Chân Ngôn Thuật cũng là như vậy, hiện nay đương đại biết đến Chân Ngôn Thuật, là Minh Vương Chân Ngôn Thuật, là Minh Vương sáng chế. Ngoài ra, còn có Dực Thần Tộc Đại Dự Ngôn Thuật, đều thuộc về loại kỳ thuật mệnh lệnh pháp tắc. Nhưng những người nắm giữ Chân Ngôn Thuật này cũng không nhất định sẽ lợi dụng nó để phát huy pháp tắc ảo diệu. Cái này giống như không phải mỗi người có máy vi tính đều óc hứng thú cực lớn để học tập kết cấu và nguyên lý của nó.
Mà Lôi Động, tư duy tương đối cởi mở. Trong một trăm năm đó, hắn nhiều lần lợi dụng Chân Ngôn Thuật, đến không ngừng thi triển, nghịch thiên, cũng hiểu sâu sắc đối với nguyên lý Không Gian Pháp Tắc. Điều này làm cho Lôi Động lĩnh ngộ và nắm giữ Không Gian Pháp Tắc đạt được thành tích xa xỉ.
Theo hắn đối với nắm giữ Không Gian Pháp Tắc càng sâu, như vậy, tựnhiên liền đem pháp tắc dung nhập trong các loại thủ đoạn của hắn. Tỷ như Quỷ Ảnh Độn của Lôi Động. Nguyên bản đó chỉ là một loại độn thuật không tệ, nhưng theo Lôi Động không ngừng cải tiến đối với nó, không ngừng đem bản thân thể ngộ, cùng với Không Gian Pháp Tắc lý giải dung nhập bên trong. Hiện tại, Quỷ Ảnh Độn đã có thể nói là kỳ thuật.
...
Dung hợp rất nhiều lý giải cùng cảm ngộ đối với Không Gian Pháp Tắc ở bên trong Quỷ Ảnh Độn, sớm đã siêu thoát cảnh giới độn thuật tầm thường. Du tẩu giữa khe không gian, Lôi Động thi triển quả thực là vô cùng nhanh. Đương nhiên, đây cũng là phải phân hoàn cảnh. Nếu là tại U Minh Quỷ Khí cực kỳ sự dư thừa, tỷ như Cửu U Thâm Uyên, Minh Hà Chi Địa. Hiệu quả của Quỷ Ảnh Độn này càng tăng. Nếu là tại nơi dương khí thịnh như Luyện Ngục Vực sẽ giảm đi chút.
Mà Viêm Ma Vương này cũng là như vậy, nếu như ở các loại địa cung như Dong Hồ Hạch Tâm, Lôi Động cho dù thi triển Quỷ Ảnh Độn, tốc độ cũng nhiều nhất là tương đươngvới hắn mà thôi. Nhưng Viêm Ma Vương chết không thể sống, lại cứ bị triệu hoán chạytới Quang Minh Thánh Vực gây sự. Quang Minh Thánh Vực loại địa phương này chínhlà nơi thích hợp nhất để nhân loại tầm thường sinh trưởng. Đối với Lôi Động và Viêm MaVương cũng không có ưu thế gia tăng. Nhưng hết lần này tới lần khác, Lôi Động trênbản chất chính là so với Viêm Ma Vương nhanh hơn nửa bước.
Đáng thương Viêm Ma Vương, nào có thể ngờ tới Lôi Động dĩ nhiên có kỳ chiêu như vậy? Trong lúc nhất thời có chút bị dọa sợ. Trong lòng thầm mắng, họ Lôi này sẽ không phải là một Hóa Thần trung giai cường giả nào đó giả trang thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ tìm mình trêu chọc đi sao? Muốn chạy, cũng chạy không được. Muốn đánh nhau lại nhất thời không dám.
Trên thực tế, cho dù hắn muốn đánh nhau, Lôi Động không dựa vào Khôi Lỗi cũng không cần sợ. Tuy nói không thắng được, nhưng dựa vào Quỷ Ảnh Độn đặc thù, muốn bại cũng khó. Hôm nay Lôi Động, đã cũng không phải thịt mềm, gặp phải Hóa Thần cường giả trạng thái hoàn chỉnh, liền mặc cho người giẫm đạp, không có dư địa hoàn thủ.
