Hàn Thạc lập Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận mất năm ngày. Trận pháp được hắn bố trí ở tu luyện trường lớn nhất dưới lòng đất của Hàn gia, xung quanh được bố trí chín tầng kết giới lớn nhỏ, sáu tháp năng lượng được dùng để cung cấp năng lượng cho chín tầng kết giới này, che dấu sát khí khủng khiếp trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận.
Đại trận ở tu luyện trường dưới lòng đất, chỉ có người của Hàn gia biết, thông thường người ngoài không được phép sẽ không vào được tu luyện trường. Hơn nữa nếu đến được tu luyện trường nhưng không có người của Hàn gia chỉ dẫn cũng sẽ không tìm thấy cửa vào.
Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận sau khi hình thành, không chỉ những người từ Kỳ Áo đại lục liên tục tiến vào bên trong, mà Hàn Thạc còn cho ba người Huyết Linh cũng tiến vào ma luyện. Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận mới do Đỉnh Linh nắm giữ, đã mở rất nhiều không gian nhỏ, bên trong mỗi một không gian đó thì uy lực của trận pháp đều không giống nhau.
Sau khi bố trí xong xuôi Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, Hàn Thạc mới rời đi. Ở trong Ám Ảnh thành, hắn cũng không cần quá lo lắng an nguy của bản thân, tạm thời để Vạn Ma đỉnh lưu lại bên trong trận pháp, dùng Thần hồn trong đỉnh để rèn luyện những người tiến vào.
Sau khi La Ti vào Hàn gia, được hắn bố trí ở trong một đại lâu tĩnh mịch. La Ti bế môn không ra nên Hàn Thạc cũng không cần lo lắng có người nào nhận ra nàng.
Trở về thành được mấy ngày, gia tộc Tái Nhân Đặc cũng xin gặp hắn vài lần. Sau khi bố trí thành công Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, Hàn Thạc cũng không tránh né nữa mà tới gia tộc Tái Nhân Đặc.
Bởi vì cuộc so tài bảy đội Thần Vệ đã sắp đến nên Tạp Mai Lệ Tháp không bị phụ thân tiếp tục ép tu luyện. Sau khi tới gia tộc Tái Nhân Đặc, đầu tiên Hàn Thạc và Tạp Mai Lệ Tháp cùng nhau nói vài chuyện về tình hình gần đây, nghe nàng không ngừng oán giận rằng cuộc sống không thú vị.
Khi Tạp Mai Lệ Tháp hỏi Hàn Thạc ra bên ngoài làm những gì trong những ngày vừa qua, hắn liền giải thích mình phải ở cứ điểm Bá Cách Lạp Tư quản lý, không hề đề cập đến chuyện đã xảy ra tại U Mạc thành.
Tạp Mai Lệ Tháp cũng đã được nghe nói sự việc xảy ra ở U Mạc thành, nhưng nàng hiển nhiên không hề hoài nghi Hàn Thạc, ngược lại rất hào hứng nói chuyện náo loạn tại U Mạc thành với hắn và tỏ ra rất kính nể đối với hai người đã gây ra sự kiện đó.
Nghe Tạp Mai Lệ Tháp không hề cố kỵ tỏ ra bội phục mình trước mặt, Hàn Thạc cảm thấy khá cổ quái, nói chuyện phiếm với nàng một lát mới đi gặp An Đức Liệt.
- Cuộc so tài giữa bảy đội Thần Vệ sắp bắt đầu, ngươi nếu muốn tham dự thì nên sớm chuẩn bị một chút đi!
An Đức Liệt đợi sau khi Hàn Thạc ngồi xuống, liền đi thẳng vào vấn đề, nhìn hắn rất chăm chú, dò hỏi:
- Khoảng thời gian gần đây ngươi đã đi đâu thế?
- Ta quản lý ở cứ điểm Bá Cách Lạp Tư quản lý, ha ha, bây giờ nó thuộc về Hàn gia ta rồi, ta đương nhiên phải quản lý cho tốt. - Hàn Thạc ung dung chậm rãi trả lời. Nhìn ánh mắt thăm dò của An Đức Liệt, Hàn Thạc hiểu rằng hắn đã hoài nghi mình. Hành động quá khoa trương của hắn và La Ti trong U Mạc thành chắc chắn sẽ không giấu được bao lâu, do vậy Hàn Thạc vẫn do dự có nên nói thẳng sự tình ra hay không.
