- Tần Phàm minh bạch rồi, vậy xin Dã Nhân huynh chiếu cố nhiều hơn!
Nghe vậy Tần Phàm chậm rãi buông tay Diệp Nhâm, khẽ cười nói. Hiện tại hắn đã kích hoạt tam đại thần thông ma chủng, điều này cũng ý nghĩa năng lực ma chủng đã càng lúc càng lớn, khí lự đương nhiên là càng ngày càng mạnh.
Diệp Nhâm mặc dù trời sinh cự lực, nhưng nếu so sánh với thân thể ma thần như hắn tự nhiên vẫn còn khoảng cách rất lớn. Hắn thoáng phỏng chừng chỉ dùng lực lượng khí lực đã có thể so sánh với tam kiếp bán thần. Nói cách khác, cho dù hắn không dùng nguyên giới lực nhưng đánh ra một quyền cũng đủ oanh sát một tam kiếp bán thần.
- Tần Phàm, ngươi là người duy nhất ta nhìn thấy có thể dùng lực lượng thân thể mạnh mẽ hơn cả ta, ta thực chờ mong có thể cùng ngươi liên thủ trong chiến đấu!
Diệp Nhâm cũng rút tay trở về, trên thực tế lực lượng của Tần Phàm quá lớn, hắn không còn chịu đựng nổi nữa.
- Ngươi cũng không yếu!
Tần Phàm nói:
- Ta có thể cảm giác được nguyên giới của ngơi còn cường đại hơn người bình thường, cất chứa nguyên giới lực cũng nhiều hơn!
Nghe được Tần Phàm nói đã phát hiện nguyên giới trong cơ thể mình, Diệp Nhâm càng thêm kinh ngạc, tiếp theo nói:
- Tần Phàm, ngươi thực sự lợi hại. Nhưng lần này ta nghe nói Ngao Lang thần đảo đối thủ của hai thần đảo chúng ta xuất hiện một siêu cấp thiên tài, tên là Âu Dương Không, nếu gặp hắn sẽ thành kình địch của chúng ta!
- Âu Dương Không?
Nghe được tên này Tần Phàm nhớ tới nam tử áo xám, thực lực đúng thật là sâu không lường được, sau khi hắn đánh trọng thương Hàn Bân đối phương đã nói nếu gặp lại sẽ báo thù.
- Âu Dương Không đích xác là thực lực không tệ, bổn đảo chủ nghe nói đây là thiên tài ngàn năm của Ngao Lang thần đảo, là lá bài tẩy của Ngao Lang lão nhân kia, hắn sớm muốn mượn thành tích tốt đẹp lần này để trào phúng nhục nhã ta. Tần Phàm, chỉ cần lần này bài danh của ngươi cao hơn Âu Dương Không, việc Vân gia bất kể như thế nào ta cũng sẽ bảo trụ cho ngươi!
Mạc Lợi đảo chủ lại hứa hẹn.
- Đảo chủ yên tâm, Tần Phàm sẽ hết sức!
Tần Phàm thản nhiên nói.
Nhìn ra được Mạc Lợi đảo chủ đích thật là một người vô cùng sĩ diện.
Nhưng hiện tại mục tiêu của hắn là tiến vào trước mười, một thiên tài đến từ một thần đảo bình thường mà hắn cũng không đối phó được thì làm sao đi đối phó với những thiên tài đến từ Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng?
- Ha ha, vậy chúng ta lên đường thôi, bản thân ta thật có tin tưởng với Tần Phàm. Ta tin tưởng lần này Mạc Lợi thần đảo có thể phóng xuất quang mang nổi bật!
Thái Hư đảo chủ đi tới nói.
- Đi thôi!
Lúc này Mạc Lợi đảo chủ gật đầu trầm giọng nói, tiếp theo đoàn người cùng nhau đi về hướng quảng trường.
- Đương…
- Đương…
- Đương…
Tiếng chuông du dương vang trên Thiên Tài Đảo, tiếng chuông vang vọng từng ngóc ngách trên đảo, lan tới dãy kiến trúc thần bí nơi này.
Đây là thanh âm thúc giục người dự thi tập hợp, nghe được thanh âm này toàn bộ người dự thi đều phải xuất phát hướng tới quảng trường.
Khi nhóm người Tần Phàm xuất hiện, nơi này đã có thật nhiều người, mà người dự thi của các đại thần đảo, đặc biệt là người của mười thần đảo đứng đầu cơ hồ có tới hơn mấy trăm tới ngàn người, hơn nữa càng làm người ta cảm thấy khiếp sợ chính là những người kia đều là lục kiếp bán thần.
