Chương 1.4: Trở về.
Hai mươi phút sau.
Căn cứ《 thần tượng giỏi nhất 》.
Triệu Phồn nôn nóng chờ ở cạnh cửa, “Con nhóc này, không phải nói đến trong vòng hai mươi phút ư?”
Cô cầm lấy di động, vừa định gọi một cuộc điện thoại, một chiếc xe taxi đã dừng trước mặt.
Một cô gái bước xuống từ trên xe, mặc quần dài màu trắng bó sát người, phía trên là áo lông màu kem, màu da trắng muốt, ngũ quan tinh xảo, trong nháy mắt bước xuống xe, ánh mặt trời trên đỉnh đầu giống như ảm đạm không ít.
Anti-fan Mạnh Phất mắng Mạnh Phất là bình hoa, châm chọc Mạnh Phất là thất học, nhưng không ai dám châm chọc cô khó coi.
“Chị Triệu.” Mạnh Phất gỡ kính râm xuống, cong môi với Triệu Phồn.
Triệu Phồn hoảng hốt một chút, mới phản ứng lại, cô ta lôi kéo tay Mạnh Phất, vừa đi vào trong, vừa vội vã nói: “Tuần này có luyện tốt bài hát nhóm không? Đuổi kịp giai điệu không? Lập tức đến lượt thi của em, đây sẽ liên quan đến phân nhóm lần này của em.”
Linh hồn bay theo nữ phóng viên một tháng, tuy Mạnh Phất chưa từng học bài hái nhóm, nhưng cũng nghe vô số lần, cô xoay chuyển kính râm trong tay, thoáng câu môi, “Tạm được.”
Triệu Phồn nhìn chằm chằm tươi cười của cô, dừng một chút, cắn răng mở miệng: “Vậy…… phần tiếng Anh thì sao?”
Bài hát nhóm của《 thần tượng giỏi nhất 》 có một đoạn tiếng Anh, tiếng Anh của nữ phóng viên không tốt, đặc biệt là phát âm, vừa không tiêu chuẩn lại không lưu loát, lắp ba lắp bắp.
Làm trò cười cho thiên hạ.
Tuần trước, bởi vì Mạnh Phất biểu diễn không xong, phát âm không rõ, theo không kịp âm điệu, bị lưu lượng đang hot giới giải trí - Tịch Nam Thành lên án mạnh mẽ ngay trước mặt một đám luyện tập sinh.
Tịch Nam Thành làm người hướng dẫn, kiên nhẫn dạy cô, nhưng dạy một lát liền phát hiện, Mạnh Phất đừng nói tiếng Anh, ngay cả khuông nhạc cũng không biết.
Tịch Nam Thành tức đến trực tiếp rời đi.
Triệu Phồn cực kỳ lo lắng.
Lần thi này, yêu cầu mỗi người hát nhảy nhạc nhóm riêng, do người hướng dẫn bình xét cấp bậc.
Mạnh Phất không có trả lời Triệu Phồn, chỉ là nghiêng đầu, cầm kính râm trong tay đặt ở lòng bàn tay Triệu Phồn, mặt mày lãnh diễm, mang theo vài phần lười biếng lại quyến rũ, “Chờ em ra ngoài, bảo bối.”
Triệu Phồn chờ ở trên hành lang, nhớ lại tươi cười của Mạnh Phất, có chút không phản ứng kịp.
Luôn cảm thấy, Mạnh Phất khiến cô nhọc lòng này, hôm nay có chút thần bí.
**
Chỗ thi đấu, nghỉ ngơi giữa chừng mười phút, chờ đợi đợt thu tiếp thu.
Người phụ trách lật tờ giấy trong tay, “Lớp A còn thừa một người cuối cùng, sau đó nữa chính là lớp B, tôi đi gọi thầy Tịch tới.”
Phía sau chính là phòng nghỉ của người hướng dẫn, Tịch Nam Thành uống một ly nước ấm, “Tiếp theo là ai?”
Người phụ trách nhìn một chút, “Là Mạnh Phất.”
Động tác uống nước của Tịch Nam Thành dừng một chút, anh lại ngồi xuống lần nữa, “Kêu ba giáo viên kia quay trước đi.”
Người phụ trách gật đầu, trực tiếp đi ra ngoài.
Lúc này 《 thần tượng giỏi nhất》 không tính là hot, Mạnh Phất cũng có chút độ đề tài, người đại diện của Tịch Nam Thành cũng biết chuyện Tịch Nam Thành lên án mạnh mẽ Mạnh Phất, biết Tịch Nam Thành không thích Mạnh Phất, nhắc tới Mạnh Phất, anh cũng nhớ tới một sự kiện: “Vẻ ngoài của cô ta rất thích hợp giới giải trí, cậu cảm thấy thế nào? Thích hợp ký với công ty chúng ta không? Tôi còn chưa gặp qua cô ta.”
/2180
|