Đang lúc Viêm Ma Vương có chút do dự, Ma Gia và Huyền Xà đều đã tìm đến, giúp đỡ Lôi Động, tạo thành hình tam giác đem Viêm Ma Vương vây khốn ở bên trong. Vừa nhìn đến Huyền Xà, Viêm Ma Vương vốn là tâm lạnh phân nửa, nhất thời triệt để lạnh lẽo, đành đối với Lôi Động chắp tay lấy lòng nói:
- Lôi huynh đệ, người xem, chuyện này đều là hiểu lầm. Lão Viêm ta từ trước đến nay đều kính nể Lôi huynh đệ là bậc anh hùng, ngay cả Luyện Ngục Ma Vương kia, cũng không dám cùng ngươi ngạnh đấu. Nếu không, lần này người để lại huynh đệ một đường sống, huynh đệ tất nhiên sẽ mang ơn, khắc trong tâm khảm.
Khác với hỏa diễm nguyên tố không thế nào cùng ngoại giới tiếp xúc, Viêm Ma Vương lại ở bên ngoài lăn lộn từ lâu, ăn nhiều thiệt hòi, cũng biết đạo lý đạo lý đối nhân xử thế, hiểu được người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
- Lão Viêm a lão Viêm.
Lôi Động cười:
- Ngươi quả nhiên là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt. Nghĩ sớm một chút, không phải là giúp ta ba trăm năm thôi sao? Bộ tộc nguyên tố các ngươi, thân thụ Thiên Địa ân sủng, thọ nguyên rất dài, chính là ba trăm năm, cũng không quá mức để ở trong lòng?
Viêm Ma Vương vẻ mặt đau khổ bức bách, nhìn xung quanh, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy hôm nay cực kỳ xui xẻo. Vốn tưởng rằng một đám nhân loại chiến đấu, cho bản thân chỗ tốt, triệu hoán đến hỗ trợ đánh nhau mà thôi. Lại không ngờ tới, đối thủ dĩ nhiên là Lôi Động sát kia. Giả hỏa này tại Luyện Ngục Vực đã giết chết ái nữ của Xích Quỷ Vương, cùng với đoạt bảo bối của Luyện Ngục Ma Vương, sau đó vẫn còn có thể sống rất tiêu sái.
Hôm nay, hắn hiểu biết sâu sắc, chạy trốn đã là không có khả năng. Nhưng đánh cũng đánh không lại? Lẽ nào, lại đi liều mạng với người ta sao? Thế nhưng, bị người làm hạ nhân trong ba trăm năm, Viêm Ma Vương làm thế nào cam tâm đây?
Một bên Huyền Xà lại cười chậc chậc âm hiểm nói:
- Viêm huynh, ngươi ta chưa từng gặp mặt, hay là nghe ta nói vài câu công đạo đi sao. Ngày hôm nay, quân ta đang chấp hành kế sách êm đẹp, làm đến dẫn xà xuất động. Ngươi lại đột nhiên xuất hiện, không chỉ giết binh sĩ của chúng ta, còn phá hư kế hoạch chúng ta đã sắp đặt từ lâu. Dựa theo tính tình của Lôi lão đại đồng ý buông tha ngươimới gọi là kỳ quái đấy.
- Ngươi cũng đừng nghĩ ủy khuất, ngươi cũng không phải ngày đầu tiên ra ngoài lăn lộn, đương nhiên biết thế giới này là thế giới mạnh hiếp yếu. Nếu ngươi chiếm hết ưu thế, thì sao có thể dễ dàng buông tha địch nhân? Ngươi nếu đầu hàng, chúng ta đương nhiên là thêm một hảo huynh đệ. Ngươi muốn tự tìm đường chết, chúng ta cũng không chịu thiệt, nhiều nhất, coi như là đánh một đầu dã quái Hóa Thần cấp, cướp sạch tài liệu trên người ngươi liền đủ.
