Lúc này Cổ Mặc đã bắt đầu ném Hỏa Vân thiết vào trong lửa, vừa bị hắc hỏa đốt cháy, Hỏa Vân thiết kia tựa như mãng xà, chậm rãi đứng thẳng, sau đó lơ lửng ở trong lòng bàn tay Cổ Mặc, như là hổ mang dưới sự khống chế của người, càng không ngừng múa lấy.
Trông thấy một màn này, Tần Phàm biết rõ luyện khí còn cần cảnh giới Tiên Thiên nắm giữ năng lực khống vật, hơn nữa năng lực khống vật này còn phải rất mạnh, nếu không tự nhiên là không cách nào diễn sinh ra hình dạng một thanh trường đao.
Ngay sau đó còn lại một loại tài liệu cũng bị Cổ Mặc đầu nhập vào trong hắc hỏa, những tài liệu phụ trợ này giống như là bạn nhảy nhiệt tình, vừa vào liền cùng một chỗ giãy dụa vòng eo, cuối cùng áp sát vào Hỏa Vân thiết, dần dần dung làm một thể.
Thời gian chậm rãi đi qua, ở dưới lực khống chế rất mạnh của Cổ Mặc, những tài liệu kia đã dung hóa toàn bộ thành một hình trụ đen đỏ giao nhau, nhưng lại đang không ngừng giãy dụa, dần dần hóa thành hình dạng một thanh trường đao.
Ánh mắt Tần Phàm nóng rực, nhìn xem thanh trường đao ở trong lòng bàn tay Cổ Mặc kia, bắt đầu chậm rãi thành hình, hắn biết rõ lần luyện khí này đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, cảm giác kỳ diệu do hết thảy đều bằng mình sáng tạo, hắn cũng là thập phần hướng tới.
- Dùng máu của ngươi tế luyện, như thế sau này ngươi sử dụng có thể thuận buồm xuôi gió.
Lúc này thanh âm trầm thấp của Cổ Mặc truyền vào trong tai Tần Phàm.
Tần Phàm vốn là khẽ giật mình, sau đó từ tín nhiệm đối với Cổ Mặc, không nói hai lời, trực tiếp cắn đầu lưỡi một cái, phun ra một ngụm máu tươi lên thân đao.
Máu tươi vừa phun đến trên thân đao, lập tức phát ra thanh âm xoẹt xoẹt, sau đó máu tươi chậm rãi dung nhập vào trên trường đao, cuối cùng chỉ có thể chứng kiến một hồng ảnh nhàn nhạt.
- Thu…
Sau một lát, Cổ Mặc quát nhẹ một tiếng, hắc hỏa ở lòng bàn tay của hắn dần dần biến mất, mà trường đao kia thì ở trên không trung không ngừng xoay tròn, trận trận ánh sáng lạnh từ Dạ Minh Châu chiếu rọi cả gian phòng, nhưng đồng thời lại có trận trận nhiệt khí từ trong phòng bắn ra, rất là kỳ dị.
- Tốt rồi, Hỏa Vân đao đã luyện chế xong, ngươi cầm đi.
Cổ Mặc nhàn nhạt nói.
Tần Phàm tinh tế đánh giá thanh trường đao lơ lửng ở giữa không trung kia, phát hiện nó có lưu tuyến hoàn mỹ, lưỡi đao trơn nhẵn, mà mặt ngoài thân đao là hắc sắc, nhưng bên trong lại có một cỗ lửa nóng đỏ sậm bắt đầu khởi động, thoạt nhìn giống như có một đầu Hỏa Long bị vây ở trong đao, rất là kỳ dị.
Chỉ là xem bề ngoài, Tần Phàm cũng đã cảm giác được thanh trường đao này so với trường đao trước kia hắn sử dụng thì tốt hơn rất nhiều, trong lòng của hắn mừng thầm, vội vàng tiến tới một bước nắm trong tay.