So sánh với lục kiếp bán thần từ ba mươi tuổi trở xuống của Mạc Lợi thần đảo, nội tình của những đại thần đảo kia thật sự là cường đại hơn nhiều lắm! Thậm chí trong lòng mọi người không nhịn được cũng sản sinh cảm giác như mình ở một nơi vô cùng lạc hậu đang đi tới một nơi vô cùng phồn hoa.
Cũng bởi vì cảm giác sai biệt thực lực thật lớn này, đoàn người của Tần Phàm chỉ có thể biệt khuất đứng chờ ở một bên, chờ những người của đại thần đảo đi vào trong hội trường mới tới phiên bọn họ đi vào.
Đứng ở một bên nhìn quần thể thiên tài khổng lồ, Tần Phàm âm thầm kinh hãi, trong đó có một số người hữu ý vô ý phát ra khí thế cường đại làm cho hắn cũng phải kiêng kỵ.
Trong đó khiến cho hắn đặc biệt chú ý có ba người, theo mọi người thấp giọng nghị luận mà biết được ba người này đến từ Hư Thần đảo Bạch Trường Thiên, Kiếm Thần đảo Hách Kiếm, Đao Thần đảo Niếp Phương. Thực lực của ba người này vô cùng cường đại, thậm chí người bình thường căn bản không thể tới gần bọn họ, chung quanh họ đều là vị trí trống ước chừng tới mấy trượng.
Tần Phàm nhớ rõ ba người này cùng hắn từng ở dãy kiến trúc tham ngộ tới thời khắc cuối cùng, xem ra đích xác là siêu cấp thiên tài. Dù là hắn dưới tình huống còn chưa giao thủ, cũng không nắm chắc thắng được bọn họ.
Đương nhiên, cũng có một chút cao thủ điệu thấp ẩn giấu bên trong, còn có cả người mạnh hơn ba người kia, hắn đã lưu ý thấy được hai người.
Một người thêu thanh kiếm màu bạc trên quần áo, là thiên tài đến từ Kiếm Đế đảo, ánh mắt lạnh lùng, kiếm khí ngưng mà không phát, bình thường nếu không có lực cảm ứng mạnh mẽ khó thể chú ý tới sự tồn tại của hắn.
Lại nhắc tới trong hai mươi sáu đại thần đảo, thần đảo lấy kiếm tu đạo còn có tới ba tòa. Trong đó Kiếm Thần đảo dùng dấu hiệu kim sắc tiểu kiếm, Kiếm Đế đảo dùng dấu hiệu ngân sắc tiểu kiếm, Kiếm Hoàng đảo dùng đồng sắc tiểu kiếm. Đảo chủ của họ đều là kiếm đạo cao thủ, trong đó Kiếm Thần là cực mạnh nhất, Kiếm Đế đứng thứ hai, Kiếm Hoàng là cuối cùng, nhưng người có thực lực đạt được danh hiệu cũng không thể yếu được bao nhiêu.
Ngoài ra lấy đao nhập đạo cũng không sai biệt nhiều, theo thứ tự là Đao Thần đảo Đao Đế đảo cùng Đao Hoàng đảo, trang phục cũng là những tiểu đao màu sắc khác biệt mà thôi.
Người còn lại là một thiên tài trên áo thêu thanh sắc hỏa diễm, hắn là người dự thi của Hỏa Đế đảo, người này cấp cho hắn cảm giác giống như khối băng bên trong ngọn lửa, thoạt nhìn không thiêu chết người nhưng một khi đụng vào nhất định sẽ bị liệt diễm phần thân.
Thiên tài cường giả như vậy thật có rất nhiều, ngoài ra hắn chỉ nhìn lướt qua mà thôi.
Hơn nữa mặc dù nói dưới ba mươi tuổi đã là thất kiếp bán thần nghe qua có chút rợn người, nhưng dưới số lượng lục kiếp bán thần khổng lồ như vậy, ngay cả Tần Phàm cũng không dám khẳng định bên trong sẽ không cất giấu những yêu nghiệt biến thái như thế.
- Không hổ là sự kiện lớn nhất cả Tân Thế Giới. Ở trong này thiên tài thật sự là quá nhiều!
Mạc Thiên Dương đứng một bên, lại lần nữa cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, trong miệng không nhịn được bất đắc dĩ thở dài nói. Lục kiếp bán thần dưới ba mươi tuổi, vốn ở Mạc Lợi thần đảo có thể xưng tụng là siêu cấp thiên tài, nhưng ở nơi này chẳng khác gì là muối bỏ biển.
- Ta vốn nghĩ kiếm đạo đã sắp hoàn thiện, nhưng bây giờ nhìn thấy người đến từ Kiếm Thần Kiếm Đế Kiếm Hoàng, ta mới biết mình còn chênh lệch thật lớn!
Lúc này Mộ Thanh Thanh cũng lên tiếng, nhìn ra được vị thiên chi kiêu nữ kia cũng đã nhận lấy chút đả kích.
