- Rốt cuộc hòn đảo này xảy ra chuyện gì?
Tần Phàm lúc này ngồi xổm người xuống nhìn qua trận vân của mấy chục thi thể thiên thần, trong nội tâm nghi hoặc và khiếp sợ.
Nhưng mà trận vân trên thi thể thiên thân khác với trong Chư Thần chiến trường, những thi thể này có thể tích lớn nhỏ như nhân loại, nói cách khác bọn hắn không phải Viễn Cổ thiên thần còn sót lại, mà là thiên thần chuyển thế, thiên thần dư nghiệt!
- Tại đây tại sao có nhiều thi thể thiên thần dư nghiệt như vậy?
Trong nội tâm Tần Phàm ẩn ẩn có chỗ xúc động, thi thể trên đảo sương mù thần bí này, hơn nữa bốn phía giống như có vô số động vật biển triều bái, bày ra một hình ảnh thần bí.
Còn có sương mù trắng bao phủ không trung của đảo, tất cả ẩn ẩn hình thành trận pháp.
- Lão đại, nơi này thoạt nhìn thật sự khủng bố.
Tiểu Chiến nhìn bốn phía, hắn nhìn qua thi thể trên đất lại nhìn chung quanh một hồi, giống như đang tìm kiếm oán linh, có cảm giác không rét mà run.
- Đừng sợ, đảo sương mù này hình như không có khí tức sinh mệnh, cẩn thận một chút là không có gì.
Tần Phàm trầm ngâm đứng lên, đang suy tư.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy được đảo sương mù này có liên quan tới âm mưu của thiên thần.
Hắn nhớ tới đám người Bạch Trường Thiên kia, Bạch Trường Thiên vì khốn chết bảy mươi hai đảo chủ, cân nhắc tích lũy mà chuẩn bị mấy trăm năm chế tạo Phong Thần Đại Trận, cuối cùng vì hắn mà thất bại.
Nhưng mà trong nội tâm Tần Phàm cảm thấy mấy trăm năm chuẩn bị không chỉ có khả năng là Phong Thần Đại Trận!
Hơn nữa hắn nghe nói Viễn Cổ thiên thần thậm chí có một thần đình, trong đó trừ thập đại thiên thần, tiểu thiên thần nhiều không kể xiết, các cường giả nhân loại công pha thần đình, số lượng thiên thần đào thoát không nhỏ! Trải qua nhiều năm như vậy. Mặc dù có chút thiên thần chuyển sinh thất bại. Nhưng nghe khẩu khí của đám người Bạch Trường Thiên thì thiên thần thành công có không ít.
- Những thiên thần dư nghiệt nói không chừng ở chỗ này chuẩn bị cái gì đó.
Tần Phàm hai mắt ngưng tụ, ngẩng đầu nhìn qua trận pháp sương mù đang vận chuyển.
Ầm ầm
Đại trận sương mù không ngừng vận chuyển, hai mắt Tần Phàm nương tựa vào tinh thần lực vận chuyển theo đại trận, dường như trong nháy mắt hắn hóa thành sương mù của đảo này, hắn trông thấy động vật biển đông ngịt ở bên ngoài. Những động vật biển này giống như đang triều bái biểu đạt tín ngưỡng của mình.
- Lão đại, ngươi phát hiện cái gì?
Thời điểm này Tiểu Chiến nhìn qua Tần Phàm vẫn không nhúc nhích, không khỏi lên tiếng hỏi.
Vù vù vù...
Đảo sương mù vận chuyển có vô số lực lượng từ bốn phía ngưng tụ lại.
- Đây là tụ linh đại trận! Ngưng tụ là tín ngưỡng, những tín ngưỡng của động vật biển.
Trong nội tâm Tần Phàm kinh hãi. Hắn dường như khám phá mê mang nhìn rõ chân thật. Hắn câu thông trí nhớ Viễn Cổ, đối với thiên thần đã biết chuyện gì....
