Cuối cùng, người khiến cho tất cả các giám khảo phải mặt mày biến đổi, hoàn toàn bị đả kích vào sự tự tin rất lớn. Một thiếu niên tuổi tầm hai mươi chỉ là một Trúc Cơ nho nhỏ lại có thể nhìn thấy đề thi ẩn trong bài thi. Chưa hết sự ngạc nhiên còn nằm ở đan phương mà hắn nghĩ ra cũng hoàn toàn vượt xa dự liệu của cả vị ngũ phẩm đan sư Nguyễn Thái Hòa khi đưa ra Dẫn Dược Thảo vào đề thi.
Ban đầu, Dẫn Dược Thảo chính là cố ý để nhắc nhở hướng các thí sinh hiểu ra đề thi ẩn. Ở đây có Trần Mạnh Đức có thể phát hiện ra nhưng thật sự thấu hiểu đến nỗi tạo ra một đan phương riêng biệt cho Dẫn Dược Thảo chỉ có một đó là chàng trai thoạt nhìn bình thường không có một nét nổi bật nào đang phải tĩnh tọa vì hao tổn tinh thần.
Đan phương của hắn suy nghĩ táo bạo, vượt xa cả người cho đề thi vì ban đầu vốn dĩ Dẫn Dược Thảo chính là được Nguyễn Thái Hòa lựa chọn làm vật dẫn cho tám loại kia tăng cường thuộc tính mà chế ra “Ích Nguyên Đan” tăng thêm tốc độ vận chuyển kinh mạch trong tu luyện. Không ngờ Trần Tiến làm ngược lại, lấy tám loại dược liệu để làm vật dẫn cho loại Dẫn Dược Thảo này độ thành công không chỉ thấp hơn mà chưa chắc đã có khả năng sẽ thành công.
Một Luyện Đan Sư cơ bản thì phải hiểu rõ thuộc tính các dược liệu. Loại cao cấp mới có thể bổ sung đủ thuộc tính cho loại thấp hơn, chứ loại thấp hơn không bao giờ đủ để cung cấp thuộc tính cho loại cao hơn. Thế nhưng, phương pháp Trần Tiến nghĩ ra thật sự là một bước đột phá lớn, dùng tám loại kia hút thuộc tính của nhau để tăng cường thuộc tính đủ để trở thành dược liệu làm vật dẫn cho Dẫn Dược Thảo.
Mặc dù độ hiểu quả như thế nào thì mọi người ở đây lúc này chưa kiểm chứng được. Nhưng suy nghĩ mới mẻ này quả nhiên nổ ra một cuộc tranh cãi giữa hai vị sư đệ của ông. Vị Lê Mạnh sư đệ không ngờ lần này lại đứng về phe ý tưởng của Trần Tiến. Ông ta cho rằng đây là một bước đột phá, thay cũ lập mới với tình trạng thiếu tài nguyên cao cấp nghiêm trọng hiện nay nếu phương pháp hấp thụ thuộc tính này thành công thì toàn bộ Tu Chân giới sẽ điên cuồng. Ngược lại Nguyễn Thái Hòa lại nghi kỵ chuyện này, đây chỉ là lý thuyết nếu thật sự làm được thì tại sao trải qua mấy trăm vạn năm chẳng lẽ các Luyện Đan Sư chưa từng thử qua.
Dù đúng hay sai thế nào, Trần Tiến chắc chắn đã trở thành người được ông ta xem trọng nhất. Không chỉ ở vòng loại mà cả vòng này đều đột phá trong tư duy và phương pháp. Nên khi vừa nhận ra nơi này có chút biến động, ông ta lập tức ra tay.
