Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rít gao:
- Tại sao tên này cũng được tiên khí đáp lại? Tại sao e có thể thúc giục lực lượng của tiên khí?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát thản nhiên nói:
- Đúng vậy. Chỉ có người thân ruột thịt mới điều khiển tiên khí được,nhưng ý ruột thịt đây không có nghĩa là cùng lực lượng huyết mạch, nócòn bao gồm người được xác thịt, linh hồn tiên khí công nhận. Ngườitrước mắt được hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ thừa nhận, bọn họ xem hắn là người thân đáng tin nhất.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngây người:
- Ngươi . . .!
Đinh Hạo đăm chiêu.
Thì ra là vậy?
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng rống to:
- Không! Ta không phục!
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thần kinh chất vấn:
- Nhất định là ngươi che giấu cái gì, tại sao tiên khí đột nhiên vứt bỏta? Vì sao? Ngươi được gọi là tính hết mọi thiên cơ, chắc chắn ngươi đãdự đoán được trước nhưng che giấu ta, ngươi đừng quên thê tử, nhi tử còn nằm trong tay ta!
- Vứt bỏ thứ rác rưởi mất trí phát cuồng, bỏ rơi thê tử, lấy oán trả ơn, tâm như rắn rết còn cần lý do gì?
Ánh mắt bình tĩnh của người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát lộ tia khinh thường, nói:
- Không lẽ ngươi cho rằng tiên khí không có linh hồn, muốn làm gì nó thì làm sao?
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng gào thét:
- Chỉ là một món đồ, là vũ khí ta điều khiển, ta muốn đối xử nó thế nào là quyền của ta!
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức giận điên lên, bây giờ gã kahửng định trăm phần trăm bị Nê Bồ Tát lừa.
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát cười khẩy nói:
- Ngươi có suy nghĩ này đã định sẽ người chết đạo tiêu.
Ánh mắt người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tràn ngập thương hại, coi rẻ.
- Ngươi chết chắc rồi, thê tử, nhi nữ của ngươi cũng chết.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức độc ác rống to:
- Ta muốn cho ngươi đau khổ suốt đời!
Ánh mắt người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát càng đồng tình nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
Nê Bồ Tát duỗi tay nói:
- Ngươi tưởng ngươi còn sống rời khỏi đây được sao?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nói câu này làm Thiên Nộ Kiếm Nạp LanTính Đức đánh rùng mình như bị người đổ thùng nước lạnh, lửa giận biếnmất hết, tỉnh táo lại.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngoái đầu nhìn Đinh Hạo, Nạp Lan Du Hiệp.
Mắt Đinh Hạo âm trầm nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức như xem vật chết.
Giận dữ biến thành kinh khủng.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức run bần bật, gã biếtông môn ình tiêu đời.
Người trước mắt tuyệt đối sẽ không tha cho gã. Lúc trước Thiên Nộ Kiếm NạpLan Tính Đức cầm tiên khí còn đánh ngang tay với Đinh Hạo, bây giờ gãkhông có cơ may chạy trốn, chỉ có một con đường chết.
- Ha ha haha ha ha! Không ngờ Nạp Lan Tính Đức ta nhẫn nhịn cả đời, mỗi bước đinhư đạp miếng băng, từng bước suy tính, mắt thấy sắp thành công cuốicùng làm giá y cho người.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngửa đầu thở dài:
- Thật là trời bỏ ta.
