Bởi vì trong Đại Hoang Mạc chẳng những có đủ loại đại yêu thúthực lực mạnh mẽ, mà kinh khủng nhất chính là thường xuyên bộc phát thú triều.
Thú triều này, cường đại như bộ tộc Thổ Cự Nhân cũng phải sợ như gặp hổ, nhượng bộ lui binh, huống chi là nhân loại? Bên trong nhân loại, tu sĩ Nguyên Anh kỳ dù sao cũng chỉ là số ít, thời gian lâu dần, liền không còn tu sĩ Nguyên Anh kỳ nào tình nguyện bỏ đi đãi ngộ địa vị tôn quý, mà chạy tới Đại Hoang Mạc mạo hiểm tính mạng.
Nhưng đối với Lôi Động mà nói, trong Đại Hoang Mạc này, từng khu vực có đặt tiêu chí nguy hiểm, phảng phất giống như một bảo khố tài phủ khổng lồ. Lúc này Lôi Động cũng không dựa theo lộ tuyến an toàn nhưng phiền phức xa xôi mà đi. Hắn đã vẽ lại cho mình một con đường, một lộ tuyến thẳng tắp. Mục tiêu nhắm thẳng vào bộ lạc Nham Thạch Thổ Cự Nhân.
Lộ tuyến này so với con đường ban đầu thì gần hơn hai phần ba. Lộ tuyến trước kia phỏng chừng phải chạy tới hơn một năm, giờnày dựa theo đường thẳng phi hành, vẻn vẹn chỉ mất bốn năm tháng mà thôi.
Vấn đề duy nhất chính là trên đoạn đường này, cần phải trải qua ba khu vực có tiêu ký cấp bậc nguy hiểm cùng với một khu vực có tiêu ký vô cùng nguy hiểm.
Loại phi chu cỡ nhỏ này lấy linh thạch làm động lực, thúc giục trận pháp trung tâm, lặng yên không một tiếng độ phá vỡ bầu trời, bay đi vun vút bên trong Đại Hoang Mạc. Từ trên nhìn xuống, cảnh tượng vô cùng đồ sộ, hoặc là núi non trùng điệp, hoặc là cát vàng mênh mông, hoặc là từng mảnh ao đầm hoang dã đang chờ đợi để cắn nuốt người khác.
Đột nhiên trong lúc đó, một mảnh ao đầm khổng lồ sâu thẳm lan rộng ra vạn dặm, một đầu quái vật toàn thân thô ráp chậm rãi trồi lên khỏi mặt ao đầm. Đầu quái vật này hình thể to lớn, vẻn vẹn chỉ mối cái đầu nhô lên liền đã lớn tới ba bốn trượng, ánh mắt nửa khép nửa mở nhìn chằm chằm lên bầu trời phía xa, mục tiêu không ngờ chính là Lôi Động đang ngồi trên chiếc phi chu loại nhỏ.
Ngay khi chiếc phi chu xẹt qua đỉnh đầu nó, trong miệng con quái vật kia đột nhiên phun ra một quang cầu, ầm ầm nổ vang bắn thẳng về phía phi chu.
Tiến vào khu vực được đánh dấu là vô cùng nguy hiểm, Lôi Độngđâu dám có nửa điểm sơ ý. Trải qua một thời gian tĩnh tâm tu luyện, tu vi của hắn đã hoàn toàn vững vàng bước vào cấp bậc Nguyên Anh sơ giai. Nhưng sự cường đại của thần niệm gần như không hề kém hơn so với một số tu sĩ Nguyên Anh cao giai.
Thần niệm khổng lồ tựa như một chiếc ra-da lấy hắn làm trung tâm, bao phủ trong phương viên hơn mười dặm. Ở trong phạm vi này, không thể nói là quan sát tinh tế đến mức gió thổi cỏ layđều biết, nhưng ít ra một số động tác lớn hơn một chút đều phảnáng lại rõ ràng ở trong Nguyên Anh của hắn.
