CHƯƠNG 12: MỸ NHÂN VS MỸ NHÂN.
“Đây, đây, đây…. là ai vậy! Cái tên đăng đồ tử kia đâu!” Triệu tiểu mỹ nhân vừa vào trong phòng Hạng Dực, liền phát ra tiếng kêu thảm thiết. Nằm trên giường rõ ràng không phải tên đăng đồ tử kia a, tên hỗn đản nọ nào có đẹp như vậy — lấy tướng mạo vẫn thường gây rắc rối của mình đem so sánh thì vẫn đỡ hơn người này, thực sự là gặp được sư phụ a! Chờ một chút! Đẹp? Ta nói như thế nào lại giống với đăng đồ tử a! Lão Thiên a!!! ( Vũ: tên này bắt đầu hoảng loạn -_-llll )
“Uy! Ngươi rốt cuộc có tâm muốn chiếu cố tiểu Dực nhà yêm hay không a?” Lộ nữ vương vừa vào phòng, liền thấy Triệu Vô Cực đờ ra nhìn Hạng Dực nằm ở trên giường.
“Đăng đồ tử kia không có ở đây.”
“Kháo! Mã lộc nhà ngươi! Tiểu Dực không phải vẫn luôn nằm ở trước mặt ngươi sao?”
“Mã lộc là con gì?…. Di??? Người này chính là tên đăng đồ tử?” Mỗ tiểu mỹ nhân khiếp sợ vạn phần quên luôn về cái gì mã lộc, “Rõ ràng người nọ lớn lên….. Lớn lên…..”
“Đương nhiên! Khuôn mặt thật của tiểu Dực nhà yêm có thể nào đơn giản cho người ta nhìn — đến lúc đó tập chân dung của yêm có giới hạn a, vậy nên giáo chủ vĩ đại giúp hắn dịch dung.”
“Dịch dung. . .” Đúng rồi, tướng mạo như vậy hội đưa tới rất nhiều phiền phức a.
“Hô hô, tỷ tỷ a ~~~” Hạng Dực trên giường nói mê.
…… Yêm hệ cảnh trong mơ của tiểu Dực phân cách tuyến…..
Di? Ngẫu đây là ở đâu? A! Kia không phải quỷ súc tỷ tỷ?
“Quỷ súc tỷ tỷ ~~~ “
“Tiểu Dực?”
“Tỷ tỷ, ngươi thế nào ở chỗ này? Ngươi cũng xuyên sao?”
“Không biết da, ta MS đang xem 《 tang XX bi 》, sau đó liền ngủ quên….”
” 《 tang XX bi 》 ?”
“Tiền truyện là 《 tam XXXX sát 》 ~~”
“Di? Thời gian ngẫu đi vắng, dĩ nhiên có một đông đông như thế?! Ngẫu thế nhưng ngay cả Lộ Tây ngày thứ hai kia còn chưa từng xem nột ~~ 555555 “
“Cho ngươi.”
“Cái gì a?”
“Lộ Tây ngày thứ hai của ngươi a.”
“A ~~~~ tỷ tỷ a ~~~ ngươi thật sự là quá tốt oa! ! ! !”
“Hanh hanh, chỉ cần nhớ kỹ sau đó không được gọi ‘Ngụy quỷ súc’ là được.” Tỷ tỷ vẻ mặt âm trầm nói….
“Ngẫu…. Ngẫu nào dám a…..” Ngẫu chỉ nói có một lần a, tỷ tỷ dĩ nhiên biết, không hổ là thần xuyên qua nột!
“Ta cũng không phải cái gì thần xuyên qua, lần sau ta nghe được sẽ không chỉ là nói một chút đâu. Cầm chắc đi.”
“Vâng vâng vâng. “Ngẫu vâng vâng dạ dạ thân thủ nhận lấy sách.