Nghe vậy Tần Phàm chậm rãi buông tay Diệp Nhâm, khẽ cười nói. Hiện tại hắn đã kích hoạt tam đại thần thông ma chủng, điều này cũng ý nghĩa năng lực ma chủng đã càng lúc càng lớn, khí lự đương nhiên là càng ngày càng mạnh.
Diệp Nhâm mặc dù trời sinh cự lực, nhưng nếu so sánh với thân thể ma thần như hắn tự nhiên vẫn còn khoảng cách rất lớn. Hắn thoáng phỏng chừng chỉ dùng lực lượng khí lực đã có thể so sánh với tam kiếp bán thần. Nói cách khác, cho dù hắn không dùng nguyên giới lực nhưng đánh ra một quyền cũng đủ oanh sát một tam kiếp bán thần.
- Tần Phàm, ngươi là người duy nhất ta nhìn thấy có thể dùng lực lượng thân thể mạnh mẽ hơn cả ta, ta thực chờ mong có thể cùng ngươi liên thủ trong chiến đấu!
Diệp Nhâm cũng rút tay trở về, trên thực tế lực lượng của Tần Phàm quá lớn, hắn không còn chịu đựng nổi nữa.
- Ngươi cũng không yếu!
Tần Phàm nói:
- Ta có thể cảm giác được nguyên giới của ngơi còn cường đại hơn người bình thường, cất chứa nguyên giới lực cũng nhiều hơn!
Nghe được Tần Phàm nói đã phát hiện nguyên giới trong cơ thể mình, Diệp Nhâm càng thêm kinh ngạc, tiếp theo nói:
- Tần Phàm, ngươi thực sự lợi hại. Nhưng lần này ta nghe nói Ngao Lang thần đảo đối thủ của hai thần đảo chúng ta xuất hiện một siêu cấp thiên tài, tên là Âu Dương Không, nếu gặp hắn sẽ thành kình địch của chúng ta!
- Âu Dương Không?
Nghe được tên này Tần Phàm nhớ tới nam tử áo xám, thực lực đúng thật là sâu không lường được, sau khi hắn đánh trọng thương Hàn Bân đối phương đã nói nếu gặp lại sẽ báo thù.
- Âu Dương Không đích xác là thực lực không tệ, bổn đảo chủ nghe nói đây là thiên tài ngàn năm của Ngao Lang thần đảo, là lá bài tẩy của Ngao Lang lão nhân kia, hắn sớm muốn mượn thành tích tốt đẹp lần này để trào phúng nhục nhã ta. Tần Phàm, chỉ cần lần này bài danh của ngươi cao hơn Âu Dương Không, việc Vân gia bất kể như thế nào ta cũng sẽ bảo trụ cho ngươi!
Mạc Lợi đảo chủ lại hứa hẹn.
- Đảo chủ yên tâm, Tần Phàm sẽ hết sức!
Tần Phàm thản nhiên nói.
Nhìn ra được Mạc Lợi đảo chủ đích thật là một người vô cùng sĩ diện.
Nhưng hiện tại mục tiêu của hắn là tiến vào trước mười, một thiên tài đến từ một thần đảo bình thường mà hắn cũng không đối phó được thì làm sao đi đối phó với những thiên tài đến từ Thập Thần Cửu Đế Thất Hoàng?
- Ha ha, vậy chúng ta lên đường thôi, bản thân ta thật có tin tưởng với Tần Phàm. Ta tin tưởng lần này Mạc Lợi thần đảo có thể phóng xuất quang mang nổi bật!
Thái Hư đảo chủ đi tới nói.
- Đi thôi!
Lúc này Mạc Lợi đảo chủ gật đầu trầm giọng nói, tiếp theo đoàn người cùng nhau đi về hướng quảng trường.
- Đương…
- Đương…
- Đương…
Tiếng chuông du dương vang trên Thiên Tài Đảo, tiếng chuông vang vọng từng ngóc ngách trên đảo, lan tới dãy kiến trúc thần bí nơi này.
Đây là thanh âm thúc giục người dự thi tập hợp, nghe được thanh âm này toàn bộ người dự thi đều phải xuất phát hướng tới quảng trường.
Khi nhóm người Tần Phàm xuất hiện, nơi này đã có thật nhiều người, mà người dự thi của các đại thần đảo, đặc biệt là người của mười thần đảo đứng đầu cơ hồ có tới hơn mấy trăm tới ngàn người, hơn nữa càng làm người ta cảm thấy khiếp sợ chính là những người kia đều là lục kiếp bán thần.
So sánh với lục kiếp bán thần từ ba mươi tuổi trở xuống của Mạc Lợi thần đảo, nội tình của những đại thần đảo kia thật sự là cường đại hơn nhiều lắm! Thậm chí trong lòng mọi người không nhịn được cũng sản sinh cảm giác như mình ở một nơi vô cùng lạc hậu đang đi tới một nơi vô cùng phồn hoa.
