Vì sao không được, đã không có mục tiêu gì, chúng ta liền tạo ra một cái, một khi có mục tiêu, lão đại liền không do dự hoangmang. Tiểu Tứ càng nói càng đắc ý, đột nhiên phát hiện bản thân quả nhiên là sinh mệnh trí năng thể thông minh nhất tuyệt đỉnh nhất.
Hình như cũng có lý! Lăng Lan quyết định thử thí nghiệm thử phương pháp của tiểu Tứ, có lẽ giống như mèo mù đụng phải cá rán may mắn thành công vượt vượt qua khoảng thời gian khó khăn này, tuy rằng nhin tiểu Tứ này có chút không đáng tin...
Lăng Lan trầm tư nửa ngày, sau đó, vẻ mặt mê mang hỏi: Tiểu Tứ, ta không nghĩ ra phải lập mục tiêu gì?
Tiểu Tứ không nói gì, chuyện này không phải do lão đại tự nghĩ sao? Vì saolạiđihỏinó?
Nhưng mà tiểu Tứ tuyệt đối là người xứng với chức danh tiểu đệ số một, nó không nói hai lời, bắt đầu tra cứ trong cơ sở dữ liệu của bản thân, ngay lập tức, từng cái từng dòng chữ được sắp xếp ngăn nắp trong cơ sở dữ liệu bỗng bay ra, tiểu Tứ hưng phấn nói: Lão đại, chúng ta đi xưng bá thế giới đi.
Lăng Lan nhìn về phía tiểu Tứ xem thường: Ngươi cho ta là đồ ngốc sao? Loại việc vừa tốn công vừa phí sức này ai mà làm chứ, ai làm ai chính là kẻ ngốc.
Vậy lãnh chúa một phương thì sao? Tiểu Tứ bắt đầu hạ thấp yêu cầu.
Không có hứng thú. Lăng Lan tức giận trảlời, tiểu Tứ này không thể cung cấp những mục tiêu bình thường một chút sao? Cô tuyệt đối không muốn xưng vương xưng bá gì, Lăng Lan hiểu rất rõ ràngnhữnggìmìnhkhông muốn làm.
Vậy xây dựng một thế giớihài hòa hoàn mỹ thì sao? Trở thành một đại anh hùng?
Lăng Lan buồn bực, đây rõ ràng là toàn những mục tiêu vĩ đại, mà cô không hề có ý định trở thành thánh mẫu.
Nhìn thấy bất mãn ở trong ánh mắt Lăng Lan càng ngày càng đậm, giọng nói của tiểu Tứ cũng càng ngày càng bé... Hu hu hu, lão đại, trong cơ sở dữ liệu của người ta đều là mấy thứ này, nếu không vừa lòng, nó cũng không có cách nào .
A? Còn có một cái, tiểu Tứ đột nhiên nhìn đến một dữ liệu chưa được đề cập: Đúng rồi, chúng ta có thể mở hậu cung tuấn nam? Tuy rằng nó cũng không biết cái gì gọi là hậu cung tuấn nam, bất quá cái từ này xem ra kém hơn mấy mục tiêu khác rất nhiều.
Lăng Lan nghe vậy nổi giận. Trực tiếp đánh đầu tiểu Tứ: Ngu ngốc. Ta là nữ . Hừ, cái gì mà hậu cung tuấn nam chứ, cô không hề có tư tưởng nữ tôn đâu, hơn nữa cô đã nhận sự giáo dục về chế độ một vợ một chồng ở kiếp trước, cho nên loại chuyện này cô tuyệt đối không làm.
Con gái thì không thể có hậu cung tuấn nam sao? Tiểu Tứ la hét, có chút không phục. Nó thật sự thật không hiểu, chuyện này thì có quan hệ gì tới giới tính chứ?Bất quá nếu lão đại đã ghét cái này, đương nhiên nó cũng trực tiếp fail.
Hai người tiếp tục trầm tư suy nghĩ, một lớn một nhỏ, à quên...cả hai cùng nhỏ ngồi chung với nhau, hai tay chống cằm vẻ mặt phát sầu.
