Trong lúc Khôi Thổ đang nói chuyện thì khôi lỗi nham thạch của hắn và A Sửu đã không nói một lời nào, lao vào nhau chiến đấu thành một đoàn. Con khôi lỗi kia đúng như đặc tính của bộ tộc thổ cự nhân, lấy lực lượng mạnh mẽ làm chủ đạo chiến đấu. Còn A Sửu cũng tinh thông các loại thủ đoạn cận chiến, vì vậy hai người lúc này lao vào chiến đấu một chỗ, mỗi một chiêu một thức đều gọn gàng, dứt khoát, lấy cứng đối cứng, làm cho cảmột khu vực mặt đất nổi lên khói bụi mờ mịt, cát bay đá chạy ở khắp nơi.
Thoáng nhìn qua thì đáng tiếc chính là khôi lỗi nham thạch có lực lượng lớn hơn A Sửu rất nhiều, dần dần trở nên chiếm ưu thếtrong trận chiến. Mà Khôi Thổ lúc này cũng thừa cơ thi triển thiên phú trọng lực thuật lên thân thể Lôi Động, vững vàng khóa chặt, kiềm chế Lôi Động ở cách đó không xa. Khôi Thổ cước đạp đạiđịa, trường mâu to lớn của hắn bay lượn khắp bầu trời, cùng vớiđủ loại thổ hệ pháp thuật tinh diệu dị thường xuất hiện tấn công Lôi Động.
Lôi Động lúc này bị Khôi Thổ áp chế hoàn toàn, liên tục phải thi triển thân pháp không ngừng bay lượn, cực lực tránh né các đòn tấn công của Khôi Thổ. Mỗi lần Lôi Động muốn bay vọt lên caođể tiện hành động thì đều bị Khôi Thổ sử dụng thiên phú trọng lực thuật kéo hắn bay ngược trở lại. Rất rõ ràng tuy rằng Khôi Thổ có tu vi Nguyên Anh trung kỳ cũng biết phi hành nhưng đókhông phải là sở trường am hiểu của hắn, vì vậy hắn không muốn bỏ qua ưu thế đại địa của mình để quyết chiến cùng với Lôi Động. Đối với thổ cự nhân mà nói thì chỉ cần chân vẫn cònđứng vững vàng trên mặt đất, nguồn năng lượng đại địa trên mặt đất sẽ cuồn cuộn cung cấp lực chống đỡ cho bọn họ không ngừng.
Bởi vậy mới có thể thấy được, tại thời kỳ thái cổ, bộ tộc cự nhânđược xưng là lục chiến chi vương cũng có đạo lý của nó. Mà thổ cự nhân tựa hồ đã phát huy phương pháp lục chiến đến mức cực hạn. Khôi Thổ càng đánh càng trở nên hăng hái, còn Lôi Động thìchỉ phải liên tục tránh né các đòn tấn công của Khôi Thổ, có khi hơn mười chiêu mới phản kích lại được một chiêu về phía Khôi Thổ.
Trái tim thổ cự nhân Nham Thạch lúc này phảng phất như đãnhảy lên tới tận yết hầu rồi. Từ mặt cảm tình đi lên mà nói thìhắn vẫn nghiêng về phía huynh đệ của mình là Lôi Động. Sự lợi hại của Lôi Động quả thực đã vượt xa dự liệu ban đầu của Nham Thạch, hắn tự nghĩ nếu như lúc này người đang chịu các đòn tấn công của Khôi Thổ là mình thì có lẽ đã sớm không chịu nổi từ lâu rồi. Đáng tiếc, thực sự là quá đáng tiếc, Khôi Thổ như vậy nhưng lại là một thiên tài cực kỳ hiếm thấy trong bộ tộc thổ cự nhân, bất kể là về học thức hay là thực lực, Khôi Thổ đều vượt xa tuyệtđại đa số các thổ cự nhân khác.
Mắt thấy trực tiếp khí phách của Khôi Thổ hung ác độc địa như vậy, Nham Thạch mơ hồ xuất hiện ý nghĩ trong lòng, nếu như mình và Khôi Thổ hợp tác với nhau thì cũng không phải làchuyện không thể tiếp thu được. Khái niệm cường giả vi tôn cũngđã ngấm sâu vào trong xương cốt của Nham Thạch, huống hồ chi Nham Thạch lại là một thành viên trong bộ tộc thổ cự nhân, bản thân hắn lại là một người tộc trưởng, ở sâu trong nội tâm hắn cũng có sự hy vọng bộ tộc thổ cự nhân có thể chân chính cómột phiến thổ địa an toàn thuộc về chính bản thân bọn họ để cóthể tiếp tục sinh tồn và phát triển sau này.
