Nhìn xem Cổ Mặc khác thường, trong nội tâm Tần Phàm hơi động một chút, hắn do dự một hồi hỏi:
- Lão đầu, ngươi bây giờ phải chăng có thể luyện hóa Ma chủng rồi?
Cổ Mặc khẽ giật mình.
- Cái Ma chủng này vốn là thuộc về ngươi, bốn khỏa khác ta đã luyện hóa, nhưng một khỏa Ma chủng cuối cùng này, nếu như ngươi cần ta có thể lưu cho ngươi.
Tần Phàm hít một hơi, trịnh trọng nói. Hắn nhìn ra được mới vừa rồi Cổ Mặc đối với Ma chủng động tâm rồi, cũng phải, Ma chủng này mỗi một khỏa đều có được uy lực Vô Thượng, đủ để cho tất cả Võ Giả động tâm.
Huống chi Cổ Mặc đối với Ma chủng hiểu rất rõ.
- Ngươi đang nói mê sảng gì vậy!
Nghe vậy, trong lòng Cổ Mặc hơi có chút cảm động, hắn phất ống tay áo một cái, hơi giận nói ra:
- Ngươi nếu như đã luyện hóa được bốn khỏa Ma chủng, một khỏa cuối cùng không luyện hóa chẳng phải là lãng phí sao! Lão đầu tử ta còn có tiền đồ gì, muốn một khỏa Ma chủng này lại có bao nhiêu tác dụng.
- Ta nói thật.
Tần Phàm chỉ là nhìn xem Cổ Mặc nói ra. Phải, hắn rất cần Ma chủng, nhưng hắn cảm thấy đây là hắn thiếu Cổ Mặc đấy.
- Hỗn tiểu tử, ngươi đây là đang khảo nghiệm lão đầu ta sao! Đừng nói lời vô lý nữa, mau thu Bạch Hổ châu này trở về đi!
Cổ Mặc tiếp tục mắng, con mắt không liếc nhìn tới Bạch Hổ châu kia.
Tần Phàm còn không có nói chuyện, cũng không có thu hồi Bạch Hổ châu.
Cổ Mặc trừng tròng mắt.
Đã qua thật lâu, hắn mới thở dài một hơi, lắc đầu nhẹ nói:
- Thu đi, tuy Ma chủng này có uy năng cực lớn, làm cho tất cả Võ Giả đều muốn động tâm, nhưng ta cũng biết luyện hóa Ma chủng phải trải qua thống khổ cùng nguy hiểm cực lớn. Huống chi Ma chủng này cùng ngươi hữu duyên, một khỏa Ma chủng cuối cùng kia, độ khó luyện hóa nhất định càng lớn, ngươi đã luyện hóa được bốn khỏa, khí lực đại khái có thể chịu đựng được khỏa thứ năm, nếu lão quái ta cưỡng ép luyện hóa, cuối cùng nhất chỉ sợ chỉ biết sinh ra tai họa bất ngờ mà thôi. Cho nên ta cũng đỏ mắt thoáng một phát, nhưng cũng không dám thật sự đi luyện hóa Ma chủng.
Nghe vậy, lại yên lặng một hồi, lúc này Tần Phàm mới thu hồi Bạch Hổ châu.
Lúc này Tiểu Chiến ở một bên nằm rạp trên mặt đất, nhìn xem thầy trò hai người một già một trẻ con mắt chớp chớp, đối với tình cảm của hai người này, nó cái hiểu cái không.
- Này mới đúng.
Lúc này Cổ Mặc mới lộ ra một vòng vui vẻ, nói ra:
- Nếu truyền đi Hắc Hỏa lão quái ta muốn cướp đồ vật của đồ đệ, ngươi để cho ta còn lăn lộn ở trong Tân Thế Giới này như thế nào? Huống chi ngươi với tư cách đồ đệ Hắc Hỏa lão quái ta, đã luyện hóa được Ma chủng, thành tựu càng cao, lão quái ta mới càng uy phong.
- Ngày sau ta nhất định sẽ không yếu hơn tên tuổi Hắc Hỏa lão quái.
