Hơn ba năm đi qua, hắn lần thứ nhất xuất quan, đã trở thành Ngũ cấp Võ Tôn cường giả, vốn đã xem như kinh tài diễm diễm, muốn thi thố tài năng, thậm chí cũng nghĩ qua đi tìm Tần Phàm quyết phân cao thấp lần nữa.
Nhưng mà, cũng ngay thời điểm đó hắn lại nhận được tin tức Tần Phàm đã trở thành Võ Thánh!
Cái này đối với hắn mà nói là một đả kích thật lớn, vốn hắn định ở đan đạo tìm trở lại một ít tự tin, nhưng sau khi đi vào tham gia Luyện Đan Đại Hội, lại ở Sơ Cấp Thi Đấu bị loại bỏ rồi!
Hơn nữa hắn thậm chí ngay cả một khỏa Nghĩ Tôn Đan cũng không có cách nào luyện chế ra.
Cái hiện thực tàn khốc này đả kích, làm cho Dịch Khuyết rất ủ rũ, nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này, hắn lại phát hiện Tần Phàm! Cái này từng đã là đối thủ, hoặc nói là mục tiêu để hắn phấn đấu ba năm, lại lấy được quán quân của Sơ Cấp Thi Đấu cùng Trung Cấp Thi Đấu!
Ngay cả ở đan đạo cũng xa xa bỏ lại hắn rồi.
Khoảng cách giữa hắn và Tần Phàm, cuối cùng là càng ngày càng xa, thậm chí hắn đã khó nhìn thấy bóng lưng của Tần Phàm rồi.
- Có lẽ hắn nói đúng, võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình. Ta cần gì phải so với hắn làm gì? Vô luận là ai, so với hắn, cuối cùng nhất cũng chỉ là tự tìm đả kích mà thôi.
Trong nội tâm đủ loại tư vị, Dịch Khuyết dần dần nghĩ thông suốt, cũng xoay người sang chỗ khác, thời gian dần qua biến mất trong biển người.
Cáo biệt Dịch Khuyết, Tần Phàm tiếp tục hướng về ngoài thông đạo đi đến.
Nhưng mà cũng ngay khi hắn đi không xa, liền phát hiện ở thông đạo chuyên dụng cho Luyện Đan Sư, có một lão giả áo xám đứng ở chỗ đó, sắc mặt lạnh lùng, đám người ở bên cạnh hắn không ngừng đi qua nhưng hắn không có phản ứng chút nào, tựa hồ là đang đợi người vậy.
- Kỳ Tích Chi Tử, giữa chúng ta có thể nói chuyện một chút không?
Quả nhiên, chứng kiến Tần Phàm đến gần, lão giả áo xám kia liền đứng dậy, sau đó hai mắt yên lặng nhìn xem người phía trước, hơn nữa là trong miệng trầm giọng nói ra.
- Ngươi cảm thấy giữa chúng ta còn có cái gì để nói chuyện sao? Phong Tộc trưởng. . .
Nghe được thanh âm này, Tần Phàm liền chậm rãi ngẩng đầu tới, bốn mắt bình tĩnh tương đối, sau đó khóe miệng có chút giương lên, trong miệng nhàn nhạt nói.
Lão giả áo xám này, dĩ nhiên là cha của Phong Vô Cực Phong Thái Thương, cũng là tộc trưởng Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Đại Cấn Phong gia.
Nguyên nhân ân oán của Tần Phàm cùng hắn chính là cháu trai của hắn Phong Bạch Vũ, ở trong Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội bị Tần Phàm giết chết, sau đó con của hắn Phong Vô Cực đến báo thù, sau khi thất bại, Phong gia này lại để cho Ngoan Thánh Cầu Bách Hải đi đối phó Tần Phàm.
Phong Vô Cực không có năng lực để cho Cầu Bách Hải kia tự thân làm việc, Tần Phàm biết rõ lúc trước để cho Cầu Bách Hải động thủ đúng là Phong Thái Thương trước mắt này!
Cái này tương đương với thuê sát thủ a!
Nói cách khác, hai người bọn họ đã là trực tiếp có thù hận rồi.
Lúc này đây Phong Thái Thương chủ động ở chỗ này chờ Tần Phàm, rất rõ ràng hắn là ý định cùng Tần Phàm tiến hành hoà đàm. Bất quá sau khi giết không chết liền muốn đàm phán, Tần Phàm há dễ dàng đáp ứng hắn như vậy.
Hiện tại thuật luyện đan của Tần Phàm đã thể hiện đi ra rồi, trình độ tin tưởng của Cầu Bách Hải kia đối với hắn đã cao hơn Phong Thái Thương rất nhiều, hiện tại người cảm giác được uy hiếp hẳn là Phong Thái Thương mới đúng.