Đầu quái vật kia vừa thi triển công kích, Lôi Động liền lập tức phản ứng, khống chế chiếc phi chu cỡ nhỏ lách về phía bên trái, tránh khỏi quang cầu đang tấn công tới.
Ai ngờ rằng quang cầu nổ vang ầm ầm như lôi điện kia, khi khoảng cách đến phi chu không xa liền bỗng nhiên bạo tạc, điện quang lóe lên như rắn, hung hăng ập về phía phi chu.
Ầm một tiếng. Phòng hộ thuẫn của phi chu cỡ nhỏ không tính làquá yếu lập tức bị đánh cho nát bấy, khiến cho thân tàu cũng bịđánh gãy thành hai đoạn, từ giữa không trung rơi xuống đất.
- Gia hỏa giỏi lắm!
Trên người Lôi Động bao phủ bởi một màn Huyền Âm Thuẫn màu trắng, từ trên thân tàu bay ra tựa như lưu tinh, thần niện quan sát từ xa, cười rộ lên:
- Hóa ra là một đầu Lôi Cức Thần Ngạc hiếm thấy, thứ tốt, thứtốt a!
Lôi Cức Thần Ngạc, đây chính là di chủng từ thời thái cổ.
Căn cứ ghi chép trong truyền thuyết, tại thời kỳ thái cổ, Lôi Cức Thần Ngạc cường đại nhất chính là tồn tại có thể sánh ngang cùng thần thú, nắm giữ lôi nguyên tố một trong những nguyên tố cơ bản của thiên địa, trời sinh đã có được năng lực khống chếlôi điện, chiều dài cực hạn của thân thể có thể đạt tới mấy trăm trượng.
Đương nhiên luận về huyết mạch thuần khiết, Lôi Cức Thần Ngạc so với bốn đại thần thú có lẽ còn kém hơn một chút. Nhưng dùvậy, Lôi Cức Thần Ngạc vẫn như cũ được coi là tồn tại đỉnh cấp, tồn tại cấp bá chủ, chỉ cần vỗ một phát là có thể dánh tan được một rặng núi.
Chẳng qua hôm nay linh khí hỗn độn trong thiên địa gần như đãbiến mất không còn, linh khí hậu thiên cũng đang dần dần thiếu thốn, các vật chủng trong lúc đó hoặc ít hoặc nhiều đều không khỏi sinh ra thoái hóa, hoặc là biến chủng để càng thêm thích ứng với hoàn cảnh hiện tại. Bởi vậy, với hoàn cảnh như bây giờ, sợ rằng khó có thể sản sinh ra những sinh vật cấp bá chủ như thời kỳ thái cổ.
Có thể ở khu vực ao đầm phương viên vạn dặm này gặp được một di chủng thái cổ này, nếu như không có thực lực bên thân, vậy thuần túy chính là một hồi ác mộng.
Cũng chẳng trách khu vực này bị đám Man nhân liệt vào cấm địa vô cùng nguy hiểm.
Bất kỳ một sinh vật nào sống đủ lâu, chỉ số thông minh cũng sẽ không quá thấp, đầu Lôi Cức Thần Ngạc này cũng không ngoại lệ, loại vật chủng này sẽ không quá thông minh như ở thời kỳ thái cổ, một số yêu thú có chỉ số thông minh cực cao, tỷ như linh hồ, rồng, phượng... ở Nguyên Anh kỳ liền đã có thể hóa hình. Màloại vật chủng như Lôi Cức Thần Ngạc này, cho dù đạt tới được Hóa Thần kỳ cũng không nhất định có thể hóa hình.
