Lúc này uy lực của Thiên La Chỉ nếu rơi lên trên người Tần Phàm, với trạng thái trọng thương hiện tại của hắn cho dù khí lực cường đại bao nhiêu chỉ sợ cũng khó thể sống sót.
Nhưng hiện tại tệ hại hơn nữa chính là Mộ Chấn không ngờ Vân Chi Hạo lại còn có hậu chiêu như thế, trong khoảnh khắc dù muốn cứu viện Tần Phàm cũng không cách nào ngăn cản kịp tốc độ đánh xuống của Thiên La Chỉ.
- Sư đệ cẩn thận…
Hắn thu hồi kình khí toàn thân, không chút do dự xé mở hư không muốn thuấn di cứu viện Tần Phàm.
Oanh!
Khi Thiên La Chỉ hoàn toàn rơi xuống mặt đất, rốt cục mặt đất không còn chịu nổi uy lực khủng bố, một hố sâu cực lớn lập tức xuất hiện, sâu không thấy đáy, tựa hồ như đi thông cửu u địa ngục.
- Sư đệ!
Khi Mộ Chấn thuấn di tới mặt đất, năng lượng dư ba vẫn còn chưa tiêu tán, hắn lập tức bay vào trong hố sâu kêu lớn, tìm kiếm tung tích của Tần Phàm, đáng tiếc tựa hồ ngay thi thể cũng bị Thiên La Chỉ khủng bố hủy diệt căn bản không tìm thấy được gì.
Thực lực của Vân Chi Hạo thực sự quá mức khủng bố, hắn đã tự mình kiến thức qua, cho dù là thất kiếp bán thần cũng khó thể kháng cự nổi, huống chi là ngũ kiếp bán thần như Tần Phàm?
- Sư…
Nhìn thấy hố sâu trống rỗng, trong khoảnh khắc hai mắt Mộ Chấn như vô thần, trên mặt hiện lên vẻ bi thống. Đối với người sư đệ này hắn thật sự vô cùng mãn ý, cũng biết được địa vị của sư đệ trong lòng sư phụ Cổ Mặc, một khi xảy ra chuyện hắn thực sự không có mặt mũi về gặp mặt sư phụ.
Thậm chí lúc này hắn cũng chợt nhớ tới nữ nhi của mình, thật không biết làm sao công đạo với nhi nữ chuyện này.
Nhưng đột nhiên…
- Sao lại như vậy? Đây là khí tức của sư đệ! Hắn ở nơi nào?
Thần sắc Mộ Chấn chợt động, vội vàng bay ra khỏi hố sâu, sau đó bay lên bầu trời nhìn ra xung quanh.
- Khụ khụ…sư huynh…
Chỉ chốc lát ở một địa phương cách hố sâu chừng ngàn thước, nương theo sau một tiếng ho khan, một đạo thanh sắc thân ảnh lảo đảo đứng lên.
- Sư đệ, tại sao ngươi ở chỗ này?
Mộ Chấn không khỏi ngẩn ra, sau đó vội vàng bay tới kiểm tra thân thể Tần Phàm, tiếp theo liền phát hiện tuy rằng thương thế càng thêm nghiêm trọng nhưng nhìn ra được không bị nguy hiểm tính mạng.
- Vừa rồi ngươi…
Ngay lập tức trên mặt Mộ Chấn liền hiện ra vẻ khó tin. Lúc này hắn nghĩ tới khi Thiên La Chỉ rơi xuống trên người Tần Phàm, hắn có cảm giác một tia không gian dao động cực kỳ mỏng manh, trong miệng khiếp sợ nói:
- Vừa rồi ngươi dùng thuấn di tránh thoát một chiêu công kích kia đi?
- Phải, vừa rồi khi Vân Chi Hạo muốn rời khỏi, lực tập trung của hắn đối với ta đã giảm rất nhiều, hắn không thể tưởng được ở thời điểm sau cùng ta lại tránh được Thiên La Chỉ của hắn!
Lúc này sắc mặt Tần Phàm càng thêm tái nhợt, nhưng vẫn mơ hồ có chút hưng phấn nói.
Ngay lúc vừa rồi khi Thiên La Chỉ sắp rơi lên trên người hắn, uy hiếp tử vong kinh khủng rốt cục đã đem toàn bộ tiềm năng của hắn bức đi ra, hắn thập phần hiểu rõ uy lực của Thiên La Chỉ lúc đó, cho dù hắn ở lúc toàn thịnh cũng nhất định phải làm tan mất đại bộ phận uy lực mới có thể cứng rắn đối kháng, huống chi là thân thể trọng thương của hắn hiện tại?
