Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 266 - Chương 266

/516


Mà Chu Á lại trầm mặc một chút sau đó mới chậm rãi mở miệng nói: “Quả thật học trưởng Lý cười thực ôn hòa vô hại, nhưng lúc cười lên em sẽ cảm thấy khẩn trương vô cùng, có thể do đây là lần đầu tiên em tiếp xúc với vởi Lý học trưởng nên có cảm giác là lạ…” Chu Á có chút hoang mang nói.

Hàn Dục không chờ Chu Á nói xong liền vỗ tay nói: “Xem, Chu Á cũng có cảm giác giống tớ…”

Lời này làm Chu Á cười khổ, kỳ thật hắn cũng nói không rõ cảm giác khẩn trương của mình là vì sao nhưng chắc chắn không phải giống như Hàn Dục nói, cho rằng Lý Lan Phong cười dối trá, rõ ràng là một vị học trưởng ôn hòa, vì sao Hàn Dục đoàn trưởng lại kiêng kị đối phương như vậy?

Đương nhiên Chu Á cho dù có nghi vấn cũng không nói ra miệng, dù sao chuyện những người có quyền kiêng kỵ đấu đá lẫn nhau là chuyện bình thường, cho dù không có lý do gì thì đôi khi chỉ vì một chút quyền lực nhỏ mọi người cũng có thể dồn nhau vào chỗ chết, huống chi bây giờ là xem nhau không vừa mắt.

Bất quá, Chu Á cũng không để ý, bởi vì cách làm của Hàn Dục có thể giúp hắn quét sạch chướng ngại trên con đường trở thành quân sư của đoàn Vô Cực, phải biết rằng ở bên trong Vô Cực, Lý Lan Phong được công nhận là quân sư của đoàn, có uy vọng rất lớn trong lòng đoàn viên. Nếu không có sự hỗ trợ của Hàn Dục thì chỉ dựa vào biểu hiện chính hắn chỉ sợ là phải chờ tới khi Lý Lan Phong tốt nghiệp thì mới có thể tiếp nhận chức quân sự này.

Nhưng là một người có dã tâm, Chu Á cũng không muốn lãng phí 2, 3 năm ở trường như vậy, hắn khát vọng có thể một bước bước lên trời, khát vọng có thể bày ra năng lực của chính mình, khát vọng được người người kính nể.

Cứ như vậy Chu Á trầm mặc tựa như cam chịu cách nói của Hàn Dục, cũng cảm thấy Lý Lan Phong không ổn……

Rời đi khu ghế lô của Vô Cực, hai người Triệu Thuân và Lý Lan Phong cũng không biết những chuyện đã phát sinh trong khu ghế lô, bọn họ đi đến cuối con đường thì ngoài ý muốn gặp phải hai người Lý Thì Du và Vân Tu.

Bốn người chạm mặt, đều sửng sốt nhìn nhau ……

Nụ cười trên mặt Lý Thì Du lặng yên mà biết mất rồi hiện vẻ hoang mang, người mang mặt nạ trước mặt này tản ra nụ ôn hòa vô cùng quen thuộc…

Cảm xúc Lý Lan Phong nhanh chóng thay đổi, anh cười làm một động tác chào quân đội rồi nói: “Lý Thì Du, thủ tịch đoàn quân y nghiên cứu chuyên nghiệp, nghe danh đã lâu.”

“à….xin chào. Không biết trước đây chúng ta có từng gặp nhau không?” Lý Thì Du nhíu nhíu mày nhịn không được hỏi.

“Này thật không có, bất quá tôi từng thấy cậu!” Lý Lan Phong cười nói.

“Hả? Khi nào vậy?” Lý Thì Du truy vấn nói, trí nhớ của anh luôn tốt, mà người trước mặt này lại có cảm giác vô cùng quen thuộc đến kỳ quái, anh không tin chính mình thật sự chưa thấy qua người này.

Lý Lan Phong cười cười vừa định trả lời thì Triệu Thuân bên người nhướng mày hỏi: “Lan Phong, đây chính là đệ tử trực hệ trong Lý gia của cậu phải không? Chính là thiên tài trong miệng cậu, Lý Thì Du?”

Lý Thì Du nghe vậy chấn động buột miệng thốt ra: “Anh cũng là đệ tử Lý gia?”

Lý Lan Phong gật đầu nói: “Đúng vậy, chẳng qua chỉ là chi thứ thôi. Bất quá trước kia may mắn học chung với thiếu gia Mộ Lan một trường, chỉ là sau đó Mộ Lan thiếu gia phải tạm nghỉ vì bị bệnh nên cũng không gặp lại nữa…. Không biết thân thể thiếu gia Mộ Lan như thế nào rồi?”Lý Lan Phong quan tâm hỏi.

Lý Thì Du nghe vậy cảm xúc hạ xuống nói: “Thân thể của anh Mộ Lan vẫn chưa tốt lên được.” Bất quá rất nhanh biểu tình Lý Thì Du liền kiên định mà nói. “Bất quá, tôi tin tưởng anh Mộ Lan nhất định sẽ khá lên.”

Trong mắt Lý Lan Phong lộ ra một tia sáng kỳ dị rồi biến mất, anh gật đầu nói: “Không sai, thiếu gia Mộ Lan nhất định sẽ khá lên.”

Lý Lan Phong nói làm tâm tình Lý Thì Du lập tức tốt lên, trong gia tộc Lý gia đây là lần đầu tiên anh nghe thấy có người hy vọng anh họ cả sẽ tốt lên, điều này là cho Lý Thì Du cảm thấy cảm kích vô cùng, đối với Lý Lan Phong cũng muốn làm quen hơn.

“Các cậu phải đi về sao?” Lý Lan Phong hỏi tiếp.

Không chờ Lý Thì Du mở miệng trả lời, Vân Tu một bên chủ động đáp: “Chúng ta đi nhìn xem em họ của Thì Du, chính là người xuất chiến thứ hai của đoàn Tân sinh Lý Anh Kiệt.”

Lý Lan Phong nét mặt biểu lộ một tia kinh ngạc: “Nguyên lai thiếu gia Thì Du cũng muốn đi xem thiếu gia Anh Kiệt…… Tôi cũng đang muốn đi xem thương thế của thiếu gia, nếu không chúng ta cùng nhau đi đi.”

Triệu Thuân như suy tư gì mà nhìn Lý Lan Phong một cái, phải biết rằng lúc bọn họ rời đi cũng không phải muốn đi thăm tuyển thủ kia của đoàn Tân sinh, bất quá anh luôn luôn tôn trọng quyết định của Lý Lan Phong cho nên liền mặc kệ.

Lý Thì Du chần chờ một chút liền gật gật đầu, chỉ bằng đối phương có ý tốt với anh họ cả thì anh liền không thể cự tuyệt đối phương.

Cứ như vậy, bốn người cùng nhau đi tới trung tâm trị liệu. Đi vào cửa lớn liền nhìn thấy bên trong đại sảnh đã chia thành hai thế lực chiếm hai góc, không ai thèm nhìn ai.

Những người này thực dễ phân biệt, một bên đều mặc đồng phục màu xanh biếc của tân sinh trường quân đội, vừa thấy liền biết là năm nhất, còn bên kia thì mặc đồng phục màu lam, và màu xanh biếc, nhìn tuổi thì có thể nhận ra

/516

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status