Kiều Hi cũng đi qua, thì nhìn thấy trên cái bảng trắng không biết từ lúc nào đã được viết chữ chi chít, nhưng dòng chữ kia uốn lượn như rồng bay, phượng múa, nét chữ mạnh mẽ có lực, giống y hệt như Cố Viêm Chi rất kiêu căng cuồng ngạo.
Nhưng mà những dòng chữ kia lại càng giống như một bản phác thảo chi tiết: Phụ nữ, 18-25 tuổi, tướng mạo bình thường, khuôn mặt bình thường, mũi tẹt, đầu bình thường, người hơi gầy, sống ở gần đây, phạm vi nhỏ hơn thì có thể đang ở khu dân cư hạng sang mà Tần Ngu đang ở, thường xuyên ra vào nơi gây án; tính cách của cô ta liều lĩnh, cũng có chút tỉ mỉ, trước khi gây án quan sát rất kỹ, gây án một cách rất tự nhiên, cần phải có nhiều kinh nghiệm gây án; khả năng bắt chước của cô ta rất nhanh, hám tài, thường xuyên ra vào những nhà hàng hạng sang; tay chân linh hoạt, dáng người nhẹ nhàng, thân phận - - sát thủ!
“Đây là…” Nhìn bản phác thảo trước mặt, Kiều Hi lập tức ném chuyện vừa rồi sang một bên, vẻ mặt nghi vấn nhìn về phía Cố Viêm Chi.
“Bản phác thảo tội phạm sơ bộ.” Cố Viêm Chi khẽ mỉm cười.
Kiều Hi nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Cố Viêm Chi, khẽ lâm vào trầm tư. Sự miêu tả của anh, khiến cho trong đầu của cô hiện ra hình tượng của một người phụ nữ như vậy - - dường như cô ta là một người phụ nữ rất bình thường sống trong thành phố này, có cuộc sống bình thường, nhưng mà phương thức phạm tội lại bị Cố Viêm Chi phác hoạ rất sống động.
Thế nhưng, tại sao Cố Viêm Chi lại đưa ra được những kết luận như vậy?
“Tôi có thắc mắc.” Kiều Hi ngẩng đầu nhìn Cố Viêm Chi đang nhàn nhã đứng bỏ tay trong túi quần.
Cố Viêm Chi ngoảnh đầu lại nhìn, ánh mắt rơi vào trên mặt của Kiều hi, ánh mắt chuyên tâm, đôi môi khẽ mím lại, vẻ mặt đang tìm tòi một cách nghiêm túc.
Trên khuôn mặt của anh thoáng hiện ra sự vui vẻ, cầm lấy chiếc bút màu đen gõ theo tiết tấu lên trên bảng trắng, “Điều thứ nhất, giới tính, độ tuổi của cô ta và vẻ bề ngoài của cô ta là cơ sở mấu chốt để cô ta giả dạng thành Tần Ngu, một người đàn ông, một người quá lớn tuổi hoặc là một người có vẻ bề ngoài quá khác với Tần Ngu nếu như đóng giả thành Tần Ngu thì nhất định sẽ có rất nhiều sơ hở.”
“Vẻ bề ngoài bình thường hình như không có chút quan hệ nào tới việc đóng giả?” Kiều Hi đưa tay lên gõ vào chiếc bảng trắng.
“Tướng mạo bình thường thì dễ dàng trà trộn vào trong đám người, nếu như người phụ nữ này có gương mặt xinh đẹp lại thường xuyên xuất hiện xung quanh Tần Ngu, thì ít nhiều gì, Tần Ngu sẽ chú ý tới người phụ nữ này, nhưng mà cô ấy không có, như vậy chứng minh là người phụ nữ này có tướng mạo bình thường, không khiến cho người ta có ấn tượng sâu sắc.”
Kiều Hi nhướn mày, chỉ đơn giản như vậy?
Cố Viêm Chi nói tiếp, Điều thứ hai, từ băng ghi hình và những ghi chép điều tra thì không khó để phát hiện khi hung thủ gây án thì hành động cực kỳ tự nhiên, không có chút khẩn trương khác thường nào, thậm chí cô ta còn biết lắng nghe vào trao đổi với cô giáo của người bị hại, điều này nói lên kinh nghiệm gây án của cô ta không chỉ một lần, hơn nữa khả năng bắt chước và năng lực trao đổi đều rất điêu luyện.”
