Cũng bởi vì thế, những tu sĩ Nguyên Anh rất hiếm khi xung đột trực tiếp. Nếu bị Bạch Cốt Ma Quân chiếm được tiên cơ, thu hoạch đại lượng tài nguyên sau đó bỏ chạy, không thể nói trước hắn sẽ có khả năng bỏ trốn thành công. Huống chi, ba tu sĩ Nguyên Anh còn lại, chính là tử thù, cho dù lâm nguy hợp tác, cũng không có khả năng đồng lòng. Về phần tiên tri, hắn có lý do không thể không đi vào. Tiên tri Khố Tạp Tư tin tưởng vững chắc, trong những người trẻ tuổi đi vào trước kia, nếu có một người có thể kế thừa thần miếu, như vậy khả năng rất lớn chính là thánh nữ. Dù sao thủ đoạn của thánh nữ, hắn vô cùng rõ ràng, trọng yếu hơn là nàng có thân phận thánh nữ...
Mà truyền thừa thần miếu, lại liên quan tới chuyện Man tộc quật khởi, không được phép để cho địch nhân đi ra, cũng phải đi vào bảo vệ thánh nữ.
Lôi Động miễn cưỡng có thể khống chế một phần nhỏ của không gian thánh khí này, ẩn ẩn cảm ứng được có bốn tồn tại cường đại đi vào. Nói một cách khác, đã rơi vào bẫy của hắn. Khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh, quả nhiên là vì lợi ích, hại chết người a. Không chút hoang mang phong ấn cửa vào thần miếu, chuẩn bị bắt rùa trong hũ.
Lại không muốn thiên tài địa bảo trong thần miếu bị bọn họ ngắt quá nhiều, tạo thành phá hư. Lôi Động lập tức bắt đầu hành động. Mục tiêu đầu tiên, chính là trưởng lão Ám Ảnh của Độc Giác tộc. Lúc trưởng lão Ám Ảnh xuất hiện xa xa trong phạm vi thần niệm của Lôi Động, quả nhiên đúng như trong sơ liệu, tên Ám Ảnh này, lập tức buông tha cho đủ loại thiên tài địa bảo, thân hình liên tục di động, trực tiếp đánh giết về phía của Lôi Động. Dù sao trong lý giải của hắn, tên Lôi Động này có khả năng đạt được truyền thừa của thần miếu. So với việc khác, truyền thừa thấn miếu trọng yếu lắm. Cảm ứng được trưởng lão Ám Ảnh nhanh như tia chớp, khí thế phi phàm độn tốc nhanh chóng. Trong lòng của Lôi Động có chút căng cứng, tu sĩ Nguyên Anh kỳ quả nhiên đáng sợ. Nhưng mà, đây là địa bàn của mình, Lôi Động có ưu thế tuyệt đối. Dựa vào quyền khống chế không gian thánh khí, cùng với các loại quen thuộc. Lôi Động dần dần nắm chủ thể không gian thần miếu vào trong tay.
- Khặc khặc... Tiểu tử, ngoan ngoãn giao truyền thừa thần miếu ra đây, bản trưởng lão tạm tha cho ngươi một mạng.
Trưởng lão Ám Ảnh nhanh chóng đuổi về phía của Lôi Động, mà bộ dáng của hắn lúc này, hưng phấn cười quái dị.
Bỗng nhiên, một cổ uy áp vô cùng cường đại, hung hăng ép hắn lại. Mà tâm thần của trưởng lão Ám Ảnh như muốn nứt ra, sau đó nghe được âm thanh ồm ồm:
- Đại ca, tiểu tử này chính là địch nhân của ngươi sao?
- Đúng vậy, Lôi Long, thằng này giao cho ngươi.
Lôi Động không có chút xấu hổ nào khi mượn dao giết người cả. Đây là thế giới mạnh được yếu thua, đường đường tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng không phải khi dễ tu sĩ Trúc Cơ kỳ như hắn sao?
- Ngươi, ngươi là người nào? Ta là trưởng lão Độc Giác tộc, hi vọng các hạ không nên là địch với Độc Giác tộc.
Trong âm thanh của trưởng lão Ám Ảnh vô cùng rung động, nhìn qua một thiếu niên trẻ trung đang trôi nổi trên không trung, trong lòng xuất hiện cảm giác sợ hãi chưa từng có từ trước tới nay. Bởi vì uy áp đang đè nén hắn giống như một con động vật ăn thịt nhìn chằm chằm vào con thỏ yếu đuối, uy áp này trên người của thanh niên này phát ra. Trong nội tâm ngoài sợ hãi ra, cũng chỉ có thể mang chủng tộc ra dọa người, nhưng đang âm thầm cầu nguyện, hi vọng tên cường giả này có chút kiêng kỵ.
