Dám Yêu Dám Lên

Chương 42: TRÒ CHƠI BIẾN THÁI

/44


Không thể không nói rằng Từ Nhạc có chút bản lĩnh, ít nhất là hắn chỉ có nói hai câu cũng có thể khiến mình vô cùng tò mò, muốn tìm hiểu hắn.

Đêm đó.

Hắn nói với mình: "Cô cho rằng mục tiêu của tôi là Hoắc Hiên sao?"

Hắn còn nói với mình: "Nếu như tôi nói không phải thế thì sao?"

Nếu như đúng là Hoắc Hiên không phải mục tiêu của hắn, vậy thì nhiều lần hắn chọc phá là nhằm mục đích gì? Tại sao muốn cố tình làm như mục tiêu là Hoắc Hiên?

Nói thật, mình cũng không đến mức tự đề cao mình mà nghĩ rằng hắn cố tình dùng Hoắc Hiên để ngụy trang là nhằm vào mình, cho dù rất nhiều lần hắn trêu chọc mình.

Nhưng mà, từ sau đêm đó, Từ Nhạc đối với mình đặc biệt tốt, cực kỳ tốt, tốt đến mức có phần biến thái, thái độ thực sự có sự thay đổi lớn. Lúc nói chuyện thì ôn tồn, có đồ ngon sẽ nhớ tới mình, ngay cả ánh mắt dụ dỗ cũng tùy hoàn cảnh mà bắn về phía mình. . . . . .Nhưng, khụ, bà ngoại sói mà cười như trăm hoa đua nở thì sẽ khiến người ta cảm thấy rất bất an, rất sợ hãi.

Bây giờ hắn không còn chơi trò hoá trang đổi giới nữa. Khi Từ Nhạc khôi phục bản lĩnh đàn ông của hắn cũng không bình thường chút nào, rất hấp dẫn người khác phái nha.

Đáng tiếc là cô gái này đã có Hoắc Hiên rồi, mình không có dã tâm ăn trong chén nhìn trong nồi.

Mình là người học được biết đủ.

Hôm nay, Lolo cũng chịu chủ động trả phép đi làm.

Nói là đi bắt đứa con hư Lâm Dật Văn, thực ra chỉ là cái cớ, bảo sao mà cậu ta không thèm để ý đến vì quá hiểu bản tính của Lolo. Lolo chính là lấy cớ để cùng ông xã lại đi hưởng tuần trăng mật lần thứ N mà thôi, nhìn mặt mày Lolo hồng hào, dáng vẻ thật hạnh phúc.

"Hi! Khoảng thời gian này mọi người có sung sướng không?" Lolo vừa đến đã hỏi ngay.

"Được, không tệ, khóa phòng uống nước rất đáng khen ngợi." DK trả lời thẳng, đúng trọng tâm.

Hoắc Hiên như có như không nhìn mình một cái rồi đến trước bàn làm việc của Lolo, lấy tay gõ gõ lên mặt bàn, sau đó sờ sờ cằm nhìn như đang suy nghĩ cái gì đó rất nghiêm túc rồi nói: "Xem ra bàn làm việc của tớ rất thoải mái nha."

Người đàn ông này! Lại ngầm đùa giỡn mình!

Phải biết Lolo là một người phụ nữ cực kỳ thông minh, Hoắc Hiên mới chỉ nói vậy mà đã hiểu nha. "Hay là tính đổi cho mỗi người một chiếc bàn làm việc mới đi. Hiên cũng biết phòng làm việc, e hèm, tiềm lực vô cùng lớn nha. . . . ."

"Có thể suy nghĩ." Hoắc Hiên rất nghiêm túc trả lời chắc chắn.

Cho tới giờ mình luôn cho rằng da mặt mình tương đối dày nhưng so với mấy người này thì mình chấp nhận chịu thua.

"Đúng rồi, đừng nói chị đây không thương mọi người, không nghĩ đến mọi người nha, nhìn đây, chị đã mua quà cho mỗi người nha." Lolo nói xong liền để túi đồ lên bàn.

Nhắc đến quà ai mà không cảm thấy hứng thú, mình là Ryan chủ động đến nhận quà.

"Từ từ, ai cũng có phần, mọi người tự tìm quà của mình nha."