- Bố Lai Ân, ngươi có biết đại sự đã xảy ra trong U Mạc thành không?
An Đức Liệt vẫn nhìn chằm chằm Hàn Thạc, đột nhiên ôn hòa cười, nói:
- Không biết vì sao, chung quy ta cảm thấy chuyện ở U Mạc thành và ngươi có quan hệ. Những người khác, kể cả đại ca của ta đều không cho rằng ngươi có thể làm ra chuyện lớn như thế, nhưng ta lại cho rằng ngươi có thể.
Hàn Thạc thầm nhảy dựng lên, nhưng trên mặt lại tỏ ra tự nhiên, mỉm cười nói:
- An Đức Liệt đại nhân thật đúng là coi trọng ta!
An Đức Liệt gật đầu nói:
- Không sai! Đã qua nhiều năm, ta nhìn người đều rất chuẩn xác, nhưng mà mặc dù ngươi và ta qua lại với nhau lâu như vậy mà ta vẫn không thể phát hiện thực lực chân chính của ngươi. Nếu không phải do ngươi đuổi giết Ba Đặc Lai Mỗ ở trong phòng tiệc, thì có lẽ đến nay ta vẫn còn không biết ngươi có thực lực Thượng vị thần!
Dừng một chút, khi Hàn Thạc nhíu mày lặng im suy nghĩ, An Đức Liệt nói tiếp:
- Cho đến nay, ngươi là người duy nhất giấu giếm được cảm giác của ta, cho nên, ta tin tưởng và coi trọng ngươi cũng không sai!
Trầm lặng một lát, An Đức Liệt nhìn Hàn Thạc thật sâu, nhẹ giọng nói:
- Bố Lai Ân, có thể nói thật cho ta biết, chuyện ở U Mạc thành có phải là do ngươi làm không? Nếu như thật sự là ngươi làm, Ám Ảnh thành chúng ta nhất định phải sớm đề phòng một số hậu quả có khả năng xảy ra!
Hàn Thạc ngơ ngẩn nhìn An Đức Liệt. Ở hắn, Hàn Thạc cảm giác được sự chân thành, hắn biết An Đức Liệt không hề có ác ý với hắn, lợi ích của gia tộc Tái Nhân Đặc và lợi ích của Hàn gia hắn là một. Cáp Tư Cách Lâm và Ngải Phất Lý bị giết cũng đều là kẻ địch của gia tộc Tái Nhân Đặc. Từ phương diện này, hành động của Hàn Thạc xem như đã hoàn thành tâm nguyện của An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ.
Vô luận là xem xét trên góc độ nào, gia tộc Tái Nhân Đặc đều sẽ bảo vệ hắn, mà hành động ở U Mạc thành sớm muộn cũng sẽ bị người ta điều tra ra. Việc đã đến nước này, Hàn Thạc biết cũng không cần thiết phải giấu giếm An Đức Liệt nữa. Nhếch mép cười, hắn cũng không thừa nhận hay phủ nhận mà lấy luôn hai cái bình thủy tinh từ trong không gian giới chỉ ra.
Trong đó chính là hai cái đầu người của Ngải Phất Lý và Cáp Tư Cách Lâm!
Không cần giải thích hay chứng minh gì, An Đức Liệt chỉ nhìn thoáng qua là lập tức biết hung án trong U Mạc thành đúng là do bàn tay của Hàn Thạc. Mặc dù đã có ý nghi ngờ nhưng khi Hàn Thạc đem hai cái đầu người ra thì An Đức Liệt vẫn bị chấn kinh.
Hít sâu một hơi, thanh âm An Đức Liệt có chút biến đổi, nói:
- Thật sự là ngươi! Là ngươi làm thật! Trời ạ, thật không thể tưởng tượng nổi!
Phản ứng của An Đức Liệt trái lại khiến cho Hàn Thạc hơi giật mình. Hắn vốn tưởng rằng An Đức Liệt trịnh trọng như vậy, nhất định là đã nắm được một số chứng cớ rồi. Nhưng mà hiện tại nhìn bộ dạng chấn kinh của An Đức Liệt, hắn mới biết tất cả sự việc An Đức Liệt cũng chỉ suy đoán mà thôi.
