Thành toàn, bổn vương cũng không thành toàn ngươi, bất quádũng khí của ngươi bổn vương rất thưởng thức. Cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi thật có thể bằng vào sức một người địch lại Xích Quỷ Vương mà không chết, bổn vương sẽ không dùng vũ lực bức ép ngươi giao ra hỏa diễm tinh phách nữa.
Thanh âm tựa hồ có chút cởi mở của Luyện Ngục Ma Vương tiếp tục phiêu đãng bên tai Lôi Động, càng phiêu càng xa:
- Bổn vương có việc phải đi rồi, tiểu tử ngươi cứ hảo hảo màhưởng thụ nhu tình thích ý, dịu dàng như nước của Xích Quỷ Vương đi, dù sao bổn vương cũng không có phúc hưởng thụ, ha ha ha. Hi vọng tiểu tử ngươi đợi đến khi bổn vương trở về đừng bị hấp thành xác khô rồi.
Khóe miệng Lôi Động nhếch lên một vòng vui vẻ, Luyện Ngục Ma Vương này quả nhiên đúng như lời đồn, là một chí cường giả rất có ý tứ. Nhu tình thích ý, dịu dàng như nước của Xích Quỷ Vương? Ách, ha ha. . . Không khí khẩn trương, ngược lại đã bịmột câu vui đùa của hắn làm tiêu tán gần hết.
- Nửa canh giờ, có lẽ đã đủ rồi.
Lôi Động điều chỉnh lại thần sắc, liếc qua khôi lỗi còn hơn mười kiện còn chưa được chữ trị, ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu. Thần niệm chấn động một trận, truyền tin cho Quỷ Thứ.
Quỷ Thứ cẩn thận lắng nghe, sau một lúc lâu, nghiêm mặt quỳ xuống bái:
- Chủ thượng, thuộc hạ sẽ dốc kiệt lực, dù chết cũng phải ngăn chặn bước chân Xích Quỷ Vương.
- Đáp ứng ta, Quỷ Thứ, ngươi phải còn sống trở về, lúc ta chạy nạn đã mất đi a Sửu, ta không muốn mất cả ngươi.
Lôi Động thở nhẹ một hơi, ánh mắt lộ ra một tia đau thương:
- Nhớ ngày đó, ta còn là một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ ăn bữa nay lo bữa mai, chính là dựa vào các ngươi một đường giúp ta. Hôm nay, a Sửu đã bị chết, ta không muốn ngay cả ngươi cũng mất. Ta chỉ hi vọng, chủ tớ ta ngươi có thể một đường dựa vào nhauđi tới, cho đến khi chúng ta không còn đi được nữa mới thôi.
Ánh mắt thoạt nhìn âm trầm đáng sợ của Quỷ Thứ cũng lộ ra cảm kích và ôn nhu nồng đậm:
- Chủ thượng, thuộc hạ đáp ứng ngươi, nhất định sẽ còn sống trở về, cống hiến cho chủ thượng, một đường đi tới, thẳng đến khi chủ thượng vô địch thiên hạ, cùng Thiên địa cùng hủ.
Dứt lời, thấp bé thân hình hóa thành một đoàn sương mù, Phiêu Miểu mà đi.
Một đoàn quỷ binh bố phòng, nhất là một đoàn tự sát quỷ, hạo hạo đãng đãng đi theo hắn. Mục đích đương nhiên không phải điđánh chết Xích Quỷ Vương, mà chỉ là chiến thuật kéo dài thời gian thôi. Đợi đến khi Quỷ Thứ rời đi, Lôi Động cũng không dám trì hoãn nửa điểm, tiếp tục dùng trái thái quân lâm thiên hạ cuốn mấy linh kiện còn lại lên, đưa vào cức dương hỏa chi phun ra nuốt vào không ngớt.
