Được rồi, phòng đã thuê, giờ thì hai nàng đi nghỉ ngơi, khi nào đến cơm chiều ta sẽ gọi.
Tiểu Dao ngáp nhẹ gật đầu đồng ý, đi đến Lạc Dương cũng đã quá trưa và ngay lúc này nàng rất cần một giấc ngủ thật ngon, nhanh chóng nhảy tót lên giường cuộn chăn ngủ ngon lành.
Vân Tịnh chỉ cười nhìn muội muội mình, không biết vô ý hay như nào nàng lại bắt gặp ánh mắt Dịch Phong nhìn mình khiến nàng đỏ mặt sau lớp mặt nạ, nàng gắt nhẹ.
-Hừ, nam nhân các ngươi không thấy bất lịch sự khi nhìn khuê nữ hả?
Dịch Phong bật cười ha hả.
-Là lỗi của ta..là lỗi của ta. Mà nàng cũng nhanh đi nghỉ cho lại sức.
-Ta biết.
Rời quán trọ, Dịch Phong nhìn tứ phía đâu đâu cũng tấp nập người đi lại, nơi này thật rộng lớn, khó có thể phân rõ đông tây nam bắc.
Do lần đầu đến Lạc Dương, Dịch Phong đối với nơi này không quen thuộc, chỉ phải tùy ý chọn đại một hướng mà đi.
Đi hồi lâu, Dịch Phong thấy không ít những thứ mới mẽ, ở nơi hắn sống chưa từng có, rất thú vị.
Cơ hội thưởng thức cảnh sắc ở thành Lạc Dương, trên đường cái không ít cô nương, quần áo sặc sỡ, dàng người rất đẹp hân, mỗi khi cười lại lấy khăn che miệng, nháy mắt của vô số nam tử.
-Lạc Dương thật sự là đại thành thị, dân cư đông, mỹ nữ như mây.
Trong thành Lạc Dương phồn hoa, khách sạn nhiều vô số, nhưng nổi danh nhất, phải Mẫu Đơn Các.
Diện tích của Mẫu Đơn Các của Bắc Thần Cung chiếm diện tích cực lớn, lịch sử đã rất lâu đời, vì hoa mẫu đơn mà danh dương thiên hạ.
Ngoại trừ Mẫu Đơn Các, Lạc Dương còn có vài đại khách sạn khá sang trọng.
Phân biệt là Lâm Tiên Các, Đăng Nguyệt Các và Phi Tiên Các, tam các này cùng Mẫu Đơn Các hợp xưng Lạc Dương tứ đại các, là tứ đại khách sạn sang trọng nhất của Lạc Dương.
Tam Trọng ở Đăng Nguyệt Các. Lúc này hắn đang ngồi xếp bằng điều khí quả thực thân thể hắn gần như đã nguyên ven sau quyền kình mà Dịch Phong đánh ra, hai hắc y nhân đang rất cung kính đứng phía trước mặt, hắn không mở mắt lạnh lạnh mà nói.
-Có tin tức gì mới không?
-Bẩm thiếu chủ, Lâm Vũ và Ngô Chúc đã chuyển hướng tới đây.
-Sao, chúng đến đây?
Tam Trọng nhíu mày khi nghe thấy danh tự Ngô Chúc.
-Vâng, theo nguồn tin thì Ngô Chúc đã lùi lại điểm đến dự định và đến Lạc Dương muốn gặp lại ân nhân của mình cùng đó là tổ chức lễ cưới ở đây. Khoảng sáng mai sẽ đến đây.
-Ân nhân? Có biết hắn là ai không?
-Là Dịch Phong thưa thiếu chủ.
-Ta chưa nghe đến hắn bao giờ? Các ngươi có thông tin gì về hắn?
-Bẩm công tử, dường như tên Dịch Phong này mới xuất hiện chưa đầy hai tuần, danh chưa thấy mà tiếng chưa có, thuộc hạ cũng mới biết gần đây hắn đã đánh bại đệ tử Kiếm Thần-Đông Kinh không những thế lại còn là phu quân của Băng Lãnh Ma Nữ Hoa Ngọc Khanh.
-Còn gì nữa không?
-Dạ không còn theo nguồn tin từ người chúng ta thì Lạc Dương ngay mai sẽ tụ tập khá nhiều cao thủ tình hình trước mắt tương đối gian nan, xin thiếu chủ cẩn thận trong việc hành sự, và trên hết phải truy được ai là người đang nắm giữ Tỵ Thủy Liên Châu.
Tam Trọng thu hồi vòng chu thiên rồi thở ra một ngụm khí trắng, hắn từ từ mở mắt.
