Sắc mặt Mạc Lợi Đảo chủ có chút âm trầm, bất quá lập tức lại lắc đầu trì hoãn nói ra:
- Cũng thế, chỉ cần hắn có thể tiến vào trước 100, sau đó hắn phát triển như thế nào cũng là tùy hắn.
Trong lòng của hắn, Tần Phàm khiêu chiến hai siêu cấp thiên tài cường giả như Hách Kiếm cùng Bạch Trường Thiên, cơ hồ là không có bất kỳ phần thắng, nhưng may mắn hiện tại khoảng cách giữa hai người Bạch Trường Thiên cùng Tần Phàm quá xa, đoán chừng tạm thời sẽ không đánh nhau.
Chỉ cần Tần Phàm đoạt được một cổng truyền tống, như vậy liền xem như hoàn thành nhiệm vụ.
- Thú vị, thú vị, Ngũ kiếp Bán Thần không biết đến từ Thần Đảo nào kia cũng dám khiêu chiến nhi tử Hư Thần ta, vô luận thắng thua, bản thần đều bội phục dũng khí của hắn.
Mà cách hai chỗ ngồi của Mạc Lợi cùng Thái Hư chân nhân một đoạn, trên thần tọa đảo chủ, một đảo chủ mặc Tử Kim bào mỉm cười mở lời nói ra.
Khiến cho Hư Thần chú ý rồi!
Nghe được thanh âm này, trong lòng hai người Mạc Lợi Đảo chủ cùng Thái Hư đảo chủ đều không khỏi có chút rùng mình. Nam nhân trung niên vô cùng tôn quý uy nghiêm kia, là Hư Thần Đảo đảo chủ Hư Thần, ở trong bảy mươi hai Thần Đảo đảo chủ đủ để bài danh Top 3, dù là Mạc Lợi Đảo chủ cùng Thái Hư đảo chủ ở trước mặt hắn cũng chỉ có cúi đầu hành lễ.
- Cũng không biết cái này là tốt hay xấu...
Trong lòng Mạc Lợi Đảo chủ có chút tâm thần bất định.
Lúc này đây Tần Phàm quả thật là cho Mạc Lợi Thần Đảo hắn sâu sắc tăng thể diện rồi, nhưng nếu lấy tính cách kia của đối phương, trước kia Tần Phàm giết hai thủ hạ của Bạch Trường Thiên còn dễ tính, nếu như tổn thương Bạch Trường Thiên, tuy khả năng kia cực kỳ bé nhỏ, bất quá một khi chọc loại quái vật khổng lồ như Thái Hư Thần Đảo này, dù là Mạc Lợi Thần Đảo hắn cũng không chịu nổi.
Trên chiến trường Thần Đảo Thiên Tài Chiến.
Lúc này Hách Kiếm còn chưa đụng phải cổng truyền tống tiến vào cửa tiếp theo, nghe được thanh âm này, thần sắc có chút ngưng tụ, nhìn về phía Tần Phàm phương xa, trong miệng dùng âm điệu lạnh lùng chỉ mình mới nghe được nói ra:
- Không thể tưởng được, ngươi lại vẫn dám khiêu chiến Bạch Trường Thiên! Bất quá, ngươi không phải là đối thủ của hắn...
Mà Bạch Trường Thiên kia cũng đã nghe được thanh âm Tần Phàm cao điệu hướng về toàn trường phát ra, trong nội tâm cũng không khỏi có chút kinh ngạc, lập tức trên mặt lộ ra một tia lãnh ý để cho người xem cảm giác sởn hết cả gai ốc, dùng thanh âm đồng dạng truyền khắp toàn trường nói ra:
- Không phải là người nào cũng có thể nói loại lời này đối với Bạch Trường Thiên ta, đừng cho là hiện tại ta giết không được ngươi, rất nhanh ngươi sẽ hối hận rồi.