- Trời ạ! Những thiên thần dư nghiệt này hi sinh chính mình, kiến tạo đảo sương mù thần bí này dĩ nhiên là vì hấp thu tín ngưỡng của động vật biển! Hiện tại tân thế giới do bảy mươi hai đảo chủ khống chế, những thiên thần dư nghiệt này không cách nào hấp thu được tín ngưỡng của yêu thú và con người, cho nên bọn chúng câu thông với động vật biển, hấp thu tín ngưỡng của chúng!
Tần Phàm trợn to hai mắt. Nhìn qua sương mù và sương trắng. Trong nội tâm chấn động không thôi.
Truyền bá tín ngưỡng cho động vật biển a.
Những thiên thần dư nghiệt này cũng nghĩ qua!
Trước hấp thu tín ngưỡng của động vật biển khôi phục lực lượng, sau đó lại phản công nhân loại. Một lần nữa khống chế nhân loại, trùng kiến thần đình!
Tần Phàm ẩn ẩn nhìn thấy được kế hoạch của đám thiên thần dư nghiệt: kế hoạch của chúng là dùng Phong Thần Đại Trận để thai nghén thiên thần trọng sinh!
Hắn và Tiểu Chiến tiến đến Mộc Hoàng Đảo, vừa mới trải qua đảo sương mù thần bí này, mà linh hồn lực của hắn mẫn cảm mới phát hiện chuyện này, nếu là người bình thường cho dù đi qua đảo này cũng không phát hiện được bí mật này.
- Ah lão đại, đám thiên thần dư nghiệt này quá giảo hoạt. Nhưng mà bọn chúng có thể hấp thu tín ngưỡng động vật biển, mà trong nước có vô số động vật biển, nếu như bọn chúng thực thành công, thực lực nhất định thập phần khủng bố, vì cái gì còn cần tín ngưỡng của nhân loại?
Thời điểm Tiểu Chiến vô cùng kinh ngạc, bằng vào cái đầu nhỏ của hắn không nghĩ ra.
- Không, những động vật biển này linh trí không bằng chúng ta, cung cấp tín ngưỡng lực không đủ mạnh, hơn nữa truyền bá cũng không dễ dàng, bọn chúng cần nhân loại! Bởi vì nhân loại còn có thể trợ giúp bọn chúng thông tri nhân loại khác, bọn chúng cần nhân loại làm nhiều việc, bọn chúng càng hưởng thụ tín ngưỡng của nhân loại.
Tần Phàm thời điểm này cũng nghĩ như vậy, hắn nhớ tới thời Viễn Cổ thì thiên thần cao cao tại thượng quan sát nhân gian.
- Nhìn hòn đảo sương mù này thì có nhiều thiên thần dư nghiệp cùng kiến tạo thành, phòng ngự của nó rất mạnh, chỉ dựa vào chúng ta hiện giờ rất khó phá, chúng ta cần nhanh chóng rời đi mới được.
Tần Phàm nhăn nhíu mày nói ra:
- Ta ẩn ẩn cảm giác được ở đây lâu sẽ có đại nguy hiểm.
- Lão đại, nhưng bên ngoài có vô số động vật biển, dùng thực lực của chúng ta muốn chạy đi cũng không dễ dàng.
Tiểu Chiến nhớ tới vô số động vật biển đông ngịt này, lòng có ưu tư.
- Ân, chúng ta cần tăng cường thực lực mới được.
Tần Phàm cũng hiểu bên ngoài ngay cả cửu cấp bán thần động vật biển cũng có không ít, hắn cảm giác được có vài đầu thậm chí đạt tới danh xưng đảo chủ, hơn nữa nhiều thất kiếp tám cướp bán thần cùng nhau công kích, chính hắn cũng phải bận tâm chớ nói chi là Tiểu Chiến.
Hắn có lẽ có thể rời đi, nhưng Tiểu Chiến sẽ rất nguy hiểm, hắn không yên tâm được.
