Đan Vũ Càn Khôn

Chương 275: Đao Vương mộ. (2)

/1830


- Đao ý này tồn tại không biết bao nhiêu năm, còn kéo dài bất diệt như vậy, người này thật đúng với hai chữ Đao Vương rồi.

Tần Phàm nhẹ gật đầu nói, lập tức lòng hắn khẽ động, chậm rãi đi về phía trước mộ bia kia.

- Ồ? Tiểu tử ngươi làm gì?

Cổ Mặc cũng phát hiện Tần Phàm dị thường, không khỏi hiếu kỳ hỏi.

Lúc này Tần Phàm lại tiến nhập một loại trạng thái kỳ dị, không có nghe được thanh âm của Cổ Mặc, chỉ là đứng ở trước mộ bia, yên lặng nhìn văn tự trên bia mộ, như hóa thành điêu khắc, vẫn không nhúc nhích.

Hồi lâu, hắn bỗng nhiên vươn tay ra, nhẹ nhàng sờ lên ba chữ "Đao Vương mộ" trên tấm bia mộ kia.

Nhưng vào lúc này, khi Tần Phàm vừa chạm vào bia mộ, nó lại xuất hiện ánh sáng màu xanh lưu chuyển, tựa hồ có một cổ lực lượng kỳ dị huyền diệu nào đó đang dần dần tỉnh lại.

Ông!

Trong nháy mắt này đột nhiên Tần Phàm cảm nhận được ý cảnh đao đạo ẩn chứa trong ba chữ kia.

Vừa chạm vào liền cảm nhận được ý cảnh.

Oanh!

Phảng phất hồng thủy vỡ đê, từ trên ba chữ to kia như có một ít đồ vật cực kỳ huyền diệu, như hồng thủy ngập trời, lập tức bao phủ Tần Phàm.

Tần Phàm giống như là một chiếc thuyền lá lênh đênh trong biển rộng, không ngừng phiêu linh, tựa hồ tùy thời sẽ lật ngã.

Mà lập tức Tần Phàm liền tiến nhập một trạng thái huyền diệu, hắn ở bên trong mông lung chứng kiến có vài chục bóng người thanh sắc có thể thấy được, đang ở trước sóng to gió lớn vung vẩy đao pháp.

Động tác những bóng người kia khác nhau, mà đao ý ẩn chứa trong đao pháp tựa hồ tất cả cũng không giống nhau.

Khi thì mờ ảo, tựa như cầu vồng ở chân trời;

Khi thì Bá Đạo, như ánh mặt trời sau giờ ngọ.

Khi thì âm nhu, như Lãng Nguyệt trời quang.

Khi thì thay đổi, như tinh vân đầy trời.

Nhìn xem những bóng người không ngừng vung vẩy kia, lúc này Tần Phàm lại lâm vào một loại trạng thái mê mang, cái loại cảm giác kia tựa hồ đã nhớ kỹ, nhưng sau một khắc lại quên hết không còn một mảnh.

Trong đầu của hắn diễn luyện lấy những đao pháp đã "Xem" được kia, một loại một loại diễn luyện lấy đao ý, mờ ảo, đao ý Bá Đạo, đao ý âm nhu, đao ý thay đổi...

Các loại đao ý không ngừng diễn luyện lấy, nhưng luôn chỉ có thể nhớ kỹ một loại, vừa diễn luyện đao ý tiếp theo, tựa hồ sẽ rất nhanh quên loại trước.

- Chẳng lẽ ta chỉ có thể nhớ kỹ một loại đao ý?

Tần Phàm trầm ngâm lấy.

Lại thử một hồi, vẫn là không thu hoạch được gì.

- Như vậy ta chỉ nhớ kỹ đao ý Bá Đạo kia a.

Trong tâm Tần Phàm gầm nhẹ một tiếng, tựa hồ cũng tiến nhập bên trong sóng to gió lớn kia, giơ một thanh trường đao lên, chém về thủy triều phía trước.

Duệ không thể đỡ, chưa từng có từ trước đến nay!

Một đao kia xuống dưới, thủy triều trước mắt trực tiếp bị tách ra hai nửa, nhưng nháy mắt sau đó, biển cả không ngừng lăn lộn, đao khí kia triệt để biến mất, những bóng người diễn luyện đao pháp mơ hồ kia cũng nhìn không thấy nữa.

Bịch!

Tiếng vang thanh thúy vang lên.

Tần Phàm bỗng nhiên thanh tỉnh lại, sau đó hắn trợn tròn mắt nhìn mình nắm Hỏa Vân đao, một đao chém vào trên tấm bia mộ "Đao Vương mộ" kia, đúng là thanh âm kia đã đánh thức hắn.

Nhưng nhìn lại mộ bia kia, nhưng lại phát hiện thượng diện một chút vết rách cũng không có, không hư hao chút nào, mà ba chữ "Đao Vương mộ" kia cũng không có thanh sắc lưu quang như vừa rồi, trở nên bình thản, không có để lại một tia dấu vết, tựa hồ nguyên lai là cái dạng này.