Tần Phàm đứng đắn nói ra.
Nghe vậy, Cổ Mặc cười đến hết sức cao hứng.
Cười cười, sắc mặt của hắn bỗng nhiên hơi đổi, sau đó hình như có cảm ứng nói:
- Tiểu tử, ta có một cừu nhân đuổi tới, xem ra lúc này đây chúng ta gặp nhau chỉ có thể dừng ở đây rồi.
Nói xong, thân ảnh của hắn lóe lên, cũng đã biến mất ở trong sơn động.
Tốc độ của Cổ Mặc cực nhanh, mây trôi nước chảy, âm thanh vừa rơi xuống đã không thấy tăm hơi bóng người.
- Lão đầu, về sau ta muốn liên hệ ngươi thì làm như thế nào?
Tần Phàm vội vàng ở sau lưng kêu lên.
- Đan Vũ Thần Đỉnh có thể liên lạc với ta.
Thanh âm của Cổ Mặc từ một chỗ thật xa truyền trở lại.
- Đan Vũ Thần Đỉnh?
Tần Phàm có chút giật mình, sau đó rất nhanh liền cảm giác khí tức của Cổ Mặc đã không thấy chút nào rồi. Lúc này hắn nhớ tới ban đầu ở trước khi gặp được Xích Huyết Lang Tâm Hồ Sở, cái Đan Vũ Thần Đỉnh kia tựa hồ có phát ra qua tín hiệu, hắn suy đoán như vậy chính là cách liên lạc với Cổ Mặc rồi.
Cổ Mặc ly khai, làm cho Tần Phàm hơi có chút thất lạc. Dù sao thầy trò bọn hắn tầm đó sớm chiều ở chung qua thật lâu, lúc này đây chỉ vừa gặp mặt còn không tới một buổi đã phải tách ra, hắn vẫn còn có chút không bỏ đấy.
- Lão đầu còn có cừu nhân còn sống?
Lập tức lông mày của hắn hơi có chút nhíu một cái, phải biết rằng Cổ Mặc đã là nhân vật thành danh hơn hai trăm năm trước rồi, đối thủ của hắn trải qua hai trăm năm tu luyện, thực lực nhất định trở nên rất cường hãn, mà Cổ Mặc bởi vì biến thành linh hồn thể, thực lực thì ngược lại hạ xuống không ít.
Lần này từ biệt lẫn nhau, để cho hắn cũng không khỏi vì Cổ Mặc âm thầm có chút bận tâm.
Bất quá hắn cũng biết thực lực của mình bây giờ, ngay cả Bán Thần chi cảnh cũng còn không có đạt tới, thật sự là quá mức không có ý nghĩa rồi, căn bản không có khả năng giúp được Cổ Mặc, thậm chí đối với Cổ Mặc mà nói chỉ là gánh vác mà thôi.
Hiện tại hắn muốn làm, vẫn là mau chóng đột phá đến Bán Thần chi cảnh.
Sau khi Cổ Mặc đi rồi, Tần Phàm bắt đầu nghiên cứu những Bán Thần cấp vũ kỹ mà người phía trước cho hắn kia.
Ở phía trên Vũ Thiên đại lục, cấp bậc vũ kỹ là Thiên Địa Nhân tam cấp, trên thực tế cái kia đều là vũ kỹ giành cho cấp bậc trước Võ Thánh, không có áp dụng ở Bán Thần cấp cường giả. Giống như Vạn Ngưu Xông Tới, hiện tại Tần Phàm cũng đã thật lâu không sử dụng.
Mà ở Tân Thế Giới, vũ kỹ của Bán Thần cấp cường giả lại chia làm: Sơ cấp Bán Thần kỹ, Trung cấp Bán Thần kỹ, Cao cấp Bán Thần kỹ cùng chung cực Bán Thần kỹ bốn loại. Yếu nhất tự nhiên là Sơ cấp Bán Thần kỹ, tương đối dễ dàng có được, nhưng mà giá trị cũng mấy ngàn Thần Tinh. Mạnh nhất là chung cực Bán Thần kỹ. Nghe nói dù là ngàn vạn Thần Tinh cũng chưa hẳn có thể mua được, phần lớn đều là một ít đại thế gia, thế lực lớn truyền thừa.
