Mà lúc này đây, sau khi đã thu thập được rất nhiều hỗn độn linh khí cộng thêm Hỗn Độn Kim Liên xuất hiện làm cho hi vọng tấn cấp Hoá Thần trung kỳ của nàng nảy nở. Tuy gốc Hỗn Độn Kim Liên kia chỉ là bán thành phẩm nhưng nàng tin tưởng dựa vào số hỗn độn linh khí mà nàng thu thập được cũng đủ để thúc giục nóđến giai đoạn thành thục cộng thêm dược liệu mà cả tộc nàng thu thập về thì chuyện nàng đột phá Hoá Thần trung kỳ gần nhưđã là chuyện ván đã đóng thuyền.
Từ lúc nàng đảm nhận chức vị tộc trưởng của Minh Phượng nhất tộc với danh xưng Phượng Đế tới nay vẫn luôn bị tên U Minh Quỷ Đế Hoá Thần trung kỳ kia áp chế gắt gao cho nên nàng nằm mộng cũng muốn đột phát lên Hoá Thần trung kỳ để hung hăng giáo huấn tên U Minh QUỷ Đế kia cho hả giận đồng thời cũngđưa Minh Phượng nhất tộc của nàng nhanh chóng khuếch trương ở Minh Vực.
Đủ loại tâm tư dồn lại cho nên muốn nàng buông tha cho HỗnĐộn Kim Liên là chuyện không thể nào. Càng huống hồ, cả đám người ở đây hiện tại đã rời xa khu vực của Hỗn Độn Kim Liên nên Tà Phượng đã lén lút dùng bí thuật trong tộc đánh dấu lên HỗnĐộn Kim Liên. Bất luận Hỗn Độn Kim Liên chạy tới nơi nào thìnàng cũng có thể nắm được phương vị của nó.
Mắt thấy Trùng Đế và Lôi Động tiến vào đáy cốc, Tà Phượngđương nhiên không thể bình tĩnh được nhưng cái tên Lôi Long ở trước mặt này lại cực kỳ liều mạng, cho dù vết thương chồng chất cũng muốn giữ chân nàng. Ba phen bốn lượt muốn đuổi theo hai người Lôi Động nhưng nàng đều bị Lôi Long ngăn cản. Một lúc sau nàng lại cảm ứng được ấn ký nàng lưu trên Hỗn Độn Kim Liên bị chấn động, chứng tỏ đã có người lấy đi Hỗn Độn Kim Liên.
Cho nên lúc này lòng nàng nóng như lửa đốt! Mắt thấy bảo vậtđã sắp tới tay lại bị người khác phỏng tay trên, đổi lại là ai khác cũng không thể nào bình tĩnh được. Nhưng tên Lôi Long kia vẫn như cũ gắt gao dây dưa với nàng đã khiến cho nàng thực sự nổi hoả. Sắc mặt vì quá giận dữ mà trở nên trắng bệch, quát:
- Lôi Long, người thực sự muốn chết!
Lúc này, Tà Phượng đã thực sự phẫn nộ, đôi mắt trước giờ vẫn khép hờ đột nhiên mở lớn lên phát ra tinh mang u ám, lực lượng của nàng đột nhiên bạo tăng mấy thành, cơ hồ có thể sánh với tồn tại Hoá Thần trung kỳ tung mạnh một chưởng khiến Lôi Long nhất thời không thể chống đỡ được, thân hình vạm vỡ của hắn lập tức bị đánh bay ra xa.
- Hừ, dám khiến cho ta phải khai nhãn toàn bộ, đi chết đi!
Tà Phượng đem toàn bộ lửa giân của mình trút hết lên người Lôi Long. Sau khi đánh bay hắn, nàng chụm hai đầu ngón tay lại, hắc sắc điện quang lập loè bất định tụ lại toát ra năng lượng cực kỳ quỷ dị. Sau khi ngưng tụ mất mấy tức công phu, Tà Phượng chỉhai ngón tay về phía Lôi Long điểm một cái. Một dạo điện quangám sắc to như cánh tay xé rách không gian hung hăng bắn lên người Lôi Long.
- Ngaooooo ...
Lôi Long hét thảm một tiếng chấn cho cả không gian cũng muốn run rẩy. Trên người hắn lúc này có thêm hai lỗ máu nhỏ, thân hình không lồ của hắn cũng vô lực tiếp tục lăng không, chậm rãi rơi xuống. Nước dưới dòng Minh Hà bị thân hình của hắn đập xuống bắn lên như hồng thuỷ vỡ đê, chỉ thoáng chốc đã đem cảthân hình khổng lồ của hắn chôn vùi dưới sóng nước. Vô số oán linh và sinh vật tồn tại trong Minh Hà ngửi được mùi Long huyết liền điên cuồng lao tới.