- Tiểu tử, vừa rồi ngươi làm sao vậy? Bản Võ Thánh kêu ngươi rất nhiều lần cũng không thấy ngươi đáp.

Lúc này thanh âm của Cổ Mặc có chút bất mãn truyền đến.

- Chuyện tốt.

Trong tâm Tần Phàm bỗng nhiên dâng lên đao ý của một đao vừa rồi kia, không khỏi mỉm cười, nếu như hắn có thể ở trong Phá Nguyệt trục vân đao gia nhập ý cảnh Bá Đạo kia, uy lực nhất định có thể tăng lên sâu sắc.

- Ha ha...

Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một thanh âm hết sức lông bông vang lên trong lăng mộ.

- Ai?

Tần Phàm không khỏi nhướng mày, nhìn lại bốn phía, nhưng bốn phía ngoại trừ vài ngàn tượng đồng kia, lại không có trông thấy những nhân ảnh khác.

- Hậu bối, ngươi đã lĩnh ngộ được đao ý của bổn vương, như vậy bổn vương liền cho ngươi một cơ hội hảo hảo tôi luyện một chút, chớ để cho bổn vương thất vọng.

Thanh âm kia tiếp tục nói, sau đó dần dần nhạt đi, như chưa từng có tồn tại qua.

- Là Đao Vương!

Trong nội tâm Tần Phàm cả kinh.

Ầm ầm!

Nháy mắt sau đó, tiếnf vang cực lớn ở trong lăng mộ lan tràn, ngay sau đó, Tần Phàm liền phát hiện vài ngàn pho tượng đao thủ trong lăng mộ, vào lúc này vậy mà bắt đầu chậm rãi động đậy, người mặc trọng giáp, tay cầm trường đao, thật giống như đột nhiên đã có được tánh mạng, nguyên một đám đều vọt tới hắn!

- Tiểu tử, ngươi vừa rồi đến tột cùng là làm cái gì hả?

Nhìn xem đao thủ bốn phương tám hướng kia vọt tới, Cổ Mặc không khỏi kinh ngạc hỏi thăm. Mà vài ngàn tượng đồng đồng thời bôn tẩu, làm cho cả lăng mộ đều chấn động lên.

- Ta vừa rồi không cẩn thận ở trên bia mộ lĩnh ngộ đến đao ý mà Đao Vương lưu lại, thời điểm nhập thần một đao chém tới trên bia mộ, sau đó liền nghe thanh âm Đao Vương, hắn giống như nói là để cho ta hảo hảo tôi luyện thoáng một phát, nhưng không thể tưởng được lại là ma luyện như vậy...

Tần Phàm nhìn những tượng đồng đột nhiên sống lại kia, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút giật mình.

- Tốt tiểu tử, không thể tưởng được ngươi vậy mà bằng ba chữ kia, có thể lĩnh ngộ đến đao ý trong đó! Đây đối với võ đạo tiến cảnh của ngươi ngày sau sẽ có trợ giúp thật lớn! Bất quá Đao Vương kia đã nói muốn tôi luyện ngươi một chút, vậy lão đầu tử ta sẽ không ra tay rồi.

Cổ Mặc trước sợ hãi thầm than vận khí của Tần Phàm một chút, sau đó liền có chút trêu tức nói.

- Nhưng những cái kia rõ ràng chỉ là tượng đồng bình thường mà thôi, như thế nào đột nhiên đều động đậy?

Hỏa Vân đao trong tay Tần Phàm đã cầm thật chặt, nhưng trong lòng vẫn là không khỏi có chút nghi hoặc, đây hết thảy thật sự là quá mức quỷ dị rồi.

- Nếu như bản Võ Thánh không có đoán sai, những tượng đồng này đều là tùy tùng của Đao Vương khi còn sống, sau khi Đao Vương chết, bọn hắn liền buông tha huyết nhục thân thể của mình, tự nguyện anh linh của mình nhập vào bên trong tượng đồng, dùng thủ hộ lấy Đao Vương mộ.

- Bất quá qua lâu như vậy, những người này chỉ sợ cũng chỉ còn lại có trung thành với Đao vương cùng bản năng chiến đấu rồi, chỉ cần ý chí của Đao Vương ra lệnh, bọn hắn sẽ lập tức tỉnh lại.

- Nhưng ngoại trừ chiến đấu ra, bọn hắn đã không có bất luận tư tưởng gì khác rồi, xem ra ngươi chỉ có đả đảo bọn hắn mới có thể tiếp tục tiến lên đi tìm ma chủng.

Cổ Mặc suy nghĩ một chút đáp.

- Nơi này chính là có vài ngàn tánh mạng ah!

Trong lòng Tần Phàm rung động, thậm chí có vài người vì Đao Vương hi sinh chính mình, cam nguyện ngàn vạn năm thủ hộ lấy mộ địa của hắn, cái kia đến tột cùng là một vương giả như thế nào, mới có nhiều tùy tùng trung thành như thế.

/1830

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status