Sau khi Hòa Minh rời đi, Trần Tiến cũng nhanh chóng đến tìm Cố Tiểu Trầm.
- Muội đã từng nghe nói đến Đại Hội Đan Sư chưa?
- Đại Hội Đan Sư? Làm sao huynh biết đến nó?
- Là do Hòa Minh, gã ta đến tìm huynh muốn huynh đại diện Lâm Hoa thành tham gia cuộc thi đó.
- Đại diện Lâm Hoa thành?
Đôi mắt của Cố Tiểu Trầm có vẻ ngạc nhiên chăm chú nhìn Trần Tiến với ánh mắt cần thêm lời giải thích. Trần Tiến nhìn vào ánh mắt đó mới chợt nhận ra, hình như cô nàng này hiểu lầm về một cuộc thi khác thì phải.
- Cái Đại Hội Đan Sư mà muội nói có ý nghĩa gì?
- Đó là một Đại Hội được diễn ra ba mươi năm một lần giữa các Hạ Vực với nhau dành cho Luyện Đan Sư niên kỷ không quá một trăm, do chính hai vị Đan Vương tổ chức từ cách đây hơn một ngàn năm. Qua cuộc thi không chỉ tìm kiếm các Luyện Đan Sư nhiều tiềm năng để bồi đắp trở thành Đan Vương mà còn có thể vào được một trong Thập Đại Bí Cảnh của Hạ Vực chúng ta là Phong Nha Động để thu thập dược liệu và tu luyện.
Thông tin này với Trần Tiến lại thêm một tầng ý nghĩa mới, hắn suy đoán rằng Đại Hội Đan Sư của ở Lâm Hoa thành có thể như một kiểu xét duyệt vòng loại để tìm ra người đại diện của Lâm Quốc.
- Thế trong Phong Nha Động có rất nhiều dược liệu quý hiếm sao?
Cố Tiểu Trầm gật đầu thể hiện đó là điều hiển nhiên.
- Đó là một bí cảnh được ước đoán tồn tại hơn mười vạn năm trước, nhưng nghe nói bị phong ấn bởi một sức mạnh của một cường giả tiên giới đến hơn một ngàn năm trước phong ấn trở nên yếu ớt nên một vị Đan Vương vô tình phát hiện được.
Nghe đến một bí cảnh tồn tại từ thời xa xưa như vậy kích thích không ít tò mò của hắn, lập tức trong đầu hắn hiện ngay đến suy nghĩ phải đến nơi đây xem thử biết đâu có thể phát hiện được tàn hồn của vị đại năng kia.
- Thế tại sao mỗi ba mươi năm thì mới vào bí cảnh đó một lần?
- Dù phong ấn nó yếu ớt nhưng không phải được giải trừ hoàn toàn, mà phải cứ cách ba mươi năm nó mới suy yếu một lần và mỗi lần như vậy chỉ kéo dài hơn mười ngày mà thôi.
- Ra là như vậy, nếu thế những người đi trước thu thập được không ít dược liệu quý hiếm.
- Chuyện này là đương nhiên rồi, tuy nhiên mọi người thật sự vẫn chưa đi hết một phần mười của bí cảnh. Muội nghe đồn rằng bí cảnh này là một động phủ của một tiên nhân nên có rất nhiều cấm chế còn tồn tại chính vì vậy chưa ai đủ thời gian mà khám phá ra hết toàn bộ không gian của bí cảnh. Chưa kể bí cảnh bị giới hạn niên kỷ nên cũng rất hiếm khi có một đại biểu anh tài nào đó để mở rộng phạm vi phát hiện trong bí cảnh.
Quả nhiên thế giới Tu chân quá rộng lớn, đối với Trần Tiến thì hắn hiện giờ chẳng khác gì một đứa trẻ mới bắt đầu tìm hiểu thế giới dù có mười hai năm trọng sinh thì cũng chẳng giúp ích gì cho hắn những việc này, cũng may bên cạnh hắn còn có một Cố Tiểu Trầm nếu không hắn sẽ bỏ qua cơ hội lần này mất.
Hắn tin tưởng vào suy luận của mình, nên lần này có thể có nguy hiểm nhưng hắn quyết định sẽ không bỏ qua cơ hội để có thể vào bí cảnh. Trong thâm tâm hắn là một sự khát khao tìm kiếm tàn hồn vị Hỗn Độn Đại Năng cũng như gia tăng sức mạnh bản thân mình.
