Ngoài ra, Mãnh Quỷ quân cũng bắt đầu càn quét cả tòa cứ điểm, kiểm tra ám đạo, ám thất, cạo cả tòa cứ điểm để kiếm chiến lợi phẩm, cùng với bắt được người nhà già trẻ của bọn quan binh. Còn lại một phần nhỏ đã trốn ra cứ điểm, cũng đã bị Mãnh Quỷ quân truy sát.
Chỉ một lúc sau, Xích Quỷ liền cầm một cái ngọc giản đi lên bẩm báo chiến báo. Trận chiến này kể cả U Minh quỷ binh trên tường thành, tổng cộng diệt địch hơn ba ngàn người, tù binh hơn ba ngàn tám trăm người, người nhà từ binh hơn vạn người, nhân viên hậu cần hai mươi vạn. Tất cả chiến lợi phẩm giá trị tương đương năm mươi lăm miếng Thiên Linh thạch. Mà binh lực hao tổn, U Minh quỷ binh ba mươi, Mãnh Quỷ quân năm mươi ba, hao tổn của Mãnh Quỷ quân hắn một nửa là dực nhân cấp Nguyên Anh cùng Kim Đan.
Lôi Động vốn là vì tổn thất một ít Mãnh Quỷ quân mà cảm thấy có chút đau lòng, nhưng khi nghe thấy chiến lợi phẩm giá trị đến năm mươi lăm miếng Thiên Linh thạch liền chấn kinh rồi. Đánh hạ một tòa cứ điểm nho nhỏ, vậy mà có thể thu hoạch chiến lợi phẩm giá trị như thế? Làm sao có thể?
- Khởi bẩm chủ thượng, trong tòa cứ điểm này vẫn còn rất nhiều vật có giá trị a, tỷ như trong kho có hai khẩu Quang Minh pháo, uy lực phi phàm, ngoại giới báo giábình thường cũng lên đến ngàn vạn linh một môn. Hai môn, tựu giá trị là hai ức linhthạch rồi. Còn có một tòa Cấm Không Pháp Trận kia, thuộc về pháp trận chiến lược cực kỳ giá trị, nếu như tháo dỡ bán đi, ít nhất cũng phải cũng phải bốn mươi ức linh. Ngoài ra, ở trong nhà kho cứ điểm, còn có vật liệu chiến tranh dự trữ giá trị mấy chục ức linh.
- Như vậy tổng cộng tựu hơn trăm triệu linh. Cùng chiến lợi phẩm trên người quân địch, người nhà, nhân viên hậu cần, tài sản cá nhân cộng lại, ước đoán khoảng ba mươi tám ức linh. Thu được ba mươi chiếc Quang Minh quân dụng phi chu, giá trị ước là hai mươi ức. Ngoài ra, sau khi khảo vấn Mặc Khắc, tại nhà kho mật thất đã thu được năm miếng Thiên Linh thạch sự bị để khởi động Cấm Không Pháp Trận. Tổng cộng ước đoán chừng năm mươi miếng Thiên Linh thạch.
Xích Quỷ lại chậm rãi nói:
- Chủ thượng, trong ngọc giản có ghi kỹdanh sách, ngài có thể tự mình xem qua. Ngoài ra, trận chiến này còn góp nhặt không ít thi thể cùng tàn hồn, những thư này nếu là bán cho quỷ tộc hoặc tà tông, ít nhất có thể lên tới ức. Bất quá, thuộc hạ khẩn cầu chủ thượng để phần chiến lợi phẩm này ban cho các huynh đệ Mãnh quỷ quân với tư cách khen thưởng.
Con mẹ nó, lấy tài phú của Lôi Động mà nghe vậy cũng không khỏi một hồi cháng váng đầu hoa mắt. Cái này thật đúng là không tính không biết, mới tính toán đã giật mình. Trước đó Lôi Động đều không có nghĩ tới, mới đánh hạ một cứ điểm nho nhỏ, lại có thể thu lợi nhiều như vậy a? Chiến tranh quả nhiên có thể phát tài, hơn nữa là phát đại tài a!
Mẹ nó, lúc trước liều chết liều sống, miệng lưỡi vất vả mới từ lừa từ chỗ Luyện Ngục Ma Vương được hơn bảy mươi miếng Thiên Linh thạch. Ai ngờ, lúc này chỉ đánh một trận nho nhỏ, thì lại có thu hoạch như thế?
