Chương 92: Diệp Hằng vs Mạnh Hổ
“Đó không phải là một trong bảy quyền vương của giới quyền anh trong nước sao?” Thấy Mạnh Hổ, sắc mặt của Dương Quần và không ít diễn viên nghiệp dư đều khẽ thay đổi.
Cậu ta bắt đầu hoài nghi thân phận của ông chủ tổ chức trận đấu này, rốt cuộc là hạng người nào lại có tiền như vậy?
Trận đấu lần trước mời tới một vị minh tinh và quyền vương cổ vũ.
Lần này vậy mà mời cả Mạnh Hổ – một trong bảy quyền vương tới với tư cách quyền thủ mở màn.
Cuộc thi W-1 của Vương Hi mới tổ chức lần này là lần thứ ba, rất nhiều hệ thống còn chưa được hoàn thiện, thậm chí còn chưa được thừa nhận chính thức từ phía chính phủ, chỉ đang trong giai đoạn vận hành thử nghiệm, hệ thống của anh không hoàn thiện dẫn tới việc xuất hiện những sơ suất, khiến loại người như Mạnh Hổ lách luật khai gian một biệt danh liền có thể tham gia thi đấu, điều này vốn không có gì rắc rối, nhưng người Mạnh Hổ đánh lại là Diệp Hằng- người dưới trướng anh.
Tính cách Diệp Hằng ngay thẳng đơn thuần, mặc dù trước đây có xung đột với Vương Hi, khiêu chiến với Vương Hi và bị anh đánh bại, nhưng Vương Hi không hề trách cứ, ngược lại sau đó còn trọng dụng cậu ta, khoảng thời gian này bồi dưỡng cậu ta không ít.
Diệp Hằng của hiện tại đã đã là quyền thủ dưới tay anh, anh có kế hoạch đào tạo Diệp Hằng thành một ngôi sao quyền anh trong tương lai.
Bây giờ đã là hai giờ chiều, ba trăm ngàn khán giả đã đến hơn nửa, chỉ còn trống ba ngàn ghế ngồi, trong ba trăm ngàn khán giả này có ít nhất ba ngàn người hiểu rõ về quyền anh, bọn họ thấy được người xuất trận trong trận đấu đầu tiên là Mạnh Hổ, cảm xúc lập tức trở nên sôi động, cổ vũ cùng huýt sáo điên cuồng tại hiện trường, gào thét tên của Mạnh Hổ.
“Thì ra quyền thủ chào sân trong trận đấu đầu tiên của chúng ta là Mạnh Hổ.”
“Võ Thần, Mạnh Hổ, biệt danh này xứng với thực lực của anh ta.”
“Được rồi, chúng ta nói sơ qua một chút về địa vị của Mạnh Hổ trong giới quyền anh, anh ta năm nay 34 tuổi, là một quyền thủ kỳ cựu với 13 năm kinh nghiệm thi đấu quyền anh, 13 năm này chiến tích của anh ta không nhỏ, trước sau giành được chức quán quân trong nhiều cuộc thi như WFO, WCO.”
“Đúng vậy, anh ấy cũng là một trong số ít những quyền thủ đã tham gia vào cuộc thi quốc tế, đã từng đối đầu với quyền vương xuất sắc nhất, tên của vị quyền vương này có lẽ mọi người đều đã nghe qua, đó chính là quyền vương nổi tiếng người Philipin- A Bạc, cuộc đời quyền anh của anh ta cũng là một truyền kỳ, tổng cộng tham gia 53 trận đấu, trong 53 trận đó có 37 trận giành chiến thắng và 29 lần với thành tích KO.”
“Xem ra vận may quyền thủ Diệp Hằng của chúng ta không tốt, trận đấu đầu tiên đã gặp phải quyền vương Mạnh Hổ.”
Hai vị bình luận viên lập tức bắt đầu thảo luận.
