Đại lễ khai quốc diễn ra vào ngày hôm sau, đại lễ khai quốc cao trào nhất là ở nghi thức duyệt binh, tham gia có đội chiến sĩ liên sao Cửu Đoàn hùng dũng; đội quân phòng vệ với vũ khí tinh luyện và cả đội xe tăng hình nhện sau này; đội quân chiến cơ vũ trụ 003 trên trời; còn có các thành trì bay lơ lửng.
Cảnh tượng đó làm cảm động lòng người, khiến cho nhiều người dân đến tận hôm nay mới biết là công nghệ kỹ thuật của nhân loại đã phát triển vượt bậc đến vậy, đây là trình độ kỹ thuật mà những người với tư tưởng vẫn còn ở trong cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được.
- Chúng ta đã trải qua nhiều khó khăn, chúng ta rời khỏi địa cầu, không hề có chút hi vọng về tương lai, lúc đó chúng ta không thể rời khỏi hành tinh mẹ mà chúng ta sinh sống bao lâu nay, nhưng mà chúng ta bị ép buộc rời khỏi, với chúng ta mà nói cả vũ trụ thật sự quá nguy hiểm, nguy hiểm đến mức bất cứ lúc nào nó cũng có thể hủy diệt chúng ta, cả một quãng đường dài khó khăn, đã từng tuyệt vọng đến mức không còn đường để đi, đã từng phải hi sinh vô số thứ, cho đến hôm nay! Chúng ta đứng ở một Trái Đất mới! Chúng ta có cả tương lai!
Đây là những lời phát biểu khi Diêu Nguyên đứng ở trước cửa lớn Nhân Loại nằm ở trước quảng trường Nhân Loại, toàn bộ quảng trường đều im lặng, họ đều lặng lẽ nghe, lặng lẽ quan sát và suy nghĩ, có lẽ những đứa bé mới chào đời hay những đứa trẻ mới mấy tuổi trên tàu Hi Vọng không có cảm nhận gì, nhưng mỗi một người trưởng thành đều cảm nhận sâu sắc, họ thật sự biết rõ tất cả mọi thứ bây giờ đều không phải dễ dàng có được, cho nên họ càng trân trọng tất cả những điều này.
- Chúng ta hãy cùng hoan hô, chúng ta hãy cùng khắc ghi! Tôi tuyên bố…
- … Tôi tuyên bố, thành lập chính phủ tinh cầu mới!
Bỗng chốc, ở khắp quảng trường Nhân Loại bùng nổ tiếng tung hô, mỗi một người ở đó đều lớn tiếng hoan hô, những người bên dưới cho dù không quen nhau vẫn có thể ôm chầm lấy nhau, một số người trung niên người lớn tuổi lặng lẽ rơi nước mắt, ngày hôm nay… Họ đã chờ đợi từ rất lâu rất lâu rồi.
Sau khi tiếng hoan hô lắng xuống, giọng nói của Diêu Nguyên lại lần nữa vang lên:
- Ngoài ra, từ ngày hôm nay chính thức bỏ lệnh cấm! Nhưng mà khi ra khỏi nhà, phải mang theo súng, đương nhiên, cần mang theo nhân dân tệ, và chứng nhận sở hữu súng…
Đại lễ khai quốc đã khép lại như vậy, cả quá trình được ghi lại bởi hàng chục cái máy ghi hình, nó sẽ trở thành tư liệu lịch sử quan trọng cho sau này, đương nhiên, những điều này không chỉ được lưu trữ trong phim hình hay trong máy tính trung ương, mà quan trọng hơn là được khắc ghi trong tim mỗi con người, không một ai có thể quên thời khắc này, không một ai có thể quên ngày hôm nay, họ đều tự nói với bản thân rằng, khi mình già đi, nhất định phải kể cho con cháu nghe sự kiện này, tiếp tục lưu truyền mãi theo sự phát triển của văn minh con người…
Mặt khác, cùng với sự kết thúc của đại lễ lập quốc, chính là sự thành lập của chính phủ mà Diêu Nguyên làm nguyên thủ, sự tổ chức chính phủ này đã hoàn thiện hơn nhiều, tuân theo mô hình hiện có của các quốc gia trên địa cầu, tiến hành thành lập cơ quan chính phủ như bộ công nghiệp, bộ giáo dục, cơ quan dân sự, cơ quan hành chính, cơ quan pháp luật…
Trên cơ chế cơ bản của nhà nước, Diêu Nguyên áp dụng cơ chế bán trung ương tập quyền, bán dân chủ phân quyền, đầu tiên là chế độ nguyên thủ do anh đứng đầu, anh có quyền đề nghị, quyền chấp hành và quyền phủ quyết với tất cả các quyền lực mà một quốc gia có như quyền chính trị, quyền quân sự, đương nhiên, từ trước đến nay, quyền lực mà anh ta nắm giữ là vô cùng lớn, có thể nói là giống như một hoàng đế, hơn nữa anh nắm giữ quyền lực còn nhiều hơn cả hoàng đế Trung Âu, tương đương với một hoàng đế Trung Quốc cổ đại.
