Đối mặt với chiêu đánh bại Mạc Y, Tần Phàm biết rõ nếu phân tán Vạn Ngưu Công ra thì khó mà ngăn cản được nên hắn cắn răng một cái, dùng xu thế vạn ngưu công dung hợp thành một.
Một Hỏa Ngưu tán ra kình khí không cách nào áp chế, ẩn chứa năng lượng kinh người xuất hiện, cho dù là cường giả cảnh giới Võ Tôn cũng không dám khinh thường.
- Phá!
Hai cỗ kình khí rốt cục cũng hoàn toàn bộc phát ra, va chạm cùng một chỗ, năng lượng nóng lạnh khiến không gian trở nên vặn vẹo, thậm chí là xuất hiện trạng thái hư không, toàn bộ đài quyết chiến trở nên chấn động mãnh liệt, bắt đầu bị dư âm trùng kích làm rạn nứt thành từng mảnh.
- Song Long!
NHưng vào lúc này, Dịch Khuyết bỗng nhiên quát lên một tiếng, sau đó liền nhìn thấy Băng LOng kia liền nổ bung, vô số băng sương gào thét, băng đao bay tán loạn điên cuồng, giống như hóa thành một vòng xoáy băng, thôn phệ hư ảnh Hỏa Ngưu kia.
Đóng băng đến mức cực điểm!
Mắt thấy chiêu thức đánh bại mạc Y vừa rồi, Tần Phàm chăm chú cắn chặt hàm răng, hai mắt đỏ bừng, khống chế năng lượng hư ảnh Hỏa Ngưu, đột nhiên nổ tung lên trong nháy mắt.
- Oanh!
Dưới cỗ năng lực bạo tạc nổ tung ngay cả Võ Tôn cũng kiêng kỵ không thôi này, Băng Long của Dịch Khuyết bị nổ thành từng mảnh, chia năm xẻ bảy, hóa thành từng mãnh vỡ băng tuyết bay tán loạn đầy trời.
Hư ảnh Băng Long và Hỏa Ngưu đồng loạt tiêu tán, thoạt nhìn thì lực lượng song phương đều ngang nhau, năng lượng băng tuyết bình quân hau.
- Không tốt.
Nhưng vào lúc này, trong nội tâm Tần Phàm bỗng nhiên truyền đến một cõ cảm giác vô cùng bất hảo, cái này khiến hắn khẽ biến sắc. Đây là xúc giác võ đạo vô cùng nhạy cảm cảm giác được nguy hiểm cảnh báo cho hắn.
Quả nhiên, tuy Dịch Khuyết ở phía đối diện kinh hãi vì Tần Phàm phát ra năng lượng công kích mạnh mẽ như thế nhưng không hiểu sao ở trong băng tuyết bay đầy trời thì hắn lại lộ ra một tia vui vẻ khó hiểu.
- Chuyện gì xảy ra?
Nhìn thấy biểu lộ đối phương như thế, tâm Tần Phàm không khỏi xiết chặt, vội vàng cẩn thận đề phòng chặt chẽ.
Băng tuyết vẫn tung bay, nhưng những mảnh băng tuyết này bay với tốc độ cực nhanh, hơn nữa tựa hồ còn theo một quỹ tích nào đó. Chỉ không đến một giây đồng hồ đã nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy băng tuyết chung quanh thân thể Tần Phàm.
Chăm chú vây chặt Tần Phàm lại.
- Long Trói!
Thân hình Tần Phàm lập tức bị băng tuyết vây quanh, cơ hồ nhìn không thấy nữa. Lúc này khóe miệng Dịch Khuyết hơi có chút nhếch lên, miệng lạnh lùng nói ra hai chữ.
Theo hai chữ lạnh như băng này truyền ra, những mãnh vỡ băng tuyết chung quanh Tần Phàm nhanh chóng hóa thành vô số Băng Long cỡ nhỏ.
Răng răc răng rắc răng rắc.