Mười phút, nửa giờ trôi qua. Cuối cùng một giờ cũng trôi qua... Không thể nghĩ ra đề nghị gì hay, tiểu Tứ rốt cục phát điên, nó nắm tóc mình thét to: A... Không nghĩ ra được, đến cùng là nên lập mục tiêu vĩ đại gì giờ?
Vĩ đại? Muốn vĩ đại để làm gì? Lăng Lan bị tiểu Tứ nhắc nhở, giống như tìm được phương hướng, Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu từ những nguyện vọng nhỏ ...
Tiểu Tứ không hiểu: Nghĩa là sao?
Nói ví dụ như tiểu Tứ ngươi, hiện tại ngươi muốn hoàn thành mục tiêu gì nhất
Tiểu Tứ nghe vậy, đứng bật dậy, lấy tay đánh lên vòm ngực nhỏ: Đương nhiên là muốn tiểu đệ số 1 của lão đại rồi.
Lăng Lan cái trán hắc tuyến. Chẳng lẽ không thể có ý tưởng gì chí khí hơn sao? Hơn nữa cô cũng đã sớm nói nó là tiểu đệ sốmột rồi, vì sao nó cứ rối rắm ở vấn đề này vậy?
Tiểu Tứ tựa hồ cũng nghĩra cáigì, ánh mắt nó lóe sáng nhìn Lăng Lan nói: Lão đại, vậy bây giờ cô muốn hoàn thành chuyệngì nhất?
Tiếp tục ở lại trong lớp đặc cấp. Lăng Lan trả lời thật quyết đoán, hơn nữa đây cũng chính là việc khiến cô lo lắng lâu nay.
Tiếp tục ở lại? Cô không làm đứng đầu bảng sao? Tiểu Tứ hoang mang, dù sao với thực lực bây giờ của Lăng Lan, việc đoạt vị đầu bảng là một chuyện vô cùng dễ dàng.
Không nghĩ tới chuyện đó, đương nhiên nếu không cẩn thận đoạt phải vị trí ấy thì thuận theo tự nhiên cũng tốt. Lăng Lan cũng không quá để ý vấn đề này.
Vừa dứt lời, cô đột nhiên kinh ngạc, lời của Cửu hào có phải ám chỉ cái này không? Không có mục tiêu, do dự và hoang mang? Bởi vì cô luôn luôn nước chảy bèo trôi, nhận mọi thứ trên đời, mọi thành tích, mọi huấn luyện, cả những nhiệm vụ trong không gian học tập này, t tưrên thực tế, cô chưa bao giờ chủ động muốn làmgì.
Ta đã biết... Lăng Lan bừng tỉnh đại ngộ.
Chẳng lẽ thật sự phải tranh giành cái vị trí đứng đầu bảng kia? Lăng Lan tuy cảm giác được mình đã tìm thấy phương hướng nhưng trong lòng vẫn hoang mang như cũ. Cô thật sự không muốn đứng ở vị trí nổi bật, đầu sóng ngọn gió, trở thành tiêu điểm mọi người chú ý.Buộc bản thân phải làm việc mình không muốn thật sự có thể giải quyết khốn cảnh trước mắt sao? Hay lại càng lạc lối.
Không muốn thì không tranh, dù sao lấy vị trí đứng đầu bảng kia cũng không nhiều có nhiều ưu việt, trả giá và tiền lời chả xứng đôi chút nào. Tiểu Tứ cũng không suy nghĩ nhiều như Lăng Lan, nó chỉ nghĩ tới những lợi ích có thể đạt được. Tranh đoạt ngôi vị đầu bảng, trừ được danh tiếng ở ngoài, ưu việt gần như chả có gì, tiểu Tứ cũng không để ý lão đại nhà mình có thể đứng đầu bảng hay không.
Lão đại, cô nghĩ xem có chuyện gì muốn làm hơn nữa không? Có nhiều lợi ích nữa á. Bởi vì nhàm chán, trong tay tiểu Tứ hóa ra một cây kẹo que, vừa liếm vừa nói. Theo nhận định của nó, chuyện gì mà không có lời thật dày thì nó không muốn làm.
