Tháng 6, thời tiết thay đổi bất thường, sáng trời vẫn còn trong xanh thế mà giữa trưa bầu trời đã mơ hồ chuyển sấm. Không bao lâu sau bỗng tối sầm lại, từng trận mưa rơi xuống. Ngay lúc đó, tiếng sấm nặng nề vang xa đi rất xa, khiến cả không gian cũng run rẩy.
- A……………….
Một tiếng kêu sợ hãi vang lên, Trần Tiến bừng tỉnh từ cơn ác mộng, vẻ mặt đầy hoảng sợ. Trần Tiến nhìn thấy một giấc mơ vô cùng chân thật và rõ ràng. Trần Tiến thấy rõ mình đang đi tuần khu vực bên ngoài ngoại sơn môn, vô tình trông thấy Đại trưởng lão nói chuyện với một hắc y nhân, tò mò Trần Tiến đứng bên cạnh nghe hai người trò chuyện. Khi nghe đến đoạn Đại trưởng lão dự tính tạo phản,Trần Tiến cả kinh khiến Đại trưởng lão phát giác sự có mặt của hắn.
- Ai! Là kẻ nào?
Vừa dứt lời Đại trưởng lão phi thân lên tung một chưởng vào thẳng nơi Trần Tiến đang ẩn nấp.
Trúng chiêu Trần Tiến đã bị trọng thương, sợ hãi hoảng sợ chạy trối chết, Trần Tiến không rõ ràng mình đang chạy theo phương hướng nào, chỉ điên cuồng lao về phía trước.
Cho đến khi Trần Tiến phát giác ra mình đã xuất hiện ở một hang động âm u không thấy lối ra.
Trong giấc mơ, Trần Tiến thấy mình sau khi dừng lại nghe được một thanh âm có khí tức tang thương, âm thanh khiến toàn bộ nỗi hoảng sợ của hắn càng thêm dồn dập.
- Đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng có người tiến được vào thế giới hoàng huyền này. Người thanh niên, người có ước nguyện gì không?
Trần Tiến hoảng loạn không còn suy nghĩ âm thanh phát ra từ đâu chỉ vội kêu hô lên:
- Cứu ta, cứu ta với! Ta đang bị Đại trưởng lão truy sát, lão ta muốn giết ta… giết ta diệt khẩu.
- Người đã bị nội thương nghiêm trọng, không thể nào qua khỏi sau nửa canh giờ nữa. Trước khi chết người có còn chấp niệm gì không ta sẽ hoàn thành cho người?
- Khôngggggg! Ta không muốn chết, ta muốn sông, cuộc sống ta còn bao nhiêu việc ta chưa hoàn thành.
Choàng tỉnh dậy, toàn thân hắn đau nhức, hắn vội vàng nhớ lại.
- Chuyện gì đã xảy ra? Đây là đâu?
Trần Tiến nhìn xung quanh phát hiện hắn đang nằm trên một cái giường gỗ. Trần Tiến nghi hoặc, rõ ràng mình đang bị truy sát bởi Đại trưởng lão mà?
Mỗi câu nói, mỗi sự kiện diễn ra rất rõ ràng khiến hắn không thể không nghi ngờ là tất cả những điều này rút cuộc là mộng hay đã phát sinh? Sao lại thế này, hay là ta đã chết thực sự. Đầu của Trần Tiến như muốn nứt ra, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng có thanh âm:
- Ê… người… người cái tên Tiến Trần kia, lại nằm lười đó sao, mau nhanh cùng mọi người chuẩn bị tập kết, hôm nay là ngày đệ tử ngoại môn chúng ta được phát linh thạch.
Trong lòng hắn mơ hồ, bỗng nhớ ra tên kia không phải là Đình Sơn sao, đây không phải căn nhà tranh mà ngày đó mười hai năm trước hắn gia nhập Nhật Thần Tông được bố trí cho đệ tử ngoại môn sao.