Vô số tiếng băng đông cứng lại vang lên, khí lưu băng tinh xoay tròn rất nhanh, lập tức tạo thành những bức tường băng dày đặc, lập tức đóng băng Tần Phàm hắn, khiến hắn biến thành một khối băng điêu.
Một chiêu này chính là hậu chiêu của Băng Tuyết Cuồng Long đả bại Mạc Y vừa rồi, bởi vì Mạc Y sớm nhận thua nên hắn cũng chưa dùng đến.
- Tần Phàm, ngươi rất không tồi, nhưng đáng tiếc là ngôi vị quán quân Thiên Tài Chiến lần này thuộc về ta. Lúc này ta cũng không giết ngươi, bất quá lần sau thì không như vậy đâu.
Nhìn TẦn Phàm đã hoàn toàn đông cứng lại thành băng điêu trước mắt, khóe miệng Dịch Khuyết hơi có chút giương lên, nói ra.
- Tần Phàm vẫn bại...
Trông thấy một màn này, thanh âm tiếc hận không khỏi vang lên trên quảng trường Thần Điện.
- Bất quá cũng may, lúc này Dịch Khuyết không giết hắn, với thiên phú của Tần Phàm thì lần Thiên Tài Chiến sau, ngôi vị đệ nhất không thuộc về hắn thì về ai?
Cũng có người âm thầm may mắn thay cho Tần Phàm.
- Tần Phàm...
Mà ngay cả Thái Hiên một mực tin tưởng vững chắc Tần Phàm sẽ đạt thắng lợi cuối cùng lúc này cũng có chút lộ ra vẻ thất vọng.
Tựa hồ là đại cục đã định rồi.
Thế nhưng vào lúc này, một thanh âm thanh thúy bỗng nhiên vang lên trên đỉnh Tử Cấm, tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện đều kinh người vì bị tiếng nổ này tác động, tất cả ánh mắt đều chăm chú nhìn lên màn sáng.
- Cũng chưa chắc đâu.
Một thanh âm nhàn nhạt từ khối "băng điêu" kia truyền ra, đồng thời nhiệt độ trên đài quyết chiến lập tức tăng lên hơn 100 độ, trở nên vô cùng nóng bức.
- Hô!
Hai vầng sán chói mắt hiện lên, băng tuyết tan rã, đôi cảnh Chu Tước triển khai ra, Tần Phàm giống như Hỏa Thần dần dần lộ ra thân hình, xuất hiện trở lại trước mắt chúng nhân.
Chiến đài trên đỉnh Tử Cấm, thân ảnh màu xanh phá băng mà ra ngạo nghễ đứng thẳng, năng lượng màu đỏ nóng bỏng như thực chất giống như tựa cặp cánh màu đỏ kia không ngừng chảy ra, cuối cùng quấn quanh bóng người màu xanh kia, điên cuồng xoay tròn, tựa hồ khiến thân hình của hắn cao lớn y vũ thêm vài phần.
Sau khi thoát khỏi trói buộc của băng tuyết, Tần Phàm bình tĩnh liếc nhìn Dịch Khuyết ở đối diện, sau đó khẽ động đôi cánh Chu Tước sau lưng một cái, một cỗ năng lượng nóng bỏng cuồng bạo lập tức bị dẫn động, năng lượng màu đỏ này liền điên cuồng xoay tròn, một cơn gió nỏng bóng đột ngột hiện lên, lập tức mang tất cả hướng ra bốn phương tám hướng.
Tất cả băng tuyết đều bay múa cực độ, lúc này dù dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được băng tuyết tan rã trong thời gian cực ngắn, toàn bộ tuyết đều biến thành nước, sau đó bị cỗ năng lượng nóng bỏng kia làm bốc hơi sạch sẽ.
Vài giây đồng hồ trước, trên đỉnh Tử Cấm vẫn là trời đông giá rét, giống như là cực bắc của địa cầu nhưng chỉ trong nháy mắt đã biến thành lò bát quái, nỏng bỏng như dung nham chốn địa ngục.
