Tác giả: Nhữ Phu Nhân.
Dịch: donganh (Tangthuvien)
Edit: Jane McAdam (Diendanlequydon)
Beta: Beheonhoxinh
Một hậu cần ưu tú sẽ giúp cho tiểu đội có thêm vài cái mạng, muốn trở thành tiểu đội tác chiến đứng đầu thì vị trí hậu cần này tuyệt đối không thể qua loa. Lâm Trung Khanh cẩn thận suy trước nghĩ sau, cuối cùng nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không chùn bước) lựa chọn công việc này.
Điều này không có nghĩa Lâm Trung Khanh từ bỏ sự nghiệp khống chế cơ giáp, các chức nghiệp đều có môn cơ giáp khống chế trong chương trình học, chỉ là không cùng hệ thống với khống chế cơ giáp chuyên nghiệp nên sức chiến đấu sẽ kém hơn thôi.
Tổng thể mà nói, Lâm Trung Khanh đã hy sinh rất lớn, cậu ấy đã hoàn toàn buông bỏ con đường trở thành siêu cấp cường giả mà lựa chọn con đường giúp cho tiểu đội trở thành chiến đội đứng đầu, mục đích của Hàn Kế Quân cũng đồng dạng mới làm ra sự lựa chọn như thế.
Cậu nhận định, chỉ có trở thành tinh hạm hạm trưởng mới là sự phục vụ tốt nhất cho chiến đội trong tương lai. Cậu không thể chịu đựng được sinh mệnh của cả nhóm lại phụ thuộc vào một thuyền trưởng xa lạ, điều này khiến cậu có cảm giác không an toàn, vì vậy cậu quyết định để tự mình ra trận.
Có thể nói, mỗi thành viên trong tiểu đội của Lăng Lan đều vì tiểu đội mà suy nghĩ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lăng Lan muốn cho Hàn Kế Quân ở lại phi thuyền. Nếu có thể tiếp xúc với việc điều khiển phi thuyền trước một bước thì không thể nghi ngờ sẽ giúp cho dẫn đầu mọi người cùng lứa trong lĩnh vực này một bước.
Sau khi an bày xong, Lăng Lan Hàn Kế Quân nhanh chóng rời khỏi phòng chủ điều khiển, mục tiêu cuối cùng của cô chính là phòng thuyền trưởng, nơi có quyền khống chế đầu não của phi thuyền, có được nó cô mới chân chính làm chủ phi thuyền này.
Nhìn bóng lưng dần biến mất của lão đại, Hàn Kế Quân nhanh chóng phấn chấn tinh thần. Ánh mắt cậu cực kỳ bén nhọn, chính như Lăng Lan đã nói, đây là cơ hội tốt nhất để cậu làm quen với việc khống chế phi thuyền. Còn lại một ngày một đêm này, cậu phải tận dụng triệt để mới được, tin rằng ở phương diện thực tập khống chế phi thuyền thực tế, các quân giáo sinh cùng tuổi tuyệt đối không một ai có thể so được với cậu.
Đương nhiên muốn các nhân viên công tác buông bỏ khúc mắc mà tận tình hướng dẫn bọn họ thì còn phải xem lại năng lực của cậu. Hàn Kế Quân vừa quét mắt nhìn những người còn ở lại, cậu đột nhiên giật mình phát hiện, thì ra Lăng Lan còn thâm ý khác.
Hàn Kế Quân nhẹ nhàng nở nụ cười thầm nghĩ: “Lan lão đại quả nhiên là Lan lão đại!”
Cậu là người có dã tâm, tuy ghi danh vào khống chế tinh hạm nhưng cũng không muốn buông tha cho quân lược. Cậu muốn đồng thời học tập hai chức nghiệp. Mục tiêu của cậu rất lớn, vừa muốn trở thành tinh hạm trưởng ưu tú, vừa trở thành quân sư không thể thiếu của tiểu đội, cậu sẽ vì các anh em mà bày mưu tính kế. Vừa bảo vệ, vừa che chở!
Hàn Kế Quân âm thầm nâng lên sĩ khí chính mình, tự nhủ phải hoàn thành khảo nghiệm trước mắt, không thể làm lão đại thất vọng.
Bỏ qua việc Hàn Kế Quân vất vả thiết lập cơ mưu với các nhân viên công tác hòng lấy được sự chỉ dạy tận tình của họ, sáu người Lăng Lan đang dùng hết tốc lực đi đến phòng thuyền trưởng.
Chưa tới nơi đã nghe Tiểu Tứ nhắc nhở, trong phòng thuyền trưởng còn có một người ở đó.
Cô không do dự, trực tiếp yêu cầu Tiểu Tứ phá giải mật mã phòng thuyền trưởng, cửa rất nhanh được mở ra, nghĩ cũng không cần nghĩ liền cùng Lâm Trung Khanh và mọi người bước vào.
