Cho nên ngày người hiến tim chết, Mạc Quân cũng tiếp nhận phẫu thuật ghép tim.Thực ra trong khoảng thời gian trước đây, bệnh viện đã tìm được trái tim thích hợp để cấy ghép.Chỉ là đáng tiếc, độc tố trong cơ thể Mạc Quân còn chưa được loại bỏ, không thể phẫu thuật cấy ghép, cho nên kéo dài tới tận bây giờ.
Nhưng bây giờ, lại không cấy ghép cô sẽ chết.
Bởi vậy có thể tìm được trái tim thích hợp trong thời khắc mấu chốt, là chuyện hiếm có cỡ nào.Hách Yến Sâm nói rất đúng, cô nên nắm lấy cơ hội này, sau đó sống vì mình một lần.Chuyện gì cũng không cần nghĩ, chỉ đơn thuần sống vì mình một lần là được.Cho nên sau khi kết thúc phẫu thuật, Mạc Quân đã muốn tìm chỗ trải qua tháng ngày còn lại.Ở bệnh viện, Mạc Quân tĩnh dưỡng trọn vẹn hai tháng, mãi đến khi bác sĩ xác định cô không thành vấn đề, mới có thể xuất viện.Mà trong hai tháng này, Hách Yến Sâm vẫn luôn chưa từng xuất hiện...Một tháng trước, luật sư của Hách Yến Sâm cầm thỏa thuận ly hôn cho cô ký tên, Mạc Quân và anh đã không còn bất cứ quan hệ gì.
Cô dự định quên anh từ lâu, nhưng không biết vì sao, cô luôn không hiểu sao lại rơi lệ.Mỗi lần nhớ tới ba chữ “Hách Yến Sâm”, không hiểu sao trái tim cô lại đau đớn.Mạc Quân vốn cho rằng cô sớm đã luyện ra bản lĩnh máu lạnh, không ngờ tới đến bây giờ ngay cả một người đàn ông đều không bỏ xuống được.Nhưng cô không phải là loại phụ nữ không quả quyết, tất cả những người phụ cô, thương tổn cô, cô sẽ không lưu lại chút kỷ niệm nào.
Vì hoàn toàn quên đi Hách Yến Sâm, vừa ra viện, Mạc Quân quyết định rời khỏi nước Z, cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người.Cô một mình đến sống ở quốc gia xinh đẹp yên bình, không, không phải một mình, còn có Tiểu Mạc, cậu bé vẫn luôn ở bên cô.Mạc Quân cảm thấy, đời này chỉ cần đứa bé và cô là đủ.
Còn những người khác, đặc biệt là Hách Yến Sâm, đời này cô không muốn gặp lại anh nữa.Nhưng cô không ngờ tới, chỉ mới qua một năm, người của Hách Yến Sâm tìm được cô, cũng mang tới một tin không ngờ tới.“Mợ chủ, chúng tôi không thể không nói một tin rất trầm trọng cho cô, cậu chủ anh ấy...!Bởi vì tai nạn xe, nên đã qua đời.” Thương Thạch là trợ thủ trung thành nhất bên cạnh Hách Yến Sâm, Mạc Quân biết anh ta, anh ta trung thành với Hách Yến Sâm tới mức có thể đi chết.Cho nên anh ta tuyệt đối không đùa cô...Mà đường đường là nam nhi bảy thước, lúc này anh ta cũng khó che giấu đau khổ, đôi mắt đỏ bừng.“Bởi vì khi còn sống cậu chủ không làm thủ tục ly hôn, cho nên hai người vẫn là vợ chồng.
Cậu chủ không có con nối dõi, bởi vậy dựa theo quy định của pháp luật, tất cả tài sản của anh ấy đều chuyển sang cho cô.
Tôi đã mang tới tất cả hợp đồng chuyển nhượng, cô xem qua đi...!Từ nay về sau, tôi sẽ phụ tá cô giống như phụng dưỡng cậu chủ, tuyệt đối sẽ trung thành với cô...” Đau đớn nói tới đây, cuối cùng Thương Thạch không nhịn được cúi đầu chảy nước mắt.Mạc Quân ngồi trên ghế sô pha sát bên cửa sổ, từ đầu tới đuôi, đôi mắt vẫn luôn ở trạng thái mông lung.Nghe Thương Thạch nói xong, cô ngơ ngác nhận lấy hợp đồng chuyển nhượng tài sản, nhìn thấy tờ đầu tiên, chính là đơn thỏa thuận ly hôn cô ký lúc trước.Chỗ ghi tên, chỉ có tên mình cô.Hách Yến Sâm không ký tên, suốt một năm qua, anh đều không ký tên...Sau đó, tất cả đều là chuyển nhượng tài sản, toàn bộ tài sản của anh đều chuyển cho cô.Đầu óc Mạc Quân trống rỗng nhìn toàn bộ, cho đến cuối cùng không còn một chút sức lực, toàn bộ hợp đồng đều rơi xuống đất..
/5
|