Cao Phong đối với Chu Bằng không muốn giải bầy tâm sự, lòng cảm thấy không thoải mái, và cũng không muốn nói chuyện nhiều với anh em Chương Thị, nên nói: “Chương gia hai vị huynh đệ, chắc là vì mừng thọ Hoa lão trang chủ nên mới tới Lạc Dương? Nếu là như vậy, chúng ta cùng đi chung về Thúy Trúc trang nhé?”
Chương Lập nói: “Anh em chúng tôi đúng là vì mừng thọ Hoa lão gia mà đến, chỉ là còn có một chút việc riêng cần giải quyết, do đó hôm nay không thể cùng đi chung về Thúy Trúc trang được.” Hai tay vái chào, lại nói tiếp: “Cao đại hiệp, Lăng cô nương, chúng tôi tạm thời cáo biệt, ngày mai sẽ gặp lại ở Thúy Trúc trang!”
Cao Phong và Hoa Hương Lăng lên tiếng đáp lễ.
Sau khi anh em Chương Thị đi rồi, Hoa Hương Lăng bèn căn dặn đám nô bộc đánh xe chuyển đồ mua sắm trở về trang, Hoa Tàng Diễm đi bên cạnh hỏi Cao Phong về nguyên nhân đánh nhau giữa Chu Bằng và anh em Chương Thị, Cao Phong cứ theo sự thực kể ra.
Hoa Tàng Diễm suy nghĩ một chút rồi nói: “Đôi bên chỉ vì một chút việc nhỏ nhoi đó, suýt nữa đã tạo thành lưỡng bại câu thương, thật là không đáng.”
Hoa Hương Lăng nói: “Trong võ lâm có rất nhiều mối hận thù lớn, bắt đầu đều là từ chuyện nhỏ mà khơi ra, do đó cháu nhất thiết phải ghi nhớ, làm bất cứ việc gì cũng cần thận trọng, suy nghĩ kỹ hậu quả trước khi làm, sau đó dùng phương pháp thích hợp để giải quyết vấn đề, thì sẽ thu được kết quả đúng như mình mong muốn. Phải tránh tính bao đồng, thì mới ngăn ngừa được nhiều chuyện phiền phức không cần thiết.”
Hoa Tàng Diễm gật đầu nói: “Đúng vậy, thưa tiểu cô, Diễm nhi nhất định sẽ ghi nhớ lời của cô trong lòng.”
Hoa Hương Lăng cười nói: “Lời của cháu nếu là do Vân Tàng nói thì ta mới hoàn toàn tin, nhưng từ trong miệng cháu nói ra thì ta phải giảm đi phân nửa.”
Hoa Tàng Diễm hừ nhẹ một tiếng: “Cô và cha mẹ cháu đều đối xử bất công với cháu, bất kể là việc gì, đều hướng về ca ca cháu!”
Hoa Hương Lăng kéo lấy tay nàng ta, dịu dàng nói: “Diễm nhi, cháu đã hiểu sai, điều này chẳng phải là tiểu cô bất công, bởi vì tính cháu hiếu động, ngang ngược và nóng nảy, nếu gặp việc gì cháu cũng suy nghĩ cân nhắc, thì kẻ làm tiểu cô này mới thực sự yên tâm nhiều.”
Hoa Tàng Diễm bỉu môi, bất chợt cô nàng nghĩ tới lúc cùng Cao Phong trên đường về Lạc Dương, đã thúc ép hắn giao đấu với Tuệ Lâm đại sư, bất giác mặt nàng ta nóng bừng, không kềm chế được đưa mắt lén nhìn Cao Phong.
Trong lúc mọi người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã tới trước cổng trang viện.
Đột nhiên ở trong trang có một tiếng kêu trong trẻo truyền ra: “Cao thúc thúc, tiểu cô, cô chú đã về rồi à!” Lời nói chưa dứt, người đó đã chạy như bay lại.
Cao Phong ngẩn đầu nhìn, thì ra đó là Hoa Vân Tàng.
Hoa Vân Tàng sắc mặt nghiêm túc, vừa đến gần, đã đưa mắt nhìn muội muội Hoa Tàng Diễm, rồi lại nhìn cô cô Hoa Hương Lăng, sau đó mới nói với Cao Phong: “Cao thúc thúc, xảy ra chuyện rồi, Thiếu Lâm Tự phái người tới tìm Tuệ Lâm đại sư.”