Mở to hai mắt nhìn Hàn Thạc, vẻ kinh hãi trên mặt An Đức Liệt duy trì hồi lâu, cuối cùng hắn hít một hơi sâu, bình tĩnh lại, nói luôn:
- Đi, đến chỗ đại ca ta, chuyện ồn ào tại U Mạc thành quả thật quá lớn, chúng ta nhất định phải trao đổi với đại ca một chút!
Rất nhanh, An Đức Liệt mang Hàn Thạc lướt tới tìm Thành chủ Ám Ảnh thành, Hoa Lai Sĩ.
Chưa nói lời nào, An Đức Liệt đã mang luôn hai cái đầu người của Ngải Phất Lý và Cáp Tư Cách Lâm ra, đặt ở trước mặt Hoa Lai Sĩ, sau đó mỉm cười quái dị chỉ Hàn Thạc.
Hoa Lai Sĩ đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh hai mắt sáng lên, so với An Đức Liệt còn kinh hãi hơn, nhìn Hàn Thạc thốt lên:
- Là ngươi?
Hàn Thạc thản nhiên thừa nhận, gật gật đầu.
Vừa thấy Hàn Thạc thừa nhận, Hoa Lai Sĩ cũng trợn tròn mắt, đờ đẫn nhìn Hàn Thạc. Hồi lâu, vị thành chủ này mới cười khổ gật gật đầu, lẩm bẩm:
- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tin được, ngay cả ta cũng nhìn nhầm rồi, là ngươi thật!
Dừng một chút, Hoa Lai Sĩ kinh sợ nói:
- Ngươi làm như thế nào?
Hàn Thạc ngẩn ngơ, sửng sốt chốc lát mới nhún vai nói:
- Đã như vậy rồi.
- Đại ca, ta nghĩ chúng ta cần phải xử lý thích đáng chuyện này, Hoắc Phu Tư của U Mạc thành là một con chó điên, hắn tuyệt đối sẽ không hiền lành bỏ qua đâu, chúng ta cần phải sớm chuẩn bị! - An Đức Liệt trầm giọng nói.
- Yên tâm đi, trong thời gian ngắn không có ai biết được chuyện ở U Mạc thành là do Bố Lai Ân làm!
Hoa Lai Sĩ đột nhiên cười, nói:
- Gần đây, một số gia tộc ở các thành lớn có cừu oán với gia tộc Hoắc Phúc Lợi liên tục đứng ra nhận chuyện tại U Mạc thành là do bọn họ làm, có ba đại gia tộc bằng lòng gánh chịu sự tức giận Hoắc Phu Tư!
Lời vừa nói ra, Hàn Thạc cảm thấy kinh ngạc, cười khổ nói:
- Những người đó muốn gì?
- Muốn danh tiếng!
Hoa Lai Sĩ giải thích:
- Có thể chặt đứt tay phải của Hoắc Phu Tư, hơn nữa ở U Mạc thành giết người nhiều như vậy còn có thể bình yên rút đi, đây nào phải ai cũng có thể làm được? Đối với những gia tộc kia mà nói, thừa nhận chuyện ở U Mạc thành nghĩa là gia tộc của chúng ở Hắc Ám thần vực lập tức nổi tiếng, từ đó nói không chừng có nhiều cao thủ vì ngưỡng mộ danh tiếng mà xin gia nhập, điều này sẽ khiến cho thực lực gia tộc bọn chúng nhanh chóng được tăng cường!
- Bố Lai Ân, ngươi có thể không biết, hành động của ngươi ở U Mạc thành có ảnh hưởng rất lớn đến Hắc Ám thần vực!
An Đức Liệt cười cười, nói tiếp:
- Ở Hắc Ám thần vực, có một số nữ nhân thậm chí cố ý làm tóc thành màu bạch kim. Ngươi và nữ nhân kia đều đã trở thành đối tượng để bắt chước rồi, ngươi xem, điều đó vô cùng thú vị, phải không?
Hàn Thạc bật cười khanh khách, hắn thực sự không ngờ rằng những việc hắn và La Ti làm ở U Mạc thành có thể tạo thành ảnh hưởng lớn đến vậy.
- Cho nên ngươi tạm thời cứ việc yên tâm, mấy gia tộc kia đã hấp dẫn rất nhiều sự chú ý, chỉ cần ngươi không đề cập tới chuyện đó là do ngươi làm, căn bản không có người nào hoài nghi ngươi!