Bất quá, đợi đến khi Lôi Động tỉnh táo lại một chút, cũng đã hiểu được, đừng nói chiến lợi phẩm bây giờ không thể bán, cần phải dùng để tăng thêm sức chiến đấu của quân đội, mà nếu bán sạch, đổi tất cả thành Thiên Linh thạch cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Đối với Lôi Động mà nói, lúc này, Thiên Linh thạch mới là vật trọng yếu. Thiên Linh thạch đủ để lấp đầy tiêu hao của trận pháp trong thời gian pháp tắc của Động Thiên Phúc Địa kia, cũng đủ để làm cho người ta sợ hãi. Đến lúc đó, sức chiến đấu của đối phương sẽ bạo tăng một mảng lớn.
Phải biết rằng, bỏ thêm vào đủ một trăm lẻ tám miếng Thiên Linh thạch nguyên vẹn chỉ có thể khởi động Động Thiên Phúc Địa một lần trọn vẹn một năm, mà thế giới thật là tám năm mà thôi. Nếu không có một năm kia, với tư chất của Lôi Động, cứ cho là vận dụng cực phẩm linh thạch, cộng thêm cực phẩm đan dược để tu luyện, cũng không có khả năng trong thời gian mấy chục năm có thể khiến Lôi Động tấn cấp đến Nguyên Anh cao giai.
Đó cũng là lý do Lôi Động kéo dài hơn mười năm mới đi đến chiến tranh Quang Minh vực này.
Cấm không pháp trận không thể bán, dù sao đó là trận pháp cực kỳ hữu dụng, có thể dùng trong chiến tranh, tạo được tình hình không tưởng. Mà hai khẩu Quang Minhpháo cũng không thể bán, đây chính là chiến tranh đại sát khí. Trên thực tế, nếu như Lôi Động không dùng kế sách, muốn hoàn toàn dựa vào quân lực đột phá phong tỏacủa cấm không pháp trận, trùng kích cứ điểm mà nói... tất phải lãnh trọn oanh tạc củahai khẩu Quang Minh pháo.
Cộng thêm quân địch trên cao công kích từ xa. Về sau, nếu có thắng cũng tuyệt đối là thắng thảm a. Mãnh quỷ quân có thể còn lại năm thành đã là cảm tạ trời đất rồi. Bởi vậy rõ ràng Quang Minh pháo không thể bán được, phải xếp nó vào quân đội mình, như vậy, Quang Minh ngọc dùng để khởi động Quang Minh pháo cũng là vật tư chiến lược, đồng dạng, không thể bán.
Ba mươi chiếc phi chu Quang Minh Hệ quân dụng, cộng thêm phi chu chiến hạm Quang Minh pháo, đồng dạng thuộc về khí giới của quân lực chiến tranh, không thể bán. Thi thể cùng tàn hồn thì cho Mãnh Quỷ quân đề cao thực lực, cũng không thể bán. Mà một bộ phận chiến lợi phẩm trên người của hắn cũng thuộc về tài nguyên chiến lược, cũng không thể bán. Về phần binh khí, áo giáp, các loại vật tư, Lôi Động cần dùng để thành lập nhân loại quân đoàn cùng dực nhân quân đoàn, đồng dạng cũng không thể bán.
Tính toán nhiều vô số. Cuối cùng, đoán chừng có thể bán để thu lợi cũng chỉ có một hai chục ức, tương đương mấy thiên linh. Cộng thêm thiên linh trực tiếp đoạt được, khoảng mười thiên linh là rất tốt.
Cẩn thận tính toán xong, Lôi Động có chút im lặng, cảm giác cuộc sống lên lên xuống xuống, thực quá kích thích. Bất quá Mị Cơ lại góp lời, sau khi làm xong công tác chính trị, tiếp theo có một ít tù binh ngoan cố không chịu đầu hàng, ngoại trừ một phần nhỏ dùng để giết gà dọa khỉ, tù binh còn lại, cùng với người nhà của địch nhân đã chết, là có thể trực tiếp bán đi. Tránh phải giết hết thì vô nhân đạo, mà lưu lại thì lãng phí nhân lực vật lực trông coi, quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì.
Lúc Lôi Động hỏi ở đâu cần những tù binh này, Mị Cơ lại nở nụ cười, Vực Châu Phi, địa phương cần rất nhiều những tù binh. Tù binh loại này có thể cho làm nô lệ bán đi. Mà nô lệ, lại bị một ít thế lực cho rằng là sức lao động sử dụng miễn phí, như là khai thác, gieo trồng, hái thuốc, v...v. Về một ít tác dụng khác, Mị Cơ rất thông minh, không có đề cập đến. Mà Lôi Động cũng không có hỏi nhiều. Chỉ là công việc tù binh giao cho Mị Cơ toàn quyền xử lý. Dù sao, đưa nàng tới Quang Minh vực, chính là vì công tác tẩy não hàng binh, Cổ hoặc chi thuật của nàng, cộng thêm Hóa Thần cấp Phệ Hồn Trùng Vương não hạch, uy lực cổ hoặc sẽ không giống tầm thường, ngoại trừ số ít ý chí cực kỳ kiên định, còn lại đại đa số đều sẽ bị đầu độc.
