Lúc này tuy không giống như Hàn Đương trực tiếp chia làm hai nửa, nhưng khí kình cuồng bạo này tiến vào lồng ngực hắn, lục phủ ngũ tạng lập tức trở nên cháy đen một mảnh, rất nhanh liền ngã xuống trong nước.
- Tông Minh!
Rất nhanh có Linh Vũ sư áo lam quen biết người này kêu lên sợ hãi, hắn cũng không nghĩ ra Tam cấp Linh Vũ sư ở trước mặt Tần Phàm, lại còn không chịu nổi một kích!
Giết một người, dưới chân Tần Phàm điểm trên mặt nước, lại hoàn thành một động tác độ khó cao, lướt ngang tránh đi công kích sau lưng, bởi vì khống chế đối với nguồn nước, hắn ở trên mặt hồ có thể linh hoạt hơn người khác rất nhiều.
- Tiểu tử này bị nhốt trong Tạo Hóa Kim Liên chưa đủ ba tháng, đột phá đến Linh Vũ sư, còn lợi hại đến trình độ này! Nhìn nguyên võ chi khí của hắn mà nói, tựa hồ chỉ là Linh Vũ sư cấp một, nhưng sao có thể có uy lực lớn như vậy!
Trung niên nhân họ Dư nhìn Tần Phàm lại giết một người, trong nội tâm vô cùng âm trầm.
- Mọi người thối lui đến bên cạnh bờ đi!
Đồng thời hắn cũng nhìn ra động tác của Tần Phàm ở trong nước so với người mình thì linh hoạt hơn rất nhiều, vì vậy kêu lên.
Mọi người nghe được tiếng la của trung niên nhân họ Dư, đều buông tha cho tiếp tục công kích, bắt đầu lao về bên hồ, bọn hắn cũng phát hiện mình ở trên mặt nước, độ linh hoạt xa xa không kịp Tần Phàm.
- Muốn đi là được sao?
Tần Phàm thấy bọn họ muốn lui, trong nội tâm khẽ động, lập tức liền có hơn mười tường nước cao lớn ở trên mặt hồ bay lên, phong bế đường đi của bọn hắn.
Hắn đột phá đến Linh Vũ sư, đối với Ma chủng lại có lĩnh ngộ mới, đối với năng lực khống chế nguồn nước cũng đề cao rất lớn.
Phanh!
Sau đó cánh tay Kỳ Lân của Tần Phàm chấn động, những tường nước này lập tức kết thành tường băng, mấy người kia liền bị vây quanh ở trong thế giới băng tinh.
Tuy hắn cảm ngộ chính là Hỏa hệ nguyên khí, nhưng bởi vì có Ma chủng tồn tại, khống chế đối với các hệ nguyên khí đều mạnh hơn thường nhân.
Thấy mọi người đã bị khốn trụ, Tần Phàm không hề dừng lại, dưới chân đạp mạnh mặt hồ, thân hình lần nữa lao về người tiếp theo.
Kỳ dị chính là, vào lúc này tường băng bốn phía chiếu rọi xuống, thân ảnh của hắn tựa hồ chậm rãi trở thành nhạt nhòa, sau đó chia làm mấy cái, làm cho người ta khó có thể phân rõ thiệt giả.
Oanh!
Trung niên nhân họ Dư kia một kiếm chém về phía Tần Phàm, nhưng hắn rất nhanh phát hiện trọng kiếm của mình tựa hồ là cắt vào trong nước, thân thể "Tần Phàm" liền bị chém thành hai nửa.
Theo thân thể "Tần Phàm" bạo phá, thanh âm "Rầm Ào Ào!" vang lên, biến thành nước lần nữa rơi xuống mặt hồ.
- Giả dối!
Trung niên nhân họ Dư hô to một tiếng, dùng để bừng tỉnh những người khác.
- Ah…
Nhưng rất nhanh, Lâm Hồng ở bên kia hét thảm một tiếng, trực tiếp bị Tần Phàm trảm ở trên cổ, máu tươi rơi vãi, thi thể rất nhanh chìm vào trong hồ.
Dùng nước huyễn hóa ra hình ảnh bản thân, là sau khi Tần Phàm đột phá đến Linh Vũ sư, là năng lực mới ở trong Thủy Nguyên Ma chủng cảm ngộ đến, hắn đem bản thân bao khỏa trong nước, sau đó băng tinh bốn phía phản xạ, huyễn hóa ra mấy phân thân cùng hình thể của mình tương tự.
Lợi dụng khống chế đối với nguồn nước, phân biệt đánh về phía mấy người, đủ để làm được giả giả thực thực, xuất kỳ bất ý giết người.
Bởi như vậy, trên mặt hồ này, phảng phất giống như đã trở thành lĩnh vực cá nhân của Tần Phàm! Ở chỗ này hắn có thể chúa tể hết thảy!
