Đại Thần Anh Thoát Vai Rồi
Chương 258.2: Sự khác biệt giữa học thần và học bá, quà tặng cho anh Thừa
/2180
|
Chương 258.2: Sự khác biệt giữa học thần và học bá, quà tặng cho anh Thừa
Tại đây, đám người Mạnh Phất quay lại tìm kiếm bọn người Quách An nhưng phát hiện ra rằng Quách An và những người khác đã mất tích.
Mạnh Phất nhìn quanh hành lang, cuối cùng chỉ vào một bức tường trong hành lang lắc đầu: "Cửa một chiều, bọn họ chắc là đã đi đường khác, chúng ta đi xuống."
Tổ đạo diễn: "..."
Hà Miểu và Tần Hạo chỉ nhìn Mạnh Phất rồi đi theo cô xuống lầu.
Đi sâu xuống tầng dưới, cuối cầu thang có một căn phòng nhỏ khép kín, ánh đèn nhấp nháy, ba người vừa đi tới chân cầu thang.
"Bùm--"
Một túi rác trên trời khiến máy móc rơi xuống, đèn nhấp nháy.
Lại một cái jump scare, Hà Miểu giật mình, ôm lấy cánh tay Tần Hạo.
Jump scare là một kỹ thuật thường được sử dụng trong những bộ phim kinh dị, nhà ma, trò chơi video, và Screamers Internet, nhằm hù dọa khán giả bằng cách làm cho họ ngạc nhiên với sự thay đổi đột ngột trong hình ảnh hoặc sự kiện, thường xảy ra đồng thời với một âm thanh đáng sợ, chủ yếu là tiếng la hét lớn.
Cấp độ này chỉ là để hù dọa khách, không khó lắm, chính là tìm chìa khóa lên cấp độ tiếp theo trong bầu không khí đáng sợ, Mạnh Phất lấy một quả cam trên bàn, vừa bóc nó vừa yêu cầu Hà Miểu đi tìm chìa khóa.
Hai giờ sau, có nhân viên đi tới phòng đạo diễn: "Đạo diễn, không xong!"
Đạo diễn và trợ lý đạo diễn đang ăn hộp cơm ngẩng đầu lên nói: "Sao vậy? Hô hào cái gì. Bình tĩnh một chút."
Nhân viên nói "Ồ", sau đó dừng lại, liếc nhìn đạo diễn, chậm rãi nói: "Đúng vậy, Mạnh Phất, Tần Hạo và Hà Miểu vừa đột phá căn phòng bí mật cuối cùng và đi ra rồi."
"Ahem - -” Đạo diễn không nuốt nổi miếng cơm, bị sặc.
Ông ta nhanh chóng đặt hộp cơm xuống, vừa đi ra ngoài vừa nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, trong lòng có chút suy sụp: "Không được, tôi mới đi được nửa tiếng, trời còn chưa tối mà họ đã ra ngoài?"
"Chạy trốn Nhà ma" có độ khó cao, chứa đựng những câu hỏi khó, mỗi lần ghi hình bắt đầu từ khoảng chín giờ sáng và kéo dài đến bảy hoặc tám giờ tối mới có thể trốn thoát thành công.
Trong một cuộc rượt đuổi, họ sẽ mất nhiều thời gian hơn.
Mới có ba giờ chiều, trời còn chưa tối, bọn họ đã ra ngoài rồi sao?!
Đạo diễn không thể tin nổi bước ra ngoài, vừa bước ra đã nhìn thấy Mạnh Phất và ba người đứng trên thảm đỏ, nhìn thấy ông ta, Mạnh Phất nhướng mày: “Chính ông để những NPC đó ra ngoài trước à?”
Đạo diễn mặt đỏ bừng, gãi gãi cổ, lớn tiếng nói: “Tôi không có!”
Mạnh Phất: "..."
Cô tin.
/2180
|