Phong Thái Thương này chính là Thất cấp Võ Thánh cường giả, nhưng Tần Phàm đứng ở trước mặt của hắn, lại không có nửa phần e ngại. Không phải bởi vì nơi này là hội trường Luyện Đan Đại Hội, Phong Thái Thương không dám động tay, mà hiện tại Tần Phàm ngưng kết ra Thủy Hỏa Tiểu Thế Giới, đã có thực lực đi đối mặt Thất cấp Võ Thánh!
Vô luận là Phong Thái Thương hay Cầu Bách Hải, đều không thể giết chết hắn.
- Tần Phàm, ta biết rõ lúc trước con của ta Phong Vô Cực đi giết ngươi là Phong gia chúng ta không đúng, nhưng dù sao hắn chỉ là yêu con sốt ruột mà thôi.
Lúc này Phong Thái Thương dùng quy tắc chi lực ngăn cách đối thoại ở giữa hai người bọn họ, cũng lần nữa trầm giọng nói ra.
- Chỉ như vậy thôi sao?
Nghe vậy, Tần Phàm cười lạnh nói:
- Nếu như chỉ là như vậy, Phong Tộc trường không cần phải lo lắng, ta cũng không có đem chuyện này để ở trong lòng, chỉ là còn có người để cho Ngoan Thánh Cầu Bách Hải tới giết ta, ta sẽ gậy ông đập lưng ông.
Vào lúc đó Phong Thái Thương có chút hít một hơi, sau đó mới thở dài nói:
- Đúng vậy, Cầu Bách Hải là ta để cho hắn đi giết ngươi, nhưng không thể tưởng được hắn ngược lại là cùng ngươi đạt thành hiệp nghị rồi, bất quá ta cũng là bởi vì yêu con sốt ruột, lúc trước Phong Vô Cực đến cầu ta ra tay, ta chính là không muốn Phong gia ta đắc tội ngươi lần nữa, cho nên mới không có tự mình ra tay, mà để cho Cầu Bách Hải xuất thủ.
- Tốt một cái yêu con sốt ruột! Tựa hồ là ta xác thực phải chết, mới xem như thành toàn cho phụ tử các ngươi tình thâm sao?
Tần Phàm lần nữa cười lạnh nói, thái độ cường ngạnh, không có một tia e dè. Vô luận Phong Thái Thương là vì lý do gì, nhưng hắn dám để cho Cầu Bách Hải tới giết mình, phải nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy.
- Tần Phàm, coi như là Phong gia chúng ta đã làm sai trước, nhưng nếu như liều một cái cá chết lưới rách, đối với chúng ta đều không có lợi.
Lúc này thanh âm của Phong Thái Thương trở nên càng ngày càng trầm, hai mắt nhìn xem Tần Phàm, ý định là tiến hành một ít khí thế áp bách:
- Không sai, ngươi thật sự là thiên phú tuyệt phẩm, tuổi còn trẻ đã là Luyện Đan Tông Sư, hơn nữa ngay cả con của ta Phong Vô Cực là Lục cấp Võ Thánh cũng không phải là đối thủ của ngươi. Bất quá ngươi đừng quên Phong Thái Thương ta cũng không phải hạng người bình thường. . .
Với tư cách Thất cấp Võ Thánh, hắn cho rằng lúc này hắn đối với Tần Phàm mà nói vẫn có ưu thế tuyệt đối.
- Phong Thái Thương, nếu như ngươi cho rằng ngươi là Thất cấp Võ Thánh có thể uy hiếp được ta, vậy thì mười phần sai rồi! Cầu Bách Hải ta không sợ, Phong Thái Thương ngươi ta cũng sẽ không sợ!
Đối mặt tinh thần áp bách mang theo quy tắc chi lực của Phong Thái Thương, Tần Phàm lại thần sắc không thay đổi.
Lúc này vốn bọn hắn tầm đó còn cách xa nhau khoảng 10m, sau đó hắn ngược lại là hướng Phong Thái Thương từng bước một đi đến gần, thẳng đến chỗ năm mét mới lần nữa dừng lại, hai mắt trấn định nhìn xem Phong Thái Thương, trong miệng nhàn nhạt nói ra:
- Nếu như ngươi muốn động thủ với ta, có thể thử xem.
Chứng kiến Tần Phàm ở trong thế giới quy tắc của mình, ở dưới khí thế áp bách, lại vẫn có thể hành động không bị bất luận ảnh hưởng gì, trong nội tâm của Phong Thái Thương không khỏi rùng mình! Hắn biết rõ thực lực của Tần Phàm rất mạnh, nhưng mà không thể tưởng được Tần Phàm đã đạt đến trình độ khủng bố như vậy!