Cũng bởi vì cảm giác sai biệt thực lực thật lớn này, đoàn người của Tần Phàm chỉ có thể biệt khuất đứng chờ ở một bên, chờ những người của đại thần đảo đi vào trong hội trường mới tới phiên bọn họ đi vào.
Đứng ở một bên nhìn quần thể thiên tài khổng lồ, Tần Phàm âm thầm kinh hãi, trong đó có một số người hữu ý vô ý phát ra khí thế cường đại làm cho hắn cũng phải kiêng kỵ.
Trong đó khiến cho hắn đặc biệt chú ý có ba người, theo mọi người thấp giọng nghị luận mà biết được ba người này đến từ Hư Thần đảo Bạch Trường Thiên, Kiếm Thần đảo Hách Kiếm, Đao Thần đảo Niếp Phương. Thực lực của ba người này vô cùng cường đại, thậm chí người bình thường căn bản không thể tới gần bọn họ, chung quanh họ đều là vị trí trống ước chừng tới mấy trượng.
Tần Phàm nhớ rõ ba người này cùng hắn từng ở dãy kiến trúc tham ngộ tới thời khắc cuối cùng, xem ra đích xác là siêu cấp thiên tài. Dù là hắn dưới tình huống còn chưa giao thủ, cũng không nắm chắc thắng được bọn họ.
Đương nhiên, cũng có một chút cao thủ điệu thấp ẩn giấu bên trong, còn có cả người mạnh hơn ba người kia, hắn đã lưu ý thấy được hai người.
Một người thêu thanh kiếm màu bạc trên quần áo, là thiên tài đến từ Kiếm Đế đảo, ánh mắt lạnh lùng, kiếm khí ngưng mà không phát, bình thường nếu không có lực cảm ứng mạnh mẽ khó thể chú ý tới sự tồn tại của hắn.
Lại nhắc tới trong hai mươi sáu đại thần đảo, thần đảo lấy kiếm tu đạo còn có tới ba tòa. Trong đó Kiếm Thần đảo dùng dấu hiệu kim sắc tiểu kiếm, Kiếm Đế đảo dùng dấu hiệu ngân sắc tiểu kiếm, Kiếm Hoàng đảo dùng đồng sắc tiểu kiếm. Đảo chủ của họ đều là kiếm đạo cao thủ, trong đó Kiếm Thần là cực mạnh nhất, Kiếm Đế đứng thứ hai, Kiếm Hoàng là cuối cùng, nhưng người có thực lực đạt được danh hiệu cũng không thể yếu được bao nhiêu.
Ngoài ra lấy đao nhập đạo cũng không sai biệt nhiều, theo thứ tự là Đao Thần đảo Đao Đế đảo cùng Đao Hoàng đảo, trang phục cũng là những tiểu đao màu sắc khác biệt mà thôi.
Người còn lại là một thiên tài trên áo thêu thanh sắc hỏa diễm, hắn là người dự thi của Hỏa Đế đảo, người này cấp cho hắn cảm giác giống như khối băng bên trong ngọn lửa, thoạt nhìn không thiêu chết người nhưng một khi đụng vào nhất định sẽ bị liệt diễm phần thân.
Thiên tài cường giả như vậy thật có rất nhiều, ngoài ra hắn chỉ nhìn lướt qua mà thôi.
Hơn nữa mặc dù nói dưới ba mươi tuổi đã là thất kiếp bán thần nghe qua có chút rợn người, nhưng dưới số lượng lục kiếp bán thần khổng lồ như vậy, ngay cả Tần Phàm cũng không dám khẳng định bên trong sẽ không cất giấu những yêu nghiệt biến thái như thế.
- Không hổ là sự kiện lớn nhất cả Tân Thế Giới. Ở trong này thiên tài thật sự là quá nhiều!
Mạc Thiên Dương đứng một bên, lại lần nữa cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, trong miệng không nhịn được bất đắc dĩ thở dài nói. Lục kiếp bán thần dưới ba mươi tuổi, vốn ở Mạc Lợi thần đảo có thể xưng tụng là siêu cấp thiên tài, nhưng ở nơi này chẳng khác gì là muối bỏ biển.
- Ta vốn nghĩ kiếm đạo đã sắp hoàn thiện, nhưng bây giờ nhìn thấy người đến từ Kiếm Thần Kiếm Đế Kiếm Hoàng, ta mới biết mình còn chênh lệch thật lớn!
Lúc này Mộ Thanh Thanh cũng lên tiếng, nhìn ra được vị thiên chi kiêu nữ kia cũng đã nhận lấy chút đả kích.
/1830
|