- Hừ, là chính ngươi tự tìm đường chết!
Tà Phượng hung hăng nghiến răng nói rồi thân hình nàng nhoáng một cái đã tiến vào chỗ sâu bên trong đáy sơn cốc. Nàng tu luyện chính là bí thuật Bế Nhãn Thiền là một thuật không thuộc trong Minh Phượng tộc mà do nàng tìm được từ một di tích của Phật Tông.
Những loại công pháp Phật Tông khác đối với người tu luyện U Minh hệ như nàng không có tác dụng gì nhưng loại Bế Nhãn Thiền này lại khiến nàng hứng thú. Bằng tư chất xuất chúng của nàng, chỉ tốn mấy chục năm công phu nàng đã chỉnh sửa bộ công pháp này thành phù hợp cho nàng tu luyện sau đó nàng tiếp tục tu luyện môn công pháp này đã hơn hai trăm năm.
Nàng tu luyện Bế Nhãn Thiền là do nàng nhắm trúng chỗ đặc thùcủa nó. Bình thường lấy việc bế nhãn để ma luyện tâm tính nhưng lại không ngừng tích súc lực lượng. Tu luyện Bế Nhãn Thiền thời gian càng lâu thì lực lượng tích luỹ càng lớn. Nhưng tu luyện Bế Nhãn Thiền một khi khai nhãn sẽ gặp tình trạng kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.
Chỗ tốt duy nhất là bản thân nàng sẽ có được lực lượng cườngđại trong một thời gian ngắn. Rất nhiều Phật Tông tu sĩ cổ đạiđều tu luyện những bí thuật tương tự, thứ nhất là ma luyện tâm tính, thứ hai là ở thời khắc nguy hiểm cũng có được một át chủ bài cứu mạng. Trọng yếu nhất là khi cần năng lượng cấp bách thìcũng có thể dùng nó để trùng kích lên cấp độ tiếp theo.
Đặc tính mà Tà Phượng nhìn trúng chính là đặc tính thứ ba này. Nàng tu luyện công pháp Bế Nhãn Thiền này nhằm tích súc lực lượng đầy đủ để khi trùng kích lên Hoá Thần trung kỳ có thể dễdàng hơn. Cho dù trùng kích thất bại thì tu vi của bản thân nàng cũng sẽ có tiến bộ vượt bậc, đối với cảm quan khi trùng kích HoáThần trung kỳ cũng có kiến giải nhất định và lần trùng kích kếtiếp sẽ càng dễ dàng hơn.
Hơn nữa, U Minh Quỷ Đế cường đại giống như một cái gai nhọn trong lòng nàng, khiến cho nàng chịu áp lực cực lớn. Tu luyện BếNhãn Thiền chẳng khác gì cho nàng thêm một át chủ bài để ngăn cản U Minh QUỷ Đế, ở thời điểm mấu chốt cũng có thể cắn lại một nhát.
Bế Nhãn Thiền ở phương diện này xác thực có phần hiệu quả. Chỉ là tu luyện Bế Nhãn Thiền là một việc cực kỳ buồn tẻ. Thửnghĩ, chính bản thân có một đôi mắt có thể ngắm nhìn vạn vật trên thế giới xinh đẹp này nhưng một khi tu luyện Bế Nhãn Thiền liền tuyệt đối không thể mở ra giữa chừng.
Một lần bế nhẫn là tận mấy trăm năm có khi hơn ngàn năm. Người bình thường sao có thể chịu nổi? Đối với tuyệt đại đa số người tu luyện mà nói thì dù Bế Nhãn Thiền xác thực có hiệu quảthì họ cũng không muốn tu luyện. Vậy mà Tà Phượng lại có thểkiên trì hơn hai trăm năm!
Đáng tiếc là hiện tại hoả hầu của nàng vẫn còn kém chút ít, sau khi bạo tăng lực lượng nhiều lắm cũng chỉ khiến cho nàng tiếnđến gần với tồn tại Hoá Thần trung kỳ chứ không chân chính đạt tới. CHo nên nàng mới ôm hận ra tay, quyết đưa Lôi Long vào chỗ chết để giải mối hận trong lòng.
Đồng thời nàng cũng muốn thừa diệp lực lượng bạo tăng của mình còn chưa tới lúc suy yếu để đuổi theo tên đã trộm đi HỗnĐộn Kim Liên. Mặc kệ tên đó là Lôi Động cũng được, Trùng Đếcũng được, nàng đểu sẽ khiến cho tên đó nếm thử lửa giận của Tà Phượng nàng. Đã hao phí mất công sức hai trăm năm tu luyện Bế Nhãn Thiền, nếu linh dược cũng không thu được thì TàPhượng tuyệt đối không thể nào chấp nhận được.