Lúc này, Tần Phàm hoàn toàn triển khai cánh Chu Tước. Từ sau chuyến đi Nam hoang, tại hồ nham thạch nóng chảy kia, hắn càng lĩnh ngộ sâu hơn về ma chủng hỏa, khiến hắn có thể tự nhiên phát huy ra hỏa diễm cường đại của cánh Chu Tước này.
Ma chủng Chu Tước chính là ma chủng Hỏa, trời sinh có năng lực khống chế lửa một cách tuyệt đối, hơn nữa bên trong ma chủng còn ẩn chứa năng lượng mồi lửa, vừa rồi sau khi bạo phát ra hoàn toàn thì Liệt diễm của Chu Tước liền cải biến và khống chế nhiệt độ trên đài quyết chiến này.
Mà theo vầng sáng màu đỏ kia lập lòe cả màn ảnh, hào quang do Chu Tước thiêu đốt cũng phóng đến màn hình bên ngoài quảng trường Thần Điện, khiến ánh mắt của mọi người quan sát trên quảng trường Thần Điện đều đỏ bừng lên.
Trên thực tế, chiến trường Thiên Tài Chiến lần này chính là tổ chức ở một không gian đặc thù. Tuy trên đỉnh Tử CẤm lúc này như có mặt trời nóng rực bắn hào quang ra tứ phía nhưng mọi người trên quảng trường Thần Điện lại không bị ảnh hưởng chút nào.
Bất quá, lúc này mọi người như có một loại ảo giác.
Cặp cánh Chu Tước sau lưng Tần Phàm phát ra nhiệt lượng tựa hồ tràn ra màn sáng, tựa hồ như ảnh hưởng đến toàn bộ quảng trường Thần Điện khiến tất cả mọi người không khỏi cảm thấy nóng rực trong lòng.
Vốn trông thấy cả người Tần PHàm đã bị đóng thành băng điêu, tất cả mọi người cho rằng Tần Phàm đã thua nhưng khi trông thấy một màn này thì mọi người biết rõ Tần Phàm không thua mà còn bộc lộ ra thực lực mạnh hơn nữa.
Một Hỏa Ngưu tán ra kình khí không cách nào áp chế, ẩn chứa năng lượng kinh người xuất hiện, cho dù là cường giả cảnh giới Võ Tôn cũng không dám khinh thường.
- Phá!
Hai cỗ kình khí rốt cục cũng hoàn toàn bộc phát ra, va chạm cùng một chỗ, năng lượng nóng lạnh khiến không gian trở nên vặn vẹo, thậm chí là xuất hiện trạng thái hư không, toàn bộ đài quyết chiến trở nên chấn động mãnh liệt, bắt đầu bị dư âm trùng kích làm rạn nứt thành từng mảnh.
- Song Long!
NHưng vào lúc này, Dịch Khuyết bỗng nhiên quát lên một tiếng, sau đó liền nhìn thấy Băng LOng kia liền nổ bung, vô số băng sương gào thét, băng đao bay tán loạn điên cuồng, giống như hóa thành một vòng xoáy băng, thôn phệ hư ảnh Hỏa Ngưu kia.
Đóng băng đến mức cực điểm!
Mắt thấy chiêu thức đánh bại mạc Y vừa rồi, Tần Phàm chăm chú cắn chặt hàm răng, hai mắt đỏ bừng, khống chế năng lượng hư ảnh Hỏa Ngưu, đột nhiên nổ tung lên trong nháy mắt.
- Oanh!
Dưới cỗ năng lực bạo tạc nổ tung ngay cả Võ Tôn cũng kiêng kỵ không thôi này, Băng Long của Dịch Khuyết bị nổ thành từng mảnh, chia năm xẻ bảy, hóa thành từng mãnh vỡ băng tuyết bay tán loạn đầy trời.
Hư ảnh Băng Long và Hỏa Ngưu đồng loạt tiêu tán, thoạt nhìn thì lực lượng song phương đều ngang nhau, năng lượng băng tuyết bình quân hau.
- Không tốt.