Tình trạng này đã khiến cho nhiều người chú ý, cho dù bây giờ danh tiếng Diêu Nguyên lớn như vậy và còn nắm giữ toàn bộ quân đội, nhưng vẫn có hàng trăm người đề xuất ý kiến với anh, trong đó có cả Vương Quang Chính, theo lời nói của Vương Quang Chính, bản thân Diêu Nguyên nếu đã không có dã tâm lớn như vậy, vậy thì thật sự không cần phải chiếm giữ nhiều quyền lực như thế, chỉ cần nắm giữ quân đội là được, thay vì lao tâm lao trí làm việc, làm nhiều mà không được gì, chi bằng chia sẻ quyền lực dân chính cho người khác.
Từ bỏ quyền lực đương nhiền là phải làm, điều này không nghi ngờ gì, dù gì thì bây giờ cũng đã là thế kỷ 21, hay là dùng cách nói đơn giản hơn, đã là xã hội của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư rồi, do sự phát triển của năng suất sản xuất, dẫn đến sự cải cách quan hệ xã hội, chế độ độc tài tuy là không thể nói là không được, nhưng chỉ có thể xảy ra trong hoàn cảnh cực đoan, ví dụ như khi tàu Hi Vọng còn ở trong vũ trụ, hoặc là khi đối mặt với tình cảnh chiến tranh có thể bị diệt chủng ở quy mô lớn, còn nếu như ở trong giai đoạn phát triển hòa bình như hiện nay, cho dù Diêu Nguyên muốn áp dụng chế độ độc tài, anh cũng rất có thể sẽ bị lật đổ. Ngoại trừ thành viên đội sao đen, và vài người như Trương Hằng ra, tất cả những người khác như hàng ngàn quân đội phòng vệ, và cả một trăm năm mươi mốt chiến sĩ liên sao cũng sẽ không tán thành việc Diêu Nguyên thống trị xã hội loài người bằng chế độ độc tài. Cho dù Diêu Nguyên là kẻ thống trị độc tài công chính liêm minh, nhưng còn người kế vị anh thì sao? Một khi chính quyền đã định, muốn khôi phục lại tự do, thì chỉ còn cách phát động nội chiến mà thôi.
Diêu Nguyên đương nhiên hiểu rất rõ vấn đề này, nhưng mà chế độ độc tài là một chuyện, từ bỏ quyền lực lại là chuyện khác, đặc biệt là từ hà khắc đến khoan dung sẽ khiến người ta cảm kích, nhưng từ khoan dung đến hà khắc thì sẽ dẫn đến cách mạng, đó mới là chân lý.
Từ sau khi thành lập cơ chế chính phủ, Diêu Nguyên mở rộng phạm vi quyền lực của Hạ Viện lần nữa, trừ những việc về quân đội ra, họ đều có quyền tham nghị vào tất cả vấn đề khác, đương nhiên, anh đã chuyển dần phần lớn quyền lực của Thượng Viện cho Hạ Viện, và Thượng Viện sẽ vĩnh viễn biến mất, do đó sẽ không bao giờ xuất hiện dòng họ chính trị như dòng họ màu đỏ, hoặc là sự tồn tại của dòng họ đại diện phát ngôn thương mại.
Đồng thời, sự mở rộng quyền lực của dân chúng, đương nhiên là không bao gồm bất cứ việc gì của quân đội, dân chúng đều có một phiếu thể hiện quyền phủ quyết, cho dù là đề án do Hạ Viện bỏ phiếu thông qua, dân chúng cũng có quyền bỏ phiếu phủ quyết, nếu như đề án do Hạ Viện thông qua đều bị phủ quyết cả ba lần, vậy thì người đề xuất dự án phải từ chức ngay.