Lôi Động bên kia cho dù có ngàn tính vạn tính cũng không thểnào ngờ được là Tà Phượng lại đánh ấn ký lên Hỗn Độn Kim Liên. Lúc này hắn vẫn không nhanh không chậm hướng về chỗ sâu bên trong sơn cốc tìm kiếm.
Từ lúc nàng đảm nhận chức vị tộc trưởng của Minh Phượng nhất tộc với danh xưng Phượng Đế tới nay vẫn luôn bị tên U Minh Quỷ Đế Hoá Thần trung kỳ kia áp chế gắt gao cho nên nàng nằm mộng cũng muốn đột phát lên Hoá Thần trung kỳ để hung hăng giáo huấn tên U Minh QUỷ Đế kia cho hả giận đồng thời cũngđưa Minh Phượng nhất tộc của nàng nhanh chóng khuếch trương ở Minh Vực.
Đủ loại tâm tư dồn lại cho nên muốn nàng buông tha cho HỗnĐộn Kim Liên là chuyện không thể nào. Càng huống hồ, cả đám người ở đây hiện tại đã rời xa khu vực của Hỗn Độn Kim Liên nên Tà Phượng đã lén lút dùng bí thuật trong tộc đánh dấu lên HỗnĐộn Kim Liên. Bất luận Hỗn Độn Kim Liên chạy tới nơi nào thìnàng cũng có thể nắm được phương vị của nó.
Mắt thấy Trùng Đế và Lôi Động tiến vào đáy cốc, Tà Phượngđương nhiên không thể bình tĩnh được nhưng cái tên Lôi Long ở trước mặt này lại cực kỳ liều mạng, cho dù vết thương chồng chất cũng muốn giữ chân nàng. Ba phen bốn lượt muốn đuổi theo hai người Lôi Động nhưng nàng đều bị Lôi Long ngăn cản. Một lúc sau nàng lại cảm ứng được ấn ký nàng lưu trên Hỗn Độn Kim Liên bị chấn động, chứng tỏ đã có người lấy đi Hỗn Độn Kim Liên.
Cho nên lúc này lòng nàng nóng như lửa đốt! Mắt thấy bảo vậtđã sắp tới tay lại bị người khác phỏng tay trên, đổi lại là ai khác cũng không thể nào bình tĩnh được. Nhưng tên Lôi Long kia vẫn như cũ gắt gao dây dưa với nàng đã khiến cho nàng thực sự nổi hoả. Sắc mặt vì quá giận dữ mà trở nên trắng bệch, quát:
- Lôi Long, người thực sự muốn chết!
Lúc này, Tà Phượng đã thực sự phẫn nộ, đôi mắt trước giờ vẫn khép hờ đột nhiên mở lớn lên phát ra tinh mang u ám, lực lượng của nàng đột nhiên bạo tăng mấy thành, cơ hồ có thể sánh với tồn tại Hoá Thần trung kỳ tung mạnh một chưởng khiến Lôi Long nhất thời không thể chống đỡ được, thân hình vạm vỡ của hắn lập tức bị đánh bay ra xa.
- Hừ, dám khiến cho ta phải khai nhãn toàn bộ, đi chết đi!
Tà Phượng đem toàn bộ lửa giân của mình trút hết lên người Lôi Long. Sau khi đánh bay hắn, nàng chụm hai đầu ngón tay lại, hắc sắc điện quang lập loè bất định tụ lại toát ra năng lượng cực kỳ quỷ dị. Sau khi ngưng tụ mất mấy tức công phu, Tà Phượng chỉhai ngón tay về phía Lôi Long điểm một cái. Một dạo điện quangám sắc to như cánh tay xé rách không gian hung hăng bắn lên người Lôi Long.
- Ngaooooo ...
Lôi Long hét thảm một tiếng chấn cho cả không gian cũng muốn run rẩy. Trên người hắn lúc này có thêm hai lỗ máu nhỏ, thân hình không lồ của hắn cũng vô lực tiếp tục lăng không, chậm rãi rơi xuống. Nước dưới dòng Minh Hà bị thân hình của hắn đập xuống bắn lên như hồng thuỷ vỡ đê, chỉ thoáng chốc đã đem cảthân hình khổng lồ của hắn chôn vùi dưới sóng nước. Vô số oán linh và sinh vật tồn tại trong Minh Hà ngửi được mùi Long huyết liền điên cuồng lao tới.
- Hừ, là chính ngươi tự tìm đường chết!
Tà Phượng hung hăng nghiến răng nói rồi thân hình nàng nhoáng một cái đã tiến vào chỗ sâu bên trong đáy sơn cốc. Nàng tu luyện chính là bí thuật Bế Nhãn Thiền là một thuật không thuộc trong Minh Phượng tộc mà do nàng tìm được từ một di tích của Phật Tông.