Một khi Thiên La Chỉ hoàn toàn dừng trên người của hắn, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Vì thế trong khoảnh khắc đó hắn đem toàn bộ lĩnh ngộ đạt được khi quan sát cuộc chiến của hai cự đầu cường giả nhanh chóng tiêu hóa cùng dung hợp, trong nháy mắt sinh tử rốt cục hắn đã ngộ ra năng lượng không gian.
Bởi vì khi đó Vân Chi Hạo cũng đã rời đi, lực trói buộc của Thiên La Chỉ giảm sút rất lớn, vì vậy hắn mới có thể lập tức thuấn di tới địa phương ngoài ngàn thước, chỉ bị dư ba của Thiên La Chỉ lan tới.
Chỉ là dư ba, lấy lực phòng ngự cùng cường độ khí lực của hắn tự nhiên còn có thể cứng rắn chịu đựng.
- Không ngờ ngươi thật sự sử dụng năng lượng không gian trong nháy mắt xuyên qua được khoảng cách không gian ngàn thước…
Nghe vậy Mộ Chấn không khỏi thầm hít sâu một hơi, tuy rằng trong lòng có chuẩn bị nhưng vẫn kinh ngạc không thôi. Phải biết rằng xuyên qua không gian đó là năng lực chỉ có thất kiếp bán thần mới đạt được, cho dù là lục kiếp bán thần cũng không làm được.
Tần Phàm chỉ mới là ngũ kiếp bán thần mà thôi.
- Quan sát cuộc chiến giữa sư huynh cùng Vân Chi Hạo nên ta vừa có chút hiểu được!
Tần Phàm khẽ cười nói.
Năng lực thuấn di đích thật chỉ có thất kiếp bán thần trở lên mới có, cho dù là một số người dựa vào vũ kỹ hoặc năng lực đặc thù mới có thể miễn cưỡng làm được thuấn di một đoạn khoảng cách ngắn ngủi, nhưng tối đa chỉ đạt tới vài thước hoặc là mấy chục thước, cũng giống như trước kia Tần Phàm dựa vào năng lực địa hành Huyền Vũ cũng miễn cưỡng có thể làm được. Nhưng ở trong khoảng cách ngắn như thế bị công kích của cự đầu cường giả cơ hồ không đạt được bất kỳ tác dụng gì.
Dù sao vừa rồi Tần Phàm thuấn di tới ngàn thước mà còn bị ảnh hưởng bởi dư âm, có thể nghĩ được công kích của cự đầu khủng bố ra sao.
Đương nhiên hắn có thể ở trong lúc đó ngộ ra được năng lực không gian ngoại trừ bởi vì nhìn thấy được cuộc chiến của hai cự đầu cường giả, đích xác cũng có quan hệ tới năng lực của ma chủng. Nếu không có được những lĩnh ngộ đặc thù cùng năng lực của ma chủng ủng hộ, hắn cũng không làm được tới trình độ này.
- Chỉ nhìn xem một cuộc chiến thì có thể ngộ ra được không gian năng lực chỉ có đại năng cường giả trở lên mới làm được sao?
Lúc này Mộ Chấn thật bất đắc dĩ lắc đầu, đối với tiểu sư đệ hắn thật sự không thể đem ngũ kiếp bán thần bình thường ra mà so sánh.
Ngũ kiếp bán thần bình thường ai có thể bảo tồn được tính mạng dưới công kích của cự đầu cường giả?
Đừng nói là tại Mạc Lợi thần đảo, phỏng chừng cho dù cả Tân Thế Giới cũng không có được yêu nghiệt như thế.
- Ngươi có thể tiếp tục thi triển thêm một lần không gian lực cho sư huynh nhìn xem hay không?
Trong lòng hắn vẫn có chút khó mà tin được ngũ kiếp bán thần có khả năng xuyên qua không gian.
- Sư huynh, hiện tại thân thể ta trọng thương, hơn nữa ta vừa ngộ ra không gian năng lực mà thôi, còn cần một khoảng thời gian mới có thể linh hoạt sử dụng.
Tần Phàm không khỏi cười khổ nói, vừa rồi trong thời điểm sinh tử mới có thể dung hợp được vì vậy đủ khả năng thi triển thuấn di, hiện tại đương nhiên là khó thể tiếp tục thi triển thêm một lần.
- Vô luận như thế nào đều tốt, tóm lại lần này xem như ta không phụ lòng nhờ vả của sư phụ lão nhân gia.
Nghe vậy trên mặt Mộ Chấn khôi phục lại ý cười thập phần phong độ:
- Tiểu sư đệ, lần này nghe nói người đạt được vị trí thứ nhất trong cuộc thi vòng loại Mạc Lợi đảo, lão đầu tử hết sức cao hứng đâu!
