Lúc này hắn càng đánh lại càng căm tức, liền chợt động pháp quyết, triệu hồi cái con khôi lỗi có lực phá hoại mười phần của mình ra. Sau đó liền giương khẩu pháo lên, nhằm về phía LôiĐộng mà bắn ra một viên đạn pháo đỏ sậm, một quả Dương Sát Thiên Lôi được mạnh mẽ bắn ra.
Phần lớn cảm xúc của lão quái nguyên anh kỳ kia đang đắm chìm ở trong một tia cảm ngộ Lôi Động cấp cho hắn. Đột nhiên thấy tình trạng như vậy, cũng phản ứng cực nhanh, một tiếng mắng mỏ giận dữ vang vọng ở trong tầng hai của tàng kinh các. Vang vọng vào trong lỗ tai của mỗi một người khiến cho tinh thần cũng trở nên khuấy động. Cỗ thần niệm vô cùng mạnh mẽ này lđã được ngưng đọng như thực chất mà bao vây quanh viên đại pháo kia.
Nhưng mà ánh mắt của Lôi Động lúc này lại trở nên sáng ngoài, giống như đã bắt được một cái cơ hội gì đó.
- Công Tôn Động, cẩn thận.
Lý Sở Sở trốn ở phía sau của Lôi Động, giống như là đang hưởng thụ sự bảo hộ của hắn lúc này sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, vội vàng ôm lấy Lôi Động từ phía sau, đồng thời thân pháp chợtđộng, thần niệm như roi né tránh khỏi Dương Sát Thiên Lôi của Triệu Võ.
Lôi Động cũng nắm chắc cơ hội, lúc này liền giả bộ thất kinh không thôi, giành trước tu sĩ nguyên anh kỳ kia một bước. Cũng sử dụng thần niệm của mình và Lý Sở Sở đánh mạnh vào viên Dương Sát Thiên Lôi Kia, hung hăng đánh cho nó bay sang một bên. Cái phương hướng kia nhìn như thực tùy ý, nhưng mà kỳ thực là Lôi Động đã sớm tính toán thỏa đáng.
Toàn bộ động tác cực kỳ hoàn mĩ. Vừa không thể để cho tên tu sĩ cấp nguyên anh kia phát hiện ra thần niệm, lại còn phải ra tay trước hắn một bước, cộng thêm với việc còn phải tính toán được lực lượng và phương hướng mà thần niệm của Lý Sở Sở đánh ra. Khiến cho hết thảy đều giống như là một hồi ngoài ý muốn.
Kế hoạch liền xuất hiện trong nháy mắt, cũng được thực hiện ngay trong lúc đó. Tầng hai của Tàng kinh các không tính là quálớn, nhưng mà Lôi Động cũng không dám tỏa thần niệm ra đểquan sát. Nhưng mà vừa rồi hắn đã sai khí linh dùng một phương thức đặc thù để kiểm tra toàn bộ. Chỉ một lát công phu nó đã đưa toàn bộ hoàn cảnh của tầng thứ hai này vào trongđầu của Lôi Động.
Cửa vào tầng ba cũng tương tự như tầng hai, đồng dạng là một cái Thần Hồn Tỏa. Như vậy dựa theo lý luận mà nói thì khả năng thần niệm của lão quái nguyên anh kỳ kia là chìa khóa có xác suất rất nhỏ. Điều này không phù hợp với logic. Nhưng mà LôiĐộng cũng không có cách nào biết được chủ nhân có thể mở ra cái Thần Hồn Tỏa này là ai.
Ngay cả một tông phái như Âm Sát Tông mà cũng có gần mười cường giả là tu sĩ nguyên anh kỳ. Mà Vạn Khôi Môn còn cườngđại hơn, đến tột cùng ở đây có bao nhiêu cường giả nguyên anh kỳ thì Lôi Động không rõ ràng lắm? Nhưng mà chắc chắn là sẽ nhiều hơn Âm Sát Tông. Kể từ đó cũng khiến cho phiền toái của Lôi Động tăng thêm vô số lần.
Nhưng mà trong nháy mắt này, Triệu Võ đã phạm phải một chuyện tình cực kỳ ngu ngốc. Không những đã triệu hồi ra khôi lỗi mà còn làm ra một việc có thể nói là cấm kỵ, bắn ra một quảDương Sát Thiên Lôi. Uy lực của vật ấy rất mạnh. Cho dù là tu sĩnguyên anh kỳ bị trúng ngay mặt cũng có thể bị tổn thương.
Nhưng mà nơi này chính là tàng kinh các có chứa đủ loại điển tịch chân quý làm sao có thể chịu được vụ nổ này? Đổi lại là bình thường thì sẽ có trận pháp và khôi lỗi tự động thủ hộ. Nhưng màhôm nay bởi vì để cho đám đệ tử trung tâm bọn hắn chọn lựađiển tịch nên các loại trận pháp đã được đóng lại.