Hôm nay Lôi Cức Thần Ngạc còn sót lại trên thế giới này, các phương diện đều đã bị thoái hóa, trí lực so với yêu thú bình thường còn muốn kém hơn một chút. Bởi vậy, con yêu thú ngốc nghếch này khi thấy chiếc phi chu bị đánh thành hai nửa còn tưởng là con mồi nào đó ngon ăn, sau khi một kích đắc thủ liền lập tức từ trong ao đầm bùn lầy phi thân mà ra, có chút vụng vềbay vút lên không trung, hai hàm có thể nói là khổng lồ mở ra, rộng tới bảy tám trượng, một ngụm ngoạm lấy nửa chiếc phi chu, chỉ nhai răng rắc một hồi, nửa đoạn phi chu đã bị nó nhai nát nhừ, vụn gỗ bay loạn khắp nơi, Lôi Động phiêu phù ở giữa không trung cách đó nửa dặm nó cũng không thèm để ý.
- Gia hỏa này hình thể thực sự là kinh người!
Lôi Động bày ra Huyền Âm thuẫn, có chút kinh ngạc nhìn đầu Lôi Cức Thần Ngạc này. Chỉ thấy ngoại hình của nó cũng không khác mấy so với cá sấu bình thường, nhưng hình tượng lại dữ tợn khổng lồ hơn vô số lần, phía sau lưng mọc lên từng cây lôi thứthẳng tắp, có người nói mỗi khi gặp giông tố, lôi thứ trên lưng Lôi Cức Thần Ngạc liền như cột thu lôi, hấp dẫn lôi điện tới truyền vào trong cơ thể của nó, chẳng những có thể thúc đẩy cho nó tiến hóa, điện năng dư thừa còn có thể chứa đựng ở trong thể nội.
Đầu Lôi Cức Thần Ngạc này khổng lồ như thế, chỗ rộng nhất trên cơ thể cũng phải tới bảy tám trượng, độ dài cơ thể tính từđầu tới đuôi cũng phải tới bốn năm mươi trượng, Thổ Cự Nhân cường tráng cao lớn nhất đứng ở trước mặt hắn ngược lại cũng giống như người lùn. Mà Lôi Động ở trước mặt nó, thuần túy chỉnhư một con ruồi. Thảo nào mục tiêu cắn nuốt đầu tiên của nólại chính là nửa chiếc phi chu.
Thú triều này, cường đại như bộ tộc Thổ Cự Nhân cũng phải sợ như gặp hổ, nhượng bộ lui binh, huống chi là nhân loại? Bên trong nhân loại, tu sĩ Nguyên Anh kỳ dù sao cũng chỉ là số ít, thời gian lâu dần, liền không còn tu sĩ Nguyên Anh kỳ nào tình nguyện bỏ đi đãi ngộ địa vị tôn quý, mà chạy tới Đại Hoang Mạc mạo hiểm tính mạng.
Nhưng đối với Lôi Động mà nói, trong Đại Hoang Mạc này, từng khu vực có đặt tiêu chí nguy hiểm, phảng phất giống như một bảo khố tài phủ khổng lồ. Lúc này Lôi Động cũng không dựa theo lộ tuyến an toàn nhưng phiền phức xa xôi mà đi. Hắn đã vẽ lại cho mình một con đường, một lộ tuyến thẳng tắp. Mục tiêu nhắm thẳng vào bộ lạc Nham Thạch Thổ Cự Nhân.
Lộ tuyến này so với con đường ban đầu thì gần hơn hai phần ba. Lộ tuyến trước kia phỏng chừng phải chạy tới hơn một năm, giờnày dựa theo đường thẳng phi hành, vẻn vẹn chỉ mất bốn năm tháng mà thôi.
Vấn đề duy nhất chính là trên đoạn đường này, cần phải trải qua ba khu vực có tiêu ký cấp bậc nguy hiểm cùng với một khu vực có tiêu ký vô cùng nguy hiểm.
Loại phi chu cỡ nhỏ này lấy linh thạch làm động lực, thúc giục trận pháp trung tâm, lặng yên không một tiếng độ phá vỡ bầu trời, bay đi vun vút bên trong Đại Hoang Mạc. Từ trên nhìn xuống, cảnh tượng vô cùng đồ sộ, hoặc là núi non trùng điệp, hoặc là cát vàng mênh mông, hoặc là từng mảnh ao đầm hoang dã đang chờ đợi để cắn nuốt người khác.