Tuy rằng hiện tại cuộc chiến thiên tài thần đảo còn chưa bắt đầu, nhưng hắn giống như đã chứng kiến tiểu sư đệ sẽ đại phóng hào quang trước mắt.
Nhưng hiện tại tệ hại hơn nữa chính là Mộ Chấn không ngờ Vân Chi Hạo lại còn có hậu chiêu như thế, trong khoảnh khắc dù muốn cứu viện Tần Phàm cũng không cách nào ngăn cản kịp tốc độ đánh xuống của Thiên La Chỉ.
- Sư đệ cẩn thận…
Hắn thu hồi kình khí toàn thân, không chút do dự xé mở hư không muốn thuấn di cứu viện Tần Phàm.
Oanh!
Khi Thiên La Chỉ hoàn toàn rơi xuống mặt đất, rốt cục mặt đất không còn chịu nổi uy lực khủng bố, một hố sâu cực lớn lập tức xuất hiện, sâu không thấy đáy, tựa hồ như đi thông cửu u địa ngục.
- Sư đệ!
Khi Mộ Chấn thuấn di tới mặt đất, năng lượng dư ba vẫn còn chưa tiêu tán, hắn lập tức bay vào trong hố sâu kêu lớn, tìm kiếm tung tích của Tần Phàm, đáng tiếc tựa hồ ngay thi thể cũng bị Thiên La Chỉ khủng bố hủy diệt căn bản không tìm thấy được gì.
Thực lực của Vân Chi Hạo thực sự quá mức khủng bố, hắn đã tự mình kiến thức qua, cho dù là thất kiếp bán thần cũng khó thể kháng cự nổi, huống chi là ngũ kiếp bán thần như Tần Phàm?
- Sư…
Nhìn thấy hố sâu trống rỗng, trong khoảnh khắc hai mắt Mộ Chấn như vô thần, trên mặt hiện lên vẻ bi thống. Đối với người sư đệ này hắn thật sự vô cùng mãn ý, cũng biết được địa vị của sư đệ trong lòng sư phụ Cổ Mặc, một khi xảy ra chuyện hắn thực sự không có mặt mũi về gặp mặt sư phụ.
Thậm chí lúc này hắn cũng chợt nhớ tới nữ nhi của mình, thật không biết làm sao công đạo với nhi nữ chuyện này.
Nhưng đột nhiên…
- Sao lại như vậy? Đây là khí tức của sư đệ! Hắn ở nơi nào?
Thần sắc Mộ Chấn chợt động, vội vàng bay ra khỏi hố sâu, sau đó bay lên bầu trời nhìn ra xung quanh.
- Khụ khụ…sư huynh…
Chỉ chốc lát ở một địa phương cách hố sâu chừng ngàn thước, nương theo sau một tiếng ho khan, một đạo thanh sắc thân ảnh lảo đảo đứng lên.
- Sư đệ, tại sao ngươi ở chỗ này?
Mộ Chấn không khỏi ngẩn ra, sau đó vội vàng bay tới kiểm tra thân thể Tần Phàm, tiếp theo liền phát hiện tuy rằng thương thế càng thêm nghiêm trọng nhưng nhìn ra được không bị nguy hiểm tính mạng.
- Vừa rồi ngươi…
Ngay lập tức trên mặt Mộ Chấn liền hiện ra vẻ khó tin. Lúc này hắn nghĩ tới khi Thiên La Chỉ rơi xuống trên người Tần Phàm, hắn có cảm giác một tia không gian dao động cực kỳ mỏng manh, trong miệng khiếp sợ nói:
- Vừa rồi ngươi dùng thuấn di tránh thoát một chiêu công kích kia đi?
- Phải, vừa rồi khi Vân Chi Hạo muốn rời khỏi, lực tập trung của hắn đối với ta đã giảm rất nhiều, hắn không thể tưởng được ở thời điểm sau cùng ta lại tránh được Thiên La Chỉ của hắn!
Lúc này sắc mặt Tần Phàm càng thêm tái nhợt, nhưng vẫn mơ hồ có chút hưng phấn nói.
Ngay lúc vừa rồi khi Thiên La Chỉ sắp rơi lên trên người hắn, uy hiếp tử vong kinh khủng rốt cục đã đem toàn bộ tiềm năng của hắn bức đi ra, hắn thập phần hiểu rõ uy lực của Thiên La Chỉ lúc đó, cho dù hắn ở lúc toàn thịnh cũng nhất định phải làm tan mất đại bộ phận uy lực mới có thể cứng rắn đối kháng, huống chi là thân thể trọng thương của hắn hiện tại?
Một khi Thiên La Chỉ hoàn toàn dừng trên người của hắn, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Vì thế trong khoảnh khắc đó hắn đem toàn bộ lĩnh ngộ đạt được khi quan sát cuộc chiến của hai cự đầu cường giả nhanh chóng tiêu hóa cùng dung hợp, trong nháy mắt sinh tử rốt cục hắn đã ngộ ra năng lượng không gian.