Võ Thánh cường giả cũng có thể sử dụng Bán Thần cấp vũ kỹ, nhưng chỉ giới hạn ở Sơ cấp Bán Thần kỹ, hơn nữa rất khó phát huy ra tất cả uy lực. Đối với Tần Phàm hiện tại mà nói, Sơ cấp Bán Thần kỹ cùng hắn sử dụng Ma chủng kỹ có chút chênh lệch, nhưng dù sao Ma chủng kỹ cũng là có chút cấm kị, hắn cũng không muốn nhiều lần bạo lộ, để tránh bị một ít cường giả phát hiện mánh mối.
Cho nên nghiên cứu những vũ kỹ Bán Thần cấp này thoáng một phát vẫn là có tất yếu đấy.
- Lão đầu có thể là sợ ta quá mức theo đuổi cao xa, hắn cho ta những vũ kỹ Bán Thần cấp này, mạnh nhất chỉ là Trung cấp Bán Thần kỹ, sau khi ta đạt tới Bán Thần cảnh giới khả năng có chút không đủ, nhưng hiện tại là đủ rồi...
Ở trong hơn mười loại vũ kỹ Bán Thần cấp mà Cổ Mặc lưu lại, cuối cùng Tần Phàm tuyển một môn vũ kỹ gọi là Ngũ Hành Phá Thương Quyền.
Cái Ngũ Hành Phá Thương Quyền này chỉ là thuộc về Sơ cấp Bán Thần kỹ, là loại tương đối mạnh, rất khó tu luyện, nhưng nghe nói ở trong tay một ít cường giả có thể phát huy ra uy lực Trung cấp Bán Thần kỹ, một khi sử dụng, đồng cấp cường giả đều không chết tức thương. Vốn quyền pháp này căn bản nói rõ không thích hợp Võ Thánh cấp tu luyện, bởi vì cần có cảm ngộ cùng khống chế đối với Ngũ Hành không gian và Ngũ Hành Nguyên Năng rất mạnh.
- Lão đầu, ngươi bây giờ phải chăng có thể luyện hóa Ma chủng rồi?
Cổ Mặc khẽ giật mình.
- Cái Ma chủng này vốn là thuộc về ngươi, bốn khỏa khác ta đã luyện hóa, nhưng một khỏa Ma chủng cuối cùng này, nếu như ngươi cần ta có thể lưu cho ngươi.
Tần Phàm hít một hơi, trịnh trọng nói. Hắn nhìn ra được mới vừa rồi Cổ Mặc đối với Ma chủng động tâm rồi, cũng phải, Ma chủng này mỗi một khỏa đều có được uy lực Vô Thượng, đủ để cho tất cả Võ Giả động tâm.
Huống chi Cổ Mặc đối với Ma chủng hiểu rất rõ.
- Ngươi đang nói mê sảng gì vậy!
Nghe vậy, trong lòng Cổ Mặc hơi có chút cảm động, hắn phất ống tay áo một cái, hơi giận nói ra:
- Ngươi nếu như đã luyện hóa được bốn khỏa Ma chủng, một khỏa cuối cùng không luyện hóa chẳng phải là lãng phí sao! Lão đầu tử ta còn có tiền đồ gì, muốn một khỏa Ma chủng này lại có bao nhiêu tác dụng.
- Ta nói thật.
Tần Phàm chỉ là nhìn xem Cổ Mặc nói ra. Phải, hắn rất cần Ma chủng, nhưng hắn cảm thấy đây là hắn thiếu Cổ Mặc đấy.
- Hỗn tiểu tử, ngươi đây là đang khảo nghiệm lão đầu ta sao! Đừng nói lời vô lý nữa, mau thu Bạch Hổ châu này trở về đi!
Cổ Mặc tiếp tục mắng, con mắt không liếc nhìn tới Bạch Hổ châu kia.
Tần Phàm còn không có nói chuyện, cũng không có thu hồi Bạch Hổ châu.
Cổ Mặc trừng tròng mắt.