Đồng thời tư pháp cũng đều chia ra, tòa án tối cao không thuộc sự quản lý của chính phủ và nghị viên, và nguyên thủ không được đảm nhiệm thẩm phán trọn đời, điều luật này được nêu ra và tiến hành bởi tập thể dân chúng cùng nhau bỏ phiếu…
Ngoài ra còn vấn đề danh hiệu, bốn danh hiệu như Phòng Vệ Nhân Loại, Vệ Sĩ Nhân Loại, Dũng Sĩ Nhân Loại, Anh Hùng Nhân Loại đều có thể tùy theo hoàn cảnh mà sắc phong, một khi đã sắc phong thì cho dù người có danh xưng thấp nhất là Phòng Vệ Nhân Loại, đều có thể vào thẳng Hạ Viện trở thành nghị viên danh dự, và suốt đời sở hữu chức danh này, không cần phải tuân thủ quy tắc bốn năm bầu cử nghị viên một lần.
Tóm lại, chính phủ nhân loại hiện tại vẫn là một giao hợp lớn, trên cơ bản đã tiếp thu ưu điểm của nhiều chế độ chính trị địa cầu vào trong đó, song song đó, hiến pháp của chính phủ nhân loại vẫn đang trong quá trình biên soạn, đây là một công trình lớn, trước mắt có hơn một ngàn bốn trăm thành viên tham gia, dự kiến sẽ dùng thời gian năm năm biên soạn cương lĩnh ban đầu, sau đó sẽ điều chỉnh và bổ sung dựa trên tình hình thực tế.
Sau khi Diêu Nguyên tuyên bố hàng loạt những chính sách cải cách, việc dân chúng và quân đội lo lắng không yên lúc ban đầu, cũng đã có thể hoàn toàn yên tâm rồi. Tuy quyền lực của Diêu Nguyên vẫn rất lớn, nhưng song song đó cũng nắm trong tay một Hạ Viện đủ để kiểm soát sự lớn mạnh quyền lực của anh ta, hơn nữa hiện tại vì số lượng người còn ít, nên quân đội của chính phủ nhân loại mới thực sự là quân đội của nhân dân, trên cơ bản trong mười hộ dân sẽ có một hộ là quân đội phòng vệ, cho nên đương nhiên cũng sẽ không sợ chính phủ phái binh đàn áp hay gì đó, điều họ thực sự sợ là tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, dù sao quyền lực tuyệt đối là sự suy vong tuyệt đối, suy nghĩ này đã cấy vào trong tâm trí của đại đa số người dân thế kỷ 21.
Thế là, sau khi lễ lập quốc diễn ra khoảng một tháng, sau khi Hạ Viện mở rộng quyền lực đã bắt đầu sử dụng thử quyền lực trong tay của họ…
- Nghị trưởng! Tôi kiên quyết phản đối lệnh chặt cây! Hành tinh này không thể tái diễn bi kịch hệ sinh thái tự nhiên của Trái Đất, chúng ta phải bảo vệ môi trường sinh thái của nó! Tôi kiên quyết phản đối!
Đây là phiên họp liên quan đến lệnh chặt cây, trong buổi họp, rất nhiều nhà báo đã đưa ra nhiều hình ảnh, những hình ảnh này đều là tình hình tàn phá các giới tự nhiên và rừng trong quá trình chấp hành lệnh chặt cây gây ra.
Mỗi tấm hình đều là từ trên cao chụp xuống, hơn nữa những nhà báo này, hoặc có thể nói kỹ năng chụp ảnh của thợ chụp vô cùng cao tay, đều bộc lộ được tình hình tàn phá của cánh rừng vô cùng sắc nét, từ trên cao nhìn xuống, những cánh rừng xanh dài trải vô tận, đột nhiên xuất hiện một cái lỗ lớn, đều bị đốt thành một khoảng đất trống đen ngòm, nơi đó vốn dĩ là cánh rừng nguyên thủy, nhưng chỉ sau một đám cháy lớn biến thành một vùng đất chết, chỉ xem hình cũng thật sự bàng hoàng khôn nguôi, đặc biệt là đối với con người từ Trái Đất tới đây, đối với hành tinh mẹ đã mất đi, hơn nữa giới tự nhiên của hành tinh mẹ đã từng bị tàn phá, cho nên khi xem những hình này, buổi hội nghị thỉnh thoảng vang lên những tiếng bàn tán xì xào.