Sau một khắc, đột nhiên ở giữa chỉ nhìn thấy một tia sét nghe thấy tiếng sấm, song song cảm thấy đất rung núi chuyển. Tỷ tỷ, tỷ tỷ đâu?? Ngẫu vừa nhìn, tỷ tỷ dĩ nhiên đang vỡ ra!!! Thiên!!! Tỷ tỷ a!!!!! Ngẫu phẫn nộ! Thế nhưng ~~~ mặt đất dưới chân ngẫu cũng nứt ra rồi.
Chẳng, chẳng lẽ ngẫu phải ngã xuống ~~~~
Oh! No~~~! ! ! !
….. Yêm hệ tiểu Dực giật mình tỉnh giấc phân cách tuyến……
“Uy, đăng đồ tử, phải uống dược rồi!” Bên tai truyền đến thanh âm vừa xa lạ vừa quen thuộc, Hạng Dực gian nan mở hai mắt.
“Triệu tiểu mỹ nhân…..” Thấy mỹ nhân trước mặt tự nhiên là cảnh đẹp ý vui, nhưng mà, Hạng Dực MS nghĩ tới cái gì đó, ôm chầm lấy vạt áo Triệu Vô Cực, “Nói! Có đúng hay không ngươi, đã quấy rầy ngẫu?”
“Buông tay! Ta chỉ là muốn gọi ngươi uống dược.” Triệu Vô Cực đẩy tay Hạng Dực.
“Đại ca a ~~~ xin ngươi cũng không nên đánh thức ngẫu a ~~~ ngươi có thể dùng miệng uy ngẫu mà! Làm hại ngẫu lại một lần bỏ lỡ dịp tốt lấy được Lộ Tây của ngẫu!!!”
“Dùng miệng uy ngươi! ! ! ! !”
“Lộ Tây? ?”
Hai thanh âm đồng thời vang lên, là Triệu Vô Cực và Lộ nữ vương.
Nhìn hai người một chút, Hạng Dực quyết định bỏ qua Triệu mỗ nhân, dù sao các tỷ tỷ mới là đối tượng hắn phục vụ mà, hơn nữa Triệu mỗ nhân còn hại người ta bị thương (TO: là ngươi tự tìm đi…. ).
“Ngẫu vừa đụng tới quỷ súc tỷ tỷ….” Hạng Dực đem quá trình nói hoàn chỉnh một lần, đến lúc nói đến tiếng sét tiếng sấm đất rung núi chuyển, nổi cáu a, hung hăng trừng Triệu Vô Cực vài lần.
“Cái gì nha…..” Triệu Vô Cực ủy khuất nói thầm.
“Quỷ súc nha đầu này thực sự là càng ngày càng xuất quỷ nhập thần a!”
“Thương cảm cho lộ tây của ngẫu a…… 555555″ Hạng Dực khóc đến lê hoa đái vũ. ( TO: Ngươi có thể xem như là mưa to tầm tả…. )
“Uy, một đại nam nhân hở ra là khóc, còn thể thống gì nữa.” Triệu Vô Cực vừa nhìn Hạng Dực khóc, liền nghĩ đặc biệt khó chịu.
“Ngẫu thích! Ngẫu thương tiếc lộ tây nhà ngẫu không được a!!” Hạng Dực tiếp tục trừng mắt Triệu mỗ nhân. ( TO: khụ, tiểu Dực, nhân gia lộ tây vẫn rất hảo hảo, ngươi cũng không nên rủa hắn a, cẩn thận Tát Tát bắt ngươi khai đao….. )
“Hanh! Ngươi cứ nghĩ cái gì Lộ Tây kia đi!” Triệu Vô Cực phất tay áo chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút!” Hạng Dực nhanh tay nhanh mắt bắt được tay Triệu Vô Cực, “Ngẫu có thể không lý giải thành tiểu mỹ nhân ngươi đang ghen…..”
“Ngươi……” Triệu Vô Cực hóa đá.
“Yêu ~ không sai nha!” Lộ nữ vương hưng phấn.
