Chân khí lam bao phủ toàn chân và tay Dịch Phong, song thủ nắm chặt tụ khí kình, thập phần quái dị.
Hắn đứng lơ lửng giữa không trung cách mặt đất ba trượng, khuôn mặt trầm trọng nhìn kẻ địch.
Quanh thân Gia Linh là một làn sương trắng hộ thể quanh mình, ánh mắt phảng phất nỗi kinh ngạc cùng có chút bất lực.
Gia Linh từ từ tách song thủ ra bên, sau đó múa nhanh trước ngực, từng tia hàn băng khí không ngừng bành trướng, hàm chứa lực công kích vô hình mà khủng khiếp, sau đó nhập lại toàn lực bắn về hướng Dịch Phong.
Chỉ thấy một một đường hàn băng chân khí thẳng tắp như kẻ chỉ bay về phía hắn. Một khi trúng đích, sợ rằng khó có ai có thể chịu đựng được, bởi vì cơ thể con người không có khả năng kháng cự.
Một tia sáng màu đỏ thoáng hiện trong mắt Dịch Phong, một đường chân khí khổng lồ hồng sắc đam thẳng lên trời, một lực lượng khí thế cường đại, nhất thời tràn ngập cả phương viên trăm trượng.
Hồng quang bạo xa quanh thân Dịch Phong, hữu thủ dựng đứng phía trước như đao, thân thể lững lờ giữa không trung tỏa ra một khí thế bá đạo, khiến người khác cảm giác như nghẹt thở.
Chỉ thấy hữu thủ chém mạnh xuống với tốc độ không tưởng, nhắm ngay đường hàn băng chân khí, một đường chân khí đỏ đậm dài mười trượng, khí thế như khai thần thiên binh, đủ để xẻ dọc thế gian.
Đao khí đỏ đậm cường hoành bá đạo, chém trúng hàn băng chân khí, phát ra một tiếng nổ rung trời. Hai loại chân khí dương cương và chân khí âm nhu chạm vào nhau giữa không trung, sinh ra uy lực cực lớn, trong nháy mắt đem toàn bộ cây cỏ xung quanh chấn nát thành bụi phấn, mặt đất bị chân khí xới lên một thành một cái hố lớn đến vài trượng.
Có thể thấy được hai lực lượng chân khí này cường đại ra sao, bá đạo thế nào, Gia Linh chỉ biết vội vận công phòng thủ.
Khói bụi mù mịt, khung cảnh hỗn độn, Gia Linh lại lần nữa thổ huyết.
-Không sao chứ? Khặc...khặc...
Hoàng Hổ lên tiếng nhưng hắn cũng như Gia Linh nhưng nặng hơn, hắn vừa rồi đã gần như đỡ hết phần đòn mà Dịch Phong đánh ra. Tình trạng Hoàng Hổ đã xấu đi, hai tay đã nát giờ lại trầm trọng hơn.
-Ta không sao, ngươi mau vận công cầm máu, chuyện này không còn tầm của chúng ta nữa rồi.
Gia Linh vội truyền công giúp Hoàng Hổ.
-Chết tiệt, mọi thông tin hoàn toàn sai lệnh, tên tiểu tử này tuổi còn trẻ mà đã có một bản lãnh kinh người.
Thân thể Dịch Phong từ trên không trung, chân khí kỳ dị quanh thân màu hồng bạch lập lòe, thập phần xinh đẹp pha lẫn sự quái dị vô ngàn, hắn đáp nhẹ xuống đất.
-Thiên Tàm Thần Công và Hàng Long Phục Hổ Khí quả nhiên bất phàm nhưng đáng tiếc các ngươi đã sai lầm. Thiên hạ cho dù là ai chỉ cần có ý định xấu xa với ta thì kết cục của kẻ đó chỉ chết.
-Ngươi...
Luồng chân khí hộ thể màu trắng quanh thân Gia Linh dần dần ảm đạm, hiển nhiên đã bị võ công của Dịch Phong làm cho kinh sợ nhưng bất quá nàng cũng không lo lắng.
Thiên Tàm Thần Công là võ kỳ lạ ngoài sử dụng như nội công nó còn dùng trong cả y thuật.
Được sáng tạo bởi Hoa Đà thời tam quốc, Hoa Đà là đệ nhất thần y thời bấy giờ.
Nhưng do Tào Tháo đa nghi mà khiến ông bị vướng vào lao tù. Trước lúc lâm chung, ông đã viết lại kinh nghiệm cả đời và bộ Thiên Tàm Thần Công lưu lại đời sau. Loại võ này không những gây sát thương cho người khác mà lại có công năng trị thương, chữa lành thương tích. Tương truyền miễn là chưa chết đều có thể trị được.
