Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 486: Tin tức kinh người

/1595


Tin tức này rung động như vậy dù Liệt Thiên Kiếm Tông biết cũng sẽ âm thầm vạch kế hoạch, đệ tử vào chiến trường bách thánh không thể nào biết được. Nếu cao tầng Liệt Thiên Kiếm Tông đủ thông minh sẽ nói cho vài đệ tử thủ lĩnh như Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu biết chứ không cho kẻ như Ngải Thanh biết bí mật này.

Đinh Hạo, Tần Khả Diệc đều nghi ngờ tin tức.

Ngải Thanh thấy biểu tình của Đinh Hạo, Tần Khả Diệc biết hai người khó tin, vội giải thích rằng:

- Chuyện này đúng là thật. Có lẽ hai vị không rõ nhưng tin này không chỉ mình Liệt Thiên Kiếm Tông ta biết, hễ tông môn nào có phẩm chất tam giai trở lên trong Bắc vực đều biết tin, là từ Huyền Sương Thần Cung truyền ra.

Tần Khả Diệc kinh kêu:

- Cái gì?

Đinh Hạo cũng rung động.

Là tin từ Huyền Sương Thần Cung tuồn ra? Tại sao có chuyện này?

Huyền Sương Thần Cung làm như vậy là có ẩn ý gì, vấn đề ở chỗ tại sao bọn họ không phái thiên tài vào chiến trường bách thánh tìm di tích đó? Huyền Sương Thần Cung là siêu thế lực như cột chống Bắc vực, nội tình và thực lực của Huyền Sương Thần Cung vượt qua bất cứ tông môn nhân loại nào, to lớn đến khó thể tưởng tượng. Nếu Huyền Sương Thần Cung làm chuyện này thì xác suất thành công càng lớn.

Dù là Tần Khả Diệc hay Đinh Hạo đều chắc chắn Huyền Sương Thần Cung không phái một người nào vào chiến trường bách thánh.

Một dấu chấm hỏi hình thành trong đầu Đinh Hạo, Tần Khả Diệc, không thể nghĩ thông.

Nhưng có một điều chắc chắn nếu tin từ ra từ Huyền Sương Thần Cung thì tuyệt đối không giả.

Tại sao Huyền Sương Thần Cung làm vậy?

Đinh Hạo thầm thở dài. Thế giới này đúng là lạnh lùng chỉ nói chuyện bằng thực lực. Tông môn như Vấn Kiếm tông mới trở thành tông môn thất phẩm trong đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu, Vấn Kiếm tông ở trên tám đại môn phái khác, xem như bá chủ một châu nhưng vô cùng nhỏ bé trong Bắc vực.

Tuy Huyền Sương Thần Cung sẽ ủng hộ tài nguyên tu luyện nhất định cho Vấn Kiếm tông nhưng ở trong mắt Huyền Sương Thần Cung thì Vấn Kiếm tông không quan trọng như đệ tử Vấn Kiếm tông đã nghĩ. Vấn Kiếm tông chỉ là một thế lực nhân loại không quan trọng, có lẽ ủng hộ Vấn Kiếm tông chỉ vì chế độ, truyền thống của Huyền Sương Thần Cung.

Tin tức quan trọng như vậy Vấn Kiếm tông là tông môn số một Tuyết Châu nhưng không có tư cách biết.

Nghĩ đến đây Đinh Hạo giật mình.

Không biết Thanh Bình học viện có biết tin này không?

Theo lý thì Thanh Bình học viện xếp hạng hai càng không có tư cách biết, nhưng vì Mục Thiên Dưỡng tham gia Huyền Sương Thần Vệ nên Đinh Hạo không quá khẳng định.

Đinh Hạo nhìn Ngải Thanh, ánh mắt sắc bén như đao:

- Nếu nhiều tông môn biết thì chuyện này không tính là bí mật quan trọng,m tại sao Liệt Thiên Kiếm Tông các ngươi thập thò như vậy?