Món quà của mình là một cái hộp khá lớn, được bọc bởi một giấy bọc khá đẹp mắt. Dưới ánh mắt điều khiển "Mau mở ra" của Lolo, mình không chút phòng bị ngay nhiên đứng ngay tại chỗ bóc quà.

Sau khi nhìn thấy bên trong là cái gì thì mình thực sự cảm thấy hối hận, nước mắt lưng tròng, cứng họng không nói được lên lời.

Nếu như mấy sợi dây này có thể mặc được lên người thì mình nguyện tin nó chính là quần lót tình thú trong truyền thuyết.

Đột nhiên nhận ra một vài mảnh lụa nhỏ gần như trong suốt màu đen. Nơ con bướm! Rèm cửa sổ!

Vẫn không thể hình dung ra nổi chiếc quần tình thú này, không tưởng tượng ra nổi hình dáng của nó, mặt mình đỏ lên, đầu cúi gằm xuống. Quá mắc cỡ, cái thứ này không phải dùng để mặc nha, nó chỉ để làm vũ khí biến đàn ông trong nháy mắt thành cầm thú thôi.

Thật tốt là có một cái áo lót comle, có lẽ cái này phải tìm cơ hội để mặc cho Hoắc Hiên xem. Thật ra món đồ này thỉnh thoảng lôi ra nghịch một chút cũng được mà.

Lặng lẽ quay đầu lại nhìn Ryan, phát hiện ra anh ta cũng đang đỏ mặt. Ánh mắt vô tình nhìn thấy vẻ mặt cười xấu xa của DK, khi nhìn thấy rõ món đồ trong tay anh ta là lọ gì thì suýt chút nữa mình phát lên cười.

Ryan cùng mình có thể được coi là cùng chiến hào, nhưng so với lọ bôi trơn của anh ta thì món quà của mình thú vị hơn.

Chị Lolo nha, chị đúng là bạn tốt của Hoắc Hiên và DK. Nhìn Hoắc Hiên cười như một đứa trẻ, chẳng lẽ anh tính tối nay liền dùng luôn đống dây rợ kia? NO! Nhất quyết NO! Vô điều kiện NO! Áo vest nhỏ thì còn có thể suy nghĩ một chút.

Gần tới giờ tan việc, mình và Hoắc Hiên lại bị Từ Nhạc quấy rầy rồi.

Từ sau khi biết điểm yếu của mình, Từ Nhạc thường dùng món ăn ngon để dẫn dụ mình. Thật ra thì chỉ cần có Hoắc Hiên đi cùng thì mình không sợ hắn làm loạn, trừ khi bỏ thuốc nếu không thì chỉ số an toàn là khá cao. Nếu như đã có người nhiệt tình mời cơm thì bọn mình cũng không có lý do gì mà lãng phí cơ hội ăn cơm miễn phí cả.

Có vẻ như Từ Nhạc rất thích hẹn bọn mình đi ăn cơm nha, điều này làm mình khá khó hiểu. Chẳng lẽ nhất định phải ngồi cùng nhìn bọn mình ân ân ái ái mới làm cho hắn ăn ngon miệng sao?

Bởi vì Hoắc Hiên còn có một cuộc họp qua webcam nên mình định ngồi chờ anh họp xong thì cùng đi, nhưng sau khi suy nghĩ thì anh lại bảo mình cùng đi ăn với Từ Nhạc trước.

Hoắc Hiên vẫn luôn không muốn mình ở riêng với Từ Nhạc mà, giờ lại yên tâm để cho mình cùng Từ Nhạc ở chung một chỗ, sao tự nhiên hôm nay Hoắc Hiên lại trở nên hào phóng thế? Nói đến không yên lòng thì mình mới là người không yên tâm để Hoắc Hiên và Từ Nhạc ở cùng nhau ý.

Cho đến khi nhìn thấy Từ Nhạc đang ngồi chờ thì mình mới nhận ra mình cầm theo chiếc túi tình thú tới đây. Sao mình lại ngu ngốc đến mức không nhớ ra đem túi này ném cho Hoắc Hiên để anh cho vào trong xe chứ.

"Một chiếc túi mờ ám," Từ Nhạc hếch cằm về phía túi của mình, nhếch miệng cười khẩy nói, "Để tôi đoán xem, bên trong là XX."