“Ông chủ, xếp hạng tỷ lệ người xem của chúng tôi trên các đài truyền hình tỉnh đang tăng nhanh chóng, nguyên nhân có lẽ là do Mạnh Hổ.” Doãn Tâm bên này ngay lập tức nhận được số liệu phản hồi, nói với Vương Hi.
“Diệp Hằng, có tự tin thi đấu cùng Mạnh Hổ không?” Vương Hi đứng dưới sàn đấu nói với Diệp Hằng.
“Có.” Diệp Hằng biểu hiện có chút căng thẳng.
Cậu ta năm nay mới 23 tuổi, là một quyền thủ vô cùng trẻ tuổi, trước đây vẫn luôn bị chôn vùi tại một quyền quán nhỏ tại thành phố Minh Hải, chưa từng tham gia cuộc thi chính thức nào, không thể ghi dấu ấn với tư cách là một vận động viên. Hiện tại lực ảnh hưởng của quyền cậu ta tại Hoa Hạ vẫn rất thấp, không thể sánh bằng tán thủ cùng đánh tự do, Vương Hi làm về thị trường quyền anh thứ nhất là muốn khuấy động sự yêu thích của công chúng đối với quyền anh, thứ hai là vì mang đến một cơ hội kiếm tiền cho rất nhiều vận động viên quyền anh.
Vương Vị Ương- nhị tiểu thư của nhà họ Vương vừa ra tay liền mang tới một trong bảy quyền vương lớn của Hoa Hạ, tiền tài quyền thế khổng lồ cùng các mối quan hệ của cô ta có tác dụng như lửa cháy thêm dầu cho cuộc thi quyền anh của Vương Hi, nhưng tính nguy hiểm của loại thi đấu quyền anh này cũng vô cùng cao, thủ hạ của Vương Hi thua cuộc mất mặt là chuyện nhỏ, chỉ sợ rằng sẽ bị Mạnh Hổ đánh đến bị thương nghiêm trọng.
“Mạnh Hổ, nhà họ Vương của thủ đô, quả nhiên tiền tài quyền thế vô cùng lớn, Vương Vị Ương vừa ra tay liền dẫn tới Mạnh Hổ, trận đấu này thú vị rồi đây.” Phùng Uyển ngồi trên ghế VIP, trên mặt lộ ra nét cười.
“Anh Quần, Mạnh Hổ này là sao.” Phó Vũ Hiên chưa hiểu về quyền anh, cậu ta hỏi Dương Quần.
“Cuộc thi đối kháng tự do và quyền anh của Hoa Hạ chúng ta còn chưa phát triển, nhưng cũng đã hình thành một quy mô nhất định, ví dụ như quyền vương đầu tiên của cuộc thi đấu võ tổng hợp UFC của Hoa Hạ, giá trị của anh ta đại khái khoảng năm mươi triệu. Giới tán thủ có tứ đại thiên vương, họ có giá trị từ tám mươi triệu tới một trăm triệu. Mà cuộc thi quyền anh so với đối kháng tự do và tán thủ tương đối ít được quan tâm, nhưng cao thủ cũng không ít, cuộc thi quốc tế có quán quân olympic Trâu Đại Minh, từng giành được đai vàng có Hùng Thần, Từ Tiên, trong nước thì có bảy vị quyền vương, được xưng thành thất đại quyền vương, Mạnh Hổ này chính là một trong số thất đại quyền vương đó.” Dương Quần đáp.
“À……” Phó Vũ Hiên chớp mắt.
“Quyền anh và tán thủ có gì khác nhau?” Lâm San San hỏi.
“Quyền anh là trận đấu chỉ dùng tay, tán thủ là tổ hợp giữa tay và chân, là một loại thuộc về đối kháng tự do, đối kháng tự do cũng có thể gọi là đấm bốc, võ karate, muay Thái những môn này đều là đối kháng tự do, môn võ tổ hợp là cách đánh dùng tay, chân và kỹ thuật mặt đất, những cuộc thi chúng ta được tiếp xúc còn chưa nhiều, sau này sẽ dần quen thôi.” Dương Quần phổ biến kiến thức cho mọi người.