Nghị trưởng Marthe không hề nói bất cứ câu nào trong phiên họp, ông ấy chỉ lặng lẽ chú ý tới những người đang phát ngôn, đám người này đương nhiên ông ta biết là ai, khi tàu Hi Vọng vẫn chưa đáp xuống, trong quần chúng đã âm thầm xuất hiện những ngôn luận không hay, nguồn gốc của những điều này cũng do những người này ảnh hưởng, chính trị… chính trị trước giờ không phải thế giới của đen và trắng, và càng không có đúng và sai, đằng sau mỗi một sự kiện chính trị đều có một mục đích hoặc có những lí do sâu thẳm bên trong.
Marthe là nhà chính trị, trong phiên họp này, ông ta cũng là một chính khách địa cầu hiếm thấy, những người trước mặt này muốn chơi chính trị với ông ta, khoảng cách giữa hai bên xa như mười vạn tám ngàn dặm, sau khi phiên họp này bắt đầu, ông ta đã hiểu bọn người này muốn gì rồi…
Đám người này đang muốn thử sức mạnh quyền lực trong tay, dò thám phản ứng của Diêu Nguyên từ một khía cạnh không quan trọng, lệnh chặt cây, bảo vệ môi trường tự nhiên, không liên quan tới dân sự, chính phủ, quân đội, chỉ là môi trường tự nhiên thôi, lấy vấn đề này làm mấu chốt, để thăm dò phản ứng Diêu Nguyên, kết quả xấu nhất cũng chỉ là nghị án này bị đóng lại, nhưng nếu Diêu Nguyên nhún nhường, thì bọn họ giống như đã ngửi được mùi máu tanh thoang thoảng của cá mập, bắt đầu bức ép từng bước một, tuy sẽ không làm tới mức quá đáng, nhưng đây chính là một sự khởi đầu mà các chính khách mong muốn.
Huống hồ lệnh chặt cây có liên quan tới quân đội, trước mắt sau khi Hạ Viện mở rộng quyền lực, tuy không khác gì mấy với Thượng Viện, sự khác biệt duy nhất là quân đội, đó là lĩnh vực mà người ngoài vốn dĩ không thể nhúng tay vào, nếu nhắm vào lệnh chặt cây viết báo, thì cũng có thể thám thính sâu vào trong quân đội, hoặc ít nhất cũng có thể thăm dò được Diêu Nguyên nắm bắt tình hình quân đội tới đâu…
Marthelà một chính trị gia lão luyện, ông ta làm sao có thể không nhìn ra hành vi và mục đích của đám người này? Chỉ là vốn dĩ ông ta không muốn tham gia vào, đám ngu ngốc này hoàn toàn không biết rốt cuộc quyền lực của Diêu Nguyên đến từ đâu, chẳng lẽ bọn họ tưởng chỉ là thuyền trưởng tàu Hi Vọng, hay chỉ là một cách gọi nguyên thủ hoặc số quân đội nắm trong tay? Không, là lòng dân, của hơn một trăm ngàn người, bao gồm cả Marthe trong đó, đều là tấm lòng kính trọng và kính nể anh ta, anh ta dường như là một vĩ nhân trong lịch sử nhân loại, sinh sống ở trong đất nước của anh, không một ai có thể làm lung lay địa vị của anh ta, muốn chơi chính trị, muốn thâu tóm quyền lực, chí ít là khi Diêu Nguyên còn sống thì không thể nào!
Nhưng mà…
Có lẽ hành động non nớt lần này cũng là một cơ hội để thăm dò, thăm dò xem rốt cuộc Diêu Nguyên có tuân thủ quy tắc hay không. Chính trị và chính phủ sợ nhất chính là người không tuân thủ quy tắc. Chỉ cần anh tuân thủ quy tắc, thì ngay cả khi quy tắc là do chính anh đề ra thì đó cũng là may mắn cho chính phủ của nhân loại. Ít nhất thì anh không vi phạm quy tắc do chính mình đặt ra, cũng không vượt qua điểm giới hạn của các quy tắc. Có lẽ, mượn chuyện này, có thể thăm dò được một chút.
- … Điều thứ 11 Hạ Viện bỏ phiếu quyết định, lệnh chặt cây là quốc sách cơ bản liên quan đến hành tinh dị hình, không được thay đổi, nhưng phương thức có thể tiến hành một số cải biến, ví dụ tạo vòng cách lý xung quanh điểm bị thiêu rụi trong rừng, ví dụ như nghiên cứu sâu hơn, để phân biệt xem có phải là tàn dư của tế bào dị hình…
Không phủ định tuyệt đối lệnh chặt cây, chỉ là một nghị án chỉnh sửa lệnh chặt cây, sau khi Hạ Viện ra quyết định, bản nghị án này đã được đặt trên bàn của Diêu Nguyên ngay buổi chiều hôm đó.