Nhiều lợi rất? Thật sự là không có. Lăng Lan nghĩ mãi cũng không ra chuyện gì có thể đáp ứng đủ điều kiện mà tiểu Tứ yêu cầu.
Tiểu Tứ buồn bực, nó lại hung hăng cắn cây kẹo một ngụm, sau đó nghiêm cẩn nói với Lăng Lan: Vậy lão đại, tương lai cô muốn sống như thế nào?
Bình an, tự do, lúc nhàm chán thì sinh một đứa trẻ, sau đó nuôi lớn nó, chơi đùa với nó. Lăng Lan mỉm cười, cô thật sự rất muốn sinh một đứa trẻ, sống 2 đời cô cũng không còn nhỏ nữa.
Tiểu Tứ nghe Lăng Lan nói xong nhất thời xụ mặt xuống, vẻ mặt u sầu.
Nhìn biểu cảm tiểu Tứ thay đổi, trong lòng Lăng Lan bất mãn: Thế nào? Ta không thể sinh bánh bao sao?
Đương nhiên là có thể rồi. Tiểu Tứ chạy nhanh nói, Nhưng lão đạ, chẳng lẽ cô không nghĩ tới tình cảnh của mình bây giờ sao?
Tình cảnh? Là thân phận giả nam sao? Lăng Lan phản ứng, với thân phận này, cô thật sự không thể quang minh chính đại lập gia đình, nếu muốn tìm một người đàn ông thì chỉ có thể lén lút...
Ta tin tưởng Lăng gia sẽ an bài một tử sĩ kết hợpvới ta. Lăng Lan không lo không có đàn ông, Lam Lạc Phượng và Lăng Tần chắc chắn sẽ không để Lăng gia tuyệt hậu.
Không ổn. Tiểu Tứ kích động phản đối.
Hả? Vì sao? Lăng Lan không hiểu .
Lão đại, cô cũng biết, đứa trẻ ưu tú hay không trên cơ bản đều dựa vào gen của người cha. Trong khoảng thời gian này Tiểu Tứ vừa mới vơ vét khá nhiều dữ liệu mới trên thế giới ảo, trong đó có không ít dữ liệu nghiên cứu về vấn đề này
Hả... Ý là nói dù gen của ta có tốt đến thế nào cũng vô dụng sao? Lăng Lan nổi giận. Bản thân muốn sinh con mà ưu tú hay không lại quan hệ đến người khác, thật không có thiên lý mà.
Tiểu Tứ tiếc nuối nói: Đương nhiên gen của mẹ tốt thì đứa trẻ cũng ưu tú hơn một chút, nhưng chủ yếu vẫn là do gen của cha quyết định, nếu gen của người cha quá kém thì tố chất đứa trẻ sinh ra nhất định cũng kém theo
Nói cách khác nếu muốn sinh một đứa trẻ nổi tiếng thì ta không thể tùy tiện tìm một người đàn ông chứ gì. Lăng Lan nghiến răng nghiến lợi, đây chính là do di truyền đi, vì sao gen của người cha lại quan trọng hơn chứ?”
Tiểu Tứ lộ vẻ vui sướng khi người gặp họa nói: Không sai Lão đại.
Mà tình cảnh hiện tại của ta căn bản không có khả năng nói chuyện yêu đương, như vậy làm sao có thể cùng một người đàn ông tài giỏi tự do yêu thương, kết hôn sinh con chứ.”. Lăng Lan rốt cục hiểu vẻ mặt khoa trương vừa rồi của tiểu Tứ là có ý gì
Đương nhiên nếu Lăng Lan không quan tâm đến vấn đề tố chất của người con thì những vẫn đề của cô cũng chả là gì, nhưng Lăng Lan không như vậy, cô là một người mẹ rất có trách nhiệm, nếu như có thể sinh ra một đứa trẻ ưu tú thì cô tuyệt đối sẽ không để nó bị ủy khuất.
Chẳng lẽ không có biện pháp giải quyết sao? Lăng Lan cau mày hỏi. Cô cũng không tin , dù sao việc sinh cục cưng là chuyện cô đã định rồi, dù khó khăn cô cũng phải làm. Kiếp này cô muốn thực hiện điều này nhất.
