Vừa lúc này, thấy Tần Phàm vọt tới hướng mình, Lương Kiến vô cùng sợ hãi, trông thấy tình cảnh này vô cùng quen mắt, chỉ là không thể tưởng được hắn thay đổi vị trí của Triệu Khang mà thôi.
Lúc này Tần Phàm có thể chịu đựng một côn của Lâm Thông, sau đó giết chết mình hay không thì trong lòng Lương Kiến cũng không rõ ràng! Vừa rồi hắn thấy Nhiếp Bá bị một kích của Tần Phàm đánh bay, hắn như thế nào còn dám lấy cứng đối cứng. Lúc này hắn chỉ biết toàn lực thi triển thân pháp, muốn thoát khỏi công kích của Tần Phàm.
Thế nhưng Tần Phàm lại không muốn một màn ba tháng trước xảy ra lần nữa.
- Hoắc!
Lúc này, Vương Trù Đao đột nhiên rời khỏi tay hắn, trực tiếp chém về phía Lương Kiến.
Mà lúc này thân thể của hắn bỗng nhiên quay người với một góc độ cực hạn, xuất ra một quyền trực tiếp đánh về phía Lâm Thông sau lưng.
- Hừ, Lâm Thông ngươi đã muốn chết nhanh chóng thì ta đây liền thành toàn cho ngươi, sẵn tiện trả luôn món nợ ngươi đánh vào lưng ta một côn ba tháng trước!
Tần Phàm hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt bộc phát ra Man Ngưu Kình, trực tiếp đón đỡ công kích trường côn của Lâm Thông!
- Phá!
Một quyền của Tần Phàm trực tiếp đánh lên đỉnh côn Lâm Thông, sau đó thế như chẻ tre, trực tiếp chấn trường côn kia thành phấn vụn, sau đó dư thế đã lui nhưng nắm đấm đã trực tiếp nện lên lồng ngực Lâm Thông.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Man NGưu Kình lại bộc phát một lần nữa. Vào lúc này, Lâm Thông mở to hai mắt, lộ ra vẻ không thể tin được, nhìn đôi mắt lạnh như băng của đối phương ở trước mặt rồi sau đó sinh cơ dần dần chậm rãi rời khỏi thân thể hắn.
Tần Phàm đã phát ra Man Ngưu Kình bách trọng cao nhất, Lâm Thông như thế nào có thể chống nổi?
- Phốc!
Cơ hồ đồng thời, Minh Chủ Đại Tốn Minh Lương Kiến cũng mở to hai mắt như Lâm Thông, cũng lộ vẻ không thể tin nổi nhìn thiếu niên áo xanh trước mặt, cuối cùng hắn cảm giác được chỗ trán có chút ướt át, ngay sau đó ý thức dần dần trở nên mơ hồ, thân thể chậm rãi bay ngược về phía sau.
Vốn lúc Tần Phàm công kích về phía Lương Kiến thì tâm thần của hắn đã rối loạn hơn phân nửa, hơn nữa Vương Trù Đao lại đột nhiên bay ra ở khoảng cách gần như vậy nên hắn căn bản không cách nào tránh né, cái này cũng chính là kết cục chú định cái chết của hắn.
Bắt đầu với một màn có tình cảnh tương tự ba tháng trước nhưng kết quả cuối cùng lại bất đồng!
Năm vị Minh chủ, trong nháy mắt đã chết đi hai người!
- Bị năm minh chủ vây công nhưng Tần Phàm vẫn có thể phản giết Lương Kiến và Lâm Thông!
- Đao trảm Lương Kiến, quyền giết Lâm Thông! Tần Phàm hắn có thể quay người cực hạn như thế, quả thực không thể tưởng tượng nổi a! Đến tột cùng tố chất thân thể Tần Phàm này đã đạt đến trình độ nào rồi?
- Tần Phàm hắn không chỉ phân lực lượng ra ngự đao chém chết Lương Kiến mà còn có thể xuất quyền kình cường hãn đánh nát vũ khí Lâm Thông, cuối cùng dư kình kia còn có thể giết chết Lâm Thông! Thực lực Tần Phàm này đến tột cùng là đạt đến trình độ nào?
- Xem ra lúc ở ngoài thành thì Tần Phàm này không kích phát tiềm lực, thậm chí còn che dấu thực lực! Đáng sợ hơn nữa hắn có thể kiên trì khi thực lực tiêu hao đến cường độ như vậy mà lại hoàn toàn như không có cảm giác mỏi mệt!
- Hiện giờ năm vị minh chủ chỉ còn có ba người, tuy Viên Cảnh Thiên và Nhiếp Bá là hai người mạnh nhất nhưng vừa rồi Nhiếp Bá cũng đã thua trong tay Tần Phàm! Hơn nữa hiện giờ phối hợp giữa năm người bọn hắn đã bị phá vỡ, bọn hắn muốn giết Tần Phàm thì chỉ sợ cơ hội không nhiều lắm.