- Ah…
Nhưng lập tức Tần Phàm liền phát ra một tiếng thét kinh hãi, phát hiện trên trường đao kia truyền đến nhiệt lực kinh người, khiến cho hắn không khỏi buông lỏng tay, trường đao lập tức rơi trên mặt đất.
- Hắc hắc.
Lúc này truyền đến tiếng cười trêu tức của Cổ Mặc:
- Nhiệt độ Hắc hỏa cao như thế, vừa mới luyện chế hoàn tất ngươi liền dám thò tay đi bắt, bản Võ Thánh cũng là rất bội phục dũng khí của ngươi.
- Lão gia hỏa chết tiệt, như thế nào không nói sớm.
Tần Phàm tức giận trừng mắt nhìn Cổ Mặc.
- Tự mình không thấy sao?
Cổ Mặc trợn trắng mắt nói.
- Ai biết ngươi đã làm lạnh hay chưa chứ.
Tần Phàm chỉ phải bất đắc dĩ nói, sau đó liền lần nữa đi qua nhặt trường đao lên, lúc này hắn dùng võ khí bao vây bàn tay, ngăn cách nhiệt khí từ chuôi đao truyền đến.
- Đây chính là vũ khí do Hỏa Vân thiết luyện thành, vừa rồi thời điểm mới luyện thành là không thể dính nước, ngươi muốn ta làm lạnh như thế nào? Tri thức luyện khí bình thường này cũng không hiểu.
Cổ Mặc tức giận nói.
- Chưa từng nghe qua thuật nghiệp có chuyên sao? Ta nói với ngươi chuyện luyện đan ngươi cũng không hiểu.
Tần Phàm nhếch miệng nói, sau đó hắn liền không hề để ý tới Cổ Mặc, chỉ là lần nữa nhìn kỹ lấy trường đao trong tay, quả nhiên chính như Cổ Mặc nói, thanh trường đao này dung nhập máu tươi của mình, liền ẩn ẩn sinh ra cảm giác huyết nhục tương liên cùng mình, tựa hồ vốn là nhất thể với mình.
- Uông…
Tần Phàm thử rót nguyên khí cùng Hỏa diễm Ma chủng vào trong trường đao, thanh trường đao này lập tức phát ra một tiếng "Ông" chấn động, sau đó toàn thân trở nên đỏ bừng, giống như là Hỏa Vân trên bầu trời bắt đầu khởi động.
- Quả nhiên phẩm chất tốt lên rất nhiều.
Mặt Tần Phàm lộ ra hỉ sắc, hắn cảm giác được cho dù trường đao này được mình quán chú nguyên khí cùng năng lượng hỏa diễm, đều sẽ không báo hỏng, hơn nữa hoàn toàn không có cảm giác bài xích như trước kia.
- Nói nhảm, tuy bản Võ Thánh còn không có khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, nhưng luyện chế một thanh Hỏa Vân đao như vậy, chỉ là đơn giản mà thôi.
Cổ Mặc tự tin nói, sau đó liền cười hắc hắc:
- Tốt rồi, nhiệm vụ của bản Võ Thánh đã hoàn thành, nên đến phiên tiểu tử ngươi lên sân khấu rồi. Hắc hắc, bản Võ Thánh cũng là thập phần chờ mong ngươi luyện chế Tiên Thiên đan khí.
- Đã có thanh Hỏa Vân đao này, vậy sau này thời điểm ta sử dụng Phá Nguyệt trục vân cũng không cần lo lắng vũ khí chịu không được mà vỡ tan rồi, còn có thể gia tăng ba thành uy lực.
Ngón tay của Tần Phàm ở trên thân đao nóng rực sõ mấy cái, trên mặt lộ ra thoả mãn chi sắc, vừa rồi hắn thử thanh Hỏa Vân đao mới luyện chế này một chút, phát hiện nó quả nhiên không phải một cấp bậc với hai cây trường đao mình sử dụng trước kia.
