Với yêu cầu của Mitsuda Saburo, Diêu Nguyên đương nhiên cự tuyệt ngay lập tức. Điều này không chỉ đơn thuần là vấn đề an toàn của vắc xin, mà ở thân phận của Mitsuda Saburo. Tuy những bệnh nhân như Trương Hằng, Nhâm Đào đều vô cùng quan trọng, hơn nữa còn là anh hùng nhân loại. Nhưng không thể vì bọn họ mà hi sinh thêm một nhĩ ngữ giả nữa.
Việc thử nghiệm lên cơ thể con người phải trải qua đủ quá trình, như tìm người thử bằng phương thức tình nguyện, hoặc tàn nhẫn hơn…thử nghiệm chúng lên người của các tử tù. Tuy điều này có thể coi như vô nhân tính, thậm chí là tàn nhẫn, nhưng với hoàn cảnh hiện giờ của phi thuyền Hi Vọng, số lượng dân chúng chỉ mới mười mấy vạn người, làm sao có thể hi sinh một nhĩ ngữ đây? Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mitsuda Saburo không có vẻ bất ngờ, chỉ bình thản nói:
-Xin lỗi hạm trưởng, trước lúc đến đây tôi đã tiêm siêu vắc xin vào người mình. Đồng thời, tôi cũng hô hấp không khí trên hành tinh này. Theo tính toán, chỉ khoảng nửa tiếng sau, sẽ biết loại vắc xin này có công dụng hay không.
-Cậu?!
Diêu Nguyên đứng phắt dậy, cơ hồ gần như gầm lên.
Mitsuda Saburo vẫn bình tĩnh:
-Loại vắc xin này không có khả năng lây nhiễm. Một khi tiến vào cơ thể con người, sẽ hòa trộn cùng hệ thống miễn dịch, tạo nên chủng loại bạch cầu mới, có khả năng đề kháng vi khuẩn và virus trên hành tinh này. Cho nên, ngài không cần lo lắng về khả năng truyền nhiễm. Dĩ nhiên, có thể các bệnh do vi khuẩn hoặc virus gây ra lại lây nhiễm. Vì vậy, xin lỗi hạm trưởng, bây giờ tôi sẽ đi đến phòng cách ly. Tôi sẽ ở đó cho đến lúc loại vắc xin thành công, hoặc thất bại…
Nói xong, Saburo khẽ khom người chào Diêu Nguyên, sau đó xoay người đi ra ngoài, lên xe điện.
Diêu Nguyên vẫn đứng ngơ ngác tại chỗ, một lúc sau mới thở dài:
-Trao quyền chỉ huy tạm thời cho thiếu tá Vương Quang Chính. Ta…phải đi xử lý công việc về virus trên hành tinh này. Cứ thế đi, gọi cho thiếu tá Vương Quang Chính, để cho ông ấy trở về.
Nói xong, Diêu Nguyên cũng vội vàng chạy ra ngoài, theo sát Mitsuda Saburo tiến về phòng cách ly.
Trong nửa tiếng đồng hồ kế tiếp, tuy nói Mitsuda Saburo bị giam trong phòng cách ly, thân là con người đầu tiên thử nghiệm loại vắc xin, trên người hắn được gắn đầy các cảm biến và dụng cụ theo dõi. Mỗi khi có sự biến hóa nào, dù là nhỏ nhất đều được ghi lại và hiển thị trên màn hình bên ngoài.
-Hạch Lympho (1) đã sưng to, xuất hiện tình trạng lây nhiễm. Kỳ lạ, tại sao siêu vắc xin không có phản ứng nào đây?
Một nhân viên nghiên cứu nhìn lên màn hình theo dõi, lẩm bẩm.