- Hối hận? Như vậy chúng ta nhìn xem ai có thể cười đến cuối cùng là tốt rồi.
Tần Phàm hoàn toàn không sợ, trên khóe miệng cười nhạt một tiếng, sau đó thân hình lóe lên, không hề để ý tới Bạch Trường Thiên, chỉ là hướng về cổng truyền tống cách mình gần nhất phóng đi.
Cổng truyền tống xa xa, ánh sáng tỏa khắp toàn trường, cách Tần Phàm khoảng chừng 5000m.
Một khoảng cách như vậy, đối với toàn bộ chiến trường bao la mà nói, cũng không tính quá xa. Bất quá lúc này cổng truyền tống y nguyên không chỉ có Tần Phàm cạnh tranh, cùng lúc đó, còn có ba người dự thi khác cùng nhau đến đây.
Tần Phàm thi triển tốc độ, chỉ có một đạo tàn ảnh màu xanh, tuy trong ba người thì cách cổng truyền tống này xa nhất, nhưng lại rất nhanh đã trở thành khoảng cách thứ hai, người xông vào trước hắn cũng chỉ là cách xa nhau vài trăm mét, rất nhanh sẽ đuổi theo rồi.
Bất quá vào lúc này.
- Ba vị bằng hữu phía trước, chỉ cần các ngươi có thể giúp ta giết chết Ngũ kiếp Bán Thần tiến vào cổng truyền tống kia, như vậy Bạch Trường Thiên ta hứa hẹn thiếu nợ các ngươi một cái nhân tình!
Một thanh âm tràn ngập tính hấp dẫn bỗng nhiên vang lên trên chiến trường.
- Cái gì? Một cái nhân tình của Hư Thần chi tử?
Người dự thi xông vào phía trước Tần Phàm kia, nghe được cái thanh âm này, thân thể không khỏi khẽ run lên, rõ ràng cho thấy có chút ý động.
Hắn thập phần tinh tường địa vị của Hư Thần ở bên trong Tân Thế Giới, có thể nói, đó có thể nói là bá chủ cấp, mà Bạch Trường Thiên thân là Hư Thần chi tử, rất được sủng ái, quyền lợi thật lớn, thực lực bản thân cũng thập phần cường hãn, nếu thật được hắn hứa nhân tình, chắc hẳn xin công pháp, bí tịch, vũ khí, bảo vật đối phương cũng sẽ không cự tuyệt, thậm chí có thể gia nhập Hư Thần Đảo cũng là một hấp dẫn không nhỏ.
- Hai vị bằng hữu đằng sau như thế nào?
Lập tức hắn quay đầu hướng hai người dự thi khác hỏi.
- Ha ha, mặt mũi của Bạch thiếu gia tự nhiên không thể không cho, một Ngũ kiếp Bán Thần mà thôi, ngoại trừ khẩu phóng cuồng ngôn, thực lực mạnh đi đâu chứ?
Trong đó một người dự thi lúc này thì đáp lại nói ra.
- Ngũ kiếp Bán Thần này có thể tới đây, đích thật là có chút bản lĩnh, bất quá ba Lục kiếp Bán Thần đỉnh phong cường giả chúng ta liên thủ cùng một chỗ, hắn cường thịnh trở lại cũng là sự tình vô bổ.
Người dự thi khác cũng mở lời nói ra.
- Đã như vầy, chúng ta cùng một chỗ động thủ đi, cái cổng truyền tống này có thể chờ giải quyết hắn xong lại tranh đoạt.
Người dự thi phía trước kia lại lần nữa mở lời nói ra. Trên thực tế, hắn đối với Tần Phàm không ngừng tiếp cận đã cảm giác được uy hiếp. Biết rõ nếu không giải quyết Tần Phàm, sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp, cho nên mới phải đưa ra hưởng ứng Bạch Trường Thiên, thực sự không phải là hắn tình nguyện buông tha cho cơ hội tiến vào trước 100 tên.