Thấy Lục Phẩm Đan Sư Lương Minh Nhật ra mặt giùm cho Lâm Hoa thành rất nhiều tu sĩ cũng trở nên xôn xao hướng về khu vực này. Gã Hòa Minh cũng rất nhanh tìm cách để kết thân với vị đệ nhất đan sư này. Không phải lúc nào cũng dễ dàng có cơ hội kết thân với một tiền bối đức cao vọng trọng. Nó sẽ giúp đỡ gã khá nhiều trong tương lai, trên hết tạm thời gã đang có rắc rối không nhỏ khi gặp phải vị sư thúc đáng ghét kia.
- Cám ơn tiền bối, phiền tiền bối đã ra mặt vì sự việc của những tiểu bối.
Ông lão mỉm cười vuốt lấy râu của mình cũng không thèm đáp lại sự nhiệt tình của gã Hòa Minh. Đầu tiên là lão nhìn qua bên Thi Sách gật đầu hài lòng, quả nhiên là một nam nhân lỗi lạc sau lướt qua bên cạnh nhìn vị tiểu cô nương đầy cá tính. Khi lướt qua nhìn ông dường như thấy trên người cô nàng này có gì đó khác lạ không thể nào giải thích được.
- Quả là những người trẻ tuổi đày nhiệt huyết. Thế nhưng không được làm loạn ở Đại Hội.
Dứt lời vị Lương Đan Sư cũng trở về vị trí của mình. Đám đông xung quanh thấy rõ ràng thái độ đối xử của vị tiền bối với hai nhóm khác nhau rõ ràng, lập tức có nhiều lời đồn đoán. Tuy nhiên, mọi người đều chỉ tập trung vào Thi Sách.
- Quả nhiên nhóm mười người dẫn đầu có sự ưu ái từ vị Lương tiền bối mà.
- Nói thừa, điều đó chỉ chỉ chứng tỏ bọn họ có năng lực nên được coi trọng thôi.
- Thi Sách của Thái Thượng Môn dù sao cũng là một anh tài được chút ưu ái là đúng rồi.
- Cũng không hẳn, nếu tính ra tên Hồ Nhất Long tiềm năng còn muốn cao hơn mà. Ở đại hội môn phái bốn sao, hắn lọt vào nhóm tứ cường còn gì.
- Các người nhiều lời thật, làm sao các người có thể biết suy nghĩ của vị tiền bối.
- Vị cô nương vừa rồi lạ mắt thật tu vi lại cao như vậy, không biết là ai. Ta thấy đi chung với nhóm người Lâm Hoa thành, chắc là liên quan đến bọn họ. Có lẽ lần này không dễ Linh Lung Môn bỏ qua đâu.
…
Lời bàn tán xôn xao bị cắt đứt bởi âm thanh từ trên đài cao.
- Cuộc tranh tài ở vòng hai đại hội chính thức kết thúc. Mọi người chuẩn bị nghe công bố kết quả, ở vòng này thứ hạng sẽ dựa trên điểm số của từng người.
Hạng sáu mươi tư, Dương Ni sáu mươi điểm
Hạng sáu mươi ba, Liên Bích sáu mươi mốt điểm.
Hạng sáu mươi hai, Lê Văn Long sáu mươi mốt điểm.
Nhiều người không ngờ được rằng vòng thi này lại được chấm điểm gắt đến như vậy. Giám khảo không ngờ lại chấm đến từng điểm. Tuy nhiên hiện giờ những người có tên đã biết mình bị loại đang hết sức thất vọng. Còn những người chưa có tên vẫn đang hết sức hồi hộp, hy vọng hạng càng cao càng tốt.
…
Hạng ba mươi hai, Lý Quảng bảy mươi tư
Hạng ba mươi mốt, Vân Linh bảy mươi sáu
Hạng ba mươi, Đỗ Hoàng Phúc bảy mươi sáu
…
Những người có tên trong nhóm còn lại đang ăn mừng vì chắc chắn họ sẽ tiếp tục vào vòng trong rồi. Lúc này Hòa Minh thở phào nhẹ nhõm, như vậy có nghĩa Trần Tiến đã hoàn thành chỉ tiêu vào vòng ba. Tuy nhiên, không ngờ được cái gã Lâm Viễn cũng kiếm được một tên nhóc có năng lực như vậy.