Ngải Thanh ngần ngừ liếc Tần Khả Diệc đứng bên cạnh Đinh Hạo, không nói.

Tần Khả Diệc rất thông minh, thấy vậy liền hiểu ý Ngải Thanh. Tuy Tần Khả Diệc rất muốn biết chuyện kế tiếp nhưng không dám khiến Đinh Hạo phản cảm, gã cười gượng tìm cớ ra khỏi cửa đại điện.

Ngải Thanh tới gần Đinh Hạo nhỏ giọng nói:

- Huyền Sương Thần Cung chẳng những lộ tin tức cho tông môn từ tam giai trở lên mà còn có rất nhiều tin tức kỹ càng về di tích bí ẩn kia, tuy không rõ vị trí đại khái nhưng có nhiều manh mối tìm hiểu. Nửa tháng trước chúng ta thấy vài ký hiệu lạ bên ngoài tòa binh trạm cổ thành, đó là ký hiệu tiêu chí thượng cổ di tích bí ẩn nên mới . . .

Đinh Hạo tiếp tục bảo:

- Cho nên các ngươi nghi ngờ thượng cổ di tích bí ẩn ở gần tòa binh trạm cổ thành?

- Đúng vậy. Ninh Hổ Khiếu sư huynh cho rằng như vậy, chúng ta đúng là phát hiện vài thứ tại đây.

Ngải Thanh có gì nói nấy, thái độ rất tốt.

Đinh Hạo tiếp tục hỏi:

- Cái gì?

- Phát hiện một góc bản đồ.

Ngải Thanh nhỏ giọng nịnh nọt:

- Lần đầu tiên chúng ta phát hiện kỳ hiệu kỳ lạ đó là trên thuyền trôi nổi trên bầu trời, một đường lần tìm đến tòa binh trạm cổ thành, lục tìm xong phát hiện một tấm bia đá vỡ có khắc dấu vết lạ. Ninh Hổ Khiếu sư huynh cho rằng đó là đường bản đồ, nhìn ký hiệu biểu thị rất có thể là đường đi thông thượng cổ di tích bí ẩn.

Một tấm bia đá?

Đầu óc Đinh Hạo lóe tia sáng.

Mới rồi khi Đinh Hạo bày minh văn trận pháp trong đại điện có chú ý thấy trường giường sau điện có một tấm bia đá màu xanh cao hai thước. Ngọc cũng không phải ngọc, sắt cũng không phải sắt, có chút kỳ dị. Trên bia đá một phần mười vị trí trống rỗng, chỉ có trên góc trái khắc đường nét núi non. Đinh Hạo đã tấy lạ tại sao Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đặt bia đá như vậy trong phòng gã, giờ hắn mới biết thì ra là một góc bản đồ.

Đinh Hạo suy tư.

Tin tức này có ích gì với Đinh Hạo không?

Đinh Hạo không mất quá lâu nhanh chóng khẳng định nếu tìm ra thượng cổ di tích bí ẩn, có được quyền khống chế minh văn trận pháp chỗ đó thì đối với Vấn Kiếm tông hay với hắn là chuyện rất cần thiết, đáng giá làm liều.

Nhưng chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy.

Tông môn Bắc vực từ tam giai trở lên đều biết chuyện này thì chắc chắn bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, sai hết thiên tài đi. Thiên tài ưu tú nhất Bắc vực đều cố gắng vì mục tiêu này, mặc dù thực lực của Đinh Hạo tăng nhiều nhưng hắn biết rõ nếu so với đám thiên tài trẻ tuổi cao nhất Bắc vực thì vẫn kém quá xa. Không nói thứ khác, khởi bước và nội tình đã không cùng đẳng cấp, Đinh Hạo muốn cạnh tranh với đám người đó chắc chắn không có chút cơ hội.

Vậy chỉ có thể trông nhờ vào may mắn.