Lôi Long là yêu thú bị nhốt trong thần miếu từ thời Thượng Cổ, làm gì có khả năng nghe nói tới Độc Giác tộc chứ. Cho dù có nghe nói qua, với thực lực của hắn, cũng không có nửa điểm kiêng kỵ. Bĩu môi, cũng lười nói nhảm với hắn, trực tiếp tát xuống một cái. Lực lượng nổ tung, biến ảo thành một bàn tay khổng lồ như dãy núi, hung hăng áp xuống tên trưởng lão Ám Ảnh.
Nếu như thật sự nện trúng, cho dù trưởng lão Ám Ảnh là tu sĩ Nguyên Anh, cũng xác định vững chắc kết cục phân thân toái cốt.
Nhưng mà, trưởng lão Ám Ảnh tuy trên thực lực không bằng Lôi Long. Nhưng cũng là người lăn lộn nhiều năm, là gia hỏa già thành tinh. Cố dằn sợ hãi do uy áp mang lại, trước tiên bóp vỡ một quyển trục không rõ tài liệu gì chế thành. Trong chốc lát, một cổ lực lượng đủ để xé rách không gian hiện ra, hình thành một bộ phù văn huyền ảo phức tạp, đem không gian vặn vẹo thành khe hở, chỉ trong chớp mắt, trưởng lão Ám Ảnh đã xuất hiện ngoài vài trăm mét.
Vật ấy chính là Không Gian Phù, là đồ vật bảo vệ tính mạng vô cùng trân quý. Nếu như thi triển ở bên ngoài, trong nháy mắt ít nhất có thể bỏ chạy ra xa trăm dặm, nhưng bên trong không gian thánh khí này, các loại lực lượng không gian bị áp chế tới mức tận cùng, mà phù văn sinh ra hiệu quả như thế, khó có được rồi.
Nhưng dù vậy, trưởng lão Ám Ảnh cũng bằng vào thứ này tránh thoát một kiếp. Bàn tay nặng nề đập lên mặt đất, ngạnh sanh sanh đánh ra thủ ấn khổng lồ, ra ra cơn gió cực mạnh, thổi trúng nhẹ vào người của trưởng lão Ám Ảnh, chật vật lăn lộn trên mặt đất.
Dựa vào thực lực thuần túy, một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, so sánh thực lực với Lôi Long kém nhau quá xa.
Lôi Long một kích không trúng, ngạc nhiên sau đó là thẹn quá hóa giận. Trực tiếp dùng thân thể đánh giết tới, một quyền hung hăng nện tới.
Tên trưởng lão Ám Ảnh đúng là rất khá, loại thời điểm này, còn có thể thi triển ra pháp thuật đặc biệt của Độc Giác tộc, cơ bắp trên mặt vặn vẹo thống khổ, thân hình nhanh chóng biến thành cường tráng, biến ảo thành Độc Giác Cuồng Ma nổi danh của Ma giới, lực lượng bạo tăng trong thời gian ngắn. Nhưng hắn cũng biết, cho dù là thực lực gia tăng không ít, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của gia hỏa khủng bố trước mặt.
Liên tục bóp vỡ mấy phù lục, trong nháy mắt đã bố trí đủ loại phòng ngự chắc chắn. Thủ đoạn cũng xem như tầng tầng lớp lớp, có chút phù hợp với tiêu chuẩn Nguyên Anh lão quái vật.
Oanh!
Lôi Long đánh ra một quyền khí phách phi phàm, chưa từng có từ trước đến nay, liên tục đánh nát tường ốp cứng rắn, một quyền cuối cùng đánh trúng lồng ngực của Độc Giác Cuồng Ma. Thân thể Cuồng Ma cực lớn trực tiếp bị oanh bay ra sau, kêu rên gầm thét, không gian cũng rung động nhè nhẹ.
Đáng tiếc là, tuy phòng ngự của Độc Giác Cuồng Ma bị phá hủy, nhưng cũng thành công đánh tan bảy tám phần lực lượng của Lôi Long. Cộng thêm thể chất phòng ngự của Độc Giác Cuồng Ma vô cùng xuất chúng, dùng trọng thương làm cái giá lớn, cứng chọi cứng đón đỡ một kích này. Mượn lực lượng bay ngược ra phía sau, chân của hắn liên tục điểm xuống đất mặt đất cứng rắn cũng theo đó mà tan vỡ. Tốc độ nhất thời nhanh đến mức tận cùng. Phản ứng của Độc Giác Cuồng Ma đúng là không tệ, bởi vì ở trong hoàn cảnh đặc thù, cho nên Lôi Long chưa từng có kinh nghiệm tranh đấu với cường giả, để cho đối thủ bỏ chạy.