Đã qua thật lâu, hắn mới thở dài một hơi, lắc đầu nhẹ nói:
- Thu đi, tuy Ma chủng này có uy năng cực lớn, làm cho tất cả Võ Giả đều muốn động tâm, nhưng ta cũng biết luyện hóa Ma chủng phải trải qua thống khổ cùng nguy hiểm cực lớn. Huống chi Ma chủng này cùng ngươi hữu duyên, một khỏa Ma chủng cuối cùng kia, độ khó luyện hóa nhất định càng lớn, ngươi đã luyện hóa được bốn khỏa, khí lực đại khái có thể chịu đựng được khỏa thứ năm, nếu lão quái ta cưỡng ép luyện hóa, cuối cùng nhất chỉ sợ chỉ biết sinh ra tai họa bất ngờ mà thôi. Cho nên ta cũng đỏ mắt thoáng một phát, nhưng cũng không dám thật sự đi luyện hóa Ma chủng.
Nghe vậy, lại yên lặng một hồi, lúc này Tần Phàm mới thu hồi Bạch Hổ châu.
Lúc này Tiểu Chiến ở một bên nằm rạp trên mặt đất, nhìn xem thầy trò hai người một già một trẻ con mắt chớp chớp, đối với tình cảm của hai người này, nó cái hiểu cái không.
- Này mới đúng.
Lúc này Cổ Mặc mới lộ ra một vòng vui vẻ, nói ra:
- Nếu truyền đi Hắc Hỏa lão quái ta muốn cướp đồ vật của đồ đệ, ngươi để cho ta còn lăn lộn ở trong Tân Thế Giới này như thế nào? Huống chi ngươi với tư cách đồ đệ Hắc Hỏa lão quái ta, đã luyện hóa được Ma chủng, thành tựu càng cao, lão quái ta mới càng uy phong.
- Ngày sau ta nhất định sẽ không yếu hơn tên tuổi Hắc Hỏa lão quái.
Tần Phàm đứng đắn nói ra.
Nghe vậy, Cổ Mặc cười đến hết sức cao hứng.
Cười cười, sắc mặt của hắn bỗng nhiên hơi đổi, sau đó hình như có cảm ứng nói:
- Tiểu tử, ta có một cừu nhân đuổi tới, xem ra lúc này đây chúng ta gặp nhau chỉ có thể dừng ở đây rồi.
Nói xong, thân ảnh của hắn lóe lên, cũng đã biến mất ở trong sơn động.
Tốc độ của Cổ Mặc cực nhanh, mây trôi nước chảy, âm thanh vừa rơi xuống đã không thấy tăm hơi bóng người.
- Lão đầu, về sau ta muốn liên hệ ngươi thì làm như thế nào?
Tần Phàm vội vàng ở sau lưng kêu lên.
- Đan Vũ Thần Đỉnh có thể liên lạc với ta.
Thanh âm của Cổ Mặc từ một chỗ thật xa truyền trở lại.
- Đan Vũ Thần Đỉnh?
Tần Phàm có chút giật mình, sau đó rất nhanh liền cảm giác khí tức của Cổ Mặc đã không thấy chút nào rồi. Lúc này hắn nhớ tới ban đầu ở trước khi gặp được Xích Huyết Lang Tâm Hồ Sở, cái Đan Vũ Thần Đỉnh kia tựa hồ có phát ra qua tín hiệu, hắn suy đoán như vậy chính là cách liên lạc với Cổ Mặc rồi.
Cổ Mặc ly khai, làm cho Tần Phàm hơi có chút thất lạc. Dù sao thầy trò bọn hắn tầm đó sớm chiều ở chung qua thật lâu, lúc này đây chỉ vừa gặp mặt còn không tới một buổi đã phải tách ra, hắn vẫn còn có chút không bỏ đấy.
- Lão đầu còn có cừu nhân còn sống?
Lập tức lông mày của hắn hơi có chút nhíu một cái, phải biết rằng Cổ Mặc đã là nhân vật thành danh hơn hai trăm năm trước rồi, đối thủ của hắn trải qua hai trăm năm tu luyện, thực lực nhất định trở nên rất cường hãn, mà Cổ Mặc bởi vì biến thành linh hồn thể, thực lực thì ngược lại hạ xuống không ít.
