Đã có kinh nghiệm luyện chế Thổ giáp thi, Mộc giáp thi và Hỏa giáp thi rồi cho nên Thủy giáp thi cũng không phí của Hàn Thạc bao nhiêu công phu. Sau khi hết thảy mọi thứ đã hoàn tất, hắn từ trong giếng nước nhảy ra thì đột nhiên lại cảm ứng được hai luồng khí tức khác lạ.
Ngay tại đình viện của cửa hàng này, tử khí của Tu La Huyễn Hồn trận đang thâm trầm vận chuyển. Trong đó lại có Hắc Ám đại ma đạo sư Ai Đức Ôn của Thiên Tai giáo hội cùng với vị nữ luyện kim thuật sĩ Bối Lâm Đạt đang quanh quẩn bên ngoài trận mà không dám tiến vào, chỉ ở trên nóc kinh dị nhìn gian viện tử thâm trầm hắc ám này.
Tử khí bên trong Tu La Huyễn Hồn trận dầy đặc, Hàn Thạc làm gì bên trong hai người khẳng định đều không cách gì nhìn rõ được. Sau khi ra khỏi giếng nước, hắn ngẩng đầu lên là có thể nhìn rõ được hai vị cao thủ của Thiên Tai giáo hội.
Hai người Ai Đức Ôn cùng với Bối Lâm Đạt rõ ràng đã biết bên dưới ẩn chứa nguy hiểm rất lớn. Cho nên mặc dù vẫn kinh dị nhìn biến hóa bên dưới, nhưng vẫn không dám mạo hiểm tiến vào trận pháp, trên mặt chỉ lộ nét vô cùng cẩn thận.
Lần trước cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn đột nhập nơi này, Hàn Thạc biết hai người Ai Đức Ôn đã rõ ràng nơi này cực kỳ nguy hiểm. Lần này hai ngươi tới đây mà lại không dám tới gần cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Sau khi kiểm soát một vòng đình viện, Hàn Thạc đi về hướng trận nhãn rồi đánh ra một đạo ô quang vào đó. Đại trận vốn đang có tử khí gào rít mãnh liệt thâm trầm, chỉ trong khoảnh khắc đã tản mát đi hết, khôi phục lại trạng thái bình thường.
Hàn Thạc ngồi xuống một chiếc ghế bên trong đó, uể oải nhìn lên Ai Đức Ôn ở nóc nhà rồi hờ hững nói:
- Ai Đức Ôn tiên sinh, dường như mỗi lần ngươi tới đều là cái vẻ lén lút vụng trộm thế này. Chẳng lẽ đây là cách làm việc của Thiên Tai giáo hội các ngươi hay sao vậy?
Mặc dù biến hóa bên trong đình viện đã biến mất, nhưng hai người Ai Đức Ôn vẫn không dám đi xuống, vừa nghe vậy liền cười ha hả nói:
- Thật xin lỗi, chúng ta chỉ ở trên này nói chuyện một hồi mà thôi. Chúc mừng ngươi đã tiêu diệt được Phất Cách Sâm. Nhưng ngươi cũng đã chọc giận tới Quang Minh giáo hội. Lần này bọn họ sẽ không tiếc trả giá thế nào để đối phó với ngươi. Ha ha, Thiên Tai giáo hội chúng ta thành tâm mời ngươi gia nhập. Chỉ cần ngươi chịu gia nhập với chúng ta thì bọn ta sẽ không tiếc bất kỳ thứ gì.
- Xin thứ lỗi, ta không có hứng thú! - Lần trước đã từng cự tuyệt, bây giờ Hàn Thạc vẫn dứt khoát từ chối như vậy, không hề chừa lại chút dư địa để thương lượng.