“Hắc hắc hắc ~ ngẫu chỉ biết Triệu tiểu mỹ nhân ngươi chính là thích ngẫu ~~~ bằng không thế nào hội đánh ngẫu? Đánh là thương mắng là yêu nha!” Hạng Dực lại là vẻ mặt □.
“. . .” Triệu Vô Cực đã bắt đầu phong hoá.
“Ngươi liền làm lão bà thứ hai của ngẫu đi ~~~ đến ~ lão công hôn nhẹ ~~~~~” Triệu mỗ nhân đang phong hoá bị Hạng Dực kéo vào trong lòng, làm tư thế muốn hôn xuống.
“Đăng đồ tử ngươi!! Rốt cuộc muốn làm gì!” Lúc này, Triệu Vô Cực đã hoàn toàn tỉnh táo lại, một phen đẩy Hạng Dực ra.
“Khụ khụ khụ….. Tiểu mỹ nhân lão bà a, lão công ngươi còn đang dưỡng thương a ~”
“A! Nhanh uống dược!” Hạng Dực vừa nói, Triệu Vô Cực lập tức nhớ tới nhiệm vụ.
“Nga ~~~ đây là thuốc Đông y trong truyền thuyết! Các tỷ tỷ a, ngẫu rốt cục, rốt cục cũng có thể uống rồi a ~~~” Hạng Dực vẻ mặt chân thành tha thiết cảm thán nói, tiếp nhận chén thuốc liền uống xuống.
“Quả…. Quả nhiên là rất đắng mà, Lộ tỷ tỷ….”
“Ăn khối cao điểm đi.” Triệu Vô Cực đưa một khối đến.
“Nga! ! ! Xuyên qua kinh điển ‘Uống xong dược liền ăn cao điểm’ !!!!” Hạng Dực tràn đầy cảm động tiếp nhận.
“Người như ngươi….. Thực sự là khó hiểu….”
“Hắc hắc hắc hắc ~ nguyên lai ngẫu cũng có cảm giác vô cùng thần bí nha! Nột, tỷ tỷ?”
“Đây, đây, đây…. là ai vậy! Cái tên đăng đồ tử kia đâu!” Triệu tiểu mỹ nhân vừa vào trong phòng Hạng Dực, liền phát ra tiếng kêu thảm thiết. Nằm trên giường rõ ràng không phải tên đăng đồ tử kia a, tên hỗn đản nọ nào có đẹp như vậy — lấy tướng mạo vẫn thường gây rắc rối của mình đem so sánh thì vẫn đỡ hơn người này, thực sự là gặp được sư phụ a! Chờ một chút! Đẹp? Ta nói như thế nào lại giống với đăng đồ tử a! Lão Thiên a!!! ( Vũ: tên này bắt đầu hoảng loạn -_-llll )
“Uy! Ngươi rốt cuộc có tâm muốn chiếu cố tiểu Dực nhà yêm hay không a?” Lộ nữ vương vừa vào phòng, liền thấy Triệu Vô Cực đờ ra nhìn Hạng Dực nằm ở trên giường.
“Đăng đồ tử kia không có ở đây.”
“Kháo! Mã lộc nhà ngươi! Tiểu Dực không phải vẫn luôn nằm ở trước mặt ngươi sao?”
“Mã lộc là con gì?…. Di??? Người này chính là tên đăng đồ tử?” Mỗ tiểu mỹ nhân khiếp sợ vạn phần quên luôn về cái gì mã lộc, “Rõ ràng người nọ lớn lên….. Lớn lên…..”
“Đương nhiên! Khuôn mặt thật của tiểu Dực nhà yêm có thể nào đơn giản cho người ta nhìn — đến lúc đó tập chân dung của yêm có giới hạn a, vậy nên giáo chủ vĩ đại giúp hắn dịch dung.”
“Dịch dung. . .” Đúng rồi, tướng mạo như vậy hội đưa tới rất nhiều phiền phức a.
“Hô hô, tỷ tỷ a ~~~” Hạng Dực trên giường nói mê.