Giết Lâm Hồng, thân hình Tần Phàm không ngừng lại, vừa mới thử năng lực mới này, hắn đối với cái này cũng là thập phần thoả mãn, lập tức cánh tay Kỳ Lân chấn động, lại hơn mười người nước xuất hiện ở trên mặt hồ, phóng về mọi người còn lại.
Tuy những người nước này không có lực công kích gì, nhưng Tần Phàm giấu ở trong đó, muốn giết người không thể nghi ngờ là dễ dàng rất nhiều.
Oanh!
Hỏa Vân đao trong tay lại giết một người, lúc này trên mặt hồ chỉ còn lại trung niên nhân họ Dư cùng Hoàng Phong rồi.
- Lại giải quyết Hoàng Phong nữa là ổn.
Dưới chân Tần Phàm đạp mạnh, hơn mười người nước phân biệt phóng tới hai người, một người bọn hắn phải đối phó bảy tám người nước, đủ có thể làm cho bọn hắn hoa mắt!
Hơn nữa khí tức của hắn thu liễm được vô cùng tốt, ở trong nước càng là thêm hoàn mỹ, làm cho người ta khó phân biệt.
Oanh!
Nhưng vượt quá Tần Phàm dự kiến, vào lúc này, trung niên nhân họ Dư kia lại đột nhiên bạo phát trọng kiếm trong tay, hóa thành một đạo đao khí cự đại, ở trong hư không quét ngang một kiếm, bảy tám phân thân của Tần Phàm đi công kích hắn kia, lập tức bị kích phá.
- Hoàng Phong cẩn thận , mục tiêu của hắn là ngươi!
Thấy công kích mình đều là nước, trung niên nhân họ Dư kia lập tức nhìn Hoàng Phong hô, sau đó thân hình không ngừng, lập tức lao về phía Hoàng Phong trợ giúp, Hoàng Phong này chính là thân tín tâm phúc của hắn, không thể để hắn chết đi.
- Hừ.
Tần Phàm thấy trung niên nhân họ Dư kia vọt tới, tỉnh táo khống chế vài tường nước ngăn cản ở trước mặt của hắn, sau đó cùng thủy nhân đánh tới Hoàng Phong.
Oanh!
Lúc này trung niên nhân họ Dư kia ở đâu còn có thể giữ lại lực lượng, toàn lực chém ra một kiếm, vài đạo tường nước lập tức bị phá vỡ.
Bất quá vẫn đã muộn một bước!
- Chết!
Tần Phàm ẩn ở phía sau thủy nhân, một đao phá vỡ phòng ngự của Hoàng Phong, dưới con mắt không cam lòng của hắn, kết thúc tánh mạng.
Hờ hững quay trở lại, Tần Phàm thong dong đứng trong hồ, cùng trung niên nhân họ Dư kia bình tĩnh tương đối.
- Tiểu tử, tốt, tốt, ngươi rất tốt!
Trung niên nhân họ Dư kia nhìn Hoàng Phong chậm rãi chìm vào đáy nước, sau đó lại nhìn về phía Tần Phàm, trong miệng lạnh lùng nói:
- Dư Sâm ta coi như là ở Yêu Thú hoang nguyên xông pha vài thập niên, không thể tưởng được lại gặp một người như ngươi, không chém ngươi thành mười tám đoạn, sẽ khó tiết mối hận trong lòng của ta!
- Thực xin lỗi, bởi vì thanh trường đao trong tay ta đã là khát khao khó nhịn, ta thật sự áp chế không nổi.
Tần Phàm bình tĩnh nhìn Dư Sâm, trong miệng nhàn nhạt nói, nhưng lại cố ý dùng ngôn ngữ ép buộc đối phương, mượn cái này khích Dư Sâm kia nổi giận.
Trên mặt hồ không thể so với trên bờ, bởi vì là đạp trên mặt nước, nhất định phải phi thường ổn định khí kình, nếu không rất dễ dàng mất đi cân đối. Nếu như một khi bởi vì cảm xúc ảnh hưởng tới khống chế khí kình, như vậy chiến lực sẽ không cách nào hoàn thiện.
- Ha ha... tốt!
Dư Sâm kia quả nhiên tức giận ngập trời, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng âm trầm, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại chậm rãi trở nên trầm ổn, trong miệng lạnh lùng nói:
- Đương nhiên, ta còn phải cảm tạ ngươi, bởi vì ngươi giết hết bọn họ, cho nên tất cả hạt sen đều quy một mình ta rồi.
- Ha ha, không tệ, hạt sen ở ngay trên người ta, muốn liền tới cầm a.