Thiên Tàm Thần Công còn có một cách thức truy mạch tìm công. Có thể do xét cách vận hành võ công của kẻ khác, cũng có thể khóa kinh mạch ẩn công và đó là lý do vì sao khi ở Trường An, Dịch Phong không phát hiện ra Gia Linh ở gần.
-Mà các ngươi từ lúc đầu đến giờ cứ nhắc đến hắn vậy nói cho ta biết hắn thì có liên quan gì đến ta?
Gia Linh nhếch mép cười mặc cho đang trọng thương nhưng vẫn không giấu đi vẻ đẹp của nàng khiến Dịch Phong đôi lần không nỡ xuống tay.
-Sẽ đến lúc ngươi sẽ biết, bây giờ ta không có nhiệm vụ nói cho ngươi biết.
-Không nói? Vậy thì các ngươi chết đi.
Bất ngờ song thủ Dịch Phong tách ra, liền xuất hiện hai luồng đao mang một đỏ một trắng ập xuống hai người. Vừa rồi, Dịch Phong thi triển một loại võ công rất kỳ quái, uy lực vô song, có thể cùng lúc tạo ra hai loại chân khí hoàn toàn khác biệt, thực sự khiến cho không ai dám tin tưởng.
Gia Linh đứng bất động, song thủ múa liên hồi, hai luồng chân khí lượn lờ, như hai con bạch long bay lượn, mang theo tiếng gầm rít âm u, điên cuồng cản lại hai luồng đao khí.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, được Hoàng Hổ giúp sức, hai luồng chân khí hai người vừa giao phong với luồng chân khí đỏ đậm của Dịch Phong đã biến mất vô ảnh vô tung, rất nhanh triệt tiêu lẫn nhau.
Và ngay lập tức, luồng đao mang màu trắng còn lại của Dịch Phong không bị triệt tiêu, thế như vũ vão, chẳng những không bị hàn băng chân khí của Gia Linh cản lại, mà còn hấp thụ hàn băng khí, đao kình càng thêm to lớn, một chiêu công phá hộ thể chân khí, xuyên thẳng vào, đả thương Gia Linh, một chiêu này nàng không kịp trở tay, không ai ngờ tới.
Hắn đứng lơ lửng giữa không trung cách mặt đất ba trượng, khuôn mặt trầm trọng nhìn kẻ địch.
Quanh thân Gia Linh là một làn sương trắng hộ thể quanh mình, ánh mắt phảng phất nỗi kinh ngạc cùng có chút bất lực.
Gia Linh từ từ tách song thủ ra bên, sau đó múa nhanh trước ngực, từng tia hàn băng khí không ngừng bành trướng, hàm chứa lực công kích vô hình mà khủng khiếp, sau đó nhập lại toàn lực bắn về hướng Dịch Phong.
Chỉ thấy một một đường hàn băng chân khí thẳng tắp như kẻ chỉ bay về phía hắn. Một khi trúng đích, sợ rằng khó có ai có thể chịu đựng được, bởi vì cơ thể con người không có khả năng kháng cự.
Một tia sáng màu đỏ thoáng hiện trong mắt Dịch Phong, một đường chân khí khổng lồ hồng sắc đam thẳng lên trời, một lực lượng khí thế cường đại, nhất thời tràn ngập cả phương viên trăm trượng.
Hồng quang bạo xa quanh thân Dịch Phong, hữu thủ dựng đứng phía trước như đao, thân thể lững lờ giữa không trung tỏa ra một khí thế bá đạo, khiến người khác cảm giác như nghẹt thở.
Chỉ thấy hữu thủ chém mạnh xuống với tốc độ không tưởng, nhắm ngay đường hàn băng chân khí, một đường chân khí đỏ đậm dài mười trượng, khí thế như khai thần thiên binh, đủ để xẻ dọc thế gian.
Đao khí đỏ đậm cường hoành bá đạo, chém trúng hàn băng chân khí, phát ra một tiếng nổ rung trời. Hai loại chân khí dương cương và chân khí âm nhu chạm vào nhau giữa không trung, sinh ra uy lực cực lớn, trong nháy mắt đem toàn bộ cây cỏ xung quanh chấn nát thành bụi phấn, mặt đất bị chân khí xới lên một thành một cái hố lớn đến vài trượng.
Có thể thấy được hai lực lượng chân khí này cường đại ra sao, bá đạo thế nào, Gia Linh chỉ biết vội vận công phòng thủ.