Cảnh tượng đó làm cảm động lòng người, khiến cho nhiều người dân đến tận hôm nay mới biết là công nghệ kỹ thuật của nhân loại đã phát triển vượt bậc đến vậy, đây là trình độ kỹ thuật mà những người với tư tưởng vẫn còn ở trong cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được.
- Chúng ta đã trải qua nhiều khó khăn, chúng ta rời khỏi địa cầu, không hề có chút hi vọng về tương lai, lúc đó chúng ta không thể rời khỏi hành tinh mẹ mà chúng ta sinh sống bao lâu nay, nhưng mà chúng ta bị ép buộc rời khỏi, với chúng ta mà nói cả vũ trụ thật sự quá nguy hiểm, nguy hiểm đến mức bất cứ lúc nào nó cũng có thể hủy diệt chúng ta, cả một quãng đường dài khó khăn, đã từng tuyệt vọng đến mức không còn đường để đi, đã từng phải hi sinh vô số thứ, cho đến hôm nay! Chúng ta đứng ở một Trái Đất mới! Chúng ta có cả tương lai!
Đây là những lời phát biểu khi Diêu Nguyên đứng ở trước cửa lớn Nhân Loại nằm ở trước quảng trường Nhân Loại, toàn bộ quảng trường đều im lặng, họ đều lặng lẽ nghe, lặng lẽ quan sát và suy nghĩ, có lẽ những đứa bé mới chào đời hay những đứa trẻ mới mấy tuổi trên tàu Hi Vọng không có cảm nhận gì, nhưng mỗi một người trưởng thành đều cảm nhận sâu sắc, họ thật sự biết rõ tất cả mọi thứ bây giờ đều không phải dễ dàng có được, cho nên họ càng trân trọng tất cả những điều này.
- Chúng ta hãy cùng hoan hô, chúng ta hãy cùng khắc ghi! Tôi tuyên bố…
- … Tôi tuyên bố, thành lập chính phủ tinh cầu mới!
Bỗng chốc, ở khắp quảng trường Nhân Loại bùng nổ tiếng tung hô, mỗi một người ở đó đều lớn tiếng hoan hô, những người bên dưới cho dù không quen nhau vẫn có thể ôm chầm lấy nhau, một số người trung niên người lớn tuổi lặng lẽ rơi nước mắt, ngày hôm nay… Họ đã chờ đợi từ rất lâu rất lâu rồi.
Sau khi tiếng hoan hô lắng xuống, giọng nói của Diêu Nguyên lại lần nữa vang lên:
- Ngoài ra, từ ngày hôm nay chính thức bỏ lệnh cấm! Nhưng mà khi ra khỏi nhà, phải mang theo súng, đương nhiên, cần mang theo nhân dân tệ, và chứng nhận sở hữu súng…
Đại lễ khai quốc đã khép lại như vậy, cả quá trình được ghi lại bởi hàng chục cái máy ghi hình, nó sẽ trở thành tư liệu lịch sử quan trọng cho sau này, đương nhiên, những điều này không chỉ được lưu trữ trong phim hình hay trong máy tính trung ương, mà quan trọng hơn là được khắc ghi trong tim mỗi con người, không một ai có thể quên thời khắc này, không một ai có thể quên ngày hôm nay, họ đều tự nói với bản thân rằng, khi mình già đi, nhất định phải kể cho con cháu nghe sự kiện này, tiếp tục lưu truyền mãi theo sự phát triển của văn minh con người…
Mặt khác, cùng với sự kết thúc của đại lễ lập quốc, chính là sự thành lập của chính phủ mà Diêu Nguyên làm nguyên thủ, sự tổ chức chính phủ này đã hoàn thiện hơn nhiều, tuân theo mô hình hiện có của các quốc gia trên địa cầu, tiến hành thành lập cơ quan chính phủ như bộ công nghiệp, bộ giáo dục, cơ quan dân sự, cơ quan hành chính, cơ quan pháp luật…
Trên cơ chế cơ bản của nhà nước, Diêu Nguyên áp dụng cơ chế bán trung ương tập quyền, bán dân chủ phân quyền, đầu tiên là chế độ nguyên thủ do anh đứng đầu, anh có quyền đề nghị, quyền chấp hành và quyền phủ quyết với tất cả các quyền lực mà một quốc gia có như quyền chính trị, quyền quân sự, đương nhiên, từ trước đến nay, quyền lực mà anh ta nắm giữ là vô cùng lớn, có thể nói là giống như một hoàng đế, hơn nữa anh nắm giữ quyền lực còn nhiều hơn cả hoàng đế Trung Âu, tương đương với một hoàng đế Trung Quốc cổ đại.