…
Hạng mười, Thi Sách tám mươi hai
Hạng chín, Hồ Nhất Long, tám mươi ba
Hạng tám, Lục Linh Lan, tám mươi ba
Hạng bảy, Nguyễn Xuân Kiên, tám mươi bốn
Hạng sáu, Lâm Bách Nhật chín mươi hai
Hạng năm, Lý Thu Phương chín mươi ba
…
- Tên Hồ Nhất Long quả nhiên thực lực cao nếu không phải nhóm mười người dẫn đầu được cộng điểm thì vị trí của hắn đã cao hơn rồi.
- Chỉ còn bốn người thôi, Lê Công Trí chắc chắn dẫn đầu rồi.
- Không ngờ trừ Lê Công Trí ba cái tên còn lại lạ hoắc.
Hòa Minh cười không thể nhặt được mồm, người của gã hai vòng liên tiếp trở thành người đứng nhóm đầu, sau vòng này hắn chắc chắn nở mày mở mặt rồi. Cảm thấy lựa chọn ngày xưa của mình quả nhiên không sai mà càng nghĩ hắn càng cảm thấy mình may mắn.
Lý Thu Thủy không ngờ rằng vị sư muội tài năng của mình chỉ hạng năm. Đành rằng thua tên Lê Công Trí không nói, đằng này còn tận ba người nữa. Riêng Lý Thu Phương dường như hiểu ra mình tại sao đứng thứ năm, cô di chuyển ánh mắt về Trần Tiến đang tĩnh tọa.
- “Chẳng lẽ có bí mật nào đó trong đề thi sao?”.
Tên Lê Công Minh thấy vị trí của biểu ca mình chắc chắn xếp trên cô nàng xinh đẹp Lý Thu Phương liền nhìn qua bên Lý Thu Thủy rồi cười châm chọc khiến cô nàng tức tối mà dậm chân.
…
Bốn người còn lại: Lê Công Trí, Trần Mạnh Đức, Dương Thiên Yết và Trần Tiến đều tròn một trăm điểm. Giữ bốn vị trí đứng đầu.
Bốn người cùng dẫn đầu, gây nên một sự náo động lớn với tất cả từ khán giả, thí sinh đến cả bốn nhân vật chính.
Trên đài cao các vị giám khảo đang thảo luận với nhau về điểm số của các thí sinh.
- Ba vị sư thúc thật sư cảm thấy sắp xếp như vậy hợp lý không?
Đan sư Lương Minh Nhật nói:
- Đây là cách bảo vệ Trần Tiến, nếu thật sự xuất hiện một thiên tài đỉnh cao không hợp lý như vậy sẽ khiến hắn thành đối tượng bị công kích. Sự việc của tên Hồ Nhất Long là một ví dụ.
- Đúng vậy, đệ cũng đồng ý với cách xử lý này của huynh. Tài năng thật sự của chàng trai này quả nhiên làm người ta phải ngưỡng mộ. Tự hỏi đệ hơn ba trăm năm trước cũng xem là một tài năng đáng kiêu ngạo nhưng so với chàng trai này quả là tự hổ thẹn.
Lê Mạnh lắc đầu cười khổ nói.
- Ba người kia cũng rất xứng đáng đạt điểm tuyệt đối. Thế nên kết quả này là lưỡng toàn kỳ mỹ rồi. Dù sao vẫn còn hai vòng nữa có lẽ lúc đó chúng ta thật sự đánh giá chính xác được khả năng của Trần Tiến như thế nào. Thế còn Trần Mạnh Đức sư huynh đánh giá thế nào?
Nguyễn Thái Hòa liền đặt nghi vấn cho vị sư huynh mình.
- Chàng trai này quả nhiên gây bất ngờ, nhưng khi ta quét thần thức qua phát hiện trên người cậu ta có khí của một người quen.
