- Xem ra ngươi lại trở nên thêm mạnh mẽ!
Tần Thiên Hoành nhìn bốn đầu hư ảnh thật lớn hiển hiện sau lưng Tần Phàm, đồng tử hắn co rút lại, biểu tình vốn chưa từng biến hóa vào lúc này đã xuất hiện tia dao động chỉ lướt qua trong nháy mắt.
Hắn nhìn thấy trong bốn đầu hư ảnh có ma chủng Thanh Long!
Điều này đại biểu cho điều gì, hắn thập phần rõ ràng.
- Như nhau như nhau!
Thanh âm trong miệng Tần Phàm chậm rãi phun ra, sau đó bước tới trước một bước, hắn cũng nhìn thấy được chút biểu tình biến hóa của Tần Thiên Hoành, hắn biết rốt cục mình đã có thể ảnh hưởng tới đối phương.
- Tần Phàm, lần này ta vâng lệnh mà đến, không giết chết ngươi ta sẽ không trở về Kiền Kinh, giữa chúng ta chỉ có thể có một người còn sống, ta biết trên người ngươi có rất nhiều thủ đoạn, nhưng lần này ta nhất định phải giết chết ngươi!
Tần Thiên Hoành hít sâu một hơi, đem toàn bộ suy nghĩ đều trấn áp xuống dưới, sau đó hắn chậm rãi rút ra thanh trường kiếm màu bạc mang theo bên hông.
Nhất thời giống như thái dương thăng lên khỏi mặt biển, ánh sáng chiếu rọi cả không trung!
Kiếm khí như nước, trong khu rừng rậm truyền tới thanh âm tiếng kiếm khí rít gió xuyên toa không ngừng.
Ngay từ lúc Tần Thiên Hoành rút ra thanh kiếm, hắn đã hoàn toàn biến thành nhân kiếm hợp nhất, thân thể cùng thanh kiếm giống như liên kết thành một thể, khí tức cùng lực lượng đều phù hợp hoàn toàn, kéo dài liên miên, dây dưa không dứt.
Kỳ tích chi kiếm, thân thể là kiếm!
Lúc này kỳ tích chi kiếm, thân mình chẳng khác gì một thanh kiếm sắc bén, mỗi một ánh mắt mỗi một hô hấp, mỗi thanh âm động tác đều mang theo kiếm đạo chân ý, phảng phất giống như sa vào lốc xoáy kiếm khí, mỗi một tấc thân thể đều sẽ bị trộn thành mảnh vụn.
- Ta còn chưa thể để cho ngươi sử dụng trọng kiếm sao?
Lúc này nhìn thấy Tần Thiên Hoành rút ra ngân sắc trường kiếm, trong miệng Tần Phàm thản nhiên hỏi thăm. Hắn từng cùng Tần Thiên Hoành quyết đấu qua hai lần, biết đối phương còn có một thanh hắc sắc trọng kiếm càng thêm lợi hại.
Kiếm gọi Hắc Phong, đại kiếm vô phong.
- Hiện tại ta, cũng chỉ còn lại một thanh kiếm, đó là chính mình!
Thanh âm của Tần Thiên Hoành sắc bén như kiếm lúc này mơ hồ truyền đến, tiếp theo kiếm khí trên thân thể hắn thét dài, bay thẳng vân không.
Kiếm ý băng sương, không vui không bi không chút lưu tình.
Hắn chính là kiếm, sử dụng loại kiếm nào cũng không có gì khác nhau.
Kiếm xuất, kiếm khí tung hoành, tràn ngập trong thiên địa, kiếm khí chung quanh không ngừng tàn sát thiên địa nguyên khí khắp bốn phía, đem cả mảnh đất đều biến thành lĩnh vực của kiếm, bên trong có vô số kiếm thể huyễn hóa, mà Tần Thiên Hoành chính là thanh kiếm lớn nhất!
Hắn là thánh giả của kiếm, là vương kiếm, toàn bộ kiếm đều chỉ làm nổi bật chính hắn, toàn bộ kiếm chỉ theo ý chí của hắn mà động!