Hơn nữa hắn đối với tốc độ của mình cũng có tin tưởng nhất định, ngoại trừ Tần Phàm, hắn cảm thấy hai người dự thi khác không phải là đối thủ của mình, mới không lo lắng buông tha cho ưu thế hiện hữu.
Hai người dự thi khác không phải là không có ý nghĩ này, bọn hắn biết rõ hiện tại cổng truyền tống này đối với bọn hắn không có cơ hội quá lớn. Còn không bằng nhân cơ hội kéo người phía trước xuống, một hồi có thể lại tranh đoạt lần nữa.
- Tốt, nhân tình ba vị ta nhớ kỹ. Tiểu tử, ngươi đừng cho là hiện tại ta giết không được ngươi, ngươi sẽ không có sự tình gì, muốn khiêu chiến Bạch Trường Thiên ta, còn phải xem ngươi có tư cách này hay không.
Thanh âm khí phách của Bạch Trường Thiên lại lần nữa vang lên trên chiến trường, ý của hắn rất rõ ràng, Bạch Trường Thiên hắn không phải tùy tiện người nào cũng có được tư cách khiêu chiến này, nếu Tần Phàm không có cách nào tiến vào cửa tiếp theo, tự nhiên là không có tư cách khiêu chiến hắn rồi.
Đương nhiên, dùng danh khí cùng thực lực của Bạch Trường Thiên hắn, tự nhiên không có người sẽ cảm thấy hắn là sợ Tần Phàm.
- Hắc hắc, tiểu tử, xin lỗi rồi, vừa vặn ngươi muốn cùng chúng ta tranh giành cổng truyền tống, hơn nữa lại đắc tội Bạch thiếu gia, xem như ngươi xui xẻo.
Người dự thi ở phía trước kia, lúc này xoay người lại, bắt đầu hướng Tần Phàm khởi xướng tiến công.
- Mọi người cùng nhau động thủ.
Hai người khác cũng vội vàng đuổi kịp.
Ba thân ảnh cường hoành từ mấy phương hướng gấp xông mà đến.
- Cũng thế, chỉ cần hắn có thể tiến vào trước 100, sau đó hắn phát triển như thế nào cũng là tùy hắn.
Trong lòng của hắn, Tần Phàm khiêu chiến hai siêu cấp thiên tài cường giả như Hách Kiếm cùng Bạch Trường Thiên, cơ hồ là không có bất kỳ phần thắng, nhưng may mắn hiện tại khoảng cách giữa hai người Bạch Trường Thiên cùng Tần Phàm quá xa, đoán chừng tạm thời sẽ không đánh nhau.
Chỉ cần Tần Phàm đoạt được một cổng truyền tống, như vậy liền xem như hoàn thành nhiệm vụ.
- Thú vị, thú vị, Ngũ kiếp Bán Thần không biết đến từ Thần Đảo nào kia cũng dám khiêu chiến nhi tử Hư Thần ta, vô luận thắng thua, bản thần đều bội phục dũng khí của hắn.
Mà cách hai chỗ ngồi của Mạc Lợi cùng Thái Hư chân nhân một đoạn, trên thần tọa đảo chủ, một đảo chủ mặc Tử Kim bào mỉm cười mở lời nói ra.
Khiến cho Hư Thần chú ý rồi!
Nghe được thanh âm này, trong lòng hai người Mạc Lợi Đảo chủ cùng Thái Hư đảo chủ đều không khỏi có chút rùng mình. Nam nhân trung niên vô cùng tôn quý uy nghiêm kia, là Hư Thần Đảo đảo chủ Hư Thần, ở trong bảy mươi hai Thần Đảo đảo chủ đủ để bài danh Top 3, dù là Mạc Lợi Đảo chủ cùng Thái Hư đảo chủ ở trước mặt hắn cũng chỉ có cúi đầu hành lễ.
- Cũng không biết cái này là tốt hay xấu...
