Lam Tư vừa dứt lời , ánh mắt Tùy Tâm lộ rõ tâm tư mà nhìn anh , trong tim loạn lên vô số nhịp tim không khống chế được .
Lam Tư có đôi mắt màu xanh ngọc rất đẹp , tựa như những tinh tú trên trời cao , ánh mắt sâu thẳm như dãy ngân hà muốn nuốt trọn mọi thứ . Khẽ chớp mi , đôi môi hơi mở ra , nở ra một nụ cười ma mị cuốn hút linh hồn .
Tiếng cười của Lam Tư ngông cuồng y như cách anh thể hiện tính cách của mình , nhưng nụ cười này lại có chút mê luyến đối với Tùy Tâm , tông giọng rất thấp , nhịp cười đều đặn xông vào thính giác của cô khiến cô như lạc vào cõi mộng .
Trong lúc Tùy Tâm còn mơ màng với nụ cười của Lam Tư thì anh lấy trong túi ra một chiếc nhẫn vàng đeo vào ngón tay của Tùy Tâm .
Chiếc nhẫn hình thù là một con rồng đang uốn cơ thể mình lại , không biết là duyên phận hay trùng hợp mà nó lại vừa ngón tay của Tùy Tâm như được đo sẵn .
Chiếc nhẫn rồng đó là biểu tượng của Lam Bang , vốn là một cặp nhẫn gồm màu bạc và vàng . Chiếc nhẫn rồng bạc của lão đại , chiếc rồng vàng của phu nhân . Mắt rồng được làm từ loại đá quý màu đỏ đắt nhất , trên thế giới chỉ có vài viên nguyên vẹn để dùng . Điều đó tương đương với việc Tùy Tâm đeo chiếc nhẫn rồng vàng vào sẽ khẳng định được vị thế của mình ở Lam Bang .
Vốn là một vật rất quan trọng , bởi vì chiếc nhẫn rồng tựa như linh hồn của Lam Bang , giao vào tay một người không xứng đáng thì Lam Bang sẽ sụp đổ .
Thế mà Lam Tư lại chẳng đắng đo gì mà đeo nhẫn rồng vàng vào cho Tùy Tâm . Giống như cách năm xưa anh từng chiếm lấy từ tay Lam lão gia .
Tùy Tâm còn mơ màng đột nhiên giật mình , nhìn xuống bàn tay nhỏ bé của mình , thấy chiếc nhẫn rồng vàng uy nghiêm ở đó , cô có chút bất an .
Lam Tư đặt bàn tay của mình lên bàn tay của Tùy Tâm , tay anh cũng đeo một chiếc nhẫn rồng bạc giống y hệch chiếc của cô .
Tùy Tâm nhìn bàn tay mình đang bị Lam Tư nắm lấy , rồi lại ngước mắt lên nhìn anh -" đây là .....".
-" đây là một biểu tượng của Lam Bang , chỉ có phu nhân của Lam lão đại này mới được phép đeo ". Lam Tư tốt bụng giải thích .
Tùy Tâm còn chưa kịp hoàn hồn thì liên tiếp sự bất giờ làm cô choáng ván -" cái gì ? Phu nhân ?.....".
Lam Tư khẽ cười vuốt mái tóc của cô -" chẳng lẽ em muốn làm phu quân sao ?".
-" khoan đã .....tôi có nói mình sẽ lấy anh sao ?". Tùy Tâm hơi rối rắm và bắt đầu sắp xếp lại mọi chuyện .
-" nhưng em đâu từ chối ". Anh cười phản công .
Tùy Tâm lúc nào lại thấy nụ cười của Lam Tư trông rất ngứa mắt .-" đây là một vật quan trọng , sao lại tùy tiện đưa nó cho một tên trộm như tôi chứ ? Anh không sợ tôi đem bán à ?" .
Lam Tư lại được một phe cười phá lên , tiếng cười của anh vang dội cả xe , Ngụy Chấp đang láy xe cũng không nhịn được mà bật cười .
Lúc này Tùy Tâm không hiểu mô tê gì , lại ngượng quá phát cáu -" cười cái gì chứ ". Cô nhăn mặt quát .
-" em nghĩ ai sẽ bỏ tiền ra mua chiếc nhẫn này ". Nét cười vẫn còn đọng trên khóe môi của Lam Tư , nhìn anh trông thật tiêu sái .
Tùy Tâm hơi lấp bấp , có chút ngượng vì không biết gì , mặt đỏ lên như quả gấc chín mộng .
Nét cười hòa nhã trong xe , tâm trạng người nào đó cũng trở nên đẹp hơn hẳn . Ngoài trời lá thu rơi rụng đầy vỉa hề , lại sắp vào đông rồi , tia nắng cũng sắp tắt vì hoàng hôn đã xuống gần hết .
Tùy Tâm nhìn ra ngoài cửa xe , lòng lại cảm thấy tốt đến lạ , có lẽ lâu rồi tim chưa đập loạn đến mất kiểm soát đến vậy . Cảm giác đối với Lam Tư cũng khác hẳn lên .
Không ưa nổi nhưng lại không thấy ghét .
Lam Tư hôm nay tâm trạng cực kì tốt , có lẽ lâu rồi anh chưa cười được một trận vui và lâu đến vậy . Cảm giác được yêu thương , nâng niu một người trong tay , thật tốt . Cảm giác muốn bảo vệ người đó , cảm giác muốn làm tất cả vì người đó , thật nguyện ý .
Tình yêu giống như một bông hoa chuẩn bị nở . Qua một đêm tỉnh dậy liền nở rộ trong thật kiêu diễm , nhưng được mấy ai thấy được từng cánh hoa nở chậm rãi thế nào . Chỉ có lá cây cảm nhận , chỉ có lá cây chứng kiến .
Tình yêu giống như một liều thuốc ma túy gây nghiện , biết nó độc hại đến mức nào nhưng lại không kiềm được sự tò mò mà dùng thử . Kết quả là nó đưa ta vào một không gian mới lạ , có kích thích , có vui sướng , có hạnh phúc không muốn thoát ra .
/69
|