- Ta hiểu!
Trong lòng Tần Phàm không khỏi chợt rùng mình. Một câu này của Tần Thiên Hoành đã cho hắn biết đối phương lý giải về kiếm đạo đã vượt hơn lần gặp cuối cùng, hơn nữa trong thiên địa tràn ngập kiếm ý vượt hơn ngày trước, vượt hơn nhiều tới mức không sao so sánh nổi.
Bất quá Tần Phàm cũng đã không còn như ngày xưa!
- Thanh Long Tham Trảo!
Ngay sau đó, Tần Phàm cũng không còn chút do dự, khí thế toàn thân bỗng nhiên ngưng tụ, hư ảnh Thanh Long ma tôn đang trấn áp nguyên khí khắp chung quanh vào lúc này chợt chấn động mạnh, một tiếng long ngâm vang rền khắp nơi.
Nương theo sau Thanh Long Tâm mạnh mẽ nhảy lên, cánh tay hắn duỗi về phía trước, quyền xuất! Đồng thời liền nhìn thấy một móng vuốt cực lớn bỗng nhiên xuất hiện ngay giữa hư không!
Nhất thời, trời đất tối đen, gió giục mây vần!
Thanh Long chân khí đỉnh cấp lấy một loại tư thế vương giả phá vỡ kiếm khí tung hoành, sau đó dùng một loại uy thế bao trùm trời đất, long trảo thật lớn từ trời cao giáng xuống, trực tiếp đổ ập xuống chỗ Tần Thiên Hoành.
Thanh Long Tham Trảo, hủy thành diệt đô!
- Xem ra đầu viễn cổ mãnh thú quả nhiên có quan hệ với ngươi, ngày hôm đó xem ra ngươi đã thành công trấn áp cùng luyện hóa được nó!
Chứng kiến Tần Phàm xuất ra chiêu vũ kỹ kia, hai mắt Tần Thiên Hoành ngưng tụ, ngân sắc trường kiếm trong tay hướng lên bầu trời thong thả đâm ra!
Kiếm vừa xuất, giống như ánh sáng của đom đóm trong đêm.
Nhưng ngay tiếp theo, kiếm khí chạy chồm chỉ trong nháy mắt đã phóng lớn, tựa như ngân hà đổ xuống, mũi nhọn khôn cùng.
Kiếm quang băng xương lợi hại chớp động, một loại khí tức hủy diệt vô cùng mạnh mẽ, khí tức trực tiếp thẳng hướng móng vuốt khổng lồ, phá vỡ toàn bộ mây mù, trực tiếp cùng móng vuốt chạm vào chung một chỗ.
- Oanh!
Một kiếm khí thế không thể đỡ, không gì không phá được, chỉ trong nháy mắt một kiếm của Tần Thiên Hoành đã đem Thanh Long Tham Trảo chém thành hư vô.
Lần đầu giao kích, Tần Phàm rơi xuống hạ phong.
Một màn này kỳ thật Tần Phàm đã có thể dự liệu trước, hắn chỉ muốn thử xem rốt cục Tần Thiên Hoành lợi hại tới mức độ nào mà thôi. Hiện tại thử nghiệm một lần, hắn đối với thực lực của kỳ tích chi kiếm đã có hiểu biết nhất định.
Chỉ một chiêu này tương đương thực lực tam cấp võ thánh, tứ cấp cốt thánh, một kiếm phá vỡ Thanh Long Tham Trảo, thực lực hiện tại của Tần Thiên Hoành so với trong dự tính của hắn còn mạnh hơn một ít, tin tưởng tứ cấp võ thánh bình thường căn bản không thể so sánh được với hắn.
- Tứ nguyên hợp nhất, Vạn Ngưu Trùng Chàng!
Bởi vì trong lòng có chuẩn bị, cho nên mặc dù trong lòng Tần Phàm ngưng trọng, nhưng không tính là quá mức kinh ngạc. Tiếp theo hắn cũng không hề dừng lại, chỉ mạnh mẽ hít sâu một hơi, lại oanh một quyền về phía trước.