Trải qua mấy ngày ngắn ngủi này, tuy rằng về mặt thần niệm LôiĐộng không trở nên cường đại hơn, nhưng về kinh nghiệm chữa trị linh kiện lại được tăng lên trên diện rộng. Đồng thời luyện chếchữa trị mấy linh kiện tuy rằng nguy hiểm, lại cố hết sức, nhưngđây đã là biện pháp duy nhất và đường ra của hắn. Vì đề cao hiệu suất và tính ổn định, Lôi Động lựa chọn triệt để tín nhiệm Quỷ Thứ, đồng thời khi luyện chế cũng hoàn toàn đóng cảm giác của mình lại.
Giờ này khắc này, trong mắt của hắn, trong nội tâm, trong đầu, chỉ có một mục đích, đó chính chữa trị xong linh kiện.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nửa canh giờ, một canh giờ, trọn vẹn hao tốn ba canh giờ, Lôi Động rốt cục cũng chữa trị xong kiện linh kiện cuối cùng. Theo Lôi Động lắp một lịnh kiện mấu chốt vào sau khôi lôi, tất cả trận pháp trong thân thể khôi lỗi kia thình lình hợp thành một mảnh, nguyên một đám trận pháp bắtđầu tự hành chuyển động
Khí linh nguyên cạnh kĩ tràng Mạc Gia đã sớm xâm nhập vào hạch tâm khôi lỗi liền khởi động thần niệm, khỏi động nguyên một đám trận pháp ẩn nấp trong linh kiện tạo thành một mảnh. (? )
Cũng cùng lúc đó, Lôi Động thầm thở dài một hơi, giải trừ phong bế. Trước mắt hết thảy đều đã khôi phục lại vẻ bình thường trước kia, thị giác, thính giác, cảm giác, còn có mùi lưu huỳnh nồng đậm trên chóp mũi, tất cả đều hiện ra trước mắt Lôi Động. Còn không đợi Lôi Động thích ứng thì đã nghe được một tiếng oanh, một vách tường cách gần đó liền bị nổ tung.
Thân hình gầy yếu thấp bé của Quỷ Thứ bị nện đi như một quảđạn pháo, xa xa đập thẳng vào vách tường, tạo thành một cái lỗ to.
- Chỉ một Quỷ vương đỉnh phong nho nhỏ mà cũng dám làm càn trước mặt bổn vương, quả thực không biết sống chết.
Một nử tử xinh xắn lanh lợi, giống như thiếu nữ nhà bên nhưng lại mang theo khí thế vô cùng bá đạo phiêu nhiên mà ra. Vừa dứt lời thì lại phát hiện ra chỗ như vô cùng rộng lớn này lại có người tồn tại. Ánh mắt lăng lệ ác liệt lạnh lùng quét tới Lôi Động, lập tức, chỉ thấy đồng tử âm lãnh của nàng co rút một hồi, trên mặt lập tức lộ ra thần thái căm tức phẫn nộ:
- Dĩ nhiên là ngươi? Nguyên Anh kỳ? Híz-khà zz Hí-zzz, quả thật là ngươi, giả heo ăn thịt hổ, giả dạng làm tu sĩ Kim Đan giết con gái Xích Vỉ của bổn vương?
Lôi Động không để ý nàng mà là hư không một trảo, cứu Quỷ Thứ trở về, vận khởi U Minh **, quán thâu quỷ khí vô cùng tinh thuần vào thân thể hắn. Quỷ Thứ lúc này thân hình đã như ẩn như hiện, cơ hồ đã sắp tiêu tán đến nơi. Qua đó có thể thấy thương thế hắn nặng đến mức nào, cùng tử vong, cũng chỉ cách có nửa đường thôi.
Sau khi tiếp nhận một tia quỷ khí cực kỳ tinh thuần của LôiĐộng, tinh thần Quỷ Thứ cơ hồ đã lọt vào trạng thái hôn mê liền chấn động, vô cùng suy yếu nói:
- Chủ thượng, thuộc hạ vô năng, không cảm Xích Quỷ Vương lạiđược, còn khiến đại bộ phận quỷ binh của quỷ thượng bị tiêu hao nữa.
- Không sao, ngươi đã làm rất tốt rồi.