Cố Tiểu Trầm sau khi nói sơ qua một lượt về Đan Sư Đại Hội liền thắc mắc Trần Tiến tại sao biết:
- Nói muội nghe tại sao huynh lại biết về đại hội?
Trần Tiến gãi đầu giải thích:
- Chẳng dám giấu gì muội, thành chủ Hòa Minh muốn ta đại diện Lâm Hoa thành tham gia cuộc thi “Đan Sư Đại Hội” diễn ra ở Lâm Quốc.
Cố Tiểu Trầm nghe xong, hết sức phấn khởi liền nói:
- Vậy huynh còn chần chừ gì nữa, đại hội ở Lâm Quốc chính là vòng loại tìm đại biểu của một quốc gia đấy.
- Đích thực là vòng loại của Đan Sư Đại Hội muội nói sao?
- Đúng vậy, ở Hải Vân Đại Lục muội cũng tổ chức để tìm ra nhóm mười Luyện Đan Sư xuất sắc như vậy trước khi Đan Sư Đại Hội toàn Hạ Vực diễn ra ba năm một lần. Theo thời gian muội biết thì Đại Hội lần trước diễn ra là tròn hai mươi bốn năm rồi, có lẽ đây là vòng loại của từng quốc gia trước khi tìm đại biểu cho cả một Đại Lục.
Có lời giải thích hợp tình hợp lý của Cố Tiểu Trầm, hắn càng tin chắc rằng giữa hai Đại Hội ít nhiều có liên quan. Tuy nhiên, nếu đặt mục tiêu tham gia cuộc thi toàn Hạ Vực thì hắn biết trình độ bây giờ của hắn quả thật phi thực tế. Nhưng hắn tin tưởng mình sẽ tiến bộ thần tốc.
- Tiểu Trầm! Cám ơn muội nhé, muội cho ta rất nhiều thông tin bổ ích đó.
- Những việc này có là gì? Những thông tin muội nói cũng không phải là bí mật gì để mà huynh phải cám ơn cả.
Trần Tiến mỉm cười, trong cuộc đời hắn có lẽ may mắn nhất ngoại trừ việc nhận được cơ duyên trọng sinh thì chính là quen biết Cố Tiểu Trầm đây.
- Dù không phải là bí mật gì nhưng nó cũng giúp huynh đưa ra một quyết định. Huynh sẽ tham gia cuộc thi này.
Cố Tiểu Trầm nhìn thấy gương mặt toát lên vẻ tự tin và tràn đầy quyết tâm của hắn bỗng cảm thấy có chút đỏ mặt. Từ hôm gặp ở cổng thành đến giờ, trong lòng cô có chút loạn nhịp không giải thích được.
- Huynh hiện tại đã là Luyện Đan Sư cấp ba?
- Vẫn chưa dám khẳng định nhưng có dị hỏa giúp sức thì hoàn toàn có thể luyện chế đan dược cấp ba.
- Dị hỏa! Huynh không thể sử dụng dị hỏa được, với tu vi bây giờ của huynh nếu đem ra cho mọi người biết thì cái chết là chắc chắn.
Cố Tiểu Trầm có chút lo lắng nói.
Trần Tiến hiểu được nỗi lo đó nên cũng thành thật đáp:
- Vốn dĩ từ đầu huynh không hề nghĩ sẽ để người ngoài biết mình sở hữu dị hỏa. Huynh sẽ dùng Chân Hỏa của mình để luyện đan. Sẵn tiện dược liệu huynh thu thập được từ Táo Quân Sơn cũng không ít, có thể lấy đó để luyện chế gia tăng kinh nghiệm
- Phải nhớ lời muội, tuyệt đối không lộ ra dị hỏa cho người ngoài biết trước khi huynh đạt đến Hư Thần kỳ.
Trần Tiến cảm thấy mình quả thật quá yếu đuối đi, khiến người con gái bên cạnh mình cũng lo lắng. Nhớ đến khoảng thời gian chỉ biết cắm đầu chạy ở Táo Quân Sơn, hắn rõ ràng mình đang vị trí nào.
- Tiểu Trầm! Huynh hiểu ý của muội. Muội hãy yên tâm đi, huynh khẳng định sẽ ghi nhớ rõ việc này. Bây giờ muội đưa huynh các đơn đặt hàng để huynh luyện chế đan dược và từ mai giúp huynh nhận các đơn đặt hàng của đan dược tam cấp.