- Kỳ thật ta có một vật chuẩn bị cho ngươi đã lâu, ngươi chờ ta một chút.
Thời điểm này Tần Phàm hai mắt ngưng tụ, hắn lần nữa bay lên, xuyên thấu qua sương mù nhìn qua động vật biển bên ngoài.
Chỉ chốc lát hai mắt của hắn ngưng lại. Hình như có phát hiện.
- Xích Huyết Long Sa. Chín kiếp bán thần động vật biển, ẩn chứa long mạch Viễn Cổ rất mạnh, chính là nó!
Trong miệng Tần Phàm lẩm bẩm nói ra, sau đó bỗng nhiên thân hình lóe lên, bay ra khỏi đảo sương mù.
- Lão đại, ngươi muốn làm gì?
Tiểu Chiến kinh hô, muốn đi ra theo.
- Ngươi đừng có đi theo. Ta đi rồi trở về, ta không sao.
Âm thanh của Tần Phàm lúc này từ bên ngoài truyền vào.
Ra khỏi đảo sương mù, Tần Phàm đem Tứ đại ma chủng thần thông cùng Tứ đại ma thân hóa thân hiện ra ngoài, hắn bây giờ giống như Viễn Cổ Ma Thần vô cùng cường đại.
Thời điểm đối mặt với mấy động vật biển thực lực mạnh mẽ, hắn cũng không dám khinh thường. Ngay từ đâu đã dùng thực lực mạnh nhất của mình.
- Sát!
Sau lưng Chu Tước Chi Dực lúc này thời điểm một cái, thân thể của hắn lập tức là được hóa thành một đạo lưu quang hướng về trước đây chứng kiến Xích Huyết Long Sa phương hướng bay đi.
Xích Huyết Long Sa này thực lực bản thân là chín kiếp bán thần, động vật biển khác cũng không dám tới gần. Cho nên ở gần nó là một khu vực biển rộng lớn. Vừa vặn thích hợp cho hắn đi ám sát.
Tần Phàm lúc này ngồi xổm người xuống nhìn qua trận vân của mấy chục thi thể thiên thần, trong nội tâm nghi hoặc và khiếp sợ.
Nhưng mà trận vân trên thi thể thiên thân khác với trong Chư Thần chiến trường, những thi thể này có thể tích lớn nhỏ như nhân loại, nói cách khác bọn hắn không phải Viễn Cổ thiên thần còn sót lại, mà là thiên thần chuyển thế, thiên thần dư nghiệt!
- Tại đây tại sao có nhiều thi thể thiên thần dư nghiệt như vậy?
Trong nội tâm Tần Phàm ẩn ẩn có chỗ xúc động, thi thể trên đảo sương mù thần bí này, hơn nữa bốn phía giống như có vô số động vật biển triều bái, bày ra một hình ảnh thần bí.
Còn có sương mù trắng bao phủ không trung của đảo, tất cả ẩn ẩn hình thành trận pháp.
- Lão đại, nơi này thoạt nhìn thật sự khủng bố.
Tiểu Chiến nhìn bốn phía, hắn nhìn qua thi thể trên đất lại nhìn chung quanh một hồi, giống như đang tìm kiếm oán linh, có cảm giác không rét mà run.
- Đừng sợ, đảo sương mù này hình như không có khí tức sinh mệnh, cẩn thận một chút là không có gì.
Tần Phàm trầm ngâm đứng lên, đang suy tư.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy được đảo sương mù này có liên quan tới âm mưu của thiên thần.
Hắn nhớ tới đám người Bạch Trường Thiên kia, Bạch Trường Thiên vì khốn chết bảy mươi hai đảo chủ, cân nhắc tích lũy mà chuẩn bị mấy trăm năm chế tạo Phong Thần Đại Trận, cuối cùng vì hắn mà thất bại.
Nhưng mà trong nội tâm Tần Phàm cảm thấy mấy trăm năm chuẩn bị không chỉ có khả năng là Phong Thần Đại Trận!