Cao Phong ngơ ngác nói: “Thiếu Lâm Tự phái người tới tìm Tuệ Lâm đại sư ư? chắc Tuệ Lâm đã có chuyện gì rồi?”
Hoa Vân Tàng nói: “Cụ thể cháu không được rõ, có vẻ như Tuệ Lâm đại sư hoàn toàn không có trở về, do đó bọn họ mới đi tìm kiếm.”
Hoa Hương Lăng nghe vậy không hiểu ra sao cả, bởi vì Cao Phong từ hôm đó đến nay không nói cho nàng biết việc hắn quyết đấu với Tuệ Lâm.
Hoa Tàng Diễm nghe xong, cảm thấy quá bất ngờ, nàng thầm hỏi không biết lão hòa thượng này đã xảy ra chuyện gì? chẳng lẽ bọn họ lại đi lạc!
Cao Phong suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Các người Thiếu Lâm tới là những ai?”
Hoa Vân Tàng nói: “Là ba vị tăng lữ trung niên thuộc hàng chữ Hư, bọn họ hiện đang chờ đợi thúc thúc trong phòng khách.”
Cao Phong thở dài thành tiếng: “Thế cũng tốt, chúng ta vào xem đã xảy ra chuyện gì.”
Khi vào khách sảnh, quả nhiên có ba vị tăng nhân Thiếu Lâm tuổi tác trung niên đang chờ đợi Cao Phong.
Hoa Xung đang đại diện chủ nhà tiếp khách, vội đứng lên giới thiệu, thì ra ba tăng nhân đó là đệ tử của Phục Hổ đường Thiếu Lâm, pháp danh là Hư Không, Hư Tâm và Hư Thắng.
Hư Không thân hình cao gầy, mục quang sáng rực, là đại đệ tử đứng hàng đầu chữ Hư, ông ta đợi Hoa Xung giới thiệu xong, nói với Cao Phong: “Cao thí chủ, mấy ngày trước ở Hứa Xương thành có phải thí chủ đã từng gặp qua sư bá Tuệ Lâm của tệ tự?”
Cao Phong gật đầu nói: “Đúng vậy, xác thực có gặp qua, ngoài Tuệ Lâm đại sư ra, còn có đệ tử tục gia Lưu Hàn Bách của quí phái nữa.”
Hết chương 83
Chương Lập nói: “Anh em chúng tôi đúng là vì mừng thọ Hoa lão gia mà đến, chỉ là còn có một chút việc riêng cần giải quyết, do đó hôm nay không thể cùng đi chung về Thúy Trúc trang được.” Hai tay vái chào, lại nói tiếp: “Cao đại hiệp, Lăng cô nương, chúng tôi tạm thời cáo biệt, ngày mai sẽ gặp lại ở Thúy Trúc trang!”
Cao Phong và Hoa Hương Lăng lên tiếng đáp lễ.
Sau khi anh em Chương Thị đi rồi, Hoa Hương Lăng bèn căn dặn đám nô bộc đánh xe chuyển đồ mua sắm trở về trang, Hoa Tàng Diễm đi bên cạnh hỏi Cao Phong về nguyên nhân đánh nhau giữa Chu Bằng và anh em Chương Thị, Cao Phong cứ theo sự thực kể ra.
Hoa Tàng Diễm suy nghĩ một chút rồi nói: “Đôi bên chỉ vì một chút việc nhỏ nhoi đó, suýt nữa đã tạo thành lưỡng bại câu thương, thật là không đáng.”
Hoa Hương Lăng nói: “Trong võ lâm có rất nhiều mối hận thù lớn, bắt đầu đều là từ chuyện nhỏ mà khơi ra, do đó cháu nhất thiết phải ghi nhớ, làm bất cứ việc gì cũng cần thận trọng, suy nghĩ kỹ hậu quả trước khi làm, sau đó dùng phương pháp thích hợp để giải quyết vấn đề, thì sẽ thu được kết quả đúng như mình mong muốn. Phải tránh tính bao đồng, thì mới ngăn ngừa được nhiều chuyện phiền phức không cần thiết.”
Hoa Tàng Diễm gật đầu nói: “Đúng vậy, thưa tiểu cô, Diễm nhi nhất định sẽ ghi nhớ lời của cô trong lòng.”