Không riêng gì hắn, các nhân viên khác bên cạnh cũng vô cùng khó hiểu. Bởi theo các thí nghiệm lên chuột bạch ZH lúc trước, thông thường chỉ vài phút sau khi tiêm vắc xin sẽ có phản ứng ngay. Dĩ nhiên, một phần cũng do tốc độ trao đổi chất của chuột bạch ZH cao hơn người bình thường khá nhiều. Nhưng với thể trạng của loài người, tệ lắm cũng phải trong 30 phút đến một tiếng đồng hồ đã xảy ra phản ứng rồi. Còn với Mitsuda Saburo, từ lúc tiêm siêu vắc xin đến giờ đã hơn một tiếng, nhưng lại không có bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ siêu vắc xin đang hoạt động cả. Khó trách các nhân viên nghiên cứu cảm thấy khó hiểu.
Nhưng trong lúc bọn họ đang thảo luận, Saburo đang im lặng nằm trên giường chợt run lên. Cùng lúc đó, màn hình bên ngoài hiển thị thông tin báo hiệu nhiệt độ bệnh nhân đang thay đổi.
-Nhiệt độ đang tăng, 39 độ. Vẫn đang tiếp tục tăng lên – 39,5 độ. Đã vượt qua 40 độ! Vẫn còn tiếp tục tăng.
Một nhân viên nghiên cứu nhìn lên màn hình theo dõi, kêu lên.
Một nhà khoa học bên cạnh vội vàng nói:
-Chuẩn bị tiêm dung dịch A vào. Nó có thể trung hòa một phần tác dụng phụ của loại siêu vắc xin này. Chắc tiến sĩ đã tự mình tiêm siêu vắc xin quá liều rồi. Hỏng, nếu thế, thân thể của tiến sĩ sẽ không chịu được. Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nhanh chóng, thông qua cánh tay robot, dung dịch A được tiêm vào người Saburo. Dần dần, nhiệt độ của cơ thể hắn đã được kiểm soát, nhưng vẫn ở mức 39,7 độ, không thể giảm xuóng. Mà lúc này, Saburo đã lâm vào trạng thái hôn mê, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng không cần bệnh tật do virus, vi khuẩn gây ra giết chết hắn, chỉ riêng tác dụng phụ của siêu vắc xin đã đủ đưa hắn lên đường rồi.
Diêu Nguyên đi tới đi lui bên ngoài phòng cách ly, khi Saburo gặp nguy hiểm, chân mày hắn nhíu lại thật sâu. Cho đến khi các nhà khoa học khác báo cáo về tình huống, hắn nhìn qua thành phần cũng như sơ đồ cấu tạo của loại siêu vắc xin, thêm vào các dòng chú thích, phân tích…Chợt bên tai hắn vang lên một giọng nói mờ nhạt. Đó là kỹ năng của nhĩ ngữ giả…
Ngay lập tức, hắn gọi một binh lính liên lạc đến, ra lệnh:
-Lập tức đi đến cơ quan tân nhân loại, lấy ba liều thuốc X đến đây. Đúng rồi, mang theo thẻ thân phận của ta, như vậy mới có thể lấy được. Đi mau.
Binh lính liên lạc sửng sốt, nhưng lập tức nhận thẻ thân phận từ Diêu Nguyên, cúi người chào, sau đó tức tốc lên xe điện, rời đi.
Các nhà khoa học bên cạnh ngẩn cả người, một người tò mò hỏi:
-Hạm trưởng, loại thuốc X kia là gì vậy? Một loại thuốc mới sao?
-Không.
Diêu Nguyên lắc đầu đáp:
-Là một loại hóc môn kỳ lạ do cơ thể chúng ta tiết ra khi sử dụng kỹ năng tân nhân loại. Nó có tác dụng giảm bớt tác dụng phụ do sử dụng kỹ năng tân nhân loại quá độ, cũng như tăng cường khả năng phản xạ…Có thể nói, về cơ bản nó là một loại thuốc kích thích.