Nghĩ ngợi một lúc, cậu ta lại nói: “ Cũng không biết người tổ chức cuộc thi này là dạng người gì, lại có thể mời quyền vương Mạnh Hổ tới.”
“Lần đầu tiên Diệp Hằng xuất trận đã đụng phải một trong thất đại quyền vương Mạnh Hổ, là một việc tồi tệ cũng là một việc tốt, không phải tất cả mọi người đều có tư cách có thể thi đấu cùng quyền vương, trận này của Diệp Hằng nếu như đánh bại được Mạnh Hổ, chắc chắn sẽ là một trận thành danh, trở thành vị quyền vương thứ tám trong nước.” Giải thích.
“Xin lỗi, lần này là tôi sơ suất, cuộc thi lần này có quá nhiều chuyện vụn vặt, không có cách nào quan tâm tới toàn cục, không tỉ mỉ gặng hỏi thân phận của Mạnh Hổ.” Doãn Tâm nói với Vương Hi.
“Anh không sai.” Vương Hi nhẹ nhàng lắc đầu.
Giống như cách nói giảng giải kia, trận đấu đầu tiên của Diệp Hằng đã đụng phải Mạnh Hổ, là chuyện xấu cũng là chuyện tốt. Bất luận Diệp Hằng thắng hay thua, người mất mặt là Vương Hi, không phải là Diệp Hằng, bởi thân là một tân binh đối đầu với Mạnh Hổ, thắng có thể trở thành quyền vương, thua cũng sẽ không có người chế giễu thân phận tân binh của cậu ta. Ngoài một chút nguy hiểm, không có gì khác. Mà nếu như Diệp Hằng thắng, mọi chuyện sẽ khác, Diệp Hằng có thể thông qua trận đấu này một trận thành danh, trực tiếp tiến vào hàng ngũ quyền vương của Hoa Hạ.
Mạnh Hổ có thể đi tới bước đường ngày hôm nay đã là có cả danh và lợi, không phải người nào cũng có cơ hội có thể đối đầu với Mạnh Hổ.
“Chúng ta có thể thắng không?” Diệp Thiên Tứ không quá hiểu biết về quyền anh, nhỏ giọng hỏi Tạ Tư Kỳ.
“Anh chỉ cần nhìn là được rồi, có ai có thể là đối thủ của nhị tiểu thư nhà họ Vương?” Tạ Tư Kỳ ghét bỏ nói.
Đến giờ phút này, giới thương nhân của thành phố Minh Hải đã trở nên gió giục mây vần, Hàn Thiếu Kiệt, Phùng Uyển, Khưu Vũ, Kim Huyền Nguyên, Tần Lôi nhộn nhịp nhúng tay vào thị trường quyền anh, ngay cả nhị tiểu thư nhà họ Vương của thủ đô Vương Vị Ương vừa đến thành phố Minh Hải cũng đã ném vào hai mươi triệu, loại thiếu gia cấp thấp như Diệp Thiên Tứ so sánh với bọn họ đã lộ ra có chút không đáng kể.
Tạ Tư Kỳ rất xem thường Diệp Thiên Tứ, không có kiến thức cùng địa vị ở thành phố Minh Hải.
Trên võ đài, trọng tài nói với hai bên.
Mạnh Hổ cả người cơ bắp cuồn cuộn, cắn chặt niềng răng giống như Diệp Hằng, mặc quần short quyền anh và giày thể thao, cánh tay để trần, hai người đeo găng tay đấm bốc Reyes, đồng thời chạm nhau bằng tay trái, ý nghĩa là vận động là thứ nhất thi đấu đứng thứ hai.
Tiếp đó nắm đấm của Mạnh Hổ rất nhanh hướng đánh về phía Diệp Hằng, Diệp Hằng ầm một tiếng ngã xuống đất.
Vương Hi, Hàn Thiếu Kiệt, Doãn Tâm, Thẩm Giai Dao và Dương Quần….