Tình trạng này đã khiến cho nhiều người chú ý, cho dù bây giờ danh tiếng Diêu Nguyên lớn như vậy và còn nắm giữ toàn bộ quân đội, nhưng vẫn có hàng trăm người đề xuất ý kiến với anh, trong đó có cả Vương Quang Chính, theo lời nói của Vương Quang Chính, bản thân Diêu Nguyên nếu đã không có dã tâm lớn như vậy, vậy thì thật sự không cần phải chiếm giữ nhiều quyền lực như thế, chỉ cần nắm giữ quân đội là được, thay vì lao tâm lao trí làm việc, làm nhiều mà không được gì, chi bằng chia sẻ quyền lực dân chính cho người khác.
Từ bỏ quyền lực đương nhiền là phải làm, điều này không nghi ngờ gì, dù gì thì bây giờ cũng đã là thế kỷ 21, hay là dùng cách nói đơn giản hơn, đã là xã hội của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư rồi, do sự phát triển của năng suất sản xuất, dẫn đến sự cải cách quan hệ xã hội, chế độ độc tài tuy là không thể nói là không được, nhưng chỉ có thể xảy ra trong hoàn cảnh cực đoan, ví dụ như khi tàu Hi Vọng còn ở trong vũ trụ, hoặc là khi đối mặt với tình cảnh chiến tranh có thể bị diệt chủng ở quy mô lớn, còn nếu như ở trong giai đoạn phát triển hòa bình như hiện nay, cho dù Diêu Nguyên muốn áp dụng chế độ độc tài, anh cũng rất có thể sẽ bị lật đổ. Ngoại trừ thành viên đội sao đen, và vài người như Trương Hằng ra, tất cả những người khác như hàng ngàn quân đội phòng vệ, và cả một trăm năm mươi mốt chiến sĩ liên sao cũng sẽ không tán thành việc Diêu Nguyên thống trị xã hội loài người bằng chế độ độc tài. Cho dù Diêu Nguyên là kẻ thống trị độc tài công chính liêm minh, nhưng còn người kế vị anh thì sao? Một khi chính quyền đã định, muốn khôi phục lại tự do, thì chỉ còn cách phát động nội chiến mà thôi.
Diêu Nguyên đương nhiên hiểu rất rõ vấn đề này, nhưng mà chế độ độc tài là một chuyện, từ bỏ quyền lực lại là chuyện khác, đặc biệt là từ hà khắc đến khoan dung sẽ khiến người ta cảm kích, nhưng từ khoan dung đến hà khắc thì sẽ dẫn đến cách mạng, đó mới là chân lý.
Từ sau khi thành lập cơ chế chính phủ, Diêu Nguyên mở rộng phạm vi quyền lực của Hạ Viện lần nữa, trừ những việc về quân đội ra, họ đều có quyền tham nghị vào tất cả vấn đề khác, đương nhiên, anh đã chuyển dần phần lớn quyền lực của Thượng Viện cho Hạ Viện, và Thượng Viện sẽ vĩnh viễn biến mất, do đó sẽ không bao giờ xuất hiện dòng họ chính trị như dòng họ màu đỏ, hoặc là sự tồn tại của dòng họ đại diện phát ngôn thương mại.
Đồng thời, sự mở rộng quyền lực của dân chúng, đương nhiên là không bao gồm bất cứ việc gì của quân đội, dân chúng đều có một phiếu thể hiện quyền phủ quyết, cho dù là đề án do Hạ Viện bỏ phiếu thông qua, dân chúng cũng có quyền bỏ phiếu phủ quyết, nếu như đề án do Hạ Viện thông qua đều bị phủ quyết cả ba lần, vậy thì người đề xuất dự án phải từ chức ngay.
