Lôi Động thấy bộ dạng ghen tuông của nàng, trong lòng cũng cảm thấy vui lên, nhưng trên mặt thì ảm đạm mà thở dài nói:
- Kỳ thật qua nhiều năm như vậy, ta một mực cũng luôn nghĩ tới ngươi. Chỉ là năm đó ngươi thật sự kiên quyết, mà ta cũng không thể chạy Thiên Âm cung đi tìm ngươi. Nguyên bản ngược lại tập trung tinh thần muốn trùng kích Nguyên Anh mới giết tới Thiên Âm cung đem ngươi cướp về. Chỉ không có ngờ tới, Băng Vân ngươi so với ta tưởng tượng còn mạnh mẽ hơn, sớm thì tu luyệnđến Nguyên Anh trung giai, thật sự là rất giỏi. Ai ~ kỳ thật nămđó chuyện này, đích xác trách ta, nguyên bản ta Lôi Động chính là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, có thể cùng ngươi có vài năm tình cảm vợ chồng đã là hạnh vận bậc nhất của Lôi Động ta rồi.
Thời gian dần qua, khuôn mặt lạnh lùng của Đạm Đài Băng Vân cũng trở nên nhu hòa, nhất là đã nghe được tình cảm vợ chồng vài năm thì mặt đỏ lên. Những năm kia tuy rằng từng người đềuđem tinh lực chủ yếu đặt ở tu luyện, nhưng có chút sự tình lại tránh không khỏi, nghĩ đến đây, đôi má không khỏi lại hồng nhuận lên.
- Thôi thôi, mình đời này đã mất vào trong tay hắn rồi, còn tính toán chi li chuyện này để làm gì?
Đạm Đài Băng Vân thầm nghĩ, răng ngọc hung hăng mà cắn môi hồng một chút. Phảng phất đã quyết định cái gì hai gò má giao hồng muốn nhỏ máu, lúc này huyễn hóa ra một đạo sương trắng, đem hai người bao phủ trong đó.
- Này này, Băng Vân ngươi làm cái gì vậy? Không muốn. . .
...
Mấy ngày thoáng cái qua đi.
Dạ Xoa Tộc không biết từ nơi nào có được công pháp song tu,đích xác thần diệu dị thường. Thương thế của Lôi Động lên rất nhiều, ngay cả tu vi cảnh giới cũng có chút tiến bộ. Nguyên bản hắn đã đến Kim Đan cao giai, ở vào trạng thái bình cảnh. Mấy ngày điên loan đảo phượng từ bên trong bổn mạng chân nguyên tinh thuần của Đạm Đài Băng Vân lấy được không ít chỗ tốt. Loáng thoáng tựa hồ có chút dấu hiệu đột phá bình cảnh. Điều này làm cho hắn không khỏi có chút vui mừng quá đỗi, bình cảnh này đã có hồi lâu. Nếu tiếp tục đột phá, vậy khoảng cách Nguyên Anh kỳ thì cách một bước rồi.
Đương nhiên buông lỏng bình cảnh như thế tuy rằng hiệu quảcông pháp không tầm thường. Nhưng còn là do thành quả tràngác chiến Lôi Động cùng Hắc Dực Ma Vương mang đến. Nếu làdựa vào song tu có thể không ngừng tiến hành đột phá thì dưới gầm trời này, những tông phái khác cũng không sống yên rồi.
Bằng vào mấy ngày này, tình cảm của Lôi Động cùng Đạm Đài Băng Vân cũng bắt đầu kịch liệt nóng sốt. Lôi Động tuy rằng làm người cường hoành bất thiện, nhưng tốt xấu cũng đọc không ít chuyện cười trên mạng inte đời trước, thời gian dần trôi qua cũng khiến cho Đạm Đài Băng Vân tiêu tan hiềm khích lúc trước.
Nếu như tiếp tục cuộc sống ngọt ngào này, Lôi Động cũng nguyện ý. Chỉ là còn có quan hệ với Âm Sát Tông cùng người nhà an ủi, cũng không tới phiên Lôi Động lưu luyến ôn nhu hương này. Đợi đến thương thế hơi đỡ một ít liền lập tức bái kiến Dạ Xoa Vương.