Hoa Lai Sĩ khuyên giải Hàn Thạc, lại cười nói:
- Xem ra, sau cuộc so đấu Thần Vệ trưởng bảy đội lần này thì thứ tự các Thần Vệ trưởng sẽ có biến hóa lớn rồi!
An Đức Liệt gật gật đầu, nói:
- Cho tới nay, Thanh Lâm đều đứng đầu bảy đại Thần Vệ trưởng, lần này có lẽ nàng sẽ lui xuống thứ hai rồi!
Hàn Thạc có thể chém đứt tay Hoắc Phu Tư, hơn nữa ở trong U Mạc thành giết người máu chảy thành sông, loại năng lực này không phải Thanh Lâm có thể làm được, An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ cho là như thế cũng là chuyện đương nhiên.
- Chuyện của ngươi ở U Mạc thành, ta và An Đức Liệt sẽ không nói ra, ngươi cũng chỉ đạo cho người bên cạnh đều im thin thít, tạm thời sẽ không gặp phiền toái gì.
Dừng một chút, Hoa Lai Sĩ nói:
- Ngươi đã giết Ngải Phất Lý, vị trí Thần Vệ trưởng Đội năm đã nắm chắc. Khi Thần Vệ trưởng bảy đội so đấu ngươi hãy nghiêm túc chiến đấu, đánh bại Thanh Lâm thì Hàn gia sẽ rất có lợi. Còn cuộc tỷ đấu giữa bảy đội Thần Vệ, ngươi cũng không nên coi trọng, dù sao Đội năm các ngươi cũng có quá ít người!
Xem ra, Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt đều cho rằng khi các đội Thần Vệ thi đấu thì Đội năm sẽ đứng cuối cùng. Hắc Thiên và Thanh Lâm trước cũng cho là như vậy.
- Ta hiểu! - Hàn Thạc gật đầu trả lời, sau khi trao đổi với An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ một số chi tiết nữa mới rời khỏi gia tộc Tái Nhân Đặc, lòng thầm nghĩ các Thần Vệ trong Đội năm sau khi qua rèn luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận nên dùng phương thức nào làm cho bọn họ bất ngờ một phen.
Những Thần Vệ đã trải qua ma luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, tất cả các phương diện đều có đột phá, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý. Khi chiến đấu theo đoàn, bọn họ chính là đội ngũ đáng sợ nhất, Hàn Thạc tin rằng họ tuyệt đối sẽ không làm cho mình thất vọng.
Đại trận ở tu luyện trường dưới lòng đất, chỉ có người của Hàn gia biết, thông thường người ngoài không được phép sẽ không vào được tu luyện trường. Hơn nữa nếu đến được tu luyện trường nhưng không có người của Hàn gia chỉ dẫn cũng sẽ không tìm thấy cửa vào.
Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận sau khi hình thành, không chỉ những người từ Kỳ Áo đại lục liên tục tiến vào bên trong, mà Hàn Thạc còn cho ba người Huyết Linh cũng tiến vào ma luyện. Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận mới do Đỉnh Linh nắm giữ, đã mở rất nhiều không gian nhỏ, bên trong mỗi một không gian đó thì uy lực của trận pháp đều không giống nhau.
Sau khi bố trí xong xuôi Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, Hàn Thạc mới rời đi. Ở trong Ám Ảnh thành, hắn cũng không cần quá lo lắng an nguy của bản thân, tạm thời để Vạn Ma đỉnh lưu lại bên trong trận pháp, dùng Thần hồn trong đỉnh để rèn luyện những người tiến vào.
Sau khi La Ti vào Hàn gia, được hắn bố trí ở trong một đại lâu tĩnh mịch. La Ti bế môn không ra nên Hàn Thạc cũng không cần lo lắng có người nào nhận ra nàng.
Trở về thành được mấy ngày, gia tộc Tái Nhân Đặc cũng xin gặp hắn vài lần. Sau khi bố trí thành công Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, Hàn Thạc cũng không tránh né nữa mà tới gia tộc Tái Nhân Đặc.
Bởi vì cuộc so tài bảy đội Thần Vệ đã sắp đến nên Tạp Mai Lệ Tháp không bị phụ thân tiếp tục ép tu luyện. Sau khi tới gia tộc Tái Nhân Đặc, đầu tiên Hàn Thạc và Tạp Mai Lệ Tháp cùng nhau nói vài chuyện về tình hình gần đây, nghe nàng không ngừng oán giận rằng cuộc sống không thú vị.