Đồng thời tư pháp cũng đều chia ra, tòa án tối cao không thuộc sự quản lý của chính phủ và nghị viên, và nguyên thủ không được đảm nhiệm thẩm phán trọn đời, điều luật này được nêu ra và tiến hành bởi tập thể dân chúng cùng nhau bỏ phiếu…
Ngoài ra còn vấn đề danh hiệu, bốn danh hiệu như Phòng Vệ Nhân Loại, Vệ Sĩ Nhân Loại, Dũng Sĩ Nhân Loại, Anh Hùng Nhân Loại đều có thể tùy theo hoàn cảnh mà sắc phong, một khi đã sắc phong thì cho dù người có danh xưng thấp nhất là Phòng Vệ Nhân Loại, đều có thể vào thẳng Hạ Viện trở thành nghị viên danh dự, và suốt đời sở hữu chức danh này, không cần phải tuân thủ quy tắc bốn năm bầu cử nghị viên một lần.
Tóm lại, chính phủ nhân loại hiện tại vẫn là một giao hợp lớn, trên cơ bản đã tiếp thu ưu điểm của nhiều chế độ chính trị địa cầu vào trong đó, song song đó, hiến pháp của chính phủ nhân loại vẫn đang trong quá trình biên soạn, đây là một công trình lớn, trước mắt có hơn một ngàn bốn trăm thành viên tham gia, dự kiến sẽ dùng thời gian năm năm biên soạn cương lĩnh ban đầu, sau đó sẽ điều chỉnh và bổ sung dựa trên tình hình thực tế.
Sau khi Diêu Nguyên tuyên bố hàng loạt những chính sách cải cách, việc dân chúng và quân đội lo lắng không yên lúc ban đầu, cũng đã có thể hoàn toàn yên tâm rồi. Tuy quyền lực của Diêu Nguyên vẫn rất lớn, nhưng song song đó cũng nắm trong tay một Hạ Viện đủ để kiểm soát sự lớn mạnh quyền lực của anh ta, hơn nữa hiện tại vì số lượng người còn ít, nên quân đội của chính phủ nhân loại mới thực sự là quân đội của nhân dân, trên cơ bản trong mười hộ dân sẽ có một hộ là quân đội phòng vệ, cho nên đương nhiên cũng sẽ không sợ chính phủ phái binh đàn áp hay gì đó, điều họ thực sự sợ là tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, dù sao quyền lực tuyệt đối là sự suy vong tuyệt đối, suy nghĩ này đã cấy vào trong tâm trí của đại đa số người dân thế kỷ 21.
Thế là, sau khi lễ lập quốc diễn ra khoảng một tháng, sau khi Hạ Viện mở rộng quyền lực đã bắt đầu sử dụng thử quyền lực trong tay của họ…
- Nghị trưởng! Tôi kiên quyết phản đối lệnh chặt cây! Hành tinh này không thể tái diễn bi kịch hệ sinh thái tự nhiên của Trái Đất, chúng ta phải bảo vệ môi trường sinh thái của nó! Tôi kiên quyết phản đối!
Đây là phiên họp liên quan đến lệnh chặt cây, trong buổi họp, rất nhiều nhà báo đã đưa ra nhiều hình ảnh, những hình ảnh này đều là tình hình tàn phá các giới tự nhiên và rừng trong quá trình chấp hành lệnh chặt cây gây ra.
Mỗi tấm hình đều là từ trên cao chụp xuống, hơn nữa những nhà báo này, hoặc có thể nói kỹ năng chụp ảnh của thợ chụp vô cùng cao tay, đều bộc lộ được tình hình tàn phá của cánh rừng vô cùng sắc nét, từ trên cao nhìn xuống, những cánh rừng xanh dài trải vô tận, đột nhiên xuất hiện một cái lỗ lớn, đều bị đốt thành một khoảng đất trống đen ngòm, nơi đó vốn dĩ là cánh rừng nguyên thủy, nhưng chỉ sau một đám cháy lớn biến thành một vùng đất chết, chỉ xem hình cũng thật sự bàng hoàng khôn nguôi, đặc biệt là đối với con người từ Trái Đất tới đây, đối với hành tinh mẹ đã mất đi, hơn nữa giới tự nhiên của hành tinh mẹ đã từng bị tàn phá, cho nên khi xem những hình này, buổi hội nghị thỉnh thoảng vang lên những tiếng bàn tán xì xào.
Nghị trưởng Marthe không hề nói bất cứ câu nào trong phiên họp, ông ấy chỉ lặng lẽ chú ý tới những người đang phát ngôn, đám người này đương nhiên ông ta biết là ai, khi tàu Hi Vọng vẫn chưa đáp xuống, trong quần chúng đã âm thầm xuất hiện những ngôn luận không hay, nguồn gốc của những điều này cũng do những người này ảnh hưởng, chính trị… chính trị trước giờ không phải thế giới của đen và trắng, và càng không có đúng và sai, đằng sau mỗi một sự kiện chính trị đều có một mục đích hoặc có những lí do sâu thẳm bên trong.