Đinh Hạo hiểu rằng hắn phải bình tĩnh, đa số thời gian lợi dụng chiến trường bách thánh tăng tốc độ nâng cao thực lực mới là chuyện số một. Tranh thủ quyền khống chế minh văn trận pháp thượng cổ di tích bí ẩn chỉ trông chờ vào may mắn, thuận thế mà đi, không thể cưỡng cầu, nếu không sẽ dính vào họa sát thân.

Nghĩ đến đây tâm tình Đinh Hạo nhẹ nhàng rất nhiều.

- Tốt rồi, ngươi đi xuống đi, không được rời khỏi đại điện một ngàn thước.

Đinh Hạo vẫy tay:

- Cấm chế trên người ngươi tạm thời không bùng phát, ngươi yên tâm. Đúng rồi, thanh lý xác các đồn môn của ngươi đằng sai đại điện đi.

Ngải Thanh thấy Đinh Hạo không định giết gã thì thở phào, vội cảm ơn lùi ra.

Đinh Hạo nhìn bóng lưng Ngải Thanh, định xoay người lại chợt phát hiện một việc khác.

Nếu một góc bản đồ ở trong đại điện thì Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sẽ không rời đi, gã còn chưa kịp phá giải bí ẩn trên đó nên mới đặt bia đá trước giường, giành giật từng giây nghiên cứu. Bản đồ này có ý nghĩa quan trọng với Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu, với tính cách như gã tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Cho nên Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu không đi xa, chắc chắn gã còn ẩn núp trong tòa binh trạm cổ thành.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sẽ như mãnh thú kiên nhẫn canh con mồi chờ một cơ hội vào tòa binh trạm cổ thành lấy lại bia đá.

Nguy hiểm còn chưa mất.

- Vậy cũng tốt, chờ lần sau hắn xuất hiện nhất định sẽ giết chết. Có lẽ ta nên lợi dụng điều này làm gì đó.

Đinh Hạo xoay người vào đại điện.

Đao Kiếm Thần Hoàng

Tác giả: Loạn Thế Cuồng Đao​​

Chương 486: Tin tức kinh người

Nhóm dịch: Sói Già

Nguồn: vipvanda

Tin tức này rung động như vậy dù Liệt Thiên Kiếm Tông biết cũng sẽ âm thầm vạch kế hoạch, đệ tử vào chiến trường bách thánh không thể nào biết được. Nếu cao tầng Liệt Thiên Kiếm Tông đủ thông minh sẽ nói cho vài đệ tử thủ lĩnh như Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu biết chứ không cho kẻ như Ngải Thanh biết bí mật này.

Đinh Hạo, Tần Khả Diệc đều nghi ngờ tin tức.

Ngải Thanh thấy biểu tình của Đinh Hạo, Tần Khả Diệc biết hai người khó tin, vội giải thích rằng:

- Chuyện này đúng là thật. Có lẽ hai vị không rõ nhưng tin này không chỉ mình Liệt Thiên Kiếm Tông ta biết, hễ tông môn nào có phẩm chất tam giai trở lên trong Bắc vực đều biết tin, là từ Huyền Sương Thần Cung truyền ra.

Tần Khả Diệc kinh kêu:

- Cái gì?

Đinh Hạo cũng rung động.

Là tin từ Huyền Sương Thần Cung tuồn ra? Tại sao có chuyện này?

Huyền Sương Thần Cung làm như vậy là có ẩn ý gì, vấn đề ở chỗ tại sao bọn họ không phái thiên tài vào chiến trường bách thánh tìm di tích đó? Huyền Sương Thần Cung là siêu thế lực như cột chống Bắc vực, nội tình và thực lực của Huyền Sương Thần Cung vượt qua bất cứ tông môn nhân loại nào, to lớn đến khó thể tưởng tượng. Nếu Huyền Sương Thần Cung làm chuyện này thì xác suất thành công càng lớn.

Dù là Tần Khả Diệc hay Đinh Hạo đều chắc chắn Huyền Sương Thần Cung không phái một người nào vào chiến trường bách thánh.