Lôi Động không ngừng thúc dục quỷ khí quán thấu vào thân thểhắn, nghiêm mặt nói:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ báo thù cho ngươi. Chiến đấu tiếp theo cứđể ta và Mạc Gia là được, ngươi tiến vào dưỡng hồn tháp, nghỉngơi thật tốt đi.
- Híz-khà zz Hí-zzz, tiểu tử càn rỡ.
Xích Quỷ Vương như thiếu nữ linh lung kia bỗng nhiên xuất ra một cây roi hình rắn, vung vẩy BA~ một tiếng. Roi không gió tựtrướng, bóng roi tầng tầng lớp lớp đánh tới Lôi Động.
Nhưng Lôi Động lại không nhúc nhích.
Vèo một tiếng, một thân ảnh cực đại lập lòe một cái xuất hiện ngay trước mưatj Lôi Động, cự chưởng vung một cái đã chộpđược bản thể trong bóng roi tầng tầng lớp lớp kia, lập tức, bóng roi đầy trời liền triệt để biến mất, lưu lại trong bàn tay khổng lồ kia một đầu roi. Thân hình kia tự nhiên là Mạc Gia đang khống chế Hóa Thần khôi lỗi.
- Hừ, chỉ một đầu tạp chủng Xích Luyện Thần Xà thôi, lại dám hung hăng càn quấy trước mặt lão phu.
Mạc Gia cao thâm mạt trắc nở nụ cười lạnh:
- Quả thực là càn rỡ đến cực điểm.
- Híz-khà-zzz ~ Khôi lỗi Hóa Thần kỳ?
Lúc Xích Quỷ Vương tiến đến tự nhiên thấy được cỗ khôi lỗi vẫn không nhúc nhích kia, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ, khôi lôi kia lại có được thực lực cường đại như thế Lúc này, trong lòng nàng liền lắp bắp kinh hãi.
Nhưng đồng thời, Xích Quỷ Vương cũng bị lờ Mạc Gia chọc giận,đôi mắt lập lòe lên hào quang hung lệ:
- Bất quả chỉ là một khôi lỗi cấp Hóa Thần mà thôi, không ngờ lại dám hung hăng càn quấy trước mặt bổn vương sao? Ngươi mới là thật không biết sống chết.
Thanh âm tựa hồ có chút cởi mở của Luyện Ngục Ma Vương tiếp tục phiêu đãng bên tai Lôi Động, càng phiêu càng xa:
- Bổn vương có việc phải đi rồi, tiểu tử ngươi cứ hảo hảo màhưởng thụ nhu tình thích ý, dịu dàng như nước của Xích Quỷ Vương đi, dù sao bổn vương cũng không có phúc hưởng thụ, ha ha ha. Hi vọng tiểu tử ngươi đợi đến khi bổn vương trở về đừng bị hấp thành xác khô rồi.
Khóe miệng Lôi Động nhếch lên một vòng vui vẻ, Luyện Ngục Ma Vương này quả nhiên đúng như lời đồn, là một chí cường giả rất có ý tứ. Nhu tình thích ý, dịu dàng như nước của Xích Quỷ Vương? Ách, ha ha. . . Không khí khẩn trương, ngược lại đã bịmột câu vui đùa của hắn làm tiêu tán gần hết.
- Nửa canh giờ, có lẽ đã đủ rồi.
Lôi Động điều chỉnh lại thần sắc, liếc qua khôi lỗi còn hơn mười kiện còn chưa được chữ trị, ánh mắt tràn đầy ý chí chiến đấu. Thần niệm chấn động một trận, truyền tin cho Quỷ Thứ.
Quỷ Thứ cẩn thận lắng nghe, sau một lúc lâu, nghiêm mặt quỳ xuống bái:
- Chủ thượng, thuộc hạ sẽ dốc kiệt lực, dù chết cũng phải ngăn chặn bước chân Xích Quỷ Vương.
- Đáp ứng ta, Quỷ Thứ, ngươi phải còn sống trở về, lúc ta chạy nạn đã mất đi a Sửu, ta không muốn mất cả ngươi.