Một phen khách sáo cùng ánh mắt mập mờ trao đổi với nhau, DạXoa Vương bắt đầu nêu lên vấn đề chính:
- Lôi hiền chất không hảo hảo dưỡng thương, chạy tới gặp ta lão già khọm này làm cái gì?
- Tiền bối, vãn bối là vì tiền bối giải hoặc cứu nạn mà đến.
Lôi Động bắt đầu vẻ mặt chính sắc, chậm rãi mà nói:
- Nếu là không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng trăm năm, Hải Dạ Xoa nhất tộc của tiền bối nhất định tiêu vong.
Lập tức, mười cái Nguyên Anh kì trưởng lão Dạ Xoa Tộc xôn xao lên, nghị luận nhao nhao đều là dùng ánh mắt địch ý nhìn vềphía Lôi Động.
- Lôi Động, đừng tưởng rằng bổn vương thiếu nợ ngươi nhân tình, ngươi có thể ở chỗ này nguyền rủa tộc của ta.
Dạ Xoa Vương sắc mặt thật không tốt nói:
- Nếu không có niệm giao tình giữa ta và ngươi, cùng với thương thế của ngươi không tốt, bổn vương sẽ sai người đá ngươi ra khỏi.
Vốn cho là Lôi Động bái kiến mình là muốn cầu xin chính mình xuất binh Khang Châu. Không có ngờ tới trực tiếp bắt đầu nói chuyện giật gân như vậy.
Một bên Đạm Đài Băng Vân, ngược lại cau mày không nói gì.
- Vãn bối thâm thụ chỗ tốt của Dạ Xoa Tộc tiền bối xem làm sao dám nguyền rủa Dạ Xoa nhất tộc? Vãn bối chỉ trần thuật một sựkiện thực.
Đối mặt với cơn giận của Hóa Thần cường giả, Lôi Động ngay cảlông mày cũng không nhăn một chút.
- Tốt, tốt. Bổn vương cũng muốn nghe một chút, đông Hải DạXoa tộc làm thế nào sẽ diệt vong trong vòng trăm năm.
Dạ Xoa Vương không giận mà ngược lại còn nở nụ cười:
- Hôm nay giải thích của ngươi không làm hài lòng bôn vương thìbổn vương sẽ lập tức khu trừ ngươi xuất cảnh.
Lôi Động thấy có thể nói khiến cho Dạ Xoa Vương phải phục thìphải giải quyết một điểm mấu chốt trong đó. Tức thì Lôi Động hít sâu một hơi, mặt mũi tràn đầy chính sắc nói:
- Tiền bối thật đúng tin tưởng, Thái Thượng Tông hao phí một cái giá lớn lớn như vậy mời ra Dực Thần Tộc đến uy hiếp Dạ Xoa nhất tộc, mục đích thật sự chỉ muốn tiêu diệt Âm Sát Tông đơn giản như vậy sao?
Sắc mặt Dạ Xoa Vương biến đổi, tuy rằng hắn biết rõ trong lúc này đích xác có vấn đề, nhưng bản năng cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Tâm lí nhìn cao của đà điểu không chỉ xuất hiện trên người nhân loại. Đích xác Thái Thượng Tông bỏ ra nhiều như vậy một cái giá lớn cho rận chiến khổng lồ đó là vì chỉ muốn diệt Âm Sát Tông sao?
Lôi Động làm những chuyện như vậy, rất đơn giản chính là bóc trần tầng tâm lý may mắn này của Dạ Xoa Vương. Thấy hắn phản ứng như thế Lôi Động cũng cảm thấy tự tin nói tiếp:
- Tiền bối, Thái Thượng Tông tại phân hoá Khang Châu ta tất cảtông từng thề tại Thái Nhất Chân Nhân sinh thời, sẽ không nhúng tay vào sự tình Khang Châu cũng cam đoan Khang Châu ba trăm năm không công phạt. Như vậy, tiền bối nơi này, ngoại trừ Thái Thượng Tông liên hiệp Dực Thần Tộc đến đây uy áp một phen có chỗ tốt và lời thề gì không?