Nhưng vào lúc này, trong nội tâm Tần Phàm bỗng nhiên truyền đến một cõ cảm giác vô cùng bất hảo, cái này khiến hắn khẽ biến sắc. Đây là xúc giác võ đạo vô cùng nhạy cảm cảm giác được nguy hiểm cảnh báo cho hắn.
Quả nhiên, tuy Dịch Khuyết ở phía đối diện kinh hãi vì Tần Phàm phát ra năng lượng công kích mạnh mẽ như thế nhưng không hiểu sao ở trong băng tuyết bay đầy trời thì hắn lại lộ ra một tia vui vẻ khó hiểu.
- Chuyện gì xảy ra?
Nhìn thấy biểu lộ đối phương như thế, tâm Tần Phàm không khỏi xiết chặt, vội vàng cẩn thận đề phòng chặt chẽ.
Băng tuyết vẫn tung bay, nhưng những mảnh băng tuyết này bay với tốc độ cực nhanh, hơn nữa tựa hồ còn theo một quỹ tích nào đó. Chỉ không đến một giây đồng hồ đã nhanh chóng ngưng tụ thành một vòng xoáy băng tuyết chung quanh thân thể Tần Phàm.
Chăm chú vây chặt Tần Phàm lại.
- Long Trói!
Thân hình Tần Phàm lập tức bị băng tuyết vây quanh, cơ hồ nhìn không thấy nữa. Lúc này khóe miệng Dịch Khuyết hơi có chút nhếch lên, miệng lạnh lùng nói ra hai chữ.
Theo hai chữ lạnh như băng này truyền ra, những mãnh vỡ băng tuyết chung quanh Tần Phàm nhanh chóng hóa thành vô số Băng Long cỡ nhỏ.
Răng răc răng rắc răng rắc.
Vô số tiếng băng đông cứng lại vang lên, khí lưu băng tinh xoay tròn rất nhanh, lập tức tạo thành những bức tường băng dày đặc, lập tức đóng băng Tần Phàm hắn, khiến hắn biến thành một khối băng điêu.
Một chiêu này chính là hậu chiêu của Băng Tuyết Cuồng Long đả bại Mạc Y vừa rồi, bởi vì Mạc Y sớm nhận thua nên hắn cũng chưa dùng đến.
- Tần Phàm, ngươi rất không tồi, nhưng đáng tiếc là ngôi vị quán quân Thiên Tài Chiến lần này thuộc về ta. Lúc này ta cũng không giết ngươi, bất quá lần sau thì không như vậy đâu.
Nhìn TẦn Phàm đã hoàn toàn đông cứng lại thành băng điêu trước mắt, khóe miệng Dịch Khuyết hơi có chút giương lên, nói ra.
- Tần Phàm vẫn bại...
Trông thấy một màn này, thanh âm tiếc hận không khỏi vang lên trên quảng trường Thần Điện.
- Bất quá cũng may, lúc này Dịch Khuyết không giết hắn, với thiên phú của Tần Phàm thì lần Thiên Tài Chiến sau, ngôi vị đệ nhất không thuộc về hắn thì về ai?
Cũng có người âm thầm may mắn thay cho Tần Phàm.
- Tần Phàm...
Mà ngay cả Thái Hiên một mực tin tưởng vững chắc Tần Phàm sẽ đạt thắng lợi cuối cùng lúc này cũng có chút lộ ra vẻ thất vọng.
Tựa hồ là đại cục đã định rồi.
Thế nhưng vào lúc này, một thanh âm thanh thúy bỗng nhiên vang lên trên đỉnh Tử Cấm, tất cả mọi người trên quảng trường Thần Điện đều kinh người vì bị tiếng nổ này tác động, tất cả ánh mắt đều chăm chú nhìn lên màn sáng.
- Cũng chưa chắc đâu.
Một thanh âm nhàn nhạt từ khối "băng điêu" kia truyền ra, đồng thời nhiệt độ trên đài quyết chiến lập tức tăng lên hơn 100 độ, trở nên vô cùng nóng bức.