-Ta biết rồi, ngươi về nói lại cho bọn họ, phải hành sự thế nào, trong lòng ta đã sớm có tính toán, không đến phiên bọn họ nhắc nhở. Mặt khác, các ngươi hãy thông tri cho tên Hãn Vũ(chương 6) mọi thông tin hắn cấp cho ta phải thật chuẩn xác nếu không ngay cả ta và hắn đều nguy hiểm, còn việc như nào ta gặp hắn nói sau.
-Rõ.
Lập tức hai hắc nhân lập tức biến mất. Tam Trọng khoác áo đứng ở ban công nhìn dòng người đi lại, hồi tưởng lại thân thể Lâm Vũ thật mê người khiến hắn nóng ran lửa dục bừng thịnh. Nhưng ngoài ra hắn còn phải truy ra cái tên đêm đó đã đánh hắn tưởng chừng như đã đi vào địa ngục.
Dịch Phong dạo quanh khắp khu bán hàng bỗng nhiên một làn hương thơm nức của nữ nhân phả vào hắn thật mê ly. Đồng tử hắn xoay chuyển tựa hồ đang nghĩ đến điều gì nhưng hắn bỗng sực tỉnh, hai thanh đao sau lưng hắn đã mất.
Dịch Phong lạnh lẹ nhìn tứ phía thấy được một nữ nhân đứng cạnh cửa hàng bán vòng tay, mặc dù che khăn nhưng hắn nhận ra nàng đang cười hắn, nhoáng như chớp nhẹ nhàng tiến tới sát bên cạnh nàng.
Một mùi hương nhè nhẹ bay vào mũi, mùi hương thập phần mỹ diệu, không thể nói hết được sự cuốn hút, Dịch Phong nhịn không được phải hít sâu một hơi.
Nữ nhân này không phải ai khác chính là người đã quan sát Dịch Phong lúc bị tập kích ở Trường An. Nàng toàn thân tràn ngập mị lực dụ hoặc vô cùng, trang phục thật kinh tâm, sớm làm bộc lộ ra hoàn toàn hương vị của nữ nhân, thần thái nhẹ nhàng động lòng người.
Nàng cầm lấy một chiếc vòng tay tinh xảo ướm thử vào cổ tay trắng ngần rồi giơ lên cho Dịch Phong.
-Đẹp không?
Dịch Phong nào có tâm tư khen đẹp.
-Ta không thì giờ chơi đùa cùng nàng, trả lại đồ cho ta.
Đôi mắt ngọc ngà đẹp đẽ đảo tròn ỷ ôi nói.
-Đồ nào cơ, ngươi có phải nam nhân không vậy, tư dưng vu cho ta lấy cắp đồ của ngươi. Bị thần kinh không đấy?
Trên khuôn mặt mỹ lệ, nàng nở một nụ cười mang theo ba phần yếu ớt sau lớp khen che, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ quyến rũ mê người, yên lặng nhìn Dịch Phong, đôi mắt hiện ý cười lại phát ra mị lực kinh người, rung động thật sâu với hắn.
-Hai món đồ được bọc vải chính nàng đã lấy, mau trả lại ta nhanh.
Thanh âm của nữ nhân này mang theo vẻ kiều mỵ vô hạn, cực kỳ động lòng người, thanh âm mềm mại quyến rũ của nàng tràn ngập mị lực trí mạng, khiến Dịch Phong hoàn toàn bị hấp dẫn. Đôi môi đỏ mọng hé mở, nữ nhân mỉm cười đáp.
-Dựa vào đâu ngươi nói ta lấy, có hay không tin ta kêu mọi người ở đây là ngươi vu oan một nữ nhân xinh đẹp như ta. Nếu ngươi không sợ như thế thì lấy bằng chứng ra.
Pặc
Dịch Phong chộp lấy cánh tay mỹ nhân thân pháp như điện kéo nàng về phía địa phương nào ít người qua lại, dừng chân lại. Bỗng thân hình mỹ nữ chợt lóe lên, thoái lui một trượng, nàng mỉm cười nhìn Dịch Phong vẫn còn có chút kinh ngạc.
Trong lòng Dịch Phong đích xác có chút kinh ngạc, hắn không thể tưởng được hắn đã nắm chặt lấy tay của nàng như vậy, không ngờ lại đột nhiên bị nàng rút trở lại, đây không thể nào là sự thật được. Trừ phi võ công của nàng là một loại đặc thù, bằng không sẽ không bao giờ xảy ra chuyện này. Hăn lập tức minh bạch.
-Bồng Lai Thần Công? Ngươi rốt cuộc là ai?
Dịch Phong đột nhiên bộc phát khí công uy áp cực mạnh quần áo phấp phới trong kình lực, ánh mắt nghiêm túc nhìn nữ nhân.
P/S:
-Đố: Ai là người đã dạy võ công cho Dịch Phong?
