Nghe vậy Tần Phàm không khỏi ấm áp, sau đó khẽ cười nói. Lúc trước hắn từng đáp ứng Mạc Lợi đảo chủ sẽ tiến vào trước mười danh, Mộ Thanh Thanh đang lo lắng hắn sẽ liều mạng.
Trên thực tế Tần Phàm không phải là người thích cậy mạnh, nếu quả thật gặp phải sống chết trước mắt, tự nhiên hắn sẽ không làm chuyện liều mạng để đạt tới mười danh phía trước.
Đương nhiên, hiện tại hắn vẫn thật có tin tưởng, hoặc là nói, có quyết tâm!
Hắn là thiên tài tuổi trẻ, hắn có nhiệt huyết, cùng những thiên tài trẻ tuổi tại Tân Thế Giới tranh phong, đối với hắn mà nói cũng là chuyện thật hưng phấn cùng kích động. Mà vào lúc này, hắn mơ hồ nghe được trong người xem có người kêu tên của hắn, hắn biết là người xem đến từ Mạc Lợi thần đảo.
Bởi vì hắn lấy được đệ nhất danh trong cuộc thi vòng loại Mạc Lợi thần đảo, ở trên đảo hắn đã là người nổi tiếng, thậm chí có không ít người vì hắn mà bỏ tiền ra mua truyền tống quyển. Nếu là vì vậy, Tần Phàm cũng không muốn làm cho bọn họ thất vọng.
Phất phất tay, lưu lại khí tức trong thạch anh, hắn tiến vào trong cửa.
Quang mang chớp lên, chỉ cảm thấy trước mắt xuất hiện cảm giác hốt hoảng.
Rất nhanh, chờ khi kịp phản ứng trở lại, Tần Phàm phát hiện mình đã xuất hiện trong một chiến trường hoang vắng, bốn phía rộng rãi, dưới chân giống như khu vực hoang dã.
Đây chỉ là cửa thứ nhất trong cuộc chiến!
Vừa xuất hiện trong chiến trường, Tần Phàm lập tức tập trung tinh thần, đôi mắt bắt đầu quan sát tình thế trên chiến trường.
Ở phía sau hắn là cánh cửa rời khỏi chiến trường, mà ở địa phương trung ương chiến trường cũng có một cửa lớn. Chiến trường này thật lớn, hắn còn cách trung ương chừng hơn mười dặm, dù là tốc độ của lục kiếp bán thần cũng phải hao tổn một thời gian.
- Cánh cửa ở trung ương hẳn là cửa thăng cấp!
Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng.
Cũng đúng ngay lúc này một thanh âm vang lên bên trong chiến trường:
- Những người dự thi, trong chiến trường tổng cộng có một trăm cửa, mà cánh cửa ở giữa trung ương chỉ có thể thông qua được năm mươi người, nếu đạt tới hạn mức cao nhất sẽ tự động đóng cửa, chúc các ngươi may mắn!
- Nói cách khác ở cánh cửa thứ nhất này ít nhất sẽ đào thải một nửa người dự thi!
Nghe được thanh âm kia, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, ánh mắt đảo qua toàn trường, mà lúc này hắn có thể chứng kiến chín mươi chín người dự thi khác vừa xuất hiện ngay bên cạnh mỗi cánh cửa nhập khẩu trong chiến trường.
- Trong nhân số năm mươi người, tất nhiên sẽ có ta!
Những người vào cửa vừa nghe thanh âm kia tuyên bố, đều vận đủ kình lực phóng thẳng về hướng cánh cửa ở trung ương, cả đám người đều lộ ra bộ dạng nhất định phải đạt tới.
- Chỉ tính cánh cửa thứ nhất này đã có tám phần lục kiếp bán thần cảnh giới!
Tần Phàm lướt mắt nhìn qua, phát hiện ngay từ đầu gặp được đại bộ phận là lục kiếp bán thần, có thể thấy được cuộc chiến đấu lần này cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Chỉ có một nửa nhân số có thể thông qua cửa thứ nhất, muốn tranh đoạt một vị trí ý nghĩa nhất định phải đánh hạ một đối thủ. Có thể áp dụng phương pháp nhờ tốc độ bỏ rơi đối thủ, nhưng ngay từ đầu đại bộ phận lại áp dụng phương thức càng thêm cực đoan, chính là ra tay đánh hạ người ở gần mình nhất.
Đánh ngã đối thủ, đây là đại bộ phận những người dự thi cho rằng là bằng chứng chính xác mình có tư cách tiến vào cửa thứ hai.
- Di, ngũ kiếp bán thần?
Cách Tần Phàm chừng trăm thước, một lục kiếp bán thần liền lập tức theo dõi hắn, người này vừa nhìn thấy cảnh giới của Tần Phàm, trên mặt liền xuất hiện ý cười hung tàn.