Cố Tiểu Trầm rất cao hứng, lập tức đồng ý:
- Được rồi, huynh cứ yên tâm bế quan đi. Mọi việc cứ để muội lo, nhưng sau khi xong phải có thứ gì cho muội chứ, ví dụ một viên Ẩn Kim Đan chẳng hạn.
Trần Tiến biết Cố Tiểu Trầm cố ý nói vậy để tăng thêm áp lực để mình tập trung hơn nên cũng gật đầu sảng khoái đồng ý vì nguyên liệu hắn kiếm được từ mật thất quả thật không ít.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi trở về phòng, Trần Tiến trực tiếp xem các đơn hàng rồi bắt tay vào luyện chế. Thứ nhất để có thêm sản phẩm cho Dược Phẩm Đại Việt, thứ hai là khởi động cho mục tiêu thành công luyện chế Ẩn Kim Đan mà không dùng tới dị hỏa.
Bất cứ người nào nếu quen biết Trần Tiến ở ba năm trước chắc hết sức hoảng sợ khi biết được người thanh niên này bây giờ tu vi không chỉ Trúc Cơ trung kỳ mà còn một Luyện Đan Sư tam phẩm chắc sẽ kinh ngạc và khiếp sợ không ít.
Trần Tiến cũng hiểu rõ nếu không có Đại Việt Tinh Thần quyết và Bách Khoa Hỗn Độn Thiên Thư thì đích xác hắn bây giờ có lẽ Luyện Khí tầng ba cũng chưa tới. Chính vì vậy hắn biết thành tựu của hắn trong tương lai cũng sẽ vượt xa suy nghĩ của hắn bây giờ.
Lấy ra Lò Luyện Đan Sơ Khởi, sau một thời gian hắn đã thuận tay hơn trong việc sử dụng. Dùng Lò Luyện này giúp cho hắn không ít dù tỷ lệ đan dược cấp ba tăng lên không đến một thành. Lần này luyện chế Ẩn Kim Đan hắn thẩn trọng hơn lần trước rất nhiều, kinh nghiệm thất bại lần trước hắn vẫn chưa quên.
Hắn tập trung thần thức điều khiển lò luyện đan, bắt đầu ném nguyên liệu vào Lò Luyện. Dưới sự điều khiển của thần thức hắn khống chế mức độ phân chia tỷ lệ hợp lý. Rồi dùng chân nguyên đánh ra một nhóm chân hỏa để chính thức luyện chế đan dược.
Hắn vẫn tập trung cho từng nguyên liệu của Ẩn Kim Đan vào lò một cách chuẩn xác. Là một Luyện Đan Sư cần biết rằng chỉ cần sơ sẩy cho nhầm thứ tự vào cũng sẽ khiến luyện đan thất bại nên quá trình này tuy nhìn thì không quan trọng nhưng chính là bước cần lưu ý nhất.
Sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc, thở ra một hơi hắn ép những dược liệu lại với nhau dần tan ra không có bất kỳ mùi vị nào tản ra. Một canh giờ trôi qua, động tác của hắn dần chậm lại, cặn của những dược liệu cũng bị ép ra khỏi đỉnh.
Những dược liệu còn lại đang được thần thức của hắn điều khiển phân giải dần để chiết xuất ra trước khi đến bước cuối cùng là hợp đan. Dồn toàn bộ chân hỏa của mình, hắn lập tức dùng thần thức trộn lẫn nước thuốc từ dược liệu lại với nhau một cách nhanh chóng. Miệng hắn bắt đầu đọc đan quyết khống chế nó hội tụ và dần thành hình.
Mùi vị của thuốc từ trong Lò Luyện Đan cũng bắt đầu tỏa ra thoang thoảng, bỗng một tiếng keng keng kêu lên liên hồi. Hắn rút kinh nghiệm thất bại lần trước liền tụ lại chân nguyên rùi dùng chân hỏa khống chế lửa từ Lò Luyện Đan đang muốn trào ra.
Chỉ trong chớp mắt hành động đã kết thúc, trên môi hắn đã có thể nở một nụ cười mãn nguyện. Lần này đích xác hắn đã thành công, một lò Ẩn Kim Đan chính thức hoàn thành.
Vừa nhìn thấy thành quả của mình xong, hắn thở phào một hơi rồi cũng ngã thẳng nằm xuống dưới đất nhìn lên trần rồi hét lớn lên:
- Cuối cùng thì ta cũng đã thành công rồi
- Muội đã từng nghe nói đến Đại Hội Đan Sư chưa?