A. Tà Vương Thần Quân
B. Thần Võ Anh Kiệt
C. Một Ai Đó?
Tiểu Dao ngáp nhẹ gật đầu đồng ý, đi đến Lạc Dương cũng đã quá trưa và ngay lúc này nàng rất cần một giấc ngủ thật ngon, nhanh chóng nhảy tót lên giường cuộn chăn ngủ ngon lành.
Vân Tịnh chỉ cười nhìn muội muội mình, không biết vô ý hay như nào nàng lại bắt gặp ánh mắt Dịch Phong nhìn mình khiến nàng đỏ mặt sau lớp mặt nạ, nàng gắt nhẹ.
-Hừ, nam nhân các ngươi không thấy bất lịch sự khi nhìn khuê nữ hả?
Dịch Phong bật cười ha hả.
-Là lỗi của ta..là lỗi của ta. Mà nàng cũng nhanh đi nghỉ cho lại sức.
-Ta biết.
Rời quán trọ, Dịch Phong nhìn tứ phía đâu đâu cũng tấp nập người đi lại, nơi này thật rộng lớn, khó có thể phân rõ đông tây nam bắc.
Do lần đầu đến Lạc Dương, Dịch Phong đối với nơi này không quen thuộc, chỉ phải tùy ý chọn đại một hướng mà đi.
Đi hồi lâu, Dịch Phong thấy không ít những thứ mới mẽ, ở nơi hắn sống chưa từng có, rất thú vị.
Cơ hội thưởng thức cảnh sắc ở thành Lạc Dương, trên đường cái không ít cô nương, quần áo sặc sỡ, dàng người rất đẹp hân, mỗi khi cười lại lấy khăn che miệng, nháy mắt của vô số nam tử.
-Lạc Dương thật sự là đại thành thị, dân cư đông, mỹ nữ như mây.
Trong thành Lạc Dương phồn hoa, khách sạn nhiều vô số, nhưng nổi danh nhất, phải Mẫu Đơn Các.
Diện tích của Mẫu Đơn Các của Bắc Thần Cung chiếm diện tích cực lớn, lịch sử đã rất lâu đời, vì hoa mẫu đơn mà danh dương thiên hạ.
Ngoại trừ Mẫu Đơn Các, Lạc Dương còn có vài đại khách sạn khá sang trọng.
Phân biệt là Lâm Tiên Các, Đăng Nguyệt Các và Phi Tiên Các, tam các này cùng Mẫu Đơn Các hợp xưng Lạc Dương tứ đại các, là tứ đại khách sạn sang trọng nhất của Lạc Dương.
Tam Trọng ở Đăng Nguyệt Các. Lúc này hắn đang ngồi xếp bằng điều khí quả thực thân thể hắn gần như đã nguyên ven sau quyền kình mà Dịch Phong đánh ra, hai hắc y nhân đang rất cung kính đứng phía trước mặt, hắn không mở mắt lạnh lạnh mà nói.
-Có tin tức gì mới không?
-Bẩm thiếu chủ, Lâm Vũ và Ngô Chúc đã chuyển hướng tới đây.
-Sao, chúng đến đây?
Tam Trọng nhíu mày khi nghe thấy danh tự Ngô Chúc.
-Vâng, theo nguồn tin thì Ngô Chúc đã lùi lại điểm đến dự định và đến Lạc Dương muốn gặp lại ân nhân của mình cùng đó là tổ chức lễ cưới ở đây. Khoảng sáng mai sẽ đến đây.
-Ân nhân? Có biết hắn là ai không?
-Là Dịch Phong thưa thiếu chủ.
-Ta chưa nghe đến hắn bao giờ? Các ngươi có thông tin gì về hắn?
-Bẩm công tử, dường như tên Dịch Phong này mới xuất hiện chưa đầy hai tuần, danh chưa thấy mà tiếng chưa có, thuộc hạ cũng mới biết gần đây hắn đã đánh bại đệ tử Kiếm Thần-Đông Kinh không những thế lại còn là phu quân của Băng Lãnh Ma Nữ Hoa Ngọc Khanh.
-Còn gì nữa không?
-Dạ không còn theo nguồn tin từ người chúng ta thì Lạc Dương ngay mai sẽ tụ tập khá nhiều cao thủ tình hình trước mắt tương đối gian nan, xin thiếu chủ cẩn thận trong việc hành sự, và trên hết phải truy được ai là người đang nắm giữ Tỵ Thủy Liên Châu.
Tam Trọng thu hồi vòng chu thiên rồi thở ra một ngụm khí trắng, hắn từ từ mở mắt.
-Ta biết rồi, ngươi về nói lại cho bọn họ, phải hành sự thế nào, trong lòng ta đã sớm có tính toán, không đến phiên bọn họ nhắc nhở. Mặt khác, các ngươi hãy thông tri cho tên Hãn Vũ(chương 6) mọi thông tin hắn cấp cho ta phải thật chuẩn xác nếu không ngay cả ta và hắn đều nguy hiểm, còn việc như nào ta gặp hắn nói sau.