- Một ngũ kiếp bán thần còn muốn tiến vào vòng tiếp theo? Thật sự là si tâm vọng tưởng, cút trở về cho ta đi!
Tốc độ của lục kiếp bán thần kia cực nhanh, khoảng cách trăm thước chỉ nháy mắt liền đến, ngay lập tức một quyền trực tiếp đánh thẳng đến ngay ngực Tần Phàm.
Không thể không nói có thể đến nơi đây tham gia cuộc chiến thiên tài thần đảo, không có ai là nhân vật đơn giản, một quyền của lục kiếp bán thần kia mang theo nguyên giới lực cuồn cuộn, như trường giang hoàng hà, ngay không gian cũng xuất hiện gợn sóng lan tràn.
Nếu một ngũ kiếp bán thần bình thường bị trúng một quyền này, chỉ sợ quyền còn chưa tới, chỉ quyền phong đủ đem người đánh chết.
Đáng tiếc hắn gặp phải Tần Phàm.
- Đây là tại ngươi chủ động chọc ta!
Hai mắt Tần Phàm thập phần bình tĩnh, đối mặt với một quyền đánh úp tới, hắn không hề tránh né, thật giống như ngọn núi cao sừng sững tại đương trường, mặc cho gió dữ mưa rền thổi quét không chút lay động.
- Hắc hắc, muốn chết!
Lục kiếp bán thần nhìn thấy Tần Phàm giống như bị sợ tới choáng váng đứng nguyên tại chỗ, ý cười trên mặt càng thêm tàn nhẫn, nắm tay đẩy mạnh, giống như đã chứng kiến tình cảnh đối phương bị oanh giết thành tro.
Nhưng hắn không có cơ hội nhìn thấy một màn như thế.
Oanh!
Ngay khi quyền đầu của hắn dừng trước ngực Tần Phàm, hắn cảm giác một quyền của mình như đánh vào tòa núi lớn kim thiết, không hề lay động được đối phương! Hắn có được thực lực lục kiếp bán thần, ngũ kiếp bán thần bình thường cũng khó chịu được một quyền như thế.
- Làm sao có thể!
Hai mắt lục kiếp bán thần kia co rụt lại, trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
- Ai muốn chết hiện tại rất rõ ràng chứ!
Thanh âm thản nhiên của Tần Phàm vang lên trong tai của hắn, đồng thời một quyền lao ra, ở khoảng cách gần như vậy không ngoài ý muốn lập tức rơi lên trên ngực đối phương.
Kỳ Lân Bào Hao!
Nguyên giới lực thúc đẩy, đúng như dự tính của hắn lục kiếp bán thần kia đã rất nhanh biến thành vong hồn đầu tiên trong cuộc chiến thiên tài của hắn. Từ sau khi hắn đạt tới ngũ kiếp bán thần đỉnh phong, lục kiếp bán thần bình thường đã hoàn toàn không thể tạo thành nguy hiểm đối với hắn.
Có tam trọng thần thông ma chủng hộ thể, cộng thêm bản thân đã có được khí lực vô cùng khủng bố, tuyệt đối còn mạnh hơn cả chung cực cấp bán thần khí phòng ngự! Cho dù là lục kiếp bán thần như Vân Thiên, chỉ cần không thi triển bán thần kỹ chung cực cấp cũng khó thể tạo thành thương tổn gì cho hắn, gã lục kiếp bán thần trước mắt nhiều nhất chỉ tương đương La Phong, không hề sản sinh được chút uy hiếp đối với hắn.
Hắn cứng rắn chịu đối phương một quyền, sau đó trả đối phương một quyền, vô cùng lợi nhuận.
Giết chết người kia, tiện tay gỡ xuống trữ vật giới chỉ, dưới chân giẫm tới, cơ hồ không lãng phí bao nhiêu thời gian đã phóng tới cửa truyền tống thứ hai.
Với tốc độ hiện tại của hắn, cho dù không dùng không gian lực cũng không cần lo lắng tranh không được vị trí. Chỉ với tốc độ nguyên lai của hắn, đủ thoải mái xếp hạng trước mười trong số trăm người này.
Không hề ngoài ý muốn, hắn đã trở thành nhóm đầu tiên sắp tiến vào cửa truyền tống thứ hai. Cùng đi với hắn có năm người, năm người này đều là lục kiếp bán thần, khi thấy một ngũ kiếp bán thần như Tần Phàm lại nhanh chóng tiến vào đều có chút tò mò, thậm chí trong đó có hai người còn có ý đồ ra tay với hắn.
Những người này chẳng những muốn tiến vào cửa thứ hai, đồng thời dưới ánh mắt nhìn chăm chú của ngàn vạn người đều muốn tận lực biểu hiện mình.