Khi Tạp Mai Lệ Tháp hỏi Hàn Thạc ra bên ngoài làm những gì trong những ngày vừa qua, hắn liền giải thích mình phải ở cứ điểm Bá Cách Lạp Tư quản lý, không hề đề cập đến chuyện đã xảy ra tại U Mạc thành.
Tạp Mai Lệ Tháp cũng đã được nghe nói sự việc xảy ra ở U Mạc thành, nhưng nàng hiển nhiên không hề hoài nghi Hàn Thạc, ngược lại rất hào hứng nói chuyện náo loạn tại U Mạc thành với hắn và tỏ ra rất kính nể đối với hai người đã gây ra sự kiện đó.
Nghe Tạp Mai Lệ Tháp không hề cố kỵ tỏ ra bội phục mình trước mặt, Hàn Thạc cảm thấy khá cổ quái, nói chuyện phiếm với nàng một lát mới đi gặp An Đức Liệt.
- Cuộc so tài giữa bảy đội Thần Vệ sắp bắt đầu, ngươi nếu muốn tham dự thì nên sớm chuẩn bị một chút đi!
An Đức Liệt đợi sau khi Hàn Thạc ngồi xuống, liền đi thẳng vào vấn đề, nhìn hắn rất chăm chú, dò hỏi:
- Khoảng thời gian gần đây ngươi đã đi đâu thế?
- Ta quản lý ở cứ điểm Bá Cách Lạp Tư quản lý, ha ha, bây giờ nó thuộc về Hàn gia ta rồi, ta đương nhiên phải quản lý cho tốt. - Hàn Thạc ung dung chậm rãi trả lời. Nhìn ánh mắt thăm dò của An Đức Liệt, Hàn Thạc hiểu rằng hắn đã hoài nghi mình. Hành động quá khoa trương của hắn và La Ti trong U Mạc thành chắc chắn sẽ không giấu được bao lâu, do vậy Hàn Thạc vẫn do dự có nên nói thẳng sự tình ra hay không.
- Bố Lai Ân, ngươi có biết đại sự đã xảy ra trong U Mạc thành không?
An Đức Liệt vẫn nhìn chằm chằm Hàn Thạc, đột nhiên ôn hòa cười, nói:
- Không biết vì sao, chung quy ta cảm thấy chuyện ở U Mạc thành và ngươi có quan hệ. Những người khác, kể cả đại ca của ta đều không cho rằng ngươi có thể làm ra chuyện lớn như thế, nhưng ta lại cho rằng ngươi có thể.
Hàn Thạc thầm nhảy dựng lên, nhưng trên mặt lại tỏ ra tự nhiên, mỉm cười nói:
- An Đức Liệt đại nhân thật đúng là coi trọng ta!
An Đức Liệt gật đầu nói:
- Không sai! Đã qua nhiều năm, ta nhìn người đều rất chuẩn xác, nhưng mà mặc dù ngươi và ta qua lại với nhau lâu như vậy mà ta vẫn không thể phát hiện thực lực chân chính của ngươi. Nếu không phải do ngươi đuổi giết Ba Đặc Lai Mỗ ở trong phòng tiệc, thì có lẽ đến nay ta vẫn còn không biết ngươi có thực lực Thượng vị thần!
Dừng một chút, khi Hàn Thạc nhíu mày lặng im suy nghĩ, An Đức Liệt nói tiếp:
- Cho đến nay, ngươi là người duy nhất giấu giếm được cảm giác của ta, cho nên, ta tin tưởng và coi trọng ngươi cũng không sai!
Trầm lặng một lát, An Đức Liệt nhìn Hàn Thạc thật sâu, nhẹ giọng nói:
- Bố Lai Ân, có thể nói thật cho ta biết, chuyện ở U Mạc thành có phải là do ngươi làm không? Nếu như thật sự là ngươi làm, Ám Ảnh thành chúng ta nhất định phải sớm đề phòng một số hậu quả có khả năng xảy ra!
Hàn Thạc ngơ ngẩn nhìn An Đức Liệt. Ở hắn, Hàn Thạc cảm giác được sự chân thành, hắn biết An Đức Liệt không hề có ác ý với hắn, lợi ích của gia tộc Tái Nhân Đặc và lợi ích của Hàn gia hắn là một. Cáp Tư Cách Lâm và Ngải Phất Lý bị giết cũng đều là kẻ địch của gia tộc Tái Nhân Đặc. Từ phương diện này, hành động của Hàn Thạc xem như đã hoàn thành tâm nguyện của An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ.