- Tốt lắm, nếu ngươi không nguyện ý gia nhập Thiên Tai giáo hội của chúng ta thì chúng ta cũng không thể không thương nghị chuyện hợp tác một chút. À à, Quang Minh giáo hội đã điều động một tiểu đội Thần điện kỵ sĩ đoàn, mục đích hẳn nhiên là để đối phó với ngươi. Nhân số của Thần điện kỵ sĩ đoàn mặc dù không nhiều, nhưng trong đó đều là cao thủ thật sự. Đây là một thanh lợi kiếm mà Quang Minh giáo hội dùng để bài trừ dị đoan. Bọn họ lúc này đang hành quân tới thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, chỉ chờ ngươi đi qua mà thôi.
- Cho dù ngươi lần này không đến Nhật Diệu cốc, đợi đến khi ngươi tới thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thì cũng sẽ có người của bọn ta thông tri cho ngươi biết. Nhưng không ngờ lại có thể gặp được ngươi tại nơi này. Vậy nên ta mới cho ngươi hay sớm để xem xem chúng ta có khả năng hợp tác hay không! - Ai Đức Ôn thật sự rất có thành ý, đầu tiên đã thông báo tin tức quan trọng này cho Hàn Thạc hay.
Theo lời Ai Đức Ôn vừa nói, Hàn Thạc bất giác phải cau mày. Tổng bộ Quang Minh thần điện của Quang Minh giáo hội đặt tại Áo Đăng đế quốc mạnh nhất Kỳ Áo đại lục. Ở giữa Áo Đăng đế quốc và Lan Tư Lạc Đặc đế quốc còn có An Kiệt Lạp đế quốc. Thần điện kỵ sĩ đoàn trước giờ vẫn một mực bảo hộ Quang Minh thần điện của Quang Minh giáo hội. Vì hắn mà phải điều động một tiểu đội của Thần điện kỵ sĩ đoàn, xem thế này thì Quang Minh giáo hội đã thật sự hạ quyết tâm rồi.
- Ta tạm thời sẽ không hợp tác với các ngươi. Nhưng nếu như ta có chuyện cần thiết, nói không chừng sẽ liên hệ với các ngươi! - Hàn Thạc suy nghĩ một hồi rồi nói với Ai Đức Ôn.
Ai Đức Ôn nghe được Hàn Thạc nói như vậy lập tức khẽ cười ha hả nói:
- Tại Kỳ Áo đại lục này thì Thiên Tai giáo hội bọn ta và Quang Minh giáo hội là tử địch. Địch nhân của Quang Minh giáo hội chính là bằng hữu của Thiên Tai giáo hội chúng ta! Vậy được, đến khi ngươi gặp phải chuyện phiền phức, nói không chừng Thiên Tai giáo hội bọn ta sẽ xuất hiện bên cạnh ngươi, đến khi đó thì chúng ta lại gặp mặt!
Sau khi nói xong câu này, Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt cũng không tiếp tục ở lại, sau khi lơ đãng liếc nhìn chung quanh liền cẩn thần rời khỏi nóc nhà của Hàn Thạc rồi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.
Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt vừa đi khỏi thì Hàn Thạc lập tức đứng lên, phóng ra hết toàn bộ ba con Âm Ma, bám theo đằng sau người Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt, để xem xem hai người này vì sao lại tới Nhật Diệu cốc.
Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt rất cẩn thận đề phòng, trên đường đi đều vòng qua vòng lại rất nhiều khúc quanh, đề phòng có địch nhân theo dõi. Chỉ có điều dưới sự dò xét của ba con Âm Ma này thì hai người không cách gì ẩn náu lánh thân được.
Cuối cùng hai người Ai Đức Ôn không ngờ lại cùng nhau đi vào tổng bộ của Già La dong binh đoàn. Bởi vì lần này chỉ âm thầm dò xét nên Hàn Thạc không quang minh chính đại đi vào Già La dong binh đoàn, mà chỉ dừng lại ở một chỗ trong cốc cách đó không xa để ẩn náu rồi lợi dụng ba con Âm Ma để dò xét động tĩnh của Ai Đức Ôn.