- Ta khuyên các ngươi đừng chọc ta!
Trên thực tế Tần Phàm không phải là người thích cậy mạnh, nếu quả thật gặp phải sống chết trước mắt, tự nhiên hắn sẽ không làm chuyện liều mạng để đạt tới mười danh phía trước.
Đương nhiên, hiện tại hắn vẫn thật có tin tưởng, hoặc là nói, có quyết tâm!
Hắn là thiên tài tuổi trẻ, hắn có nhiệt huyết, cùng những thiên tài trẻ tuổi tại Tân Thế Giới tranh phong, đối với hắn mà nói cũng là chuyện thật hưng phấn cùng kích động. Mà vào lúc này, hắn mơ hồ nghe được trong người xem có người kêu tên của hắn, hắn biết là người xem đến từ Mạc Lợi thần đảo.
Bởi vì hắn lấy được đệ nhất danh trong cuộc thi vòng loại Mạc Lợi thần đảo, ở trên đảo hắn đã là người nổi tiếng, thậm chí có không ít người vì hắn mà bỏ tiền ra mua truyền tống quyển. Nếu là vì vậy, Tần Phàm cũng không muốn làm cho bọn họ thất vọng.
Phất phất tay, lưu lại khí tức trong thạch anh, hắn tiến vào trong cửa.
Quang mang chớp lên, chỉ cảm thấy trước mắt xuất hiện cảm giác hốt hoảng.
Rất nhanh, chờ khi kịp phản ứng trở lại, Tần Phàm phát hiện mình đã xuất hiện trong một chiến trường hoang vắng, bốn phía rộng rãi, dưới chân giống như khu vực hoang dã.
Đây chỉ là cửa thứ nhất trong cuộc chiến!
Vừa xuất hiện trong chiến trường, Tần Phàm lập tức tập trung tinh thần, đôi mắt bắt đầu quan sát tình thế trên chiến trường.
Ở phía sau hắn là cánh cửa rời khỏi chiến trường, mà ở địa phương trung ương chiến trường cũng có một cửa lớn. Chiến trường này thật lớn, hắn còn cách trung ương chừng hơn mười dặm, dù là tốc độ của lục kiếp bán thần cũng phải hao tổn một thời gian.
- Cánh cửa ở trung ương hẳn là cửa thăng cấp!
Tần Phàm thầm nghĩ trong lòng.
Cũng đúng ngay lúc này một thanh âm vang lên bên trong chiến trường:
- Những người dự thi, trong chiến trường tổng cộng có một trăm cửa, mà cánh cửa ở giữa trung ương chỉ có thể thông qua được năm mươi người, nếu đạt tới hạn mức cao nhất sẽ tự động đóng cửa, chúc các ngươi may mắn!
- Nói cách khác ở cánh cửa thứ nhất này ít nhất sẽ đào thải một nửa người dự thi!
Nghe được thanh âm kia, hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, ánh mắt đảo qua toàn trường, mà lúc này hắn có thể chứng kiến chín mươi chín người dự thi khác vừa xuất hiện ngay bên cạnh mỗi cánh cửa nhập khẩu trong chiến trường.
- Trong nhân số năm mươi người, tất nhiên sẽ có ta!
Những người vào cửa vừa nghe thanh âm kia tuyên bố, đều vận đủ kình lực phóng thẳng về hướng cánh cửa ở trung ương, cả đám người đều lộ ra bộ dạng nhất định phải đạt tới.
- Chỉ tính cánh cửa thứ nhất này đã có tám phần lục kiếp bán thần cảnh giới!
Tần Phàm lướt mắt nhìn qua, phát hiện ngay từ đầu gặp được đại bộ phận là lục kiếp bán thần, có thể thấy được cuộc chiến đấu lần này cạnh tranh vô cùng kịch liệt.
Chỉ có một nửa nhân số có thể thông qua cửa thứ nhất, muốn tranh đoạt một vị trí ý nghĩa nhất định phải đánh hạ một đối thủ. Có thể áp dụng phương pháp nhờ tốc độ bỏ rơi đối thủ, nhưng ngay từ đầu đại bộ phận lại áp dụng phương thức càng thêm cực đoan, chính là ra tay đánh hạ người ở gần mình nhất.
Đánh ngã đối thủ, đây là đại bộ phận những người dự thi cho rằng là bằng chứng chính xác mình có tư cách tiến vào cửa thứ hai.
- Di, ngũ kiếp bán thần?
Cách Tần Phàm chừng trăm thước, một lục kiếp bán thần liền lập tức theo dõi hắn, người này vừa nhìn thấy cảnh giới của Tần Phàm, trên mặt liền xuất hiện ý cười hung tàn.