Tần Phàm khẽ cười nói, hai tay ôm nực, lộ ra thong dong, nhưng trên thực tế thân thể của hắn một mực kéo căng, ở vào trạng thái tùy thời có thể bạo khởi giết người.
- Tông Minh!
Rất nhanh có Linh Vũ sư áo lam quen biết người này kêu lên sợ hãi, hắn cũng không nghĩ ra Tam cấp Linh Vũ sư ở trước mặt Tần Phàm, lại còn không chịu nổi một kích!
Giết một người, dưới chân Tần Phàm điểm trên mặt nước, lại hoàn thành một động tác độ khó cao, lướt ngang tránh đi công kích sau lưng, bởi vì khống chế đối với nguồn nước, hắn ở trên mặt hồ có thể linh hoạt hơn người khác rất nhiều.
- Tiểu tử này bị nhốt trong Tạo Hóa Kim Liên chưa đủ ba tháng, đột phá đến Linh Vũ sư, còn lợi hại đến trình độ này! Nhìn nguyên võ chi khí của hắn mà nói, tựa hồ chỉ là Linh Vũ sư cấp một, nhưng sao có thể có uy lực lớn như vậy!
Trung niên nhân họ Dư nhìn Tần Phàm lại giết một người, trong nội tâm vô cùng âm trầm.
- Mọi người thối lui đến bên cạnh bờ đi!
Đồng thời hắn cũng nhìn ra động tác của Tần Phàm ở trong nước so với người mình thì linh hoạt hơn rất nhiều, vì vậy kêu lên.
Mọi người nghe được tiếng la của trung niên nhân họ Dư, đều buông tha cho tiếp tục công kích, bắt đầu lao về bên hồ, bọn hắn cũng phát hiện mình ở trên mặt nước, độ linh hoạt xa xa không kịp Tần Phàm.
- Muốn đi là được sao?
Tần Phàm thấy bọn họ muốn lui, trong nội tâm khẽ động, lập tức liền có hơn mười tường nước cao lớn ở trên mặt hồ bay lên, phong bế đường đi của bọn hắn.
Hắn đột phá đến Linh Vũ sư, đối với Ma chủng lại có lĩnh ngộ mới, đối với năng lực khống chế nguồn nước cũng đề cao rất lớn.
Phanh!
Sau đó cánh tay Kỳ Lân của Tần Phàm chấn động, những tường nước này lập tức kết thành tường băng, mấy người kia liền bị vây quanh ở trong thế giới băng tinh.
Tuy hắn cảm ngộ chính là Hỏa hệ nguyên khí, nhưng bởi vì có Ma chủng tồn tại, khống chế đối với các hệ nguyên khí đều mạnh hơn thường nhân.
Thấy mọi người đã bị khốn trụ, Tần Phàm không hề dừng lại, dưới chân đạp mạnh mặt hồ, thân hình lần nữa lao về người tiếp theo.
Kỳ dị chính là, vào lúc này tường băng bốn phía chiếu rọi xuống, thân ảnh của hắn tựa hồ chậm rãi trở thành nhạt nhòa, sau đó chia làm mấy cái, làm cho người ta khó có thể phân rõ thiệt giả.
Oanh!
Trung niên nhân họ Dư kia một kiếm chém về phía Tần Phàm, nhưng hắn rất nhanh phát hiện trọng kiếm của mình tựa hồ là cắt vào trong nước, thân thể "Tần Phàm" liền bị chém thành hai nửa.
Theo thân thể "Tần Phàm" bạo phá, thanh âm "Rầm Ào Ào!" vang lên, biến thành nước lần nữa rơi xuống mặt hồ.
- Giả dối!
Trung niên nhân họ Dư hô to một tiếng, dùng để bừng tỉnh những người khác.
- Ah…
Nhưng rất nhanh, Lâm Hồng ở bên kia hét thảm một tiếng, trực tiếp bị Tần Phàm trảm ở trên cổ, máu tươi rơi vãi, thi thể rất nhanh chìm vào trong hồ.
Dùng nước huyễn hóa ra hình ảnh bản thân, là sau khi Tần Phàm đột phá đến Linh Vũ sư, là năng lực mới ở trong Thủy Nguyên Ma chủng cảm ngộ đến, hắn đem bản thân bao khỏa trong nước, sau đó băng tinh bốn phía phản xạ, huyễn hóa ra mấy phân thân cùng hình thể của mình tương tự.
Lợi dụng khống chế đối với nguồn nước, phân biệt đánh về phía mấy người, đủ để làm được giả giả thực thực, xuất kỳ bất ý giết người.
Bởi như vậy, trên mặt hồ này, phảng phất giống như đã trở thành lĩnh vực cá nhân của Tần Phàm! Ở chỗ này hắn có thể chúa tể hết thảy!