- Đại Hội Đan Sư? Làm sao huynh biết đến nó?
- Là do Hòa Minh, gã ta đến tìm huynh muốn huynh đại diện Lâm Hoa thành tham gia cuộc thi đó.
- Đại diện Lâm Hoa thành?
Đôi mắt của Cố Tiểu Trầm có vẻ ngạc nhiên chăm chú nhìn Trần Tiến với ánh mắt cần thêm lời giải thích. Trần Tiến nhìn vào ánh mắt đó mới chợt nhận ra, hình như cô nàng này hiểu lầm về một cuộc thi khác thì phải.
- Cái Đại Hội Đan Sư mà muội nói có ý nghĩa gì?
- Đó là một Đại Hội được diễn ra ba mươi năm một lần giữa các Hạ Vực với nhau dành cho Luyện Đan Sư niên kỷ không quá một trăm, do chính hai vị Đan Vương tổ chức từ cách đây hơn một ngàn năm. Qua cuộc thi không chỉ tìm kiếm các Luyện Đan Sư nhiều tiềm năng để bồi đắp trở thành Đan Vương mà còn có thể vào được một trong Thập Đại Bí Cảnh của Hạ Vực chúng ta là Phong Nha Động để thu thập dược liệu và tu luyện.
Thông tin này với Trần Tiến lại thêm một tầng ý nghĩa mới, hắn suy đoán rằng Đại Hội Đan Sư của ở Lâm Hoa thành có thể như một kiểu xét duyệt vòng loại để tìm ra người đại diện của Lâm Quốc.
- Thế trong Phong Nha Động có rất nhiều dược liệu quý hiếm sao?
Cố Tiểu Trầm gật đầu thể hiện đó là điều hiển nhiên.
- Đó là một bí cảnh được ước đoán tồn tại hơn mười vạn năm trước, nhưng nghe nói bị phong ấn bởi một sức mạnh của một cường giả tiên giới đến hơn một ngàn năm trước phong ấn trở nên yếu ớt nên một vị Đan Vương vô tình phát hiện được.
Nghe đến một bí cảnh tồn tại từ thời xa xưa như vậy kích thích không ít tò mò của hắn, lập tức trong đầu hắn hiện ngay đến suy nghĩ phải đến nơi đây xem thử biết đâu có thể phát hiện được tàn hồn của vị đại năng kia.
- Thế tại sao mỗi ba mươi năm thì mới vào bí cảnh đó một lần?
- Dù phong ấn nó yếu ớt nhưng không phải được giải trừ hoàn toàn, mà phải cứ cách ba mươi năm nó mới suy yếu một lần và mỗi lần như vậy chỉ kéo dài hơn mười ngày mà thôi.
- Ra là như vậy, nếu thế những người đi trước thu thập được không ít dược liệu quý hiếm.
- Chuyện này là đương nhiên rồi, tuy nhiên mọi người thật sự vẫn chưa đi hết một phần mười của bí cảnh. Muội nghe đồn rằng bí cảnh này là một động phủ của một tiên nhân nên có rất nhiều cấm chế còn tồn tại chính vì vậy chưa ai đủ thời gian mà khám phá ra hết toàn bộ không gian của bí cảnh. Chưa kể bí cảnh bị giới hạn niên kỷ nên cũng rất hiếm khi có một đại biểu anh tài nào đó để mở rộng phạm vi phát hiện trong bí cảnh.
Quả nhiên thế giới Tu chân quá rộng lớn, đối với Trần Tiến thì hắn hiện giờ chẳng khác gì một đứa trẻ mới bắt đầu tìm hiểu thế giới dù có mười hai năm trọng sinh thì cũng chẳng giúp ích gì cho hắn những việc này, cũng may bên cạnh hắn còn có một Cố Tiểu Trầm nếu không hắn sẽ bỏ qua cơ hội lần này mất.
Hắn tin tưởng vào suy luận của mình, nên lần này có thể có nguy hiểm nhưng hắn quyết định sẽ không bỏ qua cơ hội để có thể vào bí cảnh. Trong thâm tâm hắn là một sự khát khao tìm kiếm tàn hồn vị Hỗn Độn Đại Năng cũng như gia tăng sức mạnh bản thân mình.