Đột nhiên trong lúc đó, một mảnh ao đầm khổng lồ sâu thẳm lan rộng ra vạn dặm, một đầu quái vật toàn thân thô ráp chậm rãi trồi lên khỏi mặt ao đầm. Đầu quái vật này hình thể to lớn, vẻn vẹn chỉ mối cái đầu nhô lên liền đã lớn tới ba bốn trượng, ánh mắt nửa khép nửa mở nhìn chằm chằm lên bầu trời phía xa, mục tiêu không ngờ chính là Lôi Động đang ngồi trên chiếc phi chu loại nhỏ.
Ngay khi chiếc phi chu xẹt qua đỉnh đầu nó, trong miệng con quái vật kia đột nhiên phun ra một quang cầu, ầm ầm nổ vang bắn thẳng về phía phi chu.
Tiến vào khu vực được đánh dấu là vô cùng nguy hiểm, Lôi Độngđâu dám có nửa điểm sơ ý. Trải qua một thời gian tĩnh tâm tu luyện, tu vi của hắn đã hoàn toàn vững vàng bước vào cấp bậc Nguyên Anh sơ giai. Nhưng sự cường đại của thần niệm gần như không hề kém hơn so với một số tu sĩ Nguyên Anh cao giai.
Thần niệm khổng lồ tựa như một chiếc ra-da lấy hắn làm trung tâm, bao phủ trong phương viên hơn mười dặm. Ở trong phạm vi này, không thể nói là quan sát tinh tế đến mức gió thổi cỏ layđều biết, nhưng ít ra một số động tác lớn hơn một chút đều phảnáng lại rõ ràng ở trong Nguyên Anh của hắn.
Đầu quái vật kia vừa thi triển công kích, Lôi Động liền lập tức phản ứng, khống chế chiếc phi chu cỡ nhỏ lách về phía bên trái, tránh khỏi quang cầu đang tấn công tới.
Ai ngờ rằng quang cầu nổ vang ầm ầm như lôi điện kia, khi khoảng cách đến phi chu không xa liền bỗng nhiên bạo tạc, điện quang lóe lên như rắn, hung hăng ập về phía phi chu.
Ầm một tiếng. Phòng hộ thuẫn của phi chu cỡ nhỏ không tính làquá yếu lập tức bị đánh cho nát bấy, khiến cho thân tàu cũng bịđánh gãy thành hai đoạn, từ giữa không trung rơi xuống đất.
- Gia hỏa giỏi lắm!
Trên người Lôi Động bao phủ bởi một màn Huyền Âm Thuẫn màu trắng, từ trên thân tàu bay ra tựa như lưu tinh, thần niện quan sát từ xa, cười rộ lên:
- Hóa ra là một đầu Lôi Cức Thần Ngạc hiếm thấy, thứ tốt, thứtốt a!
Lôi Cức Thần Ngạc, đây chính là di chủng từ thời thái cổ.
Căn cứ ghi chép trong truyền thuyết, tại thời kỳ thái cổ, Lôi Cức Thần Ngạc cường đại nhất chính là tồn tại có thể sánh ngang cùng thần thú, nắm giữ lôi nguyên tố một trong những nguyên tố cơ bản của thiên địa, trời sinh đã có được năng lực khống chếlôi điện, chiều dài cực hạn của thân thể có thể đạt tới mấy trăm trượng.
Đương nhiên luận về huyết mạch thuần khiết, Lôi Cức Thần Ngạc so với bốn đại thần thú có lẽ còn kém hơn một chút. Nhưng dùvậy, Lôi Cức Thần Ngạc vẫn như cũ được coi là tồn tại đỉnh cấp, tồn tại cấp bá chủ, chỉ cần vỗ một phát là có thể dánh tan được một rặng núi.