Một dấu chấm hỏi hình thành trong đầu Đinh Hạo, Tần Khả Diệc, không thể nghĩ thông.

Nhưng có một điều chắc chắn nếu tin từ ra từ Huyền Sương Thần Cung thì tuyệt đối không giả.

Tại sao Huyền Sương Thần Cung làm vậy?

Đinh Hạo thầm thở dài. Thế giới này đúng là lạnh lùng chỉ nói chuyện bằng thực lực. Tông môn như Vấn Kiếm tông mới trở thành tông môn thất phẩm trong đại hội luận phẩm tông môn Tuyết Châu, Vấn Kiếm tông ở trên tám đại môn phái khác, xem như bá chủ một châu nhưng vô cùng nhỏ bé trong Bắc vực.

Tuy Huyền Sương Thần Cung sẽ ủng hộ tài nguyên tu luyện nhất định cho Vấn Kiếm tông nhưng ở trong mắt Huyền Sương Thần Cung thì Vấn Kiếm tông không quan trọng như đệ tử Vấn Kiếm tông đã nghĩ. Vấn Kiếm tông chỉ là một thế lực nhân loại không quan trọng, có lẽ ủng hộ Vấn Kiếm tông chỉ vì chế độ, truyền thống của Huyền Sương Thần Cung.

Tin tức quan trọng như vậy Vấn Kiếm tông là tông môn số một Tuyết Châu nhưng không có tư cách biết.

Nghĩ đến đây Đinh Hạo giật mình.

Không biết Thanh Bình học viện có biết tin này không?

Theo lý thì Thanh Bình học viện xếp hạng hai càng không có tư cách biết, nhưng vì Mục Thiên Dưỡng tham gia Huyền Sương Thần Vệ nên Đinh Hạo không quá khẳng định.

Đinh Hạo nhìn Ngải Thanh, ánh mắt sắc bén như đao:

- Nếu nhiều tông môn biết thì chuyện này không tính là bí mật quan trọng,m tại sao Liệt Thiên Kiếm Tông các ngươi thập thò như vậy?

Ngải Thanh ngần ngừ liếc Tần Khả Diệc đứng bên cạnh Đinh Hạo, không nói.

Tần Khả Diệc rất thông minh, thấy vậy liền hiểu ý Ngải Thanh. Tuy Tần Khả Diệc rất muốn biết chuyện kế tiếp nhưng không dám khiến Đinh Hạo phản cảm, gã cười gượng tìm cớ ra khỏi cửa đại điện.

Ngải Thanh tới gần Đinh Hạo nhỏ giọng nói:

- Huyền Sương Thần Cung chẳng những lộ tin tức cho tông môn từ tam giai trở lên mà còn có rất nhiều tin tức kỹ càng về di tích bí ẩn kia, tuy không rõ vị trí đại khái nhưng có nhiều manh mối tìm hiểu. Nửa tháng trước chúng ta thấy vài ký hiệu lạ bên ngoài tòa binh trạm cổ thành, đó là ký hiệu tiêu chí thượng cổ di tích bí ẩn nên mới . . .

Đinh Hạo tiếp tục bảo:

- Cho nên các ngươi nghi ngờ thượng cổ di tích bí ẩn ở gần tòa binh trạm cổ thành?

- Đúng vậy. Ninh Hổ Khiếu sư huynh cho rằng như vậy, chúng ta đúng là phát hiện vài thứ tại đây.

Ngải Thanh có gì nói nấy, thái độ rất tốt.

Đinh Hạo tiếp tục hỏi:

- Cái gì?

- Phát hiện một góc bản đồ.

Ngải Thanh nhỏ giọng nịnh nọt:

- Lần đầu tiên chúng ta phát hiện kỳ hiệu kỳ lạ đó là trên thuyền trôi nổi trên bầu trời, một đường lần tìm đến tòa binh trạm cổ thành, lục tìm xong phát hiện một tấm bia đá vỡ có khắc dấu vết lạ. Ninh Hổ Khiếu sư huynh cho rằng đó là đường bản đồ, nhìn ký hiệu biểu thị rất có thể là đường đi thông thượng cổ di tích bí ẩn.