- Người sư huynh quen là ai?
- Các đệ cũng biết đấy thôi, Lục Phẩm Đan Sư của Liêu Quốc Hoàng Nhan Liệt.
- Chẳng phải lão ta đã bị sư phụ chúng ta tiêu diệt hai trăm năm trước rồi sao.
Lương tiền bối gật đầu.
- Đúng vậy, nhưng ta nghĩ có lẽ hắn ta may mắn đạt được truyền thừa luyện đan. Tương lai cũng là một Đan Sư có tiền đồ. Hy vọng cơ duyên như vậy sẽ không đi lầm đường lạc bước. Về phần Lê Công Trí ban đầu chính ta nhận định thực lực của y là Luyện Đan Sư tứ phẩm quả nhiên không sai biệt. Còn trẻ như vậy đã thành tựu như thế, chứng tỏ Lê gia cũng hao tổn không ít bao nhiêu tâm huyết.
- Vậy còn Dương Thiên Yết thì sao sư thúc?
- Tên này… không đơn giản nhìn sơ qua hắn hành động cực kỳ dị hợm, thế nhưng rõ ràng hắn luôn rõ hành động của mình. Giữa bao nhiêu người vậy vẫn không ai phát hiện được thực lực của hắn. Mặc dù nổi bật nhất nhưng cũng khiến người khác chán ghét nhất.
- Sư huynh quả nhiên tinh mắt, như vậy bốn người này đều có điểm đặc biệt cũng may là danh ngạch tham dự cuộc thi Đan Sư Đại Hội mười ba Hạ Vực của hai năm sau có tới năm suất cho Lâm Quốc nên cũng không bỏ sót người nào.
Nguyễn Thái Hòa dường như càng ngày càng hài lòng với những người này. Phải biết rằng ba mươi hai năm trước, ông ta là giám khảo cuộc thi này ở Lâm Quốc. Cả năm người được chọn đều khiến y thất vọng không một ai có thể vượt qua vòng một Đan Đạo ở cuộc thi mười ba Ha Vực. Lần này, những thí sinh này đều đem lại hy vọng cho y tránh phải mất mặt với các vị sư huynh đệ hay tiền bối của Đan Sư hội.
Ban đầu, Dẫn Dược Thảo chính là cố ý để nhắc nhở hướng các thí sinh hiểu ra đề thi ẩn. Ở đây có Trần Mạnh Đức có thể phát hiện ra nhưng thật sự thấu hiểu đến nỗi tạo ra một đan phương riêng biệt cho Dẫn Dược Thảo chỉ có một đó là chàng trai thoạt nhìn bình thường không có một nét nổi bật nào đang phải tĩnh tọa vì hao tổn tinh thần.
Đan phương của hắn suy nghĩ táo bạo, vượt xa cả người cho đề thi vì ban đầu vốn dĩ Dẫn Dược Thảo chính là được Nguyễn Thái Hòa lựa chọn làm vật dẫn cho tám loại kia tăng cường thuộc tính mà chế ra “Ích Nguyên Đan” tăng thêm tốc độ vận chuyển kinh mạch trong tu luyện. Không ngờ Trần Tiến làm ngược lại, lấy tám loại dược liệu để làm vật dẫn cho loại Dẫn Dược Thảo này độ thành công không chỉ thấp hơn mà chưa chắc đã có khả năng sẽ thành công.
Một Luyện Đan Sư cơ bản thì phải hiểu rõ thuộc tính các dược liệu. Loại cao cấp mới có thể bổ sung đủ thuộc tính cho loại thấp hơn, chứ loại thấp hơn không bao giờ đủ để cung cấp thuộc tính cho loại cao hơn. Thế nhưng, phương pháp Trần Tiến nghĩ ra thật sự là một bước đột phá lớn, dùng tám loại kia hút thuộc tính của nhau để tăng cường thuộc tính đủ để trở thành dược liệu làm vật dẫn cho Dẫn Dược Thảo.