Lúc này, Thiếu tá đang nhìn chằm chằm vào màn hình ảo, chủ yếu là
Dịch: donganh (Tangthuvien)
Edit: Jane McAdam (Diendanlequydon)
Beta: Beheonhoxinh
Một hậu cần ưu tú sẽ giúp cho tiểu đội có thêm vài cái mạng, muốn trở thành tiểu đội tác chiến đứng đầu thì vị trí hậu cần này tuyệt đối không thể qua loa. Lâm Trung Khanh cẩn thận suy trước nghĩ sau, cuối cùng nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không chùn bước) lựa chọn công việc này.
Điều này không có nghĩa Lâm Trung Khanh từ bỏ sự nghiệp khống chế cơ giáp, các chức nghiệp đều có môn cơ giáp khống chế trong chương trình học, chỉ là không cùng hệ thống với khống chế cơ giáp chuyên nghiệp nên sức chiến đấu sẽ kém hơn thôi.
Tổng thể mà nói, Lâm Trung Khanh đã hy sinh rất lớn, cậu ấy đã hoàn toàn buông bỏ con đường trở thành siêu cấp cường giả mà lựa chọn con đường giúp cho tiểu đội trở thành chiến đội đứng đầu, mục đích của Hàn Kế Quân cũng đồng dạng mới làm ra sự lựa chọn như thế.
Cậu nhận định, chỉ có trở thành tinh hạm hạm trưởng mới là sự phục vụ tốt nhất cho chiến đội trong tương lai. Cậu không thể chịu đựng được sinh mệnh của cả nhóm lại phụ thuộc vào một thuyền trưởng xa lạ, điều này khiến cậu có cảm giác không an toàn, vì vậy cậu quyết định để tự mình ra trận.
Có thể nói, mỗi thành viên trong tiểu đội của Lăng Lan đều vì tiểu đội mà suy nghĩ, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lăng Lan muốn cho Hàn Kế Quân ở lại phi thuyền. Nếu có thể tiếp xúc với việc điều khiển phi thuyền trước một bước thì không thể nghi ngờ sẽ giúp cho dẫn đầu mọi người cùng lứa trong lĩnh vực này một bước.
Sau khi an bày xong, Lăng Lan Hàn Kế Quân nhanh chóng rời khỏi phòng chủ điều khiển, mục tiêu cuối cùng của cô chính là phòng thuyền trưởng, nơi có quyền khống chế đầu não của phi thuyền, có được nó cô mới chân chính làm chủ phi thuyền này.
Nhìn bóng lưng dần biến mất của lão đại, Hàn Kế Quân nhanh chóng phấn chấn tinh thần. Ánh mắt cậu cực kỳ bén nhọn, chính như Lăng Lan đã nói, đây là cơ hội tốt nhất để cậu làm quen với việc khống chế phi thuyền. Còn lại một ngày một đêm này, cậu phải tận dụng triệt để mới được, tin rằng ở phương diện thực tập khống chế phi thuyền thực tế, các quân giáo sinh cùng tuổi tuyệt đối không một ai có thể so được với cậu.
Đương nhiên muốn các nhân viên công tác buông bỏ khúc mắc mà tận tình hướng dẫn bọn họ thì còn phải xem lại năng lực của cậu. Hàn Kế Quân vừa quét mắt nhìn những người còn ở lại, cậu đột nhiên giật mình phát hiện, thì ra Lăng Lan còn thâm ý khác.
Hàn Kế Quân nhẹ nhàng nở nụ cười thầm nghĩ: “Lan lão đại quả nhiên là Lan lão đại!”
Cậu là người có dã tâm, tuy ghi danh vào khống chế tinh hạm nhưng cũng không muốn buông tha cho quân lược. Cậu muốn đồng thời học tập hai chức nghiệp. Mục tiêu của cậu rất lớn, vừa muốn trở thành tinh hạm trưởng ưu tú, vừa trở thành quân sư không thể thiếu của tiểu đội, cậu sẽ vì các anh em mà bày mưu tính kế. Vừa bảo vệ, vừa che chở!
Hàn Kế Quân âm thầm nâng lên sĩ khí chính mình, tự nhủ phải hoàn thành khảo nghiệm trước mắt, không thể làm lão đại thất vọng.
Bỏ qua việc Hàn Kế Quân vất vả thiết lập cơ mưu với các nhân viên công tác hòng lấy được sự chỉ dạy tận tình của họ, sáu người Lăng Lan đang dùng hết tốc lực đi đến phòng thuyền trưởng.
Chưa tới nơi đã nghe Tiểu Tứ nhắc nhở, trong phòng thuyền trưởng còn có một người ở đó.
Cô không do dự, trực tiếp yêu cầu Tiểu Tứ phá giải mật mã phòng thuyền trưởng, cửa rất nhanh được mở ra, nghĩ cũng không cần nghĩ liền cùng Lâm Trung Khanh và mọi người bước vào.
Lúc này, Thiếu tá đang nhìn chằm chằm vào màn hình ảo, chủ yếu là
/516
|