Các nhà khoa học này nhìn lẫn nhau, một người khác hỏi tiếp:
-Hạm trưởng, nhưng với tình trạng của tiến sĩ Mitsuda Saburo hiện giờ, nếu tiếp tục tiêm thuốc kích thích vào….Như vậy e rằng không ổn lắm? Dù sao, hiện giờ trong cơ thể của ngài ấy đã có quá nhiều tác nhân rối loạn, nếu thêm nữa, e rằng thân thể không thể chịu được…
Diêu Nguyên phản bác:
-Thân thể của cậu ta đã không thể chịu được nữa rồi! Ngu ngốc, lại dùng chính cơ thể mình làm vật thí nghiệm. Khốn kiếp, chẳng lẽ cậu ta muốn chết đến như vậy sao? Nếu đã phải chết, chi bằng liều một phen, biết đâu biến ngựa chết thành ngựa sống…Huống chi, cậu ta cũng là tân nhân loại, sao lại bị tổn thương bởi một loại hóc môn do cơ thể mình tự tiết ra chứ. Bây giờ, chỉ gia tăng liều lượng hóc môn này lên, nhằm giảm bớt các phản ứng phụ nguy hiểm kia…
Cứ thế, 10 phút sau, cơ thể Saburo được tiêm một liều thuốc X. Đây là thành phẩm do cơ quan tân nhân loại bí mật nghiên cứu đến tận nay, nhìn bề ngoài thì nó chỉ là một loại dung dịch trong suốt, cứ như là nước cất. Nhưng thực ra, thành phần trong nó cực kỳ phức tạp. Trong đó, thành phần quan trọng nhất được chiết xuất từ chính cơ thể tân nhân loại, mà cơ quan tiết ra loại hóc môn này chính là bộ não. Cho đến giờ, khi thử nghiệm tiêm thuốc này vào động vật, kết quả cho thấy vật thử nghiệm đều bị kích thích tạo nên trạng thái hung phấn quá độ, sau đó tử vong trong vài phút kế tiếp. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho thành phần và tính công khai của loại thuốc này được giữ kín cho đến nay.
Vì vậy, đến giờ không hề có cuộc thử nghiệm loại thuốc X này lên cơ thể con người. Tuy cơ quan mang tên là cơ quan tân nhân loại, khiến cho bất kỳ ai nghe qua cũng liên tưởng đến các phòng thí nghiệm bí mật. Nhưng thân là cơ quan nằm dưới sự quản lý của Diêu Nguyên, hắn làm sao cho phép nó tiến hành bất kỳ thí nghiệm nào nguy hiểm lên cơ thể con người.
Có thể nói, Mitsuda Saburo rất may mắn. Hắn chính là người đầu tiên được thử nghiệm liên tiếp hai loại thuốc khác nhau…
Thời gian từ từ trôi qua, khi thời hạn ba ngày sắp đến. Nếu không rã đông bệnh nhân, cơ thể bọn họ sẽ chịu các tổn thương vĩnh viễn. Khi chỉ còn lại 30 phút nữa là hết thời hạn, cơ thể Mitsuda Saburo chợt xuất hiện các biến hóa kịch liệt.
Đầu tiên, nhiệt độ cơ thể hắn tăng vọt, lên tới 44 độ. Chỉ với nhiệt độ này đã cực kỳ nguy hiểm, không riêng các cơ quan nội tạng trong người hắn chịu tổn thương, mà bộ não rất có thể chịu tổn hại vĩnh viễn, biến thành kẻ đần. Cho dù hắn còn sống, trí tuệ của hắn sau này sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.