Cố Tiểu Trầm sau khi nói sơ qua một lượt về Đan Sư Đại Hội liền thắc mắc Trần Tiến tại sao biết:
- Nói muội nghe tại sao huynh lại biết về đại hội?
Trần Tiến gãi đầu giải thích:
- Chẳng dám giấu gì muội, thành chủ Hòa Minh muốn ta đại diện Lâm Hoa thành tham gia cuộc thi “Đan Sư Đại Hội” diễn ra ở Lâm Quốc.
Cố Tiểu Trầm nghe xong, hết sức phấn khởi liền nói:
- Vậy huynh còn chần chừ gì nữa, đại hội ở Lâm Quốc chính là vòng loại tìm đại biểu của một quốc gia đấy.
- Đích thực là vòng loại của Đan Sư Đại Hội muội nói sao?
- Đúng vậy, ở Hải Vân Đại Lục muội cũng tổ chức để tìm ra nhóm mười Luyện Đan Sư xuất sắc như vậy trước khi Đan Sư Đại Hội toàn Hạ Vực diễn ra ba năm một lần. Theo thời gian muội biết thì Đại Hội lần trước diễn ra là tròn hai mươi bốn năm rồi, có lẽ đây là vòng loại của từng quốc gia trước khi tìm đại biểu cho cả một Đại Lục.
Có lời giải thích hợp tình hợp lý của Cố Tiểu Trầm, hắn càng tin chắc rằng giữa hai Đại Hội ít nhiều có liên quan. Tuy nhiên, nếu đặt mục tiêu tham gia cuộc thi toàn Hạ Vực thì hắn biết trình độ bây giờ của hắn quả thật phi thực tế. Nhưng hắn tin tưởng mình sẽ tiến bộ thần tốc.
- Tiểu Trầm! Cám ơn muội nhé, muội cho ta rất nhiều thông tin bổ ích đó.
- Những việc này có là gì? Những thông tin muội nói cũng không phải là bí mật gì để mà huynh phải cám ơn cả.
Trần Tiến mỉm cười, trong cuộc đời hắn có lẽ may mắn nhất ngoại trừ việc nhận được cơ duyên trọng sinh thì chính là quen biết Cố Tiểu Trầm đây.
- Dù không phải là bí mật gì nhưng nó cũng giúp huynh đưa ra một quyết định. Huynh sẽ tham gia cuộc thi này.
Cố Tiểu Trầm nhìn thấy gương mặt toát lên vẻ tự tin và tràn đầy quyết tâm của hắn bỗng cảm thấy có chút đỏ mặt. Từ hôm gặp ở cổng thành đến giờ, trong lòng cô có chút loạn nhịp không giải thích được.
- Huynh hiện tại đã là Luyện Đan Sư cấp ba?
- Vẫn chưa dám khẳng định nhưng có dị hỏa giúp sức thì hoàn toàn có thể luyện chế đan dược cấp ba.
- Dị hỏa! Huynh không thể sử dụng dị hỏa được, với tu vi bây giờ của huynh nếu đem ra cho mọi người biết thì cái chết là chắc chắn.
Cố Tiểu Trầm có chút lo lắng nói.
Trần Tiến hiểu được nỗi lo đó nên cũng thành thật đáp:
- Vốn dĩ từ đầu huynh không hề nghĩ sẽ để người ngoài biết mình sở hữu dị hỏa. Huynh sẽ dùng Chân Hỏa của mình để luyện đan. Sẵn tiện dược liệu huynh thu thập được từ Táo Quân Sơn cũng không ít, có thể lấy đó để luyện chế gia tăng kinh nghiệm
- Phải nhớ lời muội, tuyệt đối không lộ ra dị hỏa cho người ngoài biết trước khi huynh đạt đến Hư Thần kỳ.
Trần Tiến cảm thấy mình quả thật quá yếu đuối đi, khiến người con gái bên cạnh mình cũng lo lắng. Nhớ đến khoảng thời gian chỉ biết cắm đầu chạy ở Táo Quân Sơn, hắn rõ ràng mình đang vị trí nào.
- Tiểu Trầm! Huynh hiểu ý của muội. Muội hãy yên tâm đi, huynh khẳng định sẽ ghi nhớ rõ việc này. Bây giờ muội đưa huynh các đơn đặt hàng để huynh luyện chế đan dược và từ mai giúp huynh nhận các đơn đặt hàng của đan dược tam cấp.