Kỳ thật sau khi hai người Ai Đức Ôn mò tới cửa, Hàn Thạc đã đoán biết ra được Ai Đức Ôn khẳng định đã cấu kết với Lao Lôi Tháp rồi. Bằng không Hàn Thạc vừa trở về Nhật Diệu cốc chưa tới hai giờ đồng hồ, hai người họ không thể nào lại tới tận cửa nhanh như vậy. Nhật Diệu cốc nằm trong phạm vi thế lực của Già La dong binh đoàn. Hệ thống theo dõi của Thiên Tai giáo hội sao có thể trải rộng được như vậy.
-Ai Đức Ôn tiên sinh, ngươi đã tới gặp Bố Lai Ân rồi à? - Ai Đức Ôn vừa tới chỗ Lao Lôi Tháp thì gã đã hỏi trước.
Ai Đức Ôn gật gật đầu rồi cười nói:
- Đa tạ ngươi đã cho biết. Ta vừa rồi có gặp được Bố Lai Ân. Đúng rồi, chuyện chuẩn bị thế nào rồi? Ba trăm tử thần vệ sĩ của Thiên Tai giáo hội bọn ta hai ngày nay đã đến Nhật Diệu cốc rồi. Dù sao mỏ Bí ngân kia ai cũng có thể lấy được, chỉ là không thể để Quang Minh giáo hội lấy đi. Bằng không để bọn chúng chế thành Bí ngân khôi giáp trang bị cho đám Thần điện kỵ sĩ đoàn, sau này nhất định sẽ mang lại phiền phức lớn cho bọn ta!
Thần tình Lao Lôi Tháp lạnh như băng, chỉ dữ dằn nói:
- Yên tâm đi, chỉ cần tử thần vệ sĩ các ngươi vừa tới, ta sẽ lập tức điều động Già La dong binh đoàn san bằng hết các thế lực chung quanh mỏ Bí ngân. Hừ, lần trước ta thiếu chút nữa đã chết luôn tại nơi đó. Lần này ta sẽ không sơ suất như vậy nữa. Ba đại thế lực kia lần này nhất định nợ máu phải trả bằng máu!”
- Ha ha, như thế là tốt nhất. Quang Minh giáo hội muốn lấy mỏ Bí ngân. Bọn ta lại muốn bọn chúng dùng tính mạng để lấp vào!
Vẻ mặt Ai Đức Ôn cười một cách âm hiểm rồi cùng với Lao Lôi Tháp không ngừng thương nghị chi tiết hành động. Sau khi Hàn Thạc nghe được một hồi liền nhớ kỹ hết tất cả nội dung cuộc đàm thoại của bọn họ. Đến khi Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt chuẩn bị bỏ đi, Hàn Thạc đã đi trước một bước, vô thanh vô tức rời khỏi Già La dong binh đoàn.
Sau khi đi khỏi Già La dong binh đoàn, Hàn Thạc lập tức rời Nhật Diệu cốc, trở về Hồn Diệt dong binh đoàn rồi lại dò hỏi động tĩnh của đám người Đặc Lan Khắc Tư. Từ miệng của Cách Lan Đặc, Hàn Thạc biết được hai người đó phải cần một thời gian mới có thể trở về.
Hàn Thạc không hề nán lại tại Hồn Diệt dong binh đoàn mà lại tức tốc phóng về Tử Vong Mộ Địa, trở về gian mật thất trong phủ đệ của mình. Không bao lâu thì quản gia Tạp Lạp Tư đi vào mật thất cung kính nói với Hàn Thạc:
- Bá tước đại nhân, có một tiểu thư tên Phạm Ny muốn cầu kiến ngài. Nàng ta nói chỉ cần báo tên nàng ta thì ngài nhất định sẽ gặp mặt!
Hàn Thạc ngẩn người ra, đột nhiên nghĩ tới chuyện đã đáp ứng với Phạm Ny. Sau khi bỏ đi lần trước, hắn đã từng nói chỉ trong vài ngày sẽ tìm gặp nàng. Nào hay hắn bận rộn túi bụi, đã quên mất điều này. Hiện giờ thì Phạm Ny đã tự tìm tới cửa rồi.