Dần dần hoàn tỉnh lại, ký ức dường như tràn vào trong óc hắn. Hắn có thể xác định đích thực hắn không sao, mọi thứ chỉ là giấc mơ thôi. Nhanh chóng thay đồ và chạy ra tập kết, nếu hắn nhớ không lầm đây là tháng đầu tiên hắn gia nhập Nhật Thần Tông.
Hắn thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ thật sự đây gọi là tái sinh sao? Chẳng lẽ giọng nói trong hang động đó quả thật là giúp ta hồi sinh sao?
Trần Tiến tâm tình cực kỳ kích động, hắn nghĩ rằng hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Vậy mà bây giờ bản thân có thể đứng đây còn có thể trọng sinh được nữa.
Sự kích động trong lòng hắn đã lên đến đỉnh điểm, sự run rẩy trong nội tâm hắn thật sự kích động. Nếu lúc này không phải đứng giữ quảng trường hắn đã hét lên thật to gào thét sung sướng.
Chưa bao giờ hắn lại cảm thấy ông trời đối đãi với hắn tốt như vậy, nhưng niềm vui chưa bao lâu, hiện thực đã bao phủ, hắn phát hiện ra hắn cũng chỉ quay lại thời gian mười hai năm trước là một kẻ không có cơ duyên cũng chẳng có tài năng gì.
Thầm nghĩ trong lòng, bản thân đã được trời cao ban cho cơ hội trọng sinh này, tại sao có thể dễ dàng buông tha. Bản thân phải đi trên con đường mới, không thể sống một kiếp “phế vật” để rồi khi bị truy sát cũng chỉ tuyệt vọng cầu sinh.
Nhật Thần Tông là một tông môn ba sao, do 1 vị cường nhân Nguyên Anh kì sáng lập ra từ cách đây hơn hai ngàn năm, thanh danh ở trong nước vô cùng lớn. Tuy nhiên, từ sau khi các lão tổ tông môn biến mất vào hơn hai trăm năm trước thì Nhật Thần Tông cũng từ đó rớt ra khỏi nhóm Thất Tông. Tuy vậy Nhật Thần Tông cũng là một Tông môn lớn có tiềm lực vô cùng mạnh.
Nhật Thần Tông gồm một vị lão tổ đã đạt đến Nguyên Anh sơ kì quanh năm bế quan để kéo dài tuổi thọ cũng như duy trì vị thế Tông môn ba sao, còn ba vị Kim Đan kỳ là môn chủ Đặng Hùng và hai vị trưởng lão Trọng Khôi và Tiêu Tuất. Khoảng hơn ba mươi Trúc Cơ là các vị sư thúc hoặc các đệ tử có tiềm năng trong tông môn.
Muốn thành đệ tử nội môn ít nhất phải đạt được Luyện khí hậu kì, họ sẽ được các vị sư thúc, sư huynh cực lực tạo điều kiện để Trúc Cơ. Dù vậy, số lượng Trúc Cơ Đan mỗi năm cũng chỉ phát ra không quá năm viên. Còn ngoại môn đệ tử thì có tới hàng ngàn, không chỉ không có điều kiện tu luyện mà còn phải làm những việc lặt vặt cho tông môn. Cũng may hàng tháng, họ vẫn nhận được hai hạ phẩm linh thạch và một ít thời gian tu luyện.
Nhìn xung quanh thấy mọi người trong tông môn, Văn Dương sư thúc, Tào Thuần sư thúc, Tiêu Nhân sư thúc… Hắn mới tin rằng hắn đã trở lại trở lại mười hai năm trước, khi chỉ là chàng trai mười sáu tuổi tìm đủ mọi cách để gia nhập Tông môn.
Dù hắn biết tương lai tông môn càng ngày càng ảm đạm, mười hai năm sau Đại trưởng lão âm mưu tạo phản. Biết trước những biến cố như vậy, Trần Tiến cũng không có tâm trí ở lại đây nữa, hắn quyết chí tìm cách trốn đi, ít nhất cũng tìm được một tương lai sáng lạng hơn.
- Trần Tiến, Trần Tiến…. ai là Trần Tiến nhanh bước lên nhận linh thạch, nếu không sẽ bỏ qua lượt.
