Edit: Tuyết Dung Hoa
“Trong tiểu đội anh là người thao tác kém nhất, để đảm bảo an toàn, tốt nhất anh ở lại chỗ này mà bảo quản tài liệu, nếu như không cẩn thận để mình bị chết, anh cũng đừng hòng gia nhập tiểu đội Lăng Thiên của chúng tôi. Tề Long hung tợn uy hiếp.
Những lời của Tề Long làm cho sắc mặt Thường Tân Nguyên đỏ bừng không ngừng, muốn âm thầm phản bác lại phát hiện Tề Long nói không sai, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng á khẩu nói không nên lời.
Tề Long nói xong cũng mặc kệ trong lòng Thường Tân Nguyên có suy nghĩ gì, cậu lập tức xoay người cùng các đồng đội rời đi, chạy nhanh về phía cửa. Tâm tình Tề Long rất lo lắng và nôn nóng, không biết tình huống của lão đại nhà mình như thế nào. Thật ra cậu đã sớm muốn đi đến đuôi quân hạm xem xét tình hình, chỉ là bị Lý Lan Phong giành trước một bước…
Nghĩ đến đây, Tề Long bắt đầu phỉ nhổ Lý Lan Phong, cái tên này, quả thật rất biết biểu hiện, mỗi lần có cơ hội là lập tức bắt lấy ra sức thể hiện trước mặt lão đại. Tuy rằng Tề Long có chút ý kiến đối với Lý Lan Phong, nhưng trong lòng lại cực kỳ thưởng thức đối phương, bởi vì chỉ có người thật sự quan tâm đến lão đại mới có hành động như vậy.
Tề Long mới vừa rời khỏi, đám người Lạc Lãng Hàn Kế Quân cũng nhanh chóng đuổi theo, nếu không phải Lan lão đại đã sớm phân phó bọn họ phải nghe theo mệnh lệnh của Tề Long thì bọn họ đã sớm kiềm chế không nổi mà chạy tới đuôi quân hạm rồi, làm sao có thể chờ tới bây giờ.
Người rời khỏi cuối cùng chính là Lý Thì Du, lúc anh chuẩn bị đi ra vô tình nhìn thoáng qua Thường Tân Nguyên, thấy cậu ta đang ngây ngốc ngồi yên một chỗ giống như gặp phải đả kích, Lý Thì Du than nhẹ một tiếng, đi vòng đến bên người Thường Tân Nguyên, vỗ vỗ bờ vai anh: Cậu đừng nghĩ nhiều, mệnh lệnh của Tề Long cũng muốn tốt cho cậu, cậu cứ an tâm nghe theo mệnh lệnh của cậu ta đi. Trên thực tế, kỹ thuật thao tác của cậu qủa thật hơi yếu một chút, lúc đi cùng mọi người, nếu như có nguy hiểm gì, bản thân cậu bảo vệ chính mình cũng khó, còn không bằng thành thật ở lại nơi này, bảo vệ tốt tư liệu quan trọng này.
Thường Tân Nguyên ai oán liếc nhìn Lý Thì Du, đây thật là đồng đội của anh sao? Có thể đừng đả kích anh như vậy nữa được không? Bọn họ còn có thể tiếp tục hợp tác vui vẻ sao? Thường Tân Nguyên đột nhiên phát hiện. Thoạt nhìn là người tốt mềm lòng Lý Thì Du, hoàn toàn có tiềm chất phúc hắc.
Lý Thì Du cũng không biết ai oán trong lòng Thường Tân Nguyên, bởi vì anh nói câu đó xong cũng ngay lập tức đuổi theo bọn Tề Long. Nói thật, tuy anh có chút không thích Lăng Lan, nhưng một đường tới đây, trải qua bao nhiêu chuyện, anh vẫn rất tán thành những hành động của Lăng Lan, anh cũng không hy vọng một vị đội trưởng luôn quan tâm đến đội viên của mình sẽ xảy ra chuyện, cho nên cũng chuẩn bị chạy đến đuôi quân hạm xem xét tình hình.
Toàn bộ khoang cơ giáp, chỉ còn mình Thường Tân Nguyên cô độc một người, anh nhìn nhìn tư liệu trong tay, bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng rồi cẩn thận cất đi. Như Lý Thì Du đã nói, tư liệu này rất quan trọng, có quan hệ trực tiếp đến việc thành lập chiến đội của bọn họ, không thể xảy ra bất cứ sai lầm gì.
Trong lòng Thường Tân Nguyên hiểu rõ, những lời hồi nãy của Tề Long không phải khinh thường anh, nếu không cũng sẽ không giao tư liệu quan trọng như vậy cho anh bảo quản. Trên thực tế, Tề Long đã an bài cực kỳ thoả đáng, tiểu đội bọn họ cần có một người tồn tại để giao phó nhiệm vụ, mà người này để đảm bảo an toàn nhất định phải ở lại khoang chờ, không thể mạo hiểm.