Sắc mặt Dạ Xoa Vương đặc biệt khó nhìn, nhịn không được hừmột tiếng.
- Kỳ thật thấy Dực Thần Tộc tại Dạ Xoa Hải không kiêng sợ phong tỏa Hải Vực, ngăn cách Dạ Xoa Tộc cùng ngoại giới lui tới. Vãn bối suy đoán hẳn không phải là Dực Thần Tộc hung hăng càn quấy đơn giản như vậy.
Lôi Động cau mày, chậm rãi phân giải nói:
- Dực Thần Tộc chỉ sợ là tạm thời không muốn cùng tiền bối khai chiến, nhưng lại không muốn tiền bối cùng Khang Châu liên hợp lại, nếu không hôm nay A Gia Na mắt cao hơn đầu làm sao cóthể tại chuyện chết đi hai tộc nhân cùng với phát hiện Quang Minh chi dực lại tình nguyện nhượng bộ? Có ẩn nhẫn vậy tất cóhậu chiêu. Tin tưởng nàng là nghĩ tại thời cơ đến về sau, cùng nhau thanh toán tiền bối. Lấy tiền bối chi năng đương nhiên cóthể nghĩ đến, Khang Châu một khi bình định, kế tiếp dĩ nhiên làngày diệt vong của đông Hải Dạ Xoa tộc tứ cố vô thân.
Không chỉ là Dạ Xoa Vương, ngay cả Nguyên Anh kì trưởng lão sắc mặt cũng không tốt lắm . Kỳ thật đạo lý dễ hiểu như vậy ai cũng có thể suy nghĩ cẩn thận. Chỉ có điều có ít người tình nguyện hi vọng ký thác vào một đường may mắn. Bị Lôi Động vạch ra vết sẹo khiến nó chảy máu đầm đìa.
- Kỳ thật qua nhiều năm như vậy, ta một mực cũng luôn nghĩ tới ngươi. Chỉ là năm đó ngươi thật sự kiên quyết, mà ta cũng không thể chạy Thiên Âm cung đi tìm ngươi. Nguyên bản ngược lại tập trung tinh thần muốn trùng kích Nguyên Anh mới giết tới Thiên Âm cung đem ngươi cướp về. Chỉ không có ngờ tới, Băng Vân ngươi so với ta tưởng tượng còn mạnh mẽ hơn, sớm thì tu luyệnđến Nguyên Anh trung giai, thật sự là rất giỏi. Ai ~ kỳ thật nămđó chuyện này, đích xác trách ta, nguyên bản ta Lôi Động chính là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, có thể cùng ngươi có vài năm tình cảm vợ chồng đã là hạnh vận bậc nhất của Lôi Động ta rồi.
Thời gian dần qua, khuôn mặt lạnh lùng của Đạm Đài Băng Vân cũng trở nên nhu hòa, nhất là đã nghe được tình cảm vợ chồng vài năm thì mặt đỏ lên. Những năm kia tuy rằng từng người đềuđem tinh lực chủ yếu đặt ở tu luyện, nhưng có chút sự tình lại tránh không khỏi, nghĩ đến đây, đôi má không khỏi lại hồng nhuận lên.
- Thôi thôi, mình đời này đã mất vào trong tay hắn rồi, còn tính toán chi li chuyện này để làm gì?
Đạm Đài Băng Vân thầm nghĩ, răng ngọc hung hăng mà cắn môi hồng một chút. Phảng phất đã quyết định cái gì hai gò má giao hồng muốn nhỏ máu, lúc này huyễn hóa ra một đạo sương trắng, đem hai người bao phủ trong đó.
- Này này, Băng Vân ngươi làm cái gì vậy? Không muốn. . .
...
Mấy ngày thoáng cái qua đi.