Quyền xuất, như cuồng phong khởi động, trăng sao chuyển dời!
Một cỗ khí tức dữ dằn quấy lên không khí chung quanh, từng tiếng xé gió chói tai đồng thời tràn tới, từng vòng hư không gợn sóng lan tràn khuếch tán, xu thế chưa từng có từ trước tới nay, phảng phất như xuyên phá núi non!
- Hống…
Hư ảnh tứ đại ma tôn sau lưng Tần Phàm lúc này phát ra ba động huyền diệu, tiếng gầm rú thật lớn lập tức từ trong hư không truyền ra, thanh chấn khắp nơi, rung động bát hoang!
Sau đó liền nhìn thấy một đầu tứ sắc man ngưu cao lớn nguy nga từ trong hư không bước ra.
Trên thân thể man ngưu lóe sáng thanh sắc hào quang, hỏa diễm đỏ rực, lại bao phủ lam sắc thủy băng, huyền hoàng hậu thổ, bốn loại màu sắc giao nhau tản ra hào quang chói mắt.
Nguyên khí trong phạm vi tám trăm thước chẳng khác gì biển cả đổ xuống, trút lên trên thân thể man ngưu, năng lượng ba động nhìn qua vô cùng rung động.
Tần Phàm đánh ra một quyền, vạn ngưu rít gào, sơn lâm chấn rung! Chín trăm chín mươi chín trọng lực ngưng tụ thành một, khí tức càng thêm lớn mạnh, như xuyên phá cả bầu trời.
Lực lượng cực hạn làm cả không khí không chịu nổi trọng áp, không gian nứt vỡ không ngừng xuất hiện, toàn bộ cây cối đất đá trong phạm vi mấy trăm thước đều bị chấn thành dập nát.
- Tứ nguyên hợp nhất, kỳ tích chi tử quả nhiên không thể so sánh giống người bình thường!
Tần Thiên Hoành nhìn thấy đầu tứ sắc man ngưu xuất hiện, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Tần Thiên Hoành nhìn bốn đầu hư ảnh thật lớn hiển hiện sau lưng Tần Phàm, đồng tử hắn co rút lại, biểu tình vốn chưa từng biến hóa vào lúc này đã xuất hiện tia dao động chỉ lướt qua trong nháy mắt.
Hắn nhìn thấy trong bốn đầu hư ảnh có ma chủng Thanh Long!
Điều này đại biểu cho điều gì, hắn thập phần rõ ràng.
- Như nhau như nhau!
Thanh âm trong miệng Tần Phàm chậm rãi phun ra, sau đó bước tới trước một bước, hắn cũng nhìn thấy được chút biểu tình biến hóa của Tần Thiên Hoành, hắn biết rốt cục mình đã có thể ảnh hưởng tới đối phương.
- Tần Phàm, lần này ta vâng lệnh mà đến, không giết chết ngươi ta sẽ không trở về Kiền Kinh, giữa chúng ta chỉ có thể có một người còn sống, ta biết trên người ngươi có rất nhiều thủ đoạn, nhưng lần này ta nhất định phải giết chết ngươi!
Tần Thiên Hoành hít sâu một hơi, đem toàn bộ suy nghĩ đều trấn áp xuống dưới, sau đó hắn chậm rãi rút ra thanh trường kiếm màu bạc mang theo bên hông.
Nhất thời giống như thái dương thăng lên khỏi mặt biển, ánh sáng chiếu rọi cả không trung!
Kiếm khí như nước, trong khu rừng rậm truyền tới thanh âm tiếng kiếm khí rít gió xuyên toa không ngừng.
Ngay từ lúc Tần Thiên Hoành rút ra thanh kiếm, hắn đã hoàn toàn biến thành nhân kiếm hợp nhất, thân thể cùng thanh kiếm giống như liên kết thành một thể, khí tức cùng lực lượng đều phù hợp hoàn toàn, kéo dài liên miên, dây dưa không dứt.
Kỳ tích chi kiếm, thân thể là kiếm!