Hái hai thanh trường đao kia trong tiệm binh khí xem như phẩm chất không tệ, nhưng so sánh với thanh Hỏa Vân đao này, quả thực có thể nói là sắt vụn, dùng Cổ Mặc mà nói, không nên đem vũ khí ta luyện chế so sánh với những sắt thường kia, đây là vũ nhục.
Tiên Thiên là thoát phàm, thực lực Cổ Mặc đã khôi phục Linh Vũ sư, vũ khí hắn luyện chế ra hoàn toàn chính xác là không phải sắt thường rồi.
- Hỏa Vân đao này, tương đương với Linh Khí kia của ta sao?
Tần Phàm nhìn Cổ Mặc hỏi.
- Khục khục, Linh Hàn quyền sáo kia chính là vũ khí còn sót lại của thượng cổ đại năng, hiện tại ta luyện chế không được, nhưng nếu quả thật cùng với những sắt thường kia phân chia ra, Hỏa Vân đao này xem như bán Linh Khí a.
Cổ Mặc nhẹ ho hai tiếng nói, hơi có chút xấu hổ.
Tần Phàm biểu thị lý giải, cũng không đi nói móc Cổ Mặc, chỉ là thu Hỏa Vân đao vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó liền lấy linh dược cần luyện chế đan dược ra.
- Hắc hắc, tiểu tử, tiếp theo ngươi là muốn luyện chế linh đan gì?
Cổ Mặc nhìn Tần Phàm chuẩn bị, có chút chờ mong hỏi thăm.
- Hiện tại ta đã đột phá đến Tiên Thiên cảnh giới, những đan dược giống như Hồi Khí Hoàn, Sinh Cơ Thông Huyết Hoàn,… này, đại bộ phận đối với ta đều không có bao nhiêu tác dụng rồi, hiện tại ta muốn luyện chế linh đan mới.
Tần Phàm nghĩ nghĩ nói ra:
- Còn nữa, hiện tại khí lực của ta còn có thể đề thăng hai Tiểu cảnh giới, cho nên ta còn cần luyện chế một ít Chân Vũ đan thích hợp Tiên Thiên Võ sư sử dụng.
Trông thấy một màn này, Tần Phàm biết rõ luyện khí còn cần cảnh giới Tiên Thiên nắm giữ năng lực khống vật, hơn nữa năng lực khống vật này còn phải rất mạnh, nếu không tự nhiên là không cách nào diễn sinh ra hình dạng một thanh trường đao.
Ngay sau đó còn lại một loại tài liệu cũng bị Cổ Mặc đầu nhập vào trong hắc hỏa, những tài liệu phụ trợ này giống như là bạn nhảy nhiệt tình, vừa vào liền cùng một chỗ giãy dụa vòng eo, cuối cùng áp sát vào Hỏa Vân thiết, dần dần dung làm một thể.
Thời gian chậm rãi đi qua, ở dưới lực khống chế rất mạnh của Cổ Mặc, những tài liệu kia đã dung hóa toàn bộ thành một hình trụ đen đỏ giao nhau, nhưng lại đang không ngừng giãy dụa, dần dần hóa thành hình dạng một thanh trường đao.
Ánh mắt Tần Phàm nóng rực, nhìn xem thanh trường đao ở trong lòng bàn tay Cổ Mặc kia, bắt đầu chậm rãi thành hình, hắn biết rõ lần luyện khí này đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, cảm giác kỳ diệu do hết thảy đều bằng mình sáng tạo, hắn cũng là thập phần hướng tới.
- Dùng máu của ngươi tế luyện, như thế sau này ngươi sử dụng có thể thuận buồm xuôi gió.
Lúc này thanh âm trầm thấp của Cổ Mặc truyền vào trong tai Tần Phàm.
Tần Phàm vốn là khẽ giật mình, sau đó từ tín nhiệm đối với Cổ Mặc, không nói hai lời, trực tiếp cắn đầu lưỡi một cái, phun ra một ngụm máu tươi lên thân đao.