“Phong thái của cô ta và mẹ người bị hại cũng rất giống nhau, điều này chắc chắn phải trải qua một thời gian quan sát rất lâu, cho nên mới nói rất có thể cô ta đã ẩn náu ở bên cạnh của mẹ người bị hại, cô ta rất cẩn thận, lúc gây án đi qua đi lại để thăm dò.”
Tính cách liều lĩnh. Trong camera giám sát, cô ta không chỉ một lầm mỉm cười vào ống kính, ánh mắt rõ ràng hiện lên sự khinh thường, lúc nhìn lên rõ ràng giống như cảm giác khiêu khích, tính cách của cô ta cũng rất thích khoe khoang.”
“Hám tài. Cuồng vọng tự đại như vậy lại là người phụ nữ có kinh nghiệm tác chiến sẽ không dễ dàng bị người khác chi phối, nếu cô ta được thuê giết người, điều hấp dẫn cô ta nhất tất nhiên sẽ là khoản thù lao kếch xù, mà khoản thù lao kếch xù này thì đồng nghĩa với việc chất lượng cuộc sống của cô ta sẽ tương đối cao, nơi mà cô ta ra vào phần lớn sẽ là những nơi xa hoa.”
“Còn thân phận của cô ta, người của cô ta mặc dù gầy gò nhưng lại đủ nhẹ nhàng và rắn chắc, quần áo cô ta mặc ở chỗ khuỷu tay, đầu gối, ống tay áo một số vị trí đó đều bị mài mòn điều đó có nghĩa là những vị trí này thường xuyên dùng tới, hơn nữa độ mạnh của bước chân và cách mở chốt cửa xe đều thể hiện bản lĩnh của cô ta, mặt khác điều đáng lưu ý nữa chính là…” Cố Viêm Chi dừng lại một chút, ánh mắt rơi vào tay của Kiều Hi, “Cô ta và em giống nhau, lòng bàn tay chỗ ngón trỏ có vết chai, cái đó là do thường xuyên dùng súng nên mới có.”
“Ở nước ta, người có thể dùng súng chỉ có cảnh sát, thân phận của cô ta không phải là cảnh sát, vậy đáp án chỉ có một…”
“Cô ta là sát thủ!” Sắc mặt của Kiều Hi đông cứng lại tiếp lời. Mặc dù đã phá được không biết bao nhiêu
Nhưng mà những dòng chữ kia lại càng giống như một bản phác thảo chi tiết: Phụ nữ, 18-25 tuổi, tướng mạo bình thường, khuôn mặt bình thường, mũi tẹt, đầu bình thường, người hơi gầy, sống ở gần đây, phạm vi nhỏ hơn thì có thể đang ở khu dân cư hạng sang mà Tần Ngu đang ở, thường xuyên ra vào nơi gây án; tính cách của cô ta liều lĩnh, cũng có chút tỉ mỉ, trước khi gây án quan sát rất kỹ, gây án một cách rất tự nhiên, cần phải có nhiều kinh nghiệm gây án; khả năng bắt chước của cô ta rất nhanh, hám tài, thường xuyên ra vào những nhà hàng hạng sang; tay chân linh hoạt, dáng người nhẹ nhàng, thân phận - - sát thủ!
“Đây là…” Nhìn bản phác thảo trước mặt, Kiều Hi lập tức ném chuyện vừa rồi sang một bên, vẻ mặt nghi vấn nhìn về phía Cố Viêm Chi.
“Bản phác thảo tội phạm sơ bộ.” Cố Viêm Chi khẽ mỉm cười.
Kiều Hi nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Cố Viêm Chi, khẽ lâm vào trầm tư. Sự miêu tả của anh, khiến cho trong đầu của cô hiện ra hình tượng của một người phụ nữ như vậy - - dường như cô ta là một người phụ nữ rất bình thường sống trong thành phố này, có cuộc sống bình thường, nhưng mà phương thức phạm tội lại bị Cố Viêm Chi phác hoạ rất sống động.
Thế nhưng, tại sao Cố Viêm Chi lại đưa ra được những kết luận như vậy?
“Tôi có thắc mắc.” Kiều Hi ngẩng đầu nhìn Cố Viêm Chi đang nhàn nhã đứng bỏ tay trong túi quần.