- Nàng ấy ở đâu, dẫn ta tới gặp nàng!
Hiện giờ Hàn Thạc đã có phủ đệ của mình. Nếu như Phạm Ny cùng Phỉ Bích thường tới tìm hắn thì quan hệ của Hàn Thạc với bọn họ sớm muộn gì cũng bại lộ. Nghĩ tới chuyện này khiến hắn đau cả đầu.
Quản gia Tạp Lạp Tư thấy hắn lo lắng như vậy, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, lập tức cung kính nói:
- Bá tước đại nhân, mời ngài đi theo ta!
Chỉ trong chốc lát, Tạp Lạp Tư đã dẫn Hàn Thạc tới chỗ của Phạm Ny, hắn chỉ vào trong đó rồi nói:
- Phạm Ny tiểu thư đang ở trong đó.
- Ài, ngươi lui xuống đi. Không được để người khác tới đây! - Hàn Thạc căn dặn.
Đợi khi Tạp Lạp Tư rời khỏi nơi này, Hàn Thạc mới liều mình đi vào. Vừa nhìn đã thấy Phạm Ny đang ngồi ngay ở giữa. Lần này nàng không mặc ma pháp bào, mà lại đổi bằng một chiếc váy dài xanh thẫm. Vừa thấy Hàn Thạc đi vào, lập tức nàng hừ một tiếng, lạnh lùng nhìn hắn rồi nói:
- Bá tước đại nhân, cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi tới gặp đám bình dân bọn ta rồi sao?
- Thật xin lỗi, bởi vì có một vài chuyện, ta mới bị chậm trễ một chút. Sau này sẽ không như vậy nữa. Phạm Ny nàng nhất định phải thứ lỗi cho ta.
Hàn Thạc cười khổ, vừa tiến vào vừa lên tiếng nhận lỗi. Chuyện này đúng là hắn không đúng, Phạm Ny giận như vậy cũng là lẽ đương nhiên mà thôi.
- Đây đã không phải là lần đầu rồi. Lời hứa hẹn của ngươi trước giờ không hề thực hiện! - Phạm Ny vẫn giữ vẻ mặt hầm hầm, lạnh lùng nhìn hắn nói.
Hàn Thạc cười khổ nhìn Phạm Ny rồi cung tay nói:
- Là ta sai. Nàng muốn trừng phạt ta thế nào cũng được!
- Vậy được, chỉ cần ngươi đáp ứng với ta, làm giáo sư vinh dự cho Vong Linh hệ bọn ta, thì ta sẽ tha thứ cho ngươi. - Phạm Ny suy nghĩ một hồi, sau đó hung hãn trừng mắt với Hàn Thạc rồi mới nói.
Giáo sư vinh dự chính là một danh hiệu tại ma võ học viện Ba Bỉ Luân, căn bản không phải chịu ước thúc của giáo quy gì, chỉ là theo lời thỉnh cầu của học viện, có thể lâu lâu làm công tác thuyết giảng một chút mà thôi. Các chi hệ tại ma võ học viện Ba Bỉ Luân cạnh tranh lẫn nhau, mới có thể mời được một số cường giả nổi danh trong đế quốc làm giáo sư vinh dự, chính là tiêu chuẩn để so sánh mạnh yếu giữa các chi hệ.
- Không thành vấn đề! - Hàn Thạc sảng khoái đáp ứng.
- Cái tên hỗn đản nhà ngươi, sao lại có khả năng sát tử thứ người hung ác như Lợi Ách Khải Ân chứ. Ngươi làm sao lại trở trành Vong Linh ma đạo sư, ngươi rốt cuộc vẫn còn bao nhiêu chuyện lừa gạt ta hả? - Vừa nghe Hàn Thạc đáp ứng, trong lòng Phạm Ny trở nên vui mừng, sau đó bao nhiêu nghi hoặc trong lòng đều phát xuất tuôn trào ra hết.