Giây phút này mình nghi ngờ có phải là chị Lolo đi mua cùng hắn không, sao chỉ cần nhìn vào LOGO cũng đoán được chính xác như vậy. Chẳng lẽ. . . . . . . . người này cũng là khách quen của nhãn hàng này?

"Tôi nhớ là nhã hiệu này mới ra kiểu mới nhất, được thiết kế vô cùng đơn giản và thiếu vải."

Dĩ nhiên là vô cùng thiếu vải rồi, nó quá đơn giản luôn, chỉ toàn các sợi dây mà thôi.

"Sao, anh chơi rồi ư?" Mình rất ngạc nhiên hỏi. Với ai nhỉ?

"E hèm, chỉ là không ngờ khẩu vị của Hiên lại nặng đến thế." Hắn lại dùng nụ cười quyến rũ rồi, "Tôi thích."

Ai thèm hắn thích chứ.

Mình uống nước, không thèm đáp lại.

"Tôi rất ngạc nhiên" Từ Nhạc lắc lắc ly nước, "Hiên lại cam lòng để cô cùng tôi ở chung một chỗ nha."

"Tôi cũng rất tò mò, 138XXXX8706, tôi không ngại để anh lập tức gọi cho anh ấy hỏi đáp án."

Từ Nhạc cười to, "Cô đúng là thú vị."

"Khách khí, khách khí."

Lúc này, một cô gái đi ngay qua bàn bọn mình, bởi vì cô gái đó quay mặt về phía Từ Nhạc nên mình chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng cô ấy. Đúng lúc mình chuyển ánh mắt về phía Từ Nhạc thì nhận ra vẻ mặt hoảng hốt của hắn ta.

Gian tình, chắc chắn có gian tình.

Nhận ra mình đang tìm kiếm cô gái kia nên Từ Nhạc rất thần tốc ngồi thẳng người lên, còn rất khéo che đi tầm mắt của mình. Không chút dấu vết, đúng là cao thủ.

"Tôi thực sự vô cùng tò mò, tình cảm của anh đối với Hoắc Hiên là dạng tình cảm gì." Đến lúc này thì mình không muốn tiếp tục chơi nữa, dứt khoát hỏi rõ vấn đề này, dù sao thì có khả năng nhân vật mấu chốt cũng xuất hiện.

Hai mắt Từ Nhạc sáng lên, khẽ cười một tiếng, "Như vậy đi, Trần Quả, một cái hôn đổi lấy đáp án nha?"

". . . . . . ." Muốn chiếm tiện nghi sao? "Tôi cho là anh có hứng thú với đàn ông."

"NONONO." Hắn lắc lắc ngón tay trỏ phủ nhận, "Nói cho chính xác thì tôi chỉ muốn câu dẫn Hiên, hay nói cách khác, tôi muốn phá đám."

"Cô gái vừa đi qua là ai?"

Nghe thấy mình nhắc đến cô gái kia, mặt Từ Nhạc không được tự nhiên, đó chính là chột dạ, ngượng ngùng, khó chịu.

"Đồng ý. Một nụ hôn cho tất cả đáp án."

"Lừa cô thôi."

"Biết, không sai, chính là lừa gạt." Mình không tin hắn dám hôn mình.

"OK" Hắn nhún nhún vai, "Tôi ghen tỵ với Hiên"

Cái gì? Vì lý do này sao?

"Hiên có sức hấp dẫn của một người đàn ông, nhân duyên cũng khá tốt, tôi chỉ muốn kết bạn với Hiên, hấp dẫn sự chú ý của Hiên mà thôi."

Kìm nén không văng tục, "Cho nên?"

"Cho nên tôi biến bản thân thành một cô gái đi bên cạnh Hiên, khi phát hiện ra tình cảm của Hiên dành cho chị gái tôi, tôi thậm chí nguyện biến thành bản sao của chị gái."

"Chỉ vì, ừm, muốn hấp dẫn sự chú ý của Hiên cùng kết giao bạn bè ư?"

"Đúng" Hắn cười rất thoải mái.

"Biến thái."

"Cám ơn."

"Tôi không phải đang khen anh nha."

"Tôi coi nó là một lời khen."