Chỉ dựa vào Võ Thánh cấp một mà có thể Giới đối cùng Thất cấp Võ Thánh có được quy tắc Tiểu Thế kháng, điều này thật sự là nghe rợn cả người.
Nhưng mà, cũng ngay thời điểm đó hắn lại nhận được tin tức Tần Phàm đã trở thành Võ Thánh!
Cái này đối với hắn mà nói là một đả kích thật lớn, vốn hắn định ở đan đạo tìm trở lại một ít tự tin, nhưng sau khi đi vào tham gia Luyện Đan Đại Hội, lại ở Sơ Cấp Thi Đấu bị loại bỏ rồi!
Hơn nữa hắn thậm chí ngay cả một khỏa Nghĩ Tôn Đan cũng không có cách nào luyện chế ra.
Cái hiện thực tàn khốc này đả kích, làm cho Dịch Khuyết rất ủ rũ, nhưng hết lần này tới lần khác vào lúc này, hắn lại phát hiện Tần Phàm! Cái này từng đã là đối thủ, hoặc nói là mục tiêu để hắn phấn đấu ba năm, lại lấy được quán quân của Sơ Cấp Thi Đấu cùng Trung Cấp Thi Đấu!
Ngay cả ở đan đạo cũng xa xa bỏ lại hắn rồi.
Khoảng cách giữa hắn và Tần Phàm, cuối cùng là càng ngày càng xa, thậm chí hắn đã khó nhìn thấy bóng lưng của Tần Phàm rồi.
- Có lẽ hắn nói đúng, võ đạo ở chỗ không ngừng siêu việt chính mình. Ta cần gì phải so với hắn làm gì? Vô luận là ai, so với hắn, cuối cùng nhất cũng chỉ là tự tìm đả kích mà thôi.
Trong nội tâm đủ loại tư vị, Dịch Khuyết dần dần nghĩ thông suốt, cũng xoay người sang chỗ khác, thời gian dần qua biến mất trong biển người.
Cáo biệt Dịch Khuyết, Tần Phàm tiếp tục hướng về ngoài thông đạo đi đến.
Nhưng mà cũng ngay khi hắn đi không xa, liền phát hiện ở thông đạo chuyên dụng cho Luyện Đan Sư, có một lão giả áo xám đứng ở chỗ đó, sắc mặt lạnh lùng, đám người ở bên cạnh hắn không ngừng đi qua nhưng hắn không có phản ứng chút nào, tựa hồ là đang đợi người vậy.
- Kỳ Tích Chi Tử, giữa chúng ta có thể nói chuyện một chút không?
Quả nhiên, chứng kiến Tần Phàm đến gần, lão giả áo xám kia liền đứng dậy, sau đó hai mắt yên lặng nhìn xem người phía trước, hơn nữa là trong miệng trầm giọng nói ra.
- Ngươi cảm thấy giữa chúng ta còn có cái gì để nói chuyện sao? Phong Tộc trưởng. . .
Nghe được thanh âm này, Tần Phàm liền chậm rãi ngẩng đầu tới, bốn mắt bình tĩnh tương đối, sau đó khóe miệng có chút giương lên, trong miệng nhàn nhạt nói.
Lão giả áo xám này, dĩ nhiên là cha của Phong Vô Cực Phong Thái Thương, cũng là tộc trưởng Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Đại Cấn Phong gia.
Nguyên nhân ân oán của Tần Phàm cùng hắn chính là cháu trai của hắn Phong Bạch Vũ, ở trong Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội bị Tần Phàm giết chết, sau đó con của hắn Phong Vô Cực đến báo thù, sau khi thất bại, Phong gia này lại để cho Ngoan Thánh Cầu Bách Hải đi đối phó Tần Phàm.
Phong Vô Cực không có năng lực để cho Cầu Bách Hải kia tự thân làm việc, Tần Phàm biết rõ lúc trước để cho Cầu Bách Hải động thủ đúng là Phong Thái Thương trước mắt này!
Cái này tương đương với thuê sát thủ a!
Nói cách khác, hai người bọn họ đã là trực tiếp có thù hận rồi.
Lúc này đây Phong Thái Thương chủ động ở chỗ này chờ Tần Phàm, rất rõ ràng hắn là ý định cùng Tần Phàm tiến hành hoà đàm. Bất quá sau khi giết không chết liền muốn đàm phán, Tần Phàm há dễ dàng đáp ứng hắn như vậy.
Hiện tại thuật luyện đan của Tần Phàm đã thể hiện đi ra rồi, trình độ tin tưởng của Cầu Bách Hải kia đối với hắn đã cao hơn Phong Thái Thương rất nhiều, hiện tại người cảm giác được uy hiếp hẳn là Phong Thái Thương mới đúng.