Chỉ một lúc sau, Xích Quỷ liền cầm một cái ngọc giản đi lên bẩm báo chiến báo. Trận chiến này kể cả U Minh quỷ binh trên tường thành, tổng cộng diệt địch hơn ba ngàn người, tù binh hơn ba ngàn tám trăm người, người nhà từ binh hơn vạn người, nhân viên hậu cần hai mươi vạn. Tất cả chiến lợi phẩm giá trị tương đương năm mươi lăm miếng Thiên Linh thạch. Mà binh lực hao tổn, U Minh quỷ binh ba mươi, Mãnh Quỷ quân năm mươi ba, hao tổn của Mãnh Quỷ quân hắn một nửa là dực nhân cấp Nguyên Anh cùng Kim Đan.
Lôi Động vốn là vì tổn thất một ít Mãnh Quỷ quân mà cảm thấy có chút đau lòng, nhưng khi nghe thấy chiến lợi phẩm giá trị đến năm mươi lăm miếng Thiên Linh thạch liền chấn kinh rồi. Đánh hạ một tòa cứ điểm nho nhỏ, vậy mà có thể thu hoạch chiến lợi phẩm giá trị như thế? Làm sao có thể?
- Khởi bẩm chủ thượng, trong tòa cứ điểm này vẫn còn rất nhiều vật có giá trị a, tỷ như trong kho có hai khẩu Quang Minh pháo, uy lực phi phàm, ngoại giới báo giábình thường cũng lên đến ngàn vạn linh một môn. Hai môn, tựu giá trị là hai ức linhthạch rồi. Còn có một tòa Cấm Không Pháp Trận kia, thuộc về pháp trận chiến lược cực kỳ giá trị, nếu như tháo dỡ bán đi, ít nhất cũng phải cũng phải bốn mươi ức linh. Ngoài ra, ở trong nhà kho cứ điểm, còn có vật liệu chiến tranh dự trữ giá trị mấy chục ức linh.
- Như vậy tổng cộng tựu hơn trăm triệu linh. Cùng chiến lợi phẩm trên người quân địch, người nhà, nhân viên hậu cần, tài sản cá nhân cộng lại, ước đoán khoảng ba mươi tám ức linh. Thu được ba mươi chiếc Quang Minh quân dụng phi chu, giá trị ước là hai mươi ức. Ngoài ra, sau khi khảo vấn Mặc Khắc, tại nhà kho mật thất đã thu được năm miếng Thiên Linh thạch sự bị để khởi động Cấm Không Pháp Trận. Tổng cộng ước đoán chừng năm mươi miếng Thiên Linh thạch.
Xích Quỷ lại chậm rãi nói:
- Chủ thượng, trong ngọc giản có ghi kỹdanh sách, ngài có thể tự mình xem qua. Ngoài ra, trận chiến này còn góp nhặt không ít thi thể cùng tàn hồn, những thư này nếu là bán cho quỷ tộc hoặc tà tông, ít nhất có thể lên tới ức. Bất quá, thuộc hạ khẩn cầu chủ thượng để phần chiến lợi phẩm này ban cho các huynh đệ Mãnh quỷ quân với tư cách khen thưởng.
Con mẹ nó, lấy tài phú của Lôi Động mà nghe vậy cũng không khỏi một hồi cháng váng đầu hoa mắt. Cái này thật đúng là không tính không biết, mới tính toán đã giật mình. Trước đó Lôi Động đều không có nghĩ tới, mới đánh hạ một cứ điểm nho nhỏ, lại có thể thu lợi nhiều như vậy a? Chiến tranh quả nhiên có thể phát tài, hơn nữa là phát đại tài a!
Mẹ nó, lúc trước liều chết liều sống, miệng lưỡi vất vả mới từ lừa từ chỗ Luyện Ngục Ma Vương được hơn bảy mươi miếng Thiên Linh thạch. Ai ngờ, lúc này chỉ đánh một trận nho nhỏ, thì lại có thu hoạch như thế?
Bất quá, đợi đến khi Lôi Động tỉnh táo lại một chút, cũng đã hiểu được, đừng nói chiến lợi phẩm bây giờ không thể bán, cần phải dùng để tăng thêm sức chiến đấu của quân đội, mà nếu bán sạch, đổi tất cả thành Thiên Linh thạch cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Đối với Lôi Động mà nói, lúc này, Thiên Linh thạch mới là vật trọng yếu. Thiên Linh thạch đủ để lấp đầy tiêu hao của trận pháp trong thời gian pháp tắc của Động Thiên Phúc Địa kia, cũng đủ để làm cho người ta sợ hãi. Đến lúc đó, sức chiến đấu của đối phương sẽ bạo tăng một mảng lớn.