Vô luận là xem xét trên góc độ nào, gia tộc Tái Nhân Đặc đều sẽ bảo vệ hắn, mà hành động ở U Mạc thành sớm muộn cũng sẽ bị người ta điều tra ra. Việc đã đến nước này, Hàn Thạc biết cũng không cần thiết phải giấu giếm An Đức Liệt nữa. Nhếch mép cười, hắn cũng không thừa nhận hay phủ nhận mà lấy luôn hai cái bình thủy tinh từ trong không gian giới chỉ ra.
Trong đó chính là hai cái đầu người của Ngải Phất Lý và Cáp Tư Cách Lâm!
Không cần giải thích hay chứng minh gì, An Đức Liệt chỉ nhìn thoáng qua là lập tức biết hung án trong U Mạc thành đúng là do bàn tay của Hàn Thạc. Mặc dù đã có ý nghi ngờ nhưng khi Hàn Thạc đem hai cái đầu người ra thì An Đức Liệt vẫn bị chấn kinh.
Hít sâu một hơi, thanh âm An Đức Liệt có chút biến đổi, nói:
- Thật sự là ngươi! Là ngươi làm thật! Trời ạ, thật không thể tưởng tượng nổi!
Phản ứng của An Đức Liệt trái lại khiến cho Hàn Thạc hơi giật mình. Hắn vốn tưởng rằng An Đức Liệt trịnh trọng như vậy, nhất định là đã nắm được một số chứng cớ rồi. Nhưng mà hiện tại nhìn bộ dạng chấn kinh của An Đức Liệt, hắn mới biết tất cả sự việc An Đức Liệt cũng chỉ suy đoán mà thôi.
Mở to hai mắt nhìn Hàn Thạc, vẻ kinh hãi trên mặt An Đức Liệt duy trì hồi lâu, cuối cùng hắn hít một hơi sâu, bình tĩnh lại, nói luôn:
- Đi, đến chỗ đại ca ta, chuyện ồn ào tại U Mạc thành quả thật quá lớn, chúng ta nhất định phải trao đổi với đại ca một chút!
Rất nhanh, An Đức Liệt mang Hàn Thạc lướt tới tìm Thành chủ Ám Ảnh thành, Hoa Lai Sĩ.
Chưa nói lời nào, An Đức Liệt đã mang luôn hai cái đầu người của Ngải Phất Lý và Cáp Tư Cách Lâm ra, đặt ở trước mặt Hoa Lai Sĩ, sau đó mỉm cười quái dị chỉ Hàn Thạc.
Hoa Lai Sĩ đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh hai mắt sáng lên, so với An Đức Liệt còn kinh hãi hơn, nhìn Hàn Thạc thốt lên:
- Là ngươi?
Hàn Thạc thản nhiên thừa nhận, gật gật đầu.
Vừa thấy Hàn Thạc thừa nhận, Hoa Lai Sĩ cũng trợn tròn mắt, đờ đẫn nhìn Hàn Thạc. Hồi lâu, vị thành chủ này mới cười khổ gật gật đầu, lẩm bẩm:
- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tin được, ngay cả ta cũng nhìn nhầm rồi, là ngươi thật!
Dừng một chút, Hoa Lai Sĩ kinh sợ nói:
- Ngươi làm như thế nào?
Hàn Thạc ngẩn ngơ, sửng sốt chốc lát mới nhún vai nói:
- Đã như vậy rồi.
- Đại ca, ta nghĩ chúng ta cần phải xử lý thích đáng chuyện này, Hoắc Phu Tư của U Mạc thành là một con chó điên, hắn tuyệt đối sẽ không hiền lành bỏ qua đâu, chúng ta cần phải sớm chuẩn bị! - An Đức Liệt trầm giọng nói.
- Yên tâm đi, trong thời gian ngắn không có ai biết được chuyện ở U Mạc thành là do Bố Lai Ân làm!
Hoa Lai Sĩ đột nhiên cười, nói:
- Gần đây, một số gia tộc ở các thành lớn có cừu oán với gia tộc Hoắc Phúc Lợi liên tục đứng ra nhận chuyện tại U Mạc thành là do bọn họ làm, có ba đại gia tộc bằng lòng gánh chịu sự tức giận Hoắc Phu Tư!