- Hô!
Hai vầng sán chói mắt hiện lên, băng tuyết tan rã, đôi cảnh Chu Tước triển khai ra, Tần Phàm giống như Hỏa Thần dần dần lộ ra thân hình, xuất hiện trở lại trước mắt chúng nhân.
Chiến đài trên đỉnh Tử Cấm, thân ảnh màu xanh phá băng mà ra ngạo nghễ đứng thẳng, năng lượng màu đỏ nóng bỏng như thực chất giống như tựa cặp cánh màu đỏ kia không ngừng chảy ra, cuối cùng quấn quanh bóng người màu xanh kia, điên cuồng xoay tròn, tựa hồ khiến thân hình của hắn cao lớn y vũ thêm vài phần.
Sau khi thoát khỏi trói buộc của băng tuyết, Tần Phàm bình tĩnh liếc nhìn Dịch Khuyết ở đối diện, sau đó khẽ động đôi cánh Chu Tước sau lưng một cái, một cỗ năng lượng nóng bỏng cuồng bạo lập tức bị dẫn động, năng lượng màu đỏ này liền điên cuồng xoay tròn, một cơn gió nỏng bóng đột ngột hiện lên, lập tức mang tất cả hướng ra bốn phương tám hướng.
Tất cả băng tuyết đều bay múa cực độ, lúc này dù dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được băng tuyết tan rã trong thời gian cực ngắn, toàn bộ tuyết đều biến thành nước, sau đó bị cỗ năng lượng nóng bỏng kia làm bốc hơi sạch sẽ.
Vài giây đồng hồ trước, trên đỉnh Tử Cấm vẫn là trời đông giá rét, giống như là cực bắc của địa cầu nhưng chỉ trong nháy mắt đã biến thành lò bát quái, nỏng bỏng như dung nham chốn địa ngục.
Lúc này, Tần Phàm hoàn toàn triển khai cánh Chu Tước. Từ sau chuyến đi Nam hoang, tại hồ nham thạch nóng chảy kia, hắn càng lĩnh ngộ sâu hơn về ma chủng hỏa, khiến hắn có thể tự nhiên phát huy ra hỏa diễm cường đại của cánh Chu Tước này.
Ma chủng Chu Tước chính là ma chủng Hỏa, trời sinh có năng lực khống chế lửa một cách tuyệt đối, hơn nữa bên trong ma chủng còn ẩn chứa năng lượng mồi lửa, vừa rồi sau khi bạo phát ra hoàn toàn thì Liệt diễm của Chu Tước liền cải biến và khống chế nhiệt độ trên đài quyết chiến này.
Mà theo vầng sáng màu đỏ kia lập lòe cả màn ảnh, hào quang do Chu Tước thiêu đốt cũng phóng đến màn hình bên ngoài quảng trường Thần Điện, khiến ánh mắt của mọi người quan sát trên quảng trường Thần Điện đều đỏ bừng lên.
Trên thực tế, chiến trường Thiên Tài Chiến lần này chính là tổ chức ở một không gian đặc thù. Tuy trên đỉnh Tử CẤm lúc này như có mặt trời nóng rực bắn hào quang ra tứ phía nhưng mọi người trên quảng trường Thần Điện lại không bị ảnh hưởng chút nào.
Bất quá, lúc này mọi người như có một loại ảo giác.
Cặp cánh Chu Tước sau lưng Tần Phàm phát ra nhiệt lượng tựa hồ tràn ra màn sáng, tựa hồ như ảnh hưởng đến toàn bộ quảng trường Thần Điện khiến tất cả mọi người không khỏi cảm thấy nóng rực trong lòng.
Vốn trông thấy cả người Tần PHàm đã bị đóng thành băng điêu, tất cả mọi người cho rằng Tần Phàm đã thua nhưng khi trông thấy một màn này thì mọi người biết rõ Tần Phàm không thua mà còn bộc lộ ra thực lực mạnh hơn nữa.
/1830
|