Lúc này kỳ tích chi kiếm, thân mình chẳng khác gì một thanh kiếm sắc bén, mỗi một ánh mắt mỗi một hô hấp, mỗi thanh âm động tác đều mang theo kiếm đạo chân ý, phảng phất giống như sa vào lốc xoáy kiếm khí, mỗi một tấc thân thể đều sẽ bị trộn thành mảnh vụn.
- Ta còn chưa thể để cho ngươi sử dụng trọng kiếm sao?
Lúc này nhìn thấy Tần Thiên Hoành rút ra ngân sắc trường kiếm, trong miệng Tần Phàm thản nhiên hỏi thăm. Hắn từng cùng Tần Thiên Hoành quyết đấu qua hai lần, biết đối phương còn có một thanh hắc sắc trọng kiếm càng thêm lợi hại.
Kiếm gọi Hắc Phong, đại kiếm vô phong.
- Hiện tại ta, cũng chỉ còn lại một thanh kiếm, đó là chính mình!
Thanh âm của Tần Thiên Hoành sắc bén như kiếm lúc này mơ hồ truyền đến, tiếp theo kiếm khí trên thân thể hắn thét dài, bay thẳng vân không.
Kiếm ý băng sương, không vui không bi không chút lưu tình.
Hắn chính là kiếm, sử dụng loại kiếm nào cũng không có gì khác nhau.
Kiếm xuất, kiếm khí tung hoành, tràn ngập trong thiên địa, kiếm khí chung quanh không ngừng tàn sát thiên địa nguyên khí khắp bốn phía, đem cả mảnh đất đều biến thành lĩnh vực của kiếm, bên trong có vô số kiếm thể huyễn hóa, mà Tần Thiên Hoành chính là thanh kiếm lớn nhất!
Hắn là thánh giả của kiếm, là vương kiếm, toàn bộ kiếm đều chỉ làm nổi bật chính hắn, toàn bộ kiếm chỉ theo ý chí của hắn mà động!
- Ta hiểu!
Trong lòng Tần Phàm không khỏi chợt rùng mình. Một câu này của Tần Thiên Hoành đã cho hắn biết đối phương lý giải về kiếm đạo đã vượt hơn lần gặp cuối cùng, hơn nữa trong thiên địa tràn ngập kiếm ý vượt hơn ngày trước, vượt hơn nhiều tới mức không sao so sánh nổi.
Bất quá Tần Phàm cũng đã không còn như ngày xưa!
- Thanh Long Tham Trảo!
Ngay sau đó, Tần Phàm cũng không còn chút do dự, khí thế toàn thân bỗng nhiên ngưng tụ, hư ảnh Thanh Long ma tôn đang trấn áp nguyên khí khắp chung quanh vào lúc này chợt chấn động mạnh, một tiếng long ngâm vang rền khắp nơi.
Nương theo sau Thanh Long Tâm mạnh mẽ nhảy lên, cánh tay hắn duỗi về phía trước, quyền xuất! Đồng thời liền nhìn thấy một móng vuốt cực lớn bỗng nhiên xuất hiện ngay giữa hư không!
Nhất thời, trời đất tối đen, gió giục mây vần!
Thanh Long chân khí đỉnh cấp lấy một loại tư thế vương giả phá vỡ kiếm khí tung hoành, sau đó dùng một loại uy thế bao trùm trời đất, long trảo thật lớn từ trời cao giáng xuống, trực tiếp đổ ập xuống chỗ Tần Thiên Hoành.
Thanh Long Tham Trảo, hủy thành diệt đô!
- Xem ra đầu viễn cổ mãnh thú quả nhiên có quan hệ với ngươi, ngày hôm đó xem ra ngươi đã thành công trấn áp cùng luyện hóa được nó!
Chứng kiến Tần Phàm xuất ra chiêu vũ kỹ kia, hai mắt Tần Thiên Hoành ngưng tụ, ngân sắc trường kiếm trong tay hướng lên bầu trời thong thả đâm ra!