Cố Viêm Chi ngoảnh đầu lại nhìn, ánh mắt rơi vào trên mặt của Kiều hi, ánh mắt chuyên tâm, đôi môi khẽ mím lại, vẻ mặt đang tìm tòi một cách nghiêm túc.
Trên khuôn mặt của anh thoáng hiện ra sự vui vẻ, cầm lấy chiếc bút màu đen gõ theo tiết tấu lên trên bảng trắng, “Điều thứ nhất, giới tính, độ tuổi của cô ta và vẻ bề ngoài của cô ta là cơ sở mấu chốt để cô ta giả dạng thành Tần Ngu, một người đàn ông, một người quá lớn tuổi hoặc là một người có vẻ bề ngoài quá khác với Tần Ngu nếu như đóng giả thành Tần Ngu thì nhất định sẽ có rất nhiều sơ hở.”
“Vẻ bề ngoài bình thường hình như không có chút quan hệ nào tới việc đóng giả?” Kiều Hi đưa tay lên gõ vào chiếc bảng trắng.
“Tướng mạo bình thường thì dễ dàng trà trộn vào trong đám người, nếu như người phụ nữ này có gương mặt xinh đẹp lại thường xuyên xuất hiện xung quanh Tần Ngu, thì ít nhiều gì, Tần Ngu sẽ chú ý tới người phụ nữ này, nhưng mà cô ấy không có, như vậy chứng minh là người phụ nữ này có tướng mạo bình thường, không khiến cho người ta có ấn tượng sâu sắc.”
Kiều Hi nhướn mày, chỉ đơn giản như vậy?
Cố Viêm Chi nói tiếp, Điều thứ hai, từ băng ghi hình và những ghi chép điều tra thì không khó để phát hiện khi hung thủ gây án thì hành động cực kỳ tự nhiên, không có chút khẩn trương khác thường nào, thậm chí cô ta còn biết lắng nghe vào trao đổi với cô giáo của người bị hại, điều này nói lên kinh nghiệm gây án của cô ta không chỉ một lần, hơn nữa khả năng bắt chước và năng lực trao đổi đều rất điêu luyện.”
“Phong thái của cô ta và mẹ người bị hại cũng rất giống nhau, điều này chắc chắn phải trải qua một thời gian quan sát rất lâu, cho nên mới nói rất có thể cô ta đã ẩn náu ở bên cạnh của mẹ người bị hại, cô ta rất cẩn thận, lúc gây án đi qua đi lại để thăm dò.”
Tính cách liều lĩnh. Trong camera giám sát, cô ta không chỉ một lầm mỉm cười vào ống kính, ánh mắt rõ ràng hiện lên sự khinh thường, lúc nhìn lên rõ ràng giống như cảm giác khiêu khích, tính cách của cô ta cũng rất thích khoe khoang.”
“Hám tài. Cuồng vọng tự đại như vậy lại là người phụ nữ có kinh nghiệm tác chiến sẽ không dễ dàng bị người khác chi phối, nếu cô ta được thuê giết người, điều hấp dẫn cô ta nhất tất nhiên sẽ là khoản thù lao kếch xù, mà khoản thù lao kếch xù này thì đồng nghĩa với việc chất lượng cuộc sống của cô ta sẽ tương đối cao, nơi mà cô ta ra vào phần lớn sẽ là những nơi xa hoa.”
“Còn thân phận của cô ta, người của cô ta mặc dù gầy gò nhưng lại đủ nhẹ nhàng và rắn chắc, quần áo cô ta mặc ở chỗ khuỷu tay, đầu gối, ống tay áo một số vị trí đó đều bị mài mòn điều đó có nghĩa là những vị trí này thường xuyên dùng tới, hơn nữa độ mạnh của bước chân và cách mở chốt cửa xe đều thể hiện bản lĩnh của cô ta, mặt khác điều đáng lưu ý nữa chính là…” Cố Viêm Chi dừng lại một chút, ánh mắt rơi vào tay của Kiều Hi, “Cô ta và em giống nhau, lòng bàn tay chỗ ngón trỏ có vết chai, cái đó là do thường xuyên dùng súng nên mới có.”
“Ở nước ta, người có thể dùng súng chỉ có cảnh sát, thân phận của cô ta không phải là cảnh sát, vậy đáp án chỉ có một…”
“Cô ta là sát thủ!” Sắc mặt của Kiều Hi đông cứng lại tiếp lời. Mặc dù đã phá được không biết bao nhiêu
/189
|