Có, có hai cái cách. Tiểu Tứ thật cố gắng, trực tiếp cho Lăng Lan 2 sự lựa chọn.
Cách 1, tấn công vào ngân hàng chứa tinh trùng của Liên Bang, chắc chắn ở trong đó sẽ có giữ tinh trùng của những người đàn ông mạnh mẽ nhất, tốt nhất.” Biện pháp của Tiểu Tứ khiến hai mắt Lăng Lan sáng ngời, nhưng câu nói tiếp theo lại khiến Lăng Lan biến sắc.
Nhưng mà, nếu như vậy thì cô cần phải đánh bại cơ giáp vương bài đóng quân ở đó, nghe nói người lãnh đạo chiến đội đó là một người vương cấp sư sĩ.(là người điều khiển cơ giáp vương cấp, rất mạnh). Nhưng mà tôi muốn nhắc nhỏ cô,vương cấp sư sĩ chính là nấc thang cuối cùng để trở thành thần cấp sư sĩ, nếu cô muốn thuận lợi cướp đồ ở đó thì ít nhất cô cũng phải tiếp cận vào thần cấp năng lực, nếu không đừng hòng còn sống đi ra.”
Còn biện pháp thứ 2. Lăng Lan quyết đoán vứt bỏ con đường này, cô chỉ muốn sinh bánh bao thôi, không muốn đâm đầu vào chỗ chết đâu.
Đó chính là đem người đàn ông mà cô nhìn trúng trực tiếp dùng vũ lực, “cường”.” Khuôn mặt tiểu Tứ thay đổi, trở nên gian tà.
Lăng Lan 囧 , hai biện pháp này đâu phải muốn làm là làm được.
Đề nghị cô lựa chọn biện pháp thứ hai, đối phó với một người đàn ông tương đối dễ đối phó hơn so với một đội.”Tiểu Tứ rất tri kỷ đề nghị.
Lời này của tiểu Tứ cũng không khiến sắc mặt Lăng Lan tốt lên bao nhiên, bởi vì muốn đem một người đàn ông ra “cường” thật sự không phải là chuyện dễ dàng.
Đương nhiên, cũng có thể lựa chọn dụ dỗ... Nếu như người đàn ông đó tự nguyện lên giường với cô, lão đại, cô cũng đừng lo quá.” Tiểu Tứ đắc ý cười, nó cảm thấy đề nghị này vẫn là tốt nhất.
Ngu ngốc! Lăng Lan tức giận gõ đầu tiểu Tứ một cái, làm gì có người đàn ông nào muốn cùng một người đàn ông khác cùng lăn lên giường chứ?Trừ phi là gay.Bất quá nếu thật sự là gay thì cô cũng không có biện pháp chấp nhận, cô là nữ mà
Không được sao? Như vậy chỉ có thể dựa vào lão đại tự mình “cường” thôi. Tiểu Tứ tiếc nuối.
Cường? Nếu như vậy xem ra ta phải càng mạnh mẽ hơn nữa, nếu không sẽ không cường được đối phương. Lăng Lan trái lo phải nghĩ, phát hiện tiểu Tứ nói cũng có lý, vì có thể sinh ra một đứa trẻ ưu tú, cô có thể trả bất cứ giá nào .
Đúng vậy, lão đại cố lên, cô phải càng nỗ lực bằng không sẽ không thể sinh ra đứa nhỏ nổi tiếng đâu. Tiểu Tứ vì Lăng Lan cổ vũ bơm hơi.
Lăng Lan đột nhiên phát hiện mình nhận sự tàn phá của học tập không gian cũng không phải không có ý nghĩa, nó có thể khiến cô trở nên càng mạnh, càng thêm dễ dàng đạt được mục đích của mình.
Con của Lăng Lan ta nhất định phải là người ưu tú nhất ... Lúc này trong mắt Lăng Lan đã không còn một chút do dự nào, ai cũng không hết ngăn cản quyết định sinh ra một đứa trẻ ưu tú của cô. Một khi đã như vậy, ta muốn đứng ở nơi cao nhất, vị trí tối cao nhất, để có thể lựa chọn những thứ tốt nhất....