". . . . . ."

Hoá ra, mình và Hoắc Hiên trở thành con cờ trong trò chơi biến thái của tên này mà thôi.

"Tôi có linh cảm là trò chơi này đã kết thúc." Đột nhiên Từ Nhạc nghiêng người về phía trước, kề sát vào mặt mình.

Cái gì?

"Cô nên thực hiện giao kèo."

Hắn vừa dứt lời, môi mình cảm thấy nóng lên.

Gì? Mình ngẩn người, hắn định đòi hôn sao?

Chỉ chưa đầy một giây sau, mặt Từ Nhạc bị một bàn tay đẩy mạnh ra.

Màn này rất quen mắt, nhưng sao không xuất hiện chậm hơn một chút, giống như xe cảnh sát chỉ xuất hiện khi mọi chuyện đã gần như được giải quyết xong.

Hoắc Hiên tức giận vung nắm đấm vào gương mặt tuấn tú của Từ Nhạc thì một đôi tay trắng nõn dũng cảm lao ra đỡ lấy cú đấm của Hoắc Hiên, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh.

"Hiên! Đừng!"

Là cô gái vừa nãy, cô gái này có vẻ thuỳ mị dịu dàng.

"Lần cuối cùng, trông coi tốt người đàn ông của em." Hoắc Hiên nghiến răng nghiến lợi nói.

Yêu nghiệt Từ Nhạc hoá ra đã có bạn gái? Chắc chỉ có cô gái này mới chịu đựng được bạn trai chơi trò chơi biến thái kiểu này, đồng thời cũng chứng tỏ cô gái này rất yêu Từ Nhạc, nếu không sao có thể bao dung và dung túng cho cái ham mê biến thái này.

Một hồi náo loạn như vậy, cơm tối cũng khỏi ăn luôn.

Mình khó hiểu nhìn Từ Nhạc, chỉ thấy hắn lén nhếch miệng, đó là thái độ được như ý, đắc ý, nụ cười thỏa mãn. Kết quả, mình to gan lớn mật suy đoán, không chừng hắn thích làm cho Hoắc Hiên tức giận coi như là thể hiện sự thân mật, quan tâm tới hắn . . . . . bởi như vậy có thể giải thích được nguyên nhân hắn thích chọc tức Hoắc Hiên nhà mình, chỉ có làm như vậy mới có thể gây được sự chú ý của Hoắc Hiên tới hắn.

Hừ! Đây chính là thủ đoạn của một đứa trẻ nghịch ngợm để được cha mẹ nó chú ý tới!

Hoắc Hiên khá tức giận, hắn kéo mạnh tay mình, còn trừng mắt với Từ Nhạc. Không thể tưởng tượng nổi, cho dù trong tình huống này, có đang tức điên lên thì anh cũng không quên cầm túi quà mà chị Lolo tặng mình mang về.

Ngồi trong xe Hoắc Hiên, mặt Hoắc Hiên đầy hối hận nhìn chằm chằm môi mình: "Anh không nên để cho em đến trước, không nên tạo cơ hội cho hắn ở cùng một chỗ với em."

"Thật ra thì. . . . . . ." Mình muốn giải thích.

Hoắc Hiên dùng tay lau môi của mình, nhẹ nhàng ma sát, giọng nói đau đớn, tự trách: "Sao hắn dám! Anh nên đấm cho hắn một quyền! Không, nói cho cùng thì cũng là lỗi của anh, anh . . . . . ."

Hoắc Hiên thao thao bất tuyệt tự trách bản thân, càng nói càng cảm thấy có lỗi với mình.

Cố nén cười, mình thành khẩn nói ra chân tướng: [i]"Hắn không có hôn em. Thật đấy, hắn chỉ dùng ngón tay dán lên môi của em, cố tình làm cho anh hiểu lầm mà thôi."

Cho nên lúc đó mình mới cảm thấy trên môi nóng lên mà không phải vừa ướt vừa nóng, đó cũng là nguyên nhân mình không nổi đóa lên.

Xem ra người này thật sự khiêu chiến sự nhẫn nại cực hạn của Hoắc Hiên, tình bạn thú vị.

Sau khi một hồi vẫn im lặng.

". . . . . ."


/44

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status