Ngay tại đình viện của cửa hàng này, tử khí của Tu La Huyễn Hồn trận đang thâm trầm vận chuyển. Trong đó lại có Hắc Ám đại ma đạo sư Ai Đức Ôn của Thiên Tai giáo hội cùng với vị nữ luyện kim thuật sĩ Bối Lâm Đạt đang quanh quẩn bên ngoài trận mà không dám tiến vào, chỉ ở trên nóc kinh dị nhìn gian viện tử thâm trầm hắc ám này.
Tử khí bên trong Tu La Huyễn Hồn trận dầy đặc, Hàn Thạc làm gì bên trong hai người khẳng định đều không cách gì nhìn rõ được. Sau khi ra khỏi giếng nước, hắn ngẩng đầu lên là có thể nhìn rõ được hai vị cao thủ của Thiên Tai giáo hội.
Hai người Ai Đức Ôn cùng với Bối Lâm Đạt rõ ràng đã biết bên dưới ẩn chứa nguy hiểm rất lớn. Cho nên mặc dù vẫn kinh dị nhìn biến hóa bên dưới, nhưng vẫn không dám mạo hiểm tiến vào trận pháp, trên mặt chỉ lộ nét vô cùng cẩn thận.
Lần trước cao thủ của Hồng Liêm dong binh đoàn đột nhập nơi này, Hàn Thạc biết hai người Ai Đức Ôn đã rõ ràng nơi này cực kỳ nguy hiểm. Lần này hai ngươi tới đây mà lại không dám tới gần cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Sau khi kiểm soát một vòng đình viện, Hàn Thạc đi về hướng trận nhãn rồi đánh ra một đạo ô quang vào đó. Đại trận vốn đang có tử khí gào rít mãnh liệt thâm trầm, chỉ trong khoảnh khắc đã tản mát đi hết, khôi phục lại trạng thái bình thường.
Hàn Thạc ngồi xuống một chiếc ghế bên trong đó, uể oải nhìn lên Ai Đức Ôn ở nóc nhà rồi hờ hững nói:
- Ai Đức Ôn tiên sinh, dường như mỗi lần ngươi tới đều là cái vẻ lén lút vụng trộm thế này. Chẳng lẽ đây là cách làm việc của Thiên Tai giáo hội các ngươi hay sao vậy?
Mặc dù biến hóa bên trong đình viện đã biến mất, nhưng hai người Ai Đức Ôn vẫn không dám đi xuống, vừa nghe vậy liền cười ha hả nói:
- Thật xin lỗi, chúng ta chỉ ở trên này nói chuyện một hồi mà thôi. Chúc mừng ngươi đã tiêu diệt được Phất Cách Sâm. Nhưng ngươi cũng đã chọc giận tới Quang Minh giáo hội. Lần này bọn họ sẽ không tiếc trả giá thế nào để đối phó với ngươi. Ha ha, Thiên Tai giáo hội chúng ta thành tâm mời ngươi gia nhập. Chỉ cần ngươi chịu gia nhập với chúng ta thì bọn ta sẽ không tiếc bất kỳ thứ gì.
- Xin thứ lỗi, ta không có hứng thú! - Lần trước đã từng cự tuyệt, bây giờ Hàn Thạc vẫn dứt khoát từ chối như vậy, không hề chừa lại chút dư địa để thương lượng.
- Tốt lắm, nếu ngươi không nguyện ý gia nhập Thiên Tai giáo hội của chúng ta thì chúng ta cũng không thể không thương nghị chuyện hợp tác một chút. À à, Quang Minh giáo hội đã điều động một tiểu đội Thần điện kỵ sĩ đoàn, mục đích hẳn nhiên là để đối phó với ngươi. Nhân số của Thần điện kỵ sĩ đoàn mặc dù không nhiều, nhưng trong đó đều là cao thủ thật sự. Đây là một thanh lợi kiếm mà Quang Minh giáo hội dùng để bài trừ dị đoan. Bọn họ lúc này đang hành quân tới thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, chỉ chờ ngươi đi qua mà thôi.