- Tần Phàm hắn đương nhiên không thể chết ở chỗ này, ta còn chờ mong hắn quyết chiến Tử Cấm Đỉnh một hồi đây!
Trông thấy một màn này, tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện không khỏi kinh ngạc vạn phần. Đối với mọi người mà nói thì cái này thật sự có chút khó tin đến mức kinh thế hãi tục rồi. Từ trước đến nay bọn hắn chưa từng nhìn thấy người nào có được tố chất thân thể cường hãn như Tần Phàm.
Vào lúc này, cơ hồ toàn bộ người xem cuộc chiến trên quảng trường Thần Điện đều nhịn không được nhìn về phía Tần Phàm, thậm chí lực chú ý về bọn người quán quân đứng đầu DỊch Khuyết Sa vũ cũng hạ xuống đến mức thấp nhất.
Nhìn thiếu niên áo xanh tại tràng, trong thời gian ngắn kỳ vọng của mọi người đối với hắn dâng lên rất cao.
Mà ở một góc quảng trường, đám người Thái Hiên đang nhìn thân ảnh màu xanh có chút đơn bạc trên chiến trường kia, tâm tình cảm thụ vô cùng phức tạp. Đối với sự phát triển của Tần Phàm thì so với bất luận người nào trên quảng trường, bọn hắn cũng đều tinh tường hơn rất nhiều nên cảm thụ bọn hắn là sâu sắc nhất.
Bọn hắn có thể nhìn ra được, thực lực Tần Phàm biểu hiện ra ngoài so với khi giết chết Đại Đoái Minh minh chủ Giang Hồng thì mạnh hơn rất nhiều!
- Đều là Man Ngưu Kình nhưng lúc này Tần Phàm lại phát huy ra mạnh hơn nhiều!
Thái Hiên nhìn ra được so với lúc giết Giang Hồng thì một chiêu Vạn Ngưu Trùng Chàng này càng thêm không đỡ được! Hơn nữa lúc trước hắn cũng đã nhiều lần nhìn thấy Tần Phàm sử dụng Man Ngưu Kình, lúc này hắn cảm thấy không giống với lúc trước. Thậm chí hắn còn mơ hồ nhìn thấy phương thức Tần Phàm phát ra Man Ngưu Kình lúc này so với lúc giết Giang Hồng có chỗ tương tự.
- Có thể cải tiến vũ kỹ thì chỉ có Võ giả cấp Võ Tôn Võ Thánh mới có thể làm được. Tần Phàm hắn hiện giờ chỉ là Linh Vũ Sư mà thôi. Tiền đồ võ đạo của hắn tuyệt đối bất khả hạn lượng.
Cuối cùng, Thái Hiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn biết rõ bản thân đã không còn cơ hội đuổi kịp Tần Phàm. Cho dù ngày sau hắn có thể thông qua kỳ ngộ mà đạt đến cảnh giới tu vi như Tần Phàm thì thiên phú lĩnh ngộ của hắn vẫn xa xa không bằng.
- Tinh thần và thể chất tiểu tử Tần Phàm này không ngờ lại đạt đến trình độ như vậy, tuyệt đối là người mạnh nhất trước Võ Tôn từ trước đến nay mà lão phu nhìn thấy! Thậm chí ngay cả võ tôn cũng khó có được tinh thần như vậy! Ít nhất cũng làm lão phu cảm thấy mặc cảm.
Dương trưởng lão trên gác cao Thần Điện lúc này cũng không khỏi sợ hãi, than nói.
- Không thể không nói Tần Phàm quả thật vượt quá kỳ vọng của ta lúc đầu. Chỉ ba tháng mà hắn có thể đạt đến trình độ này, điều này thật sự ta không thể tưởng tượng được.
KIm Thượng cũng lên tiếng.
- Tố chất thân thể và tinh thần cường hãn như vậy, sau khi đạt tới Võ Tôn thì Tần Phàm hắn coi như khó mà có đối thủ. Khó trách Thánh Tôn lại xem trọng hắn như vậy. Thiếu niên này đích thật là không đơn giản, tiềm lực phát triển rất lớn.
Khuông trưởng lão nhìn Tần Phàm, trong nội tâm đồng dạng có vẻ kinh ngạc ngoài ý muốn, thậm chí còn có một chút kinh hỉ.
Ba người Viên Cảnh Thiên, Nhiếp Bá và Tiêu Biệt Ly trên chiến trường lúc này nhìn thấy Tần Phàm có thể đồng thời giết chết Lương Kiến Hòa và Lâm Thông trong thời gian ngắn như vậy thì bọn hắn cũng không khỏi hóa mắt ngây dại, thậm chí còn quên tiếp tục thế công của mình.