Mặc dù độ hiểu quả như thế nào thì mọi người ở đây lúc này chưa kiểm chứng được. Nhưng suy nghĩ mới mẻ này quả nhiên nổ ra một cuộc tranh cãi giữa hai vị sư đệ của ông. Vị Lê Mạnh sư đệ không ngờ lần này lại đứng về phe ý tưởng của Trần Tiến. Ông ta cho rằng đây là một bước đột phá, thay cũ lập mới với tình trạng thiếu tài nguyên cao cấp nghiêm trọng hiện nay nếu phương pháp hấp thụ thuộc tính này thành công thì toàn bộ Tu Chân giới sẽ điên cuồng. Ngược lại Nguyễn Thái Hòa lại nghi kỵ chuyện này, đây chỉ là lý thuyết nếu thật sự làm được thì tại sao trải qua mấy trăm vạn năm chẳng lẽ các Luyện Đan Sư chưa từng thử qua.
Dù đúng hay sai thế nào, Trần Tiến chắc chắn đã trở thành người được ông ta xem trọng nhất. Không chỉ ở vòng loại mà cả vòng này đều đột phá trong tư duy và phương pháp. Nên khi vừa nhận ra nơi này có chút biến động, ông ta lập tức ra tay.
Thấy Lục Phẩm Đan Sư Lương Minh Nhật ra mặt giùm cho Lâm Hoa thành rất nhiều tu sĩ cũng trở nên xôn xao hướng về khu vực này. Gã Hòa Minh cũng rất nhanh tìm cách để kết thân với vị đệ nhất đan sư này. Không phải lúc nào cũng dễ dàng có cơ hội kết thân với một tiền bối đức cao vọng trọng. Nó sẽ giúp đỡ gã khá nhiều trong tương lai, trên hết tạm thời gã đang có rắc rối không nhỏ khi gặp phải vị sư thúc đáng ghét kia.
- Cám ơn tiền bối, phiền tiền bối đã ra mặt vì sự việc của những tiểu bối.
Ông lão mỉm cười vuốt lấy râu của mình cũng không thèm đáp lại sự nhiệt tình của gã Hòa Minh. Đầu tiên là lão nhìn qua bên Thi Sách gật đầu hài lòng, quả nhiên là một nam nhân lỗi lạc sau lướt qua bên cạnh nhìn vị tiểu cô nương đầy cá tính. Khi lướt qua nhìn ông dường như thấy trên người cô nàng này có gì đó khác lạ không thể nào giải thích được.
- Quả là những người trẻ tuổi đày nhiệt huyết. Thế nhưng không được làm loạn ở Đại Hội.
Dứt lời vị Lương Đan Sư cũng trở về vị trí của mình. Đám đông xung quanh thấy rõ ràng thái độ đối xử của vị tiền bối với hai nhóm khác nhau rõ ràng, lập tức có nhiều lời đồn đoán. Tuy nhiên, mọi người đều chỉ tập trung vào Thi Sách.
- Quả nhiên nhóm mười người dẫn đầu có sự ưu ái từ vị Lương tiền bối mà.
- Nói thừa, điều đó chỉ chỉ chứng tỏ bọn họ có năng lực nên được coi trọng thôi.
- Thi Sách của Thái Thượng Môn dù sao cũng là một anh tài được chút ưu ái là đúng rồi.
- Cũng không hẳn, nếu tính ra tên Hồ Nhất Long tiềm năng còn muốn cao hơn mà. Ở đại hội môn phái bốn sao, hắn lọt vào nhóm tứ cường còn gì.
- Các người nhiều lời thật, làm sao các người có thể biết suy nghĩ của vị tiền bối.