Bởi vì khi đó Vân Chi Hạo cũng đã rời đi, lực trói buộc của Thiên La Chỉ giảm sút rất lớn, vì vậy hắn mới có thể lập tức thuấn di tới địa phương ngoài ngàn thước, chỉ bị dư ba của Thiên La Chỉ lan tới.
Chỉ là dư ba, lấy lực phòng ngự cùng cường độ khí lực của hắn tự nhiên còn có thể cứng rắn chịu đựng.
- Không ngờ ngươi thật sự sử dụng năng lượng không gian trong nháy mắt xuyên qua được khoảng cách không gian ngàn thước…
Nghe vậy Mộ Chấn không khỏi thầm hít sâu một hơi, tuy rằng trong lòng có chuẩn bị nhưng vẫn kinh ngạc không thôi. Phải biết rằng xuyên qua không gian đó là năng lực chỉ có thất kiếp bán thần mới đạt được, cho dù là lục kiếp bán thần cũng không làm được.
Tần Phàm chỉ mới là ngũ kiếp bán thần mà thôi.
- Quan sát cuộc chiến giữa sư huynh cùng Vân Chi Hạo nên ta vừa có chút hiểu được!
Tần Phàm khẽ cười nói.
Năng lực thuấn di đích thật chỉ có thất kiếp bán thần trở lên mới có, cho dù là một số người dựa vào vũ kỹ hoặc năng lực đặc thù mới có thể miễn cưỡng làm được thuấn di một đoạn khoảng cách ngắn ngủi, nhưng tối đa chỉ đạt tới vài thước hoặc là mấy chục thước, cũng giống như trước kia Tần Phàm dựa vào năng lực địa hành Huyền Vũ cũng miễn cưỡng có thể làm được. Nhưng ở trong khoảng cách ngắn như thế bị công kích của cự đầu cường giả cơ hồ không đạt được bất kỳ tác dụng gì.
Dù sao vừa rồi Tần Phàm thuấn di tới ngàn thước mà còn bị ảnh hưởng bởi dư âm, có thể nghĩ được công kích của cự đầu khủng bố ra sao.
Đương nhiên hắn có thể ở trong lúc đó ngộ ra được năng lực không gian ngoại trừ bởi vì nhìn thấy được cuộc chiến của hai cự đầu cường giả, đích xác cũng có quan hệ tới năng lực của ma chủng. Nếu không có được những lĩnh ngộ đặc thù cùng năng lực của ma chủng ủng hộ, hắn cũng không làm được tới trình độ này.
- Chỉ nhìn xem một cuộc chiến thì có thể ngộ ra được không gian năng lực chỉ có đại năng cường giả trở lên mới làm được sao?
Lúc này Mộ Chấn thật bất đắc dĩ lắc đầu, đối với tiểu sư đệ hắn thật sự không thể đem ngũ kiếp bán thần bình thường ra mà so sánh.
Ngũ kiếp bán thần bình thường ai có thể bảo tồn được tính mạng dưới công kích của cự đầu cường giả?
Đừng nói là tại Mạc Lợi thần đảo, phỏng chừng cho dù cả Tân Thế Giới cũng không có được yêu nghiệt như thế.
- Ngươi có thể tiếp tục thi triển thêm một lần không gian lực cho sư huynh nhìn xem hay không?
Trong lòng hắn vẫn có chút khó mà tin được ngũ kiếp bán thần có khả năng xuyên qua không gian.
- Sư huynh, hiện tại thân thể ta trọng thương, hơn nữa ta vừa ngộ ra không gian năng lực mà thôi, còn cần một khoảng thời gian mới có thể linh hoạt sử dụng.
Tần Phàm không khỏi cười khổ nói, vừa rồi trong thời điểm sinh tử mới có thể dung hợp được vì vậy đủ khả năng thi triển thuấn di, hiện tại đương nhiên là khó thể tiếp tục thi triển thêm một lần.
- Vô luận như thế nào đều tốt, tóm lại lần này xem như ta không phụ lòng nhờ vả của sư phụ lão nhân gia.
Nghe vậy trên mặt Mộ Chấn khôi phục lại ý cười thập phần phong độ:
- Tiểu sư đệ, lần này nghe nói người đạt được vị trí thứ nhất trong cuộc thi vòng loại Mạc Lợi đảo, lão đầu tử hết sức cao hứng đâu!
Tuy rằng hiện tại cuộc chiến thiên tài thần đảo còn chưa bắt đầu, nhưng hắn giống như đã chứng kiến tiểu sư đệ sẽ đại phóng hào quang trước mắt.
/1830
|