Thường Tân Nguyên tuy rằng gia nhập tiểu đội không lâu, nhưng vẫn nhìn ra tình cảm thâm hậu giữa bọn Tề
“Trong tiểu đội anh là người thao tác kém nhất, để đảm bảo an toàn, tốt nhất anh ở lại chỗ này mà bảo quản tài liệu, nếu như không cẩn thận để mình bị chết, anh cũng đừng hòng gia nhập tiểu đội Lăng Thiên của chúng tôi. Tề Long hung tợn uy hiếp.
Những lời của Tề Long làm cho sắc mặt Thường Tân Nguyên đỏ bừng không ngừng, muốn âm thầm phản bác lại phát hiện Tề Long nói không sai, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng á khẩu nói không nên lời.
Tề Long nói xong cũng mặc kệ trong lòng Thường Tân Nguyên có suy nghĩ gì, cậu lập tức xoay người cùng các đồng đội rời đi, chạy nhanh về phía cửa. Tâm tình Tề Long rất lo lắng và nôn nóng, không biết tình huống của lão đại nhà mình như thế nào. Thật ra cậu đã sớm muốn đi đến đuôi quân hạm xem xét tình hình, chỉ là bị Lý Lan Phong giành trước một bước…
Nghĩ đến đây, Tề Long bắt đầu phỉ nhổ Lý Lan Phong, cái tên này, quả thật rất biết biểu hiện, mỗi lần có cơ hội là lập tức bắt lấy ra sức thể hiện trước mặt lão đại. Tuy rằng Tề Long có chút ý kiến đối với Lý Lan Phong, nhưng trong lòng lại cực kỳ thưởng thức đối phương, bởi vì chỉ có người thật sự quan tâm đến lão đại mới có hành động như vậy.
Tề Long mới vừa rời khỏi, đám người Lạc Lãng Hàn Kế Quân cũng nhanh chóng đuổi theo, nếu không phải Lan lão đại đã sớm phân phó bọn họ phải nghe theo mệnh lệnh của Tề Long thì bọn họ đã sớm kiềm chế không nổi mà chạy tới đuôi quân hạm rồi, làm sao có thể chờ tới bây giờ.
Người rời khỏi cuối cùng chính là Lý Thì Du, lúc anh chuẩn bị đi ra vô tình nhìn thoáng qua Thường Tân Nguyên, thấy cậu ta đang ngây ngốc ngồi yên một chỗ giống như gặp phải đả kích, Lý Thì Du than nhẹ một tiếng, đi vòng đến bên người Thường Tân Nguyên, vỗ vỗ bờ vai anh: Cậu đừng nghĩ nhiều, mệnh lệnh của Tề Long cũng muốn tốt cho cậu, cậu cứ an tâm nghe theo mệnh lệnh của cậu ta đi. Trên thực tế, kỹ thuật thao tác của cậu qủa thật hơi yếu một chút, lúc đi cùng mọi người, nếu như có nguy hiểm gì, bản thân cậu bảo vệ chính mình cũng khó, còn không bằng thành thật ở lại nơi này, bảo vệ tốt tư liệu quan trọng này.
Thường Tân Nguyên ai oán liếc nhìn Lý Thì Du, đây thật là đồng đội của anh sao? Có thể đừng đả kích anh như vậy nữa được không? Bọn họ còn có thể tiếp tục hợp tác vui vẻ sao? Thường Tân Nguyên đột nhiên phát hiện. Thoạt nhìn là người tốt mềm lòng Lý Thì Du, hoàn toàn có tiềm chất phúc hắc.
Lý Thì Du cũng không biết ai oán trong lòng Thường Tân Nguyên, bởi vì anh nói câu đó xong cũng ngay lập tức đuổi theo bọn Tề Long. Nói thật, tuy anh có chút không thích Lăng Lan, nhưng một đường tới đây, trải qua bao nhiêu chuyện, anh vẫn rất tán thành những hành động của Lăng Lan, anh cũng không hy vọng một vị đội trưởng luôn quan tâm đến đội viên của mình sẽ xảy ra chuyện, cho nên cũng chuẩn bị chạy đến đuôi quân hạm xem xét tình hình.
Toàn bộ khoang cơ giáp, chỉ còn mình Thường Tân Nguyên cô độc một người, anh nhìn nhìn tư liệu trong tay, bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng rồi cẩn thận cất đi. Như Lý Thì Du đã nói, tư liệu này rất quan trọng, có quan hệ trực tiếp đến việc thành lập chiến đội của bọn họ, không thể xảy ra bất cứ sai lầm gì.
Trong lòng Thường Tân Nguyên hiểu rõ, những lời hồi nãy của Tề Long không phải khinh thường anh, nếu không cũng sẽ không giao tư liệu quan trọng như vậy cho anh bảo quản. Trên thực tế, Tề Long đã an bài cực kỳ thoả đáng, tiểu đội bọn họ cần có một người tồn tại để giao phó nhiệm vụ, mà người này để đảm bảo an toàn nhất định phải ở lại khoang chờ, không thể mạo hiểm.
Thường Tân Nguyên tuy rằng gia nhập tiểu đội không lâu, nhưng vẫn nhìn ra tình cảm thâm hậu giữa bọn Tề
/516
|