Viêm Ma Vương bốc lên liệt hỏa, thân thể giật mình, nghe hắn nói, quả nhiên trong lòng một trận căm tức, thầm mắng, ngươi mới là dã quái đấy. Cả nhà ngươi đều là dã quái. Lời này của Huyền Xà là có chút chọc vào lòng tự trọng của Viêm Ma Vương, lại nói bộ tộc hỏa diễm nguyên tố từ trước đến nay bị người coi là dã quái. Viêm Ma Vương lão nhân Hỏa Diễm Quân Chủ thế nhưng được xưng là dã quái lớn nhất Luyện Ngục Vực.
Nếu có khả năng, Viêm Ma Vương thật đúng là muốn một chưởng hung hăng phách chết Huyền Xà miệng thối này. Nhưng mà tính thế só với người mạnh hơn a, chỉ đành vứt bỏ mặt mũi, cười gượng hai tiếng nói:
- Ngươi chính là Huyền Xà? Ngươi gọi hắn Lôi lão đại, lẽ nào ngươi đường đường một Hóa Thần cường giả, dĩ nhiên cam tâm tình nguyện làm tay sai cho một Nguyên Anh kỳ nhân loại? Nhận hắn làm chủ?
Thuật gây xích mích ly gián rất vụng về.
- Ta thật ra là tự nguyện a.
Huyền Xà khuôn mặt trung niên nam tử nham hiểm, vẻ mặt ủy khuất nói:
- Đáng tiếc, chủ nhân ta là Minh vực Tà Phượng lão đại. Viêm Ma Vương, ngươi cũng không biết, có cơ hội có thể theo Lôi Động lão đại mới gọi là vận may đấy. Ngươi nếu gặp phải Tà Phượng liền biết cái gì gọi là đãi ngộ phi nhân tính.
Vừa nghĩ đến Tà Phượng, Huyền Xà nhịn không được rùng mình. Những năm tháng thần phục Tà Phượng kia, Huyền Xà cũng không ít lần bị giáo huấn phi nhân tính.
- Bị người áp chế, làm người hầu cho hắn. Đối với một Hóa Thần cường giả mà nói thì có gì mà vận may?
Viêm Ma Vương vẻ mặt khinh thường hừ lạnh nói:
- Ngươi cũng làm mất mặt đỉnh phong cường giả đi sao!
Viêm Ma Vương "một kế" không được, lại tới "một kế" khác.
- Mất mặt? Ha hả, tuy rằng xác thực nghĩ có chút mất mặt, bất quá, nếu như là Lôi lão đại sẽ không cần cảm thấy mất mặt.
Huyền Xà không có gì cười nói:
- Lôi lão đại thân phận bất phàm, sớm muộn có một ngày, sẽ nhất phi trùng thiên, lăng vân cửu tiêu. Huống hồ, năm xưa Huyền Xà ta thân bị trọng thương, Tà Phượng cũng chỉ cho ta một vài đan dược hỗn tạp. Còn Lôi lão đại chỉ có hai quả Tiên Thiên linh đan, lại cho ta ăn một quả. Chẳng những trợ giúp thương thế của ta hồi phục hẳn. Cho ta thuận tiện giúp ta đột phá bình cảnh đã dừng lại từ lâu.
- Tiên Thiên linh đan?
Viêm Ma Vương lập tức nhịn không được nuốt một chút nước bọt, nhìn về phía Lôi Động cười gượng nói:
- Lôi lão đại, ngươi cho Huyền Xà ăn một quả, vậy còn lại một quả nếu như cho ta, ta liền nguyện ý ra sức cho ngươi ba trăm năm.
Lúc này Viêm Ma Vương, dưới cân nhắc, đã có chút động tâm. Nhưng cũng không phải Tiên Thiên linh đan thật sự có uy lực lớn như vậy, có thể khiến hắn ra sức cho Lôi Động ba trăm năm. Chỉ là hắn tự mình suy nghĩ, cảm thấy lần này không đáp ứng cũng phải đáp ứng, còn không bằng thành thật mà đáp ứng, thuận tiện kiếm chút lợi ích.