Lúc này Tần Phàm có thể chịu đựng một côn của Lâm Thông, sau đó giết chết mình hay không thì trong lòng Lương Kiến cũng không rõ ràng! Vừa rồi hắn thấy Nhiếp Bá bị một kích của Tần Phàm đánh bay, hắn như thế nào còn dám lấy cứng đối cứng. Lúc này hắn chỉ biết toàn lực thi triển thân pháp, muốn thoát khỏi công kích của Tần Phàm.
Thế nhưng Tần Phàm lại không muốn một màn ba tháng trước xảy ra lần nữa.
- Hoắc!
Lúc này, Vương Trù Đao đột nhiên rời khỏi tay hắn, trực tiếp chém về phía Lương Kiến.
Mà lúc này thân thể của hắn bỗng nhiên quay người với một góc độ cực hạn, xuất ra một quyền trực tiếp đánh về phía Lâm Thông sau lưng.
- Hừ, Lâm Thông ngươi đã muốn chết nhanh chóng thì ta đây liền thành toàn cho ngươi, sẵn tiện trả luôn món nợ ngươi đánh vào lưng ta một côn ba tháng trước!
Tần Phàm hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt bộc phát ra Man Ngưu Kình, trực tiếp đón đỡ công kích trường côn của Lâm Thông!
- Phá!
Một quyền của Tần Phàm trực tiếp đánh lên đỉnh côn Lâm Thông, sau đó thế như chẻ tre, trực tiếp chấn trường côn kia thành phấn vụn, sau đó dư thế đã lui nhưng nắm đấm đã trực tiếp nện lên lồng ngực Lâm Thông.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Man NGưu Kình lại bộc phát một lần nữa. Vào lúc này, Lâm Thông mở to hai mắt, lộ ra vẻ không thể tin được, nhìn đôi mắt lạnh như băng của đối phương ở trước mặt rồi sau đó sinh cơ dần dần chậm rãi rời khỏi thân thể hắn.
Tần Phàm đã phát ra Man Ngưu Kình bách trọng cao nhất, Lâm Thông như thế nào có thể chống nổi?
- Phốc!
Cơ hồ đồng thời, Minh Chủ Đại Tốn Minh Lương Kiến cũng mở to hai mắt như Lâm Thông, cũng lộ vẻ không thể tin nổi nhìn thiếu niên áo xanh trước mặt, cuối cùng hắn cảm giác được chỗ trán có chút ướt át, ngay sau đó ý thức dần dần trở nên mơ hồ, thân thể chậm rãi bay ngược về phía sau.
Vốn lúc Tần Phàm công kích về phía Lương Kiến thì tâm thần của hắn đã rối loạn hơn phân nửa, hơn nữa Vương Trù Đao lại đột nhiên bay ra ở khoảng cách gần như vậy nên hắn căn bản không cách nào tránh né, cái này cũng chính là kết cục chú định cái chết của hắn.
Bắt đầu với một màn có tình cảnh tương tự ba tháng trước nhưng kết quả cuối cùng lại bất đồng!
Năm vị Minh chủ, trong nháy mắt đã chết đi hai người!
- Bị năm minh chủ vây công nhưng Tần Phàm vẫn có thể phản giết Lương Kiến và Lâm Thông!
- Đao trảm Lương Kiến, quyền giết Lâm Thông! Tần Phàm hắn có thể quay người cực hạn như thế, quả thực không thể tưởng tượng nổi a! Đến tột cùng tố chất thân thể Tần Phàm này đã đạt đến trình độ nào rồi?
- Tần Phàm hắn không chỉ phân lực lượng ra ngự đao chém chết Lương Kiến mà còn có thể xuất quyền kình cường hãn đánh nát vũ khí Lâm Thông, cuối cùng dư kình kia còn có thể giết chết Lâm Thông! Thực lực Tần Phàm này đến tột cùng là đạt đến trình độ nào?
- Xem ra lúc ở ngoài thành thì Tần Phàm này không kích phát tiềm lực, thậm chí còn che dấu thực lực! Đáng sợ hơn nữa hắn có thể kiên trì khi thực lực tiêu hao đến cường độ như vậy mà lại hoàn toàn như không có cảm giác mỏi mệt!
- Hiện giờ năm vị minh chủ chỉ còn có ba người, tuy Viên Cảnh Thiên và Nhiếp Bá là hai người mạnh nhất nhưng vừa rồi Nhiếp Bá cũng đã thua trong tay Tần Phàm! Hơn nữa hiện giờ phối hợp giữa năm người bọn hắn đã bị phá vỡ, bọn hắn muốn giết Tần Phàm thì chỉ sợ cơ hội không nhiều lắm.