Về phần cái Thần Hồn Tỏa kia có thể chịu đựng được vụ nổ này hay không, Lôi Động hoàn toàn không rõ ràng.
Nhưng chỉ một lát sau, kết quả liền cực kỳ rõ ràng. Một tiếng nổ mạnh vang lên. Cái Thần Hồn Tỏa phong bế chặt chẽ cái thôngđạo hướng lên tầng ba của tàng kinh các kia chợt nổ mạnh một tiếng. Mặc dù nói là không có hoàn toàn hư hao, nhưng mà cũng bị đánh thành một cái lỗ thủng cự đại.
- Đồ khốn.
Tên tu sĩ nguyên anh kỳ kia phẫn nộ không thôi. Đương nhiên cỗ lửa giận kia không phải hướng về phía Lôi Động mà là nhằm vào tên Triệu Võ kia, lửa giận ngút trời cùng với uy áp khổng lồ đánh thẳng về phía hắn.
Vị chấp sự kim đan kia cũng hồi phục thần trí, hoảng sợ không thôi kêu lên.
- Tiêu trưởng lão hạ thủ lưu tình, hắn là tộc nhân hậu bối của Triệu trưởng lão.
- Triệu trưởng lão?
Cái tên lão quái nguyên anh họ tiêu kia hơi dừng lại một chút, hiển nhiên là có chút kiêng kị đối với vị trưởng lão họ Triệu kia. Lúc này hắn chỉ dùng thần niệm quấn lấy tên Triệu Võ kia, trực tiếp ném ra bên ngoài tàng kinh các, hừ lạnh một tiếng nói.
- Mặc dù là tộc nhân của Triệu trưởng lão thì cũng không thểhành động không kiêng nể gì trong tàng kinh các này được. Việc này ta sẽ báo có cho Lý trưởng lão ở trong trưởng lão hội, đểcho lão nhân gia ngài xử trí công bằng. Những người còn lại hãy nhanh chóng chọn lựa điển tịch, thời gian một nén nhang đã sắp hết rồi.
Không ai dám có bất cứ ý kiến gì đối với lời nói bá đạo của Tiêu trưởng lão, tất cả mọi người vội vội vàng vàng chọn lựa các loạiđiển tịch có giá trị. Nhưng mà Lôi Động và Lý Sở Sở bây giờ cũng có chút xấu hổ. Vừa rồi, dưới tình thế cấp bách, Lý Sở Sở đã ôm Lôi Động bổ nhào sang một bên, hiện giờ hai người vẫn giữnguyên cái tư thế mập mờ ấy.
Đối với Lý Sở Sở mà nói, tuy rằng từ nhỏ đã có tư chất xuất chúng, cũng đã tiếp nhận không ít bồi dưỡng dành cho người thừa kế của gia tộc. Nhưng mà bởi vì gia giáo cực nghiêm, đối với nàng có chờ mong rất sâu đậm, thậm chí là bởi vì bản thân quá mức vĩ đại, khiến cho căn bản là nàng chưa từng có bất kỳ cảm giác gì khác đối với nam giới. Nhưng mà trong cái giờ khắcám muội này thì thân thể của nàng chợt trở nên mềm mại, gần như là mệt mỏi không còn sức nữa. Trong lòng biết rõ là không thích hợp, nhưng mà thân thể lại không nghe theo sự điều khiển của tâm trí.
Mùi vị diệu hương không thể kìm nén chợt chui vào trong khứu giác của Lôi Động. Đã rất nhiều năm rồi hắn chưa gần nữ sắc, trong lúc nhất thời, tâm thần cũng khó tránh khỏi có chút khuấyđộng. Nhưng mà chung quy hắn cũng là người từng trải, vả lại còn là tu sĩ cấp nguyên anh, định lực phi phàm. Lúc này hắn liềnáp chế tâm thần của mình, ho khan hai tiếng nói.
- Sở tiểu thư, cô không việc gì chứ?
Trong lời nói cố ý mang theo một tia trong sáng nhưng lạnh lùng. Loại công pháp dùng thanh âm để tác động đến tâm tình cực kỳ phổ biến. Ví dụ như một ít pháp thuật loại âm thanh của Thiền Tông phật gia. Hay ví dụ một ít mị âm lả lướt. Nguyên lýthập phần đơn giản. Mặc dù Lôi Động không có nghiên cứu qua, nhưng mà tùy tay thi triển một vài thứ thô thiển thì cũng không phải là quá mức cố sức.