Chỉ vì một tâm nguyện đơn giản như vậy mà Lăng Lan bắt đầu bước trên con đường trở thành cường giả, không còn dodự nữa.
Hình như cũng có lý! Lăng Lan quyết định thử thí nghiệm thử phương pháp của tiểu Tứ, có lẽ giống như mèo mù đụng phải cá rán may mắn thành công vượt vượt qua khoảng thời gian khó khăn này, tuy rằng nhin tiểu Tứ này có chút không đáng tin...
Lăng Lan trầm tư nửa ngày, sau đó, vẻ mặt mê mang hỏi: Tiểu Tứ, ta không nghĩ ra phải lập mục tiêu gì?
Tiểu Tứ không nói gì, chuyện này không phải do lão đại tự nghĩ sao? Vì saolạiđihỏinó?
Nhưng mà tiểu Tứ tuyệt đối là người xứng với chức danh tiểu đệ số một, nó không nói hai lời, bắt đầu tra cứ trong cơ sở dữ liệu của bản thân, ngay lập tức, từng cái từng dòng chữ được sắp xếp ngăn nắp trong cơ sở dữ liệu bỗng bay ra, tiểu Tứ hưng phấn nói: Lão đại, chúng ta đi xưng bá thế giới đi.
Lăng Lan nhìn về phía tiểu Tứ xem thường: Ngươi cho ta là đồ ngốc sao? Loại việc vừa tốn công vừa phí sức này ai mà làm chứ, ai làm ai chính là kẻ ngốc.
Vậy lãnh chúa một phương thì sao? Tiểu Tứ bắt đầu hạ thấp yêu cầu.
Không có hứng thú. Lăng Lan tức giận trảlời, tiểu Tứ này không thể cung cấp những mục tiêu bình thường một chút sao? Cô tuyệt đối không muốn xưng vương xưng bá gì, Lăng Lan hiểu rất rõ ràngnhữnggìmìnhkhông muốn làm.
Vậy xây dựng một thế giớihài hòa hoàn mỹ thì sao? Trở thành một đại anh hùng?
Lăng Lan buồn bực, đây rõ ràng là toàn những mục tiêu vĩ đại, mà cô không hề có ý định trở thành thánh mẫu.
Nhìn thấy bất mãn ở trong ánh mắt Lăng Lan càng ngày càng đậm, giọng nói của tiểu Tứ cũng càng ngày càng bé... Hu hu hu, lão đại, trong cơ sở dữ liệu của người ta đều là mấy thứ này, nếu không vừa lòng, nó cũng không có cách nào .
A? Còn có một cái, tiểu Tứ đột nhiên nhìn đến một dữ liệu chưa được đề cập: Đúng rồi, chúng ta có thể mở hậu cung tuấn nam? Tuy rằng nó cũng không biết cái gì gọi là hậu cung tuấn nam, bất quá cái từ này xem ra kém hơn mấy mục tiêu khác rất nhiều.
Lăng Lan nghe vậy nổi giận. Trực tiếp đánh đầu tiểu Tứ: Ngu ngốc. Ta là nữ . Hừ, cái gì mà hậu cung tuấn nam chứ, cô không hề có tư tưởng nữ tôn đâu, hơn nữa cô đã nhận sự giáo dục về chế độ một vợ một chồng ở kiếp trước, cho nên loại chuyện này cô tuyệt đối không làm.
Con gái thì không thể có hậu cung tuấn nam sao? Tiểu Tứ la hét, có chút không phục. Nó thật sự thật không hiểu, chuyện này thì có quan hệ gì tới giới tính chứ?Bất quá nếu lão đại đã ghét cái này, đương nhiên nó cũng trực tiếp fail.
Hai người tiếp tục trầm tư suy nghĩ, một lớn một nhỏ, à quên...cả hai cùng nhỏ ngồi chung với nhau, hai tay chống cằm vẻ mặt phát sầu.
Mười phút, nửa giờ trôi qua. Cuối cùng một giờ cũng trôi qua... Không thể nghĩ ra đề nghị gì hay, tiểu Tứ rốt cục phát điên, nó nắm tóc mình thét to: A... Không nghĩ ra được, đến cùng là nên lập mục tiêu vĩ đại gì giờ?
