Nhìn thấy cả căn phòng chìm hoàn toàn vào bóng tối, Lăng Lan không thể tiếp tục duy trì được nữa, duy trì không được bình tĩnh, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Cha thân ái, có phải ngài muốn hủy điểm dừng chân của chúng con hay không? Sau đó để chúng con ra ngoài đường ngủ?”
Lăng Tiêu sắp bùng nổ cơn tức giận bỗng nghe thấy lời chất vấn của Lăng Lan thì cơn giận trực tiếp xì ra, không biết chạy đi đâu. Toàn bộ đại sảnh quỷ dị mà lặng im mấy giây, sau đó tiếng Lăng Tiêu thật cẩn thận nói: “Cái này, là do cha không khống chế được, thực xin lỗi, con yêu, lần sau ta sẽ chú ý.”
Lần sau? Còn có lần sau sao? Lăng Lan cảm thấy đầu mình bắt đầu đau, cho dù biết khi cha Lăng tới thì cô tuyệt đối không thể an ổn mà bình tĩnh, nhưng cũng không cần phải phá chỗ ở của cô luôn chứ?
Tâm tình Lăng Lan thật không tốt, cả người bắt đầu phát ra khí lạnh vô cùng, độ ấm toàn bộ không gian tức khắc giảm xuống mấy độ làm mấy người đang đứng trong bóng tối nhịn không được mà run run.
Lăng Tiêu đương nhiên biết con gái nhà mình thật sự tức giận, ông có chút co quắp hỏi: “Kia…. cái này…nên làm cái gì bây giờ?”
“Làm sao bây giờ? Đương nhiên là đi sửa? Còn có, cha thân ái, có phải ngài muốn con phải tự mình đi sửa hay không?” Lăng Lan lạnh mặt vươn mấy ngón tay trắng nõn của mình lên trước mặt Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu đương nhiên luyến tiếc con gái nhà mình phải đi làm loại việc nặng này nên vội nói: “Cha sửa, cha đi sửa…” Chăm sóc con gái gái là nghĩa vụ của một người cha, huống chi người gây họa trong lần này lại là ông, ông đương nhiên phải bụng làm dạ chịu.
“Thủ trưởng, xin hãy để chúng tôi sửa.” Người cảnh vệ bên người thấy thế nhanh chóng động thân mà ra, nếu là để Lăng Tiêu đại tướng tự mình động thủ thì bọn họ có thể không cần đi trở về, trực tiếp ở chỗ này lấy cái chết tạ tội cho rồi.
“Ách, vậy phiền toái các cậu.” Lăng Tiêu biết, nếu chính mình khăng khăng động thủ thì hai cảnh vệ tuyệt đối sẽ mổ bụng tự sát để tạ tội, vì cứu lại hai sinh mệnh, ông chỉ đành phải để bọn họ hỗ trợ.
“Để bọn em cùng làm.” Cho dù hai người đang đi ra làm việc chỉ có thân phận là cảnh vệ nhưng nhìn trên vai bọn họ đang mang quân hàm thiếu tá thì mấy người Tề Long cũng không dám ngồi không, bọn họ nhảy dựng lên cùng nhau đi lên hổ trợ.
Đối mặt với những học sinh nhiệt tình, hai cảnh vệ đương nhiên sẽ không cự tuyệt, cứ như vậy, mấy người bắt đầu thu thập tàn cục mà Lăng Tiêu gây ra.
Kỳ thật mỗi biệt thự đều có hệ thống máy móc tự động sửa chửa và chuyên môn quét tước, nhưng đáng tiếc khí thế của Lăng Tiêu đã đem mấy thứ kia huỷ hoại, cho nên bọn họ chỉ có thể tự mình động thủ, nếu như phải nhờ người của trường quân đội đến giải quyết thì mọi chuyện sẽ rất phiền toái.
Chờ mọi người bận rộn rời đi đại sảnh, Lăng Tiêu lúc này mới nhìn chằm chằm Lăng Lan nói: “Muốn ta làm cái gì không, con trai?” Cho dù Lăng Tiêu rất muốn gọi một tiếng con gái bảo bối, nhưng ông là người bình tĩnh và lý trí, sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy, đem tai họa ngầm gieo trên đầu con gái nhà mình.
“Làm cái gì?” Lăng Lan nhướng mày hỏi.