Ngay cả Nham Thạch lúc này cũng có loại tâm lý này, huống chi là các thành viên khác của bộ tộc thổ cự nhân. Từng đợt tiếng hoan hô vang vọng trong bầu trời, hiện giờ không chỉ Lôi Độngđang bị Khôi Thổ áp chế, mà ngay cả A Sửu cũng đang bị khôi lỗi nham thạch kia hung hăng chèn ép không ngừng. Toàn trường đang quan chiến lúc này phỏng chừng cũng đang thấy thế cục của cuộc chiến mà khoan khoái, trong lòng mọi ngườiđều nhận định Lôi Động chắc chắn sẽ thất bại rồi.
Ngay lúc bọn người thổ cự nhân cho rằng Khôi Thổ đã chắc chắnđánh bại được Lôi Động rồi, có lẽ chỉ cần thêm một ít thời gian nữa là được thì lúc này Lôi Động đột nhiên lại trở nên linh hoạt dịthường, đôi cánh ác ma sau lưng Lôi Động vung lên, mạnh mẽ vỗ cánh xé rách gông cùm trọng lực của Khôi Thổ đang thành lập. Chỉ trong chớp mắt Lôi Động đã bay lên cao vài dặm, rồi nhìn lại Khôi Thổ cười vang nói:
- Khôi Thổ, vừa rồi tại hạ nhường cho huynh vài chiêu đã hết, bây giờ tại hạ sẽ xuất toàn lực ra ứng phó đây.
Đoạn chiến đấu vừa rồi chỉ là Lôi Động thí nghiệm một chút vài chiêu thức mà hắn mới lý giải được mà thôi. Từ khi thăng cấp trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ, Lôi Động có rất nhiều chỗ cảm thấy tối nghĩa, khó hiểu, lúc này trải qua một hồi chiến đấu đã cảm thấy ngộ ra rất nhiều. Lúc hắn chiến đấu cùng với yêu thú cũng không gặp phải những loại vấn đề này, vì vậy Lôi Động mới mượn tay Khôi Thổ để rèn luyện vài loại chiêu thức mới một chút, từ đó có thể tìm ra sai lầm để tiếp tục cải tiến.
Vừa nói dứt lời, Lôi Động cũng không chờ đám người thổ cựnhân tỉnh lại trong sự ngạc nhiên, hắn lập tức khu sử Dưỡng Hồn Tháp, miệng lẩm bẩm, tay bấm pháp quyết, thần niệm được sản sinh ra từ trong Nguyên Anh lập tức liên hệ với Quỷ Thứ bên trong Dưỡng Hồn Tháp, sau đó triệu hoán nó ra bên ngoài. Quỷ Thứ vừa mới xuất hiện đã được Lôi Động điều khiển đi hợp sức cùng với A Sửu đối phó khôi lỗi nham thạch, còn về phần Khôi Thổ thì thật ra Lôi Động không vội chút nào, hắn đã chuẩn bịcho Khôi Thổ một sự giáo huấn sâu sắc, khó quên trong đời này rồi.
Sau khi hai quỷ vương hợp lực chiến đấu cùng với khôi lỗi nham thạch, song phương nhất thời trở thành cuộc chiến giằng co, khóphân được thắng bại. Tuy rằng A Sửu và Quỷ Thứ vừa mới đột phá, đã thăng cấp trở thành quỷ vương trung kỳ, nhưng khôi lỗi nham thạch này cũng cực kỳ mạnh mẽ, thực lực của nó đã bước một chân vào cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ rồi, một mình nóđánh lại hai con quỷ vương trung kỳ tuy rằng có chút cật lực nhưng vẫn còn có thể kiên trì được trong một khoảng thời gian dài.
Sau khi Lôi Động lại triệu hồi ra thêm một con quỷ vương nữa, Khôi Thổ đã có chút trở nên không bình tĩnh rồi. Tên tu sĩ nhân loại Lôi Động kia linh hoạt như cá chạch, ngay cả thiên phú trong lực thuật cường đại dị thường của hắn cũng không khóa chặtđược đối phương, đến lúc Khôi Thổ tưởng như chuẩn bị chiến thắng Lôi Động thì Lôi Động lại sử dụng hai cánh dễ dàng thoát khỏi lao tù. Tất cả những điều này làm cho đám người thổ cựnhân vây xem xung quanh đều trở nên kinh ngạc không ngừng, há mồm trợn mắt nhìn lên Lôi Động phía trên không trung.