Vĩ đại? Muốn vĩ đại để làm gì? Lăng Lan bị tiểu Tứ nhắc nhở, giống như tìm được phương hướng, Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu từ những nguyện vọng nhỏ ...
Tiểu Tứ không hiểu: Nghĩa là sao?
Nói ví dụ như tiểu Tứ ngươi, hiện tại ngươi muốn hoàn thành mục tiêu gì nhất
Tiểu Tứ nghe vậy, đứng bật dậy, lấy tay đánh lên vòm ngực nhỏ: Đương nhiên là muốn tiểu đệ số 1 của lão đại rồi.
Lăng Lan cái trán hắc tuyến. Chẳng lẽ không thể có ý tưởng gì chí khí hơn sao? Hơn nữa cô cũng đã sớm nói nó là tiểu đệ sốmột rồi, vì sao nó cứ rối rắm ở vấn đề này vậy?
Tiểu Tứ tựa hồ cũng nghĩra cáigì, ánh mắt nó lóe sáng nhìn Lăng Lan nói: Lão đại, vậy bây giờ cô muốn hoàn thành chuyệngì nhất?
Tiếp tục ở lại trong lớp đặc cấp. Lăng Lan trả lời thật quyết đoán, hơn nữa đây cũng chính là việc khiến cô lo lắng lâu nay.
Tiếp tục ở lại? Cô không làm đứng đầu bảng sao? Tiểu Tứ hoang mang, dù sao với thực lực bây giờ của Lăng Lan, việc đoạt vị đầu bảng là một chuyện vô cùng dễ dàng.
Không nghĩ tới chuyện đó, đương nhiên nếu không cẩn thận đoạt phải vị trí ấy thì thuận theo tự nhiên cũng tốt. Lăng Lan cũng không quá để ý vấn đề này.
Vừa dứt lời, cô đột nhiên kinh ngạc, lời của Cửu hào có phải ám chỉ cái này không? Không có mục tiêu, do dự và hoang mang? Bởi vì cô luôn luôn nước chảy bèo trôi, nhận mọi thứ trên đời, mọi thành tích, mọi huấn luyện, cả những nhiệm vụ trong không gian học tập này, t tưrên thực tế, cô chưa bao giờ chủ động muốn làmgì.
Ta đã biết... Lăng Lan bừng tỉnh đại ngộ.
Chẳng lẽ thật sự phải tranh giành cái vị trí đứng đầu bảng kia? Lăng Lan tuy cảm giác được mình đã tìm thấy phương hướng nhưng trong lòng vẫn hoang mang như cũ. Cô thật sự không muốn đứng ở vị trí nổi bật, đầu sóng ngọn gió, trở thành tiêu điểm mọi người chú ý.Buộc bản thân phải làm việc mình không muốn thật sự có thể giải quyết khốn cảnh trước mắt sao? Hay lại càng lạc lối.
Không muốn thì không tranh, dù sao lấy vị trí đứng đầu bảng kia cũng không nhiều có nhiều ưu việt, trả giá và tiền lời chả xứng đôi chút nào. Tiểu Tứ cũng không suy nghĩ nhiều như Lăng Lan, nó chỉ nghĩ tới những lợi ích có thể đạt được. Tranh đoạt ngôi vị đầu bảng, trừ được danh tiếng ở ngoài, ưu việt gần như chả có gì, tiểu Tứ cũng không để ý lão đại nhà mình có thể đứng đầu bảng hay không.
Lão đại, cô nghĩ xem có chuyện gì muốn làm hơn nữa không? Có nhiều lợi ích nữa á. Bởi vì nhàm chán, trong tay tiểu Tứ hóa ra một cây kẹo que, vừa liếm vừa nói. Theo nhận định của nó, chuyện gì mà không có lời thật dày thì nó không muốn làm.
Nhiều lợi rất? Thật sự là không có. Lăng Lan nghĩ mãi cũng không ra chuyện gì có thể đáp ứng đủ điều kiện mà tiểu Tứ yêu cầu.