…… Yêm hệ cảnh trong mơ của tiểu Dực phân cách tuyến…..
Di? Ngẫu đây là ở đâu? A! Kia không phải quỷ súc tỷ tỷ?
“Quỷ súc tỷ tỷ ~~~ “
“Tiểu Dực?”
“Tỷ tỷ, ngươi thế nào ở chỗ này? Ngươi cũng xuyên sao?”
“Không biết da, ta MS đang xem 《 tang XX bi 》, sau đó liền ngủ quên….”
” 《 tang XX bi 》 ?”
“Tiền truyện là 《 tam XXXX sát 》 ~~”
“Di? Thời gian ngẫu đi vắng, dĩ nhiên có một đông đông như thế?! Ngẫu thế nhưng ngay cả Lộ Tây ngày thứ hai kia còn chưa từng xem nột ~~ 555555 “
“Cho ngươi.”
“Cái gì a?”
“Lộ Tây ngày thứ hai của ngươi a.”
“A ~~~~ tỷ tỷ a ~~~ ngươi thật sự là quá tốt oa! ! ! !”
“Hanh hanh, chỉ cần nhớ kỹ sau đó không được gọi ‘Ngụy quỷ súc’ là được.” Tỷ tỷ vẻ mặt âm trầm nói….
“Ngẫu…. Ngẫu nào dám a…..” Ngẫu chỉ nói có một lần a, tỷ tỷ dĩ nhiên biết, không hổ là thần xuyên qua nột!
“Ta cũng không phải cái gì thần xuyên qua, lần sau ta nghe được sẽ không chỉ là nói một chút đâu. Cầm chắc đi.”
“Vâng vâng vâng. “Ngẫu vâng vâng dạ dạ thân thủ nhận lấy sách.
Sau một khắc, đột nhiên ở giữa chỉ nhìn thấy một tia sét nghe thấy tiếng sấm, song song cảm thấy đất rung núi chuyển. Tỷ tỷ, tỷ tỷ đâu?? Ngẫu vừa nhìn, tỷ tỷ dĩ nhiên đang vỡ ra!!! Thiên!!! Tỷ tỷ a!!!!! Ngẫu phẫn nộ! Thế nhưng ~~~ mặt đất dưới chân ngẫu cũng nứt ra rồi.
Chẳng, chẳng lẽ ngẫu phải ngã xuống ~~~~
Oh! No~~~! ! ! !
….. Yêm hệ tiểu Dực giật mình tỉnh giấc phân cách tuyến……
“Uy, đăng đồ tử, phải uống dược rồi!” Bên tai truyền đến thanh âm vừa xa lạ vừa quen thuộc, Hạng Dực gian nan mở hai mắt.
“Triệu tiểu mỹ nhân…..” Thấy mỹ nhân trước mặt tự nhiên là cảnh đẹp ý vui, nhưng mà, Hạng Dực MS nghĩ tới cái gì đó, ôm chầm lấy vạt áo Triệu Vô Cực, “Nói! Có đúng hay không ngươi, đã quấy rầy ngẫu?”
“Buông tay! Ta chỉ là muốn gọi ngươi uống dược.” Triệu Vô Cực đẩy tay Hạng Dực.
“Đại ca a ~~~ xin ngươi cũng không nên đánh thức ngẫu a ~~~ ngươi có thể dùng miệng uy ngẫu mà! Làm hại ngẫu lại một lần bỏ lỡ dịp tốt lấy được Lộ Tây của ngẫu!!!”
“Dùng miệng uy ngươi! ! ! ! !”
“Lộ Tây? ?”
Hai thanh âm đồng thời vang lên, là Triệu Vô Cực và Lộ nữ vương.
Nhìn hai người một chút, Hạng Dực quyết định bỏ qua Triệu mỗ nhân, dù sao các tỷ tỷ mới là đối tượng hắn phục vụ mà, hơn nữa Triệu mỗ nhân còn hại người ta bị thương (TO: là ngươi tự tìm đi…. ).