Phong Thái Thương này chính là Thất cấp Võ Thánh cường giả, nhưng Tần Phàm đứng ở trước mặt của hắn, lại không có nửa phần e ngại. Không phải bởi vì nơi này là hội trường Luyện Đan Đại Hội, Phong Thái Thương không dám động tay, mà hiện tại Tần Phàm ngưng kết ra Thủy Hỏa Tiểu Thế Giới, đã có thực lực đi đối mặt Thất cấp Võ Thánh!
Vô luận là Phong Thái Thương hay Cầu Bách Hải, đều không thể giết chết hắn.
- Tần Phàm, ta biết rõ lúc trước con của ta Phong Vô Cực đi giết ngươi là Phong gia chúng ta không đúng, nhưng dù sao hắn chỉ là yêu con sốt ruột mà thôi.
Lúc này Phong Thái Thương dùng quy tắc chi lực ngăn cách đối thoại ở giữa hai người bọn họ, cũng lần nữa trầm giọng nói ra.
- Chỉ như vậy thôi sao?
Nghe vậy, Tần Phàm cười lạnh nói:
- Nếu như chỉ là như vậy, Phong Tộc trường không cần phải lo lắng, ta cũng không có đem chuyện này để ở trong lòng, chỉ là còn có người để cho Ngoan Thánh Cầu Bách Hải tới giết ta, ta sẽ gậy ông đập lưng ông.
Vào lúc đó Phong Thái Thương có chút hít một hơi, sau đó mới thở dài nói:
- Đúng vậy, Cầu Bách Hải là ta để cho hắn đi giết ngươi, nhưng không thể tưởng được hắn ngược lại là cùng ngươi đạt thành hiệp nghị rồi, bất quá ta cũng là bởi vì yêu con sốt ruột, lúc trước Phong Vô Cực đến cầu ta ra tay, ta chính là không muốn Phong gia ta đắc tội ngươi lần nữa, cho nên mới không có tự mình ra tay, mà để cho Cầu Bách Hải xuất thủ.
- Tốt một cái yêu con sốt ruột! Tựa hồ là ta xác thực phải chết, mới xem như thành toàn cho phụ tử các ngươi tình thâm sao?
Tần Phàm lần nữa cười lạnh nói, thái độ cường ngạnh, không có một tia e dè. Vô luận Phong Thái Thương là vì lý do gì, nhưng hắn dám để cho Cầu Bách Hải tới giết mình, phải nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy.
- Tần Phàm, coi như là Phong gia chúng ta đã làm sai trước, nhưng nếu như liều một cái cá chết lưới rách, đối với chúng ta đều không có lợi.
Lúc này thanh âm của Phong Thái Thương trở nên càng ngày càng trầm, hai mắt nhìn xem Tần Phàm, ý định là tiến hành một ít khí thế áp bách:
- Không sai, ngươi thật sự là thiên phú tuyệt phẩm, tuổi còn trẻ đã là Luyện Đan Tông Sư, hơn nữa ngay cả con của ta Phong Vô Cực là Lục cấp Võ Thánh cũng không phải là đối thủ của ngươi. Bất quá ngươi đừng quên Phong Thái Thương ta cũng không phải hạng người bình thường. . .
Với tư cách Thất cấp Võ Thánh, hắn cho rằng lúc này hắn đối với Tần Phàm mà nói vẫn có ưu thế tuyệt đối.
- Phong Thái Thương, nếu như ngươi cho rằng ngươi là Thất cấp Võ Thánh có thể uy hiếp được ta, vậy thì mười phần sai rồi! Cầu Bách Hải ta không sợ, Phong Thái Thương ngươi ta cũng sẽ không sợ!
Đối mặt tinh thần áp bách mang theo quy tắc chi lực của Phong Thái Thương, Tần Phàm lại thần sắc không thay đổi.
Lúc này vốn bọn hắn tầm đó còn cách xa nhau khoảng 10m, sau đó hắn ngược lại là hướng Phong Thái Thương từng bước một đi đến gần, thẳng đến chỗ năm mét mới lần nữa dừng lại, hai mắt trấn định nhìn xem Phong Thái Thương, trong miệng nhàn nhạt nói ra:
- Nếu như ngươi muốn động thủ với ta, có thể thử xem.
Chứng kiến Tần Phàm ở trong thế giới quy tắc của mình, ở dưới khí thế áp bách, lại vẫn có thể hành động không bị bất luận ảnh hưởng gì, trong nội tâm của Phong Thái Thương không khỏi rùng mình! Hắn biết rõ thực lực của Tần Phàm rất mạnh, nhưng mà không thể tưởng được Tần Phàm đã đạt đến trình độ khủng bố như vậy!
Chỉ dựa vào Võ Thánh cấp một mà có thể Giới đối cùng Thất cấp Võ Thánh có được quy tắc Tiểu Thế kháng, điều này thật sự là nghe rợn cả người.
/1830
|