Tiểu Tứ buồn bực, nó lại hung hăng cắn cây kẹo một ngụm, sau đó nghiêm cẩn nói với Lăng Lan: Vậy lão đại, tương lai cô muốn sống như thế nào?
Bình an, tự do, lúc nhàm chán thì sinh một đứa trẻ, sau đó nuôi lớn nó, chơi đùa với nó. Lăng Lan mỉm cười, cô thật sự rất muốn sinh một đứa trẻ, sống 2 đời cô cũng không còn nhỏ nữa.
Tiểu Tứ nghe Lăng Lan nói xong nhất thời xụ mặt xuống, vẻ mặt u sầu.
Nhìn biểu cảm tiểu Tứ thay đổi, trong lòng Lăng Lan bất mãn: Thế nào? Ta không thể sinh bánh bao sao?
Đương nhiên là có thể rồi. Tiểu Tứ chạy nhanh nói, Nhưng lão đạ, chẳng lẽ cô không nghĩ tới tình cảnh của mình bây giờ sao?
Tình cảnh? Là thân phận giả nam sao? Lăng Lan phản ứng, với thân phận này, cô thật sự không thể quang minh chính đại lập gia đình, nếu muốn tìm một người đàn ông thì chỉ có thể lén lút...
Ta tin tưởng Lăng gia sẽ an bài một tử sĩ kết hợpvới ta. Lăng Lan không lo không có đàn ông, Lam Lạc Phượng và Lăng Tần chắc chắn sẽ không để Lăng gia tuyệt hậu.
Không ổn. Tiểu Tứ kích động phản đối.
Hả? Vì sao? Lăng Lan không hiểu .
Lão đại, cô cũng biết, đứa trẻ ưu tú hay không trên cơ bản đều dựa vào gen của người cha. Trong khoảng thời gian này Tiểu Tứ vừa mới vơ vét khá nhiều dữ liệu mới trên thế giới ảo, trong đó có không ít dữ liệu nghiên cứu về vấn đề này
Hả... Ý là nói dù gen của ta có tốt đến thế nào cũng vô dụng sao? Lăng Lan nổi giận. Bản thân muốn sinh con mà ưu tú hay không lại quan hệ đến người khác, thật không có thiên lý mà.
Tiểu Tứ tiếc nuối nói: Đương nhiên gen của mẹ tốt thì đứa trẻ cũng ưu tú hơn một chút, nhưng chủ yếu vẫn là do gen của cha quyết định, nếu gen của người cha quá kém thì tố chất đứa trẻ sinh ra nhất định cũng kém theo
Nói cách khác nếu muốn sinh một đứa trẻ nổi tiếng thì ta không thể tùy tiện tìm một người đàn ông chứ gì. Lăng Lan nghiến răng nghiến lợi, đây chính là do di truyền đi, vì sao gen của người cha lại quan trọng hơn chứ?”
Tiểu Tứ lộ vẻ vui sướng khi người gặp họa nói: Không sai Lão đại.
Mà tình cảnh hiện tại của ta căn bản không có khả năng nói chuyện yêu đương, như vậy làm sao có thể cùng một người đàn ông tài giỏi tự do yêu thương, kết hôn sinh con chứ.”. Lăng Lan rốt cục hiểu vẻ mặt khoa trương vừa rồi của tiểu Tứ là có ý gì
Đương nhiên nếu Lăng Lan không quan tâm đến vấn đề tố chất của người con thì những vẫn đề của cô cũng chả là gì, nhưng Lăng Lan không như vậy, cô là một người mẹ rất có trách nhiệm, nếu như có thể sinh ra một đứa trẻ ưu tú thì cô tuyệt đối sẽ không để nó bị ủy khuất.
Chẳng lẽ không có biện pháp giải quyết sao? Lăng Lan cau mày hỏi. Cô cũng không tin , dù sao việc sinh cục cưng là chuyện cô đã định rồi, dù khó khăn cô cũng phải làm. Kiếp này cô muốn thực hiện điều này nhất.
Có, có hai cái cách. Tiểu Tứ thật cố gắng, trực tiếp cho Lăng Lan 2 sự lựa chọn.