Lời vừa nói ra, Hàn Thạc cảm thấy kinh ngạc, cười khổ nói:
- Những người đó muốn gì?
- Muốn danh tiếng!
Hoa Lai Sĩ giải thích:
- Có thể chặt đứt tay phải của Hoắc Phu Tư, hơn nữa ở U Mạc thành giết người nhiều như vậy còn có thể bình yên rút đi, đây nào phải ai cũng có thể làm được? Đối với những gia tộc kia mà nói, thừa nhận chuyện ở U Mạc thành nghĩa là gia tộc của chúng ở Hắc Ám thần vực lập tức nổi tiếng, từ đó nói không chừng có nhiều cao thủ vì ngưỡng mộ danh tiếng mà xin gia nhập, điều này sẽ khiến cho thực lực gia tộc bọn chúng nhanh chóng được tăng cường!
- Bố Lai Ân, ngươi có thể không biết, hành động của ngươi ở U Mạc thành có ảnh hưởng rất lớn đến Hắc Ám thần vực!
An Đức Liệt cười cười, nói tiếp:
- Ở Hắc Ám thần vực, có một số nữ nhân thậm chí cố ý làm tóc thành màu bạch kim. Ngươi và nữ nhân kia đều đã trở thành đối tượng để bắt chước rồi, ngươi xem, điều đó vô cùng thú vị, phải không?
Hàn Thạc bật cười khanh khách, hắn thực sự không ngờ rằng những việc hắn và La Ti làm ở U Mạc thành có thể tạo thành ảnh hưởng lớn đến vậy.
- Cho nên ngươi tạm thời cứ việc yên tâm, mấy gia tộc kia đã hấp dẫn rất nhiều sự chú ý, chỉ cần ngươi không đề cập tới chuyện đó là do ngươi làm, căn bản không có người nào hoài nghi ngươi!
Hoa Lai Sĩ khuyên giải Hàn Thạc, lại cười nói:
- Xem ra, sau cuộc so đấu Thần Vệ trưởng bảy đội lần này thì thứ tự các Thần Vệ trưởng sẽ có biến hóa lớn rồi!
An Đức Liệt gật gật đầu, nói:
- Cho tới nay, Thanh Lâm đều đứng đầu bảy đại Thần Vệ trưởng, lần này có lẽ nàng sẽ lui xuống thứ hai rồi!
Hàn Thạc có thể chém đứt tay Hoắc Phu Tư, hơn nữa ở trong U Mạc thành giết người máu chảy thành sông, loại năng lực này không phải Thanh Lâm có thể làm được, An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ cho là như thế cũng là chuyện đương nhiên.
- Chuyện của ngươi ở U Mạc thành, ta và An Đức Liệt sẽ không nói ra, ngươi cũng chỉ đạo cho người bên cạnh đều im thin thít, tạm thời sẽ không gặp phiền toái gì.
Dừng một chút, Hoa Lai Sĩ nói:
- Ngươi đã giết Ngải Phất Lý, vị trí Thần Vệ trưởng Đội năm đã nắm chắc. Khi Thần Vệ trưởng bảy đội so đấu ngươi hãy nghiêm túc chiến đấu, đánh bại Thanh Lâm thì Hàn gia sẽ rất có lợi. Còn cuộc tỷ đấu giữa bảy đội Thần Vệ, ngươi cũng không nên coi trọng, dù sao Đội năm các ngươi cũng có quá ít người!
Xem ra, Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt đều cho rằng khi các đội Thần Vệ thi đấu thì Đội năm sẽ đứng cuối cùng. Hắc Thiên và Thanh Lâm trước cũng cho là như vậy.
- Ta hiểu! - Hàn Thạc gật đầu trả lời, sau khi trao đổi với An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ một số chi tiết nữa mới rời khỏi gia tộc Tái Nhân Đặc, lòng thầm nghĩ các Thần Vệ trong Đội năm sau khi qua rèn luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận nên dùng phương thức nào làm cho bọn họ bất ngờ một phen.
Những Thần Vệ đã trải qua ma luyện trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, tất cả các phương diện đều có đột phá, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý. Khi chiến đấu theo đoàn, bọn họ chính là đội ngũ đáng sợ nhất, Hàn Thạc tin rằng họ tuyệt đối sẽ không làm cho mình thất vọng.
/1026
|