- Cho dù ngươi lần này không đến Nhật Diệu cốc, đợi đến khi ngươi tới thành Bố Lôi Đặc Nhĩ thì cũng sẽ có người của bọn ta thông tri cho ngươi biết. Nhưng không ngờ lại có thể gặp được ngươi tại nơi này. Vậy nên ta mới cho ngươi hay sớm để xem xem chúng ta có khả năng hợp tác hay không! - Ai Đức Ôn thật sự rất có thành ý, đầu tiên đã thông báo tin tức quan trọng này cho Hàn Thạc hay.
Theo lời Ai Đức Ôn vừa nói, Hàn Thạc bất giác phải cau mày. Tổng bộ Quang Minh thần điện của Quang Minh giáo hội đặt tại Áo Đăng đế quốc mạnh nhất Kỳ Áo đại lục. Ở giữa Áo Đăng đế quốc và Lan Tư Lạc Đặc đế quốc còn có An Kiệt Lạp đế quốc. Thần điện kỵ sĩ đoàn trước giờ vẫn một mực bảo hộ Quang Minh thần điện của Quang Minh giáo hội. Vì hắn mà phải điều động một tiểu đội của Thần điện kỵ sĩ đoàn, xem thế này thì Quang Minh giáo hội đã thật sự hạ quyết tâm rồi.
- Ta tạm thời sẽ không hợp tác với các ngươi. Nhưng nếu như ta có chuyện cần thiết, nói không chừng sẽ liên hệ với các ngươi! - Hàn Thạc suy nghĩ một hồi rồi nói với Ai Đức Ôn.
Ai Đức Ôn nghe được Hàn Thạc nói như vậy lập tức khẽ cười ha hả nói:
- Tại Kỳ Áo đại lục này thì Thiên Tai giáo hội bọn ta và Quang Minh giáo hội là tử địch. Địch nhân của Quang Minh giáo hội chính là bằng hữu của Thiên Tai giáo hội chúng ta! Vậy được, đến khi ngươi gặp phải chuyện phiền phức, nói không chừng Thiên Tai giáo hội bọn ta sẽ xuất hiện bên cạnh ngươi, đến khi đó thì chúng ta lại gặp mặt!
Sau khi nói xong câu này, Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt cũng không tiếp tục ở lại, sau khi lơ đãng liếc nhìn chung quanh liền cẩn thần rời khỏi nóc nhà của Hàn Thạc rồi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.
Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt vừa đi khỏi thì Hàn Thạc lập tức đứng lên, phóng ra hết toàn bộ ba con Âm Ma, bám theo đằng sau người Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt, để xem xem hai người này vì sao lại tới Nhật Diệu cốc.
Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt rất cẩn thận đề phòng, trên đường đi đều vòng qua vòng lại rất nhiều khúc quanh, đề phòng có địch nhân theo dõi. Chỉ có điều dưới sự dò xét của ba con Âm Ma này thì hai người không cách gì ẩn náu lánh thân được.
Cuối cùng hai người Ai Đức Ôn không ngờ lại cùng nhau đi vào tổng bộ của Già La dong binh đoàn. Bởi vì lần này chỉ âm thầm dò xét nên Hàn Thạc không quang minh chính đại đi vào Già La dong binh đoàn, mà chỉ dừng lại ở một chỗ trong cốc cách đó không xa để ẩn náu rồi lợi dụng ba con Âm Ma để dò xét động tĩnh của Ai Đức Ôn.