Những loại công pháp Phật Tông khác đối với người tu luyện U Minh hệ như nàng không có tác dụng gì nhưng loại Bế Nhãn Thiền này lại khiến nàng hứng thú. Bằng tư chất xuất chúng của nàng, chỉ tốn mấy chục năm công phu nàng đã chỉnh sửa bộ công pháp này thành phù hợp cho nàng tu luyện sau đó nàng tiếp tục tu luyện môn công pháp này đã hơn hai trăm năm.
Nàng tu luyện Bế Nhãn Thiền là do nàng nhắm trúng chỗ đặc thùcủa nó. Bình thường lấy việc bế nhãn để ma luyện tâm tính nhưng lại không ngừng tích súc lực lượng. Tu luyện Bế Nhãn Thiền thời gian càng lâu thì lực lượng tích luỹ càng lớn. Nhưng tu luyện Bế Nhãn Thiền một khi khai nhãn sẽ gặp tình trạng kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.
Chỗ tốt duy nhất là bản thân nàng sẽ có được lực lượng cườngđại trong một thời gian ngắn. Rất nhiều Phật Tông tu sĩ cổ đạiđều tu luyện những bí thuật tương tự, thứ nhất là ma luyện tâm tính, thứ hai là ở thời khắc nguy hiểm cũng có được một át chủ bài cứu mạng. Trọng yếu nhất là khi cần năng lượng cấp bách thìcũng có thể dùng nó để trùng kích lên cấp độ tiếp theo.
Đặc tính mà Tà Phượng nhìn trúng chính là đặc tính thứ ba này. Nàng tu luyện công pháp Bế Nhãn Thiền này nhằm tích súc lực lượng đầy đủ để khi trùng kích lên Hoá Thần trung kỳ có thể dễdàng hơn. Cho dù trùng kích thất bại thì tu vi của bản thân nàng cũng sẽ có tiến bộ vượt bậc, đối với cảm quan khi trùng kích HoáThần trung kỳ cũng có kiến giải nhất định và lần trùng kích kếtiếp sẽ càng dễ dàng hơn.
Hơn nữa, U Minh Quỷ Đế cường đại giống như một cái gai nhọn trong lòng nàng, khiến cho nàng chịu áp lực cực lớn. Tu luyện BếNhãn Thiền chẳng khác gì cho nàng thêm một át chủ bài để ngăn cản U Minh QUỷ Đế, ở thời điểm mấu chốt cũng có thể cắn lại một nhát.
Bế Nhãn Thiền ở phương diện này xác thực có phần hiệu quả. Chỉ là tu luyện Bế Nhãn Thiền là một việc cực kỳ buồn tẻ. Thửnghĩ, chính bản thân có một đôi mắt có thể ngắm nhìn vạn vật trên thế giới xinh đẹp này nhưng một khi tu luyện Bế Nhãn Thiền liền tuyệt đối không thể mở ra giữa chừng.
Một lần bế nhẫn là tận mấy trăm năm có khi hơn ngàn năm. Người bình thường sao có thể chịu nổi? Đối với tuyệt đại đa số người tu luyện mà nói thì dù Bế Nhãn Thiền xác thực có hiệu quảthì họ cũng không muốn tu luyện. Vậy mà Tà Phượng lại có thểkiên trì hơn hai trăm năm!
Đáng tiếc là hiện tại hoả hầu của nàng vẫn còn kém chút ít, sau khi bạo tăng lực lượng nhiều lắm cũng chỉ khiến cho nàng tiếnđến gần với tồn tại Hoá Thần trung kỳ chứ không chân chính đạt tới. CHo nên nàng mới ôm hận ra tay, quyết đưa Lôi Long vào chỗ chết để giải mối hận trong lòng.
Đồng thời nàng cũng muốn thừa diệp lực lượng bạo tăng của mình còn chưa tới lúc suy yếu để đuổi theo tên đã trộm đi HỗnĐộn Kim Liên. Mặc kệ tên đó là Lôi Động cũng được, Trùng Đếcũng được, nàng đểu sẽ khiến cho tên đó nếm thử lửa giận của Tà Phượng nàng. Đã hao phí mất công sức hai trăm năm tu luyện Bế Nhãn Thiền, nếu linh dược cũng không thu được thì TàPhượng tuyệt đối không thể nào chấp nhận được.
Lôi Động bên kia cho dù có ngàn tính vạn tính cũng không thểnào ngờ được là Tà Phượng lại đánh ấn ký lên Hỗn Độn Kim Liên. Lúc này hắn vẫn không nhanh không chậm hướng về chỗ sâu bên trong sơn cốc tìm kiếm.
/1293
|