Nhưng kế tiếp, nhân viên theo dõi ngạc nhiên phát hiện hệ thống miễn dịch của Saburo lại bắt đầu hoạt động. Đúng vậy, khi bị nhiễm vô số vi khuẩn và virus, hệ thống miễn dịch trong cơ thể hắn vốn đã tê liệt, bây giờ lại một lần nữa hoạt động lại. Hơn nữa, hệ thống miễn dịch kia còn sản sinh ra vô số tế bào bạch cầu mới, thứ có thể đối kháng với các chủng loại virus, vi khuẩn trong cơ thể…
10 phút sau, theo như thông tin hiển thị, toàn bộ vi khuẩn, virus ngoại lai đã bị quét sạch. Cùng lúc đó, nhiệt độ cơ thể Saburo dần giảm xuống, trở về mức bình thường. Không chỉ thế, nhân viên quan sát còn phát hiện, nồng độ thuốc X trong máu của hắn đã tăng hơn 10 lần so với trước. Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc nhất, loại thuốc X kia không phải được sinh ra từ bộ não, mà được sinh ra ở khắp nơi trong cơ thể…Chẳng lẽ, hệ thống miễn dịch đã sinh ra nó?
-Siêu vắc xin kia sở dĩ nguy hiểm, đơn giản vì nó không phải chất kháng sinh. Nói đơn giản hơn, mục tiêu của nó không phải là tiêu diệt toàn bộ virus, vi khuẩn xâm nhập. Nó có mục đích hoàn toàn khác - giúp hệ thống miễn dịch tiến hóa. Đúng vậy, nó là loại siêu vắc xin giúp cho hệ thống miễn dịch tiến hóa, làm cho cơ thể thích ứng với hoàn cảnh trên hành tinh, miễn dịch toàn bộ các loại vi khuẩn, virus khác…
Không có gì là tuyệt đối hoàn mỹ cả. Vì vậy, bình thường chỉ có những loại thuốc điều trị một hoặc vài loại vi khuẩn, virus. Nhưng bản thân virus, vi khuẩn lại có khả năng tự tiến hóa một cách tuyệt vời. Cho nên, công hiệu của thuốc cũng từ từ giảm xuống. Cho đến một ngày, các loại thuốc của con người không theo kịp sự tiến hóa của virus, vi khuẩn. Khi đó, chỉ cần một loại virus thôi đã đủ tiêu diệt cả loài người. Như trường hợp thực dân Tây Ban Nha xâm chiếm châu Mỹ, chỉ một căn bệnh cảm nhẹ đã gây nên một tràng dịch khủng khiếp…
Vì vậy, thay vì nghĩ biện pháp giải quyết từng loại virus trong từng hoàn cảnh một, chi bằng nghĩ cách khiến hệ thống miễn dịch trong cơ thể người tiến hóa, thích ứng với từng loại hoàn cảnh, vi khuẩn, virus khác nhau. Siêu vắc xin chính là một loại thuốc như vậy. Tuy có nhược điểm là mỗi khi gặp phải một môi trường hoàn toàn mới, phải chế tạo ra một siêu vắc xin mới để khắc chế vi khuẩn, virus trong môi trường đó. Nhưng tôi tin tưởng, chỉ cần nó thành công…Như vậy, ngày tàn của virus đã đến! Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Diêu Nguyên nhìn mẫu siêu vắc xin trên tay, cùng với lời thuyết minh do chính tay Mitsuda Saburo ghi lại phía sau, hít một hơi dài, ra lệnh:
-Rã đông toàn bộ các bệnh nhân, tiêm siêu vắc xin và thuốc X vào người bọn họ!
Chú thích:
1/ Hạch Lympho: Là một cấu trúc hệ thống miễn dịch có hình hạt đậu, do sự dày đặc lên của các mô bạch huyết. Có khoảng 500-600 hạch lympho phân bố khắp cơ thể, liên kết với nhau tạo thành hệ thống bạch huyết. Bình thường hạch lympho không to, nằm ẩn dưới lớp da, phân bố tập trung theo vùng: cổ, nách, bẹn, ngực, bụng.
Hạch Lympho có chức năng sản xuất các tế bào lymphô đảm nhận chức năng miễn dịch và thanh lọc các vật lạ như vi khuẩn ... xâm nhập vào cơ thể thông qua đường bạch huyết. Ở đó, các đại thực bào tiêu diệt các tác nhân lạ gây bệnh cho cơ thể và trả lại chất dịch sạch hơn để trả lại cho dòng máu.