Kỳ thật sau khi hai người Ai Đức Ôn mò tới cửa, Hàn Thạc đã đoán biết ra được Ai Đức Ôn khẳng định đã cấu kết với Lao Lôi Tháp rồi. Bằng không Hàn Thạc vừa trở về Nhật Diệu cốc chưa tới hai giờ đồng hồ, hai người họ không thể nào lại tới tận cửa nhanh như vậy. Nhật Diệu cốc nằm trong phạm vi thế lực của Già La dong binh đoàn. Hệ thống theo dõi của Thiên Tai giáo hội sao có thể trải rộng được như vậy.
-Ai Đức Ôn tiên sinh, ngươi đã tới gặp Bố Lai Ân rồi à? - Ai Đức Ôn vừa tới chỗ Lao Lôi Tháp thì gã đã hỏi trước.
Ai Đức Ôn gật gật đầu rồi cười nói:
- Đa tạ ngươi đã cho biết. Ta vừa rồi có gặp được Bố Lai Ân. Đúng rồi, chuyện chuẩn bị thế nào rồi? Ba trăm tử thần vệ sĩ của Thiên Tai giáo hội bọn ta hai ngày nay đã đến Nhật Diệu cốc rồi. Dù sao mỏ Bí ngân kia ai cũng có thể lấy được, chỉ là không thể để Quang Minh giáo hội lấy đi. Bằng không để bọn chúng chế thành Bí ngân khôi giáp trang bị cho đám Thần điện kỵ sĩ đoàn, sau này nhất định sẽ mang lại phiền phức lớn cho bọn ta!
Thần tình Lao Lôi Tháp lạnh như băng, chỉ dữ dằn nói:
- Yên tâm đi, chỉ cần tử thần vệ sĩ các ngươi vừa tới, ta sẽ lập tức điều động Già La dong binh đoàn san bằng hết các thế lực chung quanh mỏ Bí ngân. Hừ, lần trước ta thiếu chút nữa đã chết luôn tại nơi đó. Lần này ta sẽ không sơ suất như vậy nữa. Ba đại thế lực kia lần này nhất định nợ máu phải trả bằng máu!”
- Ha ha, như thế là tốt nhất. Quang Minh giáo hội muốn lấy mỏ Bí ngân. Bọn ta lại muốn bọn chúng dùng tính mạng để lấp vào!
Vẻ mặt Ai Đức Ôn cười một cách âm hiểm rồi cùng với Lao Lôi Tháp không ngừng thương nghị chi tiết hành động. Sau khi Hàn Thạc nghe được một hồi liền nhớ kỹ hết tất cả nội dung cuộc đàm thoại của bọn họ. Đến khi Ai Đức Ôn cùng Bối Lâm Đạt chuẩn bị bỏ đi, Hàn Thạc đã đi trước một bước, vô thanh vô tức rời khỏi Già La dong binh đoàn.
Sau khi đi khỏi Già La dong binh đoàn, Hàn Thạc lập tức rời Nhật Diệu cốc, trở về Hồn Diệt dong binh đoàn rồi lại dò hỏi động tĩnh của đám người Đặc Lan Khắc Tư. Từ miệng của Cách Lan Đặc, Hàn Thạc biết được hai người đó phải cần một thời gian mới có thể trở về.
Hàn Thạc không hề nán lại tại Hồn Diệt dong binh đoàn mà lại tức tốc phóng về Tử Vong Mộ Địa, trở về gian mật thất trong phủ đệ của mình. Không bao lâu thì quản gia Tạp Lạp Tư đi vào mật thất cung kính nói với Hàn Thạc:
- Bá tước đại nhân, có một tiểu thư tên Phạm Ny muốn cầu kiến ngài. Nàng ta nói chỉ cần báo tên nàng ta thì ngài nhất định sẽ gặp mặt!
Hàn Thạc ngẩn người ra, đột nhiên nghĩ tới chuyện đã đáp ứng với Phạm Ny. Sau khi bỏ đi lần trước, hắn đã từng nói chỉ trong vài ngày sẽ tìm gặp nàng. Nào hay hắn bận rộn túi bụi, đã quên mất điều này. Hiện giờ thì Phạm Ny đã tự tìm tới cửa rồi.