Máu tươi vừa phun đến trên thân đao, lập tức phát ra thanh âm xoẹt xoẹt, sau đó máu tươi chậm rãi dung nhập vào trên trường đao, cuối cùng chỉ có thể chứng kiến một hồng ảnh nhàn nhạt.
- Thu…
Sau một lát, Cổ Mặc quát nhẹ một tiếng, hắc hỏa ở lòng bàn tay của hắn dần dần biến mất, mà trường đao kia thì ở trên không trung không ngừng xoay tròn, trận trận ánh sáng lạnh từ Dạ Minh Châu chiếu rọi cả gian phòng, nhưng đồng thời lại có trận trận nhiệt khí từ trong phòng bắn ra, rất là kỳ dị.
- Tốt rồi, Hỏa Vân đao đã luyện chế xong, ngươi cầm đi.
Cổ Mặc nhàn nhạt nói.
Tần Phàm tinh tế đánh giá thanh trường đao lơ lửng ở giữa không trung kia, phát hiện nó có lưu tuyến hoàn mỹ, lưỡi đao trơn nhẵn, mà mặt ngoài thân đao là hắc sắc, nhưng bên trong lại có một cỗ lửa nóng đỏ sậm bắt đầu khởi động, thoạt nhìn giống như có một đầu Hỏa Long bị vây ở trong đao, rất là kỳ dị.
Chỉ là xem bề ngoài, Tần Phàm cũng đã cảm giác được thanh trường đao này so với trường đao trước kia hắn sử dụng thì tốt hơn rất nhiều, trong lòng của hắn mừng thầm, vội vàng tiến tới một bước nắm trong tay.
- Ah…
Nhưng lập tức Tần Phàm liền phát ra một tiếng thét kinh hãi, phát hiện trên trường đao kia truyền đến nhiệt lực kinh người, khiến cho hắn không khỏi buông lỏng tay, trường đao lập tức rơi trên mặt đất.
- Hắc hắc.
Lúc này truyền đến tiếng cười trêu tức của Cổ Mặc:
- Nhiệt độ Hắc hỏa cao như thế, vừa mới luyện chế hoàn tất ngươi liền dám thò tay đi bắt, bản Võ Thánh cũng là rất bội phục dũng khí của ngươi.
- Lão gia hỏa chết tiệt, như thế nào không nói sớm.
Tần Phàm tức giận trừng mắt nhìn Cổ Mặc.
- Tự mình không thấy sao?
Cổ Mặc trợn trắng mắt nói.
- Ai biết ngươi đã làm lạnh hay chưa chứ.
Tần Phàm chỉ phải bất đắc dĩ nói, sau đó liền lần nữa đi qua nhặt trường đao lên, lúc này hắn dùng võ khí bao vây bàn tay, ngăn cách nhiệt khí từ chuôi đao truyền đến.
- Đây chính là vũ khí do Hỏa Vân thiết luyện thành, vừa rồi thời điểm mới luyện thành là không thể dính nước, ngươi muốn ta làm lạnh như thế nào? Tri thức luyện khí bình thường này cũng không hiểu.
Cổ Mặc tức giận nói.
- Chưa từng nghe qua thuật nghiệp có chuyên sao? Ta nói với ngươi chuyện luyện đan ngươi cũng không hiểu.
Tần Phàm nhếch miệng nói, sau đó hắn liền không hề để ý tới Cổ Mặc, chỉ là lần nữa nhìn kỹ lấy trường đao trong tay, quả nhiên chính như Cổ Mặc nói, thanh trường đao này dung nhập máu tươi của mình, liền ẩn ẩn sinh ra cảm giác huyết nhục tương liên cùng mình, tựa hồ vốn là nhất thể với mình.
