Đan Vũ Càn Khôn

Chương 385: Đại Địa Trầm Luân. (1)

/1830


- Tiến đến.

Thanh âm đạm mạc từ bên trong truyền đến, tựa hồ không có bất kỳ cảm xúc chấn động nào xen lẫn ở giữa.

- Xin hỏi Thánh chủ có gì phân phó?

Đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh mắt nhìn thân ảnh huyền bí đứng ở bên cạnh cửa sổ kia, khom người cung kính đáp, hôm nay tuy hắn là đại Thần Tôn của Chân Vũ Thánh điện, thân phận tôn quý, cách Võ thánh chi cảnh cũng chỉ là một bước ngắn, nhưng đối với thực lực của Thánh chủ thần bí này, hôm nay hắn còn xa xa không có nhìn thấu.

- Tần Phàm không thể chết được, ngươi đi cứu hắn trở về.

Thanh âm của Thánh chủ kia Phiêu Miểu truyền đến lần nữa.

- Tần Phàm? Hắn làm sao vậy?

Vào lúc này Tiêu Tĩnh nhớ tới thiếu niên áo xanh lấy được đệ nhất Triêu Thánh kia, khi đó thiếu niên này biểu hiện hoàn toàn chính xác là đủ chói mắt, ngay cả chính bản thân hắn, trong nội tâm đối với thiếu niên kia cũng là thập phần thưởng thức.

- Hiện tại hắn bị một Võ Tôn của Càn Kinh Tần gia đuổi giết, vị trí là. . .

Thanh âm Phiêu Miểu của Thánh chủ truyền đến lần nữa, nói xong thân ảnh của hắn liền ẩn ở bên trong dương quang, rốt cuộc không cách nào trông thấy nữa.

Sau một lát, Tiêu Tĩnh đã đi ra gian phòng Thánh chủ.

- Bị Võ Tôn đuổi giết lại có thể chưa chết?

Đi tới bên ngoài cửa, thần sắc kinh ngạc kia của Tiêu Tĩnh mới hiển lộ ra:

- Tần Phàm này hoàn toàn chính xác là không đơn giản!

- Chỉ là Võ Tôn của Càn Kinh Tần gia, cũng cho ta nan đề không nhỏ ah!

Lập tức hắn cũng cảm thấy có chút đau đầu, hắn muốn nhúng tay vào song Tần chi tranh này, đích thật là có chút khó giải quyết.

Mà càng làm cho hắn khó làm chính là, Càn Kinh Tần gia này hết lần này tới lần khác có một gã tiền bối là Thần Tôn, tuy hắn là Đại Tôn giả, tất cả Thần Tôn đều phải nghe mệnh lệnh của hắn, nhưng hắn cũng không muốn tạo thành quan hệ thuộc cấp cứng ngắc.

Bất quá mệnh lệnh của Thánh chủ là nhất định phải nghe! Tần Phàm là nhất định phải cứu!

Nhưng hắn là đại Thần Tôn, tự nhiên không thể tự mình ra tay.

- Hắc hắc, việc này vẫn là tổ chức hội nghị Thần Tôn thảo luận một chút a! Khó được Thánh chủ lão nhân gia có phân phó xuống, hơn nữa còn là vì cứu một thiếu niên mười mấy tuổi! Cái này rất có ý tứ, bản Đại Tôn nghĩ những lão già kia sẽ cảm thấy rất hứng thú a.

Trong nội tâm Tiêu Tĩnh thầm suy nghĩ nói, lập tức khóe miệng nhấc lên mỉm cười, đem sự tình phân phó xuống dưới.

Chỉ là Tiêu Tĩnh này không biết, hắn trì hoãn một ít thời gian như vậy, thiếu chút nữa đã muốn mệnh Tần Phàm.

Chân Vũ Thánh điện, trong một đại sảnh lịch sự tao nhã.

Cái đại sảnh này tên là Thần đình, đúng là địa phương ngày thường các vị Thần Tôn nghị sự. Lúc này ở trong Thần đình đã ngồi đầy Thần Tôn, tổng cộng có vài chục vị, trong đó đại Thần Tôn Tiêu Tĩnh một thân áo bào màu vàng ngồi ngay ngắn ở chính vị, ánh mắt nhàn nhạt nhìn xem chư vị Thần Tôn phía dưới.

Mà vào lúc này các vị Thần Tôn cũng có chút nghi ngờ, từ khi Triêu Thánh đến nay, đại Thần Tôn là thật lâu không có tổ chức qua hội nghị Thần Tôn rồi, không biết lúc này là vì cái gì mà tổ chức.

- Không lâu trước ta được Thánh chủ phân phó.

Tiêu Tĩnh thấy người đã đến đủ, liền mở miệng nói.

- Thánh chủ hạ đạt thần chỉ rồi hả?