- Tần Phàm hắn đương nhiên không thể chết ở chỗ này, ta còn chờ mong hắn quyết chiến Tử Cấm Đỉnh một hồi đây!
Trông thấy một màn này, tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện không khỏi kinh ngạc vạn phần. Đối với mọi người mà nói thì cái này thật sự có chút khó tin đến mức kinh thế hãi tục rồi. Từ trước đến nay bọn hắn chưa từng nhìn thấy người nào có được tố chất thân thể cường hãn như Tần Phàm.
Vào lúc này, cơ hồ toàn bộ người xem cuộc chiến trên quảng trường Thần Điện đều nhịn không được nhìn về phía Tần Phàm, thậm chí lực chú ý về bọn người quán quân đứng đầu DỊch Khuyết Sa vũ cũng hạ xuống đến mức thấp nhất.
Nhìn thiếu niên áo xanh tại tràng, trong thời gian ngắn kỳ vọng của mọi người đối với hắn dâng lên rất cao.
Mà ở một góc quảng trường, đám người Thái Hiên đang nhìn thân ảnh màu xanh có chút đơn bạc trên chiến trường kia, tâm tình cảm thụ vô cùng phức tạp. Đối với sự phát triển của Tần Phàm thì so với bất luận người nào trên quảng trường, bọn hắn cũng đều tinh tường hơn rất nhiều nên cảm thụ bọn hắn là sâu sắc nhất.
Bọn hắn có thể nhìn ra được, thực lực Tần Phàm biểu hiện ra ngoài so với khi giết chết Đại Đoái Minh minh chủ Giang Hồng thì mạnh hơn rất nhiều!
- Đều là Man Ngưu Kình nhưng lúc này Tần Phàm lại phát huy ra mạnh hơn nhiều!
Thái Hiên nhìn ra được so với lúc giết Giang Hồng thì một chiêu Vạn Ngưu Trùng Chàng này càng thêm không đỡ được! Hơn nữa lúc trước hắn cũng đã nhiều lần nhìn thấy Tần Phàm sử dụng Man Ngưu Kình, lúc này hắn cảm thấy không giống với lúc trước. Thậm chí hắn còn mơ hồ nhìn thấy phương thức Tần Phàm phát ra Man Ngưu Kình lúc này so với lúc giết Giang Hồng có chỗ tương tự.
- Có thể cải tiến vũ kỹ thì chỉ có Võ giả cấp Võ Tôn Võ Thánh mới có thể làm được. Tần Phàm hắn hiện giờ chỉ là Linh Vũ Sư mà thôi. Tiền đồ võ đạo của hắn tuyệt đối bất khả hạn lượng.
Cuối cùng, Thái Hiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn biết rõ bản thân đã không còn cơ hội đuổi kịp Tần Phàm. Cho dù ngày sau hắn có thể thông qua kỳ ngộ mà đạt đến cảnh giới tu vi như Tần Phàm thì thiên phú lĩnh ngộ của hắn vẫn xa xa không bằng.
- Tinh thần và thể chất tiểu tử Tần Phàm này không ngờ lại đạt đến trình độ như vậy, tuyệt đối là người mạnh nhất trước Võ Tôn từ trước đến nay mà lão phu nhìn thấy! Thậm chí ngay cả võ tôn cũng khó có được tinh thần như vậy! Ít nhất cũng làm lão phu cảm thấy mặc cảm.
Dương trưởng lão trên gác cao Thần Điện lúc này cũng không khỏi sợ hãi, than nói.
- Không thể không nói Tần Phàm quả thật vượt quá kỳ vọng của ta lúc đầu. Chỉ ba tháng mà hắn có thể đạt đến trình độ này, điều này thật sự ta không thể tưởng tượng được.
KIm Thượng cũng lên tiếng.
- Tố chất thân thể và tinh thần cường hãn như vậy, sau khi đạt tới Võ Tôn thì Tần Phàm hắn coi như khó mà có đối thủ. Khó trách Thánh Tôn lại xem trọng hắn như vậy. Thiếu niên này đích thật là không đơn giản, tiềm lực phát triển rất lớn.
Khuông trưởng lão nhìn Tần Phàm, trong nội tâm đồng dạng có vẻ kinh ngạc ngoài ý muốn, thậm chí còn có một chút kinh hỉ.
Ba người Viên Cảnh Thiên, Nhiếp Bá và Tiêu Biệt Ly trên chiến trường lúc này nhìn thấy Tần Phàm có thể đồng thời giết chết Lương Kiến Hòa và Lâm Thông trong thời gian ngắn như vậy thì bọn hắn cũng không khỏi hóa mắt ngây dại, thậm chí còn quên tiếp tục thế công của mình.
/1830
|