Khói bụi mù mịt, khung cảnh hỗn độn, Gia Linh lại lần nữa thổ huyết.
-Không sao chứ? Khặc...khặc...
Hoàng Hổ lên tiếng nhưng hắn cũng như Gia Linh nhưng nặng hơn, hắn vừa rồi đã gần như đỡ hết phần đòn mà Dịch Phong đánh ra. Tình trạng Hoàng Hổ đã xấu đi, hai tay đã nát giờ lại trầm trọng hơn.
-Ta không sao, ngươi mau vận công cầm máu, chuyện này không còn tầm của chúng ta nữa rồi.
Gia Linh vội truyền công giúp Hoàng Hổ.
-Chết tiệt, mọi thông tin hoàn toàn sai lệnh, tên tiểu tử này tuổi còn trẻ mà đã có một bản lãnh kinh người.
Thân thể Dịch Phong từ trên không trung, chân khí kỳ dị quanh thân màu hồng bạch lập lòe, thập phần xinh đẹp pha lẫn sự quái dị vô ngàn, hắn đáp nhẹ xuống đất.
-Thiên Tàm Thần Công và Hàng Long Phục Hổ Khí quả nhiên bất phàm nhưng đáng tiếc các ngươi đã sai lầm. Thiên hạ cho dù là ai chỉ cần có ý định xấu xa với ta thì kết cục của kẻ đó chỉ chết.
-Ngươi...
Luồng chân khí hộ thể màu trắng quanh thân Gia Linh dần dần ảm đạm, hiển nhiên đã bị võ công của Dịch Phong làm cho kinh sợ nhưng bất quá nàng cũng không lo lắng.
Thiên Tàm Thần Công là võ kỳ lạ ngoài sử dụng như nội công nó còn dùng trong cả y thuật.
Được sáng tạo bởi Hoa Đà thời tam quốc, Hoa Đà là đệ nhất thần y thời bấy giờ.
Nhưng do Tào Tháo đa nghi mà khiến ông bị vướng vào lao tù. Trước lúc lâm chung, ông đã viết lại kinh nghiệm cả đời và bộ Thiên Tàm Thần Công lưu lại đời sau. Loại võ này không những gây sát thương cho người khác mà lại có công năng trị thương, chữa lành thương tích. Tương truyền miễn là chưa chết đều có thể trị được.
Thiên Tàm Thần Công còn có một cách thức truy mạch tìm công. Có thể do xét cách vận hành võ công của kẻ khác, cũng có thể khóa kinh mạch ẩn công và đó là lý do vì sao khi ở Trường An, Dịch Phong không phát hiện ra Gia Linh ở gần.
-Mà các ngươi từ lúc đầu đến giờ cứ nhắc đến hắn vậy nói cho ta biết hắn thì có liên quan gì đến ta?
Gia Linh nhếch mép cười mặc cho đang trọng thương nhưng vẫn không giấu đi vẻ đẹp của nàng khiến Dịch Phong đôi lần không nỡ xuống tay.
-Sẽ đến lúc ngươi sẽ biết, bây giờ ta không có nhiệm vụ nói cho ngươi biết.
-Không nói? Vậy thì các ngươi chết đi.
Bất ngờ song thủ Dịch Phong tách ra, liền xuất hiện hai luồng đao mang một đỏ một trắng ập xuống hai người. Vừa rồi, Dịch Phong thi triển một loại võ công rất kỳ quái, uy lực vô song, có thể cùng lúc tạo ra hai loại chân khí hoàn toàn khác biệt, thực sự khiến cho không ai dám tin tưởng.
Gia Linh đứng bất động, song thủ múa liên hồi, hai luồng chân khí lượn lờ, như hai con bạch long bay lượn, mang theo tiếng gầm rít âm u, điên cuồng cản lại hai luồng đao khí.
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, được Hoàng Hổ giúp sức, hai luồng chân khí hai người vừa giao phong với luồng chân khí đỏ đậm của Dịch Phong đã biến mất vô ảnh vô tung, rất nhanh triệt tiêu lẫn nhau.
Và ngay lập tức, luồng đao mang màu trắng còn lại của Dịch Phong không bị triệt tiêu, thế như vũ vão, chẳng những không bị hàn băng chân khí của Gia Linh cản lại, mà còn hấp thụ hàn băng khí, đao kình càng thêm to lớn, một chiêu công phá hộ thể chân khí, xuyên thẳng vào, đả thương Gia Linh, một chiêu này nàng không kịp trở tay, không ai ngờ tới.
/44
|