Hơn nữa hắn nghe nói Viễn Cổ thiên thần thậm chí có một thần đình, trong đó trừ thập đại thiên thần, tiểu thiên thần nhiều không kể xiết, các cường giả nhân loại công pha thần đình, số lượng thiên thần đào thoát không nhỏ! Trải qua nhiều năm như vậy. Mặc dù có chút thiên thần chuyển sinh thất bại. Nhưng nghe khẩu khí của đám người Bạch Trường Thiên thì thiên thần thành công có không ít.
- Những thiên thần dư nghiệt nói không chừng ở chỗ này chuẩn bị cái gì đó.
Tần Phàm hai mắt ngưng tụ, ngẩng đầu nhìn qua trận pháp sương mù đang vận chuyển.
Ầm ầm
Đại trận sương mù không ngừng vận chuyển, hai mắt Tần Phàm nương tựa vào tinh thần lực vận chuyển theo đại trận, dường như trong nháy mắt hắn hóa thành sương mù của đảo này, hắn trông thấy động vật biển đông ngịt ở bên ngoài. Những động vật biển này giống như đang triều bái biểu đạt tín ngưỡng của mình.
- Lão đại, ngươi phát hiện cái gì?
Thời điểm này Tiểu Chiến nhìn qua Tần Phàm vẫn không nhúc nhích, không khỏi lên tiếng hỏi.
Vù vù vù...
Đảo sương mù vận chuyển có vô số lực lượng từ bốn phía ngưng tụ lại.
- Đây là tụ linh đại trận! Ngưng tụ là tín ngưỡng, những tín ngưỡng của động vật biển.
Trong nội tâm Tần Phàm kinh hãi. Hắn dường như khám phá mê mang nhìn rõ chân thật. Hắn câu thông trí nhớ Viễn Cổ, đối với thiên thần đã biết chuyện gì....
- Trời ạ! Những thiên thần dư nghiệt này hi sinh chính mình, kiến tạo đảo sương mù thần bí này dĩ nhiên là vì hấp thu tín ngưỡng của động vật biển! Hiện tại tân thế giới do bảy mươi hai đảo chủ khống chế, những thiên thần dư nghiệt này không cách nào hấp thu được tín ngưỡng của yêu thú và con người, cho nên bọn chúng câu thông với động vật biển, hấp thu tín ngưỡng của chúng!
Tần Phàm trợn to hai mắt. Nhìn qua sương mù và sương trắng. Trong nội tâm chấn động không thôi.
Truyền bá tín ngưỡng cho động vật biển a.
Những thiên thần dư nghiệt này cũng nghĩ qua!
Trước hấp thu tín ngưỡng của động vật biển khôi phục lực lượng, sau đó lại phản công nhân loại. Một lần nữa khống chế nhân loại, trùng kiến thần đình!
Tần Phàm ẩn ẩn nhìn thấy được kế hoạch của đám thiên thần dư nghiệt: kế hoạch của chúng là dùng Phong Thần Đại Trận để thai nghén thiên thần trọng sinh!
Hắn và Tiểu Chiến tiến đến Mộc Hoàng Đảo, vừa mới trải qua đảo sương mù thần bí này, mà linh hồn lực của hắn mẫn cảm mới phát hiện chuyện này, nếu là người bình thường cho dù đi qua đảo này cũng không phát hiện được bí mật này.
- Ah lão đại, đám thiên thần dư nghiệt này quá giảo hoạt. Nhưng mà bọn chúng có thể hấp thu tín ngưỡng động vật biển, mà trong nước có vô số động vật biển, nếu như bọn chúng thực thành công, thực lực nhất định thập phần khủng bố, vì cái gì còn cần tín ngưỡng của nhân loại?
Thời điểm Tiểu Chiến vô cùng kinh ngạc, bằng vào cái đầu nhỏ của hắn không nghĩ ra.