“Bọn họ sắp tới hẳn sẽ ghi danh quân đoàn, nếu là những quân đoàn khác thì cha không thể quấy nhiễu làm gì nhưng nếu đến quân đoàn 23 thì ta có năng lực để làm tất cả mọi chuyện.” Lăng Tiêu khóe miệng lại cười nói, vẫn là dáng vẻ khiêm khiêm quân tử như cũ, những điều ông vừa nói không mang theo chút tâm tư nào cho dù đang dùng quyền công để mưu tư.
Lăng Lan quyết đoán lắc đầu: “Không cần!”
“Vì sao?” Lăng Tiêu nghe vậy kinh ngạc, ông cho rằng con gái nhà mình tất nhiên sẽ tức giận, mà ông cũng thật sự muốn giúp con gái xả giận.
“Đây là ân oán của học sinh, không cần phải lan ra rộng như vậy!” Lăng Lan nhàn nhạt nói, “Huống chi, cho dù bây giờ bọn họ tiến vào quân đoàn 23. tương lai sẽ trở thành đối thủ của con thì sao, bây giờ không sợ, tương lai cũng không sợ.” Lăng Lan chém đinh chặt sắt nói, ánh mắt phát ra sự tự tin làm trong lòng Lăng Tiêu cảm động vạn phần, ô ô ô, con gái nhà ông sao lại tốt đến nhự vậy…. Quá có chí khí a……
Hình thức “nhị thập tứ hiếu” trong thế giới nội tâm của Lăng Tiêu chính thức khởi động, ông kích động rơi lệ đầy mặt nhưng mặt ngoài lại bình tĩnh như cũ, ông trầm mặc một chút rồi mới gật đầu nói: “Đây mới là con của Lăng Tiêu ta. Nếu bọn họ đủ tư cách, thật sự ghi danh vào quân đoàn 23 thì ta sẽ thu nhận tất cả bọn họ, về phần ân oán của các con…” Lăng Tiêu hai mắt đột nhiên bộc lộ mũi nhọn, “Liền từ con chính mình giải quyết.”
Lăng Lan tựa hồ không cảm giác được áp lực đột nhiên xuất hiện từ trên người Lăng Tiêu, nhìn thẳng người đang ngồi trước mặt mà bình tĩnh nói: “Con nói được là có thể làm được.”
Lăng Lan biểu hiện làm trong lòng Lăng Tiêu tức khắc kiêu
Lăng Tiêu sắp bùng nổ cơn tức giận bỗng nghe thấy lời chất vấn của Lăng Lan thì cơn giận trực tiếp xì ra, không biết chạy đi đâu. Toàn bộ đại sảnh quỷ dị mà lặng im mấy giây, sau đó tiếng Lăng Tiêu thật cẩn thận nói: “Cái này, là do cha không khống chế được, thực xin lỗi, con yêu, lần sau ta sẽ chú ý.”
Lần sau? Còn có lần sau sao? Lăng Lan cảm thấy đầu mình bắt đầu đau, cho dù biết khi cha Lăng tới thì cô tuyệt đối không thể an ổn mà bình tĩnh, nhưng cũng không cần phải phá chỗ ở của cô luôn chứ?
Tâm tình Lăng Lan thật không tốt, cả người bắt đầu phát ra khí lạnh vô cùng, độ ấm toàn bộ không gian tức khắc giảm xuống mấy độ làm mấy người đang đứng trong bóng tối nhịn không được mà run run.
Lăng Tiêu đương nhiên biết con gái nhà mình thật sự tức giận, ông có chút co quắp hỏi: “Kia…. cái này…nên làm cái gì bây giờ?”
“Làm sao bây giờ? Đương nhiên là đi sửa? Còn có, cha thân ái, có phải ngài muốn con phải tự mình đi sửa hay không?” Lăng Lan lạnh mặt vươn mấy ngón tay trắng nõn của mình lên trước mặt Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu đương nhiên luyến tiếc con gái nhà mình phải đi làm loại việc nặng này nên vội nói: “Cha sửa, cha đi sửa…” Chăm sóc con gái gái là nghĩa vụ của một người cha, huống chi người gây họa trong lần này lại là ông, ông đương nhiên phải bụng làm dạ chịu.
“Thủ trưởng, xin hãy để chúng tôi sửa.” Người cảnh vệ bên người thấy thế nhanh chóng động thân mà ra, nếu là để Lăng Tiêu đại tướng tự mình động thủ thì bọn họ có thể không cần đi trở về, trực tiếp ở chỗ này lấy cái chết tạ tội cho rồi.