Dạ Xoa Tộc không biết từ nơi nào có được công pháp song tu,đích xác thần diệu dị thường. Thương thế của Lôi Động lên rất nhiều, ngay cả tu vi cảnh giới cũng có chút tiến bộ. Nguyên bản hắn đã đến Kim Đan cao giai, ở vào trạng thái bình cảnh. Mấy ngày điên loan đảo phượng từ bên trong bổn mạng chân nguyên tinh thuần của Đạm Đài Băng Vân lấy được không ít chỗ tốt. Loáng thoáng tựa hồ có chút dấu hiệu đột phá bình cảnh. Điều này làm cho hắn không khỏi có chút vui mừng quá đỗi, bình cảnh này đã có hồi lâu. Nếu tiếp tục đột phá, vậy khoảng cách Nguyên Anh kỳ thì cách một bước rồi.
Đương nhiên buông lỏng bình cảnh như thế tuy rằng hiệu quảcông pháp không tầm thường. Nhưng còn là do thành quả tràngác chiến Lôi Động cùng Hắc Dực Ma Vương mang đến. Nếu làdựa vào song tu có thể không ngừng tiến hành đột phá thì dưới gầm trời này, những tông phái khác cũng không sống yên rồi.
Bằng vào mấy ngày này, tình cảm của Lôi Động cùng Đạm Đài Băng Vân cũng bắt đầu kịch liệt nóng sốt. Lôi Động tuy rằng làm người cường hoành bất thiện, nhưng tốt xấu cũng đọc không ít chuyện cười trên mạng inte đời trước, thời gian dần trôi qua cũng khiến cho Đạm Đài Băng Vân tiêu tan hiềm khích lúc trước.
Nếu như tiếp tục cuộc sống ngọt ngào này, Lôi Động cũng nguyện ý. Chỉ là còn có quan hệ với Âm Sát Tông cùng người nhà an ủi, cũng không tới phiên Lôi Động lưu luyến ôn nhu hương này. Đợi đến thương thế hơi đỡ một ít liền lập tức bái kiến Dạ Xoa Vương.
Một phen khách sáo cùng ánh mắt mập mờ trao đổi với nhau, DạXoa Vương bắt đầu nêu lên vấn đề chính:
- Lôi hiền chất không hảo hảo dưỡng thương, chạy tới gặp ta lão già khọm này làm cái gì?
- Tiền bối, vãn bối là vì tiền bối giải hoặc cứu nạn mà đến.
Lôi Động bắt đầu vẻ mặt chính sắc, chậm rãi mà nói:
- Nếu là không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng trăm năm, Hải Dạ Xoa nhất tộc của tiền bối nhất định tiêu vong.
Lập tức, mười cái Nguyên Anh kì trưởng lão Dạ Xoa Tộc xôn xao lên, nghị luận nhao nhao đều là dùng ánh mắt địch ý nhìn vềphía Lôi Động.
- Lôi Động, đừng tưởng rằng bổn vương thiếu nợ ngươi nhân tình, ngươi có thể ở chỗ này nguyền rủa tộc của ta.
Dạ Xoa Vương sắc mặt thật không tốt nói:
- Nếu không có niệm giao tình giữa ta và ngươi, cùng với thương thế của ngươi không tốt, bổn vương sẽ sai người đá ngươi ra khỏi.
Vốn cho là Lôi Động bái kiến mình là muốn cầu xin chính mình xuất binh Khang Châu. Không có ngờ tới trực tiếp bắt đầu nói chuyện giật gân như vậy.
Một bên Đạm Đài Băng Vân, ngược lại cau mày không nói gì.
- Vãn bối thâm thụ chỗ tốt của Dạ Xoa Tộc tiền bối xem làm sao dám nguyền rủa Dạ Xoa nhất tộc? Vãn bối chỉ trần thuật một sựkiện thực.
Đối mặt với cơn giận của Hóa Thần cường giả, Lôi Động ngay cảlông mày cũng không nhăn một chút.