Đinh Hạo cười nhạo, phản bác lại:
- Đến bây giờ ngươi không hiểu, trời không bỏ ngươi, cơ duyên tạo hóa đãđặt trước mắt ngươi. Tiên khí là kết tinh tạo hóa muôn đời, thông qua cơ thể mẹ sinh linh trí tuệ giáng thế, chảy dòng máu của ngươi, đây rõràng là thiên địa ban tạo hóa cho ngươi. Là bản thân ngươi tự chịu diệtvong, không biết quý trọng, máu lạnh đối xử buộc máu thịt vứt bỏ ngươi,khiến thiên đạo xem thường ngươi nên mới bị tiên khí từ bỏ. Nếu ngươichân thành đối xử với A Sơ, Du Hiệp thì bọn họ sẽ xem ngươi là ruộtthịt, tiên khí nằm trong tay ngươi, không ai cướp đi được.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngẩn ngơ, trong lòng gã đã rất hối hận nhưng vẫn không phục.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rống to:
- Ngươi nói bậy bạ! Không phải lỗi của ta, là bọn họ không tròn phận làmcon! Phụ muốn tử chết, tử không thể không chết, đây là định luật thiênđịa, ta sai cái gì?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát trào phúng:
- Sắp chết đến nơi còn không tự biết, không biết sai. Thứ rác rươir máulạnh như ngươi làm sao xứng nắm giữ tiên khí? Thiên dạo muốn thành toànngươi nhưng ngươi lại nghịch thiên đạo, ý nghĩ ích kỷ còn oán trời trách đất cái gì?
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức há mồm, không nói nên lời.
Mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ủ rũ, gã già nau mấy trăm tuổi. Một mỹnam phiên phiên bỗng suy sụp tinh thần, mặt nhanh chóng nhănh nheo, tócđen biến thành màu xám trắng.
Bi ai lớn nhất là chết tâm.
Dù trong lòng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rất tức giận, không phụcnhưng gã hiểu rõ gã thật sự sai, sai rất nhiều. Nếu lúc trước Thiên NộKiếm Nạp Lan Tính Đức không bị quyền lực thế tục dụ dỗ, đối xử tốt vớidược nữ Thiên Hoang bộ lạc, với hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp LanSơ thì có lẽ mọi chuyện đã khác đi.
- Ta sai rồi, ta sai rồi . . .
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức khóc ròng rã, đứng không vững té cái bịch xuống đất, hai đầu gối quỳ, bò tới gần Nạp Lan Du Hiệp.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đau khổ van xin:
- A Sơ, Du Hiệp, ta sai rồi, ta nguyện lấy cái chết tạ tội. Các ngươi . . . Các ngươi tha thứ cho ta được không?
Đinh Hạo, người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát cười nhạt, không có chút đồng tình cũng không nói gì.
Dù sao thứ rác rưởi này là phụ thân ruột của hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ, người ngoài không tiện xen vào.
Yên tĩnh giây lát, Nạp Lan Du Hiệp đã biến thành tiên khí há mồm nhưng giọng nói là của Nạp Lan Sơ, nhấn mạnh từng chữ:
- Không thể.
Hai chữ này không lớn tiếng, không ẩn chứa lực lượng gì nhưng có sự dứtkhoát thiên hoang địa lão không thể thay đổi, không có chút do dự.
Hai chữ này đập mạnh vào tim Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, gã biết chút hy vọng cuối cùng tan nát.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức luống cuống nói:
- Không . . . Đừng . . . A Sơ, phụ thân chỉ là hồ đồ nhất thời, hãy giúpta đi, hãy tội nghiệp cho ta, đừng giết ta. A Sơ, ngươi là hài tử ngoan . . .
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vứt bỏ tôn nghiêm, trước mặtcái chết gã tình nguyện làm bất cứ chuyện gì, tựa như gã mất trí phátcuồng vì tiên khí, bất chấp tất cả.
Đinh Hạo giơ chân đá bay Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
Đinh Hạo khinh thường nói:
- A Sơ đã trả lại huyết mạch cho ngươi, còn ngươi đã dùng Long Ngâm Thiên Biến Trận luyện hóa hết huyết mạch của Nạp Lan Du Hiệp. Bây giờ bọn họkhông liên quan gì đến ngươi nữa, thứ rác rưởi như ngươi không xứng làmphụ thân người ta.
Cú đá này phế bỏ đan điền, kinh mạch, lực lượng của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
- Phụt.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức há mồm hộc búng máu, độc ác trừng Đinh Hạo.
Chú ý thấy ánh mắt độc ác của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, biết gã hận mình nhưng Đinh Hạo không để bụng.