-Rõ.
Lập tức hai hắc nhân lập tức biến mất. Tam Trọng khoác áo đứng ở ban công nhìn dòng người đi lại, hồi tưởng lại thân thể Lâm Vũ thật mê người khiến hắn nóng ran lửa dục bừng thịnh. Nhưng ngoài ra hắn còn phải truy ra cái tên đêm đó đã đánh hắn tưởng chừng như đã đi vào địa ngục.
Dịch Phong dạo quanh khắp khu bán hàng bỗng nhiên một làn hương thơm nức của nữ nhân phả vào hắn thật mê ly. Đồng tử hắn xoay chuyển tựa hồ đang nghĩ đến điều gì nhưng hắn bỗng sực tỉnh, hai thanh đao sau lưng hắn đã mất.
Dịch Phong lạnh lẹ nhìn tứ phía thấy được một nữ nhân đứng cạnh cửa hàng bán vòng tay, mặc dù che khăn nhưng hắn nhận ra nàng đang cười hắn, nhoáng như chớp nhẹ nhàng tiến tới sát bên cạnh nàng.
Một mùi hương nhè nhẹ bay vào mũi, mùi hương thập phần mỹ diệu, không thể nói hết được sự cuốn hút, Dịch Phong nhịn không được phải hít sâu một hơi.
Nữ nhân này không phải ai khác chính là người đã quan sát Dịch Phong lúc bị tập kích ở Trường An. Nàng toàn thân tràn ngập mị lực dụ hoặc vô cùng, trang phục thật kinh tâm, sớm làm bộc lộ ra hoàn toàn hương vị của nữ nhân, thần thái nhẹ nhàng động lòng người.
Nàng cầm lấy một chiếc vòng tay tinh xảo ướm thử vào cổ tay trắng ngần rồi giơ lên cho Dịch Phong.
-Đẹp không?
Dịch Phong nào có tâm tư khen đẹp.
-Ta không thì giờ chơi đùa cùng nàng, trả lại đồ cho ta.
Đôi mắt ngọc ngà đẹp đẽ đảo tròn ỷ ôi nói.
-Đồ nào cơ, ngươi có phải nam nhân không vậy, tư dưng vu cho ta lấy cắp đồ của ngươi. Bị thần kinh không đấy?
Trên khuôn mặt mỹ lệ, nàng nở một nụ cười mang theo ba phần yếu ớt sau lớp khen che, trong ánh mắt ẩn chứa vẻ quyến rũ mê người, yên lặng nhìn Dịch Phong, đôi mắt hiện ý cười lại phát ra mị lực kinh người, rung động thật sâu với hắn.
-Hai món đồ được bọc vải chính nàng đã lấy, mau trả lại ta nhanh.
Thanh âm của nữ nhân này mang theo vẻ kiều mỵ vô hạn, cực kỳ động lòng người, thanh âm mềm mại quyến rũ của nàng tràn ngập mị lực trí mạng, khiến Dịch Phong hoàn toàn bị hấp dẫn. Đôi môi đỏ mọng hé mở, nữ nhân mỉm cười đáp.
-Dựa vào đâu ngươi nói ta lấy, có hay không tin ta kêu mọi người ở đây là ngươi vu oan một nữ nhân xinh đẹp như ta. Nếu ngươi không sợ như thế thì lấy bằng chứng ra.
Pặc
Dịch Phong chộp lấy cánh tay mỹ nhân thân pháp như điện kéo nàng về phía địa phương nào ít người qua lại, dừng chân lại. Bỗng thân hình mỹ nữ chợt lóe lên, thoái lui một trượng, nàng mỉm cười nhìn Dịch Phong vẫn còn có chút kinh ngạc.
Trong lòng Dịch Phong đích xác có chút kinh ngạc, hắn không thể tưởng được hắn đã nắm chặt lấy tay của nàng như vậy, không ngờ lại đột nhiên bị nàng rút trở lại, đây không thể nào là sự thật được. Trừ phi võ công của nàng là một loại đặc thù, bằng không sẽ không bao giờ xảy ra chuyện này. Hăn lập tức minh bạch.
-Bồng Lai Thần Công? Ngươi rốt cuộc là ai?
Dịch Phong đột nhiên bộc phát khí công uy áp cực mạnh quần áo phấp phới trong kình lực, ánh mắt nghiêm túc nhìn nữ nhân.
P/S:
-Đố: Ai là người đã dạy võ công cho Dịch Phong?
A. Tà Vương Thần Quân
B. Thần Võ Anh Kiệt
C. Một Ai Đó?
/44
|