Trong lòng Mạc Lợi Đảo chủ có chút tâm thần bất định.
Lúc này đây Tần Phàm quả thật là cho Mạc Lợi Thần Đảo hắn sâu sắc tăng thể diện rồi, nhưng nếu lấy tính cách kia của đối phương, trước kia Tần Phàm giết hai thủ hạ của Bạch Trường Thiên còn dễ tính, nếu như tổn thương Bạch Trường Thiên, tuy khả năng kia cực kỳ bé nhỏ, bất quá một khi chọc loại quái vật khổng lồ như Thái Hư Thần Đảo này, dù là Mạc Lợi Thần Đảo hắn cũng không chịu nổi.
Trên chiến trường Thần Đảo Thiên Tài Chiến.
Lúc này Hách Kiếm còn chưa đụng phải cổng truyền tống tiến vào cửa tiếp theo, nghe được thanh âm này, thần sắc có chút ngưng tụ, nhìn về phía Tần Phàm phương xa, trong miệng dùng âm điệu lạnh lùng chỉ mình mới nghe được nói ra:
- Không thể tưởng được, ngươi lại vẫn dám khiêu chiến Bạch Trường Thiên! Bất quá, ngươi không phải là đối thủ của hắn...
Mà Bạch Trường Thiên kia cũng đã nghe được thanh âm Tần Phàm cao điệu hướng về toàn trường phát ra, trong nội tâm cũng không khỏi có chút kinh ngạc, lập tức trên mặt lộ ra một tia lãnh ý để cho người xem cảm giác sởn hết cả gai ốc, dùng thanh âm đồng dạng truyền khắp toàn trường nói ra:
- Không phải là người nào cũng có thể nói loại lời này đối với Bạch Trường Thiên ta, đừng cho là hiện tại ta giết không được ngươi, rất nhanh ngươi sẽ hối hận rồi.
- Hối hận? Như vậy chúng ta nhìn xem ai có thể cười đến cuối cùng là tốt rồi.
Tần Phàm hoàn toàn không sợ, trên khóe miệng cười nhạt một tiếng, sau đó thân hình lóe lên, không hề để ý tới Bạch Trường Thiên, chỉ là hướng về cổng truyền tống cách mình gần nhất phóng đi.
Cổng truyền tống xa xa, ánh sáng tỏa khắp toàn trường, cách Tần Phàm khoảng chừng 5000m.
Một khoảng cách như vậy, đối với toàn bộ chiến trường bao la mà nói, cũng không tính quá xa. Bất quá lúc này cổng truyền tống y nguyên không chỉ có Tần Phàm cạnh tranh, cùng lúc đó, còn có ba người dự thi khác cùng nhau đến đây.
Tần Phàm thi triển tốc độ, chỉ có một đạo tàn ảnh màu xanh, tuy trong ba người thì cách cổng truyền tống này xa nhất, nhưng lại rất nhanh đã trở thành khoảng cách thứ hai, người xông vào trước hắn cũng chỉ là cách xa nhau vài trăm mét, rất nhanh sẽ đuổi theo rồi.
Bất quá vào lúc này.
- Ba vị bằng hữu phía trước, chỉ cần các ngươi có thể giúp ta giết chết Ngũ kiếp Bán Thần tiến vào cổng truyền tống kia, như vậy Bạch Trường Thiên ta hứa hẹn thiếu nợ các ngươi một cái nhân tình!
Một thanh âm tràn ngập tính hấp dẫn bỗng nhiên vang lên trên chiến trường.
- Cái gì? Một cái nhân tình của Hư Thần chi tử?
Người dự thi xông vào phía trước Tần Phàm kia, nghe được cái thanh âm này, thân thể không khỏi khẽ run lên, rõ ràng cho thấy có chút ý động.