Phải biết rằng, bỏ thêm vào đủ một trăm lẻ tám miếng Thiên Linh thạch nguyên vẹn chỉ có thể khởi động Động Thiên Phúc Địa một lần trọn vẹn một năm, mà thế giới thật là tám năm mà thôi. Nếu không có một năm kia, với tư chất của Lôi Động, cứ cho là vận dụng cực phẩm linh thạch, cộng thêm cực phẩm đan dược để tu luyện, cũng không có khả năng trong thời gian mấy chục năm có thể khiến Lôi Động tấn cấp đến Nguyên Anh cao giai.
Đó cũng là lý do Lôi Động kéo dài hơn mười năm mới đi đến chiến tranh Quang Minh vực này.
Cấm không pháp trận không thể bán, dù sao đó là trận pháp cực kỳ hữu dụng, có thể dùng trong chiến tranh, tạo được tình hình không tưởng. Mà hai khẩu Quang Minhpháo cũng không thể bán, đây chính là chiến tranh đại sát khí. Trên thực tế, nếu như Lôi Động không dùng kế sách, muốn hoàn toàn dựa vào quân lực đột phá phong tỏacủa cấm không pháp trận, trùng kích cứ điểm mà nói... tất phải lãnh trọn oanh tạc củahai khẩu Quang Minh pháo.
Cộng thêm quân địch trên cao công kích từ xa. Về sau, nếu có thắng cũng tuyệt đối là thắng thảm a. Mãnh quỷ quân có thể còn lại năm thành đã là cảm tạ trời đất rồi. Bởi vậy rõ ràng Quang Minh pháo không thể bán được, phải xếp nó vào quân đội mình, như vậy, Quang Minh ngọc dùng để khởi động Quang Minh pháo cũng là vật tư chiến lược, đồng dạng, không thể bán.
Ba mươi chiếc phi chu Quang Minh Hệ quân dụng, cộng thêm phi chu chiến hạm Quang Minh pháo, đồng dạng thuộc về khí giới của quân lực chiến tranh, không thể bán. Thi thể cùng tàn hồn thì cho Mãnh Quỷ quân đề cao thực lực, cũng không thể bán. Mà một bộ phận chiến lợi phẩm trên người của hắn cũng thuộc về tài nguyên chiến lược, cũng không thể bán. Về phần binh khí, áo giáp, các loại vật tư, Lôi Động cần dùng để thành lập nhân loại quân đoàn cùng dực nhân quân đoàn, đồng dạng cũng không thể bán.
Tính toán nhiều vô số. Cuối cùng, đoán chừng có thể bán để thu lợi cũng chỉ có một hai chục ức, tương đương mấy thiên linh. Cộng thêm thiên linh trực tiếp đoạt được, khoảng mười thiên linh là rất tốt.
Cẩn thận tính toán xong, Lôi Động có chút im lặng, cảm giác cuộc sống lên lên xuống xuống, thực quá kích thích. Bất quá Mị Cơ lại góp lời, sau khi làm xong công tác chính trị, tiếp theo có một ít tù binh ngoan cố không chịu đầu hàng, ngoại trừ một phần nhỏ dùng để giết gà dọa khỉ, tù binh còn lại, cùng với người nhà của địch nhân đã chết, là có thể trực tiếp bán đi. Tránh phải giết hết thì vô nhân đạo, mà lưu lại thì lãng phí nhân lực vật lực trông coi, quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì.
Lúc Lôi Động hỏi ở đâu cần những tù binh này, Mị Cơ lại nở nụ cười, Vực Châu Phi, địa phương cần rất nhiều những tù binh. Tù binh loại này có thể cho làm nô lệ bán đi. Mà nô lệ, lại bị một ít thế lực cho rằng là sức lao động sử dụng miễn phí, như là khai thác, gieo trồng, hái thuốc, v...v. Về một ít tác dụng khác, Mị Cơ rất thông minh, không có đề cập đến. Mà Lôi Động cũng không có hỏi nhiều. Chỉ là công việc tù binh giao cho Mị Cơ toàn quyền xử lý. Dù sao, đưa nàng tới Quang Minh vực, chính là vì công tác tẩy não hàng binh, Cổ hoặc chi thuật của nàng, cộng thêm Hóa Thần cấp Phệ Hồn Trùng Vương não hạch, uy lực cổ hoặc sẽ không giống tầm thường, ngoại trừ số ít ý chí cực kỳ kiên định, còn lại đại đa số đều sẽ bị đầu độc.
/1293
|