Cố Tiểu Trầm rất cao hứng, lập tức đồng ý:
- Được rồi, huynh cứ yên tâm bế quan đi. Mọi việc cứ để muội lo, nhưng sau khi xong phải có thứ gì cho muội chứ, ví dụ một viên Ẩn Kim Đan chẳng hạn.
Trần Tiến biết Cố Tiểu Trầm cố ý nói vậy để tăng thêm áp lực để mình tập trung hơn nên cũng gật đầu sảng khoái đồng ý vì nguyên liệu hắn kiếm được từ mật thất quả thật không ít.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi trở về phòng, Trần Tiến trực tiếp xem các đơn hàng rồi bắt tay vào luyện chế. Thứ nhất để có thêm sản phẩm cho Dược Phẩm Đại Việt, thứ hai là khởi động cho mục tiêu thành công luyện chế Ẩn Kim Đan mà không dùng tới dị hỏa.
Bất cứ người nào nếu quen biết Trần Tiến ở ba năm trước chắc hết sức hoảng sợ khi biết được người thanh niên này bây giờ tu vi không chỉ Trúc Cơ trung kỳ mà còn một Luyện Đan Sư tam phẩm chắc sẽ kinh ngạc và khiếp sợ không ít.
Trần Tiến cũng hiểu rõ nếu không có Đại Việt Tinh Thần quyết và Bách Khoa Hỗn Độn Thiên Thư thì đích xác hắn bây giờ có lẽ Luyện Khí tầng ba cũng chưa tới. Chính vì vậy hắn biết thành tựu của hắn trong tương lai cũng sẽ vượt xa suy nghĩ của hắn bây giờ.
Lấy ra Lò Luyện Đan Sơ Khởi, sau một thời gian hắn đã thuận tay hơn trong việc sử dụng. Dùng Lò Luyện này giúp cho hắn không ít dù tỷ lệ đan dược cấp ba tăng lên không đến một thành. Lần này luyện chế Ẩn Kim Đan hắn thẩn trọng hơn lần trước rất nhiều, kinh nghiệm thất bại lần trước hắn vẫn chưa quên.
Hắn tập trung thần thức điều khiển lò luyện đan, bắt đầu ném nguyên liệu vào Lò Luyện. Dưới sự điều khiển của thần thức hắn khống chế mức độ phân chia tỷ lệ hợp lý. Rồi dùng chân nguyên đánh ra một nhóm chân hỏa để chính thức luyện chế đan dược.
Hắn vẫn tập trung cho từng nguyên liệu của Ẩn Kim Đan vào lò một cách chuẩn xác. Là một Luyện Đan Sư cần biết rằng chỉ cần sơ sẩy cho nhầm thứ tự vào cũng sẽ khiến luyện đan thất bại nên quá trình này tuy nhìn thì không quan trọng nhưng chính là bước cần lưu ý nhất.
Sắc mặt hắn trở nên nghiêm túc, thở ra một hơi hắn ép những dược liệu lại với nhau dần tan ra không có bất kỳ mùi vị nào tản ra. Một canh giờ trôi qua, động tác của hắn dần chậm lại, cặn của những dược liệu cũng bị ép ra khỏi đỉnh.
Những dược liệu còn lại đang được thần thức của hắn điều khiển phân giải dần để chiết xuất ra trước khi đến bước cuối cùng là hợp đan. Dồn toàn bộ chân hỏa của mình, hắn lập tức dùng thần thức trộn lẫn nước thuốc từ dược liệu lại với nhau một cách nhanh chóng. Miệng hắn bắt đầu đọc đan quyết khống chế nó hội tụ và dần thành hình.
Mùi vị của thuốc từ trong Lò Luyện Đan cũng bắt đầu tỏa ra thoang thoảng, bỗng một tiếng keng keng kêu lên liên hồi. Hắn rút kinh nghiệm thất bại lần trước liền tụ lại chân nguyên rùi dùng chân hỏa khống chế lửa từ Lò Luyện Đan đang muốn trào ra.
Chỉ trong chớp mắt hành động đã kết thúc, trên môi hắn đã có thể nở một nụ cười mãn nguyện. Lần này đích xác hắn đã thành công, một lò Ẩn Kim Đan chính thức hoàn thành.
Vừa nhìn thấy thành quả của mình xong, hắn thở phào một hơi rồi cũng ngã thẳng nằm xuống dưới đất nhìn lên trần rồi hét lớn lên:
- Cuối cùng thì ta cũng đã thành công rồi
/117
|