Giết Lâm Hồng, thân hình Tần Phàm không ngừng lại, vừa mới thử năng lực mới này, hắn đối với cái này cũng là thập phần thoả mãn, lập tức cánh tay Kỳ Lân chấn động, lại hơn mười người nước xuất hiện ở trên mặt hồ, phóng về mọi người còn lại.
Tuy những người nước này không có lực công kích gì, nhưng Tần Phàm giấu ở trong đó, muốn giết người không thể nghi ngờ là dễ dàng rất nhiều.
Oanh!
Hỏa Vân đao trong tay lại giết một người, lúc này trên mặt hồ chỉ còn lại trung niên nhân họ Dư cùng Hoàng Phong rồi.
- Lại giải quyết Hoàng Phong nữa là ổn.
Dưới chân Tần Phàm đạp mạnh, hơn mười người nước phân biệt phóng tới hai người, một người bọn hắn phải đối phó bảy tám người nước, đủ có thể làm cho bọn hắn hoa mắt!
Hơn nữa khí tức của hắn thu liễm được vô cùng tốt, ở trong nước càng là thêm hoàn mỹ, làm cho người ta khó phân biệt.
Oanh!
Nhưng vượt quá Tần Phàm dự kiến, vào lúc này, trung niên nhân họ Dư kia lại đột nhiên bạo phát trọng kiếm trong tay, hóa thành một đạo đao khí cự đại, ở trong hư không quét ngang một kiếm, bảy tám phân thân của Tần Phàm đi công kích hắn kia, lập tức bị kích phá.
- Hoàng Phong cẩn thận , mục tiêu của hắn là ngươi!
Thấy công kích mình đều là nước, trung niên nhân họ Dư kia lập tức nhìn Hoàng Phong hô, sau đó thân hình không ngừng, lập tức lao về phía Hoàng Phong trợ giúp, Hoàng Phong này chính là thân tín tâm phúc của hắn, không thể để hắn chết đi.
- Hừ.
Tần Phàm thấy trung niên nhân họ Dư kia vọt tới, tỉnh táo khống chế vài tường nước ngăn cản ở trước mặt của hắn, sau đó cùng thủy nhân đánh tới Hoàng Phong.
Oanh!
Lúc này trung niên nhân họ Dư kia ở đâu còn có thể giữ lại lực lượng, toàn lực chém ra một kiếm, vài đạo tường nước lập tức bị phá vỡ.
Bất quá vẫn đã muộn một bước!
- Chết!
Tần Phàm ẩn ở phía sau thủy nhân, một đao phá vỡ phòng ngự của Hoàng Phong, dưới con mắt không cam lòng của hắn, kết thúc tánh mạng.
Hờ hững quay trở lại, Tần Phàm thong dong đứng trong hồ, cùng trung niên nhân họ Dư kia bình tĩnh tương đối.
- Tiểu tử, tốt, tốt, ngươi rất tốt!
Trung niên nhân họ Dư kia nhìn Hoàng Phong chậm rãi chìm vào đáy nước, sau đó lại nhìn về phía Tần Phàm, trong miệng lạnh lùng nói:
- Dư Sâm ta coi như là ở Yêu Thú hoang nguyên xông pha vài thập niên, không thể tưởng được lại gặp một người như ngươi, không chém ngươi thành mười tám đoạn, sẽ khó tiết mối hận trong lòng của ta!
- Thực xin lỗi, bởi vì thanh trường đao trong tay ta đã là khát khao khó nhịn, ta thật sự áp chế không nổi.
Tần Phàm bình tĩnh nhìn Dư Sâm, trong miệng nhàn nhạt nói, nhưng lại cố ý dùng ngôn ngữ ép buộc đối phương, mượn cái này khích Dư Sâm kia nổi giận.
Trên mặt hồ không thể so với trên bờ, bởi vì là đạp trên mặt nước, nhất định phải phi thường ổn định khí kình, nếu không rất dễ dàng mất đi cân đối. Nếu như một khi bởi vì cảm xúc ảnh hưởng tới khống chế khí kình, như vậy chiến lực sẽ không cách nào hoàn thiện.
- Ha ha... tốt!
Dư Sâm kia quả nhiên tức giận ngập trời, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng âm trầm, nhưng trong nháy mắt tiếp theo lại chậm rãi trở nên trầm ổn, trong miệng lạnh lùng nói:
- Đương nhiên, ta còn phải cảm tạ ngươi, bởi vì ngươi giết hết bọn họ, cho nên tất cả hạt sen đều quy một mình ta rồi.
- Ha ha, không tệ, hạt sen ở ngay trên người ta, muốn liền tới cầm a.
Tần Phàm khẽ cười nói, hai tay ôm nực, lộ ra thong dong, nhưng trên thực tế thân thể của hắn một mực kéo căng, ở vào trạng thái tùy thời có thể bạo khởi giết người.
/1830
|