- Không!
Lôi Động chớp chớp mắt một cái, thản nhiên nói.
- Cái gì? Vậy đan dược kia cho ai?
Mà Lôi Động, tư duy tương đối cởi mở. Trong một trăm năm đó, hắn nhiều lần lợi dụng Chân Ngôn Thuật, đến không ngừng thi triển, nghịch thiên, cũng hiểu sâu sắc đối với nguyên lý Không Gian Pháp Tắc. Điều này làm cho Lôi Động lĩnh ngộ và nắm giữ Không Gian Pháp Tắc đạt được thành tích xa xỉ.
Theo hắn đối với nắm giữ Không Gian Pháp Tắc càng sâu, như vậy, tựnhiên liền đem pháp tắc dung nhập trong các loại thủ đoạn của hắn. Tỷ như Quỷ Ảnh Độn của Lôi Động. Nguyên bản đó chỉ là một loại độn thuật không tệ, nhưng theo Lôi Động không ngừng cải tiến đối với nó, không ngừng đem bản thân thể ngộ, cùng với Không Gian Pháp Tắc lý giải dung nhập bên trong. Hiện tại, Quỷ Ảnh Độn đã có thể nói là kỳ thuật.
...
Dung hợp rất nhiều lý giải cùng cảm ngộ đối với Không Gian Pháp Tắc ở bên trong Quỷ Ảnh Độn, sớm đã siêu thoát cảnh giới độn thuật tầm thường. Du tẩu giữa khe không gian, Lôi Động thi triển quả thực là vô cùng nhanh. Đương nhiên, đây cũng là phải phân hoàn cảnh. Nếu là tại U Minh Quỷ Khí cực kỳ sự dư thừa, tỷ như Cửu U Thâm Uyên, Minh Hà Chi Địa. Hiệu quả của Quỷ Ảnh Độn này càng tăng. Nếu là tại nơi dương khí thịnh như Luyện Ngục Vực sẽ giảm đi chút.
Mà Viêm Ma Vương này cũng là như vậy, nếu như ở các loại địa cung như Dong Hồ Hạch Tâm, Lôi Động cho dù thi triển Quỷ Ảnh Độn, tốc độ cũng nhiều nhất là tương đươngvới hắn mà thôi. Nhưng Viêm Ma Vương chết không thể sống, lại cứ bị triệu hoán chạytới Quang Minh Thánh Vực gây sự. Quang Minh Thánh Vực loại địa phương này chínhlà nơi thích hợp nhất để nhân loại tầm thường sinh trưởng. Đối với Lôi Động và Viêm MaVương cũng không có ưu thế gia tăng. Nhưng hết lần này tới lần khác, Lôi Động trênbản chất chính là so với Viêm Ma Vương nhanh hơn nửa bước.
Đáng thương Viêm Ma Vương, nào có thể ngờ tới Lôi Động dĩ nhiên có kỳ chiêu như vậy? Trong lúc nhất thời có chút bị dọa sợ. Trong lòng thầm mắng, họ Lôi này sẽ không phải là một Hóa Thần trung giai cường giả nào đó giả trang thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ tìm mình trêu chọc đi sao? Muốn chạy, cũng chạy không được. Muốn đánh nhau lại nhất thời không dám.
Trên thực tế, cho dù hắn muốn đánh nhau, Lôi Động không dựa vào Khôi Lỗi cũng không cần sợ. Tuy nói không thắng được, nhưng dựa vào Quỷ Ảnh Độn đặc thù, muốn bại cũng khó. Hôm nay Lôi Động, đã cũng không phải thịt mềm, gặp phải Hóa Thần cường giả trạng thái hoàn chỉnh, liền mặc cho người giẫm đạp, không có dư địa hoàn thủ.