Hắn thập phần tinh tường địa vị của Hư Thần ở bên trong Tân Thế Giới, có thể nói, đó có thể nói là bá chủ cấp, mà Bạch Trường Thiên thân là Hư Thần chi tử, rất được sủng ái, quyền lợi thật lớn, thực lực bản thân cũng thập phần cường hãn, nếu thật được hắn hứa nhân tình, chắc hẳn xin công pháp, bí tịch, vũ khí, bảo vật đối phương cũng sẽ không cự tuyệt, thậm chí có thể gia nhập Hư Thần Đảo cũng là một hấp dẫn không nhỏ.
- Hai vị bằng hữu đằng sau như thế nào?
Lập tức hắn quay đầu hướng hai người dự thi khác hỏi.
- Ha ha, mặt mũi của Bạch thiếu gia tự nhiên không thể không cho, một Ngũ kiếp Bán Thần mà thôi, ngoại trừ khẩu phóng cuồng ngôn, thực lực mạnh đi đâu chứ?
Trong đó một người dự thi lúc này thì đáp lại nói ra.
- Ngũ kiếp Bán Thần này có thể tới đây, đích thật là có chút bản lĩnh, bất quá ba Lục kiếp Bán Thần đỉnh phong cường giả chúng ta liên thủ cùng một chỗ, hắn cường thịnh trở lại cũng là sự tình vô bổ.
Người dự thi khác cũng mở lời nói ra.
- Đã như vầy, chúng ta cùng một chỗ động thủ đi, cái cổng truyền tống này có thể chờ giải quyết hắn xong lại tranh đoạt.
Người dự thi phía trước kia lại lần nữa mở lời nói ra. Trên thực tế, hắn đối với Tần Phàm không ngừng tiếp cận đã cảm giác được uy hiếp. Biết rõ nếu không giải quyết Tần Phàm, sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp, cho nên mới phải đưa ra hưởng ứng Bạch Trường Thiên, thực sự không phải là hắn tình nguyện buông tha cho cơ hội tiến vào trước 100 tên.
Hơn nữa hắn đối với tốc độ của mình cũng có tin tưởng nhất định, ngoại trừ Tần Phàm, hắn cảm thấy hai người dự thi khác không phải là đối thủ của mình, mới không lo lắng buông tha cho ưu thế hiện hữu.
Hai người dự thi khác không phải là không có ý nghĩ này, bọn hắn biết rõ hiện tại cổng truyền tống này đối với bọn hắn không có cơ hội quá lớn. Còn không bằng nhân cơ hội kéo người phía trước xuống, một hồi có thể lại tranh đoạt lần nữa.
- Tốt, nhân tình ba vị ta nhớ kỹ. Tiểu tử, ngươi đừng cho là hiện tại ta giết không được ngươi, ngươi sẽ không có sự tình gì, muốn khiêu chiến Bạch Trường Thiên ta, còn phải xem ngươi có tư cách này hay không.
Thanh âm khí phách của Bạch Trường Thiên lại lần nữa vang lên trên chiến trường, ý của hắn rất rõ ràng, Bạch Trường Thiên hắn không phải tùy tiện người nào cũng có được tư cách khiêu chiến này, nếu Tần Phàm không có cách nào tiến vào cửa tiếp theo, tự nhiên là không có tư cách khiêu chiến hắn rồi.
Đương nhiên, dùng danh khí cùng thực lực của Bạch Trường Thiên hắn, tự nhiên không có người sẽ cảm thấy hắn là sợ Tần Phàm.
- Hắc hắc, tiểu tử, xin lỗi rồi, vừa vặn ngươi muốn cùng chúng ta tranh giành cổng truyền tống, hơn nữa lại đắc tội Bạch thiếu gia, xem như ngươi xui xẻo.
Người dự thi ở phía trước kia, lúc này xoay người lại, bắt đầu hướng Tần Phàm khởi xướng tiến công.
- Mọi người cùng nhau động thủ.
Hai người khác cũng vội vàng đuổi kịp.
Ba thân ảnh cường hoành từ mấy phương hướng gấp xông mà đến.
/1830
|