Hạch Lympho sưng to lên là hiện tượng các hạch lymphô gia tăng kích thước hoặc tăng sinh số lượng hạch lymphô, khi để đối phó với các tác nhân gây bệnh như nhiễm trùng, các bệnh nhiễm trùng...
Việc thử nghiệm lên cơ thể con người phải trải qua đủ quá trình, như tìm người thử bằng phương thức tình nguyện, hoặc tàn nhẫn hơn…thử nghiệm chúng lên người của các tử tù. Tuy điều này có thể coi như vô nhân tính, thậm chí là tàn nhẫn, nhưng với hoàn cảnh hiện giờ của phi thuyền Hi Vọng, số lượng dân chúng chỉ mới mười mấy vạn người, làm sao có thể hi sinh một nhĩ ngữ đây? Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Mitsuda Saburo không có vẻ bất ngờ, chỉ bình thản nói:
-Xin lỗi hạm trưởng, trước lúc đến đây tôi đã tiêm siêu vắc xin vào người mình. Đồng thời, tôi cũng hô hấp không khí trên hành tinh này. Theo tính toán, chỉ khoảng nửa tiếng sau, sẽ biết loại vắc xin này có công dụng hay không.
-Cậu?!
Diêu Nguyên đứng phắt dậy, cơ hồ gần như gầm lên.
Mitsuda Saburo vẫn bình tĩnh:
-Loại vắc xin này không có khả năng lây nhiễm. Một khi tiến vào cơ thể con người, sẽ hòa trộn cùng hệ thống miễn dịch, tạo nên chủng loại bạch cầu mới, có khả năng đề kháng vi khuẩn và virus trên hành tinh này. Cho nên, ngài không cần lo lắng về khả năng truyền nhiễm. Dĩ nhiên, có thể các bệnh do vi khuẩn hoặc virus gây ra lại lây nhiễm. Vì vậy, xin lỗi hạm trưởng, bây giờ tôi sẽ đi đến phòng cách ly. Tôi sẽ ở đó cho đến lúc loại vắc xin thành công, hoặc thất bại…
Nói xong, Saburo khẽ khom người chào Diêu Nguyên, sau đó xoay người đi ra ngoài, lên xe điện.
Diêu Nguyên vẫn đứng ngơ ngác tại chỗ, một lúc sau mới thở dài:
-Trao quyền chỉ huy tạm thời cho thiếu tá Vương Quang Chính. Ta…phải đi xử lý công việc về virus trên hành tinh này. Cứ thế đi, gọi cho thiếu tá Vương Quang Chính, để cho ông ấy trở về.
Nói xong, Diêu Nguyên cũng vội vàng chạy ra ngoài, theo sát Mitsuda Saburo tiến về phòng cách ly.
Trong nửa tiếng đồng hồ kế tiếp, tuy nói Mitsuda Saburo bị giam trong phòng cách ly, thân là con người đầu tiên thử nghiệm loại vắc xin, trên người hắn được gắn đầy các cảm biến và dụng cụ theo dõi. Mỗi khi có sự biến hóa nào, dù là nhỏ nhất đều được ghi lại và hiển thị trên màn hình bên ngoài.
-Hạch Lympho (1) đã sưng to, xuất hiện tình trạng lây nhiễm. Kỳ lạ, tại sao siêu vắc xin không có phản ứng nào đây?
Một nhân viên nghiên cứu nhìn lên màn hình theo dõi, lẩm bẩm.
Không riêng gì hắn, các nhân viên khác bên cạnh cũng vô cùng khó hiểu. Bởi theo các thí nghiệm lên chuột bạch ZH lúc trước, thông thường chỉ vài phút sau khi tiêm vắc xin sẽ có phản ứng ngay. Dĩ nhiên, một phần cũng do tốc độ trao đổi chất của chuột bạch ZH cao hơn người bình thường khá nhiều. Nhưng với thể trạng của loài người, tệ lắm cũng phải trong 30 phút đến một tiếng đồng hồ đã xảy ra phản ứng rồi. Còn với Mitsuda Saburo, từ lúc tiêm siêu vắc xin đến giờ đã hơn một tiếng, nhưng lại không có bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ siêu vắc xin đang hoạt động cả. Khó trách các nhân viên nghiên cứu cảm thấy khó hiểu.