- Một ngũ kiếp bán thần còn muốn tiến vào vòng tiếp theo? Thật sự là si tâm vọng tưởng, cút trở về cho ta đi!
Tốc độ của lục kiếp bán thần kia cực nhanh, khoảng cách trăm thước chỉ nháy mắt liền đến, ngay lập tức một quyền trực tiếp đánh thẳng đến ngay ngực Tần Phàm.
Không thể không nói có thể đến nơi đây tham gia cuộc chiến thiên tài thần đảo, không có ai là nhân vật đơn giản, một quyền của lục kiếp bán thần kia mang theo nguyên giới lực cuồn cuộn, như trường giang hoàng hà, ngay không gian cũng xuất hiện gợn sóng lan tràn.
Nếu một ngũ kiếp bán thần bình thường bị trúng một quyền này, chỉ sợ quyền còn chưa tới, chỉ quyền phong đủ đem người đánh chết.
Đáng tiếc hắn gặp phải Tần Phàm.
- Đây là tại ngươi chủ động chọc ta!
Hai mắt Tần Phàm thập phần bình tĩnh, đối mặt với một quyền đánh úp tới, hắn không hề tránh né, thật giống như ngọn núi cao sừng sững tại đương trường, mặc cho gió dữ mưa rền thổi quét không chút lay động.
- Hắc hắc, muốn chết!
Lục kiếp bán thần nhìn thấy Tần Phàm giống như bị sợ tới choáng váng đứng nguyên tại chỗ, ý cười trên mặt càng thêm tàn nhẫn, nắm tay đẩy mạnh, giống như đã chứng kiến tình cảnh đối phương bị oanh giết thành tro.
Nhưng hắn không có cơ hội nhìn thấy một màn như thế.
Oanh!
Ngay khi quyền đầu của hắn dừng trước ngực Tần Phàm, hắn cảm giác một quyền của mình như đánh vào tòa núi lớn kim thiết, không hề lay động được đối phương! Hắn có được thực lực lục kiếp bán thần, ngũ kiếp bán thần bình thường cũng khó chịu được một quyền như thế.
- Làm sao có thể!
Hai mắt lục kiếp bán thần kia co rụt lại, trên mặt xuất hiện vẻ kinh ngạc.
- Ai muốn chết hiện tại rất rõ ràng chứ!
Thanh âm thản nhiên của Tần Phàm vang lên trong tai của hắn, đồng thời một quyền lao ra, ở khoảng cách gần như vậy không ngoài ý muốn lập tức rơi lên trên ngực đối phương.
Kỳ Lân Bào Hao!
Nguyên giới lực thúc đẩy, đúng như dự tính của hắn lục kiếp bán thần kia đã rất nhanh biến thành vong hồn đầu tiên trong cuộc chiến thiên tài của hắn. Từ sau khi hắn đạt tới ngũ kiếp bán thần đỉnh phong, lục kiếp bán thần bình thường đã hoàn toàn không thể tạo thành nguy hiểm đối với hắn.
Có tam trọng thần thông ma chủng hộ thể, cộng thêm bản thân đã có được khí lực vô cùng khủng bố, tuyệt đối còn mạnh hơn cả chung cực cấp bán thần khí phòng ngự! Cho dù là lục kiếp bán thần như Vân Thiên, chỉ cần không thi triển bán thần kỹ chung cực cấp cũng khó thể tạo thành thương tổn gì cho hắn, gã lục kiếp bán thần trước mắt nhiều nhất chỉ tương đương La Phong, không hề sản sinh được chút uy hiếp đối với hắn.
Hắn cứng rắn chịu đối phương một quyền, sau đó trả đối phương một quyền, vô cùng lợi nhuận.
Giết chết người kia, tiện tay gỡ xuống trữ vật giới chỉ, dưới chân giẫm tới, cơ hồ không lãng phí bao nhiêu thời gian đã phóng tới cửa truyền tống thứ hai.
Với tốc độ hiện tại của hắn, cho dù không dùng không gian lực cũng không cần lo lắng tranh không được vị trí. Chỉ với tốc độ nguyên lai của hắn, đủ thoải mái xếp hạng trước mười trong số trăm người này.
Không hề ngoài ý muốn, hắn đã trở thành nhóm đầu tiên sắp tiến vào cửa truyền tống thứ hai. Cùng đi với hắn có năm người, năm người này đều là lục kiếp bán thần, khi thấy một ngũ kiếp bán thần như Tần Phàm lại nhanh chóng tiến vào đều có chút tò mò, thậm chí trong đó có hai người còn có ý đồ ra tay với hắn.
Những người này chẳng những muốn tiến vào cửa thứ hai, đồng thời dưới ánh mắt nhìn chăm chú của ngàn vạn người đều muốn tận lực biểu hiện mình.
- Ta khuyên các ngươi đừng chọc ta!
/1830
|