Đáng tiếc, trong đây có Cấm Không Pháp Trận, lại trong hoàn cảnh đặc thù của không gian thánh khí. Cho dù Lôi Long kinh nghiệm không đủ, một Độc Giác Cuồng Ma trong hoàn cảnh nào cũng không có cơ hội thoát đi.
Mà truyền thừa thần miếu, lại liên quan tới chuyện Man tộc quật khởi, không được phép để cho địch nhân đi ra, cũng phải đi vào bảo vệ thánh nữ.
Lôi Động miễn cưỡng có thể khống chế một phần nhỏ của không gian thánh khí này, ẩn ẩn cảm ứng được có bốn tồn tại cường đại đi vào. Nói một cách khác, đã rơi vào bẫy của hắn. Khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh, quả nhiên là vì lợi ích, hại chết người a. Không chút hoang mang phong ấn cửa vào thần miếu, chuẩn bị bắt rùa trong hũ.
Lại không muốn thiên tài địa bảo trong thần miếu bị bọn họ ngắt quá nhiều, tạo thành phá hư. Lôi Động lập tức bắt đầu hành động. Mục tiêu đầu tiên, chính là trưởng lão Ám Ảnh của Độc Giác tộc. Lúc trưởng lão Ám Ảnh xuất hiện xa xa trong phạm vi thần niệm của Lôi Động, quả nhiên đúng như trong sơ liệu, tên Ám Ảnh này, lập tức buông tha cho đủ loại thiên tài địa bảo, thân hình liên tục di động, trực tiếp đánh giết về phía của Lôi Động. Dù sao trong lý giải của hắn, tên Lôi Động này có khả năng đạt được truyền thừa của thần miếu. So với việc khác, truyền thừa thấn miếu trọng yếu lắm. Cảm ứng được trưởng lão Ám Ảnh nhanh như tia chớp, khí thế phi phàm độn tốc nhanh chóng. Trong lòng của Lôi Động có chút căng cứng, tu sĩ Nguyên Anh kỳ quả nhiên đáng sợ. Nhưng mà, đây là địa bàn của mình, Lôi Động có ưu thế tuyệt đối. Dựa vào quyền khống chế không gian thánh khí, cùng với các loại quen thuộc. Lôi Động dần dần nắm chủ thể không gian thần miếu vào trong tay.
- Khặc khặc... Tiểu tử, ngoan ngoãn giao truyền thừa thần miếu ra đây, bản trưởng lão tạm tha cho ngươi một mạng.
Trưởng lão Ám Ảnh nhanh chóng đuổi về phía của Lôi Động, mà bộ dáng của hắn lúc này, hưng phấn cười quái dị.
Bỗng nhiên, một cổ uy áp vô cùng cường đại, hung hăng ép hắn lại. Mà tâm thần của trưởng lão Ám Ảnh như muốn nứt ra, sau đó nghe được âm thanh ồm ồm:
- Đại ca, tiểu tử này chính là địch nhân của ngươi sao?
- Đúng vậy, Lôi Long, thằng này giao cho ngươi.
Lôi Động không có chút xấu hổ nào khi mượn dao giết người cả. Đây là thế giới mạnh được yếu thua, đường đường tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng không phải khi dễ tu sĩ Trúc Cơ kỳ như hắn sao?
- Ngươi, ngươi là người nào? Ta là trưởng lão Độc Giác tộc, hi vọng các hạ không nên là địch với Độc Giác tộc.
Trong âm thanh của trưởng lão Ám Ảnh vô cùng rung động, nhìn qua một thiếu niên trẻ trung đang trôi nổi trên không trung, trong lòng xuất hiện cảm giác sợ hãi chưa từng có từ trước tới nay. Bởi vì uy áp đang đè nén hắn giống như một con động vật ăn thịt nhìn chằm chằm vào con thỏ yếu đuối, uy áp này trên người của thanh niên này phát ra. Trong nội tâm ngoài sợ hãi ra, cũng chỉ có thể mang chủng tộc ra dọa người, nhưng đang âm thầm cầu nguyện, hi vọng tên cường giả này có chút kiêng kỵ.
Lôi Long là yêu thú bị nhốt trong thần miếu từ thời Thượng Cổ, làm gì có khả năng nghe nói tới Độc Giác tộc chứ. Cho dù có nghe nói qua, với thực lực của hắn, cũng không có nửa điểm kiêng kỵ. Bĩu môi, cũng lười nói nhảm với hắn, trực tiếp tát xuống một cái. Lực lượng nổ tung, biến ảo thành một bàn tay khổng lồ như dãy núi, hung hăng áp xuống tên trưởng lão Ám Ảnh.