“Ngẫu vừa đụng tới quỷ súc tỷ tỷ….” Hạng Dực đem quá trình nói hoàn chỉnh một lần, đến lúc nói đến tiếng sét tiếng sấm đất rung núi chuyển, nổi cáu a, hung hăng trừng Triệu Vô Cực vài lần.
“Cái gì nha…..” Triệu Vô Cực ủy khuất nói thầm.
“Quỷ súc nha đầu này thực sự là càng ngày càng xuất quỷ nhập thần a!”
“Thương cảm cho lộ tây của ngẫu a…… 555555″ Hạng Dực khóc đến lê hoa đái vũ. ( TO: Ngươi có thể xem như là mưa to tầm tả…. )
“Uy, một đại nam nhân hở ra là khóc, còn thể thống gì nữa.” Triệu Vô Cực vừa nhìn Hạng Dực khóc, liền nghĩ đặc biệt khó chịu.
“Ngẫu thích! Ngẫu thương tiếc lộ tây nhà ngẫu không được a!!” Hạng Dực tiếp tục trừng mắt Triệu mỗ nhân. ( TO: khụ, tiểu Dực, nhân gia lộ tây vẫn rất hảo hảo, ngươi cũng không nên rủa hắn a, cẩn thận Tát Tát bắt ngươi khai đao….. )
“Hanh! Ngươi cứ nghĩ cái gì Lộ Tây kia đi!” Triệu Vô Cực phất tay áo chuẩn bị rời đi.
“Chờ một chút!” Hạng Dực nhanh tay nhanh mắt bắt được tay Triệu Vô Cực, “Ngẫu có thể không lý giải thành tiểu mỹ nhân ngươi đang ghen…..”
“Ngươi……” Triệu Vô Cực hóa đá.
“Yêu ~ không sai nha!” Lộ nữ vương hưng phấn.
“Hắc hắc hắc ~ ngẫu chỉ biết Triệu tiểu mỹ nhân ngươi chính là thích ngẫu ~~~ bằng không thế nào hội đánh ngẫu? Đánh là thương mắng là yêu nha!” Hạng Dực lại là vẻ mặt □.
“. . .” Triệu Vô Cực đã bắt đầu phong hoá.
“Ngươi liền làm lão bà thứ hai của ngẫu đi ~~~ đến ~ lão công hôn nhẹ ~~~~~” Triệu mỗ nhân đang phong hoá bị Hạng Dực kéo vào trong lòng, làm tư thế muốn hôn xuống.
“Đăng đồ tử ngươi!! Rốt cuộc muốn làm gì!” Lúc này, Triệu Vô Cực đã hoàn toàn tỉnh táo lại, một phen đẩy Hạng Dực ra.
“Khụ khụ khụ….. Tiểu mỹ nhân lão bà a, lão công ngươi còn đang dưỡng thương a ~”
“A! Nhanh uống dược!” Hạng Dực vừa nói, Triệu Vô Cực lập tức nhớ tới nhiệm vụ.
“Nga ~~~ đây là thuốc Đông y trong truyền thuyết! Các tỷ tỷ a, ngẫu rốt cục, rốt cục cũng có thể uống rồi a ~~~” Hạng Dực vẻ mặt chân thành tha thiết cảm thán nói, tiếp nhận chén thuốc liền uống xuống.
“Quả…. Quả nhiên là rất đắng mà, Lộ tỷ tỷ….”
“Ăn khối cao điểm đi.” Triệu Vô Cực đưa một khối đến.
“Nga! ! ! Xuyên qua kinh điển ‘Uống xong dược liền ăn cao điểm’ !!!!” Hạng Dực tràn đầy cảm động tiếp nhận.
“Người như ngươi….. Thực sự là khó hiểu….”
“Hắc hắc hắc hắc ~ nguyên lai ngẫu cũng có cảm giác vô cùng thần bí nha! Nột, tỷ tỷ?”
/21
|