Một cỗ cảm giác lạnh lẽo thông suốt chợt chạy dọc từ đầu xuống chân của nàng. Nhân sinh lần đầu tiên bùng lên không thể khống chế bị cỗ cảm giác lạnh lẽo này đuổi đi sạch.
Phần lớn cảm xúc của lão quái nguyên anh kỳ kia đang đắm chìm ở trong một tia cảm ngộ Lôi Động cấp cho hắn. Đột nhiên thấy tình trạng như vậy, cũng phản ứng cực nhanh, một tiếng mắng mỏ giận dữ vang vọng ở trong tầng hai của tàng kinh các. Vang vọng vào trong lỗ tai của mỗi một người khiến cho tinh thần cũng trở nên khuấy động. Cỗ thần niệm vô cùng mạnh mẽ này lđã được ngưng đọng như thực chất mà bao vây quanh viên đại pháo kia.
Nhưng mà ánh mắt của Lôi Động lúc này lại trở nên sáng ngoài, giống như đã bắt được một cái cơ hội gì đó.
- Công Tôn Động, cẩn thận.
Lý Sở Sở trốn ở phía sau của Lôi Động, giống như là đang hưởng thụ sự bảo hộ của hắn lúc này sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, vội vàng ôm lấy Lôi Động từ phía sau, đồng thời thân pháp chợtđộng, thần niệm như roi né tránh khỏi Dương Sát Thiên Lôi của Triệu Võ.
Lôi Động cũng nắm chắc cơ hội, lúc này liền giả bộ thất kinh không thôi, giành trước tu sĩ nguyên anh kỳ kia một bước. Cũng sử dụng thần niệm của mình và Lý Sở Sở đánh mạnh vào viên Dương Sát Thiên Lôi Kia, hung hăng đánh cho nó bay sang một bên. Cái phương hướng kia nhìn như thực tùy ý, nhưng mà kỳ thực là Lôi Động đã sớm tính toán thỏa đáng.
Toàn bộ động tác cực kỳ hoàn mĩ. Vừa không thể để cho tên tu sĩ cấp nguyên anh kia phát hiện ra thần niệm, lại còn phải ra tay trước hắn một bước, cộng thêm với việc còn phải tính toán được lực lượng và phương hướng mà thần niệm của Lý Sở Sở đánh ra. Khiến cho hết thảy đều giống như là một hồi ngoài ý muốn.
Kế hoạch liền xuất hiện trong nháy mắt, cũng được thực hiện ngay trong lúc đó. Tầng hai của Tàng kinh các không tính là quálớn, nhưng mà Lôi Động cũng không dám tỏa thần niệm ra đểquan sát. Nhưng mà vừa rồi hắn đã sai khí linh dùng một phương thức đặc thù để kiểm tra toàn bộ. Chỉ một lát công phu nó đã đưa toàn bộ hoàn cảnh của tầng thứ hai này vào trongđầu của Lôi Động.
Cửa vào tầng ba cũng tương tự như tầng hai, đồng dạng là một cái Thần Hồn Tỏa. Như vậy dựa theo lý luận mà nói thì khả năng thần niệm của lão quái nguyên anh kỳ kia là chìa khóa có xác suất rất nhỏ. Điều này không phù hợp với logic. Nhưng mà LôiĐộng cũng không có cách nào biết được chủ nhân có thể mở ra cái Thần Hồn Tỏa này là ai.
Ngay cả một tông phái như Âm Sát Tông mà cũng có gần mười cường giả là tu sĩ nguyên anh kỳ. Mà Vạn Khôi Môn còn cườngđại hơn, đến tột cùng ở đây có bao nhiêu cường giả nguyên anh kỳ thì Lôi Động không rõ ràng lắm? Nhưng mà chắc chắn là sẽ nhiều hơn Âm Sát Tông. Kể từ đó cũng khiến cho phiền toái của Lôi Động tăng thêm vô số lần.
Nhưng mà trong nháy mắt này, Triệu Võ đã phạm phải một chuyện tình cực kỳ ngu ngốc. Không những đã triệu hồi ra khôi lỗi mà còn làm ra một việc có thể nói là cấm kỵ, bắn ra một quảDương Sát Thiên Lôi. Uy lực của vật ấy rất mạnh. Cho dù là tu sĩnguyên anh kỳ bị trúng ngay mặt cũng có thể bị tổn thương.
Nhưng mà nơi này chính là tàng kinh các có chứa đủ loại điển tịch chân quý làm sao có thể chịu được vụ nổ này? Đổi lại là bình thường thì sẽ có trận pháp và khôi lỗi tự động thủ hộ. Nhưng màhôm nay bởi vì để cho đám đệ tử trung tâm bọn hắn chọn lựađiển tịch nên các loại trận pháp đã được đóng lại.