- Nàng ấy ở đâu, dẫn ta tới gặp nàng!
Hiện giờ Hàn Thạc đã có phủ đệ của mình. Nếu như Phạm Ny cùng Phỉ Bích thường tới tìm hắn thì quan hệ của Hàn Thạc với bọn họ sớm muộn gì cũng bại lộ. Nghĩ tới chuyện này khiến hắn đau cả đầu.
Quản gia Tạp Lạp Tư thấy hắn lo lắng như vậy, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, lập tức cung kính nói:
- Bá tước đại nhân, mời ngài đi theo ta!
Chỉ trong chốc lát, Tạp Lạp Tư đã dẫn Hàn Thạc tới chỗ của Phạm Ny, hắn chỉ vào trong đó rồi nói:
- Phạm Ny tiểu thư đang ở trong đó.
- Ài, ngươi lui xuống đi. Không được để người khác tới đây! - Hàn Thạc căn dặn.
Đợi khi Tạp Lạp Tư rời khỏi nơi này, Hàn Thạc mới liều mình đi vào. Vừa nhìn đã thấy Phạm Ny đang ngồi ngay ở giữa. Lần này nàng không mặc ma pháp bào, mà lại đổi bằng một chiếc váy dài xanh thẫm. Vừa thấy Hàn Thạc đi vào, lập tức nàng hừ một tiếng, lạnh lùng nhìn hắn rồi nói:
- Bá tước đại nhân, cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi tới gặp đám bình dân bọn ta rồi sao?
- Thật xin lỗi, bởi vì có một vài chuyện, ta mới bị chậm trễ một chút. Sau này sẽ không như vậy nữa. Phạm Ny nàng nhất định phải thứ lỗi cho ta.
Hàn Thạc cười khổ, vừa tiến vào vừa lên tiếng nhận lỗi. Chuyện này đúng là hắn không đúng, Phạm Ny giận như vậy cũng là lẽ đương nhiên mà thôi.
- Đây đã không phải là lần đầu rồi. Lời hứa hẹn của ngươi trước giờ không hề thực hiện! - Phạm Ny vẫn giữ vẻ mặt hầm hầm, lạnh lùng nhìn hắn nói.
Hàn Thạc cười khổ nhìn Phạm Ny rồi cung tay nói:
- Là ta sai. Nàng muốn trừng phạt ta thế nào cũng được!
- Vậy được, chỉ cần ngươi đáp ứng với ta, làm giáo sư vinh dự cho Vong Linh hệ bọn ta, thì ta sẽ tha thứ cho ngươi. - Phạm Ny suy nghĩ một hồi, sau đó hung hãn trừng mắt với Hàn Thạc rồi mới nói.
Giáo sư vinh dự chính là một danh hiệu tại ma võ học viện Ba Bỉ Luân, căn bản không phải chịu ước thúc của giáo quy gì, chỉ là theo lời thỉnh cầu của học viện, có thể lâu lâu làm công tác thuyết giảng một chút mà thôi. Các chi hệ tại ma võ học viện Ba Bỉ Luân cạnh tranh lẫn nhau, mới có thể mời được một số cường giả nổi danh trong đế quốc làm giáo sư vinh dự, chính là tiêu chuẩn để so sánh mạnh yếu giữa các chi hệ.
- Không thành vấn đề! - Hàn Thạc sảng khoái đáp ứng.
- Cái tên hỗn đản nhà ngươi, sao lại có khả năng sát tử thứ người hung ác như Lợi Ách Khải Ân chứ. Ngươi làm sao lại trở trành Vong Linh ma đạo sư, ngươi rốt cuộc vẫn còn bao nhiêu chuyện lừa gạt ta hả? - Vừa nghe Hàn Thạc đáp ứng, trong lòng Phạm Ny trở nên vui mừng, sau đó bao nhiêu nghi hoặc trong lòng đều phát xuất tuôn trào ra hết.
/1026
|