Lôi Động thở nhẹ một hơi, ánh mắt lộ ra một tia đau thương:
- Nhớ ngày đó, ta còn là một tiểu tu sĩ Luyện Khí kỳ ăn bữa nay lo bữa mai, chính là dựa vào các ngươi một đường giúp ta. Hôm nay, a Sửu đã bị chết, ta không muốn ngay cả ngươi cũng mất. Ta chỉ hi vọng, chủ tớ ta ngươi có thể một đường dựa vào nhauđi tới, cho đến khi chúng ta không còn đi được nữa mới thôi.
Ánh mắt thoạt nhìn âm trầm đáng sợ của Quỷ Thứ cũng lộ ra cảm kích và ôn nhu nồng đậm:
- Chủ thượng, thuộc hạ đáp ứng ngươi, nhất định sẽ còn sống trở về, cống hiến cho chủ thượng, một đường đi tới, thẳng đến khi chủ thượng vô địch thiên hạ, cùng Thiên địa cùng hủ.
Dứt lời, thấp bé thân hình hóa thành một đoàn sương mù, Phiêu Miểu mà đi.
Một đoàn quỷ binh bố phòng, nhất là một đoàn tự sát quỷ, hạo hạo đãng đãng đi theo hắn. Mục đích đương nhiên không phải điđánh chết Xích Quỷ Vương, mà chỉ là chiến thuật kéo dài thời gian thôi. Đợi đến khi Quỷ Thứ rời đi, Lôi Động cũng không dám trì hoãn nửa điểm, tiếp tục dùng trái thái quân lâm thiên hạ cuốn mấy linh kiện còn lại lên, đưa vào cức dương hỏa chi phun ra nuốt vào không ngớt.
Trải qua mấy ngày ngắn ngủi này, tuy rằng về mặt thần niệm LôiĐộng không trở nên cường đại hơn, nhưng về kinh nghiệm chữa trị linh kiện lại được tăng lên trên diện rộng. Đồng thời luyện chếchữa trị mấy linh kiện tuy rằng nguy hiểm, lại cố hết sức, nhưngđây đã là biện pháp duy nhất và đường ra của hắn. Vì đề cao hiệu suất và tính ổn định, Lôi Động lựa chọn triệt để tín nhiệm Quỷ Thứ, đồng thời khi luyện chế cũng hoàn toàn đóng cảm giác của mình lại.
Giờ này khắc này, trong mắt của hắn, trong nội tâm, trong đầu, chỉ có một mục đích, đó chính chữa trị xong linh kiện.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, nửa canh giờ, một canh giờ, trọn vẹn hao tốn ba canh giờ, Lôi Động rốt cục cũng chữa trị xong kiện linh kiện cuối cùng. Theo Lôi Động lắp một lịnh kiện mấu chốt vào sau khôi lôi, tất cả trận pháp trong thân thể khôi lỗi kia thình lình hợp thành một mảnh, nguyên một đám trận pháp bắtđầu tự hành chuyển động
Khí linh nguyên cạnh kĩ tràng Mạc Gia đã sớm xâm nhập vào hạch tâm khôi lỗi liền khởi động thần niệm, khỏi động nguyên một đám trận pháp ẩn nấp trong linh kiện tạo thành một mảnh. (? )
Cũng cùng lúc đó, Lôi Động thầm thở dài một hơi, giải trừ phong bế. Trước mắt hết thảy đều đã khôi phục lại vẻ bình thường trước kia, thị giác, thính giác, cảm giác, còn có mùi lưu huỳnh nồng đậm trên chóp mũi, tất cả đều hiện ra trước mắt Lôi Động. Còn không đợi Lôi Động thích ứng thì đã nghe được một tiếng oanh, một vách tường cách gần đó liền bị nổ tung.
Thân hình gầy yếu thấp bé của Quỷ Thứ bị nện đi như một quảđạn pháo, xa xa đập thẳng vào vách tường, tạo thành một cái lỗ to.
- Chỉ một Quỷ vương đỉnh phong nho nhỏ mà cũng dám làm càn trước mặt bổn vương, quả thực không biết sống chết.