Tiếng gọi vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn, Trần Tiến sửng sốt theo bản năng chạy lên nhận linh thạch và cúi đầu cười trừ xin lỗi. Sau đó chạy vội lại vào hàng của mình.
- A……………….
Một tiếng kêu sợ hãi vang lên, Trần Tiến bừng tỉnh từ cơn ác mộng, vẻ mặt đầy hoảng sợ. Trần Tiến nhìn thấy một giấc mơ vô cùng chân thật và rõ ràng. Trần Tiến thấy rõ mình đang đi tuần khu vực bên ngoài ngoại sơn môn, vô tình trông thấy Đại trưởng lão nói chuyện với một hắc y nhân, tò mò Trần Tiến đứng bên cạnh nghe hai người trò chuyện. Khi nghe đến đoạn Đại trưởng lão dự tính tạo phản,Trần Tiến cả kinh khiến Đại trưởng lão phát giác sự có mặt của hắn.
- Ai! Là kẻ nào?
Vừa dứt lời Đại trưởng lão phi thân lên tung một chưởng vào thẳng nơi Trần Tiến đang ẩn nấp.
Trúng chiêu Trần Tiến đã bị trọng thương, sợ hãi hoảng sợ chạy trối chết, Trần Tiến không rõ ràng mình đang chạy theo phương hướng nào, chỉ điên cuồng lao về phía trước.
Cho đến khi Trần Tiến phát giác ra mình đã xuất hiện ở một hang động âm u không thấy lối ra.
Trong giấc mơ, Trần Tiến thấy mình sau khi dừng lại nghe được một thanh âm có khí tức tang thương, âm thanh khiến toàn bộ nỗi hoảng sợ của hắn càng thêm dồn dập.
- Đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng có người tiến được vào thế giới hoàng huyền này. Người thanh niên, người có ước nguyện gì không?
Trần Tiến hoảng loạn không còn suy nghĩ âm thanh phát ra từ đâu chỉ vội kêu hô lên:
- Cứu ta, cứu ta với! Ta đang bị Đại trưởng lão truy sát, lão ta muốn giết ta… giết ta diệt khẩu.
- Người đã bị nội thương nghiêm trọng, không thể nào qua khỏi sau nửa canh giờ nữa. Trước khi chết người có còn chấp niệm gì không ta sẽ hoàn thành cho người?
- Khôngggggg! Ta không muốn chết, ta muốn sông, cuộc sống ta còn bao nhiêu việc ta chưa hoàn thành.
Choàng tỉnh dậy, toàn thân hắn đau nhức, hắn vội vàng nhớ lại.
- Chuyện gì đã xảy ra? Đây là đâu?
Trần Tiến nhìn xung quanh phát hiện hắn đang nằm trên một cái giường gỗ. Trần Tiến nghi hoặc, rõ ràng mình đang bị truy sát bởi Đại trưởng lão mà?
Mỗi câu nói, mỗi sự kiện diễn ra rất rõ ràng khiến hắn không thể không nghi ngờ là tất cả những điều này rút cuộc là mộng hay đã phát sinh? Sao lại thế này, hay là ta đã chết thực sự. Đầu của Trần Tiến như muốn nứt ra, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng có thanh âm:
- Ê… người… người cái tên Tiến Trần kia, lại nằm lười đó sao, mau nhanh cùng mọi người chuẩn bị tập kết, hôm nay là ngày đệ tử ngoại môn chúng ta được phát linh thạch.
Trong lòng hắn mơ hồ, bỗng nhớ ra tên kia không phải là Đình Sơn sao, đây không phải căn nhà tranh mà ngày đó mười hai năm trước hắn gia nhập Nhật Thần Tông được bố trí cho đệ tử ngoại môn sao.
Dần dần hoàn tỉnh lại, ký ức dường như tràn vào trong óc hắn. Hắn có thể xác định đích thực hắn không sao, mọi thứ chỉ là giấc mơ thôi. Nhanh chóng thay đồ và chạy ra tập kết, nếu hắn nhớ không lầm đây là tháng đầu tiên hắn gia nhập Nhật Thần Tông.