- Tại sao tên này cũng được tiên khí đáp lại? Tại sao e có thể thúc giục lực lượng của tiên khí?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát thản nhiên nói:
- Đúng vậy. Chỉ có người thân ruột thịt mới điều khiển tiên khí được,nhưng ý ruột thịt đây không có nghĩa là cùng lực lượng huyết mạch, nócòn bao gồm người được xác thịt, linh hồn tiên khí công nhận. Ngườitrước mắt được hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ thừa nhận, bọn họ xem hắn là người thân đáng tin nhất.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngây người:
- Ngươi . . .!
Đinh Hạo đăm chiêu.
Thì ra là vậy?
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng rống to:
- Không! Ta không phục!
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thần kinh chất vấn:
- Nhất định là ngươi che giấu cái gì, tại sao tiên khí đột nhiên vứt bỏta? Vì sao? Ngươi được gọi là tính hết mọi thiên cơ, chắc chắn ngươi đãdự đoán được trước nhưng che giấu ta, ngươi đừng quên thê tử, nhi tử còn nằm trong tay ta!
- Vứt bỏ thứ rác rưởi mất trí phát cuồng, bỏ rơi thê tử, lấy oán trả ơn, tâm như rắn rết còn cần lý do gì?
Ánh mắt bình tĩnh của người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát lộ tia khinh thường, nói:
- Không lẽ ngươi cho rằng tiên khí không có linh hồn, muốn làm gì nó thì làm sao?
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng gào thét:
- Chỉ là một món đồ, là vũ khí ta điều khiển, ta muốn đối xử nó thế nào là quyền của ta!
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức giận điên lên, bây giờ gã kahửng định trăm phần trăm bị Nê Bồ Tát lừa.
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát cười khẩy nói:
- Ngươi có suy nghĩ này đã định sẽ người chết đạo tiêu.
Ánh mắt người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tràn ngập thương hại, coi rẻ.
- Ngươi chết chắc rồi, thê tử, nhi nữ của ngươi cũng chết.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức độc ác rống to:
- Ta muốn cho ngươi đau khổ suốt đời!
Ánh mắt người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát càng đồng tình nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
Nê Bồ Tát duỗi tay nói:
- Ngươi tưởng ngươi còn sống rời khỏi đây được sao?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nói câu này làm Thiên Nộ Kiếm Nạp LanTính Đức đánh rùng mình như bị người đổ thùng nước lạnh, lửa giận biếnmất hết, tỉnh táo lại.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngoái đầu nhìn Đinh Hạo, Nạp Lan Du Hiệp.
Mắt Đinh Hạo âm trầm nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức như xem vật chết.
Giận dữ biến thành kinh khủng.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức run bần bật, gã biếtông môn ình tiêu đời.
Người trước mắt tuyệt đối sẽ không tha cho gã. Lúc trước Thiên Nộ Kiếm NạpLan Tính Đức cầm tiên khí còn đánh ngang tay với Đinh Hạo, bây giờ gãkhông có cơ may chạy trốn, chỉ có một con đường chết.
- Ha ha haha ha ha! Không ngờ Nạp Lan Tính Đức ta nhẫn nhịn cả đời, mỗi bước đinhư đạp miếng băng, từng bước suy tính, mắt thấy sắp thành công cuốicùng làm giá y cho người.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngửa đầu thở dài:
- Thật là trời bỏ ta.
Đinh Hạo cười nhạo, phản bác lại:
- Đến bây giờ ngươi không hiểu, trời không bỏ ngươi, cơ duyên tạo hóa đãđặt trước mắt ngươi. Tiên khí là kết tinh tạo hóa muôn đời, thông qua cơ thể mẹ sinh linh trí tuệ giáng thế, chảy dòng máu của ngươi, đây rõràng là thiên địa ban tạo hóa cho ngươi. Là bản thân ngươi tự chịu diệtvong, không biết quý trọng, máu lạnh đối xử buộc máu thịt vứt bỏ ngươi,khiến thiên đạo xem thường ngươi nên mới bị tiên khí từ bỏ. Nếu ngươichân thành đối xử với A Sơ, Du Hiệp thì bọn họ sẽ xem ngươi là ruộtthịt, tiên khí nằm trong tay ngươi, không ai cướp đi được.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngẩn ngơ, trong lòng gã đã rất hối hận nhưng vẫn không phục.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rống to:
- Ngươi nói bậy bạ! Không phải lỗi của ta, là bọn họ không tròn phận làmcon! Phụ muốn tử chết, tử không thể không chết, đây là định luật thiênđịa, ta sai cái gì?
Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát trào phúng:
- Sắp chết đến nơi còn không tự biết, không biết sai. Thứ rác rươir máulạnh như ngươi làm sao xứng nắm giữ tiên khí? Thiên dạo muốn thành toànngươi nhưng ngươi lại nghịch thiên đạo, ý nghĩ ích kỷ còn oán trời trách đất cái gì?
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức há mồm, không nói nên lời.
Mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ủ rũ, gã già nau mấy trăm tuổi. Một mỹnam phiên phiên bỗng suy sụp tinh thần, mặt nhanh chóng nhănh nheo, tócđen biến thành màu xám trắng.
Bi ai lớn nhất là chết tâm.
Dù trong lòng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rất tức giận, không phụcnhưng gã hiểu rõ gã thật sự sai, sai rất nhiều. Nếu lúc trước Thiên NộKiếm Nạp Lan Tính Đức không bị quyền lực thế tục dụ dỗ, đối xử tốt vớidược nữ Thiên Hoang bộ lạc, với hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp LanSơ thì có lẽ mọi chuyện đã khác đi.
- Ta sai rồi, ta sai rồi . . .
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức khóc ròng rã, đứng không vững té cái bịch xuống đất, hai đầu gối quỳ, bò tới gần Nạp Lan Du Hiệp.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đau khổ van xin:
- A Sơ, Du Hiệp, ta sai rồi, ta nguyện lấy cái chết tạ tội. Các ngươi . . . Các ngươi tha thứ cho ta được không?
Đinh Hạo, người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát cười nhạt, không có chút đồng tình cũng không nói gì.
Dù sao thứ rác rưởi này là phụ thân ruột của hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ, người ngoài không tiện xen vào.
Yên tĩnh giây lát, Nạp Lan Du Hiệp đã biến thành tiên khí há mồm nhưng giọng nói là của Nạp Lan Sơ, nhấn mạnh từng chữ:
- Không thể.
Hai chữ này không lớn tiếng, không ẩn chứa lực lượng gì nhưng có sự dứtkhoát thiên hoang địa lão không thể thay đổi, không có chút do dự.
Hai chữ này đập mạnh vào tim Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, gã biết chút hy vọng cuối cùng tan nát.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức luống cuống nói:
- Không . . . Đừng . . . A Sơ, phụ thân chỉ là hồ đồ nhất thời, hãy giúpta đi, hãy tội nghiệp cho ta, đừng giết ta. A Sơ, ngươi là hài tử ngoan . . .
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vứt bỏ tôn nghiêm, trước mặtcái chết gã tình nguyện làm bất cứ chuyện gì, tựa như gã mất trí phátcuồng vì tiên khí, bất chấp tất cả.
Đinh Hạo giơ chân đá bay Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
Đinh Hạo khinh thường nói:
- A Sơ đã trả lại huyết mạch cho ngươi, còn ngươi đã dùng Long Ngâm Thiên Biến Trận luyện hóa hết huyết mạch của Nạp Lan Du Hiệp. Bây giờ bọn họkhông liên quan gì đến ngươi nữa, thứ rác rưởi như ngươi không xứng làmphụ thân người ta.
Cú đá này phế bỏ đan điền, kinh mạch, lực lượng của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.
- Phụt.
Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức há mồm hộc búng máu, độc ác trừng Đinh Hạo.
Chú ý thấy ánh mắt độc ác của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, biết gã hận mình nhưng Đinh Hạo không để bụng.
/1595
|