Lần này từ biệt lẫn nhau, để cho hắn cũng không khỏi vì Cổ Mặc âm thầm có chút bận tâm.
Bất quá hắn cũng biết thực lực của mình bây giờ, ngay cả Bán Thần chi cảnh cũng còn không có đạt tới, thật sự là quá mức không có ý nghĩa rồi, căn bản không có khả năng giúp được Cổ Mặc, thậm chí đối với Cổ Mặc mà nói chỉ là gánh vác mà thôi.
Hiện tại hắn muốn làm, vẫn là mau chóng đột phá đến Bán Thần chi cảnh.
Sau khi Cổ Mặc đi rồi, Tần Phàm bắt đầu nghiên cứu những Bán Thần cấp vũ kỹ mà người phía trước cho hắn kia.
Ở phía trên Vũ Thiên đại lục, cấp bậc vũ kỹ là Thiên Địa Nhân tam cấp, trên thực tế cái kia đều là vũ kỹ giành cho cấp bậc trước Võ Thánh, không có áp dụng ở Bán Thần cấp cường giả. Giống như Vạn Ngưu Xông Tới, hiện tại Tần Phàm cũng đã thật lâu không sử dụng.
Mà ở Tân Thế Giới, vũ kỹ của Bán Thần cấp cường giả lại chia làm: Sơ cấp Bán Thần kỹ, Trung cấp Bán Thần kỹ, Cao cấp Bán Thần kỹ cùng chung cực Bán Thần kỹ bốn loại. Yếu nhất tự nhiên là Sơ cấp Bán Thần kỹ, tương đối dễ dàng có được, nhưng mà giá trị cũng mấy ngàn Thần Tinh. Mạnh nhất là chung cực Bán Thần kỹ. Nghe nói dù là ngàn vạn Thần Tinh cũng chưa hẳn có thể mua được, phần lớn đều là một ít đại thế gia, thế lực lớn truyền thừa.
Võ Thánh cường giả cũng có thể sử dụng Bán Thần cấp vũ kỹ, nhưng chỉ giới hạn ở Sơ cấp Bán Thần kỹ, hơn nữa rất khó phát huy ra tất cả uy lực. Đối với Tần Phàm hiện tại mà nói, Sơ cấp Bán Thần kỹ cùng hắn sử dụng Ma chủng kỹ có chút chênh lệch, nhưng dù sao Ma chủng kỹ cũng là có chút cấm kị, hắn cũng không muốn nhiều lần bạo lộ, để tránh bị một ít cường giả phát hiện mánh mối.
Cho nên nghiên cứu những vũ kỹ Bán Thần cấp này thoáng một phát vẫn là có tất yếu đấy.
- Lão đầu có thể là sợ ta quá mức theo đuổi cao xa, hắn cho ta những vũ kỹ Bán Thần cấp này, mạnh nhất chỉ là Trung cấp Bán Thần kỹ, sau khi ta đạt tới Bán Thần cảnh giới khả năng có chút không đủ, nhưng hiện tại là đủ rồi...
Ở trong hơn mười loại vũ kỹ Bán Thần cấp mà Cổ Mặc lưu lại, cuối cùng Tần Phàm tuyển một môn vũ kỹ gọi là Ngũ Hành Phá Thương Quyền.
Cái Ngũ Hành Phá Thương Quyền này chỉ là thuộc về Sơ cấp Bán Thần kỹ, là loại tương đối mạnh, rất khó tu luyện, nhưng nghe nói ở trong tay một ít cường giả có thể phát huy ra uy lực Trung cấp Bán Thần kỹ, một khi sử dụng, đồng cấp cường giả đều không chết tức thương. Vốn quyền pháp này căn bản nói rõ không thích hợp Võ Thánh cấp tu luyện, bởi vì cần có cảm ngộ cùng khống chế đối với Ngũ Hành không gian và Ngũ Hành Nguyên Năng rất mạnh.
/1830
|