Không chỉ như vậy, lúc này Lôi Động lại tiếp tục lấy ra Minh Diễm U Quỷ Phiên, kiện tiên thiên linh bảo này tràn ngập khí tức tà ác viễn cổ, đón gió bay lượn phần phần trên không trung, trên mặt lá cờ có hắc sắc ma long dương nanh múa vuốt, vô số oan hồn, lệ quỷ từ nơi sâu thẳm bên trong Minh Diễm U Quỷ Phiên gào thét, dường như đang muốn vọt ra bên ngoài, vô cùng đáng sợ.
Thoáng nhìn qua thì đáng tiếc chính là khôi lỗi nham thạch có lực lượng lớn hơn A Sửu rất nhiều, dần dần trở nên chiếm ưu thếtrong trận chiến. Mà Khôi Thổ lúc này cũng thừa cơ thi triển thiên phú trọng lực thuật lên thân thể Lôi Động, vững vàng khóa chặt, kiềm chế Lôi Động ở cách đó không xa. Khôi Thổ cước đạp đạiđịa, trường mâu to lớn của hắn bay lượn khắp bầu trời, cùng vớiđủ loại thổ hệ pháp thuật tinh diệu dị thường xuất hiện tấn công Lôi Động.
Lôi Động lúc này bị Khôi Thổ áp chế hoàn toàn, liên tục phải thi triển thân pháp không ngừng bay lượn, cực lực tránh né các đòn tấn công của Khôi Thổ. Mỗi lần Lôi Động muốn bay vọt lên caođể tiện hành động thì đều bị Khôi Thổ sử dụng thiên phú trọng lực thuật kéo hắn bay ngược trở lại. Rất rõ ràng tuy rằng Khôi Thổ có tu vi Nguyên Anh trung kỳ cũng biết phi hành nhưng đókhông phải là sở trường am hiểu của hắn, vì vậy hắn không muốn bỏ qua ưu thế đại địa của mình để quyết chiến cùng với Lôi Động. Đối với thổ cự nhân mà nói thì chỉ cần chân vẫn cònđứng vững vàng trên mặt đất, nguồn năng lượng đại địa trên mặt đất sẽ cuồn cuộn cung cấp lực chống đỡ cho bọn họ không ngừng.
Bởi vậy mới có thể thấy được, tại thời kỳ thái cổ, bộ tộc cự nhânđược xưng là lục chiến chi vương cũng có đạo lý của nó. Mà thổ cự nhân tựa hồ đã phát huy phương pháp lục chiến đến mức cực hạn. Khôi Thổ càng đánh càng trở nên hăng hái, còn Lôi Động thìchỉ phải liên tục tránh né các đòn tấn công của Khôi Thổ, có khi hơn mười chiêu mới phản kích lại được một chiêu về phía Khôi Thổ.
Trái tim thổ cự nhân Nham Thạch lúc này phảng phất như đãnhảy lên tới tận yết hầu rồi. Từ mặt cảm tình đi lên mà nói thìhắn vẫn nghiêng về phía huynh đệ của mình là Lôi Động. Sự lợi hại của Lôi Động quả thực đã vượt xa dự liệu ban đầu của Nham Thạch, hắn tự nghĩ nếu như lúc này người đang chịu các đòn tấn công của Khôi Thổ là mình thì có lẽ đã sớm không chịu nổi từ lâu rồi. Đáng tiếc, thực sự là quá đáng tiếc, Khôi Thổ như vậy nhưng lại là một thiên tài cực kỳ hiếm thấy trong bộ tộc thổ cự nhân, bất kể là về học thức hay là thực lực, Khôi Thổ đều vượt xa tuyệtđại đa số các thổ cự nhân khác.
Mắt thấy trực tiếp khí phách của Khôi Thổ hung ác độc địa như vậy, Nham Thạch mơ hồ xuất hiện ý nghĩ trong lòng, nếu như mình và Khôi Thổ hợp tác với nhau thì cũng không phải làchuyện không thể tiếp thu được. Khái niệm cường giả vi tôn cũngđã ngấm sâu vào trong xương cốt của Nham Thạch, huống hồ chi Nham Thạch lại là một thành viên trong bộ tộc thổ cự nhân, bản thân hắn lại là một người tộc trưởng, ở sâu trong nội tâm hắn cũng có sự hy vọng bộ tộc thổ cự nhân có thể chân chính cómột phiến thổ địa an toàn thuộc về chính bản thân bọn họ để cóthể tiếp tục sinh tồn và phát triển sau này.
Ngay cả Nham Thạch lúc này cũng có loại tâm lý này, huống chi là các thành viên khác của bộ tộc thổ cự nhân. Từng đợt tiếng hoan hô vang vọng trong bầu trời, hiện giờ không chỉ Lôi Độngđang bị Khôi Thổ áp chế, mà ngay cả A Sửu cũng đang bị khôi lỗi nham thạch kia hung hăng chèn ép không ngừng. Toàn trường đang quan chiến lúc này phỏng chừng cũng đang thấy thế cục của cuộc chiến mà khoan khoái, trong lòng mọi ngườiđều nhận định Lôi Động chắc chắn sẽ thất bại rồi.