Một nử tử xinh xắn lanh lợi, giống như thiếu nữ nhà bên nhưng lại mang theo khí thế vô cùng bá đạo phiêu nhiên mà ra. Vừa dứt lời thì lại phát hiện ra chỗ như vô cùng rộng lớn này lại có người tồn tại. Ánh mắt lăng lệ ác liệt lạnh lùng quét tới Lôi Động, lập tức, chỉ thấy đồng tử âm lãnh của nàng co rút một hồi, trên mặt lập tức lộ ra thần thái căm tức phẫn nộ:
- Dĩ nhiên là ngươi? Nguyên Anh kỳ? Híz-khà zz Hí-zzz, quả thật là ngươi, giả heo ăn thịt hổ, giả dạng làm tu sĩ Kim Đan giết con gái Xích Vỉ của bổn vương?
Lôi Động không để ý nàng mà là hư không một trảo, cứu Quỷ Thứ trở về, vận khởi U Minh **, quán thâu quỷ khí vô cùng tinh thuần vào thân thể hắn. Quỷ Thứ lúc này thân hình đã như ẩn như hiện, cơ hồ đã sắp tiêu tán đến nơi. Qua đó có thể thấy thương thế hắn nặng đến mức nào, cùng tử vong, cũng chỉ cách có nửa đường thôi.
Sau khi tiếp nhận một tia quỷ khí cực kỳ tinh thuần của LôiĐộng, tinh thần Quỷ Thứ cơ hồ đã lọt vào trạng thái hôn mê liền chấn động, vô cùng suy yếu nói:
- Chủ thượng, thuộc hạ vô năng, không cảm Xích Quỷ Vương lạiđược, còn khiến đại bộ phận quỷ binh của quỷ thượng bị tiêu hao nữa.
- Không sao, ngươi đã làm rất tốt rồi.
Lôi Động không ngừng thúc dục quỷ khí quán thấu vào thân thểhắn, nghiêm mặt nói:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ báo thù cho ngươi. Chiến đấu tiếp theo cứđể ta và Mạc Gia là được, ngươi tiến vào dưỡng hồn tháp, nghỉngơi thật tốt đi.
- Híz-khà zz Hí-zzz, tiểu tử càn rỡ.
Xích Quỷ Vương như thiếu nữ linh lung kia bỗng nhiên xuất ra một cây roi hình rắn, vung vẩy BA~ một tiếng. Roi không gió tựtrướng, bóng roi tầng tầng lớp lớp đánh tới Lôi Động.
Nhưng Lôi Động lại không nhúc nhích.
Vèo một tiếng, một thân ảnh cực đại lập lòe một cái xuất hiện ngay trước mưatj Lôi Động, cự chưởng vung một cái đã chộpđược bản thể trong bóng roi tầng tầng lớp lớp kia, lập tức, bóng roi đầy trời liền triệt để biến mất, lưu lại trong bàn tay khổng lồ kia một đầu roi. Thân hình kia tự nhiên là Mạc Gia đang khống chế Hóa Thần khôi lỗi.
- Hừ, chỉ một đầu tạp chủng Xích Luyện Thần Xà thôi, lại dám hung hăng càn quấy trước mặt lão phu.
Mạc Gia cao thâm mạt trắc nở nụ cười lạnh:
- Quả thực là càn rỡ đến cực điểm.
- Híz-khà-zzz ~ Khôi lỗi Hóa Thần kỳ?
Lúc Xích Quỷ Vương tiến đến tự nhiên thấy được cỗ khôi lỗi vẫn không nhúc nhích kia, nhưng nàng tuyệt đối không ngờ, khôi lôi kia lại có được thực lực cường đại như thế Lúc này, trong lòng nàng liền lắp bắp kinh hãi.
Nhưng đồng thời, Xích Quỷ Vương cũng bị lờ Mạc Gia chọc giận,đôi mắt lập lòe lên hào quang hung lệ:
- Bất quả chỉ là một khôi lỗi cấp Hóa Thần mà thôi, không ngờ lại dám hung hăng càn quấy trước mặt bổn vương sao? Ngươi mới là thật không biết sống chết.
/1293
|