- Không, những động vật biển này linh trí không bằng chúng ta, cung cấp tín ngưỡng lực không đủ mạnh, hơn nữa truyền bá cũng không dễ dàng, bọn chúng cần nhân loại! Bởi vì nhân loại còn có thể trợ giúp bọn chúng thông tri nhân loại khác, bọn chúng cần nhân loại làm nhiều việc, bọn chúng càng hưởng thụ tín ngưỡng của nhân loại.
Tần Phàm thời điểm này cũng nghĩ như vậy, hắn nhớ tới thời Viễn Cổ thì thiên thần cao cao tại thượng quan sát nhân gian.
- Nhìn hòn đảo sương mù này thì có nhiều thiên thần dư nghiệp cùng kiến tạo thành, phòng ngự của nó rất mạnh, chỉ dựa vào chúng ta hiện giờ rất khó phá, chúng ta cần nhanh chóng rời đi mới được.
Tần Phàm nhăn nhíu mày nói ra:
- Ta ẩn ẩn cảm giác được ở đây lâu sẽ có đại nguy hiểm.
- Lão đại, nhưng bên ngoài có vô số động vật biển, dùng thực lực của chúng ta muốn chạy đi cũng không dễ dàng.
Tiểu Chiến nhớ tới vô số động vật biển đông ngịt này, lòng có ưu tư.
- Ân, chúng ta cần tăng cường thực lực mới được.
Tần Phàm cũng hiểu bên ngoài ngay cả cửu cấp bán thần động vật biển cũng có không ít, hắn cảm giác được có vài đầu thậm chí đạt tới danh xưng đảo chủ, hơn nữa nhiều thất kiếp tám cướp bán thần cùng nhau công kích, chính hắn cũng phải bận tâm chớ nói chi là Tiểu Chiến.
Hắn có lẽ có thể rời đi, nhưng Tiểu Chiến sẽ rất nguy hiểm, hắn không yên tâm được.
- Kỳ thật ta có một vật chuẩn bị cho ngươi đã lâu, ngươi chờ ta một chút.
Thời điểm này Tần Phàm hai mắt ngưng tụ, hắn lần nữa bay lên, xuyên thấu qua sương mù nhìn qua động vật biển bên ngoài.
Chỉ chốc lát hai mắt của hắn ngưng lại. Hình như có phát hiện.
- Xích Huyết Long Sa. Chín kiếp bán thần động vật biển, ẩn chứa long mạch Viễn Cổ rất mạnh, chính là nó!
Trong miệng Tần Phàm lẩm bẩm nói ra, sau đó bỗng nhiên thân hình lóe lên, bay ra khỏi đảo sương mù.
- Lão đại, ngươi muốn làm gì?
Tiểu Chiến kinh hô, muốn đi ra theo.
- Ngươi đừng có đi theo. Ta đi rồi trở về, ta không sao.
Âm thanh của Tần Phàm lúc này từ bên ngoài truyền vào.
Ra khỏi đảo sương mù, Tần Phàm đem Tứ đại ma chủng thần thông cùng Tứ đại ma thân hóa thân hiện ra ngoài, hắn bây giờ giống như Viễn Cổ Ma Thần vô cùng cường đại.
Thời điểm đối mặt với mấy động vật biển thực lực mạnh mẽ, hắn cũng không dám khinh thường. Ngay từ đâu đã dùng thực lực mạnh nhất của mình.
- Sát!
Sau lưng Chu Tước Chi Dực lúc này thời điểm một cái, thân thể của hắn lập tức là được hóa thành một đạo lưu quang hướng về trước đây chứng kiến Xích Huyết Long Sa phương hướng bay đi.
Xích Huyết Long Sa này thực lực bản thân là chín kiếp bán thần, động vật biển khác cũng không dám tới gần. Cho nên ở gần nó là một khu vực biển rộng lớn. Vừa vặn thích hợp cho hắn đi ám sát.
/1830
|