Marthe là nhà chính trị, trong phiên họp này, ông ta cũng là một chính khách địa cầu hiếm thấy, những người trước mặt này muốn chơi chính trị với ông ta, khoảng cách giữa hai bên xa như mười vạn tám ngàn dặm, sau khi phiên họp này bắt đầu, ông ta đã hiểu bọn người này muốn gì rồi…
Đám người này đang muốn thử sức mạnh quyền lực trong tay, dò thám phản ứng của Diêu Nguyên từ một khía cạnh không quan trọng, lệnh chặt cây, bảo vệ môi trường tự nhiên, không liên quan tới dân sự, chính phủ, quân đội, chỉ là môi trường tự nhiên thôi, lấy vấn đề này làm mấu chốt, để thăm dò phản ứng Diêu Nguyên, kết quả xấu nhất cũng chỉ là nghị án này bị đóng lại, nhưng nếu Diêu Nguyên nhún nhường, thì bọn họ giống như đã ngửi được mùi máu tanh thoang thoảng của cá mập, bắt đầu bức ép từng bước một, tuy sẽ không làm tới mức quá đáng, nhưng đây chính là một sự khởi đầu mà các chính khách mong muốn.
Huống hồ lệnh chặt cây có liên quan tới quân đội, trước mắt sau khi Hạ Viện mở rộng quyền lực, tuy không khác gì mấy với Thượng Viện, sự khác biệt duy nhất là quân đội, đó là lĩnh vực mà người ngoài vốn dĩ không thể nhúng tay vào, nếu nhắm vào lệnh chặt cây viết báo, thì cũng có thể thám thính sâu vào trong quân đội, hoặc ít nhất cũng có thể thăm dò được Diêu Nguyên nắm bắt tình hình quân đội tới đâu…
Marthelà một chính trị gia lão luyện, ông ta làm sao có thể không nhìn ra hành vi và mục đích của đám người này? Chỉ là vốn dĩ ông ta không muốn tham gia vào, đám ngu ngốc này hoàn toàn không biết rốt cuộc quyền lực của Diêu Nguyên đến từ đâu, chẳng lẽ bọn họ tưởng chỉ là thuyền trưởng tàu Hi Vọng, hay chỉ là một cách gọi nguyên thủ hoặc số quân đội nắm trong tay? Không, là lòng dân, của hơn một trăm ngàn người, bao gồm cả Marthe trong đó, đều là tấm lòng kính trọng và kính nể anh ta, anh ta dường như là một vĩ nhân trong lịch sử nhân loại, sinh sống ở trong đất nước của anh, không một ai có thể làm lung lay địa vị của anh ta, muốn chơi chính trị, muốn thâu tóm quyền lực, chí ít là khi Diêu Nguyên còn sống thì không thể nào!
Nhưng mà…
Có lẽ hành động non nớt lần này cũng là một cơ hội để thăm dò, thăm dò xem rốt cuộc Diêu Nguyên có tuân thủ quy tắc hay không. Chính trị và chính phủ sợ nhất chính là người không tuân thủ quy tắc. Chỉ cần anh tuân thủ quy tắc, thì ngay cả khi quy tắc là do chính anh đề ra thì đó cũng là may mắn cho chính phủ của nhân loại. Ít nhất thì anh không vi phạm quy tắc do chính mình đặt ra, cũng không vượt qua điểm giới hạn của các quy tắc. Có lẽ, mượn chuyện này, có thể thăm dò được một chút.
- … Điều thứ 11 Hạ Viện bỏ phiếu quyết định, lệnh chặt cây là quốc sách cơ bản liên quan đến hành tinh dị hình, không được thay đổi, nhưng phương thức có thể tiến hành một số cải biến, ví dụ tạo vòng cách lý xung quanh điểm bị thiêu rụi trong rừng, ví dụ như nghiên cứu sâu hơn, để phân biệt xem có phải là tàn dư của tế bào dị hình…
Không phủ định tuyệt đối lệnh chặt cây, chỉ là một nghị án chỉnh sửa lệnh chặt cây, sau khi Hạ Viện ra quyết định, bản nghị án này đã được đặt trên bàn của Diêu Nguyên ngay buổi chiều hôm đó.
/335
|