khó. Nếu như không phải vì sinh tồn của tộc ta, không ai muốn đơn giản trêu chọc bọn hắn cả. Bất quá, lợi kiếm sát nhân, có khả năng cũng sẽ giết chết mình.
/1293
|