Cách 1, tấn công vào ngân hàng chứa tinh trùng của Liên Bang, chắc chắn ở trong đó sẽ có giữ tinh trùng của những người đàn ông mạnh mẽ nhất, tốt nhất.” Biện pháp của Tiểu Tứ khiến hai mắt Lăng Lan sáng ngời, nhưng câu nói tiếp theo lại khiến Lăng Lan biến sắc.
Nhưng mà, nếu như vậy thì cô cần phải đánh bại cơ giáp vương bài đóng quân ở đó, nghe nói người lãnh đạo chiến đội đó là một người vương cấp sư sĩ.(là người điều khiển cơ giáp vương cấp, rất mạnh). Nhưng mà tôi muốn nhắc nhỏ cô,vương cấp sư sĩ chính là nấc thang cuối cùng để trở thành thần cấp sư sĩ, nếu cô muốn thuận lợi cướp đồ ở đó thì ít nhất cô cũng phải tiếp cận vào thần cấp năng lực, nếu không đừng hòng còn sống đi ra.”
Còn biện pháp thứ 2. Lăng Lan quyết đoán vứt bỏ con đường này, cô chỉ muốn sinh bánh bao thôi, không muốn đâm đầu vào chỗ chết đâu.
Đó chính là đem người đàn ông mà cô nhìn trúng trực tiếp dùng vũ lực, “cường”.” Khuôn mặt tiểu Tứ thay đổi, trở nên gian tà.
Lăng Lan 囧 , hai biện pháp này đâu phải muốn làm là làm được.
Đề nghị cô lựa chọn biện pháp thứ hai, đối phó với một người đàn ông tương đối dễ đối phó hơn so với một đội.”Tiểu Tứ rất tri kỷ đề nghị.
Lời này của tiểu Tứ cũng không khiến sắc mặt Lăng Lan tốt lên bao nhiên, bởi vì muốn đem một người đàn ông ra “cường” thật sự không phải là chuyện dễ dàng.
Đương nhiên, cũng có thể lựa chọn dụ dỗ... Nếu như người đàn ông đó tự nguyện lên giường với cô, lão đại, cô cũng đừng lo quá.” Tiểu Tứ đắc ý cười, nó cảm thấy đề nghị này vẫn là tốt nhất.
Ngu ngốc! Lăng Lan tức giận gõ đầu tiểu Tứ một cái, làm gì có người đàn ông nào muốn cùng một người đàn ông khác cùng lăn lên giường chứ?Trừ phi là gay.Bất quá nếu thật sự là gay thì cô cũng không có biện pháp chấp nhận, cô là nữ mà
Không được sao? Như vậy chỉ có thể dựa vào lão đại tự mình “cường” thôi. Tiểu Tứ tiếc nuối.
Cường? Nếu như vậy xem ra ta phải càng mạnh mẽ hơn nữa, nếu không sẽ không cường được đối phương. Lăng Lan trái lo phải nghĩ, phát hiện tiểu Tứ nói cũng có lý, vì có thể sinh ra một đứa trẻ ưu tú, cô có thể trả bất cứ giá nào .
Đúng vậy, lão đại cố lên, cô phải càng nỗ lực bằng không sẽ không thể sinh ra đứa nhỏ nổi tiếng đâu. Tiểu Tứ vì Lăng Lan cổ vũ bơm hơi.
Lăng Lan đột nhiên phát hiện mình nhận sự tàn phá của học tập không gian cũng không phải không có ý nghĩa, nó có thể khiến cô trở nên càng mạnh, càng thêm dễ dàng đạt được mục đích của mình.
Con của Lăng Lan ta nhất định phải là người ưu tú nhất ... Lúc này trong mắt Lăng Lan đã không còn một chút do dự nào, ai cũng không hết ngăn cản quyết định sinh ra một đứa trẻ ưu tú của cô. Một khi đã như vậy, ta muốn đứng ở nơi cao nhất, vị trí tối cao nhất, để có thể lựa chọn những thứ tốt nhất....
Chỉ vì một tâm nguyện đơn giản như vậy mà Lăng Lan bắt đầu bước trên con đường trở thành cường giả, không còn dodự nữa.
/516
|