Nếu như thật sự nện trúng, cho dù trưởng lão Ám Ảnh là tu sĩ Nguyên Anh, cũng xác định vững chắc kết cục phân thân toái cốt.
Nhưng mà, trưởng lão Ám Ảnh tuy trên thực lực không bằng Lôi Long. Nhưng cũng là người lăn lộn nhiều năm, là gia hỏa già thành tinh. Cố dằn sợ hãi do uy áp mang lại, trước tiên bóp vỡ một quyển trục không rõ tài liệu gì chế thành. Trong chốc lát, một cổ lực lượng đủ để xé rách không gian hiện ra, hình thành một bộ phù văn huyền ảo phức tạp, đem không gian vặn vẹo thành khe hở, chỉ trong chớp mắt, trưởng lão Ám Ảnh đã xuất hiện ngoài vài trăm mét.
Vật ấy chính là Không Gian Phù, là đồ vật bảo vệ tính mạng vô cùng trân quý. Nếu như thi triển ở bên ngoài, trong nháy mắt ít nhất có thể bỏ chạy ra xa trăm dặm, nhưng bên trong không gian thánh khí này, các loại lực lượng không gian bị áp chế tới mức tận cùng, mà phù văn sinh ra hiệu quả như thế, khó có được rồi.
Nhưng dù vậy, trưởng lão Ám Ảnh cũng bằng vào thứ này tránh thoát một kiếp. Bàn tay nặng nề đập lên mặt đất, ngạnh sanh sanh đánh ra thủ ấn khổng lồ, ra ra cơn gió cực mạnh, thổi trúng nhẹ vào người của trưởng lão Ám Ảnh, chật vật lăn lộn trên mặt đất.
Dựa vào thực lực thuần túy, một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, so sánh thực lực với Lôi Long kém nhau quá xa.
Lôi Long một kích không trúng, ngạc nhiên sau đó là thẹn quá hóa giận. Trực tiếp dùng thân thể đánh giết tới, một quyền hung hăng nện tới.
Tên trưởng lão Ám Ảnh đúng là rất khá, loại thời điểm này, còn có thể thi triển ra pháp thuật đặc biệt của Độc Giác tộc, cơ bắp trên mặt vặn vẹo thống khổ, thân hình nhanh chóng biến thành cường tráng, biến ảo thành Độc Giác Cuồng Ma nổi danh của Ma giới, lực lượng bạo tăng trong thời gian ngắn. Nhưng hắn cũng biết, cho dù là thực lực gia tăng không ít, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của gia hỏa khủng bố trước mặt.
Liên tục bóp vỡ mấy phù lục, trong nháy mắt đã bố trí đủ loại phòng ngự chắc chắn. Thủ đoạn cũng xem như tầng tầng lớp lớp, có chút phù hợp với tiêu chuẩn Nguyên Anh lão quái vật.
Oanh!
Lôi Long đánh ra một quyền khí phách phi phàm, chưa từng có từ trước đến nay, liên tục đánh nát tường ốp cứng rắn, một quyền cuối cùng đánh trúng lồng ngực của Độc Giác Cuồng Ma. Thân thể Cuồng Ma cực lớn trực tiếp bị oanh bay ra sau, kêu rên gầm thét, không gian cũng rung động nhè nhẹ.
Đáng tiếc là, tuy phòng ngự của Độc Giác Cuồng Ma bị phá hủy, nhưng cũng thành công đánh tan bảy tám phần lực lượng của Lôi Long. Cộng thêm thể chất phòng ngự của Độc Giác Cuồng Ma vô cùng xuất chúng, dùng trọng thương làm cái giá lớn, cứng chọi cứng đón đỡ một kích này. Mượn lực lượng bay ngược ra phía sau, chân của hắn liên tục điểm xuống đất mặt đất cứng rắn cũng theo đó mà tan vỡ. Tốc độ nhất thời nhanh đến mức tận cùng. Phản ứng của Độc Giác Cuồng Ma đúng là không tệ, bởi vì ở trong hoàn cảnh đặc thù, cho nên Lôi Long chưa từng có kinh nghiệm tranh đấu với cường giả, để cho đối thủ bỏ chạy.
Đáng tiếc, trong đây có Cấm Không Pháp Trận, lại trong hoàn cảnh đặc thù của không gian thánh khí. Cho dù Lôi Long kinh nghiệm không đủ, một Độc Giác Cuồng Ma trong hoàn cảnh nào cũng không có cơ hội thoát đi.
/1293
|