- Vị cô nương vừa rồi lạ mắt thật tu vi lại cao như vậy, không biết là ai. Ta thấy đi chung với nhóm người Lâm Hoa thành, chắc là liên quan đến bọn họ. Có lẽ lần này không dễ Linh Lung Môn bỏ qua đâu.
…
Lời bàn tán xôn xao bị cắt đứt bởi âm thanh từ trên đài cao.
- Cuộc tranh tài ở vòng hai đại hội chính thức kết thúc. Mọi người chuẩn bị nghe công bố kết quả, ở vòng này thứ hạng sẽ dựa trên điểm số của từng người.
Hạng sáu mươi tư, Dương Ni sáu mươi điểm
Hạng sáu mươi ba, Liên Bích sáu mươi mốt điểm.
Hạng sáu mươi hai, Lê Văn Long sáu mươi mốt điểm.
Nhiều người không ngờ được rằng vòng thi này lại được chấm điểm gắt đến như vậy. Giám khảo không ngờ lại chấm đến từng điểm. Tuy nhiên hiện giờ những người có tên đã biết mình bị loại đang hết sức thất vọng. Còn những người chưa có tên vẫn đang hết sức hồi hộp, hy vọng hạng càng cao càng tốt.
…
Hạng ba mươi hai, Lý Quảng bảy mươi tư
Hạng ba mươi mốt, Vân Linh bảy mươi sáu
Hạng ba mươi, Đỗ Hoàng Phúc bảy mươi sáu
…
Những người có tên trong nhóm còn lại đang ăn mừng vì chắc chắn họ sẽ tiếp tục vào vòng trong rồi. Lúc này Hòa Minh thở phào nhẹ nhõm, như vậy có nghĩa Trần Tiến đã hoàn thành chỉ tiêu vào vòng ba. Tuy nhiên, không ngờ được cái gã Lâm Viễn cũng kiếm được một tên nhóc có năng lực như vậy.
…
Hạng mười, Thi Sách tám mươi hai
Hạng chín, Hồ Nhất Long, tám mươi ba
Hạng tám, Lục Linh Lan, tám mươi ba
Hạng bảy, Nguyễn Xuân Kiên, tám mươi bốn
Hạng sáu, Lâm Bách Nhật chín mươi hai
Hạng năm, Lý Thu Phương chín mươi ba
…
- Tên Hồ Nhất Long quả nhiên thực lực cao nếu không phải nhóm mười người dẫn đầu được cộng điểm thì vị trí của hắn đã cao hơn rồi.
- Chỉ còn bốn người thôi, Lê Công Trí chắc chắn dẫn đầu rồi.
- Không ngờ trừ Lê Công Trí ba cái tên còn lại lạ hoắc.
Hòa Minh cười không thể nhặt được mồm, người của gã hai vòng liên tiếp trở thành người đứng nhóm đầu, sau vòng này hắn chắc chắn nở mày mở mặt rồi. Cảm thấy lựa chọn ngày xưa của mình quả nhiên không sai mà càng nghĩ hắn càng cảm thấy mình may mắn.
Lý Thu Thủy không ngờ rằng vị sư muội tài năng của mình chỉ hạng năm. Đành rằng thua tên Lê Công Trí không nói, đằng này còn tận ba người nữa. Riêng Lý Thu Phương dường như hiểu ra mình tại sao đứng thứ năm, cô di chuyển ánh mắt về Trần Tiến đang tĩnh tọa.
- “Chẳng lẽ có bí mật nào đó trong đề thi sao?”.
Tên Lê Công Minh thấy vị trí của biểu ca mình chắc chắn xếp trên cô nàng xinh đẹp Lý Thu Phương liền nhìn qua bên Lý Thu Thủy rồi cười châm chọc khiến cô nàng tức tối mà dậm chân.
…
Bốn người còn lại: Lê Công Trí, Trần Mạnh Đức, Dương Thiên Yết và Trần Tiến đều tròn một trăm điểm. Giữ bốn vị trí đứng đầu.