Kiếm vừa xuất, giống như ánh sáng của đom đóm trong đêm.
Nhưng ngay tiếp theo, kiếm khí chạy chồm chỉ trong nháy mắt đã phóng lớn, tựa như ngân hà đổ xuống, mũi nhọn khôn cùng.
Kiếm quang băng xương lợi hại chớp động, một loại khí tức hủy diệt vô cùng mạnh mẽ, khí tức trực tiếp thẳng hướng móng vuốt khổng lồ, phá vỡ toàn bộ mây mù, trực tiếp cùng móng vuốt chạm vào chung một chỗ.
- Oanh!
Một kiếm khí thế không thể đỡ, không gì không phá được, chỉ trong nháy mắt một kiếm của Tần Thiên Hoành đã đem Thanh Long Tham Trảo chém thành hư vô.
Lần đầu giao kích, Tần Phàm rơi xuống hạ phong.
Một màn này kỳ thật Tần Phàm đã có thể dự liệu trước, hắn chỉ muốn thử xem rốt cục Tần Thiên Hoành lợi hại tới mức độ nào mà thôi. Hiện tại thử nghiệm một lần, hắn đối với thực lực của kỳ tích chi kiếm đã có hiểu biết nhất định.
Chỉ một chiêu này tương đương thực lực tam cấp võ thánh, tứ cấp cốt thánh, một kiếm phá vỡ Thanh Long Tham Trảo, thực lực hiện tại của Tần Thiên Hoành so với trong dự tính của hắn còn mạnh hơn một ít, tin tưởng tứ cấp võ thánh bình thường căn bản không thể so sánh được với hắn.
- Tứ nguyên hợp nhất, Vạn Ngưu Trùng Chàng!
Bởi vì trong lòng có chuẩn bị, cho nên mặc dù trong lòng Tần Phàm ngưng trọng, nhưng không tính là quá mức kinh ngạc. Tiếp theo hắn cũng không hề dừng lại, chỉ mạnh mẽ hít sâu một hơi, lại oanh một quyền về phía trước.
Quyền xuất, như cuồng phong khởi động, trăng sao chuyển dời!
Một cỗ khí tức dữ dằn quấy lên không khí chung quanh, từng tiếng xé gió chói tai đồng thời tràn tới, từng vòng hư không gợn sóng lan tràn khuếch tán, xu thế chưa từng có từ trước tới nay, phảng phất như xuyên phá núi non!
- Hống…
Hư ảnh tứ đại ma tôn sau lưng Tần Phàm lúc này phát ra ba động huyền diệu, tiếng gầm rú thật lớn lập tức từ trong hư không truyền ra, thanh chấn khắp nơi, rung động bát hoang!
Sau đó liền nhìn thấy một đầu tứ sắc man ngưu cao lớn nguy nga từ trong hư không bước ra.
Trên thân thể man ngưu lóe sáng thanh sắc hào quang, hỏa diễm đỏ rực, lại bao phủ lam sắc thủy băng, huyền hoàng hậu thổ, bốn loại màu sắc giao nhau tản ra hào quang chói mắt.
Nguyên khí trong phạm vi tám trăm thước chẳng khác gì biển cả đổ xuống, trút lên trên thân thể man ngưu, năng lượng ba động nhìn qua vô cùng rung động.
Tần Phàm đánh ra một quyền, vạn ngưu rít gào, sơn lâm chấn rung! Chín trăm chín mươi chín trọng lực ngưng tụ thành một, khí tức càng thêm lớn mạnh, như xuyên phá cả bầu trời.
Lực lượng cực hạn làm cả không khí không chịu nổi trọng áp, không gian nứt vỡ không ngừng xuất hiện, toàn bộ cây cối đất đá trong phạm vi mấy trăm thước đều bị chấn thành dập nát.
- Tứ nguyên hợp nhất, kỳ tích chi tử quả nhiên không thể so sánh giống người bình thường!
Tần Thiên Hoành nhìn thấy đầu tứ sắc man ngưu xuất hiện, trong lòng không khỏi trầm xuống.
/1830
|