- Uông…
Tần Phàm thử rót nguyên khí cùng Hỏa diễm Ma chủng vào trong trường đao, thanh trường đao này lập tức phát ra một tiếng "Ông" chấn động, sau đó toàn thân trở nên đỏ bừng, giống như là Hỏa Vân trên bầu trời bắt đầu khởi động.
- Quả nhiên phẩm chất tốt lên rất nhiều.
Mặt Tần Phàm lộ ra hỉ sắc, hắn cảm giác được cho dù trường đao này được mình quán chú nguyên khí cùng năng lượng hỏa diễm, đều sẽ không báo hỏng, hơn nữa hoàn toàn không có cảm giác bài xích như trước kia.
- Nói nhảm, tuy bản Võ Thánh còn không có khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, nhưng luyện chế một thanh Hỏa Vân đao như vậy, chỉ là đơn giản mà thôi.
Cổ Mặc tự tin nói, sau đó liền cười hắc hắc:
- Tốt rồi, nhiệm vụ của bản Võ Thánh đã hoàn thành, nên đến phiên tiểu tử ngươi lên sân khấu rồi. Hắc hắc, bản Võ Thánh cũng là thập phần chờ mong ngươi luyện chế Tiên Thiên đan khí.
- Đã có thanh Hỏa Vân đao này, vậy sau này thời điểm ta sử dụng Phá Nguyệt trục vân cũng không cần lo lắng vũ khí chịu không được mà vỡ tan rồi, còn có thể gia tăng ba thành uy lực.
Ngón tay của Tần Phàm ở trên thân đao nóng rực sõ mấy cái, trên mặt lộ ra thoả mãn chi sắc, vừa rồi hắn thử thanh Hỏa Vân đao mới luyện chế này một chút, phát hiện nó quả nhiên không phải một cấp bậc với hai cây trường đao mình sử dụng trước kia.
Hái hai thanh trường đao kia trong tiệm binh khí xem như phẩm chất không tệ, nhưng so sánh với thanh Hỏa Vân đao này, quả thực có thể nói là sắt vụn, dùng Cổ Mặc mà nói, không nên đem vũ khí ta luyện chế so sánh với những sắt thường kia, đây là vũ nhục.
Tiên Thiên là thoát phàm, thực lực Cổ Mặc đã khôi phục Linh Vũ sư, vũ khí hắn luyện chế ra hoàn toàn chính xác là không phải sắt thường rồi.
- Hỏa Vân đao này, tương đương với Linh Khí kia của ta sao?
Tần Phàm nhìn Cổ Mặc hỏi.
- Khục khục, Linh Hàn quyền sáo kia chính là vũ khí còn sót lại của thượng cổ đại năng, hiện tại ta luyện chế không được, nhưng nếu quả thật cùng với những sắt thường kia phân chia ra, Hỏa Vân đao này xem như bán Linh Khí a.
Cổ Mặc nhẹ ho hai tiếng nói, hơi có chút xấu hổ.
Tần Phàm biểu thị lý giải, cũng không đi nói móc Cổ Mặc, chỉ là thu Hỏa Vân đao vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó liền lấy linh dược cần luyện chế đan dược ra.
- Hắc hắc, tiểu tử, tiếp theo ngươi là muốn luyện chế linh đan gì?
Cổ Mặc nhìn Tần Phàm chuẩn bị, có chút chờ mong hỏi thăm.
- Hiện tại ta đã đột phá đến Tiên Thiên cảnh giới, những đan dược giống như Hồi Khí Hoàn, Sinh Cơ Thông Huyết Hoàn,… này, đại bộ phận đối với ta đều không có bao nhiêu tác dụng rồi, hiện tại ta muốn luyện chế linh đan mới.
Tần Phàm nghĩ nghĩ nói ra:
- Còn nữa, hiện tại khí lực của ta còn có thể đề thăng hai Tiểu cảnh giới, cho nên ta còn cần luyện chế một ít Chân Vũ đan thích hợp Tiên Thiên Võ sư sử dụng.
/1830
|