Một tấm bia đá?

Đầu óc Đinh Hạo lóe tia sáng.

Mới rồi khi Đinh Hạo bày minh văn trận pháp trong đại điện có chú ý thấy trường giường sau điện có một tấm bia đá màu xanh cao hai thước. Ngọc cũng không phải ngọc, sắt cũng không phải sắt, có chút kỳ dị. Trên bia đá một phần mười vị trí trống rỗng, chỉ có trên góc trái khắc đường nét núi non. Đinh Hạo đã tấy lạ tại sao Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu đặt bia đá như vậy trong phòng gã, giờ hắn mới biết thì ra là một góc bản đồ.

Đinh Hạo suy tư.

Tin tức này có ích gì với Đinh Hạo không?

Đinh Hạo không mất quá lâu nhanh chóng khẳng định nếu tìm ra thượng cổ di tích bí ẩn, có được quyền khống chế minh văn trận pháp chỗ đó thì đối với Vấn Kiếm tông hay với hắn là chuyện rất cần thiết, đáng giá làm liều.

Nhưng chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy.

Tông môn Bắc vực từ tam giai trở lên đều biết chuyện này thì chắc chắn bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, sai hết thiên tài đi. Thiên tài ưu tú nhất Bắc vực đều cố gắng vì mục tiêu này, mặc dù thực lực của Đinh Hạo tăng nhiều nhưng hắn biết rõ nếu so với đám thiên tài trẻ tuổi cao nhất Bắc vực thì vẫn kém quá xa. Không nói thứ khác, khởi bước và nội tình đã không cùng đẳng cấp, Đinh Hạo muốn cạnh tranh với đám người đó chắc chắn không có chút cơ hội.

Vậy chỉ có thể trông nhờ vào may mắn.

Đinh Hạo hiểu rằng hắn phải bình tĩnh, đa số thời gian lợi dụng chiến trường bách thánh tăng tốc độ nâng cao thực lực mới là chuyện số một. Tranh thủ quyền khống chế minh văn trận pháp thượng cổ di tích bí ẩn chỉ trông chờ vào may mắn, thuận thế mà đi, không thể cưỡng cầu, nếu không sẽ dính vào họa sát thân.

Nghĩ đến đây tâm tình Đinh Hạo nhẹ nhàng rất nhiều.

- Tốt rồi, ngươi đi xuống đi, không được rời khỏi đại điện một ngàn thước.

Đinh Hạo vẫy tay:

- Cấm chế trên người ngươi tạm thời không bùng phát, ngươi yên tâm. Đúng rồi, thanh lý xác các đồn môn của ngươi đằng sai đại điện đi.

Ngải Thanh thấy Đinh Hạo không định giết gã thì thở phào, vội cảm ơn lùi ra.

Đinh Hạo nhìn bóng lưng Ngải Thanh, định xoay người lại chợt phát hiện một việc khác.

Nếu một góc bản đồ ở trong đại điện thì Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sẽ không rời đi, gã còn chưa kịp phá giải bí ẩn trên đó nên mới đặt bia đá trước giường, giành giật từng giây nghiên cứu. Bản đồ này có ý nghĩa quan trọng với Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu, với tính cách như gã tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Cho nên Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu không đi xa, chắc chắn gã còn ẩn núp trong tòa binh trạm cổ thành.

Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu sẽ như mãnh thú kiên nhẫn canh con mồi chờ một cơ hội vào tòa binh trạm cổ thành lấy lại bia đá.

Nguy hiểm còn chưa mất.

- Vậy cũng tốt, chờ lần sau hắn xuất hiện nhất định sẽ giết chết. Có lẽ ta nên lợi dụng điều này làm gì đó.

Đinh Hạo xoay người vào đại điện.


/1595

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status