Hoắc Chấn Vũ cũng không bởi vì nhìn một quyền nhẹ nhàng của Lăng Lan mà không phòng bị, một chiêu vừa rồi đã khiến cho hắn biết người tân sinh trước mặt không đơn giản, lúc này hắn càng thêm cẩn thận. Mà bởi Lăng Lan nhắc nhở cũng làm hắn có thời gian chuẩn bị, vì thế nói Lăng Lan chủ động công kích còn không bằng nói hai người đồng thời công kích.
Bởi vì sớm chuẩn bị sẵn sàng nên Hoắc Chấn Vũ lựa chọn lấy công làm thủ, trực tiếp vận dụng chiêu thức mạnh nhất của mình để đối kháng tuyệt chiêu mạnh nhất của Lăng Lan.
Cao thủ so chiêu không giống với những tay đánh cách đấu cảnh giới thấp phải đánh tới mấy trăm chiêu mới có thể phân thắng bại, cao thủ chỉ cần một hai chiêu là phân được cao thấp. Hoắc Chấn Vũ biết rõ, hắn tin tưởng đối phương cũng rõ ràng, cho nên một chiêu này của đối phương tuyệt đối sẽ không đơn giản như vẻ bề ngoài vậy, một quyền này tuyệt đối là kinh thiên động địa.
Hoắc Chấn Vũ đương nhiên sẽ không tiếp tục che dấu thực lực, hắn dồn khí vào đan điền rồi hét lớn: “Cực hạn bá vương quyền!”
Theo này một tiếng, tay phải Hoắc Chấn Vũ nắm lại thành quyền, hung hẵn mà đón nhận nắm tay của Lăng Lan.
Một chiêu này thể hiện toàn bộ quyền phong của Hoắc Chấn Vũ. Con đường cách đấu mà hắn đi là con đường mạnh mẽ uy mãnh vậy nên mỗi chiêu thức đánh ra đều vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần nghe tiếng xé gió của chiêu thức hắn đang ra thì cũng đủ khiến cho những người đang xem trận đấu biến sắc. Cho dù không trực tiếp đối mặt với chiêu này nhưng ai cũng có thể cảm nhận được lực lượng khủng bố ẩn dấu trong đó.
Lăng Lan thần sắc hơi động, nắm tay nguyên bản dùng bảy phần lực tức khắc nâng tới chín phần. Chỉ có chiêu thức khủng bố như Bá vương quyền này mới phù hợp với thân phận người mạnh nhất trường quân đội của đối phương. Trong lòng Lăng Lan nhanh chóng hiện lên một tia ngưng trọng, không dám coi thường đối thủ.
“Phanh!” một tiếng, hai nắm tay mạnh mẽ đụng vào nhau, Lăng Lan liền cảm thấy lực lượng của đối phương thập phần trầm hậu, tuyệt đối không phải là đối thủ mà cô chỉ dùng tấc kính nhất đoạn hay nhị đoàn là có thể đánh bại…
Hoắc Chấn Vũ vừa mới tiếp xúc nắm tay của Lăng Lan liền cảm giác được nắm tay truyền đến một cổ lực lượng mãnh liệt, tuy rằng cường đại nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi mà hắn có thể chống cự, còn chưa chờ hắn yên lòng thì hắn liền cảm giác một cổ lực lượng mới chồng lên lớp lực lượng cũ hướng về hắn đánh tới….
Hoắc Chấn Vũ sắc mặt hơi đổi, hắn hô lên một tiếng, điên cuồng vận chuyển nội kình trong cơ thể để lại lần nữa đối kháng với cổ lực lượng mới chồng lên. Ưu điểm của cực hạn bá vương quyền chính là trước khi tiến tới cực hạn của thân thể, cho dù đối phương có bao nhiêu lực lượng cường đại thì hắn đều có thể chống đỡ được.
Lúc này Hoắc Chấn Vũ cũng nhịn không được cảm thấy may mắn vì sự lựa chọn lúc đầu của mình, dùng chiêu mạnh nhất chứ không dùng những chiêu thức, nếu không với việc bị tấn công từ một lực chồng mới bất thình lình như vậy, hắn chắc chắn sẽ bị chấn thương mà bỏ cuộc.
Nhưng Hoắc Chấn Vũ chỉ vừa mới an tâm một chút thì hắn liền cảm giác một cổ lực lượng mới xuất hiện, lại lần nữa chồng lên lực lượng có sẵn. Mà cổ lực lượng này thiếu chút nữa đem lực lượng của hắn đánh tan. Chẳng lẽ hắn sẽ thua như vậy sao?
“Không!” Không chịu nhận thua như vậy, Hoắc Chấn Vũ ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên một tiếng, hai mắt trừng lớn, sắc mặt đỏ lên, cùng lúc đó toàn bộ cánh tay phải đột nhiên bạo trướng ……
Liền nghe được ‘rẹt’ một tiếng, toàn bộ cánh tay phải của Hoắc Chấn Vũ phồng lớn là tay áo rách toạc hóa thành những miếng vải nhỏ rơi xuống mặt đất để lộ ra cánh tay cường tráng rắn chắc, khối cơ bắp phồng lên kia nổi lên từng đường gân xanh rõ rằng.
Vì chống cự tấc kính tam đoạn của Lăng Lan, Hoắc Chấn Vũ trực tiếp dùng sức mạnh cực hạn của bá vương quyền, hắn hy vọng đây sẽ là đòn tấn công cuối cùng của đối phương, nếu không, hắn nhất định sẽ thua cuộc.
Trong mắt Lăng Lan chợt lóe dị quang, khuôn mặt vốn trắng nõn bỗng đỏ ửng dị thường, chỉ thấy cô hô lên một tiếng, sức mạnh của tấc kính tam đoạn đang chuẩn bị biến mất thì nguồn lực thứ tư bắt đầu xuất hiện…
Sức mạnh thứ tư này vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh hơn ba lần phát lực trước cộng lại, lúc Hoắc Chấn Vũ cảm nhận được lực đánh của đạo thứ tư này thì sắc mặt tức khắc tái nhợt, lực lượng trong thân thể hắn đã đến cực hạn, không còn sức lực dư thừa để chống cự đòn thứ tư mới xuất hiện này……
Liền nghe “Bang! Bang! Bang!” vài tiếng, cánh tay Hoắc Chấn Vũ
/516
|