Nhưng trong lúc bọn họ đang thảo luận, Saburo đang im lặng nằm trên giường chợt run lên. Cùng lúc đó, màn hình bên ngoài hiển thị thông tin báo hiệu nhiệt độ bệnh nhân đang thay đổi.
-Nhiệt độ đang tăng, 39 độ. Vẫn đang tiếp tục tăng lên – 39,5 độ. Đã vượt qua 40 độ! Vẫn còn tiếp tục tăng.
Một nhân viên nghiên cứu nhìn lên màn hình theo dõi, kêu lên.
Một nhà khoa học bên cạnh vội vàng nói:
-Chuẩn bị tiêm dung dịch A vào. Nó có thể trung hòa một phần tác dụng phụ của loại siêu vắc xin này. Chắc tiến sĩ đã tự mình tiêm siêu vắc xin quá liều rồi. Hỏng, nếu thế, thân thể của tiến sĩ sẽ không chịu được. Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nhanh chóng, thông qua cánh tay robot, dung dịch A được tiêm vào người Saburo. Dần dần, nhiệt độ của cơ thể hắn đã được kiểm soát, nhưng vẫn ở mức 39,7 độ, không thể giảm xuóng. Mà lúc này, Saburo đã lâm vào trạng thái hôn mê, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng không cần bệnh tật do virus, vi khuẩn gây ra giết chết hắn, chỉ riêng tác dụng phụ của siêu vắc xin đã đủ đưa hắn lên đường rồi.
Diêu Nguyên đi tới đi lui bên ngoài phòng cách ly, khi Saburo gặp nguy hiểm, chân mày hắn nhíu lại thật sâu. Cho đến khi các nhà khoa học khác báo cáo về tình huống, hắn nhìn qua thành phần cũng như sơ đồ cấu tạo của loại siêu vắc xin, thêm vào các dòng chú thích, phân tích…Chợt bên tai hắn vang lên một giọng nói mờ nhạt. Đó là kỹ năng của nhĩ ngữ giả…
Ngay lập tức, hắn gọi một binh lính liên lạc đến, ra lệnh:
-Lập tức đi đến cơ quan tân nhân loại, lấy ba liều thuốc X đến đây. Đúng rồi, mang theo thẻ thân phận của ta, như vậy mới có thể lấy được. Đi mau.
Binh lính liên lạc sửng sốt, nhưng lập tức nhận thẻ thân phận từ Diêu Nguyên, cúi người chào, sau đó tức tốc lên xe điện, rời đi.
Các nhà khoa học bên cạnh ngẩn cả người, một người tò mò hỏi:
-Hạm trưởng, loại thuốc X kia là gì vậy? Một loại thuốc mới sao?
-Không.
Diêu Nguyên lắc đầu đáp:
-Là một loại hóc môn kỳ lạ do cơ thể chúng ta tiết ra khi sử dụng kỹ năng tân nhân loại. Nó có tác dụng giảm bớt tác dụng phụ do sử dụng kỹ năng tân nhân loại quá độ, cũng như tăng cường khả năng phản xạ…Có thể nói, về cơ bản nó là một loại thuốc kích thích.