Hoa Hương Lăng cười nói: “Lời của cháu nếu là do Vân Tàng nói thì ta mới hoàn toàn tin, nhưng từ trong miệng cháu nói ra thì ta phải giảm đi phân nửa.”
Hoa Tàng Diễm hừ nhẹ một tiếng: “Cô và cha mẹ cháu đều đối xử bất công với cháu, bất kể là việc gì, đều hướng về ca ca cháu!”
Hoa Hương Lăng kéo lấy tay nàng ta, dịu dàng nói: “Diễm nhi, cháu đã hiểu sai, điều này chẳng phải là tiểu cô bất công, bởi vì tính cháu hiếu động, ngang ngược và nóng nảy, nếu gặp việc gì cháu cũng suy nghĩ cân nhắc, thì kẻ làm tiểu cô này mới thực sự yên tâm nhiều.”
Hoa Tàng Diễm bỉu môi, bất chợt cô nàng nghĩ tới lúc cùng Cao Phong trên đường về Lạc Dương, đã thúc ép hắn giao đấu với Tuệ Lâm đại sư, bất giác mặt nàng ta nóng bừng, không kềm chế được đưa mắt lén nhìn Cao Phong.
Trong lúc mọi người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc đã tới trước cổng trang viện.
Đột nhiên ở trong trang có một tiếng kêu trong trẻo truyền ra: “Cao thúc thúc, tiểu cô, cô chú đã về rồi à!” Lời nói chưa dứt, người đó đã chạy như bay lại.
Cao Phong ngẩn đầu nhìn, thì ra đó là Hoa Vân Tàng.
Hoa Vân Tàng sắc mặt nghiêm túc, vừa đến gần, đã đưa mắt nhìn muội muội Hoa Tàng Diễm, rồi lại nhìn cô cô Hoa Hương Lăng, sau đó mới nói với Cao Phong: “Cao thúc thúc, xảy ra chuyện rồi, Thiếu Lâm Tự phái người tới tìm Tuệ Lâm đại sư.”
Cao Phong ngơ ngác nói: “Thiếu Lâm Tự phái người tới tìm Tuệ Lâm đại sư ư? chắc Tuệ Lâm đã có chuyện gì rồi?”
Hoa Vân Tàng nói: “Cụ thể cháu không được rõ, có vẻ như Tuệ Lâm đại sư hoàn toàn không có trở về, do đó bọn họ mới đi tìm kiếm.”
Hoa Hương Lăng nghe vậy không hiểu ra sao cả, bởi vì Cao Phong từ hôm đó đến nay không nói cho nàng biết việc hắn quyết đấu với Tuệ Lâm.
Hoa Tàng Diễm nghe xong, cảm thấy quá bất ngờ, nàng thầm hỏi không biết lão hòa thượng này đã xảy ra chuyện gì? chẳng lẽ bọn họ lại đi lạc!
Cao Phong suy nghĩ một hồi rồi hỏi: “Các người Thiếu Lâm tới là những ai?”
Hoa Vân Tàng nói: “Là ba vị tăng lữ trung niên thuộc hàng chữ Hư, bọn họ hiện đang chờ đợi thúc thúc trong phòng khách.”
Cao Phong thở dài thành tiếng: “Thế cũng tốt, chúng ta vào xem đã xảy ra chuyện gì.”
Khi vào khách sảnh, quả nhiên có ba vị tăng nhân Thiếu Lâm tuổi tác trung niên đang chờ đợi Cao Phong.
Hoa Xung đang đại diện chủ nhà tiếp khách, vội đứng lên giới thiệu, thì ra ba tăng nhân đó là đệ tử của Phục Hổ đường Thiếu Lâm, pháp danh là Hư Không, Hư Tâm và Hư Thắng.
Hư Không thân hình cao gầy, mục quang sáng rực, là đại đệ tử đứng hàng đầu chữ Hư, ông ta đợi Hoa Xung giới thiệu xong, nói với Cao Phong: “Cao thí chủ, mấy ngày trước ở Hứa Xương thành có phải thí chủ đã từng gặp qua sư bá Tuệ Lâm của tệ tự?”
Cao Phong gật đầu nói: “Đúng vậy, xác thực có gặp qua, ngoài Tuệ Lâm đại sư ra, còn có đệ tử tục gia Lưu Hàn Bách của quí phái nữa.”
Hết chương 83
/150
|