Ngay lúc bọn người thổ cự nhân cho rằng Khôi Thổ đã chắc chắnđánh bại được Lôi Động rồi, có lẽ chỉ cần thêm một ít thời gian nữa là được thì lúc này Lôi Động đột nhiên lại trở nên linh hoạt dịthường, đôi cánh ác ma sau lưng Lôi Động vung lên, mạnh mẽ vỗ cánh xé rách gông cùm trọng lực của Khôi Thổ đang thành lập. Chỉ trong chớp mắt Lôi Động đã bay lên cao vài dặm, rồi nhìn lại Khôi Thổ cười vang nói:
- Khôi Thổ, vừa rồi tại hạ nhường cho huynh vài chiêu đã hết, bây giờ tại hạ sẽ xuất toàn lực ra ứng phó đây.
Đoạn chiến đấu vừa rồi chỉ là Lôi Động thí nghiệm một chút vài chiêu thức mà hắn mới lý giải được mà thôi. Từ khi thăng cấp trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ, Lôi Động có rất nhiều chỗ cảm thấy tối nghĩa, khó hiểu, lúc này trải qua một hồi chiến đấu đã cảm thấy ngộ ra rất nhiều. Lúc hắn chiến đấu cùng với yêu thú cũng không gặp phải những loại vấn đề này, vì vậy Lôi Động mới mượn tay Khôi Thổ để rèn luyện vài loại chiêu thức mới một chút, từ đó có thể tìm ra sai lầm để tiếp tục cải tiến.
Vừa nói dứt lời, Lôi Động cũng không chờ đám người thổ cựnhân tỉnh lại trong sự ngạc nhiên, hắn lập tức khu sử Dưỡng Hồn Tháp, miệng lẩm bẩm, tay bấm pháp quyết, thần niệm được sản sinh ra từ trong Nguyên Anh lập tức liên hệ với Quỷ Thứ bên trong Dưỡng Hồn Tháp, sau đó triệu hoán nó ra bên ngoài. Quỷ Thứ vừa mới xuất hiện đã được Lôi Động điều khiển đi hợp sức cùng với A Sửu đối phó khôi lỗi nham thạch, còn về phần Khôi Thổ thì thật ra Lôi Động không vội chút nào, hắn đã chuẩn bịcho Khôi Thổ một sự giáo huấn sâu sắc, khó quên trong đời này rồi.
Sau khi hai quỷ vương hợp lực chiến đấu cùng với khôi lỗi nham thạch, song phương nhất thời trở thành cuộc chiến giằng co, khóphân được thắng bại. Tuy rằng A Sửu và Quỷ Thứ vừa mới đột phá, đã thăng cấp trở thành quỷ vương trung kỳ, nhưng khôi lỗi nham thạch này cũng cực kỳ mạnh mẽ, thực lực của nó đã bước một chân vào cảnh giới Nguyên Anh hậu kỳ rồi, một mình nóđánh lại hai con quỷ vương trung kỳ tuy rằng có chút cật lực nhưng vẫn còn có thể kiên trì được trong một khoảng thời gian dài.
Sau khi Lôi Động lại triệu hồi ra thêm một con quỷ vương nữa, Khôi Thổ đã có chút trở nên không bình tĩnh rồi. Tên tu sĩ nhân loại Lôi Động kia linh hoạt như cá chạch, ngay cả thiên phú trong lực thuật cường đại dị thường của hắn cũng không khóa chặtđược đối phương, đến lúc Khôi Thổ tưởng như chuẩn bị chiến thắng Lôi Động thì Lôi Động lại sử dụng hai cánh dễ dàng thoát khỏi lao tù. Tất cả những điều này làm cho đám người thổ cựnhân vây xem xung quanh đều trở nên kinh ngạc không ngừng, há mồm trợn mắt nhìn lên Lôi Động phía trên không trung.
Không chỉ như vậy, lúc này Lôi Động lại tiếp tục lấy ra Minh Diễm U Quỷ Phiên, kiện tiên thiên linh bảo này tràn ngập khí tức tà ác viễn cổ, đón gió bay lượn phần phần trên không trung, trên mặt lá cờ có hắc sắc ma long dương nanh múa vuốt, vô số oan hồn, lệ quỷ từ nơi sâu thẳm bên trong Minh Diễm U Quỷ Phiên gào thét, dường như đang muốn vọt ra bên ngoài, vô cùng đáng sợ.
/1293
|