Về phần cái Thần Hồn Tỏa kia có thể chịu đựng được vụ nổ này hay không, Lôi Động hoàn toàn không rõ ràng.
Nhưng chỉ một lát sau, kết quả liền cực kỳ rõ ràng. Một tiếng nổ mạnh vang lên. Cái Thần Hồn Tỏa phong bế chặt chẽ cái thôngđạo hướng lên tầng ba của tàng kinh các kia chợt nổ mạnh một tiếng. Mặc dù nói là không có hoàn toàn hư hao, nhưng mà cũng bị đánh thành một cái lỗ thủng cự đại.
- Đồ khốn.
Tên tu sĩ nguyên anh kỳ kia phẫn nộ không thôi. Đương nhiên cỗ lửa giận kia không phải hướng về phía Lôi Động mà là nhằm vào tên Triệu Võ kia, lửa giận ngút trời cùng với uy áp khổng lồ đánh thẳng về phía hắn.
Vị chấp sự kim đan kia cũng hồi phục thần trí, hoảng sợ không thôi kêu lên.
- Tiêu trưởng lão hạ thủ lưu tình, hắn là tộc nhân hậu bối của Triệu trưởng lão.
- Triệu trưởng lão?
Cái tên lão quái nguyên anh họ tiêu kia hơi dừng lại một chút, hiển nhiên là có chút kiêng kị đối với vị trưởng lão họ Triệu kia. Lúc này hắn chỉ dùng thần niệm quấn lấy tên Triệu Võ kia, trực tiếp ném ra bên ngoài tàng kinh các, hừ lạnh một tiếng nói.
- Mặc dù là tộc nhân của Triệu trưởng lão thì cũng không thểhành động không kiêng nể gì trong tàng kinh các này được. Việc này ta sẽ báo có cho Lý trưởng lão ở trong trưởng lão hội, đểcho lão nhân gia ngài xử trí công bằng. Những người còn lại hãy nhanh chóng chọn lựa điển tịch, thời gian một nén nhang đã sắp hết rồi.
Không ai dám có bất cứ ý kiến gì đối với lời nói bá đạo của Tiêu trưởng lão, tất cả mọi người vội vội vàng vàng chọn lựa các loạiđiển tịch có giá trị. Nhưng mà Lôi Động và Lý Sở Sở bây giờ cũng có chút xấu hổ. Vừa rồi, dưới tình thế cấp bách, Lý Sở Sở đã ôm Lôi Động bổ nhào sang một bên, hiện giờ hai người vẫn giữnguyên cái tư thế mập mờ ấy.
Đối với Lý Sở Sở mà nói, tuy rằng từ nhỏ đã có tư chất xuất chúng, cũng đã tiếp nhận không ít bồi dưỡng dành cho người thừa kế của gia tộc. Nhưng mà bởi vì gia giáo cực nghiêm, đối với nàng có chờ mong rất sâu đậm, thậm chí là bởi vì bản thân quá mức vĩ đại, khiến cho căn bản là nàng chưa từng có bất kỳ cảm giác gì khác đối với nam giới. Nhưng mà trong cái giờ khắcám muội này thì thân thể của nàng chợt trở nên mềm mại, gần như là mệt mỏi không còn sức nữa. Trong lòng biết rõ là không thích hợp, nhưng mà thân thể lại không nghe theo sự điều khiển của tâm trí.
Mùi vị diệu hương không thể kìm nén chợt chui vào trong khứu giác của Lôi Động. Đã rất nhiều năm rồi hắn chưa gần nữ sắc, trong lúc nhất thời, tâm thần cũng khó tránh khỏi có chút khuấyđộng. Nhưng mà chung quy hắn cũng là người từng trải, vả lại còn là tu sĩ cấp nguyên anh, định lực phi phàm. Lúc này hắn liềnáp chế tâm thần của mình, ho khan hai tiếng nói.
- Sở tiểu thư, cô không việc gì chứ?
Trong lời nói cố ý mang theo một tia trong sáng nhưng lạnh lùng. Loại công pháp dùng thanh âm để tác động đến tâm tình cực kỳ phổ biến. Ví dụ như một ít pháp thuật loại âm thanh của Thiền Tông phật gia. Hay ví dụ một ít mị âm lả lướt. Nguyên lýthập phần đơn giản. Mặc dù Lôi Động không có nghiên cứu qua, nhưng mà tùy tay thi triển một vài thứ thô thiển thì cũng không phải là quá mức cố sức.
Một cỗ cảm giác lạnh lẽo thông suốt chợt chạy dọc từ đầu xuống chân của nàng. Nhân sinh lần đầu tiên bùng lên không thể khống chế bị cỗ cảm giác lạnh lẽo này đuổi đi sạch.
/1293
|