- Tốt, tốt. Bổn vương cũng muốn nghe một chút, đông Hải DạXoa tộc làm thế nào sẽ diệt vong trong vòng trăm năm.
Dạ Xoa Vương không giận mà ngược lại còn nở nụ cười:
- Hôm nay giải thích của ngươi không làm hài lòng bôn vương thìbổn vương sẽ lập tức khu trừ ngươi xuất cảnh.
Lôi Động thấy có thể nói khiến cho Dạ Xoa Vương phải phục thìphải giải quyết một điểm mấu chốt trong đó. Tức thì Lôi Động hít sâu một hơi, mặt mũi tràn đầy chính sắc nói:
- Tiền bối thật đúng tin tưởng, Thái Thượng Tông hao phí một cái giá lớn lớn như vậy mời ra Dực Thần Tộc đến uy hiếp Dạ Xoa nhất tộc, mục đích thật sự chỉ muốn tiêu diệt Âm Sát Tông đơn giản như vậy sao?
Sắc mặt Dạ Xoa Vương biến đổi, tuy rằng hắn biết rõ trong lúc này đích xác có vấn đề, nhưng bản năng cũng không muốn suy nghĩ nhiều. Tâm lí nhìn cao của đà điểu không chỉ xuất hiện trên người nhân loại. Đích xác Thái Thượng Tông bỏ ra nhiều như vậy một cái giá lớn cho rận chiến khổng lồ đó là vì chỉ muốn diệt Âm Sát Tông sao?
Lôi Động làm những chuyện như vậy, rất đơn giản chính là bóc trần tầng tâm lý may mắn này của Dạ Xoa Vương. Thấy hắn phản ứng như thế Lôi Động cũng cảm thấy tự tin nói tiếp:
- Tiền bối, Thái Thượng Tông tại phân hoá Khang Châu ta tất cảtông từng thề tại Thái Nhất Chân Nhân sinh thời, sẽ không nhúng tay vào sự tình Khang Châu cũng cam đoan Khang Châu ba trăm năm không công phạt. Như vậy, tiền bối nơi này, ngoại trừ Thái Thượng Tông liên hiệp Dực Thần Tộc đến đây uy áp một phen có chỗ tốt và lời thề gì không?
Sắc mặt Dạ Xoa Vương đặc biệt khó nhìn, nhịn không được hừmột tiếng.
- Kỳ thật thấy Dực Thần Tộc tại Dạ Xoa Hải không kiêng sợ phong tỏa Hải Vực, ngăn cách Dạ Xoa Tộc cùng ngoại giới lui tới. Vãn bối suy đoán hẳn không phải là Dực Thần Tộc hung hăng càn quấy đơn giản như vậy.
Lôi Động cau mày, chậm rãi phân giải nói:
- Dực Thần Tộc chỉ sợ là tạm thời không muốn cùng tiền bối khai chiến, nhưng lại không muốn tiền bối cùng Khang Châu liên hợp lại, nếu không hôm nay A Gia Na mắt cao hơn đầu làm sao cóthể tại chuyện chết đi hai tộc nhân cùng với phát hiện Quang Minh chi dực lại tình nguyện nhượng bộ? Có ẩn nhẫn vậy tất cóhậu chiêu. Tin tưởng nàng là nghĩ tại thời cơ đến về sau, cùng nhau thanh toán tiền bối. Lấy tiền bối chi năng đương nhiên cóthể nghĩ đến, Khang Châu một khi bình định, kế tiếp dĩ nhiên làngày diệt vong của đông Hải Dạ Xoa tộc tứ cố vô thân.
Không chỉ là Dạ Xoa Vương, ngay cả Nguyên Anh kì trưởng lão sắc mặt cũng không tốt lắm . Kỳ thật đạo lý dễ hiểu như vậy ai cũng có thể suy nghĩ cẩn thận. Chỉ có điều có ít người tình nguyện hi vọng ký thác vào một đường may mắn. Bị Lôi Động vạch ra vết sẹo khiến nó chảy máu đầm đìa.
/1293
|