Các nhà khoa học này nhìn lẫn nhau, một người khác hỏi tiếp:
-Hạm trưởng, nhưng với tình trạng của tiến sĩ Mitsuda Saburo hiện giờ, nếu tiếp tục tiêm thuốc kích thích vào….Như vậy e rằng không ổn lắm? Dù sao, hiện giờ trong cơ thể của ngài ấy đã có quá nhiều tác nhân rối loạn, nếu thêm nữa, e rằng thân thể không thể chịu được…
Diêu Nguyên phản bác:
-Thân thể của cậu ta đã không thể chịu được nữa rồi! Ngu ngốc, lại dùng chính cơ thể mình làm vật thí nghiệm. Khốn kiếp, chẳng lẽ cậu ta muốn chết đến như vậy sao? Nếu đã phải chết, chi bằng liều một phen, biết đâu biến ngựa chết thành ngựa sống…Huống chi, cậu ta cũng là tân nhân loại, sao lại bị tổn thương bởi một loại hóc môn do cơ thể mình tự tiết ra chứ. Bây giờ, chỉ gia tăng liều lượng hóc môn này lên, nhằm giảm bớt các phản ứng phụ nguy hiểm kia…
Cứ thế, 10 phút sau, cơ thể Saburo được tiêm một liều thuốc X. Đây là thành phẩm do cơ quan tân nhân loại bí mật nghiên cứu đến tận nay, nhìn bề ngoài thì nó chỉ là một loại dung dịch trong suốt, cứ như là nước cất. Nhưng thực ra, thành phần trong nó cực kỳ phức tạp. Trong đó, thành phần quan trọng nhất được chiết xuất từ chính cơ thể tân nhân loại, mà cơ quan tiết ra loại hóc môn này chính là bộ não. Cho đến giờ, khi thử nghiệm tiêm thuốc này vào động vật, kết quả cho thấy vật thử nghiệm đều bị kích thích tạo nên trạng thái hung phấn quá độ, sau đó tử vong trong vài phút kế tiếp. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho thành phần và tính công khai của loại thuốc này được giữ kín cho đến nay.
Vì vậy, đến giờ không hề có cuộc thử nghiệm loại thuốc X này lên cơ thể con người. Tuy cơ quan mang tên là cơ quan tân nhân loại, khiến cho bất kỳ ai nghe qua cũng liên tưởng đến các phòng thí nghiệm bí mật. Nhưng thân là cơ quan nằm dưới sự quản lý của Diêu Nguyên, hắn làm sao cho phép nó tiến hành bất kỳ thí nghiệm nào nguy hiểm lên cơ thể con người.
Có thể nói, Mitsuda Saburo rất may mắn. Hắn chính là người đầu tiên được thử nghiệm liên tiếp hai loại thuốc khác nhau…
Thời gian từ từ trôi qua, khi thời hạn ba ngày sắp đến. Nếu không rã đông bệnh nhân, cơ thể bọn họ sẽ chịu các tổn thương vĩnh viễn. Khi chỉ còn lại 30 phút nữa là hết thời hạn, cơ thể Mitsuda Saburo chợt xuất hiện các biến hóa kịch liệt.
Đầu tiên, nhiệt độ cơ thể hắn tăng vọt, lên tới 44 độ. Chỉ với nhiệt độ này đã cực kỳ nguy hiểm, không riêng các cơ quan nội tạng trong người hắn chịu tổn thương, mà bộ não rất có thể chịu tổn hại vĩnh viễn, biến thành kẻ đần. Cho dù hắn còn sống, trí tuệ của hắn sau này sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.
Nhưng kế tiếp, nhân viên theo dõi ngạc nhiên phát hiện hệ thống miễn dịch của Saburo lại bắt đầu hoạt động. Đúng vậy, khi bị nhiễm vô số vi khuẩn và virus, hệ thống miễn dịch trong cơ thể hắn vốn đã tê liệt, bây giờ lại một lần nữa hoạt động lại. Hơn nữa, hệ thống miễn dịch kia còn sản sinh ra vô số tế bào bạch cầu mới, thứ có thể đối kháng với các chủng loại virus, vi khuẩn trong cơ thể…
10 phút sau, theo như thông tin hiển thị, toàn bộ vi khuẩn, virus ngoại lai đã bị quét sạch. Cùng lúc đó, nhiệt độ cơ thể Saburo dần giảm xuống, trở về mức bình thường. Không chỉ thế, nhân viên quan sát còn phát hiện, nồng độ thuốc X trong máu của hắn đã tăng hơn 10 lần so với trước. Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc nhất, loại thuốc X kia không phải được sinh ra từ bộ não, mà được sinh ra ở khắp nơi trong cơ thể…Chẳng lẽ, hệ thống miễn dịch đã sinh ra nó?