Chẳng qua hôm nay linh khí hỗn độn trong thiên địa gần như đãbiến mất không còn, linh khí hậu thiên cũng đang dần dần thiếu thốn, các vật chủng trong lúc đó hoặc ít hoặc nhiều đều không khỏi sinh ra thoái hóa, hoặc là biến chủng để càng thêm thích ứng với hoàn cảnh hiện tại. Bởi vậy, với hoàn cảnh như bây giờ, sợ rằng khó có thể sản sinh ra những sinh vật cấp bá chủ như thời kỳ thái cổ.
Có thể ở khu vực ao đầm phương viên vạn dặm này gặp được một di chủng thái cổ này, nếu như không có thực lực bên thân, vậy thuần túy chính là một hồi ác mộng.
Cũng chẳng trách khu vực này bị đám Man nhân liệt vào cấm địa vô cùng nguy hiểm.
Bất kỳ một sinh vật nào sống đủ lâu, chỉ số thông minh cũng sẽ không quá thấp, đầu Lôi Cức Thần Ngạc này cũng không ngoại lệ, loại vật chủng này sẽ không quá thông minh như ở thời kỳ thái cổ, một số yêu thú có chỉ số thông minh cực cao, tỷ như linh hồ, rồng, phượng... ở Nguyên Anh kỳ liền đã có thể hóa hình. Màloại vật chủng như Lôi Cức Thần Ngạc này, cho dù đạt tới được Hóa Thần kỳ cũng không nhất định có thể hóa hình.
Hôm nay Lôi Cức Thần Ngạc còn sót lại trên thế giới này, các phương diện đều đã bị thoái hóa, trí lực so với yêu thú bình thường còn muốn kém hơn một chút. Bởi vậy, con yêu thú ngốc nghếch này khi thấy chiếc phi chu bị đánh thành hai nửa còn tưởng là con mồi nào đó ngon ăn, sau khi một kích đắc thủ liền lập tức từ trong ao đầm bùn lầy phi thân mà ra, có chút vụng vềbay vút lên không trung, hai hàm có thể nói là khổng lồ mở ra, rộng tới bảy tám trượng, một ngụm ngoạm lấy nửa chiếc phi chu, chỉ nhai răng rắc một hồi, nửa đoạn phi chu đã bị nó nhai nát nhừ, vụn gỗ bay loạn khắp nơi, Lôi Động phiêu phù ở giữa không trung cách đó nửa dặm nó cũng không thèm để ý.
- Gia hỏa này hình thể thực sự là kinh người!
Lôi Động bày ra Huyền Âm thuẫn, có chút kinh ngạc nhìn đầu Lôi Cức Thần Ngạc này. Chỉ thấy ngoại hình của nó cũng không khác mấy so với cá sấu bình thường, nhưng hình tượng lại dữ tợn khổng lồ hơn vô số lần, phía sau lưng mọc lên từng cây lôi thứthẳng tắp, có người nói mỗi khi gặp giông tố, lôi thứ trên lưng Lôi Cức Thần Ngạc liền như cột thu lôi, hấp dẫn lôi điện tới truyền vào trong cơ thể của nó, chẳng những có thể thúc đẩy cho nó tiến hóa, điện năng dư thừa còn có thể chứa đựng ở trong thể nội.
Đầu Lôi Cức Thần Ngạc này khổng lồ như thế, chỗ rộng nhất trên cơ thể cũng phải tới bảy tám trượng, độ dài cơ thể tính từđầu tới đuôi cũng phải tới bốn năm mươi trượng, Thổ Cự Nhân cường tráng cao lớn nhất đứng ở trước mặt hắn ngược lại cũng giống như người lùn. Mà Lôi Động ở trước mặt nó, thuần túy chỉnhư một con ruồi. Thảo nào mục tiêu cắn nuốt đầu tiên của nólại chính là nửa chiếc phi chu.
/1293
|