Bốn người cùng dẫn đầu, gây nên một sự náo động lớn với tất cả từ khán giả, thí sinh đến cả bốn nhân vật chính.
Trên đài cao các vị giám khảo đang thảo luận với nhau về điểm số của các thí sinh.
- Ba vị sư thúc thật sư cảm thấy sắp xếp như vậy hợp lý không?
Đan sư Lương Minh Nhật nói:
- Đây là cách bảo vệ Trần Tiến, nếu thật sự xuất hiện một thiên tài đỉnh cao không hợp lý như vậy sẽ khiến hắn thành đối tượng bị công kích. Sự việc của tên Hồ Nhất Long là một ví dụ.
- Đúng vậy, đệ cũng đồng ý với cách xử lý này của huynh. Tài năng thật sự của chàng trai này quả nhiên làm người ta phải ngưỡng mộ. Tự hỏi đệ hơn ba trăm năm trước cũng xem là một tài năng đáng kiêu ngạo nhưng so với chàng trai này quả là tự hổ thẹn.
Lê Mạnh lắc đầu cười khổ nói.
- Ba người kia cũng rất xứng đáng đạt điểm tuyệt đối. Thế nên kết quả này là lưỡng toàn kỳ mỹ rồi. Dù sao vẫn còn hai vòng nữa có lẽ lúc đó chúng ta thật sự đánh giá chính xác được khả năng của Trần Tiến như thế nào. Thế còn Trần Mạnh Đức sư huynh đánh giá thế nào?
Nguyễn Thái Hòa liền đặt nghi vấn cho vị sư huynh mình.
- Chàng trai này quả nhiên gây bất ngờ, nhưng khi ta quét thần thức qua phát hiện trên người cậu ta có khí của một người quen.
- Người sư huynh quen là ai?
- Các đệ cũng biết đấy thôi, Lục Phẩm Đan Sư của Liêu Quốc Hoàng Nhan Liệt.
- Chẳng phải lão ta đã bị sư phụ chúng ta tiêu diệt hai trăm năm trước rồi sao.
Lương tiền bối gật đầu.
- Đúng vậy, nhưng ta nghĩ có lẽ hắn ta may mắn đạt được truyền thừa luyện đan. Tương lai cũng là một Đan Sư có tiền đồ. Hy vọng cơ duyên như vậy sẽ không đi lầm đường lạc bước. Về phần Lê Công Trí ban đầu chính ta nhận định thực lực của y là Luyện Đan Sư tứ phẩm quả nhiên không sai biệt. Còn trẻ như vậy đã thành tựu như thế, chứng tỏ Lê gia cũng hao tổn không ít bao nhiêu tâm huyết.
- Vậy còn Dương Thiên Yết thì sao sư thúc?
- Tên này… không đơn giản nhìn sơ qua hắn hành động cực kỳ dị hợm, thế nhưng rõ ràng hắn luôn rõ hành động của mình. Giữa bao nhiêu người vậy vẫn không ai phát hiện được thực lực của hắn. Mặc dù nổi bật nhất nhưng cũng khiến người khác chán ghét nhất.
- Sư huynh quả nhiên tinh mắt, như vậy bốn người này đều có điểm đặc biệt cũng may là danh ngạch tham dự cuộc thi Đan Sư Đại Hội mười ba Hạ Vực của hai năm sau có tới năm suất cho Lâm Quốc nên cũng không bỏ sót người nào.
Nguyễn Thái Hòa dường như càng ngày càng hài lòng với những người này. Phải biết rằng ba mươi hai năm trước, ông ta là giám khảo cuộc thi này ở Lâm Quốc. Cả năm người được chọn đều khiến y thất vọng không một ai có thể vượt qua vòng một Đan Đạo ở cuộc thi mười ba Ha Vực. Lần này, những thí sinh này đều đem lại hy vọng cho y tránh phải mất mặt với các vị sư huynh đệ hay tiền bối của Đan Sư hội.
/117
|