-Siêu vắc xin kia sở dĩ nguy hiểm, đơn giản vì nó không phải chất kháng sinh. Nói đơn giản hơn, mục tiêu của nó không phải là tiêu diệt toàn bộ virus, vi khuẩn xâm nhập. Nó có mục đích hoàn toàn khác - giúp hệ thống miễn dịch tiến hóa. Đúng vậy, nó là loại siêu vắc xin giúp cho hệ thống miễn dịch tiến hóa, làm cho cơ thể thích ứng với hoàn cảnh trên hành tinh, miễn dịch toàn bộ các loại vi khuẩn, virus khác…
Không có gì là tuyệt đối hoàn mỹ cả. Vì vậy, bình thường chỉ có những loại thuốc điều trị một hoặc vài loại vi khuẩn, virus. Nhưng bản thân virus, vi khuẩn lại có khả năng tự tiến hóa một cách tuyệt vời. Cho nên, công hiệu của thuốc cũng từ từ giảm xuống. Cho đến một ngày, các loại thuốc của con người không theo kịp sự tiến hóa của virus, vi khuẩn. Khi đó, chỉ cần một loại virus thôi đã đủ tiêu diệt cả loài người. Như trường hợp thực dân Tây Ban Nha xâm chiếm châu Mỹ, chỉ một căn bệnh cảm nhẹ đã gây nên một tràng dịch khủng khiếp…
Vì vậy, thay vì nghĩ biện pháp giải quyết từng loại virus trong từng hoàn cảnh một, chi bằng nghĩ cách khiến hệ thống miễn dịch trong cơ thể người tiến hóa, thích ứng với từng loại hoàn cảnh, vi khuẩn, virus khác nhau. Siêu vắc xin chính là một loại thuốc như vậy. Tuy có nhược điểm là mỗi khi gặp phải một môi trường hoàn toàn mới, phải chế tạo ra một siêu vắc xin mới để khắc chế vi khuẩn, virus trong môi trường đó. Nhưng tôi tin tưởng, chỉ cần nó thành công…Như vậy, ngày tàn của virus đã đến! Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Diêu Nguyên nhìn mẫu siêu vắc xin trên tay, cùng với lời thuyết minh do chính tay Mitsuda Saburo ghi lại phía sau, hít một hơi dài, ra lệnh:
-Rã đông toàn bộ các bệnh nhân, tiêm siêu vắc xin và thuốc X vào người bọn họ!
Chú thích:
1/ Hạch Lympho: Là một cấu trúc hệ thống miễn dịch có hình hạt đậu, do sự dày đặc lên của các mô bạch huyết. Có khoảng 500-600 hạch lympho phân bố khắp cơ thể, liên kết với nhau tạo thành hệ thống bạch huyết. Bình thường hạch lympho không to, nằm ẩn dưới lớp da, phân bố tập trung theo vùng: cổ, nách, bẹn, ngực, bụng.
Hạch Lympho có chức năng sản xuất các tế bào lymphô đảm nhận chức năng miễn dịch và thanh lọc các vật lạ như vi khuẩn ... xâm nhập vào cơ thể thông qua đường bạch huyết. Ở đó, các đại thực bào tiêu diệt các tác nhân lạ gây bệnh cho cơ thể và trả lại chất dịch sạch hơn để trả lại cho dòng máu.
Hạch Lympho sưng to lên là hiện tượng các hạch lymphô gia tăng kích thước hoặc tăng sinh số lượng hạch lymphô, khi để đối phó với các tác nhân gây bệnh như nhiễm trùng, các bệnh nhiễm trùng...
/335
|