Đang lúc Viêm Ma Vương có chút do dự, Ma Gia và Huyền Xà đều đã tìm đến, giúp đỡ Lôi Động, tạo thành hình tam giác đem Viêm Ma Vương vây khốn ở bên trong. Vừa nhìn đến Huyền Xà, Viêm Ma Vương vốn là tâm lạnh phân nửa, nhất thời triệt để lạnh lẽo, đành đối với Lôi Động chắp tay lấy lòng nói:
- Lôi huynh đệ, người xem, chuyện này đều là hiểu lầm. Lão Viêm ta từ trước đến nay đều kính nể Lôi huynh đệ là bậc anh hùng, ngay cả Luyện Ngục Ma Vương kia, cũng không dám cùng ngươi ngạnh đấu. Nếu không, lần này người để lại huynh đệ một đường sống, huynh đệ tất nhiên sẽ mang ơn, khắc trong tâm khảm.
Khác với hỏa diễm nguyên tố không thế nào cùng ngoại giới tiếp xúc, Viêm Ma Vương lại ở bên ngoài lăn lộn từ lâu, ăn nhiều thiệt hòi, cũng biết đạo lý đạo lý đối nhân xử thế, hiểu được người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
- Lão Viêm a lão Viêm.
Lôi Động cười:
- Ngươi quả nhiên là rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt. Nghĩ sớm một chút, không phải là giúp ta ba trăm năm thôi sao? Bộ tộc nguyên tố các ngươi, thân thụ Thiên Địa ân sủng, thọ nguyên rất dài, chính là ba trăm năm, cũng không quá mức để ở trong lòng?
Viêm Ma Vương vẻ mặt đau khổ bức bách, nhìn xung quanh, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy hôm nay cực kỳ xui xẻo. Vốn tưởng rằng một đám nhân loại chiến đấu, cho bản thân chỗ tốt, triệu hoán đến hỗ trợ đánh nhau mà thôi. Lại không ngờ tới, đối thủ dĩ nhiên là Lôi Động sát kia. Giả hỏa này tại Luyện Ngục Vực đã giết chết ái nữ của Xích Quỷ Vương, cùng với đoạt bảo bối của Luyện Ngục Ma Vương, sau đó vẫn còn có thể sống rất tiêu sái.
Hôm nay, hắn hiểu biết sâu sắc, chạy trốn đã là không có khả năng. Nhưng đánh cũng đánh không lại? Lẽ nào, lại đi liều mạng với người ta sao? Thế nhưng, bị người làm hạ nhân trong ba trăm năm, Viêm Ma Vương làm thế nào cam tâm đây?
Một bên Huyền Xà lại cười chậc chậc âm hiểm nói:
- Viêm huynh, ngươi ta chưa từng gặp mặt, hay là nghe ta nói vài câu công đạo đi sao. Ngày hôm nay, quân ta đang chấp hành kế sách êm đẹp, làm đến dẫn xà xuất động. Ngươi lại đột nhiên xuất hiện, không chỉ giết binh sĩ của chúng ta, còn phá hư kế hoạch chúng ta đã sắp đặt từ lâu. Dựa theo tính tình của Lôi lão đại đồng ý buông tha ngươimới gọi là kỳ quái đấy.
- Ngươi cũng đừng nghĩ ủy khuất, ngươi cũng không phải ngày đầu tiên ra ngoài lăn lộn, đương nhiên biết thế giới này là thế giới mạnh hiếp yếu. Nếu ngươi chiếm hết ưu thế, thì sao có thể dễ dàng buông tha địch nhân? Ngươi nếu đầu hàng, chúng ta đương nhiên là thêm một hảo huynh đệ. Ngươi muốn tự tìm đường chết, chúng ta cũng không chịu thiệt, nhiều nhất, coi như là đánh một đầu dã quái Hóa Thần cấp, cướp sạch tài liệu trên người ngươi liền đủ.