“Ách, vậy phiền toái các cậu.” Lăng Tiêu biết, nếu chính mình khăng khăng động thủ thì hai cảnh vệ tuyệt đối sẽ mổ bụng tự sát để tạ tội, vì cứu lại hai sinh mệnh, ông chỉ đành phải để bọn họ hỗ trợ.
“Để bọn em cùng làm.” Cho dù hai người đang đi ra làm việc chỉ có thân phận là cảnh vệ nhưng nhìn trên vai bọn họ đang mang quân hàm thiếu tá thì mấy người Tề Long cũng không dám ngồi không, bọn họ nhảy dựng lên cùng nhau đi lên hổ trợ.
Đối mặt với những học sinh nhiệt tình, hai cảnh vệ đương nhiên sẽ không cự tuyệt, cứ như vậy, mấy người bắt đầu thu thập tàn cục mà Lăng Tiêu gây ra.
Kỳ thật mỗi biệt thự đều có hệ thống máy móc tự động sửa chửa và chuyên môn quét tước, nhưng đáng tiếc khí thế của Lăng Tiêu đã đem mấy thứ kia huỷ hoại, cho nên bọn họ chỉ có thể tự mình động thủ, nếu như phải nhờ người của trường quân đội đến giải quyết thì mọi chuyện sẽ rất phiền toái.
Chờ mọi người bận rộn rời đi đại sảnh, Lăng Tiêu lúc này mới nhìn chằm chằm Lăng Lan nói: “Muốn ta làm cái gì không, con trai?” Cho dù Lăng Tiêu rất muốn gọi một tiếng con gái bảo bối, nhưng ông là người bình tĩnh và lý trí, sẽ không phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy, đem tai họa ngầm gieo trên đầu con gái nhà mình.
“Làm cái gì?” Lăng Lan nhướng mày hỏi.
“Bọn họ sắp tới hẳn sẽ ghi danh quân đoàn, nếu là những quân đoàn khác thì cha không thể quấy nhiễu làm gì nhưng nếu đến quân đoàn 23 thì ta có năng lực để làm tất cả mọi chuyện.” Lăng Tiêu khóe miệng lại cười nói, vẫn là dáng vẻ khiêm khiêm quân tử như cũ, những điều ông vừa nói không mang theo chút tâm tư nào cho dù đang dùng quyền công để mưu tư.
Lăng Lan quyết đoán lắc đầu: “Không cần!”
“Vì sao?” Lăng Tiêu nghe vậy kinh ngạc, ông cho rằng con gái nhà mình tất nhiên sẽ tức giận, mà ông cũng thật sự muốn giúp con gái xả giận.
“Đây là ân oán của học sinh, không cần phải lan ra rộng như vậy!” Lăng Lan nhàn nhạt nói, “Huống chi, cho dù bây giờ bọn họ tiến vào quân đoàn 23. tương lai sẽ trở thành đối thủ của con thì sao, bây giờ không sợ, tương lai cũng không sợ.” Lăng Lan chém đinh chặt sắt nói, ánh mắt phát ra sự tự tin làm trong lòng Lăng Tiêu cảm động vạn phần, ô ô ô, con gái nhà ông sao lại tốt đến nhự vậy…. Quá có chí khí a……
Hình thức “nhị thập tứ hiếu” trong thế giới nội tâm của Lăng Tiêu chính thức khởi động, ông kích động rơi lệ đầy mặt nhưng mặt ngoài lại bình tĩnh như cũ, ông trầm mặc một chút rồi mới gật đầu nói: “Đây mới là con của Lăng Tiêu ta. Nếu bọn họ đủ tư cách, thật sự ghi danh vào quân đoàn 23 thì ta sẽ thu nhận tất cả bọn họ, về phần ân oán của các con…” Lăng Tiêu hai mắt đột nhiên bộc lộ mũi nhọn, “Liền từ con chính mình giải quyết.”
Lăng Lan tựa hồ không cảm giác được áp lực đột nhiên xuất hiện từ trên người Lăng Tiêu, nhìn thẳng người đang ngồi trước mặt mà bình tĩnh nói: “Con nói được là có thể làm được.”
Lăng Lan biểu hiện làm trong lòng Lăng Tiêu tức khắc kiêu
/516
|