Hắn thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ thật sự đây gọi là tái sinh sao? Chẳng lẽ giọng nói trong hang động đó quả thật là giúp ta hồi sinh sao?
Trần Tiến tâm tình cực kỳ kích động, hắn nghĩ rằng hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Vậy mà bây giờ bản thân có thể đứng đây còn có thể trọng sinh được nữa.
Sự kích động trong lòng hắn đã lên đến đỉnh điểm, sự run rẩy trong nội tâm hắn thật sự kích động. Nếu lúc này không phải đứng giữ quảng trường hắn đã hét lên thật to gào thét sung sướng.
Chưa bao giờ hắn lại cảm thấy ông trời đối đãi với hắn tốt như vậy, nhưng niềm vui chưa bao lâu, hiện thực đã bao phủ, hắn phát hiện ra hắn cũng chỉ quay lại thời gian mười hai năm trước là một kẻ không có cơ duyên cũng chẳng có tài năng gì.
Thầm nghĩ trong lòng, bản thân đã được trời cao ban cho cơ hội trọng sinh này, tại sao có thể dễ dàng buông tha. Bản thân phải đi trên con đường mới, không thể sống một kiếp “phế vật” để rồi khi bị truy sát cũng chỉ tuyệt vọng cầu sinh.
Nhật Thần Tông là một tông môn ba sao, do 1 vị cường nhân Nguyên Anh kì sáng lập ra từ cách đây hơn hai ngàn năm, thanh danh ở trong nước vô cùng lớn. Tuy nhiên, từ sau khi các lão tổ tông môn biến mất vào hơn hai trăm năm trước thì Nhật Thần Tông cũng từ đó rớt ra khỏi nhóm Thất Tông. Tuy vậy Nhật Thần Tông cũng là một Tông môn lớn có tiềm lực vô cùng mạnh.
Nhật Thần Tông gồm một vị lão tổ đã đạt đến Nguyên Anh sơ kì quanh năm bế quan để kéo dài tuổi thọ cũng như duy trì vị thế Tông môn ba sao, còn ba vị Kim Đan kỳ là môn chủ Đặng Hùng và hai vị trưởng lão Trọng Khôi và Tiêu Tuất. Khoảng hơn ba mươi Trúc Cơ là các vị sư thúc hoặc các đệ tử có tiềm năng trong tông môn.
Muốn thành đệ tử nội môn ít nhất phải đạt được Luyện khí hậu kì, họ sẽ được các vị sư thúc, sư huynh cực lực tạo điều kiện để Trúc Cơ. Dù vậy, số lượng Trúc Cơ Đan mỗi năm cũng chỉ phát ra không quá năm viên. Còn ngoại môn đệ tử thì có tới hàng ngàn, không chỉ không có điều kiện tu luyện mà còn phải làm những việc lặt vặt cho tông môn. Cũng may hàng tháng, họ vẫn nhận được hai hạ phẩm linh thạch và một ít thời gian tu luyện.
Nhìn xung quanh thấy mọi người trong tông môn, Văn Dương sư thúc, Tào Thuần sư thúc, Tiêu Nhân sư thúc… Hắn mới tin rằng hắn đã trở lại trở lại mười hai năm trước, khi chỉ là chàng trai mười sáu tuổi tìm đủ mọi cách để gia nhập Tông môn.
Dù hắn biết tương lai tông môn càng ngày càng ảm đạm, mười hai năm sau Đại trưởng lão âm mưu tạo phản. Biết trước những biến cố như vậy, Trần Tiến cũng không có tâm trí ở lại đây nữa, hắn quyết chí tìm cách trốn đi, ít nhất cũng tìm được một tương lai sáng lạng hơn.
- Trần Tiến, Trần Tiến…. ai là Trần Tiến nhanh bước lên nhận linh thạch, nếu không sẽ bỏ qua lượt.
Tiếng gọi vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn, Trần Tiến sửng sốt theo bản năng chạy lên nhận linh thạch và cúi đầu cười trừ xin lỗi. Sau đó chạy vội lại vào hàng của mình.
/117
|