Viêm Ma Vương bốc lên liệt hỏa, thân thể giật mình, nghe hắn nói, quả nhiên trong lòng một trận căm tức, thầm mắng, ngươi mới là dã quái đấy. Cả nhà ngươi đều là dã quái. Lời này của Huyền Xà là có chút chọc vào lòng tự trọng của Viêm Ma Vương, lại nói bộ tộc hỏa diễm nguyên tố từ trước đến nay bị người coi là dã quái. Viêm Ma Vương lão nhân Hỏa Diễm Quân Chủ thế nhưng được xưng là dã quái lớn nhất Luyện Ngục Vực.
Nếu có khả năng, Viêm Ma Vương thật đúng là muốn một chưởng hung hăng phách chết Huyền Xà miệng thối này. Nhưng mà tính thế só với người mạnh hơn a, chỉ đành vứt bỏ mặt mũi, cười gượng hai tiếng nói:
- Ngươi chính là Huyền Xà? Ngươi gọi hắn Lôi lão đại, lẽ nào ngươi đường đường một Hóa Thần cường giả, dĩ nhiên cam tâm tình nguyện làm tay sai cho một Nguyên Anh kỳ nhân loại? Nhận hắn làm chủ?
Thuật gây xích mích ly gián rất vụng về.
- Ta thật ra là tự nguyện a.
Huyền Xà khuôn mặt trung niên nam tử nham hiểm, vẻ mặt ủy khuất nói:
- Đáng tiếc, chủ nhân ta là Minh vực Tà Phượng lão đại. Viêm Ma Vương, ngươi cũng không biết, có cơ hội có thể theo Lôi Động lão đại mới gọi là vận may đấy. Ngươi nếu gặp phải Tà Phượng liền biết cái gì gọi là đãi ngộ phi nhân tính.
Vừa nghĩ đến Tà Phượng, Huyền Xà nhịn không được rùng mình. Những năm tháng thần phục Tà Phượng kia, Huyền Xà cũng không ít lần bị giáo huấn phi nhân tính.
- Bị người áp chế, làm người hầu cho hắn. Đối với một Hóa Thần cường giả mà nói thì có gì mà vận may?
Viêm Ma Vương vẻ mặt khinh thường hừ lạnh nói:
- Ngươi cũng làm mất mặt đỉnh phong cường giả đi sao!
Viêm Ma Vương "một kế" không được, lại tới "một kế" khác.
- Mất mặt? Ha hả, tuy rằng xác thực nghĩ có chút mất mặt, bất quá, nếu như là Lôi lão đại sẽ không cần cảm thấy mất mặt.
Huyền Xà không có gì cười nói:
- Lôi lão đại thân phận bất phàm, sớm muộn có một ngày, sẽ nhất phi trùng thiên, lăng vân cửu tiêu. Huống hồ, năm xưa Huyền Xà ta thân bị trọng thương, Tà Phượng cũng chỉ cho ta một vài đan dược hỗn tạp. Còn Lôi lão đại chỉ có hai quả Tiên Thiên linh đan, lại cho ta ăn một quả. Chẳng những trợ giúp thương thế của ta hồi phục hẳn. Cho ta thuận tiện giúp ta đột phá bình cảnh đã dừng lại từ lâu.
- Tiên Thiên linh đan?
Viêm Ma Vương lập tức nhịn không được nuốt một chút nước bọt, nhìn về phía Lôi Động cười gượng nói:
- Lôi lão đại, ngươi cho Huyền Xà ăn một quả, vậy còn lại một quả nếu như cho ta, ta liền nguyện ý ra sức cho ngươi ba trăm năm.
Lúc này Viêm Ma Vương, dưới cân nhắc, đã có chút động tâm. Nhưng cũng không phải Tiên Thiên linh đan thật sự có uy lực lớn như vậy, có thể khiến hắn ra sức cho Lôi Động ba trăm năm. Chỉ là hắn tự mình suy nghĩ, cảm thấy lần này không đáp ứng cũng phải đáp ứng, còn không bằng thành thật mà đáp ứng, thuận tiện kiếm chút lợi ích.
- Không!
Lôi Động chớp chớp mắt một cái, thản nhiên nói.
- Cái gì? Vậy đan dược kia cho ai?
/1293
|