Các vị Thần Tôn nghe xong, càng cảm thấy kinh ngạc lên. Thánh chủ của Chân Vũ Thánh điện vẫn luôn là tồn tại thần bí nhất, ngoại trừ thời điểm Triều thánh sẽ lộ mặt một lần, thậm chí bình thường hai ba mươi năm cũng sẽ không xuất hiện, không phải khi tất yếu nhất cũng sẽ không phát ra lệnh gì xuống.

- Đúng vậy, lần này Thánh chủ thần chỉ để cho chúng ta đi cứu một người, cho nên bản Đại Tôn tổ chức hội nghị Thần Tôn là muốn nhìn xem ai muốn tiến về trước một chút.

Trong miệng Tiêu Tĩnh nhàn nhạt nói.

- Cứu người? Dĩ nhiên là vì cứu người?

- Thánh chủ vài thập niên không hạ đạt một lần thần chỉ, khó được hạ đạt một lần dĩ nhiên là để cho chúng ta đi cứu người?

- Đến tột cùng là người phương nào, vậy mà được Thánh chủ chú ý đặc biệt?

- Người này chỉ sợ mọi người cũng còn có ấn tượng, hắn đã tới đây một lần, là một thiếu niên mười mấy tuổi.

Sau đó Tiêu Tĩnh vừa cười vừa nói, ánh mắt còn như có như không đảo qua trên người vị Thần Tôn Càn Kinh Tần gia kia, hắn thấy được vào lúc này người kia lộ ra thần sắc mất tự nhiên.

- Việc này quả nhiên là cùng Càn Kinh Tần gia các ngươi có quan hệ sao?

Trong nội tâm Tiêu Tĩnh đối với cái này đã có khẳng định.

- Một thiếu niên mười mấy tuổi?

- Còn qua đây?

- Người này hình như là tên là Tần Phàm, người đoạt giải quán quân lần Triêu Thánh này, cũng chính là hắn để cho Chân Vũ Thánh điện phân điện Đại Càn quốc chúng ta đánh bại phân điện Đại Khôn quốc.

Tiêu Tĩnh tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Lần này Thánh chủ để cho chúng ta cứu người chính là hắn, hiện tại hắn đang bị một Võ Tôn đuổi giết, cho nên ta cần một vị Thần Tôn đi cứu hắn.

- Dĩ nhiên là hắn, tiểu tử này ta nhớ được, lúc ấy thời điểm gặp mặt Thần Tôn chúng ta, còn biểu hiện được thập phần trấn định.

- Ân, lúc ấy bản Thần Tôn đối với hắn cũng là thập phần thưởng thức đấy.

- Bất quá hắn bị Võ Tôn đuổi giết?

- Tần Phàm này như thế nào sẽ chọc một Võ Tôn rồi hả?

- Ách, Tần Phàm này giống như mới là một gã Tiên Thiên Võ sư, nếu là bị Võ Tôn đuổi giết, đoán chừng chúng ta đuổi tới hắn cũng chết chắc rồi?

- Ta có thể khẳng định Tần Phàm còn chưa chết, bởi vì đây là Thánh chủ tự mình hạ lệnh, nếu như chết rồi dĩ nhiên là không cần chúng ta đi cứu.

Ngón tay của Tiêu Tĩnh gõ trên mặt bàn nói ra, ý bảo các vị Thần Tôn yên lặng.

- Phải nói là Tần Phàm này tạm thời bị khốn trụ, không cách nào tới tham gia khảo hạch gia tộc thăng phẩm lúc này cùng tiến vào Chân Vũ Thánh điện, cho nên Thánh chủ mới để cho chúng ta đi giúp hắn thoát khốn, để cho hắn có thể thuận lợi đi vào Thánh điện.

Tiêu Tĩnh lại bổ sung nói ra.

- Tần Phàm là tới tham gia khảo hạch gia tộc thăng phẩm hay sao?

- Bản Thần Tôn nhớ rõ gia tộc Nam Phong Tần gia của Tần Phàm này ở thời điểm triều thánh được ban cho danh xưng Ngũ phẩm Chân Vũ thế gia, thuộc về khảo hạch thăng phẩm Chân Vũ thế gia thượng phẩm, nhất định trong gia tộc phải có một Linh Vũ sư cảnh giới, dùng thực lực người đó tới tham gia a.

- Các ngươi có ít người có lẽ còn không biết? Kỳ thật Tần Phàm đã đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư.

Lúc này có một vị Thần Tôn mở miệng nói.

- Chỉ dùng một năm thời gian liền từ Tiên Thiên Võ sư đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư?

Đang ngồi không khỏi vang lên trận trận hít một hơi lãnh khí, tuy những Thần Tôn này nhìn quen thiên tài, cũng không khỏi cảm giác vô cùng kinh ngạc.

- Hơn nữa Tần Phàm này vẫn là ở thời điểm triều thánh mới đột phá đến Tiên Thiên Võ sư! Nói cách khác chưa tới một năm thời gian, Tần Phàm này liền từ Võ sư đột phá đến Linh Vũ sư!

/1830

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status